Trùm Tài Nguyên

Quyển 5 - Chương 275: Theo sát bước chân Phương Minh Viễn

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

18/06/2013

Ba sắc bén mà trực tiếp nói đến suy nghĩ trong lòng, khiến Phương Minh Viễn không hề đề phòng xuống xe như chạy thoát thân có vẻ rất khốn đốn, da mặt hắn lại dày, cũng không ngại trực tiếp nói cho ba biết, hắn định lấy công lao vĩ đại của ông Vi Tước làm mục tiêu, phải xây dựng một hậu cung. Nếu như vậy, sợ rằng sẽ dọa đến ba, hơn nữa có lẽ sẽ nhận lấy một trận răn dạy. So sánh với ba thì mẹ vẫn không có phản ứng quá mạnh.

Phụ nữ là một loại sinh vật thật sự rất kỳ lạ, đối với chồng, sẽ rất nghiêm khắc, không cho phép có bất kỳ cơ hội nào trăng hoa, đối với con, lại hi vọng người phụ nữ của con mình có thể càng hiền càng tốt, đừng buộc cổ mình vào một cái cây!

Ngày 10 tháng giêng, Phương Minh Viễn và Trịnh Gia Nghi, Asohon Kagetsu, Vũ Điền Quang Ly, cùng chị em nhà họ Lâm đến từ Phụng Nguyên, còn có Trần Trung cùng ngồi máy bay công vụ bay từ Bắc Kinh đến Hồng Kông. Còn những nhân viên theo đoàn, thì ngồi máy bay dân dụng, theo từng bước chân của bọn họ. Ở năm ngày ở Hồng Kông, hết ngày 15 tháng giêng, Phương Minh Viễn đến Châu Âu.

Trong máy bay công vụ xa hoa, hiện giờ đã trở thành nữ quốc, ngoài hai phi công điều khiển trong khoang và Trần Trung ngồi ở đuôi máy bay vẫn nhắm mắt ngủ ra, Phương Minh Viễn phải đối mặt với Trịnh Gia Nghi, Asohon Kagetsu, Vũ Điền Quang Ly, chị em nhà họ Lâm, còn có hai tiếp viên hàng không xinh đẹp, đủ bảy người đẹp nhỏ nhắn vây quanh hắn. Sự đãi ngộ như vậy, e rằng sẽ khiến tất cả các đàn ông trên thế giời đều ngưỡng mộ chết.

-Minh Viễn, anh đi nước Anh làm gì?

Trịnh Gia Nghi sắc mắt hiếu kỳ nói. Đại học Anh quốc lúc đó còn chưa đến thời gian học, nhưng Trịnh Gia Nghi nghe nói Phương Minh Viễn muốn đi nước Anh, thì chủ động đề xuất ra, phải cùng Phương Minh Viễn trở lại nước Anh. Lúc này, thái độ của cụ Trịnh đương nhiên là rất tán thành, vì thế Trịnh Gia Nghi theo Phương Minh Viễn cùng trở lại Anh.

Phương Minh Viễn xoa xoa mũi, hắn đương nhiên là không thể nói cho Trịnh Gia Nghi biết, trong mười năm tới, tiểu thuyết Harry Poster cuốn tiểu thuyết mà người trẻ tuổi hoan nghênh nhất, đứng trên lịch sử phi tôn giáo, loại sách đứng đầu lượng tiêu thụ trên thị trường được dịch thành gần hơn 70 ngôn ngữ, có số lượng tiêu thụ hơn 450 triệu cuốn ở hơn hai trăm quốc gia sẽ ra đời ở Anh.

Mà tất cả những điều này không phải tất cả niềm tự hào của Harry Poster, phim <> tám bộ mười năm ở Mỹ đã kiếm được hơn hai tỉ đô la Mỹ tổng phòng vé, trở thành phim đắt khách nhất trong lịch sử nước Mỹ, mà tổng phòng vé toàn cầu đạt đến gần 8 tỉ đô la Mỹ! Bởi vậy mà giá trị của các tác phẩm đó ra đời càng cực kỳ gây giật mình!

Kỳ thật Phương Minh Viễn vốn dĩ không ngờ đến nó, chẳng qua là lúc đón tết, trong cuộc trò chuyện với hắn, Bạch Lâm ngẫu nhiên nhắc đến một câu “Qúa ít tiểu thuyết về thành niên ưu tú của Hoa Hạ”. Hắn tính thời gian, bước đầu tiên chính thức xuất bản Harry Poster có lẽ là mùa hè sang năm, nếu như vậy, bây giờ Rowling có lẽ vẫn chưa tìm được nhà xuất bản mong muốn xuất bản <> cho cô ta.

Tuy nói, Phương Minh Viễn không phải rất thích tiểu thuyết hàng loạt như thế này, phim của bộ tiểu thuyết trước đây cũng chỉ là chăm chỉ xem mấy bộ đầu, phần sau chỉ xem qua loa. Nhưng điều này không thể phủ nhận <> là một trong những tiểu thuyết và phim điện ảnh bán chạy nhất đầu thế kỷ, đây là thực tế!

Kỳ thật Phương Minh Viễn hoàn toàn có thể giành viết sách <> trước Rowling, nhưng một là, Phương Minh Viễn hiện giờ đã không cần phương pháp nào để nhanh chóng tích lũy của cải; hai là, gặp phải Rowling bây giờ, cũng khiến hắn theo bản năng lảng tránh đi.



Rowling hiện giờ mới được phê chuẩn ly hôn, và có được quyền nuôi con vẫn không đến một năm, hơn nữa cô ta bây giờ có thể gọi là nghèo rớt mồng tơi. Dựa vào số tiền trợ cấp không quá mấy trăm đô la Mỹ mỗi tuần của chính phủ. Con người lúc đó, ai cũng không ngờ đến bản thảo bộ tiểu thuyết đầu tiên của tiểu thuyết <> thịnh hành toàn cầu, lại được sinh ra ở trong quán cà phê bình thường. Rowlingvừa chăm sóc con gái, vừa viết, tuy nói tiểu thuyết <> khiến tương lai Rowlingđã trở thành một quý bà cực giàu với hơn 500 triệu bảng Anh, nhưng hiện giờ ngay cả mấy trăm bảng Anh trong túi cũng không có!

Tuy nhiên nếu đã nhớ ra rồi thì Phương Minh Viễn cũng sẽ không nhượng lại cơ hội thu hút của cải toàn cầu này cho công ty của nước Anh và nước Mỹ! thế nên lần này hắn mới đi Anh quốc một chuyến!

Đương nhiên, Phương Minh Viễn sẽ không thừa nhận, chuyến đi lần này lấy Châu Âu là đích đến, cũng là một lần du lịch hẹn hò giữa hắn và ba cô Lâm Liên. Hắn vốn dĩ không định dẫn Lâm Dung đi, nhưng lại không có lí do, nên đành phải cùng Lâm Dung đến.

-Khảo sát thị trường!

Phương Minh Viễn xoa xoa mũi, cho một câu trả lời không rõ ràng, dù sao Trịnh Gia Nghi nghĩ làm sao cũng được.

-Vậy anh tính đi thành phố nào?

Trịnh Gia Nghi nháy nháy mắt, lại nói tiếp.

-London, Manchester, Liverpool, còn có Edinburgh

Phương Minh Viễn thuận miệng nói.

-Vậy anh nhất định cần một hướng dẫn viên nước Anh nhiệt tình đấy?



Trên khuôn mặt xinh đẹp của Trịnh Gia Nghi có chút vẻ xảo quyệt nói:

-Có được sự chiếu cố nhiệt tình của cậu Phương khi ở Đại Lục, bây giờ đến nước Anh, chắc anh sẽ không nghĩ gì mà để em làm tốt thân phận chủ nhà chứ?

Trong lòng Phương Minh Viễn không dấu nổi thở dài, đã có bóng đèn cỡ lớn Lâm Dung này cũng đã đau đầu rồi, nếu lại thêm Trịnh Gia Nghi, chuyến đi trộm hương thiết ngọc còn có khả năng thực hiện không?

-Cuộc hành trình của anh sắp xếp đi thành phố nào trước? Ở đâu cũng không quan trọng, hai năm nay ở nước Anh, những thành phố này tôi đều đi qua! Diện tích nước Anh rất nhỏ, cho nên bạn bè và bạn học của tôi có thể nói là rải rác khắp nước Anh. Đến lúc đó, các bạn nếu muốn sắp xếp gì đó đặc biệt, có tôi ở đây, sắp xếp cho mọi người sẽ rất thuận tiện, chỉ cần các bạn lo ăn ở thì được rồi! Trước khi đến, ông nội dặn đi dặn lại tôi nhiều lần, sau khi đến nước Anh nhất định phải chăm sóc các bạn tốt!

Phương Minh Viễn che chán thở một hơi dài, cô bé này đều đem ông cụ Trịnh ra, mình còn có thể nói gì?

-Nếu anh không tin, có thể điện thoại cho ông nội tôi, xem thử ông ấy có nói như vậy không?

Trịnh Gia Nghi sắc mặt bi thương nói:

-Tôi vẫn không đến mức lừa anh điều này chứ?

Phương Minh Viễn liên tục xua tay nói:

-Không cần gọi nữa, tôi tin, tôi tin là được chứ gì?

Gọi đi cũng vô ích, cho dù ông cụ Trịnh chưa từng nói, cũng tuyệt đối sẽ không vạch trần lời nói dối của Trịnh Gia Nghi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook