Quyển 2 - Chương 32: Lần đầu tiên gặp mặt Lý Đông Tinh.
Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
13/04/2013
Phương Minh Viễn kinh hãi, hắn thật không ngờ Triệu Quế Vinh lại có thể đề nghị như vậy. Việc người dân tố cáo các nhà chức trách từ xưa ở Hoa Hạ này là việc khó. Hơn nữa trong các thế hệ trước, ngay cả cho đến sau năm hai ngàn thì việc kiện tụng cũng vô cùng khó khăn. Từ xưa, quan lại thường bao che cho nhau, nhưng những tin đồn này cũng không phải là tin đồn vô căn cứ. Muốn lật đổ một ông quan thì cái giá phải trả là rất đắt, đủ khiến nhiều người chùn bước.
Tuy nhiên hắn nghĩ lại, cảm thấy đề nghị này của Triệu Quế Vinh cũng không phải là bốc đồng và không phải bắn tên không đích. Quan mới nhận chức đốt ba đống lửa. Dù sao cũng phải đốt đám quan viên tiền nhiệm lưu lại, khiến đám quan viên đó thấy rõ ràng, từ đó biểu lộ thái độ, đứng đúng đội ngũ, tạo nên quyền uy của vị Chủ tịch huyện mới. Đồng thời, cũng tiện làm trống ra thêm một số các vị trí, tạo điều kiện cho Chủ tịch huyện mới đề bạt nhân viên mới. Việc này nếu không đủ để ảnh hưởng đến mũ của bọn quan viên, thì liệu ai sẽ phục tùng vị Chủ tịch huyện mới này?
Chính vào lúc này, việc đó đã thúc đẩy việc cung cấp đạn dược của hắn. Bởi vì nhà máy cung cấp thiết bị Tần Tây, huyện Bình Xuyên mang lại lợi nhuận và sự giàu có, sự hùng mạnh gia đình tại thị trấn Hải Trang - một trấn trọng yếu nhất của huyện Bình Xuyên. Nơi này, Phó trấn có thể mất quyền lực thực sự, người nhà trưởng trấn sẽ lên nhận chức khi Trưởng trấn về hưu. Đối với Chủ tịch huyện mới mà nói thì đây là một kỹ thuật bốn đầu hoàn hảo tuyệt đối, mở đầu cho thời kì đương nhiệm.
Ngay lập tức Phương Minh Viễn mắt sáng rực lên, thấy có thể về một phe với vị chủ tịch huyện mới và dựa vào thế lực của hắn để thành công một lần nữa, như vậy Phương gia ở Huyện Bình Xuyên sẽ có nền tảng ổn định. Việc này mạo hiểm nhưng thật đáng để làm.
Triệu Quế Vinh cười nói:
- Minh Viễn này, đừng tưởng dì sẽ hại cháu. Quả thật, cháu làm như vậy là mạo hiểm nhưng cũng không phải quá phiêu lưu đâu. Mấy ngày nay dì nghe nói nhà cháu có nhờ đến trưởng phòng Triệu Kiến Quốc, còn có phó sở trưởng Chu Đại Quân đến nói giúp phải không? Tưởng chừng như thế là thành công nhưng cũng rất bất đắc dĩ họ mới làm vậy,
Nhưng xét về phương diện khác, nếu nhà cháu đóng cửa tiệm này thì coi như nhà cháu trắng tay. Còn mối quan hệ của cháu ở nhà máy cung cấp thiết bị Tần Tây thì không ảnh hưởng gì vì đây là hai hệ thống, có thể cháu không kiểm soát được hết những gì mà Triệu Kiến Quốc làm và đồng thời Triệu Kiến Quốc cũng không kiểm soát được hết những gì mình làm. Không phải ở nhà máy này cháu cũng có một chút danh tiếng hay sao? Vì vậy chỉ cần lãnh đạo nhà máy không có ý kiến gì thì cháu hoàn toàn có thể tự tin làm những việc của mình. Nếu gã dám dùng thủ đoạn thì lực lượng của đồn phó sẽ có mặt ngay lập tức nên gã cũng phải cẩn thận trước khi hành động.
Phương Minh Viễn bất ngờ nói:
- Dì à, ở đây dì không có bản lý lịch của chủ tịch huyện Lý sao?
