Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 267: Thiêu đốt ma lực
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
05/09/2013
Giữa nguyên tố pháp sư và đạo tặc có sự khác nhau. “Đạo tặc được xưng là
vương vùng dã ngoại. Am hiểu dã chiến, trong môi trường tự nhiên có thể
sử dụng tiềm hành, ẩn nấp, mà kể cả tốc độ chạy trốn so với các chức
nghiệp khác cũng nhanh hơn nhiều. Về phần nguyên tố pháp sư, thời điểm
đối chiến với đạo tặc cùng cấp, có tỷ lệ thắng khoảng bốn thành. Nhưng
bọn hắn không am hiểu truy kích, nếu một tên đạo tặc muốn chạy, mấy tên
pháp sư chân ngắn đều giống nhau, không ai đuổi được.
Nhìn đám ngoạn gia trong công hội bị đồ lục, Dạ Phá Thần Côn giận điên lên.
Tên đạo tặc này rất giỏi a!
Dạ Phá Thần Côn ngày thường ít khi ra tay, nhưng cũng không phải vì thế mà nói hắn không có thực lực, vì hắn biết rõ ràng, một hội trưởng công hội chỉ biết tàn nhẫn tranh đấu là chưa đủ. Cho dù chiến thần cũng có lúc chiến bại. Thuộc tính tương khắc, kỹ năng tương khắc, chức nghiệp tương khắc… nhiều lắm.
Hắn tuy một thân bản lãnh, cũng tuyệt đối không giám tự nhận vô địch thiên hạ.
Hội trưởng công hội có thể bách chiến bách thắng, đối với đám đội viên, chắc chắn là một sự ủng hộ rất lớn. Tựa như Nhiếp Ngôn, đến hiện tại vẫn chưa từng thất bại, thế nên sĩ khí của Ngưu Nhân Bộ Lạc tăng vọt tới mực trước đây chưa từng có.
Nhưng trên thực tế, Nhiếp Ngôn đây là đang diễn xiếc đi trên dây
Thiên hạ người tài ba nhiều không kể xiết! Nếu có người đem Nhiếp Ngôn xử lý, phá cuồng tặc bất bại kim thân, thần thoại tan vỡ, đám người đang có tâm lý cuồng hội trưởng sẽ dần dần trở lại lý trí hơn, tinh thần cũng bị đả kích nghiêm trọng.
Dạ Phá Thần Côn so với Nhiếp Ngôn lại càng thêm lý trí, điều mà một hội trưởng như hắn muốn làm, không phải là thích thú việc tranh đấu tàn nhẫn, mà là bảo trì sự uy nghiêm và vẻ thần bí.
Dưới tình huống bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay, nếu đã ra tay, như vậy chắc chắn phải thấy máu.
Nhưng hiện tại, nhìn đám huynh đệ mình một tay đưa tới, một tay bồi dưỡng bị tàn sát như vậy, hắn rốt cục nhịn không được nữa
Bồ tát còn có vài phần nộ khí!
“Tất cả mục sư, thánh kỵ sĩ, lên cho ta, buff!” Dạ Phá Thần Côn quát, hắn huy động pháp quyền, một đám ma pháp nguyên tố cuồng bạo nhanh chóng tụ tập quanh hắn, pháp bào không gió mà bay, mặt khác, hắn cũng tự buff cho mình mấy cái trạng thái tốt. Nguyên đám mục sư cùng thánh kỵ sỹ bắt đầu buff tăng ma pháp cho Dạ Phá Thần Côn.
Thuộc tính tăng như bão táp.
Khí thế như bão táp! Thần kỳ thuật, Gia thuật, Ban ân thuật, Cầu nguyệt thuật!
Trong nháy máy, hơn hai mươi cái buff được ném lên người hắn. Thuộc tính lập tức tăng một mảnh lớn, trí lực, lực lượng, nhanh nhẹn, mặc kệ mấy thứ này có hữu dụng hay không, toàn bộ đều buff cho hắn, sức mạnh ma pháp, có lẽ tăng lên được khoảng 60 điểm, bất quá, 60 điểm cũng là phi thường mạnh rồi.
Làn da Dạ Phá Thần Côn phát ra bạch sắc quang huy nhàn nhạt, đó là hiệu ứng trạng thái do mục sư và thánh kỵ sỹ gia trì.
