Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 461: Tài phú và tôn nghiêm cái nào quan trọng hơn?

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

26/08/2013

Phòng hội nghị lúc này đã là một trận hỗn loạn! Tất cả mọi người đều bị lời nói của Phương Bân làm cho ngây người ra!

Người ta không nghi ngờ tính chân thực của những lời nói của Phương Bân, bởi vì ông ngay trước mặt nhiều giới truyền thông như vậy, đang đứng trước rất nhiều ống nói và máy quay, nếu ông nói dối, nhất là cái kiểu nói dối này rất có thể dễ dàng tiến hành xác minh lời nói dối, uy tín của Phương Bân tất nhiên sẽ bị tổn thất, đối với giới kinh doanh của Hongkong, lấy tiếng tăm lừng lẫy của Phương Bân mà nói, không thể ngờ đó là một tai họa! nếu nói lời của Phương Bân là lời nói thật, vậy thì người Hàn Quốc cư nhiên ở cục cảnh sát Thượng Hải nhục mạ thì chính là sự thật?

Phương Bân chỉ tay vào Lý Côn Chính và nói:

-Bây giờ tôi đến trả lời vấn đề mà phóng viên Lý Côn Chính hỏi! Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, đã quyết định! Xét thấy công dân của quý quốc phát ngôn lung tung, công ty chúng tôi quyết định, ngưng hẳn việc tiến hành công chiếu bộ phim << con tàu Titanic>> ở Hàn Quốc! Nếu nói, nhân dân của quý quốc không phản tỉnh lại sự việc sâu sắc này, hướng tỉ người dân Trung Quốc trong nước nói lời xin lỗi, thì từ hôm nay trở đi, hễ là bộ phim do tập đoàn Cẩm Hồ sản xuất, thì sẽ không bao giờ cho công chiếu ở rạp chiếu phim của Hàn Quốc!

Nếu như lời nói của Phương Bân, hoàn toàn khiến cho người ta cảm thấy một trận ngạc nhiên, vậy thì những lời ông nói này, sẽ khiến cho người ta cảm thấy khiếp sợ! Tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ vì kháng nghị lời nói nhục mạ của người Hàn Quốc, yêu cầu người Hàn Quốc phải công khai nhận lỗi, nếu không, chẳng những bộ phim <> không công chiếu ở Hàn Quốc mà những bộ phim sau này cũng sẽ không công chiếu trên thị trường Hàn Quốc?

Phải biết rằng, là một quốc gia phát triển bậc trung, Hàn Quốc có khoảng năm mươi triệu nhân khẩu, năng lượng tiêu thụ đương nhiên cũng không so bằng Nhật Bản, nhưng cũng có tính khả quan. Từ bỏ thị trường Hàn Quốc, điều này đối với tập đoàn điện ảnh của Hongkong mà nói là một tổn thất không hề nhỏ!

-Phương tổng , xin hỏi quyết định này của công ty ngài đã nhận được sự tán thành của công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điều?

Lập tức có người nhắc đến bộ phim mà hai công ty cùng hợp tác sản xuất <>, tuy rằng nói theo các liên quan đến các nhân sĩ, tổng mức đầu tư của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong chiếm tối đa, về điểm này, tin tưởng công ty điện ảnh cao cấp Phỉ Thúy Điểu đều phải xanh rồi! nhưng là một bên hợp tác lâu dài, bỏ qua một thị trường điện ảnh của một quốc gia phát triển bậc trung, quyết định quan trọng như vậy, nếu nói là không thể đạt được sự đồng ý của cồn ty Phỉ Thủy Điểu, không nghi ngờ gì sẽ là mối lo ngại cho sự hợp tác giữa hai công ty.

-Công ty điện ảnh Phỉ Thủy Điểu đã được chúng tôi thông báo rồi, và đến 8h sáng hôm nay đã chính thức thông báo cho chúng tôi, tuy rằng họ không hoàn toàn đồng ý với quyết định của công ty chúng tôi, nhưng họ có thể hiểu được cách nghĩ của công ty chúng tôi, đối với quyết định này của công ty, bọn họ quyết định không dám cản trở!

Phương Bân mỉm cười nói:

-Đương nhiên, công ty điện ảnh Cẩm Hồ sẽ đền bù mức tương ứng mà công ty Phỉ Thúy Điểu chịu tổn thất!

Phóng viên không khỏi lại thêm một hồi bàn tán to nhỏ, nếu nói quyết định lần này của tập đoàn Cẩm Hồ đã chiếm được đồng ý ngầm của công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điểu, vậy thì bộ phim <> chỉ sợ là không có duyên được công chiếu ở các rạp chiếu phim Hàn Quốc! Tuy rằng nói, người Hàn Quốc vẫn có thể xuất ngoại đến các quốc gia khác xem, nhưng không phải ai cũng có thể có nguông tài chính dồi dào như thế này, thời gian và tính quyết đoán, vì một bộ phim phải tha hương đến các quốc gia khác!

