Chương 3: Tiệm net
Xuân Phong Lựu Hỏa
25/07/2023
Edit bởi Cutu và chỉ được đăng duy nhất tại dtruyen.com.
Về đến nhà, Giang La thuận đường đi tiệm net ở phố Phi Dương gần hẻm Vụ Túc, thời gian này, Kỳ Thịnh cùng Bàn Tử bọn họ khẳng định ở chỗ này.
Quả nhiên, chiếc xe đạp màu xanh của cô để ở ngoài cửa tiệm net, xích xe loang lổ rỉ sét tất cả đều biến mất, giống như đã đổi dây xích mới.
Giang La đẩy xe chuẩn bị rời đi, vừa lúc đụng phải Kỳ Thịnh ra ngoài hút thuốc.
Trời tối đèn đường chiếu đến hình dáng cậu càng rõ ràng.
Cậu nghiêng đầu châm thuốc, nhưng bật lửa không quá tốt, bật vài lần không được, bị cậu bực bội mà ném vào thùng rác.
Đúng lúc này, có nữ sinh trang đi tới, trang điểm theo tông khói đậm, mặc váy hai dây đai nhỏ, lộ ra hai vai trắng.
* Cutu cũng ko biết tông này là tông gì
Cô ấy lấy ra bật lửa, châm lửa cho Kỳ Thịnh.
Kỳ Thịnh thuần thục mà một tay cậu che gió, mu bàn tay nổi lên gân xanh rõ ràng, khói trắng lượn lờ bao phủ một đôi tuấn nam mỹ nữ, hình ảnh thật diễm lệ .
Cặp mắt đào hoa của cậu chứa ý cười, toả ra khí chất lạnh lùng, hư hỏng làm cho nữ sinh kia xem đến thần hồn điên đảo.
Không biết rằng, cậu thấp giọng nói cái gì với nữ sinh kia mà cô ấy quay đầu lại, nhìn về phía Giang La đang ngây ngốc đứng ở trạm giao thông công cộng, mặt lộ vẻ không thể tưởng tượng, xoay người vào tiệm net.
Giang La không biết có nên đi qua đi hay không, đến khi Kỳ Thịnh hướng cô giơ giơ lên tay.
Cô lúc này mới xuyên qua đường cái, hướng tới chỗ cậu chạy chậm đi qua, tò mò hỏi: “Các cậu vừa mới nói cái gì thế?”
Giống như biết có liên quan đến mình, nữ sinh kia quay đầu lại xem ánh mắt của cô trừng trừng.
Kỳ Thịnh dập tắt thuốc trong tay, thổi đi khí nicotin trong không khí, khóe miệng cậu khẽ cười: “ Cô ta nói, ông đây quá đẹp trai, muốn cùng ông đây ngủ. Ông đây nói, bạn gái đang tới, hỏi ý cô ấy một chút.”
Giang La:……
Đùa cái gì vậy trời!
Kỳ Thịnh tùy tay đem tàn thuốc ném vào thùng rác, tiếp tục nói: “ Cô ta nói không tin cậu là bạn gái ông đây, trừ khi…”
“Trừ khi cái gì?”
Lời còn chưa dứt, đột nhiên một bàn tay ấm áp tay rơi xuống cổ tay của cô, nhẹ nhàng lôi kéo, Giang La bỗng dưng ngã vào trong ngực rắn chắc của thiếu niên trước mặt.
Trong nháy mắt kia, hơi thở mát lạnh lượn lờ quanh xung cô, quét sạch toàn bộ suy nghĩ của cô, cô chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, ngày càng lớn.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch…
Cậu để tay ở eo cô, dùng sức nhấc lên, toàn bộ người cô đều tựa lên người nam sinh trước mặt.
Mặt Giang La đỏ như sắp nhỏ máu tới nơi!
Cô quay đầu, liền nhìn đến nữ sinh kia xuyên qua cửa sổ sát đất của tiệm net, đang rình coi bọn họ. Đến khi thấy bọn họ ôm nhau, cô ấy mới tin là thật, căm giận mà rời đi.
Giang La thắc mắc vì sao Kỳ Thịnh kêu cô tới, không ngờ là vì rửa sạch đào hoa giúp cậu, cô tránh khỏi tay cậu, thở phì phì mà trừng cậu :
“ Tớ lúc trước có nói, không làm chuyện như này nữa! Cậu… cậu muốn trốn đào hoa, cậu tìm nữ sinh có sức thuyết phục một chút!”
Kỳ Thịnh không chút nào để ý mà nhún nhún vai: “ Cậu đủ có sức thuyết phục.”
“Ai sẽ tin cậu là bạn gái Bàn Tử.”
Đầu ngón tay Kỳ Thịnh nâng cằm cô lên, đánh giá trái phải một lát: “ Kỳ nghỉ này, Ngoan Bảo của chúng ta sao lại gầy đi nhiều vâỵ.”
Đây chính là câu nói Giang La thích nghe nhất, mối thù đoạt xe tan thành mây khói, khóe miệng cô nhợt nhạt mà nhấp cười, xoay gương soi đi soi lại: “Thật sự nha? Gầy đi rõ ràng vậy sao?”
“Mặt đều gầy thành cái dùi, tìm cái cây búa, ông đây có thể trực tiếp cho cậu dính ở trên tường.”
Giang La cũng mặc kệ lời châm chọc của cậu có phải thật hay không, dù sao nói cô gầy, cô liền rất vui vẻ, giơ ba ngón tay trước mặt Kỳ Thịnh: “ Tớ gầy ba cân.”
Kỳ Thịnh nhướng mày, duỗi tay kéo khoá đồng phục của cô xuống, “ xoẹt ” một tiếng cởi ra.
Động tác cởi áo cô ra thuần thục, quả thực giống nước chảy mây trôi, thuần thục như là luyện mấy trăm lần.
Bên ngoài cô mặc áo khoác đồng phục, bao bọc đến giống chim cánh cụt, cởi ra lại lộ ra áo thun bó sát người cùng quần jean.
Ngực cô, xác thật vẫn đầy đặn.
Bị ánh mắt đánh giá của cậu nhìn chuyên chú, Giang La có chút ngượng ngùng, hơi hơi đỏ mặt: “ Sao cậu lại cởi quần áo như vậy!”
“Cảm ơn.”
“Không phải khen cậu!”
Đánh giá xong Kỳ Thịnh đem đồng phục ném cho cô, khóe miệng tràn ra ý cười: “ Đúng là gầy chút, gầy ở eo.”
“ Gầy như vậy mà không ai phát hiện ra.”
“ Ba cân mà thôi, đừng suy nghĩ nữa.”
“Cũng rất nhiều mà.” Giang La giảm béo là thật sự khó , trời biết cô vì này ba cân thịt này mà ăn bao nhiêu khổ.
Nhất thời không nói chuyện, Kỳ Thịnh vào tiệm net, dựa bên cửa sổ ngồi xuống, Bàn Tử cùng Cầu Cầu bọn họ đều ở đây, vài người chơi CS.
Giang La sờ sờ túi, còn có ba đồng tiền, có thể chơi trong chốc lát.
Niên đại này tiệm net đối với bọn nhỏ là cực kì hấp dẫn, bởi vì trò chơi trên di động còn chưa phổ biến, mặc dù có thể sử dụng internet, cũng chậm đến không được, không có video, chỉ có diễn đàn.
Máy tính trong tiệm net có thật nhiều trò chơi, còn có thể tham gia vào phòng nói chuyện với người lạ, đối với khát vọng hiểu biết về sự vật mới của bọn nhỏ, là trải nghiệm phi thường kỳ diệu, cho nên cũng có không ít người không khống chế được thành nghiện.
Cầu Cầu cùng Bàn Tử có chút nguy cơ, Giang La xem bọn họ thật là có điểm muốn trầm mê vào trò chơi.
Kỳ thật… chính cô cũng thích lên mạng, tiếc là lão ba quản cô đặc biệt nghiêm, cho nên chỉ có cuối tuần ngẫu nhiên tới tiệm net chơi một chút.
“ Ông chủ, mở nửa giờ.” Giang La đem ba đồng tiền đưa cho chủ tiệm.
Chủ tiệm nhận tiền, mở cho cô một máy trống, vừa lúc máy ở bên cạnh máy của Kỳ Thịnh cùng Bàn Tử.
Thấy Giang La lại đây, mấy cái nam sinh sôi nổi cùng cô chào hỏi ——
“Trư Trư tới, lại đây ngồi đi.”
“Tới chơi cs .”
“Không được, tớ không chơi.”
Bọn họ đặt cho Giang La đủ loại biệt hiệu: Béo Nữu, Trư Trư, Trư La… Dần dà, cô cũng quen.
Nhưng mà Kỳ Thịnh chưa từng gọi cô Heo béo linh tinh, thường gọi tên của cô, hoặc là học theo Giang Mãnh Nam, gọi cô “ Ngoan Bảo” .
So với gọi Trư Trư, Giang La thà bị gọi Ngoan Bảo.
Bất quá gọi Ngoan Bảo nhiều, Kỳ Thịnh tự nhiên mà giống như cha của cô.
Giang La không cùng cậu so đo.
Nữ sinh béo không giống nữ sinh xinh đẹp Mạnh Tiêm Tiêm, có thể giận dữ, có thể làm nũng.
Giang La như vậy, nếu là làm nũng liền xong đời, cô không cần tự rước lấy nhục như vậy, cho nên tính cách Giang La thực tốt, không ảnh hưởng tới niềm vui của cô, cô đều có thể cho qua.
Cô nắm chặt thời gian mở máy tính lên, sau đó ở trên mạng tìm bài hát của Vương Tâm Lăng 《 lần đầu tiên ái người 》.
“ Mây đen, mặt người, từng yêu cũng đã khóc cười quá đau giờ chỉ còn thoáng qua.”
Cô thích nhất một bài hát, nghe xong một chút, có thể vui vẻ.
Cô tải về sau đó chỉnh tốc độ rồi lại đăng lên trang cá nhân của mình.
Ở đây mình chưa biết dùng từ gì nên dùng là trang cá nhân mong mọi người thông cảm.
Cô xem lại trang cá nhân của mình trong chốc lát, nghĩ đến vừa mới quen thêm bạn tốt đại mỹ nữ Mạnh Tiêm Tiêm, vì thế rất có hứng thú mà trang cá nhân của cô ấy.
Trang cá nhân của Mạnh Tiêm Tiêm, hình ảnh là cầu vượt phía trên đường ray, kéo dài hướng xa vô tận, có soái ca và mỹ nữ ngồi tựa lưng vào nhau.
Trang cá nhân của Mạnh Tiêm Tiêm để âm nhạc là Hứa Tung 《 hoa hồng lễ tang 》.
Mạnh Tiêm Tiêm mới đăng hình ảnh tự chụp.
Trên ảnh chụp nửa gương mặt nữ sinh cúi đầu góc 45 độ, làm cằm trở nên nhòn nhọn, cái miệng nhỏ, cảm giác sinh động, đáng yêu nghịch ngợm.
Cô ấy thật xinh đẹp.
Giang La hâm mộ mà nhìn, nhìn lại xem ảnh của chính mình.
Tuy rằng gầy hơn trước rất nhiều, khác với ngũ quan khi còn nhỏ, khi ấy đều béo mà dính gần nhau, nhưng cằm cô vẫn là đẹp, không giống cái cằm dùi của Mạnh Tiêm Tiêm, dáng người cô cũng không quá đẹp, đường cong không rõ ràng, ngực quá lớn, tổng kết Giang Mãnh Nam mua cho cô cái loại quần áo này, càng nhìn càng thấy béo.
Nghe nhạc, Giang La khó tránh khỏi có chút thương cảm nho nhỏ, nghiêng đầu nhìn nhìn thiếu niên bên cạnh.
Sườn mặt cậu hình dáng sắc bén, tai nghe màu đen treo ở trên cổ, mắt bình tĩnh mà nhìn chăm chú vào màn hình.
Giang La yên lặng mà rời khỏi trang cá nhân của Mạnh Tiêm Tiêm, âm thầm vào trang cá nhân của Kỳ Thịnh.
Trang cá nhân của cậu có rất nhiều nữ sinh, mỗi ngày đều có tài khoản nữ sinh xã lạ ở trong trang cá nhân của cậu khen cậu đẹp trai…
Kỳ Thịnh ngẫu nhiên sẽ viết mấy câu nói, cơ bản là trích từ trong sách.
Hoặc là kiểu cậu chuẩn bị xem sách, đang xem sách, hoặc là đã xem xong sách —— “《 mỹ lệ tân thế giới 》.”
“《 lâu đài 》.”
“《1984》.”
……
Cũng không có cảm tưởng gì tâm đắc, chỉ có làm chút bút ký.
“Thải Thải, cố lên nha! Mỗi ngày đều phải vui vẻ!”
“Thịnh ca không hổ danh là đệ nhất văn học của hẻm Vụ Túc.”
'' đi chơi cs"
Kéo xuống chút nữa, chính là bình luận hai ngày trước của Giang La: “Orwell 《 nông trường động vật 》.”
Bởi vì chú ý gần đây cậu xem đều là xã hội viễn tưởng, cho nên Giang La đề cử cho cậu quyển sách này.
Kỳ Thịnh không có trả lời những người khác, cậu trả lời cô : “ Có nhiều phiên bản, dịch không đồng đều, ông đây còn tuyển chọn, có đề cử không?”
Edit bởi Cutu và chỉ được đăng duy nhất tại dtruyen.com.
Giang La vẫn luôn không đăng nhập trang cá nhân cho nên không thấy được cậu nhắn lại, hiện tại mới thấy.
Cô lập tức lấy từ cặp sách ra notebook lật vài trang, rốt cuộc tìm được phiên bản " nông trường động vật " rồi, cô nghiêng đầu nói với Kỳ Thịnh bên cạnh đang thao tác bàn phím nhanh chóng: “ tác phẩm của dịch giả Vinh Như Đức dịch tốt nhất.”
“Cái gì?” Kỳ Thịnh tháo tai nghe màu đen xuống, theo bản cô mà nghiêng tai tới gần cô.
“ Nhà xuất bản nhân dân ở Thượng Hải xuất ra 2000 bản, Thanh Bắc nhà sách Tân Hoa có, mau đi mua đi! Tớ có tiền!”
Kỳ Thịnh tầm mắt rốt cuộc từ cuộc chiến đấu kịch liệt trong cs, quét mắt nhìn màn hình máy tính cô, thấy được trang cá nhân của mình, cười nhạt: “Đã biết.”
Quả thật, đúng như lời của Giang Mãnh Nam, cô trúc mã này ngốc nghếch lắm tiền.
Edit bởi Cutu và chỉ được đăng duy nhất tại dtruyen.com.
Về đến nhà, Giang La thuận đường đi tiệm net ở phố Phi Dương gần hẻm Vụ Túc, thời gian này, Kỳ Thịnh cùng Bàn Tử bọn họ khẳng định ở chỗ này.
Quả nhiên, chiếc xe đạp màu xanh của cô để ở ngoài cửa tiệm net, xích xe loang lổ rỉ sét tất cả đều biến mất, giống như đã đổi dây xích mới.
Giang La đẩy xe chuẩn bị rời đi, vừa lúc đụng phải Kỳ Thịnh ra ngoài hút thuốc.
Trời tối đèn đường chiếu đến hình dáng cậu càng rõ ràng.
Cậu nghiêng đầu châm thuốc, nhưng bật lửa không quá tốt, bật vài lần không được, bị cậu bực bội mà ném vào thùng rác.
Đúng lúc này, có nữ sinh trang đi tới, trang điểm theo tông khói đậm, mặc váy hai dây đai nhỏ, lộ ra hai vai trắng.
* Cutu cũng ko biết tông này là tông gì
Cô ấy lấy ra bật lửa, châm lửa cho Kỳ Thịnh.
Kỳ Thịnh thuần thục mà một tay cậu che gió, mu bàn tay nổi lên gân xanh rõ ràng, khói trắng lượn lờ bao phủ một đôi tuấn nam mỹ nữ, hình ảnh thật diễm lệ .
Cặp mắt đào hoa của cậu chứa ý cười, toả ra khí chất lạnh lùng, hư hỏng làm cho nữ sinh kia xem đến thần hồn điên đảo.
Không biết rằng, cậu thấp giọng nói cái gì với nữ sinh kia mà cô ấy quay đầu lại, nhìn về phía Giang La đang ngây ngốc đứng ở trạm giao thông công cộng, mặt lộ vẻ không thể tưởng tượng, xoay người vào tiệm net.
Giang La không biết có nên đi qua đi hay không, đến khi Kỳ Thịnh hướng cô giơ giơ lên tay.
Cô lúc này mới xuyên qua đường cái, hướng tới chỗ cậu chạy chậm đi qua, tò mò hỏi: “Các cậu vừa mới nói cái gì thế?”
Giống như biết có liên quan đến mình, nữ sinh kia quay đầu lại xem ánh mắt của cô trừng trừng.
Kỳ Thịnh dập tắt thuốc trong tay, thổi đi khí nicotin trong không khí, khóe miệng cậu khẽ cười: “ Cô ta nói, ông đây quá đẹp trai, muốn cùng ông đây ngủ. Ông đây nói, bạn gái đang tới, hỏi ý cô ấy một chút.”
Giang La:……
Đùa cái gì vậy trời!
Kỳ Thịnh tùy tay đem tàn thuốc ném vào thùng rác, tiếp tục nói: “ Cô ta nói không tin cậu là bạn gái ông đây, trừ khi…”
“Trừ khi cái gì?”
Lời còn chưa dứt, đột nhiên một bàn tay ấm áp tay rơi xuống cổ tay của cô, nhẹ nhàng lôi kéo, Giang La bỗng dưng ngã vào trong ngực rắn chắc của thiếu niên trước mặt.
Trong nháy mắt kia, hơi thở mát lạnh lượn lờ quanh xung cô, quét sạch toàn bộ suy nghĩ của cô, cô chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, ngày càng lớn.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch…
Cậu để tay ở eo cô, dùng sức nhấc lên, toàn bộ người cô đều tựa lên người nam sinh trước mặt.
Mặt Giang La đỏ như sắp nhỏ máu tới nơi!
Cô quay đầu, liền nhìn đến nữ sinh kia xuyên qua cửa sổ sát đất của tiệm net, đang rình coi bọn họ. Đến khi thấy bọn họ ôm nhau, cô ấy mới tin là thật, căm giận mà rời đi.
Giang La thắc mắc vì sao Kỳ Thịnh kêu cô tới, không ngờ là vì rửa sạch đào hoa giúp cậu, cô tránh khỏi tay cậu, thở phì phì mà trừng cậu :
“ Tớ lúc trước có nói, không làm chuyện như này nữa! Cậu… cậu muốn trốn đào hoa, cậu tìm nữ sinh có sức thuyết phục một chút!”
Kỳ Thịnh không chút nào để ý mà nhún nhún vai: “ Cậu đủ có sức thuyết phục.”
“Ai sẽ tin cậu là bạn gái Bàn Tử.”
Đầu ngón tay Kỳ Thịnh nâng cằm cô lên, đánh giá trái phải một lát: “ Kỳ nghỉ này, Ngoan Bảo của chúng ta sao lại gầy đi nhiều vâỵ.”
Đây chính là câu nói Giang La thích nghe nhất, mối thù đoạt xe tan thành mây khói, khóe miệng cô nhợt nhạt mà nhấp cười, xoay gương soi đi soi lại: “Thật sự nha? Gầy đi rõ ràng vậy sao?”
“Mặt đều gầy thành cái dùi, tìm cái cây búa, ông đây có thể trực tiếp cho cậu dính ở trên tường.”
Giang La cũng mặc kệ lời châm chọc của cậu có phải thật hay không, dù sao nói cô gầy, cô liền rất vui vẻ, giơ ba ngón tay trước mặt Kỳ Thịnh: “ Tớ gầy ba cân.”
Kỳ Thịnh nhướng mày, duỗi tay kéo khoá đồng phục của cô xuống, “ xoẹt ” một tiếng cởi ra.
Động tác cởi áo cô ra thuần thục, quả thực giống nước chảy mây trôi, thuần thục như là luyện mấy trăm lần.
Bên ngoài cô mặc áo khoác đồng phục, bao bọc đến giống chim cánh cụt, cởi ra lại lộ ra áo thun bó sát người cùng quần jean.
Ngực cô, xác thật vẫn đầy đặn.
Bị ánh mắt đánh giá của cậu nhìn chuyên chú, Giang La có chút ngượng ngùng, hơi hơi đỏ mặt: “ Sao cậu lại cởi quần áo như vậy!”
“Cảm ơn.”
“Không phải khen cậu!”
Đánh giá xong Kỳ Thịnh đem đồng phục ném cho cô, khóe miệng tràn ra ý cười: “ Đúng là gầy chút, gầy ở eo.”
