Trùng Sinh 80: Sau Khi Nhà Bị Giải Tỏa, Tôi Được Đền Bù Nửa Khu Phố
Chương 18:
Chiết Nhĩ Căn Đích Miêu
27/10/2024
Tiếp theo là cho lợn ăn, cho gà ăn, quét nhà, lau bàn, giặt quần áo, làm xong việc nhà còn phải ra đồng làm việc.
Khương Điềm không muốn để mẹ mình vì gia đình này mà làm việc quần quật nên mới kéo bà đi cùng mình thu lươn mà thôi.
Thấy Hồ Quỳnh Phương vẫn còn lo lắng cho đống việc nhà kia, Khương Điềm nhíu mày, đáng thương nhìn mẹ mình...
"Mẹ đi cùng con thu lươn trước đi mà, ngoài ruộng có rắn, con sợ."
Nghe thấy chữ "rắn", lông tơ trên người Hồ Quỳnh Phương cũng dựng đứng lên.
Con gái giống bà, đều rất sợ rắn. Thực ra, nếu không phải thật sự không còn cách nào khác, bà thậm chí còn không dám bắt lươn, thứ đó trông rất giống rắn.
Một người lớn như bà còn sợ, huống chi là con gái?
Hồ Quỳnh Phương đi theo con gái ra ngoài thu lươn.
Uông Xuân Muội vẫn như thường lệ ngủ đến khi mặt trời lên cao, ước chừng con dâu đã làm xong việc, bà ta mới chậm rãi bò dậy.
Không ngờ vừa mở cửa, bà ta đã bị một con lợn đói từ trong chuồng nhảy ra húc ngã xuống đất.
Chỉ nghe thấy một tiếng "á" thảm thiết, con lợn đói phát điên, nặng hơn 200 cân, cứ thế giẫm lên người Uông Xuân Muội.
Bà ta chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó bà ta trợn trắng mắt, đau đớn đến trực tiếp ngất đi.
Khương Điềm không ngờ rằng, sau khi cô được trùng sinh, hộp cơm đầu tiên cô phát đi, "nhân viên giao hàng" phụ trách giao hàng lại là một con lợn béo nặng 200 cân!
Hơn 100 cần câu lươn, vừa đi vừa thu, cũng mất khoảng một tiếng.
Thu cần câu xong , Khương Điềm và Hồ Quỳnh Phương lại kéo ba "lồng bắt cá" thả xuống mương từ tối qua lên.
Không ngờ thu hoạch hôm nay lại cực kỳ nhiều!
Trong lồng bắt cá cao gần nửa người, cá thu được chất thành đống cao bằng ⅓ người, cách lớp lồng tre, có thể nhìn thấy bên trong có mấy con lươn to bằng ngón tay cái, một đống cá bống, cá chạch chạy loạn xạ, còn có rất nhiều tôm cỏ, ốc sên, cá rô phi...
Lồng bắt cá này không tiện thu dọn bên ngoài, may mà Hồ Quỳnh Phương đã quen làm việc này, bà thành thạo lấy đòn gánh và dây thừng mang theo, treo ba lồng bắt cá thu được vào hai bên đòn gánh, cuối cùng cũng treo cả túi nilon đựng lươn lên đòn gánh.
Bà chỉ để con gái xách cần câu lươn nhẹ nhất đi trước mình.
Tháng chín, lúa trên ruộng đã bắt đầu ngả vàng, những hạt lúa đã vào sữa căng mọng treo trên cây lúa, đè cong cả cây lúa.
Bốn người lớn, hai trẻ con nhà họ Khương, tổng cộng được chia hơn 4 mẫu ruộng nước, còn có hơn 2 mẫu ruộng cạn.
Hồ Quỳnh Phương thực sự là một người phụ nữ giỏi việc nước đảm việc nhà.
Bà một mình nuôi hai đứa con, còn phải làm việc nhà, mà vẫn còn có sức làm nhiều ruộng như vậy!
Khương Điềm không muốn để mẹ mình vì gia đình này mà làm việc quần quật nên mới kéo bà đi cùng mình thu lươn mà thôi.
Thấy Hồ Quỳnh Phương vẫn còn lo lắng cho đống việc nhà kia, Khương Điềm nhíu mày, đáng thương nhìn mẹ mình...
"Mẹ đi cùng con thu lươn trước đi mà, ngoài ruộng có rắn, con sợ."
Nghe thấy chữ "rắn", lông tơ trên người Hồ Quỳnh Phương cũng dựng đứng lên.
Con gái giống bà, đều rất sợ rắn. Thực ra, nếu không phải thật sự không còn cách nào khác, bà thậm chí còn không dám bắt lươn, thứ đó trông rất giống rắn.
Một người lớn như bà còn sợ, huống chi là con gái?
Hồ Quỳnh Phương đi theo con gái ra ngoài thu lươn.
Uông Xuân Muội vẫn như thường lệ ngủ đến khi mặt trời lên cao, ước chừng con dâu đã làm xong việc, bà ta mới chậm rãi bò dậy.
Không ngờ vừa mở cửa, bà ta đã bị một con lợn đói từ trong chuồng nhảy ra húc ngã xuống đất.
Chỉ nghe thấy một tiếng "á" thảm thiết, con lợn đói phát điên, nặng hơn 200 cân, cứ thế giẫm lên người Uông Xuân Muội.
Bà ta chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, sau đó bà ta trợn trắng mắt, đau đớn đến trực tiếp ngất đi.
Khương Điềm không ngờ rằng, sau khi cô được trùng sinh, hộp cơm đầu tiên cô phát đi, "nhân viên giao hàng" phụ trách giao hàng lại là một con lợn béo nặng 200 cân!
Hơn 100 cần câu lươn, vừa đi vừa thu, cũng mất khoảng một tiếng.
Thu cần câu xong , Khương Điềm và Hồ Quỳnh Phương lại kéo ba "lồng bắt cá" thả xuống mương từ tối qua lên.
Không ngờ thu hoạch hôm nay lại cực kỳ nhiều!
Trong lồng bắt cá cao gần nửa người, cá thu được chất thành đống cao bằng ⅓ người, cách lớp lồng tre, có thể nhìn thấy bên trong có mấy con lươn to bằng ngón tay cái, một đống cá bống, cá chạch chạy loạn xạ, còn có rất nhiều tôm cỏ, ốc sên, cá rô phi...
Lồng bắt cá này không tiện thu dọn bên ngoài, may mà Hồ Quỳnh Phương đã quen làm việc này, bà thành thạo lấy đòn gánh và dây thừng mang theo, treo ba lồng bắt cá thu được vào hai bên đòn gánh, cuối cùng cũng treo cả túi nilon đựng lươn lên đòn gánh.
Bà chỉ để con gái xách cần câu lươn nhẹ nhất đi trước mình.
Tháng chín, lúa trên ruộng đã bắt đầu ngả vàng, những hạt lúa đã vào sữa căng mọng treo trên cây lúa, đè cong cả cây lúa.
Bốn người lớn, hai trẻ con nhà họ Khương, tổng cộng được chia hơn 4 mẫu ruộng nước, còn có hơn 2 mẫu ruộng cạn.
Hồ Quỳnh Phương thực sự là một người phụ nữ giỏi việc nước đảm việc nhà.
Bà một mình nuôi hai đứa con, còn phải làm việc nhà, mà vẫn còn có sức làm nhiều ruộng như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.