-Xin hỏi Phương tổng, đối với quyết định này của quý công ty, đúng hay sai tôi không thể đánh giá, nhưng khi các ngài đưa ra quyết định này, đã nghĩ đến hậu quả chưa?

Lại có một gã phóng viên mắt xanh tóc vàng người nước ngoài cao giọng hỏi.



-Công ty chúng tôi là tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong, công ty từ trên xuống dưới, 95% thành viên trở lên đều là người Trung Quốc! Sỉ nhục Trung Quốc, sỉ nhục người Trung Quốc, vậy thì chính là sỉ nhục toàn bộ chúng tôi! Tiền thì có thể kiếm, tôn nghiêm nếu đã không có vậy thì người như cái xác không hồn rồi! đương nhiên, đây mới là nguyên nhân quan trọng, còn có nguyên nhân trọng yếu còn lại là, lấy thị trường Hàn Quốc mà so sánh, chúng tôi càng phải coi trọng tâm tình của Phương. Phải đặt vào vị trí vì sao lại như thế, tôi nghĩ những vị đã ngồi đây thì đều là người thông minh, không cần tôi phải giải thích nữa!

Phương Bân thản nhiên nói.

Mọi người có mặt ở đây đều gật đầu vừa lòng, nếu mà như vậy, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong đưa ra quyết định như thế, cũng không có gì kỳ quái! Dù sao “Phương” mới là trung tâm mấu chốt của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ ngày hôm nay. Cùng so sánh với thị trường Hàn Quốc, không thể nghi ngờ có còn được sự ủng hộ của “Phương” không!

-Phương tổng, xin hỏi Phương có hay không có quan hệ mật thiết vớianh?

Đột nhiên có một nữa phóng viên dùng một thứ tiếng anh không tiêu chuẩn cao giọng hỏi. Tất cả mọi ánh nhìn của những người có mặt ở đây không tránh khỏi nhìn cô ấy. Những người phụ trách công việc phỏng vấn tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đều biết rằng, “Phương” rốt cuộc là ai. Ở tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ là một điều cấm kỵ, mặc kệ là nhân công, hay là phóng viên đến phỏng vấn, không cần nghĩ đến chủ động thám thính các tin tức của “Phương” nếu không, nhân công thì bị khai trừ, phóng viên thì bị đưa vào danh sách đen, từ nay về sau bất kì người nào của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ đều không tiếp nhận sự phỏng vẫn của nhà báo này!

Phương Bân nhìn nhìn cô, tuổi thật ra là không lớn, cũng chỉ hai mươi lăm hai sáu tuổi, nhan sắc thì cũng bình thường.

-Xin hỏi vị nữ phóng viên này là của kênh truyền thông nào?

-Tôi là phóng viên Lili của báo hằng này <>!

Nữ phóng viên đó có chút bất an nói, các anh nhìn xung quanh khiến cho cô ta có chút sợ hãi.

-Cô là lần đầu tiên tham gia hội thông báo của tập đoàn Cẩm Hồ? Xem ra người tiền nhiệm có một số điều chưa nói cho cô biết rồi! Lần này, chúng tôi không truy cứu!

Phương Bân khoát tay nói,

-Các vị, chúng ta trở lại chuyện chính! Sự việc công nhân Hàn Quốc công khai xỉ nhục nước chúng tôi, đã làm tổn thương rất sâu đến cảm tình của chúng tôi! Tôi đại diện cho tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, ở đây trịnh trọng thông báo, chỉ cần người Hàn Quốc còn một ngày vẫn chưa công khai nhận lỗi, nghiêm trị người phát ngôn bừa bãi này, công ty dưới cờ hiệu của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ chúng tôi sẽ cự tuyệt tất cả sự qua lại và giao lưu nghiệp vụ về kinh tế giữa chúng tôi và công ty Hàn Quốc!

Trên đài truyền hình đã thay đổi tiết mục khác, nhưng Kim Hỷ Chính vẫn đang xem chương trình chăm chăm không chớp mắt. Thư kí đứng một bên im lặng không một tiếng động lui ra ngoài, cô biết, lúc này không nên quấy rầy Kim Hỷ Chính. Kỳ thật lúc này đây Kim Hỷ Chính mắt thì đang nhìn TV, nhưng TV đang diễn tiết mục gì đối với ông ta mà nói đều hoàn toàn không biết.



Hắn lúc này đang vắt óc phân tích, các giải quyết này của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, sẽ khiến cho hình tượng Hàn Quốc trên quốc tế sẽ có ảnh hưởng như thế nào, có thể hay không ảnh hưởng của chuyện này đến thái độ của chính phủ Trung Quốc!

Thành thật mà nói, cách giải quyết này của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ có chút xảy ra ngoài ý liệu của Kim Hỷ Chính, điều này có thể nói chính là phong ba của sự nghiệp chấn động chính trị, một doanh nghiệp chủ động tham gia vào, vẫn là một sự việc rất hiếm có, nhất là với một doanh nghiệp người Hoa, lại rất là hiếm gặp!

Nhưng địa vị của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ trên thế giới, lại khiến cho Kim Hỷ Chính không thể không nhìn thẳng vào chuyện này, đặc biệt là bộ phim <> đang được sự đón nhận của toàn thế giới, phần lớn những người trong lúc này đang nghển cổ đợi, thủ đoạn này của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ sẽ thu hút được đông đảo sự quan tâm củathế giới! Điều này cũng không nghi ngờ gì nữa, đối với Hàn Quốc mà nói, rất bất lợi!

Nếu nói không có sự chú ý của nhiều người như vậy, Kim Hỷ Chính tin tưởng, dưới áp lực của chính mình, chính phủ Trung Quốc sẽ không xử phạt những người Trung Quốc này, nhưng cũng khẳng định sẽ không đem chuyện này gây náo động! Cứ như vậy, không chỉ có người Hàn Quốc lâm vào khốn cảnh, ngay cả chính phủ Trung Quốc cũng sẽ bị cuốn vào! Sự việc đã gây náo động đến mức này, mặc kệ là chính phủ Trung quốc hay là Ủy ban nhân dân thành phố Thượng Hải, chuyện này sẽ không cóchuyện lặp lại. Theo lời nói của Phác Kính Ân, Kim Hỷ Chính tuy rằng chưa gặp qua đám người Lý Hưng Xương, nhưng trên cơ bản cũng đã có thể xác nhận, bọn họ quả thật đã nói một số lời không thích đáng.

Nghĩ đến đây, Kim Hỷ Chính cùng là hận bọn Lý Hưng Xương ngứa răng ngứa lợi, nói giúp tiểu tử, nói cái gì không tốt, cố tình nói tốt cho người Nhật Bản, là trước chiến tranh thứ hai, Hàn Quốc thân là thuộc địa của Nhật Bản, lúc ấy người trong nước cũng là nô dịch của người Nhật Bản, trong thời gian đó không biết có bao nhiêu người bị sát hại tàn nhẫn. Tuy rằng nói, sau chiến tranh thế giới thứ hai, hai nước đều là đồng minh của Mỹ nhưng thù hận này cũng không thể dễ dàng như vậy mà tiêu tan.

Có thể tưởng tượng, nếu nói những lời này trước mặt người Trung Quốc, người dân Hàn Quốc trên dưới đều tức giận giống như phun trào núi lửa! Trung Quốc có câu, đã không muốn hà cớ phải áp đặt. Lý hưng Xương bọn họ lần này đã làm quá mức rồi! Tin tức này nếu lan truyền trong quốc hội, người có thể biện hộ cũng không còn gì để nói.

Kim Hỷ Chính hiểu, sự việc đi đến bước này, muốn toàn bộ người dân Trung Hoa phủ nhận là không có khả năng, nếu không, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ cũng sẽ vì bộ mặt của mình, cũng sẽ cưỡng ép thúc đẩy sự việc này đi xuống, nếu như vậy, sự tình sẽ ảnh hưởng càng lúc càng lớn, cuối cùng nếu mà làm không tốt sẽ làm mất bộ mặt của người dân Hàn Quốc!

Vấn đề mấu chốt hiện nay, chính là bất kể như thế nào, cũng không thể khiến cho Lý Hưng Xương bọn họ thừa nhận, bọn họ nói như vậy! Cho dù là thừa nhận có nhục mạ Trung Quốc, cũng tuyệt đối không thể với “China”, “Nhật Bản” dính dáng lấy nhau!

Kim Hỷ Chính vừa mới xuất hiện một ý nghĩ, cô thư ký xinh đẹp của hắn lại vội vàng đi vào.

-Đại sứ, tôi vừa mới nhận một cuộc điện thoại gọi từ đại sứ quán trụ sở ở Mỹ gọi tới. Bọn họ nói…..Bọn họ nói, công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điểu và Cameron đã chính thức hướng giới truyền thông công bố, hành vi kháng nghị của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, đã thông báo qua cho họ , hơn nữa hai bên đã thống nhất ý kiến. Ở trước sự việc vẫn chưa đạt được cách giải quyết nhất định, bộ phim <> sẽ không đổ bộ vào thị trường Hàn Quốc! Hơn nữa…Hơn nữa…

-Hơn nữa cái gì?

Kim Hỷ Chính đập bàn , lớn tiếng nói.

-Hơn nữa đạo diễn Cameron còn tỏ vẻ, bọn họ tin tưởng “Phương” sẽ không ăn nói bừa bãi cái loại chuyện này! Đối với công dân của nước ta mà nói ra những lời sỉ nhục Trung Quốc như vậy, hắn thật sự rất kinh ngạc!

Nữ thư ký cắn răng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook