Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 482: Quả nhiên là trang viên Sayr

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

17/06/2013

Trang viên Sayr ở Kuwait cũng được coi là một di tích tương đối nổi tiếng , tuy lịch sử của nó mới chỉ trăm năm. Nơi này đã từng là trang viên của thành viên vương thất trước khi kiến quốc, về sau nơi này bị thành viên hoàng thất bán cho công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia cho đến ngày nay. Nó ở phía Bắc thành Kuwait hiện nay, cách nội thành khoảng 10km , diện tích khoảng trăm mẫu đất.

Năm mươi năm trước ở đây là một ốc đảo nhỏ, cũng chính vì thế nên nơi này mới được những người đầu tiên trong vương thất xây dựng thành trang viên. Nhưng thời gian trôi qua, lượng nước con suối ở đây có thể cung cấp càng ngày càng ít, nên sau này được bán cho công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia làm trụ sở chính ở Kuwait .

Trên xe, Hoàng tử Abdullah kể cho Phương Minh Viễn về lịch sử của trang viên.

- Cậu Phương, 80% kiến trúc ở đây đã bị người Iraq phá huỷ, mọi thứ trong trang viên cũng bị cướp sạch chẳng còn gì cả. Công ty chúng tôi đã lên kế hoạch đòi chính phủ Iraq bồi thường vì đã làm nơi này trở thành đống đổ nát, làm gì còn có cái gì đẹp chứ?

Robert có chút không đồng ý nói. Cho dù nơi này đã từng là tài sản của vương thất, cho dù nơi này có ý nghĩa lịch sử to lớn, nhưng ngày nay đã thành đống đổ nát thì nó còn có ý nghĩa gì nữa? Chỉ vì Phương Minh Viễn nhất quyết muốn đến đây nên ông cũng đành đi cùng.

Phương Minh Viễn nén sự háo hức trong lòng lại, chờ đợi sự xuất hiện của trang viên.

Con đường từ thành Kuwait đến trang viên Sayr lại vô cùng thuận lợi, chỉ có điều là ở biển cát ở bên cạnh vẫn thỉnh thoảng nhìn thấy xác xe tăng người Iraq bỏ lại. Chẳng mấy chốc, đoàn người đã đến bên ngoài trang viên Sayr .

Sau khi xuống xe, thứ đầu tiên Phương Minh Viễn nhìn thấy là chiếc cổng chính bị phá huỷ, có thể nhận ra ngay nó bị con người phá thông, trên bức tường cao và to của trang viên cũng có rất nhiều lỗ thủng lớn còn có dấu vết của khói lửa nữa. Sau khi tiến vào cổng chính, thứ đầu tiên đập vào mắt Phương Minh Viễn là một bể phun nước, nhưng hiện nay, trong bể chỉ còn đầy những mảnh gạch đá vỡ to nhỏ. Phía sau bể phun nước, một toà lầu nhỏ kiểu Tây hiện nay đã biến thành một đống đổ nát. Thân lầu đen xì nói cho mọi người biết nơi này đã từng bị cướp sạch như thế nào.

- Những người Iraq phải xuống địa ngục này đã cướp hết nơi này của chúng tôi, để che dấu tội lỗi, họ lại còn phóng hoả đốt nơi này nữa. Sau cùng còn dùng đại bác nã pháo khiến nơi này trở thành đống đổ nát, tội lỗi của họ phải mãi mãi khắc ghi vào lịch sử chiến tranh của nhân loại.

Robert căm giận nói.

- Cũng giống như người Anh các ngài thôi.

Phương Minh Viễn lạnh lùng bổ sung một câu trong lòng. Chứng kiến mọi thứ ở đây khiến cậu không kìm lòng nổi mà nhớ về vườn Viên Minh, khu vườn đó chính là tình đoàn kết giữa người Anh và người Pháp, sau khi đã cướp khu vườn đó, còn phá huỷ bằng cách đốt trang viên Sayr , giống như vườn Viên Minh, quả thực không đáng nhắc tới.

- Ngài Robert, hiện nay chiến tranh cũng đã kết thúc rồi, dù các ngài có dự định xây dựng lại trang viên này hay không thì cũng nên sửa sang lại một chút.

Hoàng tử Abdullah tỏ ra không vui nói. Nơi này để như thế này không phải là làm mất mặt Kuwait sao? Dù nói thế nào thì nơi này cũng đã từng là tài sản cá nhân của vương thất Kuwait.

- Hoàng tử điện hạ, đó không phải là do thủ tục đòi chính phủ Iraq bồi thường vẫn chưa xong sao?



Robert thấp giọng giải thích.

