Chương 20
Dạ Hí Ca
11/12/2024
Về đến nhà mình Hàm Sênh bấm chuông thì cửa không thấy ai ra mở :" Ủa?? ba mẹ và tiểu Vũ chưa về sao"
Cố Hiên không trả lời mà đẩy cửa vào khiến cậu bất ngờ vì nhà không khóa cửa, bên trong tối ôm Hàm Sênh lần mò đến công tắt đèn thì bị một bàn tay nắm lại mà Cố Hiên đang ở phía sau cậu.
:" Áaaaaa!!!! có ma, cứu tớ có ma" Hàm Sênh hoảng sợ nhảy lên người Cố Hiên.
Hắn ôm cậu ngã xuống ghê sofa thì lúc này đèn bật lên.
:" Tiểu Sênh mở mắt nào là mẹ nè" Mẹ Hạm dịu dàng cất tiếng.
Nghe thấy giọng mẹ mình Hàm Sênh mới dám mở hé mắt ra cả nhà trang trí đầy mấy thích đáng yêu mà cậu thích trên bàn còn có cả bánh kem:" Mọi người..?"
Lúc này Cố Hiên mới bật cười cóc trán cậu:" Đồ ngốc hôm nay sinh nhật cậu mà, quên rồi sao"
Hạ Chi Dương đội nón lên cho cậu:" Cố Hiên bảo cậu nấm ngốc đâu có sai, cả một ngày không chú ý cái gì lạ hết"
Mẹ Cố lấy khăn giấy lau nước mắt cho cậu:" Nào nào, tiểu Sênh thổi bánh kem thôi nào cần qua ngày rồi"
Thế là Hàm Sênh xuống khỏi người Cố Hiên cậu ngồi trước chiếc bán ướt vài điều ước khi nến bánh được thổi thì pháo giấy bắn lên, vốn ba Hàm và ba Cố bình thường không hay uống rượu nhưng hôm nay lại lôi Cố Hiên và và mấy người bạn Hàm Sênh ra uống đua chỉ tội mấy bạn nhỏ đua không lai hai bật lão làng.
Hàm Sênh ngồi một bên ăn bánh cậu rất muốn uống bia nhưng Hàm Vũ và Cố Hiên nhất quyết không cho cậu chỉ đành ngồi ăn bánh uống nước ngọt, thấy cậu bĩu môi mẹ Cố lén nhét vào tay cậu một ly bia.
:" Hai đứa nó không cho thì dì cháu mình uống lén" Bà nháy mắt với Hàm Sênh.
Mẹ Hàm bên cạnh cũng tham gia chung hồi sau Hàm Sênh còn lôi kéo cả Hạ Chi Dương mãi đến khi mấy vị thần cồn biết thì đã quá muộn màng, ba Cố bất lực ôm vợ về còn Hàm Sênh thì say xong lại dở chứng dỗi cả thế giới không thèm nghe ai hết phải nhờ Cố Hiên đưa cậu vào phòng.
:" Chi Dương tớ đưa cậu về" Lục Trạch đỡ Hạ Chi Dương khi cậu loạng choạng.
Cậu ta dựa vào Lục Trạch cả người đỏ như cà chua anh ôm cậu ra oto, cũng may lúc đến đây Lục Trạch đã lái oto đến không thì với tình trạng say mèm của Hạ Chi Dương chắc không thể ngồi sau xe đạp.
Trên xe Hạ Chi Dương dựa vào ghế mãi lúc lâu sau cậu ta mở miệng:" Lục Trạch sáng nay mẹ cậu đến tìm tớ"
Lập tức Lục Trạch cho xe đậu bên đường rồi nghiêm túc:" Bà ấy nói gì với cậu"
Hạ Chi Dương thở dài kể lại, lúc sáng cậu ta đến tiệm bán bánh kem lấy bánh lúc ra về thì bị xe mẹ Lục chặng đường bà yêu cầu cậu ta lên xe.
:" Lục Trạch là con trai duy nhất của nhà họ Lục nó nên lấy vợ sinh con chứ không phải chơi trò đồng tính luyến ái" Mẹ Lục lạnh nhạt nói.
Hạ Chi Dương cúi đầu:" Bác đi nói với cậu ấy sao lại nói với cháu"
Mẹ Lục không nhanh không chậm rút ra một sấp ảnh:" Tại vì cậu là nguyên nhân khiến nó không thể lấy vợ sinh con"
Bên trong là hình ảnh Hạ Chi Dương và Lục Trạch hôm ở bệnh viện và cái hôm cậu uống rượu say, cậu không ngờ mẹ Lục lại cho người theo dõi cả hai.
Chưa để Hạ Chi Dương nói cái gì mẹ Lục đã lên tiếng:" Tôi sẽ cho cậu một số tiền đủ cậu ăn cả đời và hãy cầm số tiền đó biến khỏi mắt Lục Trạch, tôi đã chuẩn bị cho con trai tôi một cuộc đời hoàn toàn cùng một vị hôn thê môn đăng hộ đối nhưng cậu lại là một khối u phá nát tất cả!! Dù sao cũng là tiền cậu nhận sống tiền này cũng không cần bán mông hầu hạ con trai tôi"
:" Tiền thì cháu không nhận đâu ạ, đúng thật là cháu cần tiền nhưng chưa đến mức bán mình nuôi thân còn về Lục Trạch cháu sẽ hỏi cậu ấy nếu cậu ấy cháu sẽ nói lại mọi chuyện ra sao do cậu ấy chọn hết" Hạ Chi Dương hít sâu một hơi nói ra rồi bỏ xuống xe.
Rầm! Lục Trạch đập mạnh vào vô lăng xe đôi mắt đỏ như máu:" Đừng tin những gì bà ấy nói, tớ yêu cậu là thật không hề có suy nghĩ dùng tiền mua hoa"
Anh không thể nào hiểu nổi mẹ mình, mấy hôm trước đã bảo đảm không gây ảnh hưởng cho Hạ Chi Dương anh cũng đã đồng ý thụ tinh nhân tạo thế mà hôm nay còn tìm đến người anh yêu!! cũng may Hạ Chi Dương chịu nói tất cả nếu như cứ vậy âm thầm bỏ đi anh thật sự không biết tìm người mình yêu ở đâu.
Hạ Chi Dương xoa trán vì đầu đau như búa bổ:" Tớ tin mấy lời bà ấy nói thì đâu có nói chuyện này cho cậu biết, nhưng Lục Trạch cậu nghĩ chúng ta có thể sao"
Nhà họ Lục sẽ tha cho hai người sau...
Như để chứng minh Lục Trạch đè Hạ Chi Dương ra hôn ngấu nghiến tận khi cậu hết hơi mới chịu nhả ra:" Có thể!! Hạ Chi Dương tôi nói cho em biết chỉ cần Lục Trạch này muốn có là lão thiên gia cũng không ép được tôi cái duy nhất mà em cần là tin tưởng tôi! hiểu không"
Nhà họ Lục hay xã hội không khiến Lục Trạch sợ nhưng anh lại sợ Hạ Chi Dương không tin tưởng vào anh, xuất thân gia cảnh chính là thứ làm cho tình yêu dễ vụt mất.
Hạ Chi Dương bị hôn bất ngờ cả người như bị hút hết sức lực cậu choàng lên ôm cổ Lục Trạch:" Hiểu rồi, cảm ơn anh"
Sau đấy chiếc xe sang trọng chạy đến một khách sạn gần đấy còn để làm gì mọi người tự nghĩ nha
Cố Hiên không trả lời mà đẩy cửa vào khiến cậu bất ngờ vì nhà không khóa cửa, bên trong tối ôm Hàm Sênh lần mò đến công tắt đèn thì bị một bàn tay nắm lại mà Cố Hiên đang ở phía sau cậu.
:" Áaaaaa!!!! có ma, cứu tớ có ma" Hàm Sênh hoảng sợ nhảy lên người Cố Hiên.
Hắn ôm cậu ngã xuống ghê sofa thì lúc này đèn bật lên.
:" Tiểu Sênh mở mắt nào là mẹ nè" Mẹ Hạm dịu dàng cất tiếng.
Nghe thấy giọng mẹ mình Hàm Sênh mới dám mở hé mắt ra cả nhà trang trí đầy mấy thích đáng yêu mà cậu thích trên bàn còn có cả bánh kem:" Mọi người..?"
Lúc này Cố Hiên mới bật cười cóc trán cậu:" Đồ ngốc hôm nay sinh nhật cậu mà, quên rồi sao"
Hạ Chi Dương đội nón lên cho cậu:" Cố Hiên bảo cậu nấm ngốc đâu có sai, cả một ngày không chú ý cái gì lạ hết"
Mẹ Cố lấy khăn giấy lau nước mắt cho cậu:" Nào nào, tiểu Sênh thổi bánh kem thôi nào cần qua ngày rồi"
Thế là Hàm Sênh xuống khỏi người Cố Hiên cậu ngồi trước chiếc bán ướt vài điều ước khi nến bánh được thổi thì pháo giấy bắn lên, vốn ba Hàm và ba Cố bình thường không hay uống rượu nhưng hôm nay lại lôi Cố Hiên và và mấy người bạn Hàm Sênh ra uống đua chỉ tội mấy bạn nhỏ đua không lai hai bật lão làng.
Hàm Sênh ngồi một bên ăn bánh cậu rất muốn uống bia nhưng Hàm Vũ và Cố Hiên nhất quyết không cho cậu chỉ đành ngồi ăn bánh uống nước ngọt, thấy cậu bĩu môi mẹ Cố lén nhét vào tay cậu một ly bia.
:" Hai đứa nó không cho thì dì cháu mình uống lén" Bà nháy mắt với Hàm Sênh.
Mẹ Hàm bên cạnh cũng tham gia chung hồi sau Hàm Sênh còn lôi kéo cả Hạ Chi Dương mãi đến khi mấy vị thần cồn biết thì đã quá muộn màng, ba Cố bất lực ôm vợ về còn Hàm Sênh thì say xong lại dở chứng dỗi cả thế giới không thèm nghe ai hết phải nhờ Cố Hiên đưa cậu vào phòng.
:" Chi Dương tớ đưa cậu về" Lục Trạch đỡ Hạ Chi Dương khi cậu loạng choạng.
Cậu ta dựa vào Lục Trạch cả người đỏ như cà chua anh ôm cậu ra oto, cũng may lúc đến đây Lục Trạch đã lái oto đến không thì với tình trạng say mèm của Hạ Chi Dương chắc không thể ngồi sau xe đạp.
Trên xe Hạ Chi Dương dựa vào ghế mãi lúc lâu sau cậu ta mở miệng:" Lục Trạch sáng nay mẹ cậu đến tìm tớ"
Lập tức Lục Trạch cho xe đậu bên đường rồi nghiêm túc:" Bà ấy nói gì với cậu"
Hạ Chi Dương thở dài kể lại, lúc sáng cậu ta đến tiệm bán bánh kem lấy bánh lúc ra về thì bị xe mẹ Lục chặng đường bà yêu cầu cậu ta lên xe.
:" Lục Trạch là con trai duy nhất của nhà họ Lục nó nên lấy vợ sinh con chứ không phải chơi trò đồng tính luyến ái" Mẹ Lục lạnh nhạt nói.
Hạ Chi Dương cúi đầu:" Bác đi nói với cậu ấy sao lại nói với cháu"
Mẹ Lục không nhanh không chậm rút ra một sấp ảnh:" Tại vì cậu là nguyên nhân khiến nó không thể lấy vợ sinh con"
Bên trong là hình ảnh Hạ Chi Dương và Lục Trạch hôm ở bệnh viện và cái hôm cậu uống rượu say, cậu không ngờ mẹ Lục lại cho người theo dõi cả hai.
Chưa để Hạ Chi Dương nói cái gì mẹ Lục đã lên tiếng:" Tôi sẽ cho cậu một số tiền đủ cậu ăn cả đời và hãy cầm số tiền đó biến khỏi mắt Lục Trạch, tôi đã chuẩn bị cho con trai tôi một cuộc đời hoàn toàn cùng một vị hôn thê môn đăng hộ đối nhưng cậu lại là một khối u phá nát tất cả!! Dù sao cũng là tiền cậu nhận sống tiền này cũng không cần bán mông hầu hạ con trai tôi"
:" Tiền thì cháu không nhận đâu ạ, đúng thật là cháu cần tiền nhưng chưa đến mức bán mình nuôi thân còn về Lục Trạch cháu sẽ hỏi cậu ấy nếu cậu ấy cháu sẽ nói lại mọi chuyện ra sao do cậu ấy chọn hết" Hạ Chi Dương hít sâu một hơi nói ra rồi bỏ xuống xe.
Rầm! Lục Trạch đập mạnh vào vô lăng xe đôi mắt đỏ như máu:" Đừng tin những gì bà ấy nói, tớ yêu cậu là thật không hề có suy nghĩ dùng tiền mua hoa"
Anh không thể nào hiểu nổi mẹ mình, mấy hôm trước đã bảo đảm không gây ảnh hưởng cho Hạ Chi Dương anh cũng đã đồng ý thụ tinh nhân tạo thế mà hôm nay còn tìm đến người anh yêu!! cũng may Hạ Chi Dương chịu nói tất cả nếu như cứ vậy âm thầm bỏ đi anh thật sự không biết tìm người mình yêu ở đâu.
Hạ Chi Dương xoa trán vì đầu đau như búa bổ:" Tớ tin mấy lời bà ấy nói thì đâu có nói chuyện này cho cậu biết, nhưng Lục Trạch cậu nghĩ chúng ta có thể sao"
Nhà họ Lục sẽ tha cho hai người sau...
Như để chứng minh Lục Trạch đè Hạ Chi Dương ra hôn ngấu nghiến tận khi cậu hết hơi mới chịu nhả ra:" Có thể!! Hạ Chi Dương tôi nói cho em biết chỉ cần Lục Trạch này muốn có là lão thiên gia cũng không ép được tôi cái duy nhất mà em cần là tin tưởng tôi! hiểu không"
Nhà họ Lục hay xã hội không khiến Lục Trạch sợ nhưng anh lại sợ Hạ Chi Dương không tin tưởng vào anh, xuất thân gia cảnh chính là thứ làm cho tình yêu dễ vụt mất.
Hạ Chi Dương bị hôn bất ngờ cả người như bị hút hết sức lực cậu choàng lên ôm cổ Lục Trạch:" Hiểu rồi, cảm ơn anh"
Sau đấy chiếc xe sang trọng chạy đến một khách sạn gần đấy còn để làm gì mọi người tự nghĩ nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.