Quyển 6 - Chương 204: Mô hình mạng lưới chiến đấu
Cổ Hi
08/10/2016
Con số 83 xuất hiện bên dưới dòng chữ "Thể chất" đã nhảy vọt lên vị trí thứ nhất trong hệ thống bảng Chiến thần, mà thông tin về họ tên, chức vụ, quân hàm của người tiến hành đo lường lại không có hiện ra.
Điều này chứng tỏ người vừa tiến hành đo lường Gen vẫn chưa đăng ký thông tin cá nhân trong hệ thống trung ương.
Người xếp vị trí thứ hai trên bảng Chiến thần cũng không phải là Hứa tư lệnh mà là Lăng Vũ, xếp vị trí số ba là Uất Kim Hương, những người xếp sau đó đều là những người có tên trong Thập đại Chiến thần. Hứa tư lệnh không đăng ký thông tin trong hệ thống bảng Chiến thần, bởi vì ông ta là thủ lĩnh căn cứ, nên giữ bí mật thông tin về bản thân mình, tránh bị kẻ thù lợi dụng.
Giờ phút này, thể chất của Lăng Vũ là 58, so sánh với con số đứng đầu là 83, khoảng cách vô cùng cách biệt tới tận 25 cấp!
Tất cả mọi người của Bộ tình bảo đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Người bí ẩn kia là ai?
Ai có thể vượt qua Lăng Vũ nhiều như vậy?
…….
Bên trong văn phòng nằm trên tầng cao nhất của Bộ Tổng tư lệnh.
Hứa tư lệnh nhìn tập tài liệu tình báo trong tay, nói:
"Pháo đài ở thành phố Hạc Bích có hình thù thật kỳ lạ, bên trong đó tất cả đều là xác thối? Bọn chúng đã bắt đầu học tập tri thức nhân loại, đang tiến hành xây dựng căn cứ?"
Hai hàng lông mày của ông ta nhíu lại, trên gương mặt lộ vẻ lo lắng.
Tích!
Bỗng nhiên , chuông điện thoại vang lên.
Hứa tư lệnh bị cắt đứt dòng suy nghĩ, nhưng ông ta cũng không vì thế mà tức giận, tiện tay ấn nút đàm thoại, nói:
"Có chuyện gì vậy?"
"Tư lệnh, vữa nãy bộ phận liên lạc của thành phố có báo lại, Lâm tướng quân đã trở về."
Trong điện thoại phát ra một giọng nữ êm ái vô cùng dễ nghe, tràn đầy sự cung kính nói.
Thân hình Hứa tư lệnh khẽ run lên, trên mặt lộ một cười, nói:
"Được, cậu ta hiện đang ở đâu? Lập tức chuẩn bị xe, tôi sẽ đi đón."
"Lâm tướng quân đang trên đường tới Bộ Tổng tư lệnh, nên chẳng mấy chốc nữa sẽ đến nơi."
"Hừm, biết rồi."
Hứa tư lệnh nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế, hai hàng lông mày đang nhíu chặt nhất thới giãn ra, nghiêng đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, khóe miệng nở nụ cười.
….
Lâm Siêu đi tới phía ngoài Bộ Tổng tư lệnh căn cứ, nhìn thấy trước mặt có một nhóm mười mấy người vai mang quân hàm cấp tá, cùng với mười mấy chiếc xe của quân đội. Dáng vẻ bọn họ vô cùng sốt ruột, nôn nóng đi đi lại lại, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, dường như bọn họ đang chờ đơi điều gì đó, chốc chốc lại cùi đầu liếc nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay.
Lâm Siêu bình tĩnh, đi tới.
"Lâm tướng quân!"
Có một vị giáo quan phát hiện ra Lâm Siêu, liền vui mừng kêu lên, những người còn lại cũng đồng thời ngẩng đầu lên. Sau khi xác định đúng người liền vội vàng chen lấn đi tới.
"Lâm tướng quân."
"Gặp được ngài thật vui mừng."
"Chào Lâm tướng quân, tôi là Trương Vũ, tôi…"
"Lâm tướng quân, ngài thật là vất vả…"
Những vị giáo quan chen lấn đi tới trước mặt Lâm SIêu, thái độ của bọn họ vô cùng nhiệt tình, có điều không ai trong số họ trực tiếp cản đường Lâm Siêu. Bọn họ chỉ có thể đi theo sát hai bên người hắn, không ngừng nói, không ngừng biểu lộ cảm xúc của mình.
"Gặp lại các vị sau."
Lời nói của Lâm Siêu xuất phát từ phép lịch sự cơ bản, gật đầu nói một câu. Sau đó, bước lên những bậc thang đi vào tòa nhà lớn. Lúc này, trong đại sảnh đã có bảy, tám vị tướng quân đang ngồi, trên ngực áo bọn họ đeo huân chương Kim tinh.
Những người này nhìn thấy Lâm Siêu thì ngay lập tức đồng loạt đứng dậy, rất nhiệt tình chào đón hắn.
"Lâm tướng quân, cực khổ cho cậu quá."
"Lâm tướng quân, tôi là Liễu Điều. Lần này cố ý chuẩn bị một lễ vật nhỏ, là vì ngài đón gió tẩy trần…"
"Lâm tướng quân…"
Những vị tướng quân này vốn muốn thế hiện giá trị của mình, dù sao bọn họ cũng là tướng quân, có thể đợi ở tầng một để chào đón Lâm Siêu xem ra đã rất có thành ý. Nhưng những vị tướng quân nhìn thấy Lâm Siêu vẫn không đình chỉ bước chân, bọn họ ngay lập tức ý thức được thân phận thật sự của Lâm Siêu, không chỉ mỗi danh vị Đại tướng quân vinh dự có thể bao hàm hết được.
Trong nhất thời, những vị tướng quân này không để ý đến mặt mũi mình nữa, đều muốn tranh thủ cơ hội để có thể tiếp xúc với Lâm Siêu. Dù không có cách nào kết giao, thì ít nhất cũng muốn nói ra được cái tên của mình, hi vọng sẽ để lại ấn tượng tốt cho Lâm Siêu.
Lâm Siêu nhìn bọn họ, cũng không nói gì, nhanh chóng đi đến chỗ rẽ, rồi theo những bậc thang bước lên trên. Hắn không lựa chọn đi bằng thang máy dành cho khách quý, vì hắn chứng kiến sự nhiệt tình của bọn họ, phỏng chừng hắn có đi thang máy thì bọn họ sẽ tìm cách đi vào theo sau. Sống trong sự cảnh giác đã nhiều năm, khiến cho hắn không cảm thấy thích thú khi cùng người lạ tiếp xúc.
Tuy rằng những người này không bị nhiễm virus, cùng với các loại bệnh tật khác, thế những thói quen là thói quen, cũng không có cách nào thay đổi.
Phía sau lưng Lâm Siêu, có rất nhiều vị giáo quan vội vã đuổi theo, tạo ra một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ chưa bao giờ xuất hiện trong Bộ Tổng tư lệnh.
Rất nhanh, Lâm Siêu đã leo lên tầng cao nhất.
"Cậu đến rồi!"
Ở ngay chỗ rẽ đầu tiên Lâm Siêu đã nhìn thấy Hứa tư lệnh.
Lâm Siêu dường như đã biết là ông ta sẽ xuất hiện ở đây, nên vẻ mặt không biểu lộ sự ngạc nhiên, gật đầu nói:
"Tôi vừa mới vể, là muốn hỏi thăm tình hình di tích."
Hứa tư lệnh mỉm cười, nói:
"Tính cách của cậu vẫn là thích đi thẳng trực tiếp vào vấn đề như thế, đi vào phòng đã rồi hẵng nói."
Lâm Siêu đi theo ông ta vào bên trong phòng làm việc, phía sau lưng Lâm Siêu là một nhóm đông các vị giáo quan và tướng quân, bọn họ có ý định muốn đi theo vào cùng Lâm Siêu. Nhưng, Hứa tư lệnh đã dừng lại rồi quay mặt lại, miệng nở nụ cưới, nói:
"Vẫn còn nhiều thời gian, trước tiên mọi người hãy đợi ở bên ngoài, chờ tôi với Lâm tướng quân bàn xong chuyện chính sự đã."
Vẻ mặt của những vị giáo quan và tướng quân trở nên lúng túng, đành dừng bước chân, hai tay khư khư món quà của mình, yên lặng đứng bên ngoài cửa chờ đợi.
Bên trong phòng làm việc.
"Tình hình xây dựng căn cứ thế nào?"
Hứa tư lệnh ngồi dựa lưng vào ghế, khẽ cười nói:
"Mấy người đi cùng cậu không có ở đây, hẳn là đang ở lại căn cứ tiến hành xây dựng. Ở chỗ tôi hiện có rất nhiều nhân công nhàn rỗi, nếu cậu cần cứ nói với tôi một tiếng."
Trong lòng Lâm Siêu có một cảm giác ấm áp, hành động trên chứng tỏ Hứa tư lệnh rất quan tâm đến hắn. Lâm Siêu cũng không muốn làm phiền ông ta, nói:
"Đường quá xa, trên đường đi sẽ phải di qua một vài thành phố bỏ hoang, cần có người có chuyên môn mới hộ tống được. Mà thời gian di chuyển cũng dài ngày, chẳng may trên đường gặp phải quái vật cỡ lớn, sẽ gây ra tổn thất không nhỏ cho căn cứ."
"Điều này ngược lại vô cùng đơn giản, hiện Lăng Vũ và Uất Kim Hương đang rảnh rỗi, tôi sẽ để cho bọn họ đi theo hộ tống hàng hóa đến căn cứ của cậu."
Hứa tư lệnh khẽ cười nói
Lâm Siêu nhất thời trở nên trầm mặc, hắn biết sức mạnh của Lăng Vũ và Uất Kim Hương. Năng lực của bọn họ tương đương với vài nghìn binh lính.
"Vẫn không được."
Lâm Siêu lắc đầu cười nói:
"Ở chỗ tôi có chiêu mộ một số dân chạy nạn, mục đích lần này quay trở về căn cứ chủ yếu là mượn một số kiến trúc sư am hiểu việc xây dưng sửa chữa thủy điện, mượn nhờ bọn họ tham gia hỗ trợ giám sát việc xây dựng.
"Không thành vấn đề."
Hứa tư lệnh không cần suy nghĩ nhanh chóng đáp ứng, nói:
"Nhân tài ở phương diện thủy điện có rất nhiều, chờ một chút tôi sẽ gửi cho cậu vài chuyên gia. Còn về phương diện kiến trúc sư, tôi có thu được một vị giáo sư tiến sĩ có bằng cấp quốc tế ở phương diện này. Bức tường bảo vệ căn cứ, và rất nhiều cạm bẫy đều được người đó thiết kế, cậu cũng có thể mang đi."
Lâm Siêu yên lặng không nói, tuy hắn biết Hứa tư lệnh sẽ không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của hắn. Nhưng thấy tính tình sảng khoái của ông ta như vậy, nhất thời làm cho hắn thấy xúc động.
"Việc khám phá tòa di tích kia tiến hành đến đâu rồi?"
Lâm Siêu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính, hỏi.
"Sắp xong rồi."
Hứa tư lệnh cười tủm tỉm nhìn hắn, nói:
"Thời gian cậu quay trở về rất chuẩn, khoảng hai ngày nữa, quá trình điều tra sẽ hoàn tất. Đến lúc đó tư liệu sẽ được đưa đến tận tay cho cậu. Có những tài liệu này, cơ hội sống sót sẽ tăng lên rất nhiều."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, không có tìm hiểu kỹ thông tin, việc tiến vào căn cứ sẽ gặp rất nhiều trắc trở. Không có cách nào phân biệt rõ phương hướng, tuy rằng Lâm Siêu có đôi cánh rồng. Những nguy hiểm bình thường không làm gi được hắn. Thế nhưng, bên trong di tích có rất nhiều cạm bẫy nguy hiểm. Có những cạm bẫy có thể dễ dàng phá hủy vật phẩm cấp A, vì nguyên nhân đó, cho dù là hắn, cũng nên cận thận mới được.
"Căn cứ của cậu tên là gì?"
Hứa tư lệnh hỏi.
Lâm Siêu lắc đầu trả lời:
"Vẫn còn chưa nghĩ ra, đợi khi việc xây dựng căn cứ kết thúc đã."
"Hừm, nếu bị thú triều tấn công, cậu phải nói với tôi."
Hứa tư lệnh nở nụ cười hòa ái, nói:
"Tôi dự định vận chuyển một vài tháp tín hiệu đến căn cứ của cậu, để thành lập trạm thu phát tín hiệu. Để hai căn cứ có thể duy trì liên lạc, ý của cậu thế nào?"
"Chủ ý này không tồi, có điều khoảng cách xa như vậy, việc thu phát tín hiệu sẽ gặp nhiều khó khăn, mà nền khoa học kỹ thuật hiện tại vẫn chưa giải quyết được việc đó."
Lâm Siêu khẽ cau mày nói.
"Có thể thử một chút xem."
Giọng Hứa tự lệnh trở nên có chút háo hứng nói:
"Nếu như có thể làm được, điều này sẽ có ý nghĩ to lớn đối với tất cả căn cứ nhân loại, thông tin liên lạc có thể được thông suốt đến mọi nơi."
Lòng Lâm Siêu hơi động, suy nghĩ này có chút tương tự với mô hình mạng lưới chiến đấu trong tương lai. Trong tận thế, mô hình mạng lưới chiến đấu là một cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật mang tính đột phá. Sau khi mạng lưới chiến đầu được thành lập, thông tin liên lạc toàn cầu trở nên thông suốt. Bất kỳ tin tức nào trong nháy mắt có thể chuyển đi tất cả các nơi trên thế giới. Mạng lưới này chính là một thiết bị thu phát siêu cấp. Bất kì tổ chức hay cá nhân nào, chỉ cần thông qua máy computer là có thể kết nối với hệ thống, tiến hành tìm kiếm thông tin, đồng thời truyền đi những thông tin mà họ nắm trong tay.
Dùng chung tin tức, là phương pháp phát triển nhanh nhất.
Sau khi dịch bệnh xuất hiện, bùng phát trên toàn cầu, ở đâu cũng rơi vào tình trạng tuyệt vọng và mất liên lạc.
Mất liên lạc với bên ngoài chính là một vấn để vô cùng nghiêm trọng, rất nhiều người dân chạy nạn không biết thủ đô đã thành lập căn cứ, không biết tình hình bên ngoài như thế nào. Vì lẽ đó mới xuất hiện bạo dân cùng với rất nhiều thảm kịch.
Tích tích!
Đúng lúc nà, chuông điện thoại của Hứa tư lệnh vang lên.
"Chờ một chút."
Hứa tư lệnh áy náy nói một tienges, sau đó nhấc điện thoại lên nói:
"Chuyện gì?"
"Hứa tư lệnh, bảng Chiến thần mới thay đổi."
Thanh âm trong điện thoại vô cùng kích động, nói:
"Xuất hiện một người bí ẩn, người đó không đăng kí thông tin cá nhân trong hệ thống của căn cứ, thể chất của người đó trải qua máy đo lường Gen, thế chất những 83 lần! Hiện tại đã trở thành người xếp vị trí đầu tiên trong bảng Chiến thần!"
Điều này chứng tỏ người vừa tiến hành đo lường Gen vẫn chưa đăng ký thông tin cá nhân trong hệ thống trung ương.
Người xếp vị trí thứ hai trên bảng Chiến thần cũng không phải là Hứa tư lệnh mà là Lăng Vũ, xếp vị trí số ba là Uất Kim Hương, những người xếp sau đó đều là những người có tên trong Thập đại Chiến thần. Hứa tư lệnh không đăng ký thông tin trong hệ thống bảng Chiến thần, bởi vì ông ta là thủ lĩnh căn cứ, nên giữ bí mật thông tin về bản thân mình, tránh bị kẻ thù lợi dụng.
Giờ phút này, thể chất của Lăng Vũ là 58, so sánh với con số đứng đầu là 83, khoảng cách vô cùng cách biệt tới tận 25 cấp!
Tất cả mọi người của Bộ tình bảo đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Người bí ẩn kia là ai?
Ai có thể vượt qua Lăng Vũ nhiều như vậy?
…….
Bên trong văn phòng nằm trên tầng cao nhất của Bộ Tổng tư lệnh.
Hứa tư lệnh nhìn tập tài liệu tình báo trong tay, nói:
"Pháo đài ở thành phố Hạc Bích có hình thù thật kỳ lạ, bên trong đó tất cả đều là xác thối? Bọn chúng đã bắt đầu học tập tri thức nhân loại, đang tiến hành xây dựng căn cứ?"
Hai hàng lông mày của ông ta nhíu lại, trên gương mặt lộ vẻ lo lắng.
Tích!
Bỗng nhiên , chuông điện thoại vang lên.
Hứa tư lệnh bị cắt đứt dòng suy nghĩ, nhưng ông ta cũng không vì thế mà tức giận, tiện tay ấn nút đàm thoại, nói:
"Có chuyện gì vậy?"
"Tư lệnh, vữa nãy bộ phận liên lạc của thành phố có báo lại, Lâm tướng quân đã trở về."
Trong điện thoại phát ra một giọng nữ êm ái vô cùng dễ nghe, tràn đầy sự cung kính nói.
Thân hình Hứa tư lệnh khẽ run lên, trên mặt lộ một cười, nói:
"Được, cậu ta hiện đang ở đâu? Lập tức chuẩn bị xe, tôi sẽ đi đón."
"Lâm tướng quân đang trên đường tới Bộ Tổng tư lệnh, nên chẳng mấy chốc nữa sẽ đến nơi."
"Hừm, biết rồi."
Hứa tư lệnh nhẹ nhàng dựa lưng vào ghế, hai hàng lông mày đang nhíu chặt nhất thới giãn ra, nghiêng đầu nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, khóe miệng nở nụ cười.
….
Lâm Siêu đi tới phía ngoài Bộ Tổng tư lệnh căn cứ, nhìn thấy trước mặt có một nhóm mười mấy người vai mang quân hàm cấp tá, cùng với mười mấy chiếc xe của quân đội. Dáng vẻ bọn họ vô cùng sốt ruột, nôn nóng đi đi lại lại, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, dường như bọn họ đang chờ đơi điều gì đó, chốc chốc lại cùi đầu liếc nhìn đồng hồ đeo trên cổ tay.
Lâm Siêu bình tĩnh, đi tới.
"Lâm tướng quân!"
Có một vị giáo quan phát hiện ra Lâm Siêu, liền vui mừng kêu lên, những người còn lại cũng đồng thời ngẩng đầu lên. Sau khi xác định đúng người liền vội vàng chen lấn đi tới.
"Lâm tướng quân."
"Gặp được ngài thật vui mừng."
"Chào Lâm tướng quân, tôi là Trương Vũ, tôi…"
"Lâm tướng quân, ngài thật là vất vả…"
Những vị giáo quan chen lấn đi tới trước mặt Lâm SIêu, thái độ của bọn họ vô cùng nhiệt tình, có điều không ai trong số họ trực tiếp cản đường Lâm Siêu. Bọn họ chỉ có thể đi theo sát hai bên người hắn, không ngừng nói, không ngừng biểu lộ cảm xúc của mình.
"Gặp lại các vị sau."
Lời nói của Lâm Siêu xuất phát từ phép lịch sự cơ bản, gật đầu nói một câu. Sau đó, bước lên những bậc thang đi vào tòa nhà lớn. Lúc này, trong đại sảnh đã có bảy, tám vị tướng quân đang ngồi, trên ngực áo bọn họ đeo huân chương Kim tinh.
Những người này nhìn thấy Lâm Siêu thì ngay lập tức đồng loạt đứng dậy, rất nhiệt tình chào đón hắn.
"Lâm tướng quân, cực khổ cho cậu quá."
"Lâm tướng quân, tôi là Liễu Điều. Lần này cố ý chuẩn bị một lễ vật nhỏ, là vì ngài đón gió tẩy trần…"
"Lâm tướng quân…"
Những vị tướng quân này vốn muốn thế hiện giá trị của mình, dù sao bọn họ cũng là tướng quân, có thể đợi ở tầng một để chào đón Lâm Siêu xem ra đã rất có thành ý. Nhưng những vị tướng quân nhìn thấy Lâm Siêu vẫn không đình chỉ bước chân, bọn họ ngay lập tức ý thức được thân phận thật sự của Lâm Siêu, không chỉ mỗi danh vị Đại tướng quân vinh dự có thể bao hàm hết được.
Trong nhất thời, những vị tướng quân này không để ý đến mặt mũi mình nữa, đều muốn tranh thủ cơ hội để có thể tiếp xúc với Lâm Siêu. Dù không có cách nào kết giao, thì ít nhất cũng muốn nói ra được cái tên của mình, hi vọng sẽ để lại ấn tượng tốt cho Lâm Siêu.
Lâm Siêu nhìn bọn họ, cũng không nói gì, nhanh chóng đi đến chỗ rẽ, rồi theo những bậc thang bước lên trên. Hắn không lựa chọn đi bằng thang máy dành cho khách quý, vì hắn chứng kiến sự nhiệt tình của bọn họ, phỏng chừng hắn có đi thang máy thì bọn họ sẽ tìm cách đi vào theo sau. Sống trong sự cảnh giác đã nhiều năm, khiến cho hắn không cảm thấy thích thú khi cùng người lạ tiếp xúc.
Tuy rằng những người này không bị nhiễm virus, cùng với các loại bệnh tật khác, thế những thói quen là thói quen, cũng không có cách nào thay đổi.
Phía sau lưng Lâm Siêu, có rất nhiều vị giáo quan vội vã đuổi theo, tạo ra một cảnh tượng vô cùng kỳ lạ chưa bao giờ xuất hiện trong Bộ Tổng tư lệnh.
Rất nhanh, Lâm Siêu đã leo lên tầng cao nhất.
"Cậu đến rồi!"
Ở ngay chỗ rẽ đầu tiên Lâm Siêu đã nhìn thấy Hứa tư lệnh.
Lâm Siêu dường như đã biết là ông ta sẽ xuất hiện ở đây, nên vẻ mặt không biểu lộ sự ngạc nhiên, gật đầu nói:
"Tôi vừa mới vể, là muốn hỏi thăm tình hình di tích."
Hứa tư lệnh mỉm cười, nói:
"Tính cách của cậu vẫn là thích đi thẳng trực tiếp vào vấn đề như thế, đi vào phòng đã rồi hẵng nói."
Lâm Siêu đi theo ông ta vào bên trong phòng làm việc, phía sau lưng Lâm Siêu là một nhóm đông các vị giáo quan và tướng quân, bọn họ có ý định muốn đi theo vào cùng Lâm Siêu. Nhưng, Hứa tư lệnh đã dừng lại rồi quay mặt lại, miệng nở nụ cưới, nói:
"Vẫn còn nhiều thời gian, trước tiên mọi người hãy đợi ở bên ngoài, chờ tôi với Lâm tướng quân bàn xong chuyện chính sự đã."
Vẻ mặt của những vị giáo quan và tướng quân trở nên lúng túng, đành dừng bước chân, hai tay khư khư món quà của mình, yên lặng đứng bên ngoài cửa chờ đợi.
Bên trong phòng làm việc.
"Tình hình xây dựng căn cứ thế nào?"
Hứa tư lệnh ngồi dựa lưng vào ghế, khẽ cười nói:
"Mấy người đi cùng cậu không có ở đây, hẳn là đang ở lại căn cứ tiến hành xây dựng. Ở chỗ tôi hiện có rất nhiều nhân công nhàn rỗi, nếu cậu cần cứ nói với tôi một tiếng."
Trong lòng Lâm Siêu có một cảm giác ấm áp, hành động trên chứng tỏ Hứa tư lệnh rất quan tâm đến hắn. Lâm Siêu cũng không muốn làm phiền ông ta, nói:
"Đường quá xa, trên đường đi sẽ phải di qua một vài thành phố bỏ hoang, cần có người có chuyên môn mới hộ tống được. Mà thời gian di chuyển cũng dài ngày, chẳng may trên đường gặp phải quái vật cỡ lớn, sẽ gây ra tổn thất không nhỏ cho căn cứ."
"Điều này ngược lại vô cùng đơn giản, hiện Lăng Vũ và Uất Kim Hương đang rảnh rỗi, tôi sẽ để cho bọn họ đi theo hộ tống hàng hóa đến căn cứ của cậu."
Hứa tư lệnh khẽ cười nói
Lâm Siêu nhất thời trở nên trầm mặc, hắn biết sức mạnh của Lăng Vũ và Uất Kim Hương. Năng lực của bọn họ tương đương với vài nghìn binh lính.
"Vẫn không được."
Lâm Siêu lắc đầu cười nói:
"Ở chỗ tôi có chiêu mộ một số dân chạy nạn, mục đích lần này quay trở về căn cứ chủ yếu là mượn một số kiến trúc sư am hiểu việc xây dưng sửa chữa thủy điện, mượn nhờ bọn họ tham gia hỗ trợ giám sát việc xây dựng.
"Không thành vấn đề."
Hứa tư lệnh không cần suy nghĩ nhanh chóng đáp ứng, nói:
"Nhân tài ở phương diện thủy điện có rất nhiều, chờ một chút tôi sẽ gửi cho cậu vài chuyên gia. Còn về phương diện kiến trúc sư, tôi có thu được một vị giáo sư tiến sĩ có bằng cấp quốc tế ở phương diện này. Bức tường bảo vệ căn cứ, và rất nhiều cạm bẫy đều được người đó thiết kế, cậu cũng có thể mang đi."
Lâm Siêu yên lặng không nói, tuy hắn biết Hứa tư lệnh sẽ không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của hắn. Nhưng thấy tính tình sảng khoái của ông ta như vậy, nhất thời làm cho hắn thấy xúc động.
"Việc khám phá tòa di tích kia tiến hành đến đâu rồi?"
Lâm Siêu trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính, hỏi.
"Sắp xong rồi."
Hứa tư lệnh cười tủm tỉm nhìn hắn, nói:
"Thời gian cậu quay trở về rất chuẩn, khoảng hai ngày nữa, quá trình điều tra sẽ hoàn tất. Đến lúc đó tư liệu sẽ được đưa đến tận tay cho cậu. Có những tài liệu này, cơ hội sống sót sẽ tăng lên rất nhiều."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, không có tìm hiểu kỹ thông tin, việc tiến vào căn cứ sẽ gặp rất nhiều trắc trở. Không có cách nào phân biệt rõ phương hướng, tuy rằng Lâm Siêu có đôi cánh rồng. Những nguy hiểm bình thường không làm gi được hắn. Thế nhưng, bên trong di tích có rất nhiều cạm bẫy nguy hiểm. Có những cạm bẫy có thể dễ dàng phá hủy vật phẩm cấp A, vì nguyên nhân đó, cho dù là hắn, cũng nên cận thận mới được.
"Căn cứ của cậu tên là gì?"
Hứa tư lệnh hỏi.
Lâm Siêu lắc đầu trả lời:
"Vẫn còn chưa nghĩ ra, đợi khi việc xây dựng căn cứ kết thúc đã."
"Hừm, nếu bị thú triều tấn công, cậu phải nói với tôi."
Hứa tư lệnh nở nụ cười hòa ái, nói:
"Tôi dự định vận chuyển một vài tháp tín hiệu đến căn cứ của cậu, để thành lập trạm thu phát tín hiệu. Để hai căn cứ có thể duy trì liên lạc, ý của cậu thế nào?"
"Chủ ý này không tồi, có điều khoảng cách xa như vậy, việc thu phát tín hiệu sẽ gặp nhiều khó khăn, mà nền khoa học kỹ thuật hiện tại vẫn chưa giải quyết được việc đó."
Lâm Siêu khẽ cau mày nói.
"Có thể thử một chút xem."
Giọng Hứa tự lệnh trở nên có chút háo hứng nói:
"Nếu như có thể làm được, điều này sẽ có ý nghĩ to lớn đối với tất cả căn cứ nhân loại, thông tin liên lạc có thể được thông suốt đến mọi nơi."
Lòng Lâm Siêu hơi động, suy nghĩ này có chút tương tự với mô hình mạng lưới chiến đấu trong tương lai. Trong tận thế, mô hình mạng lưới chiến đấu là một cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật mang tính đột phá. Sau khi mạng lưới chiến đầu được thành lập, thông tin liên lạc toàn cầu trở nên thông suốt. Bất kỳ tin tức nào trong nháy mắt có thể chuyển đi tất cả các nơi trên thế giới. Mạng lưới này chính là một thiết bị thu phát siêu cấp. Bất kì tổ chức hay cá nhân nào, chỉ cần thông qua máy computer là có thể kết nối với hệ thống, tiến hành tìm kiếm thông tin, đồng thời truyền đi những thông tin mà họ nắm trong tay.
Dùng chung tin tức, là phương pháp phát triển nhanh nhất.
Sau khi dịch bệnh xuất hiện, bùng phát trên toàn cầu, ở đâu cũng rơi vào tình trạng tuyệt vọng và mất liên lạc.
Mất liên lạc với bên ngoài chính là một vấn để vô cùng nghiêm trọng, rất nhiều người dân chạy nạn không biết thủ đô đã thành lập căn cứ, không biết tình hình bên ngoài như thế nào. Vì lẽ đó mới xuất hiện bạo dân cùng với rất nhiều thảm kịch.
Tích tích!
Đúng lúc nà, chuông điện thoại của Hứa tư lệnh vang lên.
"Chờ một chút."
Hứa tư lệnh áy náy nói một tienges, sau đó nhấc điện thoại lên nói:
"Chuyện gì?"
"Hứa tư lệnh, bảng Chiến thần mới thay đổi."
Thanh âm trong điện thoại vô cùng kích động, nói:
"Xuất hiện một người bí ẩn, người đó không đăng kí thông tin cá nhân trong hệ thống của căn cứ, thể chất của người đó trải qua máy đo lường Gen, thế chất những 83 lần! Hiện tại đã trở thành người xếp vị trí đầu tiên trong bảng Chiến thần!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.