Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt

Quyển 1 - Chương 13

Phong Lộng

16/09/2020

Sau ba lần yêu cầu của Lăng Vệ, Lăng Khiêm mới đáp ứng để cho cậu xuống giường.

Thấy Lăng Khiêm gật đầu, làm anh vội vàng tìm quần quân đội và sơ mi tán loạn bên giường, chịu đựng khó chịu của cơ thể vội vã trùm vào, định đi phòng tắm rửa mặt chải đầu.

Em trai còn trẻ thế nhưng thân thể cường tráng, vốn cười hì hì chống đầu ở bên thưởng thức bộ dáng anh trai mặc quần áo, sau khi phát hiện anh trai xuống giường xong dường như thể lực chống đỡ hết nổi mà lảo đảo, lập tức nhảy dựng lên.

“Chân anh vẫn yếu ớt sao?”

“Không cần cậu! Thả tôi xuống, Lăng Khiêm!”

Căn bản không để ý tới Lăng Vệ phản cảm bao nhiêu, Lăng Khiêm không nói không rằng, giống như ôm con gái, ôm Lăng Vệ vào trong phòng tắm.

“Đừng lo, thứ trong mông anh, em tối hôm qua đã thừa dịp anh thoải mái đến choáng váng, giúp anh rửa sạch, lo lắng sau lần đầu tiên của anh quá khó chịu, còn tiêm vào chút thuốc mê cho anh, vì thế anh mới ngủ ngoan ngoãn, em có phải rất săn sóc hay không?”

Một cước đá văng cửa phòng tắm, tới trước bồn rửa tay xa hoa chạm trổ trong đá, mới buông Lăng Vệ từ bả vai xuống, dường như sợ cậu chạy trốn, còn khăng khăng đứng sau cậu. Hai tay bao quanh vòng eo mảnh lại rất rắn chắc. Khuôn mặt xinh đẹp ở phía sau vai Lăng Vệ, chiếc gương phía trước lộ ra nụ cười tà khí xinh đẹp.

“Xem không ra, anh thì ra là dễ dàng đỏ mặt như thế.”

Tiếng cười bỡn cợt làm cho Lăng Vệ xấu hổ vô cùng.

Khách sạn chi phí đắt tiền tốn rất nhiều tâm huyết lắp đặt, tấm gương phòng tắm cũng trang trí thành trái đất cổ xưa mang theo phong cách châu Âu, chọn khắc hoa hai màu vàng bạc ở khung. Chính giữa hoa văn rối rắm, chiếu ra học sinh trường quân đội hẳn là phải vẻ mặt sáng láng, lại hoàn toàn là bộ dáng bị dâm loạn quẫn bách.

Đôi môi trải qua một buổi tối bị tham lam cắn hôn, vẫn đang duy trì sưng đỏ rất nhỏ muốn giấu càng lộ. Ở chỗ gần cằm, còn có dấu vết dâu tây chọc người mơ màng, sơ mi trường quân đội màu trắng trở nên dúm dó, mà cổ áo vốn nên cực kỳ phẳng phiu, không sửa sang gì cả, lưu lại cảm giác hành vi không đứng đắn.

Cậu phẫn nộ rũ ánh mắt xuống, gầm nhẹ với Lăng Khiêm không thành thật vuốt ve trên lưng, “Cậu rời đi cho tôi.” Cầm lấy ly thủy tinh và bàn chải đánh răng có thể dùng sớm đã được chuẩn bị trên bồn rửa tay.

Lăng Khiêm ngừng sờ loạn, nhưng cũng không có lui tay về, duy trì cách chất vải sơ mi mỏng, tinh tế vuốt ve thắt lưng, nhếch miệng cười, “Được em vuốt ve là chuyện rất thoải mái. Anh sao có thể cảm thấy chán ghét.”

“Quả thực rất chán ghét.” Bị ép khuất phục với hiệp định làm người ta khinh thường, thế nhưng, dưới tình huống hai chân động một chút cũng sẽ cảm giác được khó chịu sỉ nhục, tính tình kiên cường Lăng Vệ rèn đúc ra từ trường quân đội, vẫn là thúc đẩy cậu dùng giọng điệu cứng rắn nói chuyện với Lăng Khiêm.

Chỉ cần Lăng Khiêm không dùng hiệp định để uy hiếp, hoặc là không hù dọa cậu nói muốn lập tức làm tình trước mặt em trai hoàn toàn mất đi tôn nghiêm, bị xem như phụ nữ sử dụng nhục huyệt bí ẩn trên cơ thể, không nghĩ tới cái này, Lăng Vệ cũng không biết nên dùng loại thái độ nào cư xử với Lăng Khiêm.

Sau khi đã trải qua loại chuyện này, có lẽ không có bất kỳ thái độ nào là chính xác…

“Vẫn cho rằng anh là một học sinh trường quân đội bề ngoài ổn trọng, nội tâm lạnh lùng, rất có tính nguyên tắc, bây giờ xem ra, hình như tính tình cũng rất tệ nha.”

Lăng Vệ từ trong gương trừng mắt với Lăng Khiêm lẩm bẩm tự nói phía sau, ra sức đánh răng.

Lăng Khiêm cũng đang trong gương cười híp mắt thưởng thức cậu, “Thật muốn liếm sạch tất cả kem đánh răng màu trắng trong miệng anh, bên trong nhất định có mùi vị ngọt ngào của anh.

Lăng Vệ chống đỡ không nổi loại ngữ điệu sắc tình ấy của hắn, sau khi vô cùng chật vật súc miệng, qua loa dùng khăn mặt lau một cái xem như xong.

Kiên quyết không cho phép Lăng Khiêm lại ôm mình về phòng, cậu tận lực dùng tư thế tương đối tự nhiên trở về bên giường.

Khi hai chân bước đi, toàn bộ nửa người dưới đều truyền đến kêu gào yếu ớt, đau đớn giống như mông rách ra còn chưa có tiêu tan.

Nếu như là đau đơn thuần còn chưa tính, càng làm cho người chịu không nổi là huyệt khẩu từng bị chà đạp, còn lưu lại cảm giác từng bị dị vật cưỡng bức căng ra.

“Chúng ta hẳn là nên về nhà.” Cố gắng vuốt phẳng áo khoác màu lam đậm, Lăng Vệ vừa vươn cánh tay phải, choàng vào tay áo dài của áo khoác, vừa mặt không chút thay đổi nói với Lăng Khiêm, “Ba tối hôm qua trở về, về chuyện cậu bị đuổi, ông muốn nói chuyện với cậu.” Sau khi trầm mặc, “Chúng ta tối hôm qua không về nhà, cũng không liên hệ trước với trong nhà, mẹ có lẽ đang lo lắng.”

“Mẹ lo lắng chính là Lăng Hàm chứ? Cuộc thi quái đản kia.” Lăng Khiêm cũng không che giấu không kiên nhẫn bỗng nhiên phát ra của hắn chút nào!

“Cuộc thi quái đản cái gì?” Lăng Vệ sau khi kinh ngạc, trong lòng dâng lên một cỗ căm phẫn, nghiêm mặt mở miệng,

“Cậu có biết loại cuộc thi này nguy hiểm bao nhiêu không? Lăng Hàm nhưng là em sinh đôi của cậu, là anh em huyết thống duy nhất kiếp này của cậu. Chuyện nguy hiểm như thế, cậu lại có thể khoanh tay đứng nhìn, không khuyên can! Cậu xứng đáng với người mẹ thương yêu các cậu không?”

Lăng Khiêm lập tức giống như bom bị rút ngòi nổ, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn gần Lăng Vệ, đáng sợ đè nặng tiếng nói, “Anh cho rằng tôi hi vọng nó đi thi loại cuộc thi bất cứ lúc nào cũng có thể chết này sao? Sao anh biết tôi chưa từng khuyên nó? Anh có biết nó trả lời tôi như thế nào không?” Giây tiếp theo, hắn lập tức cảnh giác ngậm miệng lại.

“Trả lời như thế nào?”

“Đáp án rất nhàm chán, em lười nói.” Lăng Khiêm nháy mắt đã quét sạch áp suất thấp đáng sợ trên người, thuần thục chuyển đề tài, kéo lông mày thanh tú bất kham sang bên, “Anh cũng đừng định dùng ba mẹ hay Lăng Hàm làm cớ yêu cầu về nhà. Hừ. Sau khi về nhà anh thì không có chuyện gì, em lại sẽ bị ba bắt lấy hung hăng dạy dỗ. Nói cho cùng, tính toán nhỏ nhặt ích kỷ của anh, chính là định lợi dụng ba để trả thù em.”

“Tôi không có nghĩ như vậy. Có điều, ba luôn luôn bận rộn tại quân bộ, khó được trở về, trò chuyện chút chuyện quan trọng cùng cậu cũng hẳn là.”

“Thôi đi em mới không quay về.”

“Lăng Khiêm!”

“Anh cũng không cho trở về, hôm nay cả ngày đều phải cùng em.” Giọng điệu thoải mái không khác gì em trai bình thường làm nũng.

Nhưng suy nghĩ đến hàm nghĩa ẩn sâu bên trong, lại làm cho Lăng Vệ không biết đường nào mà lạnh run sống lưng.

Cậu bỗng nhiên dừng động tác lại, giống như anh cả lạnh lùng chờ Lăng Khiêm.

Nhưng sâu trong con ngươi màu đen, lại cất giấu hoảng sợ yếu đuối.

Gương mặt lạnh lùng miệng cọp gan thỏ như thế, thật sự là rất gợi cảm.

Lăng Khiêm dường như say mê ngưng mắt nhìn anh cả đối diện với mình, dục vọng muốn hung hăng ôm anh giống như nước sông dâng trào mãnh liệt.

Nếu không phải không hi vọng anh bị tình yêu quá kịch liệt của mình dọa chạy, không thể không cố gắng nhẫn nại bản thân, Lăng Khiêm thiếu chút nữa lại muốn dùng sức lại bắt nạt anh một hồi.

Cắm vào một lần đơn giản như hôm qua, hơn nữa cũng không cố ý kéo dài. Căn bản là không thể giải khát!

“Mang máy truyền tin tới.” Hắn vươn tay.

“Cậu không có sao?” Lăng Vệ nghĩ hắn muốn mượn dùng.

Thật sự nếu không hung ác một chút, anh lại càng không nghe lời, Lăng Khiêm bỗng nhiên trầm khuôn mặt đường cong duyên dáng xuống, lộ ra ánh mắt áp bức rất có sức rung động, “Em muốn máy truyền tin của anh, cho em, anh trai.”

Thấy ánh mắt không cam lòng của Lăng Vệ, khóe môi Lăng Khiêm gợi lên, lộ ra nụ cười khẽ ác độc, “Cảnh đẹp tối hôm qua, em đều đã quay phim lại nha.”

Vẻ mặt bỗng nhiên bị chấn động của Lăng Vệ, làm hắn càng cười hơn, trở về bình thường phát ra tiếng chậc chậc, “Đường đường con trưởng nhà họ Lăng, cời quần đứng dưới đất, đối diện xe cộ và người đi đường vô số bên dưới, ma sát thủy tinh đến đạt tới cao trào, màn này thực sự là rất sốc. Đến nỗi về sau bị em trai của mình tách mông ra, cắm vào trong động thịt, còn sướng đến nước mắt lưng tròng, lại càng phấn khích trăm nhìn không chán.”

Hai tay buông dọc chân của Lăng Vệ, nắm thặt chặt, “Cậu ngoại trừ dùng loại thủ đoạn này uy hiếp người cũng không có bản lĩnh gì khác sao?”

“Im miệng. Người ngâm dâm loạn nhiều năm tại trường quân đội, lại còn nói ra lời nói vô tri như thế.” Lăng Khiêm lại để lộ ra biểu tình nghiêm khắc, “Tướng quân trên chiến trường muốn giành thắng lợi, đều là không từ thủ đoạn. Chỉ cần thắng lợi, ai cũng không có tư cách đến chất vấn thủ đoạn sử dụng cao thượng hay là hạ lưu. Thân là học sinh ưu tú của trường quân đội Trấn Đế, lại có thể ngay cả đạo lý đơn giản như vậy cũng không hiểu, không biết là quăng đi đâu rồi?”

Không nghĩ tới, sau khi Lăng Khiêm diện mạo trung tính nghiêm túc lên, hoàn toàn có thể so sánh với uy nghiêm của giáo viên trong trường quân đội, sử dụng giọng điệu trách mắng dạy dỗ đối với Lăng Vệ.

Thảm hại hơn chính là, về đạo lý mà nói Lăng Vệ lại không cách nào cãi lại hắn.

Khí thế của Lăng Vệ, nhất thời càng thêm lúng túng rơi đến điểm thấp nhất.

“Không có nghe thấy câu hỏi của quan trên sao?” Lăng Khiêm được một tấc lại muốn tiến một thước, tiếp tục lạnh như băng ép hỏi, “Tự mình nghĩ xem, rốt cuộc có sai hay không? Có, hay là không? Trả lời, Lăng Vệ!”

“Hừ. Người ngay cả dũng khí tự nhận sai lầm của bản thân cũng không có. Còn có tư cách ra chiến trường sao?”

Lời nói sắc bén như roi, ưu nhã phun ra từ trong đôi môi duyên dáng của Lăng Khiêm.

Trường quân đội từ trước đến nay là một nơi khắc nghiệt, cho dù Lăng Vệ thân là học sinh ưu tú, cũng khó tránh khỏi thường xuyên bị các giáo viên cầu toàn không tốt quở trách.

Nhưng nếu so sánh với các giáo viên, thái độ tao nhã cao ngạo của Lăng Khiêm, thêm một loại ý vị dạy dỗ khiến sỉ nhục càng thêm mãnh liệt.

“… Có.” Biết mình bị Lăng Khiêm bắt được kẽ hở tại vấn đề này, đồng thời biến thành áp lực, Lăng Vệ không thể không cắn răng nhận sai.

“Là thật sự ý thức được bản thân sai? Hay là chỉ qua loa cho xong?” Truy vấn tăng thêm tính áp bức.

Đây là kỹ xảo tâm lý các giáo viên quen dùng, Lăng Khiêm vận dụng càng thêm thuần thục

“Không phải qua loa cho xong.” Lăng Vệ không tự chủ được còn thật sự trả lời.

Đối với Lăng Vệ chịu sâu giáo dục của trường quân đội, trong tiềm thức tràn đầy tính phục tùng của quân nhân mà nói, căn bản sẽ không có cách nào đi khiêu chiến quyền uy của giáo viên.

“A, bộ dáng anh nghiêm túc thật đáng yêu.” Sau một lát đánh giá Lăng Vệ, ánh mắt Lăng Khiêm, bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi thành ôn nhu cưng chiều. Môi cong thành đường cong rực rỡ, thỏa mãn cười. “Được rồi. Anh. Đưa máy truyền tin cho em.”

Tay lại đưa đến trước mặt Lăng Vệ.

Đường nét anh tuấn của Lăng Vệ căng thẳng, chần chừ một lúc, cuối cùng lấy ra máy truyền tin.

“Nếu như mẹ tìm tôi…”



“Anh thật phiền.” Lăng Khiêm thấp giọng đáp lại. Cúi đầu mở máy truyền tin mới thu xong, đưa vào mệnh lệnh, truyền tất cả tín hiệu phát ra trên máy truyền tin của anh chuyển đến máy truyền tin của mình.

Sau khi đặt xong, tiện tay trả lại máy truyền tin đã không thể trực tiếp thu được tin tức cho Lăng Vệ, “Từ giờ trở đi, cho đến khi anh kết thúc kỳ nghỉ, trong khoảng thời gian này, anh liên hệ với bất cứ ai đều phải trải qua quá trình lọc của em.”

Tại thời đại liên bang tung hô tự do muôn năm, người người vì quyền lợi của bản thân mà chiến đấu, loại tác phong xét duyệt thông tin như chủ nghĩa độc tài Nhật Bản xưa, quả thực chính là sỉ nhục đối với người của liên bang.

Ngay cả đại địch tuân theo chế độ quân chủ — đế quốc, cũng đã không còn sử dụng phương thức giám thị xét duyệt thông tin của dân thường để duy trì thống trị nữa.

“Không cần thiết phải như thế chứ?”

“Em là quan trên, em định đoạt.” Lăng Khiêm từ trên khuôn mặt khẽ cười, phóng ra ánh mắt lại mang theo cảnh cáo, “Đừng quên anh bây giờ phải nghe mệnh lệnh của ai!!!”

“Vạn nhất có người tìm tôi, thế nhưng cậu lại nhận được ở chỗ khác…”

“Đừng có nằm mơ.” Trêu tức trên khuôn mặt Lăng Khiêm, rõ ràng nói rõ Lăng Vệ muốn chạy trốn khỏi mình chỉ là một vọng tưởng, ung dung hỏi, “Anh cho rằng kỳ nghỉ mấy ngày ngắn ngủi như vậy, em sẽ cho phép anh rời khỏi em sao?”

Lăng Vệ nhất thời thay đổi sắc mặt, một hồi lâu, mới kiên trì hỏi, “Lời này của cậu có ý gì?”

“Nếu như anh là một người lạc đường đói bụng đến gần chết trong sa mạc, thật vất vả tìm được mười quả táo, sẽ không rõ mà ném xuống hai quả sao? Trong kỳ nghỉ, anh nhất định phải ở bên cạnh em bất cứ lúc nào.”

Ở bên cạnh cậu bất cứ lúc nào?

Đáy lòng Lăng Vệ một trận sợ hãi, nếu như là lúc trước, ở chung mười ngày với cậu em trai không quen thuộc, hẳn là không có ảnh hưởng. Nhưng hiện giờ hai người đã định ra hiệp định, từ giờ trở đi, phải tùy thời chịu sự cắm vào của bộ phận sinh dục nam.

Đi học hoặc là ra chiến trường, ít nhất sau khi hết giờ rời khỏi chiến trường quay về doanh địa, còn có thể thả lỏng một chút.

Bây giờ, cái loại sợ hãi đau khổ tột cùng này, lại treo liên tục trên đỉnh đầu.

“Sắc mặt của anh rất tệ nha.”

“Quá hoang đường!” Lông mày anh tuấn của Lăng Vệ gần như phiền não đến dựng thẳng lên, “Toàn bộ kỳ nghỉ, ba mẹ sẽ thấy kỳ lạ, chúng ta từ trước giờ không thân thiết chút nào.”

“Anh cũng biết chúng ta từ trước giờ không thân thiết? Rốt cuộc là nguyên nhân gì, anh đã từng nghĩ tới chưa?” Lăng Khiêm lại vừa lúc tìm được lối ra để phát tiết. Lập tức chặn lời nói của Lăng Vệ lại. Công kích vĩnh viễn là phòng thủ tốt nhất, Lăng Khiêm đã nghiên cứu sâu anh trai, đương nhiên biết vào loại thời điểm này, sách lược tốt nhất là đi công kích đồng thời gợi ra cảm giác áy náy của anh, gây sự nói, “Mặc dù không phải anh em ruột, dẫu sao anh là nhìn chúng em sinh ra, đổi là người bình thường, thế nào cũng nên có một chút thân tình anh em chứ? Thế nhưng anh lại không như vậy. Nhiều năm như thế đối với chúng em, là đối với em, vẫn đều chẳng quan tâm, lạnh lùng đến làm người ta tâm lạnh.”

“Tôi lúc nào…”

“Hồi nhỏ anh làm anh cả đây từng ôm em bao nhiêu lần? Có từng ngủ với em một buổi tối chưa? Hay là kể chuyện bên giường em? Anh trai người khác đều mang theo em trai đi chơi khắp nơi, anh thì sao? Cả ngày khoe khoang là một phần tử của nhà họ Lăng, sẽ trả ân tình của nhà họ Lăng cái gì, thật ra vẫn luôn chỉ biết ích kỷ.”

Cũng không phải là không muốn thân mật với hai đứa em trai, nhưng vợ chồng tướng quân Lăng sau nhiều năm vô sinh cuối cùng cũng sinh hạ con song sinh. Năm đó tiểu sinh mệnh yếu ớt, quả thực được mọi người xem như chuyển thế của thần. Thật cẩn thận chăm sóc không dám có chút sơ sẩy, dưới tình huống như gặp đại địch như thế, Lăng Vệ hiểu chuyện đương nhiên biết không nên tùy tiện đi tiếp xúc với hai đứa em còn nhỏ lại dễ bị thương tổn.

Cái loại tâm tình này, đối với dân chúng bình thường không có người thân nào, giống như chén sứ bạch ngọc bậc quốc bảo trên bàn thờ lưu ly vô giá được dâng tặng, chỉ có thể thở mạnh cũng không dám thở ra mà thán phục từ xa, cũng không dám dễ dàng chạm vào.

“Thế nhưng…”

“Ít nói cái gì thế nhưng với em, đến bây giờ nguỵ biện vô dụng. Tùy tiện nêu một cái ví dụ là có thể nói rõ, em rõ như lòng bàn tay sở thích của anh. Mà anh thì sao? Anh biết em thích màu gì không?”

Khí thế tiến công giống như mưa rền gió dữ chèn ép đối thủ khó mà đánh trả, từ đây cũng đủ để nhìn ra Lăng Khiêm không hổ là con trai ruột của tướng quân Lăng.

Lăng Khiêm lạnh lùng nhìn anh trai im lặng, thấp giọng nói, “Là màu trắng.”

“Giống như anh. Em cũng thích màu trắng, biết chứ?”

“Bây giờ đã biết rõ chưa? Cái gọi là anh em không thân thiết căn bản chính là lỗi của anh. Rõ ràng có lỗi, thương tổn tâm hồn yếu đuối của em trai, còn giả bộ vô tội, tội càng thêm một bậc.” Lăng Khiêm lưu loát tuyên án thêm, “Vì thế, anh từ giờ trở đi sẽ phải dùng cơ thể để bồi thường em, không có sự cho phép của em, một khắc cũng không cho rời em.” Quyết định như đinh đóng cột.

Lăng Vệ cứng ngắc đứng, đồng thời với ray rứt trong lòng, cũng thật sâu phát hiện mình bị dây mây quấn lấy tứ chi.

Cả người đều mang theo ớn lạnh tê liệt.

“Đến đây đi, anh.”

Thấy cái tay vươn về phía mình, Lăng Vệ phản xạ lui về phía sau.

Lăng Khiêm ác liệt mỉm cười đánh giá cậu, “Đừng giả bộ đáng thương giống như cô gái sắp bị cường bạo như thế. Được rồi, ai bảo em tâm địa mềm chứ? Vốn bây giờ sẽ làm anh trên giường, để cho côn thịt hưng phấn của em thoải mái bốn năm lần, xem anh ngay cả đứng cũng không vững, trước hết nhét cho anh một cái gậy mát xa mở rộng một chút đi.”

Ác ma nhỏ tuổi chuyển cái thùng tối hôm qua tới, chọn lựa hai đạo cụ tình dùng bên trong, tiếp tục đáng ghét làm nhục anh cả sắc mặt bắt đầu tái nhợt, “Đừng nói em không đủ săn sóc, để cho anh tự mình chọn là được.”

Tay xoay hai bên mở ra, lộ ra hai cái gậy mát xa khác thường trong lòng bàn tay.

Một cái dài nhỏ nhẵn bóng, bên ngoài dương như là cao su màu hồng đáng yêu, thoạt nhìn mềm mại sẽ không tạo thành thương tổn.

Cái kia thì đáng sợ hơn nhiều.

So với cái thứ nhất còn to hơn gấp đôi, chiều dài cũng tăng thêm khoảng một phần ba, bề ngoài màu đen, phát ra ánh sáng kim loại tàn nhẫn quỷ dị, phía trên dày đặc nhô ra làm người ta sởn tóc gáy.

“Nếu như anh kiên trì về nhà, cũng không phải là không thể được, dù sao chỉ cần em thích, cũng sẽ vui vẻ mà ôm anh trong phòng anh ở lầu ba. Có điều, trước khi cho phép về nhà, nhét cái này vào trong mông cho em trước đã.” Cái gọi là cái này chính là gậy mát xa màu đen khiến Lăng Vệ nhìn thấy toàn thân sợ hãi.

“Nếu không trở về nhà, mông anh có thể thoải mái một chút. Chỉ nhét vào cái nhỏ này, hơn nữa, em còn cam đoan không bật rung nhé. Lăng Khiêm quơ cái gậy mát xa xinh xắn màu hồng, đắc ý giương môi, “Anh chọn cái nào? Nếu muốn về nhà chính là cái lớn kia.”

“Mơ tưởng!” Lăng Vệ mặt đỏ lên, “Tôi cái nào cũng không chọn.”

“Vậy thì càng tốt hơn.” Lăng Khiêm giả dối nhìn cậu. “Em cũng không phải rất mong muốn động thịt của anh bị gậy mát xa chiếm dụng đâu, trực tiếp dùng côn thịt của em mở rộng là được rồi.”

Bởi vì phẫn nộ xấu hổ đã qua, Lăng Vệ xoay mặt, không chịu lại đối thoại với em trai.

“Muốn cái nhỏ hay là cái lớn, anh?”

“Nếu hai cái đều không thích, em sẽ dùng côn thịt hàng thật giá thật nha.” Lăng Khiêm dùng ánh mắt hưng phấn liếm bóng dáng quẫn bách không chịu nổi của anh cả, “Vừa lúc, dù sao em bây giờ rất muốn mà.”

“Cái nhỏ…”

“Nghe không rõ ràng lắm, a, là thích người?”

Lăng Vệ gần như cắn nát môi dưới, miễn cưỡng nâng cao âm lượng, “Cái nhỏ.”

Thật muốn đánh người!

Nắm tay thật chặt, đốt ngón tay dùng sức đến vang lên cách cách, nhưng mặt khác, trong lòng vô cùng rõ ràng. Bản thân đã sớm như bại quân, rơi vào cảnh ngộ chỉ có thể mặc cho người định đoạt.

Sáng sớm Lăng Khiêm miệng khăng khăng muốn trực tiếp cắm vào, chính mình nhất định phải dựa theo chỗ hứa hẹn của hiệp định để cho nó muốn làm gì thì làm. Muốn tránh tình cảnh bết bát nhất, chỉ có thể trước tiên sỉ nhục mà chịu gậy mát xa so với bộ phận sinh dục cắm vào đỡ hơn một chút dạy dỗ.

Mơ hồ hiểu được, cuối cùng có lẽ vẫn là không thể né tránh tra tấn của em trai, có điều, trong trận đọ sức nhất thời này, chính mình từ ban đầu, vẫn liên tiếp bại lui.

Điều này cũng thuộc giáo trình hệ chỉ huy của trường quân đội Chinh Thế sao?

Chính mình, có lẽ chính là một cái vật thí nghiệm Lăng Khiêm tập luyện những gì học được? Chỉ huy, ép buộc, khống chế, và nô dịch.

“Anh. Sao lại dùng loại ánh mắt kỳ quái này nhìn em?” Lăng Khiêm mẫn cảm đón nhận ánh mắt của cậu.

Lăng Vệ trầm mặc thu hồi ánh mắt.

“Được rồi, nếu chọn lựa cái nhỏ, như vậy thì cởi quần, nhét nó vào trong mông đi, thật đáng tiếc, thứ nhỏ như vậy vốn không thể chỉnh anh đến khóc cầu xin tha thứ, sớm biết chọn một cái khác thì tốt rồi. Vẻ mặt anh khóc như không mới là tuyệt nhất.”

Thì thào tự nói của Lăng Khiêm khiến người ta toàn thân nổi da gà.

“Tôi… đến phòng tắm.”

“Không được. Nhất định phải cắm vào trước mặt em, mới có thể xác định anh không có làm giả. Nếu còn dài dòng, liền hủy bỏ quyền lựa chọn của anh, trực tiếp cắm cái lớn kia cho anh.”

Uy hiếp tiềm tàng đang ở trước mắt, hơi phản kháng, có lẽ lập tức sẽ đưa tới trừng phạt đáng sợ hơn.

Dưới tình huống hiểu rõ dù sao cũng chạy không thoát, Lăng Vệ biểu hiện ra phẩm chất đặc biệt linh hoạt thẳng thắn của quân nhân, cắn răng, cởi dây lưng, đành phải kéo quần xuống dưới gối, nửa thân dưới lành lạnh, làm cho trái tim cậu co rút một trận.

Dùng biểu tình kiên quyết giống như màn tra tấn, từ trong tay Lăng Khiêm cầm lấy cái gậy mát xa nhỏ xinh xắn nhưng kinh khủng.

Nhưng chuyện kế tiếp cần làm, rất làm người ta không biết làm thế nào.

Để che giấu nửa thân dưới mất đi bảo vệ từ vải vóc, vịn mép giường từ từ ngồi xổm xuống, khuôn mặt tuấn tú đỏ đến mang tai.

Cậu chưa từng có kinh nghiệm tự mình cắm thứ này, trước mặt da ngoài cúc động đêm qua chịu tàn phá còn đang phát đau cùng với cơ vòng bị siêu co rút, gậy mát xa nhỏ bề ngoài nhẵn bóng cũng trở nên thật lớn dữ tợn, thoạt nhìn căn bản không có khả năng tìm được khe hở cắm vào.

Lăng Vệ thử chọc vào phía trong một chút, lập tức cảm giác được đau nhức nóng rát đáng sợ khi cửa vào bị dị vật xâm phạm, cậu bị đau mà rút gậy mát xa khỏi vùng an toàn chạm đến da thịt.



“Ha ha, đừng nóng vội, anh, từ từ sẽ được.” Ánh mắt mỉm cười trên cao nhìn xuống của Lăng Khiêm, thúc ép Lăng Vệ phiền não mà hoàn thành nhiệm vụ không có khả năng này.

Đau dài không bằng đau ngắn.

Trước mặt em trai bị ép nhét gậy mát xa vào mông, loại tàn phá trên tinh thần này vượt xa tra tấn thân thể.

Lăng Vệ đánh chết cũng không nguyện màn đáng xấu hổ trước mắt lại tiếp tục nữa. Thà rằng chết sớm sớm siêu sinh. Sau khi hạ quyết tâm, để gậy mát xa ở lối vào, như coi thường cái chết dùng sức đâm vào phía trong.

“A!” Khàn khàn phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Đau đớn càng thêm kịch liệt so với dự liệu.

Thậm chí đau đến đầu gối như nhũn ra, đột nhiên giống như hư thoát quỳ gối trên thảm.

Sau khi buông tay, gậy mát xa nhẵn bóng thật vất vả cắm vào một nửa, lại bị cơ vòng từng bị co rúm đẩy ra khỏi cửa động, không tiếng động rơi trên thảm dưới đất.

“Anh!” Lăng Khiêm dường như bị dọa đến lập tức quỳ xuống ôm cậu, “Sao tự mình làm cũng đau đến thế? Sớm biết để cho em bắt tay là được.”

Mặc kệ Lăng Vệ kháng cự lại như thế nào, bướng bỉnh đặt tay đến khe mông, dùng ngón tay sờ soạng tựa như trấn an cúc động vừa mới bị người hành hạ.

Vuốt ve cứng nhắc, lại dùng tới sức lực vô cùng dịu dàng.

Cửa vào như khép lại thật chặt, nếp uốn xung quanh, bởi vì đêm qua bị xỏ xuyên ma sát đến hồng thũng mà trở nên mẫn cảm gấp mấy lần, sau đau nhức tự ngược ban nãy của Lăng Vệ, bị đầu ngón tay em trai thành thạo trấn an, nhất thời, cảm giác thoải mái tuyệt đối không chịu thừa nhận, nhưng không cách nào kháng cự này, lặng lẽ lưu động trong thân thể Lăng Vệ.

“Dừng tay, Lăng Khiêm.” Lăng Vệ xấu hổ quát bảo ngưng lại.

Tiếng động gắt gỏng ngoài mạnh trong yếu, dường như cũng đang không nghe sai bảo hoảng loạn.

“Anh nói dối,” Giọng nói của Lăng Khiêm, dưới tình huống kề sát bên tai truyền vào, trầm thấp chấn động màng nhĩ, tràn ngập từ tính, “Rõ ràng là rất thích được em sờ, lỗ nhỏ ra sức mấp máy co rút lại, còn muốn ngậm đầu ngón tay em, tham ăn.”

Lăng Vệ run rẩy một trận, cực lực chuyển mặt không cho Lăng Khiêm thấy rõ ràng vẻ mặt.

Không lời nào mà đối diện với tầm mắt của Lăng Khiêm.

Bởi vì, quả thật như thế.

Bối rối tới cực điểm, biết thứ giống như đóa hoa quấn quýt dày đặc, quanh quẩn tại cửa vào hậu đình của mình, là đầu ngón tay của em trai, thân thể đáng thẹn, lại nhanh như vậy liền tham lam khoái cảm được vuốt ve, không!

“Rất thoải mái sao?” Vừa bỡn cợt ép hỏi, vừa dùng thủ pháp như đánh đàn, nặng nhẹ đặt lên cửa động mềm mại.

“Không, dừng tay.” Giọng điệu trả lời không đứt quãng, nhưng từng chữ đều giống như nghẹn ngào trong quả quyết.

“Không chịu thua?” Biết anh chỉ là già mồm, bất kể nét mặt không chịu khuất phục bao nhiêu, thế nhưng đầu ngón tay dần dần bị ép vào giữa cơ vòng, xác thực đang bị nhiệt tình mút vào. Tâm tình Lăng Khiêm tươi đẹp như xuân. Ánh mặt trời xán lạn, nụ cười với anh cũng lộ ra vẻ đặc biệt ôn hòa, “Đừng lo, em dùng phương thức rất tốt làm cho anh thoải mái.”

Bỗng nhiên bị đẩy ngã xuống thảm, Lăng Vệ phát hiện mình bị bày thành tư thế tứ chi chạm đất, quỳ giơ cao mông, lập tức kinh hãi. “Lăng Khiêm!”

Ra sức muốn đứng lên, bị Lăng Khiêm phía sau bắt lấy thắt lưng, kéo về phía sau.

“A…!”

“Mông anh, xem ra rất thích được em liếm.”

Đầu lưỡi ướt át mềm mại chạy xung quanh động thịt mẫn cảm, cảm giác đầu ngón tay không cách nào so sánh được.

Xâm phạm ướt át, giảm bớt kháng cự bản năng của cơ vòng, khi đầu lưỡi chui vào trong cơ thể âu yếm niêm mạc, Lăng Vệ dường như bị đánh sâu tới sụp đổ.

Khoái cảm trái đạo đức điên đảo, khiến tất cả đều hòa tan trong dâm mỹ.

“Không… Không cần tiếp tục… Ô… Lăng Khiêm ô…” Cầu xin cùng khóc lóc, đều nóng bỏng dính đầy dấu vết tình sắc.

“Eo anh đang xoay nha.”

“A… Đừng… liếm nữa ô ô a! Đừng liếm…”

“Được, thì cho anh cơ hội một lần làm chủ đi. Anh không xoay mông, em sẽ không liếm.”

Đầu lưỡi hơi rút lui một chút, trước khi đại não Lăng Vệ phát ra mệnh lệnh lý trí, cái mông bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng đã lắc lắc về phía sau, khẩn cầu tiếp tục.

Lăng Khiêm vui vẻ nở nụ cười, một lần nữa ôm lấy cái mông trắng như tuyết của anh trai bắt đầu công kích đầu lưỡi.

“Ưm… Ô ô… A… Lăng… Lăng Khiêm… Ô—“

Tiếp tục rên rỉ, mặt Lăng Vệ nghe vào trong tai, cũng cảm thấy vô cùng dâm đãng. Huống chi thân thể, không biết vì sao đón ý nói hùa đầu lưỡi ẩm ướt giảo hoạt, nơi đau đớn nóng rát, tham lam ôn nhu mềm mại trấn an, làm cậu sinh ra khoái cảm không cách nào thoát khỏi.

Thế nhưng Lăng Khiêm lại vô cùng đáng giận, chỉ dùng đầu lưỡi chậm rãi âu yếm, đùa bỡn đến cửa động cảnh giác mềm hóa, giống như đóa hoa không hề phòng bị, mới chui vào bên trong liếm niêm mạc mẫn cảm.

“Tối hôm qua đã nói, điểm mẫn cảm của anh rất gần.”

Đầu lưỡi cuộn thành hình ống tiến vào chỗ sâu. Rễ sắp tìm được nơi khiến Lăng Vệ kích động nhất. Một chút một chút. Tựa như khi dễ dùng sức quét qua.

“Đừng! Đừng! A ưm ưm…”

Lăng Vệ nằm úp sấp bò về phía trước muốn chạy trốn. Không thể tưởng tượng nổi thân thể trẻ tuổi cũng đã trải qua rèn luyện, lại bị em trai nhỏ hơn ba tuổi dễ dàng bắt lấy thắt lưng.

Căn bản trốn không khỏi từ đầu đến cuối của đầu lưỡi.

“Nếu anh không khóc, liền vẫn liếm chỗ đó, cũng không để cho anh cao trào. Lăng Khiêm đáng giận trêu đùa, cảm giác anh bắt đầu kịch liệt đong đưa eo, lùi đầu lưỡi về. Liếm khóe miệng mình. “Cho tới khi anh khóc, mới cho phép anh cao trào.”

Đúng là người thừa kế của tướng quân nhất ngôn cửu đỉnh.

Sau khi nói như vậy, dùng phương thức như gần như xa đối với Lăng Vệ căn bản không có chút kinh nghiệm chống đỡ nào với tình sự.

Lăng Vệ bắt đầu cắn răng cố gắng chống lại, cuối cùng rốt cuộc bị sửa chữa đến mất mặt lớn tiếng khóc, “Từ bỏ… Tha cho tôi… A ưm… Thật là khó chịu… Ô! Ô…”

Đường nét kiên nghị của quân nhân, vặn vẹo dính với nước mắt, sơ mi trên thân lộn xộn nhăn nhúm.

Trong quá trình giãy giụa, vạt dưới sơ mi có chỗ cũng bị vén lên, bởi vì vẫn bị bàn tay của em trai dùng sức cấm chạy trốn, trên da chỗ eo, lưu lại màu sắc yêu mị.

“Anh là xin em cho anh cao trào sao? Thế nào? Bị em trai liếm mông, liếm đến muốn bắn đúng không?”

“Ô.”

Đã tôn nghiêm mất sạch, nhưng câu hỏi như vậy vẫn không cách nào không có chút liêm sỉ trả lời.

Lăng Vệ cắn môi dưới, đánh chết cũng không nói ra, rên rỉ kìm nén nơi cổ họng vì thế trở nên trầm thấp, càng gợi cảm hơn.

Bộ dáng của mình, hẳn là đã chẳng khác gì kỹ nữ.

Thắt lưng không nghe sai bảo ra sức vặn vẹo, tính khí cương cứng chảy ra dịch thể. Từng giọt từng giọt, đáng xấu hổ rơi trên thảm xa hoa.

“Ai, anh, anh muốn em làm gì anh bây giờ đây? Mạnh miệng như thế, bên chịu khổ chỉ có anh mà thôi.”

Bỗng nhiên phân hai bên mông đến lớn nhất, gần như hoàn toàn áp mặt vào giữa khe mông rất vểnh của anh cả, đầu lưỡi Lăng Khiêm hoàn toàn căng thẳng, lấy độ cứng ẩm ướt mạnh nhất, chui vào bên trong, đè đến điểm nhỏ của Lăng Vệ.

“A! Ưm” Lăng Vệ cả người run rẩy, kiệt lực ngửa ra sau cổ, phun ra hơi thở nóng rực dường như hưởng thụ.

Dịch màu trắng, bắn ra trên thảm.

Lăng Khiêm cũng lộ vẻ rất kích động, phun khí nóng, hỗn loạn hô hấp. Ôm chặt lấy Lăng Vệ sau khi cao trào, kéo ga giường bên cạnh qua lau hết mồ hôi nóng cho cậu.

“Anh, bộ dáng của anh đẹp cực kỳ.”

Lăng Vệ cả người thoát ly, mặc dù mất mặt, loại thời điểm này cũng chỉ có thể tựa vào trong lòng em trai cảm thụ dư vị cùng với trống rỗng thất thần sau khi cao trào.

“Có thể làm cho anh thoải mái như vậy, em thật sự cao hứng.”

Lăng Vệ sửng sốt một lúc, dòng nước ấm mịt mù không biết từ nơi nào trào ra trong lòng, dọc theo mạch máu róc rách lưu động. Cậu lần thứ hai dùng ánh mắt bất đồng nhìn Lăng Khiêm.

“Như vậy, bây giờ nên đến phiên anh làm cho em thoải mái. Anh xem, côn thịt của em đã trướng đến lớn như vậy rồi.”

Ngay sau đó, lời Lăng Khiêm nói ra, nhất thời làm cho cảm giác của cậu hủy diệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook