Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 129: Sudan sát thủ gây ung thư

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

18/06/2013

Chủ tịch tập đoàn Tôn Chiếu Luân kêu gọi khâu giám sát vệ sinh an toàn thực phẩm liệt kê chất Sudan vào danh sách cấm.

Chịu trách nhiệm, tập đoàn Carrefourtổn thất trăm triệu tệ.

Hoá chất nhuộm màu không phải là chất phụ gia thực phẩm.

Việc sử dụng chất phụ gia thực phẩm theo tiêu chuẩn y tế khi nào mới được công khai?

Thể hiện trách nhiệm đối với sức khoẻ của khách hàng, tập đoàn Carrefour tạm thời thu hồi những mặt hàng không phù hợp. Không nằm ngoài tiên liệu của Phương Minh Viễn, ngày hôm sau hầu hết các báo đều đưa sự kiện này lên trang đầu, gần 70% các tờ báo trong cả nước và các đài truyền hình cũng có những bản tin về vấn đề này. Cùng lúc mọi người đều bàn tán về Sudan.

Cho đến lúc này, không chỉ các siêu thị của Tập đoàn Carrefour mà các siêu thị ở Thượng Hải và trên cả nước cũng như các trung tâm mua sắm đã thu hồi 15 sản phẩm này khỏi kệ. Không thu hồi cũng không được vì chuyện này ai cũng biết rồi, mọi người nếu đến siêu thị hay trung tâm mua sắm mà vẫn nhìn thấy những hàng hóa có chứa thuốc nhuộm Sudan trên kệ, sẽ nghi ngờ đạo đức kinh doanh của doanh nghiệp và làm mất uy tín với những khách hàng thân thiết. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì công ty chỉ có nước là đóng cửa.

Phương Minh Viễn lật xem báo chí trong lòng như trút được gánh nặng.

Trong cuộc sống của hắn ở kiếp trước, tẩy chay chất Sudan gần mười năm sau mới nổ ra, chính phủ và người dân chỉ thực sự nhận thức được mối đe dọa của Sudan cho sức khỏe con người sớm nhất là vào năm 1996, đó là khi nước Anh và các nước châu Âu khác ra lệnh cấm sử dụng Sudan như một chất phụ gia thực phẩm. Một năm sau đó, Hoa Hạ giới thiệu “tiêu chuẩn vệ sinh an toàn thực phẩm” cấm sử dụng Sudan I làm chất phụ gia thực phẩm. Mặc dù có quy định nhưng không đưa ra các tiêu chuẩn tương ứng và cách thức nhận định. Hơn nữa, hải quan không yêu cầu sản phẩm của các quốc gia khác phải chứng minh không có Sudan khi nhập vào Hoa Hạ, cũng không đưa vào hạng mục kiểm tra thông thường.

Lúc ấy, người phụ trách kiểm tra chất lượng hàng hoá của phòng thí nghiệm quốc gia lớn nhất Hoa Hạ, trong vòng mười năm lại đây cũng không có làm về Sudan, cũng chưa từng nhận được yêu cầu kiểm tra Sudan trong thực phẩm. Ngay cả ông ta cũng chưa hề nhận được tài liệu về Sudan từ chính phủ.

Nhiều người trong số các quan chức phụ trách vấn đề này thậm chí còn thừa nhận rằng họ không biết gì về Sudan, nếu không phải bởi vì sự bùng nổ "Sudan" trên thế giới, ngay cả thuật ngữ này họ cũng chưa từng nghe qua. Điều này có vẻ vô lý nhưng sự thật là như thế.

Khi đó liền có người nói:

- Thuốc nhuộm Sudan có thể gây ung thư không phải là quan trọng, quan trọng là, cả mười năm sau khi các cơ quan nhà nước có liên quan liệt kê Sudan vào danh sách cấm dùng trong thực phẩm chúng ta vẫn chưa từng có kiểm tra Sudan.

Điều này cũng phù hợp với lệ thường ở Hoa Hạ, trên có chính sách dưới có biện pháp đối phó. Nếu chỉ nhìn thấy pháp luật, xem xét các quy định của Chính phủ, Hoa Hạ có thể được mô tả là hệ thống pháp luật hoàn chỉnh, nhưng trong thực tế, pháp luật và các quy định có thể thực sự không được thực hiện. Tuy nhiên, sau thời gian ầm ĩ, ấn tượng của các cơ quan nhà nước có liên quan sẽ rất sâu sắc mà người dân cũng ý thức được nguy cơ của khủng hoảng an toàn vệ sinh thực phẩm. Tin tưởng so với kiếp trước sẽ có những chuyển biến tốt. Có thể đạt được mục đích này cũng coi như là xứng đáng.

Kỳ thực một năm trước đây, Phương Minh Viễn đã yêu cầu trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng thực phẩm kiểm tra về sudan và lúc đó những sản phẩm có hàm lượng sudan cao đều bị từ chối nhập. Tuy nhiên, đối với những sản phẩm có hàm lượng Sudan thấp vẫn được nhập vào thị trường, hắn không có cách nào ngăn chặn hoàn toàn vì ở Anh hay Châu Âu vẫn chưa có lệnh cấm sudan. Dù sao quy định của chính phủ về tiêu chuẩn vệ sinh an toàn thực phẩm cũng chưa từng có chỉ tiêu về sudan. Hơn nữa chính phủ cũng không đưa ra đủ tài liệu về định tính của sudan cho nên hắn không thể yêu cầu trung tâm đo lường chất lượng huỷ bỏ toàn bộ những sản phẩm này.

Mặc dù trong vụ việc này, tập đoàn Carrefour bị tổn thất nặng nề, nhưng một lần nữa trước công chúng Hoa Hạ đã tạo ra hình ảnh một công ty có trách nhiệm với khách hàng và xã hội. Tin chắc rằng sự tán thành của dân chúng sẽ rất cao. Thêm nữa, rất nhiều cơ quan truyền thông đưa tin như vậy đối với tập đoàn Carrefour là một lần quảng cáo lớn.



Làm như vậy còn có thêm một lợi ích nữa đó chính là hai gã khổng lồ vừa mới tiến vào thị trường Hoa Hạ không kịp có biện pháp đối phó. Ít nhất là trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không trở thành trọng tâm của các phương tiện truyền thông.

“Bộp” Lỗ Diệc Phàm vẻ mặt giận dữ quẳng tờ báo lên bàn làm việc.

-Carrefour, Carrefour, toàn bộ đều là Carrefour.

Lỗ Diệc Phàm giận dữ nói. Báo chí hầu như không có đề cập đến việc khai trương cửa hàng đầu tiên của tập đoàn Refur. Chỉ có mấy nhà báo địa phương ở Bắc Kinh đăng tiêu đề này lên trang số 2, mà tin tức truyền hình ngày hôm qua cũng chỉ nhắc đến sự kiện này ở thời điểm không quan trọng trong mười giây. Có thể nói kế hoạch hiệu ứng tuyên truyền hiệu quả của Lỗ Diệc Phàm hoàn toàn thất bại.

Tuy là ngày khai trương cửa hàng hôm qua lưu lượng khách đạt hai mươi tám ngàn người, doanh thu hơn cả triệu tệ, có thể nói là một khởi đầu tốt đẹp, nhưng điều này không làm Lỗ Diệc Phàm thấy hài lòng.

-Quản lý, siêu thị Carrefour làm như vậy, không lo sự bất mãn của các nhà sản xuất, đặc biệt là tập đoàn Henri?

Trương Phong khẽ nói.

-Hừm, chiêu thức này của tập đoàn Carrefour rất thông minh. Trước hết, Hong Kong hiện nay vẫn thuộc sự cai trị của Anh, hàng hoá của họ tuân theo tiêu chuẩn đo lường chất lượng thực phẩm của Anh cũng không sai. Hơn nữa, thuốc nhuộm sudan có thể là chất gây ung thư duy nhất chỉ tập đoàn Carrefour đứng ở vị trí bất bại. Những nhà sản xuất có vướng mắc với Tập đoàn Carrefour trong vấn đề này càng nhiều, họ sẽ bị mất mặt.

Lỗ Diệc Phàm vẻ mặt bình tĩnh nói:

-Thứ hai, tất cả hàng hoá này của siêu thị Carrefour đã được trả tiền mà Tôn Chiếu Luân đã khẳng định sẽ tiêu huỷ và cũng không yêu cầu nhà sản xuất bồi thường. Hàng hoá đã được bán, siêu thị Carrefour làm thế nào xử lý. Trừ khi các nhà sản xuất có thể phủ định kết quả kiểm tra của trung tâm đo lường chất lượng hàng hoá, nếu chỉ nói không thì cũng vô dụng. Là đơn vị mua hàngmua của ai, nhiều hay ít là tự do của người ta, huống chi siêu thị Carrefour lần này lại có đủ lý do.

-Trương Phong, hôm qua cửa hàng đã bán ra nhiều hay ít 15 mặt hàng này? Lập tức ra thông báo thu hồi lại và bồi thường gấp đôi tổn thất cho khách hàng. Đồng thời thông báo cho bộ phận mua đem toàn bộ những mặt hàng này trả về.

-Giá trị ước tính khoảng một trăm sáu mươi nghìn tệ, tôi sẽ thực hiện ngay.

Trương Phong đứng lên nói. Lỗ Diệc Phàm nhìn theo sau lung y thầm vui mừng, chính mình ngày hôm qua ứng phó kịp thời, chỉ mất khoảng hơn một trăm ngàn cũng không kể là nhiều.

Lúc này, trong một quán trà yên tĩnh ở Bắc Kinh, Lý Minh Cơ với bốn người ngồi xung quanh một chỗ.

-Chiêu thức của tập đoàn Carrefour thật sự quá độc ác.

Lý Minh Cơ nghiến răng nói.



Tuy rằng, bọn họ ngày hôm qua cũng có biện pháp đối phó kịp thời, doanh số bán ra của 15 mặt hàng đó cũng không nhiều, thậm chí có bồi thường gấp đôi cho khách hàng cũng không lớn. Nhưng vấn đề là, tập đoàn Carrefour đã hứa hẹn 15 loại hàng hoá này, cho dù đã mua trong vòng một năm chỉ cần có biên lai tính tiền của siêu thị liền bồi thường gấp đôi vô điều kiện. Này lại là một số lượng lớn, Lý Minh Cơ không khỏi đau lòng.

-Các siêu thị ở Thượng Hải có phản ứng gì?

Hoa Lương nhìn Giáp Hoa nói, y có bạn bè cũng làm cùng nhóm ở siêu thị này.

-Cũng cùng một dạng thông báo.

Giao Hoa thở dài nói.

-Những người đó, xem ra hoàn toàn có liên kết chặt chẽ với tập đoàn Carrefour.

-Tổn thất nhiều như vậy, bọn họ không đau lòng sao?

Hứa Viêm kinh ngạc hỏi.

-Trước hết, số tiền chắc chắn không lớn như chúng ta tưởng tượng. Không phải tất cả mọi người mua hàng còn giữ lại hoá đơn của siêu thị sau thời gian dài như thế. Thứ hai là tập đoàn Carrefour hứa hẹn bồi thường cho họ ở phương diện khác trong tương lai nên họ cũng không nhất thiết để ý đến lợi ích trước mắt này.

Giáp Hoa cười khổ nói. Tập đoàn Carrefour vì hiệp hội siêu thị của mình thật đúng là lập công lớn, các doanh nghiệp đi theo bọn họ trong sự kiện này không những chẳng phải chịu thiệt thời gì mà ngược lại không chỉ ở Thượng Hải mà các tỉnh thành lân cận cũng biết tới danh tiếng tốt của họ, hôm nay nói về vấn đề này, không những không hề đau long mà ngược lại lại còn rất vui.

-Được rồi, các vị, chuyện này đã như vậy, chúng ta có lo lắng cũng không thay đổi được thực tế. Chắc rằng Lỗ Diệc Phàm hiện tại cũng là rất buồn bực, xem báo chí ngày hôm nay chưa? Trước thông tin tập tập đoàn quốc tế Refur khai trương cửa hàng chỉ có vài cái, lại còn ở những trang không quan trọng, ha ha, công sức sắp xếp của y mấy ngày trước hoàn toàn vô dụng rồi.

Hứa Viêm cười lạnh nói.

-Vừa mới tiến vào thị trường Hoa Hạ đã bị tập đoàn Carrefour giáng cho một đòn không nói nên lời, phỏng chừng bây giờ y là một bụng nộ khí đây.

Bốn người không nhịn được cười khà khà, người này trong lòng không thoải mái, nếu có thể chứng kiến so với chính mình còn thảm hơn, trong lòng cảm thấy cân bằng không ít.

-Các vị, tình hình bây giờ đã không chấp nhận được, chúng ta chần chừ đợi khi Tập đoàn Wal-Mart khai trương cửa hàng thì tình hình thậm chí còn xấu hơn. Chúng ta đều là những công ty tư nhân sinh tồn, mọi người phải bàn thảo ra một biện pháp đối phó. Chúng ta sau này phải làm sao bây giờ? Là nhờ vả tập đoàn Carrefour hay dứt khoát liên kết lại đọ sức với bọn họ. Giáp Hoa đập bàn trầm giọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook