Chương 61
Đình Tức
29/03/2017
CHƯƠNG 61.
“Thái thiếu gia có phải là cho rằng tiểu ca nhi của tiểu môn tiểu hộ chúng ta, thì liền có thể tùy tiện chà đạp hay không?” Liên Sinh ngồi ở một bên lạnh lùng lên tiếng, Hạ Tứ Lang bên cạnh sắc mặt cũng thật không tốt.
Thái Kinh Vân vừa vào nhà đứng yên, đầu tiên là bị Tiểu Tam đánh cho, tiếp đó lại bị Liên Sinh đâm chọc, liền hơi chút sững sờ, còn chưa hiểu rõ tình hình.”Chẳng hay Liên Sinh thúc có gì chỉ giáo?”
“Có gì chỉ giáo có gì chỉ giáo! ? Ngươi không biết ta đang nói cái gì hả?” Liên Sinh vỗ bàn đứng dậy lớn tiếng gầm lên, xem ra thật sự là vô cùng tức giận, cái bàn vuông rắn chắc đều bị đập đến rung chuyển, chấn động đến nỗi chén trà trên bàn đều di chuyển một chút.
Thái Kinh Vân không tiếp lời, hơi cau mày lại, sự tình này có chút không đầu không đuôi, y trong một lúc thật không biết Liên Sinh đang nói cái gì. Nghe khẩu khí thì có thể là vì y đã làm ra chuyện gì có lỗi với Tiểu Tam, nhưng y ngẫm nghĩ cũng chẳng có ấn tượng gì. Y tự nhận đối với Tiểu Tam không thể nói là ngoan ngoãn phục tùng, nhưng là xem như sủng ái có thừa.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng thập phần nặng nề.
“Thái Kinh Vân, ngày đó ta đồng ý Tiểu Tam đến huyện thành phụ giúp ngươi, là bởi vì nghe nói nông trang của ngươi phát sinh chuyện phiền toái, mà không phải để ngươi làm càn, ngươi quá khiến chúng ta thất vọng rồi!” Cuối cùng, chính Hạ Tứ Lang phá tan sự yên lặng. Hắn bình thường đối Thái Kinh Vân xem như không tồi, vẫn luôn tin tưởng đứa nhỏ Thái Kinh Vân này tuy rằng tính tình có chút lãnh đạm, nhưng đối với Tiểu Tam nhà bọn họ vẫn là không cần phải nói. Bất quá việc này phát sinh khiến lòng hắn vẫn là có chút khó chịu!
“Còn nói cái gì nữa?! Những kẻ có tiền này, có mấy người đi coi trọng hài tử thôn quê chúng ta?Còn chưa có thành hôn, đã muốn làm này làm kia! Này nếu như thành hôn rồi, còn không chừng sẽ biến thành bộ dáng gì nữa đây! Khi đó nên nghe ta nói, không đồng ý hôn sự này!” Liên Sinh nặng nề giẫm chân mấy cái trên mặt đất, lại nặng nề đập một cái lên trên bàn.
“Được rồi! Đều đến nông nỗi này rồi, ngươi còn nói điều này để làm gì?”
“Đúng thế! A ba, người cũng đừng tức giận, Tiểu Tam còn đang ở trong ốc! Hắn hiện tại cũng không thể chấn kinh!” Tân Hà nấu bình trà mới bưng vào trong ốc, trấn an Liên Sinh đang rành rành cáu tiết.
“Ngươi đừng nhắc đến tên tử hài tử này! Nhìn nó là lòng ta liền ấm ức!” Liên Sinh hừ một tiếng, quăng mấy cái nhãn đao cho Tiểu Tam. Tiểu Tam cúi đầu ăn canh, lại xoay người qua một chút, tách khỏi nhãn thần sắc nhọn của Liên Sinh.
Theo như Tân Hà nói, hắn tối đa sẽ bị mắng vài tiếng, không ai sẽ thực thi bạo lực thân thể đối với hắn(aka đánh đòn). Tựa như hiện tại, Liên Sinh có tức giận, nhưng vẫn không quên hầm canh gà cho hắn uống! Cho nên, hắn tương đối mà nói là ‘an toàn’ rất nhiều rồi, mấy thứ như xem thường rồi lời đồn này nọ ngược lại tốt chán, dù sao hắn cũng không sợ mấy thứ này!
“Ngươi cũng đừng tức giận! Trước tiên phải nói xem việc này nên tính sao!” Hạ Tứ Lang ở một bên nhắc nhở. Hắn khi vừa nghe đến việc này thì xác thực cũng có chút buồn bực, đối với đứa nhỏ này thế nào cũng không bớt lo, cách hôn sự cũng chỉ còn một hai tháng, sao lại khẩn cấp như thế chứ?
Tân Hà bưng trà cho Hạ Tứ Lang cùng Liên Sinh, lại ngã một chén cho Thái Kinh Vân. Thấy Thái Kinh Vân có chút không rõ nguyên cớ, liền nhẹ giọng nhắc nhở: “Tiểu Tam có thể là mang thai rồi!”
Tại Liên Sinh xem ra, việc mang thai này là sau khi hỏi qua Tiểu Tam mấy câu, trên cơ bản có thể xác định rồi. Hắn đã sinh mấy đứa nhỏ rồi, hơn nữa còn từng chiếu cố Tân Hà sinh hài tử, cho nên có vài điều Liên Sinh chính là nhất thanh lưỡng sở (một nghe hai hiểu). Thấy tình huống của Tiểu Tam, tính ra rất chuẩn với phản ứng khi có mang! Tiểu Tam đều chính miệng thừa nhận có cùng Thái Kinh Vân một chỗ, việc này nhất định đúng tám chín phần rồi!
“Mang thai? ! …” Thái Kinh Vân vừa nghe, đôi mắt đang nheo lại đột nhiên trợn to, cũng không bưng trà, quay đầu nhìn chằm chằm Tiểu Tam.
Thời điểm bọn họ ngủ cùng một chỗ xác thực có rất nhiều, nhưng chân chính kết hợp thì chỉ có một đêm, theo như suất sinh dục của Nam Khánh quốc, tựa hồ rất khó có suất trúng thưởng thế này. Y lúc đầu thật không nghĩ tới việc này!
“Thế nào? ! Ngươi là hoài nghi cái gì? Không muốn thừa nhận hả?” Thái Kinh Vân biểu tình có chút chần chờ khiến Liên Sinh càng tâm sinh bất mãn, vỗ bàn ngay tại chỗ. Chén trà từ trên bàn bị chấn động rơi xuống, rớt trên mặt đất, choang một cái bể nát! Thanh âm thanh thúy khiến bầu không khí trong ốc lần thứ hai ngưng đọng.
Liên Sinh tuy rằng tức giận Tiểu Tam, nhưng hắn tin tưởng với tính tình của Tiểu Tam, việc này tuyệt đối không phải do nó chủ động trước. Thái Kinh Vân xuất thân là kẻ có tiền, vừa từ kinh thành cái nơi phồn hoa đó đi ra, loại chuyện này nhất định là do hắn khơi mào trước! Đối Tiểu Tam tùy tùy tiện tiện như thế, này không phải rõ ràng xem thường Tiểu Tam nhà bọn họ sao? Cho rằng hài tử thôn quê liền có thể làm càn như thế? Việc này để người khác nghe được, còn không biết sẽ nói Tiểu Tam như thế nào nữa!
Nói tới cùng, hắn đều không phải giận việc Tiểu Tam có em bé, mà là tức Thái Kinh Vân đối đãi Tiểu Tam quá mức tùy tiện!
Thái Kinh Vân cũng không quản sắc mặt Liên Sinh có bao nhiêu tức có bao nhiêu đen, y mang theo biểu tình có chút kỳ quái, xoay người vài bước đi tới trước mặt Tiểu Tam. Tuy là nói Thái Kinh Vân cũng không quá thích trẻ con, nhưng nghe được Tiểu Tam có em bé, y vẫn là vui mừng đến muốn cười to. Đây là một loại cảm giác có chút kỳ quái, trong lòng ngứa ngáy kích động không thể đè nén.
Tính tình trầm tĩnh lãnh tình đã khống chế được hành động muốn cuồng tiếu của y, Thái Kinh Vân kéo khóe miệng duy trì một thứ biểu tình kỳ quái: “Không ạ! Nếu như thật là có, đương nhiên là của con! Con thật cao hứng! Thạch Đầu đại ca nói Tiểu Tam thân thể khó chịu, là vì nguyên nhân này sao? Hắn khó chịu ở đâu? Đã thông tri y sư tới chưa ạ?”
Những lời này nói ra hợp với tâm ý của Hạ Tứ Lang, liền gật đầu, biểu tình cũng hòa hoãn xuống chút.”Đã để Tiểu Tứ đi thỉnh Ngũ Hoa thúc rồi! Có lẽ chờ một chút sẽ đến thôi!”
Tiểu Tam nửa ngồi trên ghế, thấy Thái Kinh Vân đến gần liền giơ chân đá qua một cước. Cũng không có bao nhiêu khí lực, nhưng không đá thì không thể tiết hận. Hắn hiện tại tinh thần có chút khẩn trương, càng nhiều chính là kinh sợ, như là đang trải qua một hồi mộng cảnh không được tốt lắm. Mà ngọn nguồn của những điều khiến hắn buồn bực bất an này là Thái Kinh Vân, hắn có thể không đá sao?
“Một cây làm chẳng nên non, ngươi nếu không cam tâm tình nguyện, ngày đó đi để làm gì!” Liên Sinh giận rồi nha! Giận thằng bé Tiểu Tam ngốc nghếch không tự mình đấu tranh! Lúc này còn ở đây nháo trò biệt nữu cái gì? Đây là làm cho ai nhìn a?!
Tiểu Tam nhanh chóng ngồi hảo tiếp tục ăn canh, trước khi Thái Kinh Vân chưa có tới, hắn đã bị Liên Sinh chọt đầu mà mắng rất nhiều lần! Lúc này còn chưa có can đảm cãi lại. Hơn nữa, hiện tại nói cái gì cũng đều muộn rồi!
“Tứ Lang có nhà không ~ “
Viện môn cót két bị đẩy ra, lão y sư đi vào trong viện hô to một tiếng, sau đó xách theo rương thuốc xuất hiện tại trước đường ốc (nhà chính) Hạ gia. Sau đó Tiểu Tứ trừng mắt theo vào.
“Ngũ hoa thúc, nhanh nhanh vào nhà ngồi đi!” Hạ Tứ Lang đứng dậy chào hỏi lão y sư, mặc kệ dưới tình huống gì, y sư đều phải được tôn trọng.
“Ai yêu! Ta đây xương cốt đã già rồi a, đúng là phải tìm một chỗ ngồi a!” Lão y sư cười ha hả vào trong nhà, đem rương thuốc trên vai phóng tới trên bàn gỗ nhỏ, liền trực tiếp ngồi ở bên cạnh Tiểu Tam.
“Ngũ Hoa thúc, thân thể ngài vẫn còn khỏe mạnh lắm mà! Xương đã già cũng là bộ xương già rắn chắc a!” Liên Sinh cũng đứng dậy chào hỏi, ngã chén trà bưng qua.
Lão y sư tiếp nhận nước trà, nhìn Tiểu Tam bên cạnh đang trợn tròn mắt xoay vòng vòng, không khỏi cười hắc hắc.”Nghe Tiểu Tứ nhà ngươi nói, là lão tam khó chịu, làm sao thế?”
“Lão y sư không bằng trước tiên khám bệnh cho Tiểu Tam một chút đi!” Thái Kinh Vân đứng ở một bên lên tiếng.
“Ngũ Hoa thúc hơi thở còn không chưa ổn, ngươi gấp cái gì mà gấp? Thúc a, ngài trước uống miếng trà đi!” Liên Sinh trừng Thái Kinh Vân, thấy Thái Kinh Vân không nói gì nữa, lại nhanh chóng quan tâm lão y sư một chút.
“Được rồi, trước cứ xem mạch nào!” Lão y sư cũng coi như chuyên nghiệp, gạt lại chuyện trà nước, đầu tiên từ trong rương thuốc lấy ra một cái bao cát nhỏ.
Tiểu Tam ngồi ở một bên, trong tay còn cầm bát lớn giương mắt nhìn. Tuy rằng Liên Sinh một mực chắc chắn là có em bé rồi, nhưng hắn còn tồn một chút hi vọng, ở trong lòng an ủi mình, nói không chừng chỉ là thân thể khó chịu, có chút tiểu mao bệnh về dạ dày đường ruột mà thôi! Chỉ có nghĩ như thế, hắn mới có thể bình tĩnh một chút. Đối với chuyện để lão y sư bắt mạch, hắn có phần do dự. Nói thật, hắn sợ phải nghe đáp án khẳng định.
Thái Kinh Vân ở một bên thấy Tiểu Tam nửa ngày vẫn không đưa tay ra, liền tiếp lấy cái bát trong tay hắn: “Không phải nói khó chịu sao? Mặc kệ khó chịu ở đâu, đều phải để lão y sư khám xem!”
Lão y sư nhân cơ hội chụp lấy cổ tay Tiểu Tam, cũng dặn Tiểu Tam ngồi ngay ngắn. Không tới một hồi liền buông tay, lại nhìn sắc mặt cùng cái lưỡi của Tiểu Tam một chút. Ngay cả suy tư cũng không có, một câu liền xác định chẩn đoán bệnh của Tiểu Tam: “Có! Gần hai tháng rồi, cũng không tệ lắm! Thân mình khó chịu có thể là do có chút mệt nhọc, để Tiểu Tam nghỉ ngơi nhiều một chút thì tốt rồi! Không có gì trở ngại!”
Đôi mắt Thái Kinh Vân rạng rỡ phát sáng, một phen ôm lấy Tiểu Tam, cũng không quản bên cạnh còn có những người khác, tại trên mặt Tiểu Tam hung hăng mổ mấy cái. Này thật là kích động a!
“Oa ~~~~~~” Tiểu Tam trái lại tương phản, vừa nghe thấy lời này, đột nhiên khóc lớn.
Thời điểm Tiểu Tam khóc là tương đối ít, cho nên hắn hiện tại đột nhiên cao giọng gào khóc như thế, khiến mọi người trong nhà giật nảy. Thái Kinh Vân ôm Tiểu Tam ngốc nghếch đứng đó, ngay cả Hạ Tứ Lang và Liên Sinh đều ngây ngẩn cả người. Tiểu Tứ cùng Tân Hà không có ngây sững, bất quá lúc này hai người họ cũng không dám mở miệng nói gì.
“Không có việc gì đâu, những người có em bé tính tình sẽ có chút quái! Các ngươi sẽ quen thôi!” Lão y sư vẻ mặt ta lý giải nha ta lý giải, cười ha hả thu dọn vật kiện y dụng của mình.
Vì vậy, việc này coi như là đã xác định rồi!
Hạ gia Tiểu Tam chưa thành hôn đã có thai!
Loại sự tình này cũng không giấu được người ta, tiểu hài tử sau khi sinh, nhân gia bấm tay tính toán đều có thể tính ra! Vì vậy, nhóm đại thúc tiểu phu lang trong Đại Nguyên thôn lại có đề tài mới để hàn huyên!
Đương nhiên, đối với loại chuyện có em bé này, đa số người ôm thái độ ước ao. Phải biết rằng tại trên đời này, có vài phu phu sau khi thành hôn, có thể cả đời cũng không có được đứa nhỏ thuộc về bọn họ. Mọi người có cười, cũng là cười hài tử tuổi trẻ không áp được hỏa, quản không được thân thể của mình, việc mang thai đi thành hôn này, thật đúng là chuyện vui hiếm thấy!
Đám tiểu tử trẻ tuổi trong thôn, chính là ngầm bội phục Thái Kinh Vân nha! Hiện tại nhóm tiểu ca đa số là được người nhà sủng ái, một người so với một người càng thêm bưu hãn, có thể trước khi thành hôn ăn được đến miệng, thật là không dễ! Có thể ăn đến miệng còn có thể hoài thượng hài tử, này là ít càng thêm ít!
Nghĩ đến vị nào đó gần đây càng thêm diễm lệ, chúng tiểu tử ngầm nuốt nước miếng!
Sau khi việc này phát sinh, ám địa hẹn hò trong thôn Đại Nguyên của đám thanh niên đột nhiên tăng nhanh, mà những kẻ có ý nghĩ bậy bạ kết quả bị nhóm tiểu ca quăng cho cái tát cũng cũng đột nhiên tăng nhiều!
Một thế lộ phong ba này, trái lại khiến sơn thôn Đại Nguyên vào tháng tám nhập thu thổi lên đào hoa vô số! Đăng bởi: admin
“Thái thiếu gia có phải là cho rằng tiểu ca nhi của tiểu môn tiểu hộ chúng ta, thì liền có thể tùy tiện chà đạp hay không?” Liên Sinh ngồi ở một bên lạnh lùng lên tiếng, Hạ Tứ Lang bên cạnh sắc mặt cũng thật không tốt.
Thái Kinh Vân vừa vào nhà đứng yên, đầu tiên là bị Tiểu Tam đánh cho, tiếp đó lại bị Liên Sinh đâm chọc, liền hơi chút sững sờ, còn chưa hiểu rõ tình hình.”Chẳng hay Liên Sinh thúc có gì chỉ giáo?”
“Có gì chỉ giáo có gì chỉ giáo! ? Ngươi không biết ta đang nói cái gì hả?” Liên Sinh vỗ bàn đứng dậy lớn tiếng gầm lên, xem ra thật sự là vô cùng tức giận, cái bàn vuông rắn chắc đều bị đập đến rung chuyển, chấn động đến nỗi chén trà trên bàn đều di chuyển một chút.
Thái Kinh Vân không tiếp lời, hơi cau mày lại, sự tình này có chút không đầu không đuôi, y trong một lúc thật không biết Liên Sinh đang nói cái gì. Nghe khẩu khí thì có thể là vì y đã làm ra chuyện gì có lỗi với Tiểu Tam, nhưng y ngẫm nghĩ cũng chẳng có ấn tượng gì. Y tự nhận đối với Tiểu Tam không thể nói là ngoan ngoãn phục tùng, nhưng là xem như sủng ái có thừa.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng thập phần nặng nề.
“Thái Kinh Vân, ngày đó ta đồng ý Tiểu Tam đến huyện thành phụ giúp ngươi, là bởi vì nghe nói nông trang của ngươi phát sinh chuyện phiền toái, mà không phải để ngươi làm càn, ngươi quá khiến chúng ta thất vọng rồi!” Cuối cùng, chính Hạ Tứ Lang phá tan sự yên lặng. Hắn bình thường đối Thái Kinh Vân xem như không tồi, vẫn luôn tin tưởng đứa nhỏ Thái Kinh Vân này tuy rằng tính tình có chút lãnh đạm, nhưng đối với Tiểu Tam nhà bọn họ vẫn là không cần phải nói. Bất quá việc này phát sinh khiến lòng hắn vẫn là có chút khó chịu!
“Còn nói cái gì nữa?! Những kẻ có tiền này, có mấy người đi coi trọng hài tử thôn quê chúng ta?Còn chưa có thành hôn, đã muốn làm này làm kia! Này nếu như thành hôn rồi, còn không chừng sẽ biến thành bộ dáng gì nữa đây! Khi đó nên nghe ta nói, không đồng ý hôn sự này!” Liên Sinh nặng nề giẫm chân mấy cái trên mặt đất, lại nặng nề đập một cái lên trên bàn.
“Được rồi! Đều đến nông nỗi này rồi, ngươi còn nói điều này để làm gì?”
“Đúng thế! A ba, người cũng đừng tức giận, Tiểu Tam còn đang ở trong ốc! Hắn hiện tại cũng không thể chấn kinh!” Tân Hà nấu bình trà mới bưng vào trong ốc, trấn an Liên Sinh đang rành rành cáu tiết.
“Ngươi đừng nhắc đến tên tử hài tử này! Nhìn nó là lòng ta liền ấm ức!” Liên Sinh hừ một tiếng, quăng mấy cái nhãn đao cho Tiểu Tam. Tiểu Tam cúi đầu ăn canh, lại xoay người qua một chút, tách khỏi nhãn thần sắc nhọn của Liên Sinh.
Theo như Tân Hà nói, hắn tối đa sẽ bị mắng vài tiếng, không ai sẽ thực thi bạo lực thân thể đối với hắn(aka đánh đòn). Tựa như hiện tại, Liên Sinh có tức giận, nhưng vẫn không quên hầm canh gà cho hắn uống! Cho nên, hắn tương đối mà nói là ‘an toàn’ rất nhiều rồi, mấy thứ như xem thường rồi lời đồn này nọ ngược lại tốt chán, dù sao hắn cũng không sợ mấy thứ này!
“Ngươi cũng đừng tức giận! Trước tiên phải nói xem việc này nên tính sao!” Hạ Tứ Lang ở một bên nhắc nhở. Hắn khi vừa nghe đến việc này thì xác thực cũng có chút buồn bực, đối với đứa nhỏ này thế nào cũng không bớt lo, cách hôn sự cũng chỉ còn một hai tháng, sao lại khẩn cấp như thế chứ?
Tân Hà bưng trà cho Hạ Tứ Lang cùng Liên Sinh, lại ngã một chén cho Thái Kinh Vân. Thấy Thái Kinh Vân có chút không rõ nguyên cớ, liền nhẹ giọng nhắc nhở: “Tiểu Tam có thể là mang thai rồi!”
Tại Liên Sinh xem ra, việc mang thai này là sau khi hỏi qua Tiểu Tam mấy câu, trên cơ bản có thể xác định rồi. Hắn đã sinh mấy đứa nhỏ rồi, hơn nữa còn từng chiếu cố Tân Hà sinh hài tử, cho nên có vài điều Liên Sinh chính là nhất thanh lưỡng sở (một nghe hai hiểu). Thấy tình huống của Tiểu Tam, tính ra rất chuẩn với phản ứng khi có mang! Tiểu Tam đều chính miệng thừa nhận có cùng Thái Kinh Vân một chỗ, việc này nhất định đúng tám chín phần rồi!
“Mang thai? ! …” Thái Kinh Vân vừa nghe, đôi mắt đang nheo lại đột nhiên trợn to, cũng không bưng trà, quay đầu nhìn chằm chằm Tiểu Tam.
Thời điểm bọn họ ngủ cùng một chỗ xác thực có rất nhiều, nhưng chân chính kết hợp thì chỉ có một đêm, theo như suất sinh dục của Nam Khánh quốc, tựa hồ rất khó có suất trúng thưởng thế này. Y lúc đầu thật không nghĩ tới việc này!
“Thế nào? ! Ngươi là hoài nghi cái gì? Không muốn thừa nhận hả?” Thái Kinh Vân biểu tình có chút chần chờ khiến Liên Sinh càng tâm sinh bất mãn, vỗ bàn ngay tại chỗ. Chén trà từ trên bàn bị chấn động rơi xuống, rớt trên mặt đất, choang một cái bể nát! Thanh âm thanh thúy khiến bầu không khí trong ốc lần thứ hai ngưng đọng.
Liên Sinh tuy rằng tức giận Tiểu Tam, nhưng hắn tin tưởng với tính tình của Tiểu Tam, việc này tuyệt đối không phải do nó chủ động trước. Thái Kinh Vân xuất thân là kẻ có tiền, vừa từ kinh thành cái nơi phồn hoa đó đi ra, loại chuyện này nhất định là do hắn khơi mào trước! Đối Tiểu Tam tùy tùy tiện tiện như thế, này không phải rõ ràng xem thường Tiểu Tam nhà bọn họ sao? Cho rằng hài tử thôn quê liền có thể làm càn như thế? Việc này để người khác nghe được, còn không biết sẽ nói Tiểu Tam như thế nào nữa!
Nói tới cùng, hắn đều không phải giận việc Tiểu Tam có em bé, mà là tức Thái Kinh Vân đối đãi Tiểu Tam quá mức tùy tiện!
Thái Kinh Vân cũng không quản sắc mặt Liên Sinh có bao nhiêu tức có bao nhiêu đen, y mang theo biểu tình có chút kỳ quái, xoay người vài bước đi tới trước mặt Tiểu Tam. Tuy là nói Thái Kinh Vân cũng không quá thích trẻ con, nhưng nghe được Tiểu Tam có em bé, y vẫn là vui mừng đến muốn cười to. Đây là một loại cảm giác có chút kỳ quái, trong lòng ngứa ngáy kích động không thể đè nén.
Tính tình trầm tĩnh lãnh tình đã khống chế được hành động muốn cuồng tiếu của y, Thái Kinh Vân kéo khóe miệng duy trì một thứ biểu tình kỳ quái: “Không ạ! Nếu như thật là có, đương nhiên là của con! Con thật cao hứng! Thạch Đầu đại ca nói Tiểu Tam thân thể khó chịu, là vì nguyên nhân này sao? Hắn khó chịu ở đâu? Đã thông tri y sư tới chưa ạ?”
Những lời này nói ra hợp với tâm ý của Hạ Tứ Lang, liền gật đầu, biểu tình cũng hòa hoãn xuống chút.”Đã để Tiểu Tứ đi thỉnh Ngũ Hoa thúc rồi! Có lẽ chờ một chút sẽ đến thôi!”
Tiểu Tam nửa ngồi trên ghế, thấy Thái Kinh Vân đến gần liền giơ chân đá qua một cước. Cũng không có bao nhiêu khí lực, nhưng không đá thì không thể tiết hận. Hắn hiện tại tinh thần có chút khẩn trương, càng nhiều chính là kinh sợ, như là đang trải qua một hồi mộng cảnh không được tốt lắm. Mà ngọn nguồn của những điều khiến hắn buồn bực bất an này là Thái Kinh Vân, hắn có thể không đá sao?
“Một cây làm chẳng nên non, ngươi nếu không cam tâm tình nguyện, ngày đó đi để làm gì!” Liên Sinh giận rồi nha! Giận thằng bé Tiểu Tam ngốc nghếch không tự mình đấu tranh! Lúc này còn ở đây nháo trò biệt nữu cái gì? Đây là làm cho ai nhìn a?!
Tiểu Tam nhanh chóng ngồi hảo tiếp tục ăn canh, trước khi Thái Kinh Vân chưa có tới, hắn đã bị Liên Sinh chọt đầu mà mắng rất nhiều lần! Lúc này còn chưa có can đảm cãi lại. Hơn nữa, hiện tại nói cái gì cũng đều muộn rồi!
“Tứ Lang có nhà không ~ “
Viện môn cót két bị đẩy ra, lão y sư đi vào trong viện hô to một tiếng, sau đó xách theo rương thuốc xuất hiện tại trước đường ốc (nhà chính) Hạ gia. Sau đó Tiểu Tứ trừng mắt theo vào.
“Ngũ hoa thúc, nhanh nhanh vào nhà ngồi đi!” Hạ Tứ Lang đứng dậy chào hỏi lão y sư, mặc kệ dưới tình huống gì, y sư đều phải được tôn trọng.
“Ai yêu! Ta đây xương cốt đã già rồi a, đúng là phải tìm một chỗ ngồi a!” Lão y sư cười ha hả vào trong nhà, đem rương thuốc trên vai phóng tới trên bàn gỗ nhỏ, liền trực tiếp ngồi ở bên cạnh Tiểu Tam.
“Ngũ Hoa thúc, thân thể ngài vẫn còn khỏe mạnh lắm mà! Xương đã già cũng là bộ xương già rắn chắc a!” Liên Sinh cũng đứng dậy chào hỏi, ngã chén trà bưng qua.
Lão y sư tiếp nhận nước trà, nhìn Tiểu Tam bên cạnh đang trợn tròn mắt xoay vòng vòng, không khỏi cười hắc hắc.”Nghe Tiểu Tứ nhà ngươi nói, là lão tam khó chịu, làm sao thế?”
“Lão y sư không bằng trước tiên khám bệnh cho Tiểu Tam một chút đi!” Thái Kinh Vân đứng ở một bên lên tiếng.
“Ngũ Hoa thúc hơi thở còn không chưa ổn, ngươi gấp cái gì mà gấp? Thúc a, ngài trước uống miếng trà đi!” Liên Sinh trừng Thái Kinh Vân, thấy Thái Kinh Vân không nói gì nữa, lại nhanh chóng quan tâm lão y sư một chút.
“Được rồi, trước cứ xem mạch nào!” Lão y sư cũng coi như chuyên nghiệp, gạt lại chuyện trà nước, đầu tiên từ trong rương thuốc lấy ra một cái bao cát nhỏ.
Tiểu Tam ngồi ở một bên, trong tay còn cầm bát lớn giương mắt nhìn. Tuy rằng Liên Sinh một mực chắc chắn là có em bé rồi, nhưng hắn còn tồn một chút hi vọng, ở trong lòng an ủi mình, nói không chừng chỉ là thân thể khó chịu, có chút tiểu mao bệnh về dạ dày đường ruột mà thôi! Chỉ có nghĩ như thế, hắn mới có thể bình tĩnh một chút. Đối với chuyện để lão y sư bắt mạch, hắn có phần do dự. Nói thật, hắn sợ phải nghe đáp án khẳng định.
Thái Kinh Vân ở một bên thấy Tiểu Tam nửa ngày vẫn không đưa tay ra, liền tiếp lấy cái bát trong tay hắn: “Không phải nói khó chịu sao? Mặc kệ khó chịu ở đâu, đều phải để lão y sư khám xem!”
Lão y sư nhân cơ hội chụp lấy cổ tay Tiểu Tam, cũng dặn Tiểu Tam ngồi ngay ngắn. Không tới một hồi liền buông tay, lại nhìn sắc mặt cùng cái lưỡi của Tiểu Tam một chút. Ngay cả suy tư cũng không có, một câu liền xác định chẩn đoán bệnh của Tiểu Tam: “Có! Gần hai tháng rồi, cũng không tệ lắm! Thân mình khó chịu có thể là do có chút mệt nhọc, để Tiểu Tam nghỉ ngơi nhiều một chút thì tốt rồi! Không có gì trở ngại!”
Đôi mắt Thái Kinh Vân rạng rỡ phát sáng, một phen ôm lấy Tiểu Tam, cũng không quản bên cạnh còn có những người khác, tại trên mặt Tiểu Tam hung hăng mổ mấy cái. Này thật là kích động a!
“Oa ~~~~~~” Tiểu Tam trái lại tương phản, vừa nghe thấy lời này, đột nhiên khóc lớn.
Thời điểm Tiểu Tam khóc là tương đối ít, cho nên hắn hiện tại đột nhiên cao giọng gào khóc như thế, khiến mọi người trong nhà giật nảy. Thái Kinh Vân ôm Tiểu Tam ngốc nghếch đứng đó, ngay cả Hạ Tứ Lang và Liên Sinh đều ngây ngẩn cả người. Tiểu Tứ cùng Tân Hà không có ngây sững, bất quá lúc này hai người họ cũng không dám mở miệng nói gì.
“Không có việc gì đâu, những người có em bé tính tình sẽ có chút quái! Các ngươi sẽ quen thôi!” Lão y sư vẻ mặt ta lý giải nha ta lý giải, cười ha hả thu dọn vật kiện y dụng của mình.
Vì vậy, việc này coi như là đã xác định rồi!
Hạ gia Tiểu Tam chưa thành hôn đã có thai!
Loại sự tình này cũng không giấu được người ta, tiểu hài tử sau khi sinh, nhân gia bấm tay tính toán đều có thể tính ra! Vì vậy, nhóm đại thúc tiểu phu lang trong Đại Nguyên thôn lại có đề tài mới để hàn huyên!
Đương nhiên, đối với loại chuyện có em bé này, đa số người ôm thái độ ước ao. Phải biết rằng tại trên đời này, có vài phu phu sau khi thành hôn, có thể cả đời cũng không có được đứa nhỏ thuộc về bọn họ. Mọi người có cười, cũng là cười hài tử tuổi trẻ không áp được hỏa, quản không được thân thể của mình, việc mang thai đi thành hôn này, thật đúng là chuyện vui hiếm thấy!
Đám tiểu tử trẻ tuổi trong thôn, chính là ngầm bội phục Thái Kinh Vân nha! Hiện tại nhóm tiểu ca đa số là được người nhà sủng ái, một người so với một người càng thêm bưu hãn, có thể trước khi thành hôn ăn được đến miệng, thật là không dễ! Có thể ăn đến miệng còn có thể hoài thượng hài tử, này là ít càng thêm ít!
Nghĩ đến vị nào đó gần đây càng thêm diễm lệ, chúng tiểu tử ngầm nuốt nước miếng!
Sau khi việc này phát sinh, ám địa hẹn hò trong thôn Đại Nguyên của đám thanh niên đột nhiên tăng nhanh, mà những kẻ có ý nghĩ bậy bạ kết quả bị nhóm tiểu ca quăng cho cái tát cũng cũng đột nhiên tăng nhiều!
Một thế lộ phong ba này, trái lại khiến sơn thôn Đại Nguyên vào tháng tám nhập thu thổi lên đào hoa vô số! Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.