-Có chứ, nhà ngươi yên tâm, việc đó đã được chuẩn bị rồi.
Triệu Quế Vinh lấy tờ báo trên bàn làm việc đưa ra trước mặt Phương Minh Viễn.
- Lý Đông Tinh, …từng được bổ nhiệm ở vị trí Phó bí thư Đảng ủy nhà ga Duy Nam…
Nghe đến đây, mắt Phương Minh Viễn sáng ngời, thế là thành công nối tiếp thành công, sau cơn mua trời lại sáng.
-Dì à, dì tính chúng ta phải làm thế nào?
Hai ngày sau, vào lúc sáng sớm, nhóm lãnh đạo trấn ủy và tham gia vào đó còn có cả một vị phó xưởng của nhà máy cán ép Tần Tây chờ ở gần thị Trấn Hải Trang, trên quốc lộ huyện Bình Xuyên. Hôm nay, Tân chủ tịch huyện Lý Đông Tinh đến thị trấn Hải Trang thị sát nên những người này không dám bỏ bê.
Có được vị trí trong Đảng ủy là thành công của phó trưởng trấn, trưởng trấn mấy ngày nay cơ thể không được khỏe đang ở bệnh viên huyện Bình xuyên để tĩnh dưỡng và trị bệnh. Thế là tự nhiên phó trưởng trấn được điều hành mọi việc. Có được thành công như vậy hắn rất tự mãn vì trưởng trấn sức khỏe suy yếu, không có ở đấy để quản lí, chính mình sẽ tiếp nhận chức vụ trưởng trấn, vị trí có tiếng nói cao nhất. Mà nhiệm kì của trưởng trấn ở Đảng ủy chỉ có hai năm nên cũng không dài lắm, đến lúc đó mình có cơ hội thuận lợi trở thành trưởng trấn Hải Trang, bí thư Đảng ủy, như vậy mình tiến tới mình sẽ có thể trở thành ủy viên thường vụ của huyện, chính là phó chủ tịch thường trực huyện và cũng có thể trở thành phó bí thư huyện ủy.
Chỉ một cản trở duy nhất khiến hắn hơi băn khoăn chính là việc Lý Đông Tinh đột nhiên đến và ở lại nhà họ Phương năm ngày, mà chuyện lãnh đạo xuống thị sát và gần hai năm nay mỗi lần xuống thì đều đến quán ăn của nhà họ Phương dùng cơm, lúc đó kiểu gì chẳng có người ở nhà họ Phương nói này nói nọ và chính mình cũng sẽ bị bất lợi. Tuy nhiên, y nghĩ lại và cho rằng mình chắc quá nhạy cảm đấy thôi. Nhà họ Phương cũng nhỏ bé, lại không có người nhà làm to ở nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây nên chẳng có gì phải lo lắng. Chính mình sẽ cho người đi cảnh cáo bọn họ, nếu họ dám mách lẻo, nói hươu nói vượn trước mặt lãnh đạo thì mình sẽ cho niêm phong không chỉ quán ăn của nhà họ Phương mà còn liên đới đến cả hiệu sách.
Về phần Triệu Kiến Quốc tuy không ở cùng một hệ thống với mình và ở cấp trưởng ban nhưng mà nói đến…Ha ha, Triệu Quế Vinh, bọn đàn bà kia thì cũng như không.
Mà Chu Đại Quân ngay lập tức sẽ được điều đến huyện để làm phó cục, và y sẽ được củng cố địa vị. Mà y là người ở trong hệ thống, không cần phải để ý đến những lời nói hươu nói vượn. Chu Đại Quân sẽ không thể nghi ngờ người ở trong cùng hệ thống được.
Chín giờ sáng, đoàn xe của huyện tới ngã tư đường của thị trấn Hải Trang, chủ tịch huyện Lý Đông Tinh xuống xe và trấn ủy chính phủ cùng với phó xưởng nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây gặp gỡ thân mật vui vẻ, sau khi chào hỏi xã giao xong, theo lịch trình thì trấn ủy chính phủ báo cáo trước. Nhưng đúng lúc này thì Lý Đông Tinh đề nghị đại diện nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây báo cáo trước. Mọi người rất kinh ngạc, nhưng đại diện nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây cho rằng nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây là doanh nghiệp nhà nước lớn nhất nên vị tân chủ tịch huyện làm như vậy cũng không có gì đáng trách, và điều đó thể hiện chủ tịch huyện rất coi trọng nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây.