- Chúng tôi sợ đến lúc đó người Iraq không giữ lời hứa.

- Vậy nơi này vẫn tiếp tục để như thế này sao? Người Iraq một ngày không bồi thường thì mất một ngày, một năm không bồi thường thì mất một năm sao? Một trăm năm không bồi thường thì sao?

Hoàng tử Abdullah không hài lòng nói.

- Sau khi thu được đầy đủ bằng chứng, các ngài phải mau chóng sửa sang nơi này, đừng làm mất đi diện mạo ở đây.

Robert khúm núm đồng ý.

Phương Minh Viễn không quan tâm đến hai người này, giẫm lên đống gạch đá vỡ nát đầy trên mặt đất, từ một bên của tiểu lầu, thì ra tiểu lầu này còn có hai ngôi nhà cánh nữa, chỉ có điều là hiện này cũng là cảnh tượng hoang tàn, một đống hỗn độn. Khu đất trống sau toà lầu còn có thể nhìn thấy rõ các hố bom.

- Cậu Phương, nơi này không được tới gần.

Trần Trung chặn phía trước Phương Minh Viễn. Khu vực này khó bảo đảm sẽ không có đạn câm còn sót lại, nếu chẳng may xảy ra bất trắc, sự việc có thể lớn lắm.

Phương Minh Viễn tất nhiên hiểu được sự lo lắng của Trần Trung, theo con đường trong trang viên tiếp tục đi xuống phía dưới. Cậu không cần nhìn kĩ lại, nơi này rốt cuộc có phải trang viêm Sayr cậu nhìn thấy trong kiếp trước hay không.

Cậu cũng ngẫu nhiên nhớ ra trong kiếp trước đã từng nghe thấy một tin đồn thú vị nói rằng nơi tên là trang viên Sayr ở Kuwait, trong chiến tranh vùng vịnh lần thứ hai, cũng chính là lần quân Mỹ tấn công Iraq, lật đổ chính quyền Dahm, một quả tên lửa đạn đạo bay lệch hướng mục tiêu đã rơi xuống trang viên Sayr này, làm nổ tung ba cây chà là. Sở dĩ được đặt tên là chà là là bởi vì thân cây cao to thẳng đứng, lá cây xanh , phiến lá hẹp dài, giống cây dừa, nhưng quả của nó lại giống cây táo. Nó là một trong tứ đại quả được con người thuần hoá sớm nhất.

Thịt quả của cây chà là có vị ngọt, có giá trị dinh dưỡng rất cao, nó chứa rất nhiều vitamin và đường tự nhiên có lợi cho sức khoẻ con người, vừa có thể làm lương thực và trái cây, lại vừa là nguyên liệu sản xuất đường và ủ rượu. Thậm chí còn có thể làm thành các loại kẹo, siro cao cấp, bánh bích quy và thức ăn, còn làm thành dấm chua và rượu nữa, cho nên nó cũng được gọi là bánh mì của sa mạc. Hạt của quả chà là có thể làm thức ăn gia súc, quả chà là loại kém thì dùng làm phân bón hoặc thức ăn gia súc. Trước kia khi không đủ lương thực, người Ả Rập phải dựa vào những quả chà là trên cây chà là để sống sót.

Còn thân cây chà là có thể làm vật liệu xây dựng và máng nước, xây dựng nông trại, cầu cống, lá cây dùng để làm chiếu, làm chổi, làm mâm, còn có thể làm nhiên liệu, cành cây có thể làm thành ghế, giường ngủ và bốc xếp vận chuyển trái cây, rau củ, gia cầm, thuỷ sản và sọt rổ, có thể nói toàn bộ cái cây đều là bảo vật. Là cây nông nghiệp xuất khẩu quan trọng của một vài nước Trung Đông.

Ba cây chà là đã nổ tung tất nhiên khiến chủ nhân của trang viên cảm thấy vô cùng thương xót, nhưng cây đã đổ cũng không thể cứ tiếp tục xếp chồng lên như thế, nên chủ nhân trang viên đã sai người đào rễ cây lên, kết quả việc đào rễ này lại là đào được một dòng suối tinh khiết không những mỗi ngày cung cấp trăm tấn nước mà nước suối còn trong veo, ngọt lành, giàu khoáng chất, nước suối tinh khiết có thể uống trực tiếp như thế này nếu ở Hoa Hạ thì cũng không có ai coi nó là một bảo vật quá lớn, nhưng ở đây là Kuwait , một năm chẳng có bao nhiêu mưa, nước ăn phải dựa vào khu vực phía đông làm ngọt nước biển, một dòng nước tinh khiết như thế có thể đáng giá rất nhiều tiền.