“ Gầy như vậy mà không ai phát hiện ra.”
“ Ba cân mà thôi, đừng suy nghĩ nữa.”
“Cũng rất nhiều mà.” Giang La giảm béo là thật sự khó , trời biết cô vì này ba cân thịt này mà ăn bao nhiêu khổ.
Nhất thời không nói chuyện, Kỳ Thịnh vào tiệm net, dựa bên cửa sổ ngồi xuống, Bàn Tử cùng Cầu Cầu bọn họ đều ở đây, vài người chơi CS.
Giang La sờ sờ túi, còn có ba đồng tiền, có thể chơi trong chốc lát.
Niên đại này tiệm net đối với bọn nhỏ là cực kì hấp dẫn, bởi vì trò chơi trên di động còn chưa phổ biến, mặc dù có thể sử dụng internet, cũng chậm đến không được, không có video, chỉ có diễn đàn.
Máy tính trong tiệm net có thật nhiều trò chơi, còn có thể tham gia vào phòng nói chuyện với người lạ, đối với khát vọng hiểu biết về sự vật mới của bọn nhỏ, là trải nghiệm phi thường kỳ diệu, cho nên cũng có không ít người không khống chế được thành nghiện.
Cầu Cầu cùng Bàn Tử có chút nguy cơ, Giang La xem bọn họ thật là có điểm muốn trầm mê vào trò chơi.
Kỳ thật… chính cô cũng thích lên mạng, tiếc là lão ba quản cô đặc biệt nghiêm, cho nên chỉ có cuối tuần ngẫu nhiên tới tiệm net chơi một chút.
“ Ông chủ, mở nửa giờ.” Giang La đem ba đồng tiền đưa cho chủ tiệm.
Chủ tiệm nhận tiền, mở cho cô một máy trống, vừa lúc máy ở bên cạnh máy của Kỳ Thịnh cùng Bàn Tử.
Thấy Giang La lại đây, mấy cái nam sinh sôi nổi cùng cô chào hỏi ——
“Trư Trư tới, lại đây ngồi đi.”
“Tới chơi cs .”
“Không được, tớ không chơi.”
Bọn họ đặt cho Giang La đủ loại biệt hiệu: Béo Nữu, Trư Trư, Trư La… Dần dà, cô cũng quen.
Nhưng mà Kỳ Thịnh chưa từng gọi cô Heo béo linh tinh, thường gọi tên của cô, hoặc là học theo Giang Mãnh Nam, gọi cô “ Ngoan Bảo” .
So với gọi Trư Trư, Giang La thà bị gọi Ngoan Bảo.
Bất quá gọi Ngoan Bảo nhiều, Kỳ Thịnh tự nhiên mà giống như cha của cô.
Giang La không cùng cậu so đo.
Nữ sinh béo không giống nữ sinh xinh đẹp Mạnh Tiêm Tiêm, có thể giận dữ, có thể làm nũng.
Giang La như vậy, nếu là làm nũng liền xong đời, cô không cần tự rước lấy nhục như vậy, cho nên tính cách Giang La thực tốt, không ảnh hưởng tới niềm vui của cô, cô đều có thể cho qua.
Cô nắm chặt thời gian mở máy tính lên, sau đó ở trên mạng tìm bài hát của Vương Tâm Lăng 《 lần đầu tiên ái người 》.
“ Mây đen, mặt người, từng yêu cũng đã khóc cười quá đau giờ chỉ còn thoáng qua.”
Cô thích nhất một bài hát, nghe xong một chút, có thể vui vẻ.
Cô tải về sau đó chỉnh tốc độ rồi lại đăng lên trang cá nhân của mình.
Ở đây mình chưa biết dùng từ gì nên dùng là trang cá nhân mong mọi người thông cảm.
Cô xem lại trang cá nhân của mình trong chốc lát, nghĩ đến vừa mới quen thêm bạn tốt đại mỹ nữ Mạnh Tiêm Tiêm, vì thế rất có hứng thú mà trang cá nhân của cô ấy.
Trang cá nhân của Mạnh Tiêm Tiêm, hình ảnh là cầu vượt phía trên đường ray, kéo dài hướng xa vô tận, có soái ca và mỹ nữ ngồi tựa lưng vào nhau.
Trang cá nhân của Mạnh Tiêm Tiêm để âm nhạc là Hứa Tung 《 hoa hồng lễ tang 》.
Mạnh Tiêm Tiêm mới đăng hình ảnh tự chụp.
Trên ảnh chụp nửa gương mặt nữ sinh cúi đầu góc 45 độ, làm cằm trở nên nhòn nhọn, cái miệng nhỏ, cảm giác sinh động, đáng yêu nghịch ngợm.
Cô ấy thật xinh đẹp.
Giang La hâm mộ mà nhìn, nhìn lại xem ảnh của chính mình.
Tuy rằng gầy hơn trước rất nhiều, khác với ngũ quan khi còn nhỏ, khi ấy đều béo mà dính gần nhau, nhưng cằm cô vẫn là đẹp, không giống cái cằm dùi của Mạnh Tiêm Tiêm, dáng người cô cũng không quá đẹp, đường cong không rõ ràng, ngực quá lớn, tổng kết Giang Mãnh Nam mua cho cô cái loại quần áo này, càng nhìn càng thấy béo.
Nghe nhạc, Giang La khó tránh khỏi có chút thương cảm nho nhỏ, nghiêng đầu nhìn nhìn thiếu niên bên cạnh.
Sườn mặt cậu hình dáng sắc bén, tai nghe màu đen treo ở trên cổ, mắt bình tĩnh mà nhìn chăm chú vào màn hình.
Giang La yên lặng mà rời khỏi trang cá nhân của Mạnh Tiêm Tiêm, âm thầm vào trang cá nhân của Kỳ Thịnh.
Trang cá nhân của cậu có rất nhiều nữ sinh, mỗi ngày đều có tài khoản nữ sinh xã lạ ở trong trang cá nhân của cậu khen cậu đẹp trai…
Kỳ Thịnh ngẫu nhiên sẽ viết mấy câu nói, cơ bản là trích từ trong sách.
Hoặc là kiểu cậu chuẩn bị xem sách, đang xem sách, hoặc là đã xem xong sách —— “《 mỹ lệ tân thế giới 》.”
“《 lâu đài 》.”
“《1984》.”
……
Cũng không có cảm tưởng gì tâm đắc, chỉ có làm chút bút ký.
“Thải Thải, cố lên nha! Mỗi ngày đều phải vui vẻ!”
“Thịnh ca không hổ danh là đệ nhất văn học của hẻm Vụ Túc.”
'' đi chơi cs"
Kéo xuống chút nữa, chính là bình luận hai ngày trước của Giang La: “Orwell 《 nông trường động vật 》.”
Bởi vì chú ý gần đây cậu xem đều là xã hội viễn tưởng, cho nên Giang La đề cử cho cậu quyển sách này.
Kỳ Thịnh không có trả lời những người khác, cậu trả lời cô : “ Có nhiều phiên bản, dịch không đồng đều, ông đây còn tuyển chọn, có đề cử không?”
Edit bởi Cutu và chỉ được đăng duy nhất tại dtruyen.com.
Giang La vẫn luôn không đăng nhập trang cá nhân cho nên không thấy được cậu nhắn lại, hiện tại mới thấy.
Cô lập tức lấy từ cặp sách ra notebook lật vài trang, rốt cuộc tìm được phiên bản " nông trường động vật " rồi, cô nghiêng đầu nói với Kỳ Thịnh bên cạnh đang thao tác bàn phím nhanh chóng: “ tác phẩm của dịch giả Vinh Như Đức dịch tốt nhất.”
“Cái gì?” Kỳ Thịnh tháo tai nghe màu đen xuống, theo bản cô mà nghiêng tai tới gần cô.
“ Nhà xuất bản nhân dân ở Thượng Hải xuất ra 2000 bản, Thanh Bắc nhà sách Tân Hoa có, mau đi mua đi! Tớ có tiền!”
Kỳ Thịnh tầm mắt rốt cuộc từ cuộc chiến đấu kịch liệt trong cs, quét mắt nhìn màn hình máy tính cô, thấy được trang cá nhân của mình, cười nhạt: “Đã biết.”
Quả thật, đúng như lời của Giang Mãnh Nam, cô trúc mã này ngốc nghếch lắm tiền.
Edit bởi Cutu và chỉ được đăng duy nhất tại dtruyen.com.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.