Vì thế mọi người lên ô tô đi đến nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây.
Đoàn người vào nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây thăm quan và nhìn lướt qua kiểu cưỡi ngựa xem hoa vài phân xưởng để có cái nhìn tổng thể, Lý Đông Tinh đề xuất muốn xem phòng máy mới xây dựng.
- Toàn bộ tỉnh Tần Tây của chúng ta cũng có hơn hai mươi nhà máy, huyện Bình xuyên vinh dự có ba nhà máy, và đây cũng là lí do mà Ủy ban trung ương đánh giá cao tới thăm huyện chúng ta.
Khi bọn họ tiến vào phòng máy, hàng tràng pháo tay đã nổ ra ở ngoài cửa. Có năm, sáu người đang ở ngoài phòng máy với quần áo và giày dép khác nhau, vừa vào cửa liền thấy Phương Minh Viễn và hai người trẻ tuổi đang ngồi trước máy tính.
Triệu Quế Vinh không khỏi kinh ngạc, theo kế hoạch ban đầu thì Phương Minh Viễn không được xuất hiện ở đây. Hơn nữa nơi này là nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây coi máy tính là báu vật của phòng máy, tổng giá trị hơn mười vạn nhân dân tệ, vậy một thiếu niên trà trộn vào đây làm gì?
Quả nhiên, không ngoài dự tính, người đi kèm với phó xưởng trưởng nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây đã cau mày lên tiếng:
- Trưởng phòng Lôi, đứa bé này là ai? Cháu không biết nơi này rất quan trọng hay sao? Làm thế nào để một đứa trẻ có thể vào được đây!
Làm thế này trước mặt chủ tịch huyện chẳng phải cho thấy nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây quản lí không chặt chẽ hay sao?
Lôi Tín lo lắng, ngày hôm qua hai người Phương Minh Viễn, Triệu Kiến Quốc và gã đã giao kèo, lại làm vô số cam kết hắn mới miễn cưỡng đồng ý cho Phương Minh Viễn vào trong này. Nhưng việc diễn ra trước mắt làm tim hắn đập thình thịch. Tuy nhiên, khi phó xưởng trưởng hỏi thì gã cũng chỉ có thể trả lời dựa theo những gì mà ngày hôm qua đã thỏa thuận:
- Thưa Xưởng trưởng Lỗ, hắn là Phương Minh Viễn, đứa nhỏ đã chế tác ra nước ấm sử dụng năng lượng mặt trời, gia đình hắn mở được quán ăn nhà họ Phương ở thị trấn này. Cái máy tính này đối với chúng ta đều rất mới lạ, tất cả mọi người đều không quen sử dụng, Phương Minh Viễn sử dụng thành thạo, tôi mời hắn đến hướng dẫn cho Lý Hải nhanh chóng nắm được các thao tác kỹ thuật sử dụng máy tính để phòng máy hoạt động càng sớm càng tốt hay sao ạ.
Phó xưởng trưởng Lỗ ngạc nhiên nhìn Phương Minh Viễn, ông không xa lạ gì với Phương Minh Viễn, nhưng hôm nay là lần đầu tiên ông nhìn thấy. Hơn nữa không biết hắn học được những thao tác máy tính này ở đâu? Toàn bộ tỉnh Tần Tây có hơn hai mươi nhà máy, tất cả mọi người đều được tuyển chọn, làm sao để cho một thiếu niên tùy ý làm như vậy được.
- Phương Minh viên à? Là thần đồng trong Trường học của nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây của các anh, liên tiếp đứng đầu trong mười một năm phải không?
Lý Đông Tinh cười nói.
- Chính là hắn.
Lôi Tín nhìn Lý Đông Tinh mặt không biến sắc mà trong lòng lo lắng.
Lý Đông Tinh đưa mắt nhìn phó xưởng trưởng Lỗ, tủm tỉm cười nói:
- Xưởng trưởng Lỗ, xem ra trường học của nhà máy có cách giáo dục thật là độc đáo, tôi có nghe trong huyện nói đến hắn. Trưởng phòng Lôi, anh gọi hắn lại đây tôi hỏi một chút.
..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.