Da Phá Thần Công huy động pháp trượng, một luồng quang mang ma pháp nguyên tố lượn lờ xung quanh hắn.
Thiêu đốt ma lực!
Thi triển tất cả các kỹ năng nguyên tố ma pháp, giá trị tiêu hao mana tăng gấp hai lần, mỗi giây thiêu đốt 2 điểm năng lượng.
Liên tục trong ba phút, cooldown năm ngày.
Cột mana từ từ đi xuống, Dạ Phá Thần Côn cảm giác có một luồng năng lượng nóng rực trong bụng cháy lên, tất cả thuộc tính tăng vọt ba thành.
Tất cả nguyên tố ma pháp phóng ra, hiệu quả tăng thêm ba thành, trí lực tăng thêm một thành, tốc độ phóng thích ma pháp tăng lên bốn.
Đây là một ma pháp trạng thái cao cấp. Loại ma pháp này so với ma pháp nguyên tố điện còn hiếm hơn. Ai hơn ai kém đều rất khó nói.
Skill ma lực thiêu đốt cùng mấy kỹ năng thêm vào từ Trật tự chi chương của Nhiếp Ngôn có chút giống nhau.
Trạng thái ma lực thiêu đốt rất khó duy trì, pháp sư mana tiêu hao vốn đã rất nhanh, ma pháp tiêu hao gấp hai lần còn kinh khủng hơn, đã thế mỗi giây còn tiêu hao hai năng lượng, coi như mãnh nhân, chỉ số mana có vượt qua 2000 cũng không chịu nổi tiêu hao kinh khủng như vậy.
Phong hành chi tốc!
Phong hành chi tốc là một kỹ năng rất tốt của nguyên tố pháp sư. Tốc độ di chuyển gia tăng 30%. Tốc độ di chuyển cao rất hữu hiệu trong việc tránh né công kích của đạo tặc hoặc chiến sĩ. Bình thường, kỹ năng này tuy có tác dụng, nhưng tác dụng không lớn, vì đám pháp sư chân ngắn, dù tốc độ chạy có tăng thêm một tí cũng không thoát khỏi truy kích của đạo tặc và truy phong của chiến sỹ.
Nhưng lúc này, Phong hành chi tốc lại đem đến hiệu quả hoàn toàn bất đồng.
Thêm vào tốc độ di chuyển mà không nhanh hơn cưỡi ngựa thì cũng chỉ như vậy mà thôi
Da Phá Thần Côn tốc độ tăng vọt, quả xứng với danh tiếng skill Phong Hành
Buff thêm cho mình vài trạng thái có lợi, Dạ Phá Thần Công nhắm hướng Nhiếp Ngôn đuổi tới, khoảng cách của hắn với Hoàng Kim Địa Long cũng chỉ khoảng 10 thước, nhưng hắn tài cao gan lớn, coi như không thấy Hoàng Kim Địa Long.
Hoàng Kim Địa Long cừu hận đều tập trung trên người Nhiếp Ngôn nên hắn căn bản không phải lo chuyện Hoàng Kim Địa Long đột nhiên chuyển mục tiêu.
Băng lăng chi vũ!
Dạ Phá Thần Công dựa vào ánh mắt của Hoàng Kim Địa Long, phán đoán vị trí của Nhiếp Ngôn. Pháp trượng vung lên, những tảng băng bén nhọn bay khắp bầu trời rồi lập tức hướng mặt đất ghim thẳng xuống.
Những tảng băng này, có vài tảng nhỏ dài, nhọn hoắt, bao phủ chi chít phạm vi ba thước xung quanh. Trên mặt đất, những tiếng ầm ầm nổ tung liên tục vang lên, mấy trăm ngoạn gia đứng trong khu vực, trên đầu ào ào khiêu khởi một đám trị số thương tổn khoảng hai, ba điểm.
Hóa ra băng lăng chi vũ căn bản không phải ma pháp gây thương tổn.
Không gian tràn ngập một mảnh băng sương. Những mảnh băng tinh thật nhỏ cùng lúc bám lên trên từng người. Thân ảnh tất cả mọi người không thể nghi ngờ đều bị lộ ra ngoài, kể cả Nhiếp Ngôn đang đứng giữa.
Ma pháp này có hiệu ứng giảm tốc độ di chuyển của tất cả ngoạn gia trong vùng ảnh hưởng. Nhưng do Dạ Phá Thần Côn thi triển ra, hiệu quả phi thường kinh người. Tốc độ di chuyển trực tiếp giảm 80%.
Nhiếp ngôn phát hiện quanh người đều bị bao phủ bởi băng lăng chi vũ. Lúc này dù cho tốc độ có nhanh đến mấy cũng không thể tránh né được nữa. Hắn vội vàng uống một lọ dược tề kháng băng. Nhiệt độ xung quanh đang không ngừng giảm xuống, trong không khí tràn ngập băng vụ, tốc độ di chuyển của Nhiếp Ngôn giảm xuống một mảng lớn, quả là một skill trạng thái hiệu quả.
Nhiếp ngôn phát hiện quanh người đều bị bao phủ bởi băng lăng chi vũ. Lúc này dù cho tốc độ có nhanh đến mấy cũng không thể tránh né được nữa. Hắn vội vàng uống một lọ dược tề kháng băng. Nhiệt độ xung quanh đang không ngừng giảm xuống, trong không khí tràn ngập băng vụ, tốc độ di chuyển của Nhiếp Ngôn giảm xuống một mảng lớn, quả là một skill trạng thái hiệu quả.
Trong lòng Nhiếp Ngôn cả kinh, đây là skill băng lăng chi vũ mạnh nhất mà hắn từng được thấy. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy Dạ Phá Thần côn toàn pháp bào tung bay, đạo đạo quang mang ma lực lưu chuyển, chỉ dùng một mắt Nhiếp Ngôn cũng biết hắn đang thi triển cái gì! Là thiêu đốt ma lực!
Cái ma pháp này, trong nhiều bản update về sau không ngừng bị neft (làm yếu đi), tuy vậy vẫn là một trong những ma pháp cường hãn nhất của nguyên tố pháp sư.
Đến hậu ký, nguyên tố pháp sư sở hữu skill này có lẽ chỉ chiếm khoảng 1%. Với đẳng cấp hiện tại mà có được thiêu đốt ma lực, hẳn là chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Đây còn là thời điểm skill thiêu đốt ma lực chưa bị neft, quả thực làm cho người ta phải sợ hãi.
Con mắt Nhiếp Ngôn híp vào thành một khe hẹp, trong mắt hiện lên một đạo sát cơ. Kỹ năng thiêu đốt ma lực này có tác dụng phụ rất mạnh, đó là sau khi dùng lập tức bị suy yếu trong thời gian một phút. Lúc bị suy yếu, toàn bộ thuộc tính giảm xuống 8 thành.
Nhưng trong thời gian thiêu đốt ma lực còn hiệu quả, Nhiếp Ngôn tuyệt đối không giám cùng Dạ Phá Thần Côn tranh phong.
Trên thực tế, nếu mở ra thiên thần trọng tài, quả thực có thể bỏ qua công kích của Dạ Phá Thần Côn, nhưng thiên thần trọng tài vẫn còn chỗ hữu dụng, không phải tình huống bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí.
Cực hàn băng thứ!
Dạ Phá Thần Côn huy động pháp trượng, trên mặt đất đột mọc lên một đám gai băng, tốc độ cực nhanh.
Đám gai băng này cực kỳ khủng bố, nếu là bị phập trúng (đít). Sẽ ngay lập tức bị stun, nằm im vô pháp nhúc nhích.
Ngày thường, loại skill gai băng trạng thái này cũng chẳng hề tỏ ra lợi hài, vì gai băng công kích quá chậm, đám ngoạn gia đều có đầy đủ thời gian để né tránh. Nhưng ở trạng thái thiêu đốt ma lực, Dạ Phá Thần Côn thi triển ra gai băng, tốc độ công kích hết sức kinh khủng.
Nhiếp Ngôn nhảy lên một cái, cuống cuồng chạy ra ngoài.
Trên mặt đất, ối chao ôi, một cái gai băng óng ánh, trong suốt đột nhiên trồi lên, dài đến cả thước.
Đám gai băng này toàn bộ đánh trượt, nhưng vẫn không ngừng nghỉ, bắn lên như đinh.
Là ma pháp cấp thấp, nên thời gian cooldown cực nhanh, lượng mana cần dùng lại ít, tốc độ công kích nuột, đánh trúng còn có thể đem nạn nhân stun tại chỗ.
Dạ Phá Thần Côn đương nhiên hiểu các sử dụng hiệu quả skill thiêu đốt ma lực. Đem những gai băng này sinh sôi không nhừng, một tên thuẫn chiến sĩ, huýet lượng khá trâu bị dính gai băng, đóng đinh tại chỗ. Đây là chỗ khủng bố của thiêu đốt ma lực, bất kỳ một ma pháp cấp thấp nào, trong trạng thái ma lực thiêu đốt sức mạnh đều tăng lên trên một mảng lớn, càng về sau càng tớm, có tính nguy hiểm cao.
Vì gai băng của Dạ Phá Thần Côn công kích quá nhanh, thời gian khoảng cánh rất ngắn, Nhiếp Ngôn mấy lần xém tí nữa bị đánh trúng làm hắn kinh hãi không thôi. Kiếp trước, hắn bị nguyên tố pháp sư sử dụng thiêu đốt ma lực đập chết năm lần, nhưng được như Dạ Phá Thần Côn, sử dụng thiêu đốt ma lực cực kỳ sắc bén như vậy, thật hiếm thấy.
Thiêu đốt ma lực về sau, càng là ma pháp cấp thấp, sử dụng càng mang tính công kích mãnh liệt.
Ví dụ như cực hàn băng thứ, tiểu hỏa cầu, áo thuật phi đạn…
Dạ Phá Thần Côn hiển nhiên đã hiểu được ý nghĩa của thiêu đốt ma lực.
Nhiếp Ngôn lắc mình, tránh được một đám cực hàn băng thứ công kích tới. Vừa rơi xuống đất, mặt đất dưới chân khẽ chấn động, lại thêm một đám gai băng mọc lên. Nhiếp Ngôn nghiêng người không kịp, bị một gai băng đâm xuyên qua chân, lập tức một đạo sâm lãnh hàn khí theo lòng bàn chân truyền lên.
“Hắn ở đấy, đập hắn!”
Lúc này, đám ma pháp sư cũng không để ý an nguy bản thân, ào ào phóng ra ma pháp công kích Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn ánh mắt đảo qua phía trước, dừng lại trên một cây đại thụ. Tay trái duỗi ra, một đạo tơ nhện vụt đi. Đạo tơ nhện này lập tức dán lên một nhánh của cây đại thụ, Nhiếp Ngôn kéo mạnh, thân thể lăng không bay lên.
Vọt đi một khoảng cách bốn năm thước, nhảy lên cành cây.
Mọi người sĩnh sờ, không ai nghĩ Nhiếp Ngôn lại có kỹ năng như vậy!
Đây rốt cuộc là vật gì, tơ nhện ư?
Đúng lúc này, Hoàng Kim Địa Long đi đến, phun một đạo long tức xuống dưới. Oanh, đá vụn, hoa lửa vẩy ra bốn phía. Khí lãng nóng rực quay cuồng tản đi.
Dạ Phá Thần Côn không nghĩ công kích tới như vậy vẫn không cách nào tóm được Nhiếp Ngôn. Thiêu đốt ma lực đã đem một ống mana của hắn đốt đến gần hết rồi. Hắn liền lấy trong ba lô một lọ trung cấp lập tức hồi phục ma pháp dược tề tu ừng ực, lượng mana liền hồi một mảng lớn.
Xem ra, để đánh chết Nhiếp Ngôn, chỉ dựa vào mấy thủ đoạn này là không được.
Ma lực Dạ Phá Thần Côn bắt đầu khởi động, pháp bào bị ma lực cuồn cuồn tập trung thổi bay phấp phới, pháp trượng trong tay tỏa ra quang mang chói mắt, như một thiên thần giáng thế.
Dạ Phá Thần Côn và Nhiếp Ngôn bốn mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều tóe ra tia lửa.
Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn đang đứng trên cành cây đột nhiên nở một nụ cười sáng lạng, rực rỡ mà tàn khốc. Ngón tay cái hướng xuống dưới chỉ chỉ, sau đó chủy thủ giơ lên, làm một động tác cắt cổ.
Chủy thủ trong tay hắn hàn quang bắn tung tóe, sát khí lạnh thấu xương.
Giống như lúc Nhiếp Ngôn xử lý hội trưởng Tung Hoành Thiên Hạ - Hắc Trác. Nhìn nụ cười lạnh như băng trên mặt Nhiếp Ngôn, như điệu cười của thần chết, không khí xung quanh phảng phất giảm đi mấy độ.
Nhìn đám ngoạn gia trong công hội bị đồ lục, Dạ Phá Thần Côn giận điên lên.
Tên đạo tặc này rất giỏi a!
Dạ Phá Thần Côn ngày thường ít khi ra tay, nhưng cũng không phải vì thế mà nói hắn không có thực lực, vì hắn biết rõ ràng, một hội trưởng công hội chỉ biết tàn nhẫn tranh đấu là chưa đủ. Cho dù chiến thần cũng có lúc chiến bại. Thuộc tính tương khắc, kỹ năng tương khắc, chức nghiệp tương khắc… nhiều lắm.
Hắn tuy một thân bản lãnh, cũng tuyệt đối không giám tự nhận vô địch thiên hạ.
Hội trưởng công hội có thể bách chiến bách thắng, đối với đám đội viên, chắc chắn là một sự ủng hộ rất lớn. Tựa như Nhiếp Ngôn, đến hiện tại vẫn chưa từng thất bại, thế nên sĩ khí của Ngưu Nhân Bộ Lạc tăng vọt tới mực trước đây chưa từng có.
Nhưng trên thực tế, Nhiếp Ngôn đây là đang diễn xiếc đi trên dây
Thiên hạ người tài ba nhiều không kể xiết! Nếu có người đem Nhiếp Ngôn xử lý, phá cuồng tặc bất bại kim thân, thần thoại tan vỡ, đám người đang có tâm lý cuồng hội trưởng sẽ dần dần trở lại lý trí hơn, tinh thần cũng bị đả kích nghiêm trọng.
Dạ Phá Thần Côn so với Nhiếp Ngôn lại càng thêm lý trí, điều mà một hội trưởng như hắn muốn làm, không phải là thích thú việc tranh đấu tàn nhẫn, mà là bảo trì sự uy nghiêm và vẻ thần bí.
Dưới tình huống bình thường, hắn tuyệt đối sẽ không ra tay, nếu đã ra tay, như vậy chắc chắn phải thấy máu.
Nhưng hiện tại, nhìn đám huynh đệ mình một tay đưa tới, một tay bồi dưỡng bị tàn sát như vậy, hắn rốt cục nhịn không được nữa
Bồ tát còn có vài phần nộ khí!
“Tất cả mục sư, thánh kỵ sĩ, lên cho ta, buff!” Dạ Phá Thần Côn quát, hắn huy động pháp quyền, một đám ma pháp nguyên tố cuồng bạo nhanh chóng tụ tập quanh hắn, pháp bào không gió mà bay, mặt khác, hắn cũng tự buff cho mình mấy cái trạng thái tốt. Nguyên đám mục sư cùng thánh kỵ sỹ bắt đầu buff tăng ma pháp cho Dạ Phá Thần Côn.
Thuộc tính tăng như bão táp.
Khí thế như bão táp! Thần kỳ thuật, Gia thuật, Ban ân thuật, Cầu nguyệt thuật!
Trong nháy máy, hơn hai mươi cái buff được ném lên người hắn. Thuộc tính lập tức tăng một mảnh lớn, trí lực, lực lượng, nhanh nhẹn, mặc kệ mấy thứ này có hữu dụng hay không, toàn bộ đều buff cho hắn, sức mạnh ma pháp, có lẽ tăng lên được khoảng 60 điểm, bất quá, 60 điểm cũng là phi thường mạnh rồi.
Làn da Dạ Phá Thần Côn phát ra bạch sắc quang huy nhàn nhạt, đó là hiệu ứng trạng thái do mục sư và thánh kỵ sỹ gia trì.
Da Phá Thần Công huy động pháp trượng, một luồng quang mang ma pháp nguyên tố lượn lờ xung quanh hắn.
Thiêu đốt ma lực!
Thi triển tất cả các kỹ năng nguyên tố ma pháp, giá trị tiêu hao mana tăng gấp hai lần, mỗi giây thiêu đốt 2 điểm năng lượng.
Liên tục trong ba phút, cooldown năm ngày.
Cột mana từ từ đi xuống, Dạ Phá Thần Côn cảm giác có một luồng năng lượng nóng rực trong bụng cháy lên, tất cả thuộc tính tăng vọt ba thành.
Tất cả nguyên tố ma pháp phóng ra, hiệu quả tăng thêm ba thành, trí lực tăng thêm một thành, tốc độ phóng thích ma pháp tăng lên bốn.
Đây là một ma pháp trạng thái cao cấp. Loại ma pháp này so với ma pháp nguyên tố điện còn hiếm hơn. Ai hơn ai kém đều rất khó nói.
Skill ma lực thiêu đốt cùng mấy kỹ năng thêm vào từ Trật tự chi chương của Nhiếp Ngôn có chút giống nhau.
Trạng thái ma lực thiêu đốt rất khó duy trì, pháp sư mana tiêu hao vốn đã rất nhanh, ma pháp tiêu hao gấp hai lần còn kinh khủng hơn, đã thế mỗi giây còn tiêu hao hai năng lượng, coi như mãnh nhân, chỉ số mana có vượt qua 2000 cũng không chịu nổi tiêu hao kinh khủng như vậy.
Phong hành chi tốc!
Phong hành chi tốc là một kỹ năng rất tốt của nguyên tố pháp sư. Tốc độ di chuyển gia tăng 30%. Tốc độ di chuyển cao rất hữu hiệu trong việc tránh né công kích của đạo tặc hoặc chiến sĩ. Bình thường, kỹ năng này tuy có tác dụng, nhưng tác dụng không lớn, vì đám pháp sư chân ngắn, dù tốc độ chạy có tăng thêm một tí cũng không thoát khỏi truy kích của đạo tặc và truy phong của chiến sỹ.
Nhưng lúc này, Phong hành chi tốc lại đem đến hiệu quả hoàn toàn bất đồng.
Thêm vào tốc độ di chuyển mà không nhanh hơn cưỡi ngựa thì cũng chỉ như vậy mà thôi
Da Phá Thần Côn tốc độ tăng vọt, quả xứng với danh tiếng skill Phong Hành
Buff thêm cho mình vài trạng thái có lợi, Dạ Phá Thần Công nhắm hướng Nhiếp Ngôn đuổi tới, khoảng cách của hắn với Hoàng Kim Địa Long cũng chỉ khoảng 10 thước, nhưng hắn tài cao gan lớn, coi như không thấy Hoàng Kim Địa Long.
Hoàng Kim Địa Long cừu hận đều tập trung trên người Nhiếp Ngôn nên hắn căn bản không phải lo chuyện Hoàng Kim Địa Long đột nhiên chuyển mục tiêu.
Băng lăng chi vũ!
Dạ Phá Thần Công dựa vào ánh mắt của Hoàng Kim Địa Long, phán đoán vị trí của Nhiếp Ngôn. Pháp trượng vung lên, những tảng băng bén nhọn bay khắp bầu trời rồi lập tức hướng mặt đất ghim thẳng xuống.
Những tảng băng này, có vài tảng nhỏ dài, nhọn hoắt, bao phủ chi chít phạm vi ba thước xung quanh. Trên mặt đất, những tiếng ầm ầm nổ tung liên tục vang lên, mấy trăm ngoạn gia đứng trong khu vực, trên đầu ào ào khiêu khởi một đám trị số thương tổn khoảng hai, ba điểm.
Hóa ra băng lăng chi vũ căn bản không phải ma pháp gây thương tổn.
Không gian tràn ngập một mảnh băng sương. Những mảnh băng tinh thật nhỏ cùng lúc bám lên trên từng người. Thân ảnh tất cả mọi người không thể nghi ngờ đều bị lộ ra ngoài, kể cả Nhiếp Ngôn đang đứng giữa.
Ma pháp này có hiệu ứng giảm tốc độ di chuyển của tất cả ngoạn gia trong vùng ảnh hưởng. Nhưng do Dạ Phá Thần Côn thi triển ra, hiệu quả phi thường kinh người. Tốc độ di chuyển trực tiếp giảm 80%.
Nhiếp ngôn phát hiện quanh người đều bị bao phủ bởi băng lăng chi vũ. Lúc này dù cho tốc độ có nhanh đến mấy cũng không thể tránh né được nữa. Hắn vội vàng uống một lọ dược tề kháng băng. Nhiệt độ xung quanh đang không ngừng giảm xuống, trong không khí tràn ngập băng vụ, tốc độ di chuyển của Nhiếp Ngôn giảm xuống một mảng lớn, quả là một skill trạng thái hiệu quả.
Nhiếp ngôn phát hiện quanh người đều bị bao phủ bởi băng lăng chi vũ. Lúc này dù cho tốc độ có nhanh đến mấy cũng không thể tránh né được nữa. Hắn vội vàng uống một lọ dược tề kháng băng. Nhiệt độ xung quanh đang không ngừng giảm xuống, trong không khí tràn ngập băng vụ, tốc độ di chuyển của Nhiếp Ngôn giảm xuống một mảng lớn, quả là một skill trạng thái hiệu quả.
Trong lòng Nhiếp Ngôn cả kinh, đây là skill băng lăng chi vũ mạnh nhất mà hắn từng được thấy. Xa xa nhìn lại, chỉ thấy Dạ Phá Thần côn toàn pháp bào tung bay, đạo đạo quang mang ma lực lưu chuyển, chỉ dùng một mắt Nhiếp Ngôn cũng biết hắn đang thi triển cái gì! Là thiêu đốt ma lực!
Cái ma pháp này, trong nhiều bản update về sau không ngừng bị neft (làm yếu đi), tuy vậy vẫn là một trong những ma pháp cường hãn nhất của nguyên tố pháp sư.
Đến hậu ký, nguyên tố pháp sư sở hữu skill này có lẽ chỉ chiếm khoảng 1%. Với đẳng cấp hiện tại mà có được thiêu đốt ma lực, hẳn là chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Đây còn là thời điểm skill thiêu đốt ma lực chưa bị neft, quả thực làm cho người ta phải sợ hãi.
Con mắt Nhiếp Ngôn híp vào thành một khe hẹp, trong mắt hiện lên một đạo sát cơ. Kỹ năng thiêu đốt ma lực này có tác dụng phụ rất mạnh, đó là sau khi dùng lập tức bị suy yếu trong thời gian một phút. Lúc bị suy yếu, toàn bộ thuộc tính giảm xuống 8 thành.
Nhưng trong thời gian thiêu đốt ma lực còn hiệu quả, Nhiếp Ngôn tuyệt đối không giám cùng Dạ Phá Thần Côn tranh phong.
Trên thực tế, nếu mở ra thiên thần trọng tài, quả thực có thể bỏ qua công kích của Dạ Phá Thần Côn, nhưng thiên thần trọng tài vẫn còn chỗ hữu dụng, không phải tình huống bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí.
Cực hàn băng thứ!
Dạ Phá Thần Côn huy động pháp trượng, trên mặt đất đột mọc lên một đám gai băng, tốc độ cực nhanh.
Đám gai băng này cực kỳ khủng bố, nếu là bị phập trúng (đít). Sẽ ngay lập tức bị stun, nằm im vô pháp nhúc nhích.
Ngày thường, loại skill gai băng trạng thái này cũng chẳng hề tỏ ra lợi hài, vì gai băng công kích quá chậm, đám ngoạn gia đều có đầy đủ thời gian để né tránh. Nhưng ở trạng thái thiêu đốt ma lực, Dạ Phá Thần Côn thi triển ra gai băng, tốc độ công kích hết sức kinh khủng.
Nhiếp Ngôn nhảy lên một cái, cuống cuồng chạy ra ngoài.
Trên mặt đất, ối chao ôi, một cái gai băng óng ánh, trong suốt đột nhiên trồi lên, dài đến cả thước.
Đám gai băng này toàn bộ đánh trượt, nhưng vẫn không ngừng nghỉ, bắn lên như đinh.
Là ma pháp cấp thấp, nên thời gian cooldown cực nhanh, lượng mana cần dùng lại ít, tốc độ công kích nuột, đánh trúng còn có thể đem nạn nhân stun tại chỗ.
Dạ Phá Thần Côn đương nhiên hiểu các sử dụng hiệu quả skill thiêu đốt ma lực. Đem những gai băng này sinh sôi không nhừng, một tên thuẫn chiến sĩ, huýet lượng khá trâu bị dính gai băng, đóng đinh tại chỗ. Đây là chỗ khủng bố của thiêu đốt ma lực, bất kỳ một ma pháp cấp thấp nào, trong trạng thái ma lực thiêu đốt sức mạnh đều tăng lên trên một mảng lớn, càng về sau càng tớm, có tính nguy hiểm cao.
Vì gai băng của Dạ Phá Thần Côn công kích quá nhanh, thời gian khoảng cánh rất ngắn, Nhiếp Ngôn mấy lần xém tí nữa bị đánh trúng làm hắn kinh hãi không thôi. Kiếp trước, hắn bị nguyên tố pháp sư sử dụng thiêu đốt ma lực đập chết năm lần, nhưng được như Dạ Phá Thần Côn, sử dụng thiêu đốt ma lực cực kỳ sắc bén như vậy, thật hiếm thấy.
Thiêu đốt ma lực về sau, càng là ma pháp cấp thấp, sử dụng càng mang tính công kích mãnh liệt.
Ví dụ như cực hàn băng thứ, tiểu hỏa cầu, áo thuật phi đạn…
Dạ Phá Thần Côn hiển nhiên đã hiểu được ý nghĩa của thiêu đốt ma lực.
Nhiếp Ngôn lắc mình, tránh được một đám cực hàn băng thứ công kích tới. Vừa rơi xuống đất, mặt đất dưới chân khẽ chấn động, lại thêm một đám gai băng mọc lên. Nhiếp Ngôn nghiêng người không kịp, bị một gai băng đâm xuyên qua chân, lập tức một đạo sâm lãnh hàn khí theo lòng bàn chân truyền lên.
“Hắn ở đấy, đập hắn!”
Lúc này, đám ma pháp sư cũng không để ý an nguy bản thân, ào ào phóng ra ma pháp công kích Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn ánh mắt đảo qua phía trước, dừng lại trên một cây đại thụ. Tay trái duỗi ra, một đạo tơ nhện vụt đi. Đạo tơ nhện này lập tức dán lên một nhánh của cây đại thụ, Nhiếp Ngôn kéo mạnh, thân thể lăng không bay lên.
Vọt đi một khoảng cách bốn năm thước, nhảy lên cành cây.
Mọi người sĩnh sờ, không ai nghĩ Nhiếp Ngôn lại có kỹ năng như vậy!
Đây rốt cuộc là vật gì, tơ nhện ư?
Đúng lúc này, Hoàng Kim Địa Long đi đến, phun một đạo long tức xuống dưới. Oanh, đá vụn, hoa lửa vẩy ra bốn phía. Khí lãng nóng rực quay cuồng tản đi.
Dạ Phá Thần Côn không nghĩ công kích tới như vậy vẫn không cách nào tóm được Nhiếp Ngôn. Thiêu đốt ma lực đã đem một ống mana của hắn đốt đến gần hết rồi. Hắn liền lấy trong ba lô một lọ trung cấp lập tức hồi phục ma pháp dược tề tu ừng ực, lượng mana liền hồi một mảng lớn.
Xem ra, để đánh chết Nhiếp Ngôn, chỉ dựa vào mấy thủ đoạn này là không được.
Ma lực Dạ Phá Thần Côn bắt đầu khởi động, pháp bào bị ma lực cuồn cuồn tập trung thổi bay phấp phới, pháp trượng trong tay tỏa ra quang mang chói mắt, như một thiên thần giáng thế.
Dạ Phá Thần Côn và Nhiếp Ngôn bốn mắt nhìn nhau, trong mắt mỗi người đều tóe ra tia lửa.
Đúng lúc này, Nhiếp Ngôn đang đứng trên cành cây đột nhiên nở một nụ cười sáng lạng, rực rỡ mà tàn khốc. Ngón tay cái hướng xuống dưới chỉ chỉ, sau đó chủy thủ giơ lên, làm một động tác cắt cổ.
Chủy thủ trong tay hắn hàn quang bắn tung tóe, sát khí lạnh thấu xương.
Giống như lúc Nhiếp Ngôn xử lý hội trưởng Tung Hoành Thiên Hạ - Hắc Trác. Nhìn nụ cười lạnh như băng trên mặt Nhiếp Ngôn, như điệu cười của thần chết, không khí xung quanh phảng phất giảm đi mấy độ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.