Quyển 3 - Chương 81: Chiến thần
Cổ Hi
10/02/2016
Vệ tinh thu lại rất rõ từng biểu hiện trên gương mặt của Lâm Siêu, khi
nhìn thấy hắn rơi vào trạng thái hôn mê thì tất cả mọi người đều giật
mình tỉnh lại. Hứa Tư lệnh là người phản ứng đầu tiền, ông cầm lấy điện
thoại điên cuống hét lên: "Nhanh! Tất cả mọi lực lượng lên đường cứu
viện, để cho các bác sĩ đứng đầu các khoa lập tức chạy đến hiện trường,
tôi muốn cậu ta sống sót!"
Âm thanh vang dội phát ra từ bên trong cổ họng già nua, dường như tiếng gầm thét phận nộ của một con sư tử.
Tất cả mọi người trong căn cứ, ngay lập tức di chuyển, giống như bầy kiến nhanh chóng lao ra phía bên ngoài căn cứ, thời khắc tất cả mọi người đều có cùng chung một suy nghĩ, tuyệt đối không để Lâm Siêu ngã chết.
Mệnh lệnh ngay lập tức được truyền tới lực lượng không quân đang có mặt trên chiến trường.
Khi biết Lâm Siêu rơi vào hôn mê, những vị tướng quân phụ trách lực lượng không quân cùng với tham mưu đều kinh hãi biến sắc, một vị Đại tướng chửng năm mươi tuổi là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần, vội vã quát vào trong bộ đàm: " Chuẩn bị lưới cứu sinh, tất cả lực lượng không quân nhanh chóng tiếp ứng Lâm Tướng quân, không tiếc bất cứ giá nào!"
Vù!
Đúng lúc này, giữa bầu trời bỗng truyền đến một tiếng rít sắc bén.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy từ trong những đám mây dần dần xuất hiện một bóng đen, chính là Địa Long thú đang vô cùng sợ hãi từ trên trời cao rơi nhanh xuống, thân thể nó điên cuồng vặn vẹo trong không trung, có điều cho dù nó dùng sức như thế nào cùng không cách nào làm giảm tốc độ rơi.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, nó rơi nhanh chóng rơi xuống rồi mạnh mẽ nện cả cơ thể khổng lồ xuống mặt đất.
Uỳnh!
Một tiếng động khủng khiếp vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội như trong một cơn động đất cấp 12, cơ thể khổng lồ từ trên cao rơi xuống đập nát đất đá, sóng xung kích từ cú rơi khiến cho đất đá bị hất văng mạnh ra xung quanh. Đẩy lùi tất cả lực lượng quân đội đang muốn tiến lại gần ra phía xa. Trên mặt đất, cùng với đường phố xuất hiện những vết nứt ngang dọc xen kẽ, làm cho bức tường bảo vệ xung quanh căn cứ cũng bị nứt toạc ra rồi ầm ầm sụp đổ.
Vù!
Khi thân thể Địa Long thú rơi xuống không bao lâu thì tiếp theo trên trời cao xuất hiện một điểm đen nhỏ xíu, chính là Lâm Siêu đang rơi vào trạng thái hôn mê.
Một vị Tướng quân dùng thân thủ của mình thoát ra khỏi đám cát bụi, thì nhìn thấy thân hình Lâm Siêu đang rơi nhanh xuống, khiến hắn ta vô cùng khẩn trương, cầm lấy bộ đàm điên cuồng hét lên: " Nhanh đỡ lấy Tướng quân, nhanh đỡ lấy!"
Binh lính trên những chiếc máy bay trực thăng, tay chân luống cuống, họ muốn liếu mạng bay đến gần vị trí của Lâm Siêu, thế nhưng những luồng khí lưu cuồng bạo sinh ra sau khi thân thể khổng lồ của Địa Long thú rơi xuống, làm cho cánh quạt của bị rung lắc mạnh, gây khó khăn cho việc điều khiển trực thăng , làm cho bọn họ không thể nào tới gần.
Trong Bộ tổng chỉ huy, tất cả mọi người từ những vị tướng quân cho đến binh lính nhìn thấy cảnh này mà lực bất tong tâm.
Đôi mắt Hứa Tư lệnh nhìn chằm chằm hình ảnh Lâm Siêu đang từ trên trời cao rơi nhanh xuống, bàn tay nổi đầy gân đem bộ đàm nắm trong tay mạnh mẽ bóp vỡ nát, tia lửa điện xẹt ra bắn vào tay của ông, thế nhưng Hứa Tư lệnh không có phát hiện ra.
"Không!"
Sở Sơn Hà ngửa mặt gào thét, điên cuồng lao đến , thế nhưng khoảng cách thực sự quá xa, hắn chỉ trơ mắt nhìn bóng người trên trời kia đang không ngừng rơi nhanh xuống, giọt nước mắt nóng hổi từ trong khóe mắt chảy ra.
Ba người Hắc Nguyệt, Vưu Tiềm cùng Phạm Hương Ngữ chạy ra tới gần thì cũng chỉ đành bất lực nhìn bóng hình Lâm Siêu lao nhanh xuống, sắc mặt trắng bệch cùng vẻ mặt không thể nào tin nổi.
"Không, sẽ không phải như thế này…"
Lâm Thi Vũ đứng trên tầng thượng tòa nhà cao tầng, trong con mắt lấp lòe tia lửa điện, Lâm Thi Vũ đã nắm bắt được cách điều khiển năng lực của mình, có thể lợi dụng dòng điện kích thích thị giác làm tăng khả năng quan sát của mình, giờ đây trong bóng hình Lâm Siêu rơi vào trạng thái hôn mê đang không ngừng từ trên trời cao rơi nhanh xuống hiện ra rõ mồn một trong tầm mắt nàng.
"Không, không phải như thế này…"
Náng cúi đầu, mái tóc trên đầu bỗng nhiên uốn lượn giống như đang sống dậy, trên làn da trắng nõn phát những tia lửa điện, những tia lửa điện mạnh mẽ bắn ra từ khắp các nơi trên cơ thể nàng, xung quanh cơ thể nàng như được bao trùm bên trong những tia lửa điện. Cả cơ thể của nàng từ từ bay lên khỏi mặt đất, mây đen trong không trung giống như bị thứ gì hấp dẫn, từ bốn phương tám hướng tụ lại phía trên đỉnh đầu nàng, tạo thành vòng xoáy khổng lồ.
Ầm ầm ầm!
Tiếng sấm nổ vang, cùng với những tia sét lập lỏe chạy trên bầu trời, giống như một cơn bão lớn đang ập tới.
Mọi người tụ tập trên nóc những tòa nhà lân cận, khi nhìn thấy một màn kinh người này thì không khỏi kinh ngạc trợn mắt há mồm.
Lâm Thi Vũ ngẩng đầu lên, mái tóc màu đen tung bay, từng tia lửa điện màu tím lập lòe bên trong, đôi mắt nàng trở thành màu tím tràn ngập tử sắc điện quang, cả cơ thế nàng từ từ nghiêng về phía trước, giống như tư thế chuẩn bị lao xuống. Đúng lúc này, trong đôi mắt màu tím của nàng bỗng phản chiếu hình ảnh của Lâm Siêu, lông mày nàng bỗng nhiên giật giật.
Nàng không khỏi lắc đầu choáng váng.
Hấp!
Đôi cánh rồng sau lưng Lâm Siêu dường như được truyền vào sức sống, mạnh mẽ vỗ cánh, nhanh chóng làm giảm tốc độ rơi của Lâm Siêu.
Nhìn thấy Lâm Siêu bình an hạ xuống mặt đất, màu tím trong đôi mắt của Lâm Thi Vũ ngay lập tức biến thành màu đen, nàng giật mình tỉnh lại, những đám mây mù trên đỉnh đầu nàng dần dần tản ra xung quanh, những tia lửa điện uốn lượn xung quanh cơ thể nàng cũng biến mất, cả thân thể nàng từ từ hạ xuống nóc tòa nhà.
"Đây là…" Lâm Thi Vũ cúi đầu nhìn hai bàn tay của chính mình, trong mắt tràn ngập sự mê hoặc.
………………..
Dưới sự giúp đỡ của đôi cánh sau lưng, cả cơ thể Lâm Siêu nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, khi hai bàn chân chạm vào mặt đất, cảm giác bủn rủn từ hai chân truyền đến, khiến hắn không thể nào điều khiển được cơ thể làm cơ thể trở nên lảo đảo suýt nữa té ngã, năng lượng bên trong cơ thể hắn bị tiêu hao rất lớn, hắn hầu như không còn đủ sức đững vững.
"Nguy hiểm thật!"
Lâm Siêu nhẹ nhàng thở ra một hơi, ban nãy suýt chút nữa mọi chuyện vượt qua tầm kiểm soát của mình.
Cùng lúc đó, hình ảnh Lâm Siêu hạ cánh an toàn được truyền tới phòng tình báo của Bộ Tổng chỉ huy, tất cả mọi người đều hưng phấn, vui mừng đứng dậy hét to sung sướng, hận không thể nhảy vào trong màn hình, túm lấy Lâm Siêu cùng nhau tung hô ăn mừng.
Mấy vị Tướng chỉ huy lực lượng không quân, sau khi nhìn thấy Lâm Siêu tự mình tình lại, dường chính mình được giải tỏa nguy cơ, không khỏi thở phảo nhẹ nhõm, vẻ mặt lo lắng lập tức biến mất.
Khi khói bụi tan đi, hố sâu hình thành từ cú rơi của Địa Long thú hiện ra trước mắt của tất cả mọi người. Chỉ thấy đường kính hố rộng mấy nghìn mét, nằm trong hố lớn, Địa Long thú máu thịt trên người nát bét, đầu nó hoàn toàn bị dập nát, máu tươi văng ra xung quanh đến cả trăm mét, nó đã thực sự chết đi, có điều phần thân thể còn sót lại vẫn co giật vặn vẹo.
Lâm Siêu cảm nhận được khí tức của nó đã triệt để mất đi mới trấn tĩnh lại, cả người hắn đổ ngược ra phía sau, đôi cánh rồng sau lưng đã rút vào bên trong cơ thể, đôi mắt hướng lên trên bầu trời lúc trước chỉ có gió và tuyết, lúc này tuyết đã ngừng rơi gió đã ngừng thổi, rốt cục mọi thứ đã dừng lại.
Nhắm mắt lại, toàn bộ thế giới đều trở nên tối đen….
Lúc này, lực lượng không quân sau khi xác nhận tình trạng của Địa Long thú đã thực sự chết đi, thì ngay lập tức sử dụng bộ đàm thông báo với Bộ Tổng chỉ huy, và sau đó đem tin tức này truyền tới tất cả mọi nơi trong căn cứ.
Khi vừa nghe được tin tức này, những người dân chạy nạn hầu như không có tin tưởng, nhưng sau khi nhìn thấy các binh lính cùng với những người duy trì trật tự đều đang hưng phấn lao ra ngoài ăn mừng thì mới nửa tin nửa ngở bám theo đuôi họ đi ra bên ngoài.
Hứa Tư lệnh cùng các thuộc hạ trung thành trong Bộ Chỉ huy, ngồi trên xe ô tô đang nhanh chóng đi tới, rồi ra lệnh cho những nhân viên cấp cứu nhanh chóng giúp Lâm Siêu tiến hành trị liệu. Những vị Tướng quân cùng với binh lính từ trong các con phố chen chúc đi ra, trên mặt họ hiện lên vẻ mặt hưng phấn cùng kích động, miệng không ngừng hô to tên Lâm Siêu.
Mà ở trước tên của hắn còn có thêm hai từ… Chiến thần!
Âm thanh vang dội phát ra từ bên trong cổ họng già nua, dường như tiếng gầm thét phận nộ của một con sư tử.
Tất cả mọi người trong căn cứ, ngay lập tức di chuyển, giống như bầy kiến nhanh chóng lao ra phía bên ngoài căn cứ, thời khắc tất cả mọi người đều có cùng chung một suy nghĩ, tuyệt đối không để Lâm Siêu ngã chết.
Mệnh lệnh ngay lập tức được truyền tới lực lượng không quân đang có mặt trên chiến trường.
Khi biết Lâm Siêu rơi vào hôn mê, những vị tướng quân phụ trách lực lượng không quân cùng với tham mưu đều kinh hãi biến sắc, một vị Đại tướng chửng năm mươi tuổi là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần, vội vã quát vào trong bộ đàm: " Chuẩn bị lưới cứu sinh, tất cả lực lượng không quân nhanh chóng tiếp ứng Lâm Tướng quân, không tiếc bất cứ giá nào!"
Vù!
Đúng lúc này, giữa bầu trời bỗng truyền đến một tiếng rít sắc bén.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên trời, chỉ thấy từ trong những đám mây dần dần xuất hiện một bóng đen, chính là Địa Long thú đang vô cùng sợ hãi từ trên trời cao rơi nhanh xuống, thân thể nó điên cuồng vặn vẹo trong không trung, có điều cho dù nó dùng sức như thế nào cùng không cách nào làm giảm tốc độ rơi.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, nó rơi nhanh chóng rơi xuống rồi mạnh mẽ nện cả cơ thể khổng lồ xuống mặt đất.
Uỳnh!
Một tiếng động khủng khiếp vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội như trong một cơn động đất cấp 12, cơ thể khổng lồ từ trên cao rơi xuống đập nát đất đá, sóng xung kích từ cú rơi khiến cho đất đá bị hất văng mạnh ra xung quanh. Đẩy lùi tất cả lực lượng quân đội đang muốn tiến lại gần ra phía xa. Trên mặt đất, cùng với đường phố xuất hiện những vết nứt ngang dọc xen kẽ, làm cho bức tường bảo vệ xung quanh căn cứ cũng bị nứt toạc ra rồi ầm ầm sụp đổ.
Vù!
Khi thân thể Địa Long thú rơi xuống không bao lâu thì tiếp theo trên trời cao xuất hiện một điểm đen nhỏ xíu, chính là Lâm Siêu đang rơi vào trạng thái hôn mê.
Một vị Tướng quân dùng thân thủ của mình thoát ra khỏi đám cát bụi, thì nhìn thấy thân hình Lâm Siêu đang rơi nhanh xuống, khiến hắn ta vô cùng khẩn trương, cầm lấy bộ đàm điên cuồng hét lên: " Nhanh đỡ lấy Tướng quân, nhanh đỡ lấy!"
Binh lính trên những chiếc máy bay trực thăng, tay chân luống cuống, họ muốn liếu mạng bay đến gần vị trí của Lâm Siêu, thế nhưng những luồng khí lưu cuồng bạo sinh ra sau khi thân thể khổng lồ của Địa Long thú rơi xuống, làm cho cánh quạt của bị rung lắc mạnh, gây khó khăn cho việc điều khiển trực thăng , làm cho bọn họ không thể nào tới gần.
Trong Bộ tổng chỉ huy, tất cả mọi người từ những vị tướng quân cho đến binh lính nhìn thấy cảnh này mà lực bất tong tâm.
Đôi mắt Hứa Tư lệnh nhìn chằm chằm hình ảnh Lâm Siêu đang từ trên trời cao rơi nhanh xuống, bàn tay nổi đầy gân đem bộ đàm nắm trong tay mạnh mẽ bóp vỡ nát, tia lửa điện xẹt ra bắn vào tay của ông, thế nhưng Hứa Tư lệnh không có phát hiện ra.
"Không!"
Sở Sơn Hà ngửa mặt gào thét, điên cuồng lao đến , thế nhưng khoảng cách thực sự quá xa, hắn chỉ trơ mắt nhìn bóng người trên trời kia đang không ngừng rơi nhanh xuống, giọt nước mắt nóng hổi từ trong khóe mắt chảy ra.
Ba người Hắc Nguyệt, Vưu Tiềm cùng Phạm Hương Ngữ chạy ra tới gần thì cũng chỉ đành bất lực nhìn bóng hình Lâm Siêu lao nhanh xuống, sắc mặt trắng bệch cùng vẻ mặt không thể nào tin nổi.
"Không, sẽ không phải như thế này…"
Lâm Thi Vũ đứng trên tầng thượng tòa nhà cao tầng, trong con mắt lấp lòe tia lửa điện, Lâm Thi Vũ đã nắm bắt được cách điều khiển năng lực của mình, có thể lợi dụng dòng điện kích thích thị giác làm tăng khả năng quan sát của mình, giờ đây trong bóng hình Lâm Siêu rơi vào trạng thái hôn mê đang không ngừng từ trên trời cao rơi nhanh xuống hiện ra rõ mồn một trong tầm mắt nàng.
"Không, không phải như thế này…"
Náng cúi đầu, mái tóc trên đầu bỗng nhiên uốn lượn giống như đang sống dậy, trên làn da trắng nõn phát những tia lửa điện, những tia lửa điện mạnh mẽ bắn ra từ khắp các nơi trên cơ thể nàng, xung quanh cơ thể nàng như được bao trùm bên trong những tia lửa điện. Cả cơ thể của nàng từ từ bay lên khỏi mặt đất, mây đen trong không trung giống như bị thứ gì hấp dẫn, từ bốn phương tám hướng tụ lại phía trên đỉnh đầu nàng, tạo thành vòng xoáy khổng lồ.
Ầm ầm ầm!
Tiếng sấm nổ vang, cùng với những tia sét lập lỏe chạy trên bầu trời, giống như một cơn bão lớn đang ập tới.
Mọi người tụ tập trên nóc những tòa nhà lân cận, khi nhìn thấy một màn kinh người này thì không khỏi kinh ngạc trợn mắt há mồm.
Lâm Thi Vũ ngẩng đầu lên, mái tóc màu đen tung bay, từng tia lửa điện màu tím lập lòe bên trong, đôi mắt nàng trở thành màu tím tràn ngập tử sắc điện quang, cả cơ thế nàng từ từ nghiêng về phía trước, giống như tư thế chuẩn bị lao xuống. Đúng lúc này, trong đôi mắt màu tím của nàng bỗng phản chiếu hình ảnh của Lâm Siêu, lông mày nàng bỗng nhiên giật giật.
Nàng không khỏi lắc đầu choáng váng.
Hấp!
Đôi cánh rồng sau lưng Lâm Siêu dường như được truyền vào sức sống, mạnh mẽ vỗ cánh, nhanh chóng làm giảm tốc độ rơi của Lâm Siêu.
Nhìn thấy Lâm Siêu bình an hạ xuống mặt đất, màu tím trong đôi mắt của Lâm Thi Vũ ngay lập tức biến thành màu đen, nàng giật mình tỉnh lại, những đám mây mù trên đỉnh đầu nàng dần dần tản ra xung quanh, những tia lửa điện uốn lượn xung quanh cơ thể nàng cũng biến mất, cả thân thể nàng từ từ hạ xuống nóc tòa nhà.
"Đây là…" Lâm Thi Vũ cúi đầu nhìn hai bàn tay của chính mình, trong mắt tràn ngập sự mê hoặc.
………………..
Dưới sự giúp đỡ của đôi cánh sau lưng, cả cơ thể Lâm Siêu nhẹ nhàng hạ xuống mặt đất, khi hai bàn chân chạm vào mặt đất, cảm giác bủn rủn từ hai chân truyền đến, khiến hắn không thể nào điều khiển được cơ thể làm cơ thể trở nên lảo đảo suýt nữa té ngã, năng lượng bên trong cơ thể hắn bị tiêu hao rất lớn, hắn hầu như không còn đủ sức đững vững.
"Nguy hiểm thật!"
Lâm Siêu nhẹ nhàng thở ra một hơi, ban nãy suýt chút nữa mọi chuyện vượt qua tầm kiểm soát của mình.
Cùng lúc đó, hình ảnh Lâm Siêu hạ cánh an toàn được truyền tới phòng tình báo của Bộ Tổng chỉ huy, tất cả mọi người đều hưng phấn, vui mừng đứng dậy hét to sung sướng, hận không thể nhảy vào trong màn hình, túm lấy Lâm Siêu cùng nhau tung hô ăn mừng.
Mấy vị Tướng chỉ huy lực lượng không quân, sau khi nhìn thấy Lâm Siêu tự mình tình lại, dường chính mình được giải tỏa nguy cơ, không khỏi thở phảo nhẹ nhõm, vẻ mặt lo lắng lập tức biến mất.
Khi khói bụi tan đi, hố sâu hình thành từ cú rơi của Địa Long thú hiện ra trước mắt của tất cả mọi người. Chỉ thấy đường kính hố rộng mấy nghìn mét, nằm trong hố lớn, Địa Long thú máu thịt trên người nát bét, đầu nó hoàn toàn bị dập nát, máu tươi văng ra xung quanh đến cả trăm mét, nó đã thực sự chết đi, có điều phần thân thể còn sót lại vẫn co giật vặn vẹo.
Lâm Siêu cảm nhận được khí tức của nó đã triệt để mất đi mới trấn tĩnh lại, cả người hắn đổ ngược ra phía sau, đôi cánh rồng sau lưng đã rút vào bên trong cơ thể, đôi mắt hướng lên trên bầu trời lúc trước chỉ có gió và tuyết, lúc này tuyết đã ngừng rơi gió đã ngừng thổi, rốt cục mọi thứ đã dừng lại.
Nhắm mắt lại, toàn bộ thế giới đều trở nên tối đen….
Lúc này, lực lượng không quân sau khi xác nhận tình trạng của Địa Long thú đã thực sự chết đi, thì ngay lập tức sử dụng bộ đàm thông báo với Bộ Tổng chỉ huy, và sau đó đem tin tức này truyền tới tất cả mọi nơi trong căn cứ.
Khi vừa nghe được tin tức này, những người dân chạy nạn hầu như không có tin tưởng, nhưng sau khi nhìn thấy các binh lính cùng với những người duy trì trật tự đều đang hưng phấn lao ra ngoài ăn mừng thì mới nửa tin nửa ngở bám theo đuôi họ đi ra bên ngoài.
Hứa Tư lệnh cùng các thuộc hạ trung thành trong Bộ Chỉ huy, ngồi trên xe ô tô đang nhanh chóng đi tới, rồi ra lệnh cho những nhân viên cấp cứu nhanh chóng giúp Lâm Siêu tiến hành trị liệu. Những vị Tướng quân cùng với binh lính từ trong các con phố chen chúc đi ra, trên mặt họ hiện lên vẻ mặt hưng phấn cùng kích động, miệng không ngừng hô to tên Lâm Siêu.
Mà ở trước tên của hắn còn có thêm hai từ… Chiến thần!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.