Quyển 5 - Chương 529: Ai uy
Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
10/09/2013
-Tú Nhã!
Phác Thiện Tinh ngạc nhiên nhìn cô bạn mình, Kim Tú Nhã không những là cô gái xinh đẹp nhất trong những người này, gia đình cô cũng là một trong những gia đình giàu có, nói thật, cô rất ít khi thấy cô ta có bộ dạng như vậy.
--Ông ta là Phó trưởng phòng cục trưởng của công ty châu Á của quý công ty!
Kim Tú Nhã thấp giọng nói.
-Kim Quyền Đông? Thực sự rất xin lỗi,tôi không có ấn tượng gì với anh ta!
Philip vẻ mặt tiếc nuối giang hai tay ra nói. Một cán bộ ở phòng nhân sự, các lãnh đạo cấp cao của công ty ông ta tất nhiên không cần phải chú ý đến. Nhưng Tên Kim Quyền Đông này, ông ta sẽ ghi nhớ trong lòng, cô gái Hàn Quốc này có thể ngồi cùng với Phương Minh Viễn, cũng không biết họ có quan hệ gì nữa, nếu là bạn, không ngại gì bỏ chút nhân tình! Một tên cán bộ nhỏ nhoi, đề bạt một chút chẳng qua cũng chỉ cần một câu nói của ông!
-Ai ya, anh Trần, lấy ghế cho ông Rodman! Đây là sơ suất của tôi, đáng ra phải mời ông Rodman ngồi đã!
Phương Minh Viễn vỗ trán nói. Trần Trung với lấy chiếc ghế cạnh đó bê qua cho Rodman ngồi.
Phương Minh Viễn nhìn đồng hồ, ra vẻ “áy náy” nói với Philip:
-Ông Rodman, rất tiếc tôi có mấy vị khách quan trọng phải gặp, thời gian có chút gấp gáp, không thì như vậy đi, ngày kia, chiều ngày kia, ông đến địa chỉ này tìm tôi! Chúng ta tiếp tục bàn chuyện hợp đồng!
Phương Minh Viễn viết địa chỉ lên một tờ giấy đưa cho Philip.
-Robert! Hỏi được chưa?
Phương Minh Viễn giơ tay thản nhiên hỏi Robert.
-Hỏi được rồi, họ là Tra Nhĩ Tư, Murs và Colin bình nhì lục quân trang bị Đông Bắc.
Robert nói.
-Lục quân trang bị chiến đấu Đông Bắc?Đó là cái gì?Hóa ra chỉ là binh nhì sao, tôi còn tưởng ít nhất chúng cũng là thiếu tướng!
Phương Minh Viễn cười nhạt nói. Một tên bình nhì tiểu tốt, chẳng qua là binh sĩ cấp bậc thấp nhất trong quân đội không ngờ lại có thể hoành hành như vậy ở hàn Quốc!
-Lục quân trang bị chiến đấu Đông Bắc chủ yếu đóng quân ở Di Nhĩ Tư Hàn Quốc, đó chủ yếu là kho xe. Ở đó có cả xe tăng, chiến xa bộ binh, giá các vũ khí đó cũng đến vài trăm triệu USD! Xưởng sửa chữa rất lớn có thể tháo dỡ đại tu hàng tấn vũ khí, các vũ khí điện tử mẫn cảm cũng được kiểm tra ở đây. Nhiệm vụ chủ yếu là vào tình huống cấp bách hoặc thời điểm diễn tập bộ tư lệnh chiến khu cho chiến đấu thử.
Robert tiếp tuc giới thiệu.
-Không phải bộ đội bảo vệ kho hàng hậu cần sao?
Phương Minh Viễn không buồn muốn nói, một tên binh nhì phụ trách hậu cần lại dám hoành hành như vậy!
-Anh nói thế cũng không sai!
Robert nhún vai nói, mặc dù theo anh ta, như bộ đội hậu cần quân trang bị chiến đấu Đông Bắc,trong chiến tranh hiện đại hóa,tác dụng phát huy cũng không thể coi thường,nhưng cũng không phải vì chuyện này mà tranh cãi với xếp!
-Chuyện này phải giao cho anh rồi! Muốn kháng nghị với Bộ tư lệnh quân đội Mĩ, yêu cầu nhân viên phải nghiêm chỉnh làm việc, chính thức công khai xin lỗi! Nếu không,Tôi không ngại sử dụng thủ đoạn còn thâm độc hơn!
Phương Minh Viễn nói,
-Còn nữa,hai người này các anh có thể giao cho cảnh sát Hàn Quốc, nhưng tôi yêu cầu các anh phải chú ý mọi chuyện diễn ra thế nào, và báo cáo cho tôi hàng ngày! Nếu cảnh sát có bất cứ hành vi nào không công chính đối với họ, lập tức thông báo cho tôi!
-Vâng!
Robert lập tức hưng phấn nói, đi theo Lâm Liên, thu nhập của họ không phải là thấp nhưng lại thiếu chút kích thích, bây giờ lại có cơ hội thử thân thủ đúng là quá tốt!
Phương Minh Viễn nghiêng đầu nói với hai người Kim Lễ Hổ:
-Các anh yên tâm đi cùng cảnh sát Hàn Quốc đi, nếu các anh có bất cứ đãi ngộ không công bằng nào sau này tôi sẽ đòi lại cho các anh!
Phương MInh Viễn đứng dậy, Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Liên tất nhiên cũng đứng dậy, vẫy tay với Kim Tú Nhã xem như cáo biệt, ra khỏi quán cafê, mấy người Trần TRung liền đi cùng. Chỉ còn lại mấy người Robert, dọn dẹp tàn cục.
Mấy người Toàn Doãn Minh đưa mắt nhìn mấy người Phương Minh Viễn ra khỏi quán cafê, lên xe, phóng nhanh đi, mặc dù muốn cản lại nhưng nhìn Robert còn có cả Philip vẫn sáng suốt không dám làm gì.
Robert đưa hai người Kim Lễ Hổ đến trước mặt Toàn Doãn Minh nói:
-Tôi giao người cho ông, đồng thời đề nghị cũng là cảnh cáo ông! Tôi sẽ tiếp tục chú ý tình tràng của họ trong đồn cảnh sát Hàn Quốc, nếu các ông có bất cứ hành động nào không công chính với họ thì tất cả những kẻ can thiệp vào chuyện này hãy chuẩn bị tâm lý nửa đời còn lại nghèo rớt mùng tơi đi!
Toàn Doãn Minh há hốc mồm, Robert căn bản không cho hắn cơ hội, vẫy tay sau lưng nói:
-Đưa ba tên ngu ngốc đó đến đây, chúng tôi đi một vòng đến Bộ tư lệnh Mĩ ở Hàn Quốc, xếp nói rồi, muốn chúng ta kháng nghị với họ đồng thời trừng phạt ba tên hỗn trướng này! Chúng ta mau đi thôi!
Nói xong hai tên vệ sĩ khác liền đẩy ba tên lính Mĩ đi, lúc này, lúc này ba người Tra Nhĩ Tư mặt mũi đều bầm dập, súng trên người cũng bị lấy mất, sợ hãi rụt rè không dám đến gần Robert.
Robert lấy tay tát ba tên đó mấy cái, cười nhạt nói:
-Từ hôm nay trở đi, mắt phải dùng tốt một chút, nhìn cho rõ vào, kẻ nào mà chúng mày động được vào, kẻ nào mà chúng mày không nên động vào, không lại mất mặt! Làm không tốt còn hại đến cả người nhà chúng mày đấy!
Toàn Doãn Minh~đầu mới~~cứng đờ người, lời nói của Robert còn có hàm ý khác!
Mấy người Robert lên xe Tra Nhĩ Tư đã mở sẵn, nhanh như chớp phóng đi, Toàn Doãn Minh nhìn theo bong chiếc xe trong lòng toàn mờ mịt.
-Tổng giám đốc? Tiếp theo chúng ta làm gì? Đưa bọn chúng về sở chứ?
Mấy tên cảnh sát đứng sau Toàn Doãn Minh thấp giọng hỏi.
-Đợi một lát!
Ánh mắt Toàn Doãn Minh liền chú ý đến chiếc bàn Phương Minh Viễn vừa ngồi, Philip và Kim Tú Nhã vẫn còn ở đó.
Philip thật sự không muốn nhúc nhích! Tất cả mệt nhọc đi trên đường, Phương Minh Viễn vừa đi cái như sông Tiền Đường dâng sóng lớn nhấn chìm ông. Nếu có thể ông muốn nằm như vậy trong quán cafê đợi trợ thủ của ông lái xe đến đón.
Lúc này bốn người Kim Tú Nhã bước đi không mấy vội vã, trò chuyện vài câu với Philip, muốn nói mấy câu khách sáo với Philip, đêr moi ra thân phận của Phương Minh Viễn, hai ba câu đã hiểu dụng tâm của bốn người họ! Nếu không phải Philip không hiểu được thái độ của Phương Minh Viễn đối với bốn người bọn họ thế nào không ông đã sớm đuổi chúng đi rồi.
Toàn Doãn Minh đứng trước bàn, đưa giấy tờ chứng minh ra rồi hỏi:
-Xin hỏi mấy vị, người thanh niên vừa đi ra lúc nãy có phải là bạn các vị không?
Philip đánh giá hắn, khinh thường nói:
-Nếu ánh muốn tìm manh mối gì từ chúng tôi thì tôi khuyên anh nên bỏ đi.Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời anh! Bây giờ tôi rất mệt, đừng làm phiền tôi nữa!
Toàn Doãn Minh nghẹn lại không nói lời nào, nhưng đối với Philip hắn không dám tỏ vẻ bực tức gì, ai biết được rốt cuộc ông ta là ai? Nếu là nhân vật lớn hắn sau này sẽ phải nhận lỗi đổi thành chuyện nhỏ, nếu ảnh hưởng đến tiền đồ chẳng phải là mua lấyhối hận sao!
Toàn Doãn Minh chuyển hướng sang bốn người Kim Tú Nhã, Kim Tú nháy mắt lắc đầu nói:
-Tổng giám đốc Toàn, đây là chuyện riêng của chúng tôi, tôi nghĩ chúng tôi có quyền giữ yên lặng chứ?
Toàn Doãn Minh hiểu ý nói:
-Vậy quấy rầy các vị rồi!
Toàn Doàn Minh về sở cảnh sát nhìn hai người Kim Lễ Hổ nói:
-Mời hai anh đi với chúng tôi.
Nói xong hắn vẫy tay, liền có người dẫn hai người Kim Lễ Hổ đi.
Toàn Doãn MInh quay sang Phác Chính Tố, mỉm cười nói:
-Cảnh sát Phác, chúng ta ra ngoài thôi, anh và họ đã xảy ra chuyện gì, nói chi tiết lại cho tôi nghe.
-Vâng!
Phác Chính Tố không kìm được vui mừng nói. Hắn không phải là cảnh vệ, nếu có thể đi cùng với Toàn Doãn Minh đối với sự nghiệp sau này của hắn cũng có tương lai hơn.
Tập đoàn tài chính Bmo,cái tên này đối với tuyệt đại đa số người Trung Quốc mà nói, thật sự rất lạ lẫm, đây là một công ty thành lập tại Canada, thông qua các chi nhánh trải rộng khắp các ngân hàng Mundt Lier Canada đồng thời còn có chi nhánh ngân hàng tư và văn phòng ở Chicago Mĩ để phục vụ cung cấp tài chính cho khách hàng Mĩ và Canada.Nghiệp vụ trước mắt của tập đoàn đã bao trùm toàn Bắc Mĩ, là một trong những công ty phục vụ đầu tư toàn diện chủ yếu ở Bắc Mĩ.
Mấy năm nay, tập đoàn tài chính Bmo cũng phát triển đến khu vực Đông Á, chủ yếu là phục vụ cho một vài khách hàng Nhật Bản và Hàn Quốc về mặt tài chính! Trong các tập đoàn tài chính nổi tiếng Hàn Quốc có một vài là khách của họ! Trong đó bao gồm tập đoàn Samsung, đây là tập đoàn tài chính nổi tiếng của Hàn Quốc!
William Jefferson Linton là chủ quản Đông Á của tập đoàn tài chính Bmo,mấy ngày nay vì thị trường tài chính Hàn Quốc đang bị trượt dốc, Linton cảm thấy mình giống như người trong những câu chuyện của Người Trung Quốc sầu bạc cả đầu!
Tập đoàn tài chính Bmo thông qua chiếc cầu nói chính phủ Hàn Quốc đã mượn hơn 5 tỉ USD cho mấy tập đoàn tài chính lớn của Hàn Quốc. Trong đó chủ yếu là tập đoàn Samsung,những khoản vay này,bảy tám mươi phần trăm trong đó đều giải ngân vào tháng một năm sau. Nhưng theo tình hình Hàn Quốc hiện nay khả năng hoàn trả lại khoản vốn đã vay là cực ít!
Mặc dù có chính phủ Hàn Quốc bảo đảm, Liton không cần phải lo số tiền đó một đi không trở lại, nhưng tiền không về đúng thời hạn, không thể trả được khoản vay đúng ngày, đây là việc khiến người ta phải đau đầu, mà là chủ quản Đông Á của tập đoàn tài chính Bmo, ký kết vay vốn, Linton không thể trốn tránh trách nhiệm khỏi chuyện này.
Phác Thiện Tinh ngạc nhiên nhìn cô bạn mình, Kim Tú Nhã không những là cô gái xinh đẹp nhất trong những người này, gia đình cô cũng là một trong những gia đình giàu có, nói thật, cô rất ít khi thấy cô ta có bộ dạng như vậy.
--Ông ta là Phó trưởng phòng cục trưởng của công ty châu Á của quý công ty!
Kim Tú Nhã thấp giọng nói.
-Kim Quyền Đông? Thực sự rất xin lỗi,tôi không có ấn tượng gì với anh ta!
Philip vẻ mặt tiếc nuối giang hai tay ra nói. Một cán bộ ở phòng nhân sự, các lãnh đạo cấp cao của công ty ông ta tất nhiên không cần phải chú ý đến. Nhưng Tên Kim Quyền Đông này, ông ta sẽ ghi nhớ trong lòng, cô gái Hàn Quốc này có thể ngồi cùng với Phương Minh Viễn, cũng không biết họ có quan hệ gì nữa, nếu là bạn, không ngại gì bỏ chút nhân tình! Một tên cán bộ nhỏ nhoi, đề bạt một chút chẳng qua cũng chỉ cần một câu nói của ông!
-Ai ya, anh Trần, lấy ghế cho ông Rodman! Đây là sơ suất của tôi, đáng ra phải mời ông Rodman ngồi đã!
Phương Minh Viễn vỗ trán nói. Trần Trung với lấy chiếc ghế cạnh đó bê qua cho Rodman ngồi.
Phương Minh Viễn nhìn đồng hồ, ra vẻ “áy náy” nói với Philip:
-Ông Rodman, rất tiếc tôi có mấy vị khách quan trọng phải gặp, thời gian có chút gấp gáp, không thì như vậy đi, ngày kia, chiều ngày kia, ông đến địa chỉ này tìm tôi! Chúng ta tiếp tục bàn chuyện hợp đồng!
Phương Minh Viễn viết địa chỉ lên một tờ giấy đưa cho Philip.
-Robert! Hỏi được chưa?
Phương Minh Viễn giơ tay thản nhiên hỏi Robert.
-Hỏi được rồi, họ là Tra Nhĩ Tư, Murs và Colin bình nhì lục quân trang bị Đông Bắc.
Robert nói.
-Lục quân trang bị chiến đấu Đông Bắc?Đó là cái gì?Hóa ra chỉ là binh nhì sao, tôi còn tưởng ít nhất chúng cũng là thiếu tướng!
Phương Minh Viễn cười nhạt nói. Một tên bình nhì tiểu tốt, chẳng qua là binh sĩ cấp bậc thấp nhất trong quân đội không ngờ lại có thể hoành hành như vậy ở hàn Quốc!
-Lục quân trang bị chiến đấu Đông Bắc chủ yếu đóng quân ở Di Nhĩ Tư Hàn Quốc, đó chủ yếu là kho xe. Ở đó có cả xe tăng, chiến xa bộ binh, giá các vũ khí đó cũng đến vài trăm triệu USD! Xưởng sửa chữa rất lớn có thể tháo dỡ đại tu hàng tấn vũ khí, các vũ khí điện tử mẫn cảm cũng được kiểm tra ở đây. Nhiệm vụ chủ yếu là vào tình huống cấp bách hoặc thời điểm diễn tập bộ tư lệnh chiến khu cho chiến đấu thử.
Robert tiếp tuc giới thiệu.
-Không phải bộ đội bảo vệ kho hàng hậu cần sao?
Phương Minh Viễn không buồn muốn nói, một tên binh nhì phụ trách hậu cần lại dám hoành hành như vậy!
-Anh nói thế cũng không sai!
Robert nhún vai nói, mặc dù theo anh ta, như bộ đội hậu cần quân trang bị chiến đấu Đông Bắc,trong chiến tranh hiện đại hóa,tác dụng phát huy cũng không thể coi thường,nhưng cũng không phải vì chuyện này mà tranh cãi với xếp!
-Chuyện này phải giao cho anh rồi! Muốn kháng nghị với Bộ tư lệnh quân đội Mĩ, yêu cầu nhân viên phải nghiêm chỉnh làm việc, chính thức công khai xin lỗi! Nếu không,Tôi không ngại sử dụng thủ đoạn còn thâm độc hơn!
Phương Minh Viễn nói,
-Còn nữa,hai người này các anh có thể giao cho cảnh sát Hàn Quốc, nhưng tôi yêu cầu các anh phải chú ý mọi chuyện diễn ra thế nào, và báo cáo cho tôi hàng ngày! Nếu cảnh sát có bất cứ hành vi nào không công chính đối với họ, lập tức thông báo cho tôi!
-Vâng!
Robert lập tức hưng phấn nói, đi theo Lâm Liên, thu nhập của họ không phải là thấp nhưng lại thiếu chút kích thích, bây giờ lại có cơ hội thử thân thủ đúng là quá tốt!
Phương Minh Viễn nghiêng đầu nói với hai người Kim Lễ Hổ:
-Các anh yên tâm đi cùng cảnh sát Hàn Quốc đi, nếu các anh có bất cứ đãi ngộ không công bằng nào sau này tôi sẽ đòi lại cho các anh!
Phương MInh Viễn đứng dậy, Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Liên tất nhiên cũng đứng dậy, vẫy tay với Kim Tú Nhã xem như cáo biệt, ra khỏi quán cafê, mấy người Trần TRung liền đi cùng. Chỉ còn lại mấy người Robert, dọn dẹp tàn cục.
Mấy người Toàn Doãn Minh đưa mắt nhìn mấy người Phương Minh Viễn ra khỏi quán cafê, lên xe, phóng nhanh đi, mặc dù muốn cản lại nhưng nhìn Robert còn có cả Philip vẫn sáng suốt không dám làm gì.
Robert đưa hai người Kim Lễ Hổ đến trước mặt Toàn Doãn Minh nói:
-Tôi giao người cho ông, đồng thời đề nghị cũng là cảnh cáo ông! Tôi sẽ tiếp tục chú ý tình tràng của họ trong đồn cảnh sát Hàn Quốc, nếu các ông có bất cứ hành động nào không công chính với họ thì tất cả những kẻ can thiệp vào chuyện này hãy chuẩn bị tâm lý nửa đời còn lại nghèo rớt mùng tơi đi!
Toàn Doãn Minh há hốc mồm, Robert căn bản không cho hắn cơ hội, vẫy tay sau lưng nói:
-Đưa ba tên ngu ngốc đó đến đây, chúng tôi đi một vòng đến Bộ tư lệnh Mĩ ở Hàn Quốc, xếp nói rồi, muốn chúng ta kháng nghị với họ đồng thời trừng phạt ba tên hỗn trướng này! Chúng ta mau đi thôi!
Nói xong hai tên vệ sĩ khác liền đẩy ba tên lính Mĩ đi, lúc này, lúc này ba người Tra Nhĩ Tư mặt mũi đều bầm dập, súng trên người cũng bị lấy mất, sợ hãi rụt rè không dám đến gần Robert.
Robert lấy tay tát ba tên đó mấy cái, cười nhạt nói:
-Từ hôm nay trở đi, mắt phải dùng tốt một chút, nhìn cho rõ vào, kẻ nào mà chúng mày động được vào, kẻ nào mà chúng mày không nên động vào, không lại mất mặt! Làm không tốt còn hại đến cả người nhà chúng mày đấy!
Toàn Doãn Minh~đầu mới~~cứng đờ người, lời nói của Robert còn có hàm ý khác!
Mấy người Robert lên xe Tra Nhĩ Tư đã mở sẵn, nhanh như chớp phóng đi, Toàn Doãn Minh nhìn theo bong chiếc xe trong lòng toàn mờ mịt.
-Tổng giám đốc? Tiếp theo chúng ta làm gì? Đưa bọn chúng về sở chứ?
Mấy tên cảnh sát đứng sau Toàn Doãn Minh thấp giọng hỏi.
-Đợi một lát!
Ánh mắt Toàn Doãn Minh liền chú ý đến chiếc bàn Phương Minh Viễn vừa ngồi, Philip và Kim Tú Nhã vẫn còn ở đó.
Philip thật sự không muốn nhúc nhích! Tất cả mệt nhọc đi trên đường, Phương Minh Viễn vừa đi cái như sông Tiền Đường dâng sóng lớn nhấn chìm ông. Nếu có thể ông muốn nằm như vậy trong quán cafê đợi trợ thủ của ông lái xe đến đón.
Lúc này bốn người Kim Tú Nhã bước đi không mấy vội vã, trò chuyện vài câu với Philip, muốn nói mấy câu khách sáo với Philip, đêr moi ra thân phận của Phương Minh Viễn, hai ba câu đã hiểu dụng tâm của bốn người họ! Nếu không phải Philip không hiểu được thái độ của Phương Minh Viễn đối với bốn người bọn họ thế nào không ông đã sớm đuổi chúng đi rồi.
Toàn Doãn Minh đứng trước bàn, đưa giấy tờ chứng minh ra rồi hỏi:
-Xin hỏi mấy vị, người thanh niên vừa đi ra lúc nãy có phải là bạn các vị không?
Philip đánh giá hắn, khinh thường nói:
-Nếu ánh muốn tìm manh mối gì từ chúng tôi thì tôi khuyên anh nên bỏ đi.Tôi không có nghĩa vụ phải trả lời anh! Bây giờ tôi rất mệt, đừng làm phiền tôi nữa!
Toàn Doãn Minh nghẹn lại không nói lời nào, nhưng đối với Philip hắn không dám tỏ vẻ bực tức gì, ai biết được rốt cuộc ông ta là ai? Nếu là nhân vật lớn hắn sau này sẽ phải nhận lỗi đổi thành chuyện nhỏ, nếu ảnh hưởng đến tiền đồ chẳng phải là mua lấyhối hận sao!
Toàn Doãn Minh chuyển hướng sang bốn người Kim Tú Nhã, Kim Tú nháy mắt lắc đầu nói:
-Tổng giám đốc Toàn, đây là chuyện riêng của chúng tôi, tôi nghĩ chúng tôi có quyền giữ yên lặng chứ?
Toàn Doãn Minh hiểu ý nói:
-Vậy quấy rầy các vị rồi!
Toàn Doàn Minh về sở cảnh sát nhìn hai người Kim Lễ Hổ nói:
-Mời hai anh đi với chúng tôi.
Nói xong hắn vẫy tay, liền có người dẫn hai người Kim Lễ Hổ đi.
Toàn Doãn MInh quay sang Phác Chính Tố, mỉm cười nói:
-Cảnh sát Phác, chúng ta ra ngoài thôi, anh và họ đã xảy ra chuyện gì, nói chi tiết lại cho tôi nghe.
-Vâng!
Phác Chính Tố không kìm được vui mừng nói. Hắn không phải là cảnh vệ, nếu có thể đi cùng với Toàn Doãn Minh đối với sự nghiệp sau này của hắn cũng có tương lai hơn.
Tập đoàn tài chính Bmo,cái tên này đối với tuyệt đại đa số người Trung Quốc mà nói, thật sự rất lạ lẫm, đây là một công ty thành lập tại Canada, thông qua các chi nhánh trải rộng khắp các ngân hàng Mundt Lier Canada đồng thời còn có chi nhánh ngân hàng tư và văn phòng ở Chicago Mĩ để phục vụ cung cấp tài chính cho khách hàng Mĩ và Canada.Nghiệp vụ trước mắt của tập đoàn đã bao trùm toàn Bắc Mĩ, là một trong những công ty phục vụ đầu tư toàn diện chủ yếu ở Bắc Mĩ.
Mấy năm nay, tập đoàn tài chính Bmo cũng phát triển đến khu vực Đông Á, chủ yếu là phục vụ cho một vài khách hàng Nhật Bản và Hàn Quốc về mặt tài chính! Trong các tập đoàn tài chính nổi tiếng Hàn Quốc có một vài là khách của họ! Trong đó bao gồm tập đoàn Samsung, đây là tập đoàn tài chính nổi tiếng của Hàn Quốc!
William Jefferson Linton là chủ quản Đông Á của tập đoàn tài chính Bmo,mấy ngày nay vì thị trường tài chính Hàn Quốc đang bị trượt dốc, Linton cảm thấy mình giống như người trong những câu chuyện của Người Trung Quốc sầu bạc cả đầu!
Tập đoàn tài chính Bmo thông qua chiếc cầu nói chính phủ Hàn Quốc đã mượn hơn 5 tỉ USD cho mấy tập đoàn tài chính lớn của Hàn Quốc. Trong đó chủ yếu là tập đoàn Samsung,những khoản vay này,bảy tám mươi phần trăm trong đó đều giải ngân vào tháng một năm sau. Nhưng theo tình hình Hàn Quốc hiện nay khả năng hoàn trả lại khoản vốn đã vay là cực ít!
Mặc dù có chính phủ Hàn Quốc bảo đảm, Liton không cần phải lo số tiền đó một đi không trở lại, nhưng tiền không về đúng thời hạn, không thể trả được khoản vay đúng ngày, đây là việc khiến người ta phải đau đầu, mà là chủ quản Đông Á của tập đoàn tài chính Bmo, ký kết vay vốn, Linton không thể trốn tránh trách nhiệm khỏi chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.