Chương 21
Dạ Nhược Ly
16/11/2015
"Công tác? Ở đâu? " Bạch Lộ ngạc nhiên hỏi.
"B Thị, bước đầu đã thành công anh nghĩ đến lúc mở rộng thị trường, sẵn diệp anh có vài chuyện cần giải quyết ở B Thị nên muốn em cùng đi " Dạ Tiếu Thiên giải thích.
"Khi nào mình đi? "
"Ngày mai 9h sáng anh đặt xong vé máy bay rồi "
"Vậy còn hỏi ý em làm gì? Đây là thông báo " Bạch Lộ cáu
"Hihi anh đây là chuẩn bị trước thôi mà, nếu em không đồng ý anh sẽ hồi vé máy bay, anh nghĩ em đi một mình không tiện sẵn anh đi công tác dẫn em theo sẽ một công đôi việc "
"Đi mấy ngày? Để em chuẩn bị đồ "
"Nếu không có chuyện phát sinh thì 1 tuần, nhưng em mang ít đồ thôi đến B Thị cũng có công ty đến đó mua thêm "
"Cũng được, em đi trước mai gặp " Bạch Lộ mở cửa xe muốn bước xuống thì tay bên kia bị giữ lại
"Còn chuyện gì sao?" Bạch Lộ nghi hoặc hỏi
"Em có phải quên gì không? " Dạ Tiếu Thiên ai oán nhìn Bạch Lộ chăm chú, quên gì sao? Nhìn nhìn túi xách, điện thoại, ví đều đủ mà,
"Đâu có.... ... " nhìn người bình thường lúc nào cũng chuẩn trạc giờ như oán phụ nhìn trượng phu bỏ rơi mình thì nuốt lời sắp nói vào luôn.
Rốt cuộc nàng biết quên cái gì, đỏ mặt nghiên người qua Chụt một cái lên má của người nào đó rồi chạy chối chết lên nhà.
Dạ Tiếu Thiên nhìn nàng chạy loạn càng vui vẻ, Ha ha Tiểu Lộ ngượng ngùng thật đáng yêu quá đi, lại nghĩ đến ngày mai hahaha không phải giống như đi hưởng tuần trăng mật sao?
Hắc hắc, vì ngày mai hắn đã lên kế hoạch thật lâu nha, tốt nhất là một chuyến đi này về thì kết hôn luôn, ai nha không được nếu đợi đến lúc Tiểu Lộ đồng ý mới chuẩn bị thì sẽ không kịp. Phải chuẩn bị lễ cưới từ bây giờ thôi.
Người nào đó cảm xúc thăng hoa tươi cười ngốc nghếch chuẩn bị cho lễ cưới linh đình trong khi cô dâu còn chưa biết chút gì, đâu có chuyện dễ dàng như vậy ah!
Tội nghiệp Dạ tổng bị ảo tưởng tình yêu làm mờ mắt rồi đâu có nhận ra sự thật, đúng là càng tội nghiệp cho một lão nam nhân đang mơ ước hạnh phúc tình yêu lắp lánh, tội nghiệp quá!
Những chuyện này đều rơi vào mắt Tâm Tâm đứng trên lầu, móng tay đâm vào lòng bàn tay, con ngốc đó có gì hơn nàng không phải lẳng lơ quyến rũ đàn ông sao, còn làm ra vẻ chính chuyên
Phi! Đồ đê tiện đó có gì hơn nàng lại câu được Dạ tổng của Thiên Tuyệt, còn mở một công ty quy mô cho ả ta. Đồ đê tiện, tiện nhân! tao sẽ làm cho anh ấy thấy rõ bản chất đê tiện lẳng lơ của mày, để xem mày sẽ có bộ dạng chật như thế nào.
Bạch Lộ hiện giờ không có tinh thần và thời gian để ý chuyện của Tâm Tâm nữa, nghĩ lại quả thật nên cảm ơn nàng ta
Nếu không có nàng ta ban tặng sao nàng có được cơ hội tìm thấy người thân yêu quý trọng của mình, sao nàng lại có cuộc sống hạnh phúc như hiện nay, nàng đã nghĩ rồi nếu nàng ta an phận thì nàng cũng sẽ không làm khó nàng ta.
"cốc cốc "
"Tiểu Lộ mình vào có được không? "
Tâm Tâm? Mới vừa nhắc đến liền đến linh thật.
"Vào đi, cửa không khóa "
Tâm Tâm mở cửa bước vào rồi đóng lại đến bên nàng ngồi xuống, nhìn thấy nàng đang xếp đồ mới hỏi
"Cậu chuẩn bị đi đâu sao?" "
Mình đi công tác "
"Vậy sao? đã thật lâu mình không có ra ngoài chung, mình định rủ cậu tối đi dạo phố sẵn tiện mua ít đồ, nếu cậu bận thì thôi vậy, ai!! đã chuẩn bị xong rồi.. "
"Mấy giờ? Sáng mai mình mới đi tối nay hẳn là còn rảnh "
"Nếu cậu không tiện thì để mình đi một mình vậy, không có việc gì đâu, dù sao mình đi một mình cũng quen rồi.. Ah, mình không có ý gì khác, cậu đừng hiểu lầm "
Muốn nàng đi đến thế còn làm ra vẻ, thật tội nàng ta còn làm giống như vậy. Nhưng mà nàng muốn xem rốt cuộc trong hồ lô nàng ta bán thuốc gì? Ý đồ gì đây? Thật chờ mong quá.
"Có gì đâu chứ, mình cũng muốn mua ít đồ, cậu đừng nghĩ nhiều chỉ một buổi tối thôi mà không lẻ cậu định làm chuyện gì xấu với mình sao?"
Thành công làm cho người nàng ta cứng lại một chút, có tật giật mình sao? Không để nàng ta suy nghĩ Bạch Lộ đã cười nói
"Mình đùa thôi mà, cậu thì sao có thể làm gì chứ, 6h30 nhé, đi dạo mua sắm chắc khoảng 9h về nhà là được"
"Vậy chút nữa mình gọi cậu, tiếc thật Tuyết Tuyên và Mễ Quyên không ở nhà, nếu không rủ hai cậu ấy đi cùng sẽ vui hơn"
Chậc! Hẳn là vui vẻ muốn chết còn Làm bộ làm tịch, biết ngày này trong tuần hai người đó đều ở lại ký túc xá trường còn ra vẻ, sao đời trước nàng lại không nhận ra ah, đúng là đầu bị lừa đá rồi.
"Ukm tiếc thật, nhưng để lần sau là được mà "
"Cũng đành vậy, mình về phòng trước " vừa bước ra khỏi phòng vẻ tiếc nuối thay bằng nụ cười đắc ý, tao sẽ cho con tiện nhân mày một món quà đặc biệt. Lấy điện thoại ra gửi đi một tin nhắn. Là thời gian địa điểm nàng ta sẽ đến. Phải về chuẩn bị cho tiết mục tối nay thôi.
6h30 tối. Bạch Lộ và Tâm Tâm ra khỏi nhà đến trung tâm thương mại.
"Trước dạo một vòng đi hảy mua đồ "
"Sao cũng được" Tâm Tâm dẫn Bạch Lộ dạo hết nơi này đến nơi khác rồi dùng ở chỗ bán đĩa CD chọn lựa, chỗ này tương đối đông người, nhưng nàng để ý thấy có hai người đã theo dõi nàng từ lúc ở cửa trung tâm thương mại đến giờ.
Muốn giở trò gì đây? Nàng làm như vô ý mà cũng xem đĩa Một người nhân lúc người đông đến phía sau muốn lấy ví tiền của nàng
Bạch Lộ vẫn làm như không thấy lúc này người thứ hai động, bước đến chụp lên cánh tay tên kia.
"Dám ở đây trộm cắp sao? Có ai không? mau báo cảnh sát" Giọng nói này, âm thanh này là hắn!. Lý Hiên Vương!.
Bạch Lộ hít sâu một hơi làm ra vẻ mặt hoảng sợ mà cảm kích quay lại đối diện với gương mặt kia.
"Hiên Vương, sao cậu lại ở đây? Cũng đến mua đồ sao?" Tâm Tâm nhìn người phía sau kinh ngạc thốt lên.
"Mình đến mua một số thứ, sau đó nhìn thấy giống cậu nên mới đi theo rồi gặp tên móc túi này, các cậu kiểm tra xem có mất thứ gì không? "
"Trời ạh! May mắn gặp cậu nếu không cũng không biết sao nữa. Cảm ơn nha, hay tớ mời cậu một bữa xem như cảm ơn cậu có được không? "
Oh, hai người các ngươi đúng là giỏi diễn trò, người khác nhìn vào sẽ thấy một cậu thanh Niên gan dạ dũng cảm bắt trộm, một cô bạn muốn cảm ơn, diễn đúng là không một kẻ hở, nhưng nàng không còn là con nhóc ngây thơ kiếp trước. Muốn tính kế nàng không đơn giản như vậy.
"Đúng vậy! đừng từ chối, xem như là ăn mừng gặp nhau đi " Bạch Lộ cũng hùa theo.
"Nếu vậy mình không từ chối nữa, Tâm Tâm cậu vẫn chưa giới thiệu với mình "
"Ai nha mình quên mất, đây là bạn thân của mình Bạch Lộ cậu gọi tiểu Lộ là được, còn vị này là Lý Hiên Vương học cùng khoa với mình "
"Chào cậu, mình nghe Tâm Tâm nhắc đến cậu rất nhiều lần, Bây giờ gặp mặt mới biết thì ra cậu còn xinh hơn lời Tâm Tâm nói" Đây đúng là mấy chiêu tán gái cũ rít..
"B Thị, bước đầu đã thành công anh nghĩ đến lúc mở rộng thị trường, sẵn diệp anh có vài chuyện cần giải quyết ở B Thị nên muốn em cùng đi " Dạ Tiếu Thiên giải thích.
"Khi nào mình đi? "
"Ngày mai 9h sáng anh đặt xong vé máy bay rồi "
"Vậy còn hỏi ý em làm gì? Đây là thông báo " Bạch Lộ cáu
"Hihi anh đây là chuẩn bị trước thôi mà, nếu em không đồng ý anh sẽ hồi vé máy bay, anh nghĩ em đi một mình không tiện sẵn anh đi công tác dẫn em theo sẽ một công đôi việc "
"Đi mấy ngày? Để em chuẩn bị đồ "
"Nếu không có chuyện phát sinh thì 1 tuần, nhưng em mang ít đồ thôi đến B Thị cũng có công ty đến đó mua thêm "
"Cũng được, em đi trước mai gặp " Bạch Lộ mở cửa xe muốn bước xuống thì tay bên kia bị giữ lại
"Còn chuyện gì sao?" Bạch Lộ nghi hoặc hỏi
"Em có phải quên gì không? " Dạ Tiếu Thiên ai oán nhìn Bạch Lộ chăm chú, quên gì sao? Nhìn nhìn túi xách, điện thoại, ví đều đủ mà,
"Đâu có.... ... " nhìn người bình thường lúc nào cũng chuẩn trạc giờ như oán phụ nhìn trượng phu bỏ rơi mình thì nuốt lời sắp nói vào luôn.
Rốt cuộc nàng biết quên cái gì, đỏ mặt nghiên người qua Chụt một cái lên má của người nào đó rồi chạy chối chết lên nhà.
Dạ Tiếu Thiên nhìn nàng chạy loạn càng vui vẻ, Ha ha Tiểu Lộ ngượng ngùng thật đáng yêu quá đi, lại nghĩ đến ngày mai hahaha không phải giống như đi hưởng tuần trăng mật sao?
Hắc hắc, vì ngày mai hắn đã lên kế hoạch thật lâu nha, tốt nhất là một chuyến đi này về thì kết hôn luôn, ai nha không được nếu đợi đến lúc Tiểu Lộ đồng ý mới chuẩn bị thì sẽ không kịp. Phải chuẩn bị lễ cưới từ bây giờ thôi.
Người nào đó cảm xúc thăng hoa tươi cười ngốc nghếch chuẩn bị cho lễ cưới linh đình trong khi cô dâu còn chưa biết chút gì, đâu có chuyện dễ dàng như vậy ah!
Tội nghiệp Dạ tổng bị ảo tưởng tình yêu làm mờ mắt rồi đâu có nhận ra sự thật, đúng là càng tội nghiệp cho một lão nam nhân đang mơ ước hạnh phúc tình yêu lắp lánh, tội nghiệp quá!
Những chuyện này đều rơi vào mắt Tâm Tâm đứng trên lầu, móng tay đâm vào lòng bàn tay, con ngốc đó có gì hơn nàng không phải lẳng lơ quyến rũ đàn ông sao, còn làm ra vẻ chính chuyên
Phi! Đồ đê tiện đó có gì hơn nàng lại câu được Dạ tổng của Thiên Tuyệt, còn mở một công ty quy mô cho ả ta. Đồ đê tiện, tiện nhân! tao sẽ làm cho anh ấy thấy rõ bản chất đê tiện lẳng lơ của mày, để xem mày sẽ có bộ dạng chật như thế nào.
Bạch Lộ hiện giờ không có tinh thần và thời gian để ý chuyện của Tâm Tâm nữa, nghĩ lại quả thật nên cảm ơn nàng ta
Nếu không có nàng ta ban tặng sao nàng có được cơ hội tìm thấy người thân yêu quý trọng của mình, sao nàng lại có cuộc sống hạnh phúc như hiện nay, nàng đã nghĩ rồi nếu nàng ta an phận thì nàng cũng sẽ không làm khó nàng ta.
"cốc cốc "
"Tiểu Lộ mình vào có được không? "
Tâm Tâm? Mới vừa nhắc đến liền đến linh thật.
"Vào đi, cửa không khóa "
Tâm Tâm mở cửa bước vào rồi đóng lại đến bên nàng ngồi xuống, nhìn thấy nàng đang xếp đồ mới hỏi
"Cậu chuẩn bị đi đâu sao?" "
Mình đi công tác "
"Vậy sao? đã thật lâu mình không có ra ngoài chung, mình định rủ cậu tối đi dạo phố sẵn tiện mua ít đồ, nếu cậu bận thì thôi vậy, ai!! đã chuẩn bị xong rồi.. "
"Mấy giờ? Sáng mai mình mới đi tối nay hẳn là còn rảnh "
"Nếu cậu không tiện thì để mình đi một mình vậy, không có việc gì đâu, dù sao mình đi một mình cũng quen rồi.. Ah, mình không có ý gì khác, cậu đừng hiểu lầm "
Muốn nàng đi đến thế còn làm ra vẻ, thật tội nàng ta còn làm giống như vậy. Nhưng mà nàng muốn xem rốt cuộc trong hồ lô nàng ta bán thuốc gì? Ý đồ gì đây? Thật chờ mong quá.
"Có gì đâu chứ, mình cũng muốn mua ít đồ, cậu đừng nghĩ nhiều chỉ một buổi tối thôi mà không lẻ cậu định làm chuyện gì xấu với mình sao?"
Thành công làm cho người nàng ta cứng lại một chút, có tật giật mình sao? Không để nàng ta suy nghĩ Bạch Lộ đã cười nói
"Mình đùa thôi mà, cậu thì sao có thể làm gì chứ, 6h30 nhé, đi dạo mua sắm chắc khoảng 9h về nhà là được"
"Vậy chút nữa mình gọi cậu, tiếc thật Tuyết Tuyên và Mễ Quyên không ở nhà, nếu không rủ hai cậu ấy đi cùng sẽ vui hơn"
Chậc! Hẳn là vui vẻ muốn chết còn Làm bộ làm tịch, biết ngày này trong tuần hai người đó đều ở lại ký túc xá trường còn ra vẻ, sao đời trước nàng lại không nhận ra ah, đúng là đầu bị lừa đá rồi.
"Ukm tiếc thật, nhưng để lần sau là được mà "
"Cũng đành vậy, mình về phòng trước " vừa bước ra khỏi phòng vẻ tiếc nuối thay bằng nụ cười đắc ý, tao sẽ cho con tiện nhân mày một món quà đặc biệt. Lấy điện thoại ra gửi đi một tin nhắn. Là thời gian địa điểm nàng ta sẽ đến. Phải về chuẩn bị cho tiết mục tối nay thôi.
6h30 tối. Bạch Lộ và Tâm Tâm ra khỏi nhà đến trung tâm thương mại.
"Trước dạo một vòng đi hảy mua đồ "
"Sao cũng được" Tâm Tâm dẫn Bạch Lộ dạo hết nơi này đến nơi khác rồi dùng ở chỗ bán đĩa CD chọn lựa, chỗ này tương đối đông người, nhưng nàng để ý thấy có hai người đã theo dõi nàng từ lúc ở cửa trung tâm thương mại đến giờ.
Muốn giở trò gì đây? Nàng làm như vô ý mà cũng xem đĩa Một người nhân lúc người đông đến phía sau muốn lấy ví tiền của nàng
Bạch Lộ vẫn làm như không thấy lúc này người thứ hai động, bước đến chụp lên cánh tay tên kia.
"Dám ở đây trộm cắp sao? Có ai không? mau báo cảnh sát" Giọng nói này, âm thanh này là hắn!. Lý Hiên Vương!.
Bạch Lộ hít sâu một hơi làm ra vẻ mặt hoảng sợ mà cảm kích quay lại đối diện với gương mặt kia.
"Hiên Vương, sao cậu lại ở đây? Cũng đến mua đồ sao?" Tâm Tâm nhìn người phía sau kinh ngạc thốt lên.
"Mình đến mua một số thứ, sau đó nhìn thấy giống cậu nên mới đi theo rồi gặp tên móc túi này, các cậu kiểm tra xem có mất thứ gì không? "
"Trời ạh! May mắn gặp cậu nếu không cũng không biết sao nữa. Cảm ơn nha, hay tớ mời cậu một bữa xem như cảm ơn cậu có được không? "
Oh, hai người các ngươi đúng là giỏi diễn trò, người khác nhìn vào sẽ thấy một cậu thanh Niên gan dạ dũng cảm bắt trộm, một cô bạn muốn cảm ơn, diễn đúng là không một kẻ hở, nhưng nàng không còn là con nhóc ngây thơ kiếp trước. Muốn tính kế nàng không đơn giản như vậy.
"Đúng vậy! đừng từ chối, xem như là ăn mừng gặp nhau đi " Bạch Lộ cũng hùa theo.
"Nếu vậy mình không từ chối nữa, Tâm Tâm cậu vẫn chưa giới thiệu với mình "
"Ai nha mình quên mất, đây là bạn thân của mình Bạch Lộ cậu gọi tiểu Lộ là được, còn vị này là Lý Hiên Vương học cùng khoa với mình "
"Chào cậu, mình nghe Tâm Tâm nhắc đến cậu rất nhiều lần, Bây giờ gặp mặt mới biết thì ra cậu còn xinh hơn lời Tâm Tâm nói" Đây đúng là mấy chiêu tán gái cũ rít..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.