Quyển 3 - Chương 328: Lừa bịp tống tiền.
Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
13/04/2013
“Siêu thị Carrefour tuyên chiến với thịt chích nước”, tiêu đề trên trang nhất của nhật báo Tần Tây đã hấp dẫn sự chú ý của vô số người dân thành phố Phụng Nguyên, trong lúc nhất thời mọi người đều bàn tán xôn xao, có người trầm trồ khen ngợi, cũng có người cho rằng siêu thị Carrefour mượn điều này lấy lòng người dân. Đương nhiên, người hận đến nghiến răng nghiến lợi cũng có khối người.
Nhưng từ ngày báo chí đưa tin này, lưu lượng khách của siêu thị Carrefour trên cơ sở vốn có lại có gia tăng rõ ràng. Thịt tươi bán ra trước quầy, dòng người từ khi mở cửa buổi sáng sớm mãi cho đến buổi tối đóng cửa trước quầy luôn đầy người. Nhất là sau khi hết giờ hành chính là thời gian cao điểm mua đồ ăn của người dân, trước quầy đã sắp xếp thành hàng dài.
- Quan sát mặt cắt mới của thịt, bình thường mặt cắt mới của thịt bóng loáng, không có hoặc chỉ có một ít chất dịch chảy ra; mặt cắt của thịt chích nước rõ ràng có chất lỏng màu đỏ nhạt bất quy tắc chảy ra, mặt cắt có hiện tượng dầm nước; phương pháp dùng giấy sạch hút nước, dùng giấy sạch hút nước chấm lên mặt cắt mới của thịt, nếu là thịt bình thường giấy hút nước sẽ có thể bóc ra đầy đủ, có thể đốt cháy hoàn toàn; nếu là thịt chích nước thì không thể bóc xuống hoàn toàn, vả lại giấy bóc ra không thể dùng lửa đốt, hoặc không thể đốt cháy hoàn toàn... Nếu như ở trong siêu thị mua phải thịt chích nước, giả một đền một trăm, thực sự là giả một đền một trăm nha.
Có người khó có thể tin mà kêu lên.
- Các vị khách hàng, đây là hứa hẹn nghiêm túc của siêu thị chúng tôi, giả một đền một trăm. Các vị có thể kiểm tra cẩn thận, nhưng, xuất phát từ lo lắng về vệ sinh, các đồng chí chỉ có thể lấy tay trực tiếp chạm vào kiểm tra sau khi trả tiền. Nếu có vấn đề có thể lập tức trước mặt mọi người yêu cầu chúng tôi tiến hành kiểm tra toàn diện. Chúng tôi ở bên kia còn có lượng lớn giấy hút nước, mọi người có thể tự mình thử nghiệm, nhưng đốt giấy hút nước nhất định phải ở địa điểm của chúng tôi chỉ định.
Nhân viên công tác trong siêu thị không ngại rườm rà lại lần nữa giải thích cho mọi người.
- Làm sao lại phiền toái như vậy, đốt giấy còn phải đến địa điểm chỉ định.
Có người hét lớn.
- Đây cũng là vì an toàn của bản thân mọi người và siêu thị, để tránh phát sinh hỏa hoạn, trong thành phố nhiều người như vậy, tùy tiện đốt lửa cháy lan ra, bị thương người khác ông cũng không đền nổi.
Có người lập tức phản bác.
- Tiểu đồng chí, nghe ý tứ của cô, dường như thịt đã mua ra khỏi siêu thị mới phát hiện là thịt chích nước thì các cô sẽ không chịu trách nhiệm?
Có ông lão truy hỏi.
- Xin mọi người hiểu cho, chúng tôi vì tránh phiền toái không cần thiết, cũng là suy nghĩ cho mọi người, cho nên đối với khách hàng đã ra khỏi siêu thị mới quay trở lại chúng tôi cũng không chịu trách nhiệm giả một đền một trăm.
Nhân viên công tác uyển chuyển giải thích:
- Điều này giống như trước quầy ngân hàng, nếu ông phát hiện tiền giả nhất định phải đưa ra đương tràng, sau khi rời quầy mới nói ngân hàng trả tiền giả, ngân hàng cũng sẽ không thừa nhận. Đây là một đạo lý.
Cách quầy thịt tươi chật chội không xa, ba người trung niên đang thờ ơ lạnh nhạt suy nghĩ hết thảy trước mắt.
- Siêu thị Carrefour này thật đúng là dám hứa hẹn nha, nếu như bọn họ bán ra toàn bộ đều là thịt không chích nước, với giả của bọn họ, từ trong đó căn bản không kiếm được bao nhiêu tiền.
Người trung niên có nốt ruồi to tròn bên trái cười lạnh nói:
- Điều này không phải là hét to bồi tiền sao? Tôi phải xem bọn họ có thể chống đỡ được bao nhiêu ngày?
- Lão Lữ, mua bán này không thể tính như vậy.
Người trung niên mặt béo bên cạnh cười khổ nói:
- Giá thịt của bọn họ mặc dù kiếm không được bao nhiêu tiền, thậm chí còn thua lỗ, nhưng ông nhìn xem, điều này đã đưa tới bao nhiêu người? Chỉ cần những người mua thịt này, thuận tiện mua vài món thương phẩm trong siêu thị thì thua lỗ của bọn họ sẽ bù lại được. Đây không phải là bán thịt nha, đây chính là biến tướng của quảng cáo.
Người trung niên được gọi là lão Lữ vỗ trán, gã không thể không thừa nhận vẫn không để ý điều này:
- Nếu nói như vậy, bọn họ chẳng phải là vẫn tiếp tục kiên trì như vậy?
- Đúng vậy, tôi nghe nói, siêu thị Carrefour gần đây mới thành lập một bộ phận chính là phụ trách đo lường kiểm tra chất lượng của thương phẩm, thiết bị bên trong đều là Wal-Mart của nước Mỹ cung cấp, cung ứng thịt tươi này chỉ là thành quả kiểm tra đo lường đầu tiên của bọn họ, sau này, tất cả vật phẩm của siêu thị Carrefour mua vào, toàn bộ đều phải trải qua nơi đó kiểm tra đo lường mới có thể đưa lên giá. Nếu như không đạt được tiêu chuẩn sẽ bị trả lại hàng, hơn nữa sẽ bị hủy bỏ tư cách cung cấp hàng hóa sau này.
Người trung niên mập mạp nhìn xung quanh, thấp giọng nói.
- Bọn họ đây không phải là cởi quần đánh rắm sao? Kiểm tra chất lượng thương phẩm đó là việc thuộc về bộ phận giám sát chất lượng, bọn họ đây không phải là bắt chó đi cày- xen vào việc của người khác sao?
Lão Lữ hầm hừ nói.
Người trung niên đứng ở bên cạnh hai người hơi nhíu mày. Gã chính là trưởng ban của cục giám sát chất lượng Phụng Nguyên, lão Lữ kia là anh rể của gã, tự mình cũng kinh doanh một siêu thị, chỉ có điều quy mô kém xa siêu thị Carrefour. Mà gã mập mạp kia, tên là Tề Viễn Hoa, là giám đốc của lò giết mổ quốc doanh số một ở thành phố Phụng Nguyên, là bạn học của anh rể gã, thịt tươi trong siêu thị của anh rể gã chính là do Tề Viễn Hoa cung cấp. Chỉ có điều nghe nói, thịt tươi của siêu thị Carrefour mua vào cũng không có phần của bọn họ.
Lúc này đến siêu thị Carrefour là do anh rể gã dắt tới, ở trong đám người lại gặp gã mập, ba người liền cùng đi với nhau.
- Đằng Hoa, cậu nói siêu thị Carrefour làm ra loại chuyện này không phải rõ ràng không tín nhiệm ban ngành của chính phủ sao?
Lão Lữ thở phì phì nói:
- Lãnh đạo của các cậu lại không có ý kiến sao?
Đằng Hoa buông tay, bất đắc dĩ nói:
- Anh rể, điều này anh không biết rồi, cách làm này của siêu thị Carrefour, bất kể nói từ góc độ nào cũng không có gì sai. Sau khi mua hàng lại tiến hành kiểm tra lại, điều này ở rất nhiều đơn vị cũng rất là bình thường. Không cần nói đâu xa, ngay cả ngân hàng cũng phải kiểm tra tiền giả khi các ban ngành chính phủ gởi tiền vào, còn nhà máy nhiệt điện khi thu mua than đá cũng không vì thu mua của mỏ than nhà nước mà không cần xem xét gì. Người ta nguyện ý vì đảm bảo sức khỏe của người dân trả thêm chi phí, thêm một lần kiểm tra đo lường, cục giám sát chất lượng chúng tôi còn có thể rõ ràng ra lệnh người ta không được làm như vậy sao?
Lão Lữ lập tức á khẩu không trả lời được, cậu em vợ này của mình ở ngay trước mặt người ngoài nói chuyện cũng không có chút khách khí nào nha. Một câu này làm gã nghẹn họng nửa ngày không nói được từ nào.
- Kinh doanh thật là náo nhiệt, chỉ chốc lát phỏng chừng bán ra được mười ngàn tệ.
Tên mập ở bên cạnh vội vàng hòa giải:
- Cậu nói xem, bọn họ không sợ có người ngầm gian lận sao? Nhiều người như vậy, khi tiến vào mua đồ, lén mang miếng thịt chích nước vào, sau khi trả tiền lại yêu cầu bọn họ bồi thường.
- Sao lại không có, buổi sáng đã bắt được một vụ, ở đâu mang đến một miếng thịt chích nước, sau đó ở bàn tính tiền làm loạn lên, kết quả ngay cả cảnh sát cũng đến đây. Cũng không biết siêu thị Carrefour cho bọn họ xem chứng cứ gì, tiểu tử kia đã thừa nhận mình có ý đến lừa bịp tống tiền siêu thị người ta, đã bị mang về cục cảnh sát.
Lão Lữ nghiến răng nghiến lợi nói. Chiêu thức ấy của siêu thị Carrefour đã hấp dẫn đi mất không ít khách cũ trong siêu thị của hắn, nhất là quầy thịt tươi, mấy ngày nay ngày hôm sau bán không bằng ngày hôm trước. Gã vốn cũng muốn tìm người náo loạn như vậy, nhưng nhìn kết cục của tiểu tử kia gã cũng không dám làm. Phải biết rằng, siêu thị Carrefour có quan hệ rất tốt với cảnh sát, nếu để đối phương nắm được nhược điểm gì, mình khẳng định sẽ không có kết quả tốt.
Trong khi nói chuyện, chợt nghe trong đám người nói nhao nhao lên, ba người vội vàng tiến lại gần.
Chỉ thấy trong đám người, một người thanh niên đang cầm một miếng thịt khoảng ba bốn cân nói chuyện với người bán hàng:
- Cô dựa vào cái gì mà cho rằng thịt này không phải của quầy các cô? Tôi rõ ràng từ trong này lấy ra, các người tự mình bán thịt chích nước, bị tôi phát hiện làm sao lại không thừa nhận? Tuyên bố giả một đền một trăm kia của các người chẳng lẽ là nói suông sao?
Hóa ra, người thanh niên này đưa cho người bán hàng một miếng thịt mông muốn cô tính tiền, người bán hàng kia tiếp nhận mang đi cân, đột nhiên nói thịt này không phải của quầy thịt bán ra. Vì thế người thanh niên này liền nói nhao nhao lên. Lão Lữ và tên mập ánh mắt sáng lên, phải vào xem chuyện náo nhiệt này mới được.
Trong đám người lập tức châu đầu ghé tai bàn tán, có người đem thịt trong tay thả lại trong quầy, có người cũng ồn ào ở trong đám người.
- Như vậy xin hỏi anh lấy từ đâu ra?
Người bán hàng cũng không tức giận chỉ vào quầy trước mặt nói.
Người thanh niên kia thuận tay chỉ quầy trước mặt, tức giận bất bình nói:
- Chính là nơi này, tôi nói siêu thị các người không phải đang mạnh miệng dụ dỗ người ta chứ, còn không giữ chữ tín sao? Đừng xem người dân chúng tôi là dễ lừa gạt.
- Đúng vậy, đừng xem người dân chúng tôi dễ lừa gạt, các người dựa vào cái gì mà nói thịt này không phải trên quầy của các người?
Trong đám người có người kêu lên.
Người bán hàng mỉm cười nói:
- Các vị đồng chí, vì sao tôi nói thịt này không phải trên quầy của chúng tôi đương nhiên là có lý do. Mọi người đừng nóng vội, tôi nói không có đạo lý mọi người mắng tôi cũng không muộn. Đồng chí này, anh khẳng định thịt này lấy ở trong quầy này ra?
Trong mắt của người thanh niên kia hiện lên một tia bối rối, thịt của gã đương nhiên không phải từ trong quầy lấy ra rồi, mà là từ bên ngoài lén lút mang vào, nghĩ ở trong này đục nước béo cò lừa bịp tống tiền siêu thị Carrefour một phen. Nói giả một đền một trăm, phen này có thể dễ dàng kiếm được mấy trăm tệ, có thể hơn một tháng tiền lương của người bình thường. Nhưng nhìn thấy người bán hàng điềm tĩnh như vậy, gã cũng không khỏi có chút hoảng hốt.
- Chính là từ nơi này lấy ra.
Những đã tới tình trạng này, gã cũng chỉ có thể tiếp tục mạnh miệng khẳng định.
- Mọi người nhìn xem, màu sắc của miếng thịt này có giống với màu sắc của thịt trong quầy chúng tôi không? Miếng thịt này là màu đỏ tươi, mà thịt của chúng tôi là màu đỏ sậm, hơn nữa mọi người nhìn xem, miếng thịt này tôi ấn thành vết lõm hồi lâu cũng không khôi phục lại được, đây là một miếng thịt chích nước.
Người bán hàng giơ miếng thịt nói với mọi người trước quầy.
- Là thịt chích nước cũng không thể chứng minh không phải thịt trong quầy của các người.
Người thanh niên kêu lên:
- Làm sao vậy, phát hiện là thịt chích nước, liền không thừa nhận là các người bán sao? Tôi đây đưa cho mọi người cùng xem.
- Đúng vậy, đúng vậy, là thịt chích nước cũng không thể chứng minh không phải của quầy các người.
Trong đám người có người hét lớn:
- Giả một đền một trăm, giả một đền mội trăm.
Đằng Hoa theo thanh âm nhìn lại, người kêu gào cũng là người thanh niên kia, nghe thanh âm, vừa rồi chính là gã ở trong đám người không ngừng hò hét.
Người bán hàng mỉm cười nói:
- Đúng vậy, chỉ nói suông như vậy quả thật không thể chứng minh miếng thịt này không phải của quầy chúng tôi, nhưng các vị có thể đều không phát hiện nơi này của chúng tôi còn có máy quay phim, anh ta có phải lấy ra từ trong quầy của chúng tôi hay không vừa nhìn liền biết. Tiểu Vương, cậu lên trên gỡ máy quay phim xuống.
- Vâng.
Người bên cạnh vừa đáp ứng vừa lấy một chiếc ghế tới.
Người thanh niên kia lập tức biến sắc, quay đầu liền đi ra ngoài, đáng tiếc còn không chờ gã đi vào trong đám người đã có hai bảo vệ của siêu thị Carrefour đứng ở trước mặt gã...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.