Không cần nói đến giá trị của mảnh đất này, chỉ cần suy nghĩ, ở Trung Đông nước còn quý hơn dầu thì có thể hiểu dòng suối có thể uống trực tiếp này có thể đáng giá bao nhiêu tiền rồi.



Nghe nói thành viên vương thất Kuwait khi đó đã tiêu tốn gần một tỉ đô la Mỹ để đưa nơi này về vương thất. Như vậy, chính chủ nhân của trang viên còn cho rằng mình bị thiệt.

Cho nên lần này đến Kuwait, Phương Minh Viễn cũng có ý tin tưởng, hỏi Hoàng tử Abdullah, kết quả sự việc lại trùng hợp như thế, không ngờ trang viên Sayr này lại là tài sản của công ty của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia .

Cây cối của trang viên thật không tồi, nhìn là biết công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia phải tốn không ít công sức, nhưng Phương Minh Viễn vốn không quan tâm đến điều này, nếu không phải e dè Hoàng tử Abdullah và Robert nhận ra điều gì thì cậu quả thực muốn bay vào sâu trong trang viên để xem rốt cuộc có hay không ba cây chà là cùng sinh trưởng.

Hoàng tử Abdullah và Robert rất nhanh liền đi theo, vừa đi, Robert còn vừa giớ thiệu cho Phương Minh Viễn về cây cối ở hai bên:

- Đây chính là cây chà là nổi tiếng của khu vực Trung Đông, loài cây này sinh sản đơn tính, không những có tính chịu hạn, chịu kiềm, chịu nhiệt mà còn thích ẩm ướt, tuổi thọ của cây có thể dài đến trăm năm. Cậu nhìn cây kia đi, đó là cây người thức thời, sản phẩm của khu vực nhiệt đới khô hạn châu Phi. Để giảm thiểu nước bốc hơi, lá cây dần dần thoái hoá, thậm chí biến mất, cành cây biến thành màu xanh, thay thế tác dụng quang hợp của lá cây. Bởi vì hình thù kì lạ, không gai không lá, nên được mọi người gọi là cây thức thời. Màu trắng sữa tươi của nó có kịch độc, khi xem xét hoặc vun trồng phải rất cẩn thận, nhất định không thể để chất độc đó vào miệng, tai, mắt, mũi hoặc miệng vết thương...

Trên đường đi, Robert thao thao bất tuyệt giới thiệu cho Phương Minh Viên không dưới mười lăm, mười sáu loài cây ở sa mạc, khiến Phương Minh Viễn không khỏi nhìn ông ta bằng cặp mắt khác. Nói thật, trong số những cây ông ta nói, ngoài cây chà là và Tiên Nhân Chưởng ra, các cây khác, Phương Minh Viễn chẳng biết cây nào.

Nhìn thấy ánh mắt có phần khâm phục của Phương Minh Viễn , Robert cảm thấy cuối cùng đã hoà nhau một ván, có thể hãnh diện một chút rồi.

- Phương, những cái cây này đều là người tiền nhiệm của Robert gieo trồng, nhưng người đó hiện nay đã là phó Chủ tịch của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia, nghe nói ông ta rất có hy vọng trong năm năm tới tiếp nhận chức chủ tịch của công ty cổ phần British Petrolium Fortermedia .

Hoàng tử Abdullah tiện miệng nói một câu, khiến Phương Minh Viễn lập tức bình tỉnh hiểu ra, chiêu tâng bốc này xem ra là cả thế giới đều áp dụng, sở dĩ Robert nhớ rõ đặc điểm của những cây cối này như thế bởi dụng ý tất nhiên không cần nói cũng biết.

- Hoàng tử điện hạ...

Robert bất đắc dĩ kêu lên.

- Đương nhiên, Robert bản thân cũng là người yêu thích cây cối không kém.

Hoàng tử Abdullah lại nói thêm một câu, đương nhiên, câu nói đó vài phần có ý giấu đầu lòi đuôi. Những người đi theo cố gắng nén cười, nhưng còn ngại cười trước mặt Robert .

Cuối cùng đoàn người đã vào sâu trong trang viên , Phương Minh Viễn đứng trên một sườn núi nhỏ, liếc mắt một cái liền nhìn thấy ba cây chà là. Phương Minh Viễn chỉ thấy tim mình lập tức đập dữ dội. Cậu không khỏi nhớ tới câu nói Robert vừa nói:

- Loài cây này sinh sản đơn tính, có đặc điểm chịu hạn, chịu kiềm, chịu nhiệt mà còn thích ẩm ướt nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook