Trùm Tài Nguyên

Quyển 3 - Chương 494: Thủ đoạn bịp bợm của Fairbanks

Nguyệt Hạ Đích Cô Lang

17/06/2013

Mặc dù buổi tiệc vẫn đang tiếp tục, nhưng rõ ràng mọi người có mặt ở đây, tuy thoải mái nói chuyện trên trời dưới biển, nhưng tâm tư chủ yếu vẫn để vào vào căn phòng phía sau kia, đợi kết quả thẩm định của các chuyên gia. Nếu như giá trị của ba bản độc quyền sáng chế mà công ty xăng dầu Anh đưa ra cao hơn công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia, vậy thì Phương Minh Viễnvới tư cách là người đưa ra quyết định cuối cùngrất có khả năng sẽ lựa chọn đem cổ phần trong mỏ dầu Rafel bán cho công ty xang dầu BP.

Như vậy, công ty cổ phần xăng dầu Phú Địch sẽ phải đối mặt với những khó khăn lớn, Đỗ Đức Lợi Uy đối với những nhóm người cổ hủ trong hội đồng quản trị làm cho bực bội đến tận răng, nếu không phải họ hết lần này đến lần khác không đưa ra quyết đoán, và bản thân ông ta có đủ thẩm quyền thì sự việc không đến mức như thế này. Khi Phương Minh Viễn đưa ra một số điều kiện thì nhanh miệng đáp ứng, làm nên hợp đồng hiệp nghị có hiệu lực của pháp luật. Fairbanks có tám cái đầu cũng không thay đổi được tình hình hiện tại.

Hiện tại, công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia đã bị công ty xăng dầu BP Anh quốc dồn vào chỗ chết, Robert có thể không cho rằng, ba bản độc quyền sáng chế kia của Fairbanks lại có giá trị thấp hơn hai bản độc quyền sáng chế của mình.

Hơn nữa, dù ba bản đó có giá trị tương đương với hai bản của ông ta, nếu Phương Minh Viễn đã lựa chọn công ty xăng dầu BP Anh quốc, ông ta cũng chẳng thể nói được gì. Mỗi ngày xuất khẩu tới ba mươi nghìn thùng dầu, đó cũng là một con số khá khả quan, cùng với việc đạt được hiệp nghị với công ty xăng dầu Anh quốc, thì số dầu này sẽ bớt đi được khâu trung gian, ai lại không mình lợi ích mình đạt được là cực đại hóa chứ?

Từng giây từng phút trôi qua, khi buổi tiệc trước mặt mọi người đã sớm kết thúc, hồng trà cũng đã uống cả rồi, cuối cùng cũng đã có tin tức từ đoàn chuyên gia-----do ý kiến của đám đông khó mà đạt được sự thống nhất, bởi vậy, giá trị của năm bản độc quyền sáng chế khó để đưa ra phán đoán chính xác, cần ít nhất một ngày nữa.

Fairbanks cau mày, nhẹ giọng than thở vài câu, Robert cũng là thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ nói như thế nào, không có án tử hình nào thực hiện ngay lập tức, luôn là một chuyện tốt đẹp.

Trong lòng Fairbanks có chút không hài lòng, y không biết công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia rút cuộc thì cầm được bản độc quyền sáng chế nào, mà lại khiến cho các chuyên gia đưa ra một kết luận như vậy, hay là những thủ đoạn của y bên trong đó đều bị đối phương phát hiện rồi?

Mặc dù nói, việc chuyển nhượng ba bằng sáng chế đạt được sự thống nhất của tổng bộ công ty xăng dầu British Petrolium, nhưng Fairbanks trong lòng lại có chút không mãn nguyện, bởi vậy trong lúc anh ta lựa chọn bằng sáng chế có ý chọn một bản độc quyền sáng chế không chỉ thuộc về mình công ty xăng dầu British Petrolium, bằng sáng chế có hiệu quả đó sẽ giảm đi rất nhiều, nếu như không phải người có am hiểu sâu sắc về lĩnh vực này sẽ không nhận ra được điểm này là. Như vậy, vô tình giá trị của bằng sáng chế đó đã giảm đáng kể.

Nhưng bây giờ y cũng không dám đứng trước mặt Robert và Abdullab nói điều gì, chỉ có thể kéo Mihala ra từ biệt Abdullab.

Sau khi đợi cho Robert quay người rời đi, hoàng tử Abdulla mới kéo Phương Minh Viễn trở lại phòng sách trong biệt thự của anh ta.

-Phương, ba bằng sáng chế đó của Fairbanks quả nhiên là rất xảo quyệt, nghe ra thì tưởng anh ta có thành ý hơn là công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia, nhưng thật sự là anh ta lại ngầm giở trò.

Hoàng tử Abdullab giận dữ nói, anh ta bỗng nhiên mong muốn Phương Minh Viễn một chân đá công ty xăng dầu British Petrolium văng ra, nhanh chóng nắm lấy trang viên Purcell, nhưng điều này lại liên quan đến lợi ích quan trọng của Phương Minh Viễn, bởi vậy anh ta cũng chỉ có thể đứng ngoài cổ vũ như vậy.

Phương Minh Viễn nghe những lời giải thích tỉ mỉ của anh ta xong, giờ mới hiểu Fairbanks ở bên trong giở mánh khóe như thế nào, đây là người có hiểu biết trong giới chuyên gia mà Abdullab mời đến, nếu không thì, bản thân e rằng mấy năm nữa đều rất khó biết trong này còn có những cạm bẫy như vậy, vả lại từ đó Fairbanks dễ dàng lừa dối.

-Hoàng tử Abdullab, tôi đảm bảo với ngài, bất kể cuối cùng tôi bán dầu mỏ cho ai, trang viên Purell cũng nhất định sẽ nằm trong tay ngài, ngài không cần phải cả ngày lo lắng như vậy được không.

Phương Minh Viễn bất đắc dĩ nói.

-Thật sự không được, Hoàng tử Abdullab ra mặt, dùng dầu mỏ đổi lấy trang viên đó thì liệu công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia dám không bán sao?

Hoàng tử Abdullab khoát tay nói:

-Phương, không phải tôi không muốn làm như vậy, mà là làm như vậy, thì hoàn toàn đắc tội với công ty xăng dầu BP rồi, cậu là người Hoa Hạ, người Anh không thể ảnh hưởng đến nước của cậu, nhưng đất nước chúng tôi thì hoàn toàn không giống. Nếu như Công ty xăng dầu British Petrolium cho rằng tôi có ý làm đối địch với họ, Emile cũng không thể không đưa ra những hình thức trừng phạt tôi tượng trưng, mặc dù chỉ mang tính tượng trưng, nhưng cũng là bất lợi với tôi. Bởi vậy, không đến nổi bất đắc dĩ, tôi tuyệt đối sẽ không chính thức ra mặt để đáp ứng cung cấp cho công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia bất cứ mỏ dầu nào. Có điều nếu cậu bán những cổ phần trong mỏ dầu Rafel cho công ty dầu mỏ Anh quốc, vậy thì công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia làm sao có thể nhượng lại trang viên Purcell cho cậu được chứ?



Phương Minh Viễn cười lên vài tiếng nói:

-Thiên cơ không thể tiết lộ, đến lúc đó ngài sẽ biết rõ, cũng không thể dễ dàng với Fairbanks như vậy nếu không…

Phương Minh Viễn đảo mắt, trong lòng đã có chủ ý.

Fairbanks và Mihala có chút thấp thỏm không yên trở lại trụ sở công ty xăng dầu British Petroliumtại Kuwait, chưa ngồi được bao lâu, trà cũng chưa uống, điện thoại trên bàn rung lên, Mihala vội vàng nhận điện.

-Tôi là Abdullab, phiền chuyển máy cho ông Fairbanks.

Trong điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng của hoàng tử Abdullab. Mặc dù bây giờ là tháng 6, Mihala vẫn có thể cảm thấy sự lạnh nhạt trong giọng điệu của Abdullab, rõ ràng người này hiện tại tâm trạng không được tốt.

Mihala vội vàng đem điện thoại đến trước mặt Fairbanks, nhẹ giọng nói:

-Điện thoại của hoàng tử Abdullab.

Fairbanks liền nhận điện.

-Ông Fairbanks, tôi không hiểu, các ông rốt cuộc có muốn có được mỏ dầu này hay không? Nếu có thì dở những thủ đoạnnày ra có ý nghĩa gì chứ?

Lời nói của Abdullab trong điện thoại không hề khách khí:

-Ông Fairbanks, chính vì nghĩ đến sự hợp tác vui vẻ của công ty tôi và quý công ty, cũng là tin tưởng các ông có thể cung cấp một mức giá tốt, cho nên tôi mới thuyết phục Phương cho phép các ông cùng tham gia, nhưng các ông liệu có thiện ý đáp lại như vậy không?

Lúc đó trong lòng Fairbanks có chút “sục sôi”, lập tức thì hiểu ra thủ đoạn đó của chính mình, tám phần tám đã bị Abdullab biết rồi, y còn không kịp nghĩ xem nên trả lời như thế nào thì điện thoại đã ngắt.

-Kẻ dị đạo đáng ghét.

Fairbanks nghiến răng nghiến lợi nói:

-Đất nước của những con khỉ da vàng kiêu ngạo tự mãn cũng không ngờ dám ngông cuồng như vậy.

-Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì rồi?

Mihala liền hỏi.



Fairbanks vứt điện thoại lên giá, nói một cách oán hận:

-Chuyện về bản độc quyền bị bọn họ nhìn thấu, cái tên hoàng tử khốn kiếp Abdullab không ngờ dám uy hiếp tôi.

Mihala nghe Fairbanks thuật lại xong, bất đắc dĩ nói:

-Chuyện đó tiếp theo nên làm thế nào?

Hiện tại anh ta cảm thấy tổng bộ cử Fairbanks đến Kuwait chính là một sai lầm, y có tư tưởng phân biệt chủng tộc, và khi kết bạn với người phương Đông luôn mang một vẻ kiêu ngạo, phong thái như vậy trước mặt người bình thường không nói làm gì, nhưng khi đối diện với những người cấp cao giống như Abdullab thì rất dễ gây phản cảm với đối phương, mà có những phản cảm tất nhiên sẽ không vừa mắt với đối phương, không xảy ra chuyện mới là lạ.

Nhưng lúc này Michala không rảnh để đi dồn sự oán hận vào tổng bộ, mấu chốt hiện giờ là như thế nào nhanh chóng để làm lắng xuống sự bất mãn của Abdullab.

Mặc dù nói Kuwait thật sự giống như những điều mà Faairbanks nói, so với nước Anh, chỉ là một quốc gia như một bàn tay, bất luận là thực lực của một nước hay sức mạnh kinh tế đều không thể so sánh với nước Anh, nhưng dưới lòng đất quốc gia họ lại dự trữ một lượng dầu mỏ ngầm phong phú đứng thứ tư trên thế giới, mà những nước Ả Rập có mối quan hệ tốt với Kuwait lại là những nước ở Trung Đông cung cấp dầu cho công ty xăng dầu British Petrolium rất ổn định, nếu thật sự chọc giận Abdullab, mặc dù Fairbanks sẽ không chịu sự xử phạt gì nghiêm trọng, nhưng cũng sẽ buộc phải rời khỏi Trung Đông, còn bản thân là một trợ thủ của Fairbanks, khẳng định nếu làm không tốt thì sẽ trở thành kẻ chết thay.

Fairbanks thở dài, y cũng chỉ ở đây nói mà thôi, nếu thật sự đối mặt với Abdullab và Phương Minh Viễn, y cũng hiểu, những lời nói đó của y chắc chắn có thể chuốc lấy phiền toái lớn.

-Còn có thể làm như thế nào nữa? Nghĩ cách cứu vãn thôi.

Lúc đó, chuông điện thoại lại reo lên lần nữa, mà lần này lại là người đang chịu trách nhiệm giám sát Robert của công ty xăng dầu British Petrolium gọi đến, sau khi Robert trở về phòng làm việc của công ty xăng dầu British Petrolium Fortermedia không lâu, không ngờ lại đến biệt thự của Abdullab.

Robert cũng cảm thấy rất kỳ lạ, ông ta đang mang theo sự uể oải, vừa mới trở lại văn phòng, trong lúc đang lo như thế nào đối mặt với kết quả, Phương Minh Viễn đột nhiên gọi điện thoại, muốn ông ta lập tức tới biệt thự của Abdullab, mặc dù ông ta không hiểu vì sao, nhưng vẫn theo lời triệu tập mà đến.

Tiếp đãi ông ta chỉ có Phương Minh Viễn, những người phục vụ trong biệt thự sau khi đem đồ ăn và điểm tâm lên đều lui ra ngoài, chỉ có Trần Trung ngồi trong góc nhà, điều này khiến cho Robert lấy làm lạ.

-Phương, cậu gọi tôi đến, phải chăng có chuyện gì?

Robert hỏi.

-Ông Robert, ông nghĩ rằng công ty cổ phần xăng dầu British Petrolium Fortermedia đến giờ vẫn còn có khả năng thắng sao?

Phương Minh Viễn thở dài nói:

-Không phải tôi không cho công ty ông cơ hôi, tôi cảm thấy những điều kiện tôi đưa ra cũng không hề quá đáng, mặc dù nói quý công ty muốn chuyển nhượng hai mảng kỹ thuật của quyền sáng chế độc quyền cho tôi, nhưng một là các ông có thể giải quyết sự thiếu hụt về dầu mỏ, hai là tôi cũng sẽ trả phí chuyển nhượng, cuối cùng đều phải chuyển cho công ty xăng dầu của British Petrolium thì chuyển nhượng lại cho tôi chẳng phải tốt hơn sao?

Robert nghẹn lại không nói được lời nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trùm Tài Nguyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook