Trùng Sinh Chi Tô Gia

Chương 32: Chương 32

Thiên Hạ Vô Bạch

13/03/2017

Tô Gia chỉ là nam nhân dục vọng đạm mạc, không phải một gã bất lực hoặc bệnh tật đầy mình, dục vọng tích lũy mấy tháng trời vốn an an ổn ổn ẩn náo dưới đáy lòng, thế mà giờ lại có một tên hỗn đản cư nhiên ở kế bên…… kế bên y thủ dâm!

——

Bây giờ là mười giờ rưỡi tối, bất luận là Tô Bạch hay Đường Kiêu đều không có thói quen ngủ quá sớm, loại nam nhân ưa khống chế mọi chuyện luôn ở những nơi người khác không nhìn thấy giành giật từng giây để trù bị lực lượng.

Tình hình hiện tại là, Đường Kiêu nửa thân dưới quấn khăn tắm tựa vào đầu giường bên trái dùng điện thoại kiểm tra thư tín do đầu não các phân bộ của tổ chức lính đánh thuê phát đến, Tô Gia mặc áo choàng tắm tựa vào đầu giường bên phải nghịch di động, nhờ công nghệ cao phát triển, một chiếc điện thoại nhỏ nhắn vẫn đủ cho bọn họ xử lý một lượng lớn công việc ở rất nhiều thời điểm.

“Ngươi yêu đương được mấy lần rồi?” Chỗ tiện lợi nhất của chuyện làm lão đại chính là dưới trướng có một đám đàn em để sai vặt, thông qua di động truyền vài mệnh lệnh xong, Tô Gia liền rảnh rỗi vô sự, thân là một người được theo đuổi kiêm một người rất có hứng thú với sinh hoạt cá nhân của T, hễ nhàn hạ Tô Gia lâu lâu cũng bát quái một chút.

“Yêu chân chính?” Đường Kiêu đánh dấu những thư chưa đọc xong, tắt điện thoại, xòe tay đếm, “Có lẽ là một…… hai…… ba……”

Tô Gia nhướn mày, Đường Kiêu chưa đến ba mươi, kinh nghiệm yêu đương lại phong phú như vậy? Hồi y ba mươi bận bôn ba tứ xứ, chém giết địch nhân, khai thác địa bàn, mỗi ngày trong đầu đều nghĩ hôm nay phải xử lý ai, ngày mai phải thôn tính công ty nhà nào, dù thấy trai thanh gái lịch cũng theo phản xạ có điều kiện cho là mỹ nhân kế, đem kiều nữ này hoặc tuấn nam kia tặng ai đó làm mục nát thể xác và tinh thần của địch, hoặc là đứng quạt gió cho mình.

Thấy Tô Gia sắc mặt lạnh xuống, Đường Kiêu khóe miệng cong lên: “Hiện tại mới là lần đầu tiên.”

Trêu chọc ta? Cất điện thoại ở đầu giường, Tô Bạch vỗ gối nằm xuống, quay sang vị nhân huynh còn lại trên giường, câu câu ngón tay: “Mát xa.”

“Này không tính là phạm quy chứ?” Người nào đó lo lắng hỏi.

“Không tính.”

Giường nhẹ nhàng lay động, Đường Kiêu từ một bên lăn tới bên cạnh Tô Gia, khum hai tay ôn nhu áp lên vị trí cổ của nam nhân bắt đầu xoa bóp, lực đạo thích hợp, thủ pháp tuyệt diệu.

“Thoải mái không?” Khẽ cười hỏi.

“Có thể nhờ T thần bí mát xa cho mình, đích thực rất thoải mái.” Thể xác lẫn tâm hồn song song hưởng thụ, Tô Gia híp mắt gối đầu lên hai tay, sảng khoái đến thanh âm cũng mềm mỏng.

“Ta có thể mỗi tối đều mát xa cho ngươi trước khi ngủ.”

Lại nữa lại nữa, viên đạn bọc đường chính hiệu họ Đường lại tới nữa rồi.

“Nếu ngươi chịu ngậm miệng ta sẽ càng thích ngươi hơn.”

Gia đã lên tiếng, Đường đạn pháo chỉ có thể ngoan ngoãn ngậm miệng, chuyên chú mát xa cho gia, vùng cổ hơi cứng nhắc, xem ra gần đây do thường xuyên ở thư phòng xử lý sự tình, ước chừng có người rất nhanh sẽ gặp xui xẻo.

Thuận theo kinh mạch đả thông cho nam nhân, ngón tay Đường Kiêu di chuyển xuống lưng Tô Bạch, từ sau khi trùng sinh Tô Gia vẫn nỗ lực duy trì rèn luyện, khoảng thời gian này tuy ít tập thể thao, bất quá đường cong ở lưng đã thập phần xinh đẹp, mềm dẻo giàu tính đàn hồi, xúc cảm từ đầu ngón tay kỳ dị như bị gai đâm trúng truyền thẳng đến tim Đường Kiêu.

Ánh mắt tối đi vài phần, nhờ lực khắc chế cường hãn, Đường Kiêu suốt toàn bộ quá trình mát xa đều tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận chẳng mảy may bộc lộ một tia ý vị hạ lưu, chỉ là nhiệt độ trong phòng không hiểu sao vẫn không ngừng lên cao lên cao.

“Đủ rồi.” Tô Gia bắt đầu cảm thấy hơi nóng.

Đường Kiêu nhích sang bên cạnh, hắn nằm trên gối nhìn vị gia nào đó kéo chăn chuẩn bị ngủ.



“Tô Gia, từ khi gặp được ngươi ta không còn động tới ai khác.”

Mi mắt hung hăng giật một phát, Tô Gia vươn tay lần mò công tắc, ấn nhẹ, trong phòng một mảnh tối om yên tĩnh.

“Ta không có ép ngươi thủ tiết vì ta.” Chứ đừng nói gì là một tia cảm động, không thể nào.

Cuộn mình trong chăn, nhắm mắt lại ngủ, y là Ngọc Diện Diêm La Tô Bạch Tô Gia, không phải thiếu nữ mười bảy xuân xanh vô tri vô giác dễ bị dụ.

Bóng tối theo màn đêm bao phủ, duy có một thứ không đổi là nhiệt độ không ngừng lên cao, như ngọn lửa lan tràn gắt gao bấu lấy lồng ngực phập phồng bất định, tim đập như trống nặng nề gõ xuống từng nhịp từng nhịp trầm đục, tiếng thở dốc ngưng trọng giữa không gian tĩnh mịch mà bức bối bị vô thanh phóng đại đến cực độ, nội tiết tố nam tính thuần túy mà nồng liệt tràn ngập khắp phòng.

“Dục cầu bất mãn thì xéo!”

Tô Gia chỉ là nam nhân dục vọng đạm mạc, không phải một gã bất lực hoặc bệnh tật đầy mình, dục vọng tích lũy mấy tháng trời vốn an an ổn ổn ẩn náo dưới đáy lòng, thế mà giờ lại có một tên hỗn đản cư nhiên ở kế bên…… kế bên y thủ dâm!

“Ta không hề phạm quy động tới một sợi tóc của ngươi.” Ai kia không chút liêm sỉ, đối phó vị gia nào đó tâm địa cứng cỏi lại phức tạp dọc ngang, ngoài chính diện tung mồi câu thơm ngào ngạt ra còn phải từ cửa sau tiến công ào ạt, chính nhân quân tử, nam nhi si tình, mấy hình tượng này đều chỉ bày cho người dưng xem.

Vì đạt được mục đích bất chấp thủ đoạn, vận dụng tâm cơ, bọn họ chẳng qua cũng là cùng một loại người, kẻ có thể leo đến đỉnh kim tự tháp đã sớm sở hữu trái tim liệt hỏa bách khuất bất nạo, cái gọi là đạo đức với pháp luật trong mắt họ chỉ là phân chim.

“Có ai nói cho ngươi biết ngươi quá vô sỉ chưa?”

“Từ miệng Tô Gia nói ra ta sẽ xem như một lời ca ngợi.” Da mặt dày cỡ tường thành.

“Ngươi là T!” Tô Gia cảm thấy cần phải nhắc nhở họ Đường nào đó chú ý hình tượng.

“T cũng là một con người, không phải kẻ tử đạo cấm dục, Tô Gia nếu cần hỗ trợ, ta vui lòng phục vụ.” Trong bóng tối đôi mắt ám trầm vài phần u lam lóe lên dục vọng nồng nhiệt.

Thật ra lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa, có văn hóa đã đành, còn có địa vị cao IQ cao, trông mong họ Đường kia tự giác thoái lui quả thực là si tâm vọng tưởng, mà Tô Gia xưa nay không chấp nhận khiêu khích, không chấp nhận chiến bại càng không biết cái gì gọi là thừa nhận thất bại.

Được thôi, ngươi muốn chơi, gia đây liền chơi với tiểu tử chưa dứt sữa nhà ngươi.

Cuộc chiến trên giường cũng như một hồi chiến tranh thật sự, thân là nam nhân không ai nguyện ý chịu thua trên giường.

Hai mắt đã thích ứng với bóng tối tinh chuẩn nhắm vào người đối phương, Tô Gia đồng tử xuất hiện một tia trêu đùa, khóe miệng câu lên, Đường Kiêu trong tích tắc cảm giác được nguy cơ rình rập.

“Thân hình rất tốt.” Ánh mắt mang theo ý vị thẩm tra thăm dò từ trên xuống dưới, y giơ tay một phát giật phăng tấm chăn mỏng trên người Đường Kiêu, ngón tay lướt qua khuôn ngực rắn chắc, nháy mắt vẽ vòng tròn như châm ngòi nổ, đầu ngòi vang lên tiếng lốc bốc giòn giã, ai kia liền toàn thân cứng đờ, trung khu thần kinh phát ra từng trận báo động đỏ.

Hít một hơi khí lạnh, Đường Kiêu nheo mắt nhìn vị gia nào đó đang nằm nghiêng bên cạnh hắn, một tay khuỷu tay chống giường nâng đầu, một tay ở trên người hắn tùy ý châm ngòi nổ, mà vẻ mặt lại nhàn nhã ngầm mang theo khiêu khích.

Oái oăm nhất là quy tắc trò chơi rất bất công, Tô Bạch chỉ nói Đường Kiêu không được chạm vào một ngón tay của y, chứ không hề nói y không được động tới một sợi tóc của Đường Kiêu.

“Chậc chậc, thước tấc không tệ.”



Cho dù trong phòng tối om một mảnh, Tô Gia vẫn dùng ánh mắt chuẩn xác câu ra tiểu trướng bồng nổi lên dưới đũng quần màu đen của Đường đạn pháo, quả nhiên chịu không nổi khiêu khích, tùy tiện vẽ hai vòng tiểu trướng bồng kia liền cao cao quật khởi như thể sắp hung hăng trình diện.

“Đa tạ khen ngợi, Tô Gia cũng không tồi.”

Hoàn toàn thần phục sẽ không gợi được một tia hứng thú trong lòng nam nhân cuồng ngạo trước mặt, chỉ có đối thủ lực lượng ngang hàng mới có thể khiến vị gia cao ngạo này để mắt tới, nếu đã lưu manh một lần, Đường Kiêu cũng không ngại tiếp tục lưu manh vô sỉ đến cùng.

Hai mắt gắt gao dán trên người Tô Bạch, không biết xấu hổ ngay trước mặt đối phương thò tay vào trong quần lót đen, xưa nay không thiếu bạn tình nhưng lúc này T vĩ đại chỉ có thể tự mình an ủi.

Lời nói của Đường Kiêu khiến Tô Bạch nhớ tới lần đó y nhờ nam nhân này chà lưng cho mình, thấy cũng thấy hết rồi, dù sao đều là đàn ông, chẳng lẽ còn bởi vì bị đối phương nhìn thân thể mình một cái liền thẹn thùng đòi sống đòi chết.

Từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên Tô Gia ở cự ly gần quan sát một giống đực anh tư hiên ngang thủ dâm trước mặt mình, được rồi, có lẽ Đường Kiêu không phải tên điên, nhưng nhất định là một phần tử cực đoan liều lĩnh.

Đường Kiêu tầm nhìn vẫn khóa chặt trên người Tô Gia, điều này làm vị gia nào đó có loại ảo giác bị chiếm tiện nghi trắng trợn, ánh mắt kia cố chấp, mãnh liệt, cuồng dại và phóng túng thật sâu kích thích Tô Bạch, hành vi hạ tiện như thế, nhưng ánh mắt lại thẳng thắn bộc trực đến mức khiến người hiểu lầm gia hỏa này là chính nhân quân tử.

Tô Gia đột nhiên bị sự tiếp xúc với ánh mắt xa lạ này đâm vào tim, nhiệt độ bốn phía bỗng dưng thăng đến một cảnh giới cực đáng sợ, bao nhiêu lý trí cùng kiên định dường như sẽ sụp đổ tan biến ở một giây sau đó, hormone giống đực nồng đậm tràn ngập trong không khí bức người vô pháp kháng cự, mục quang chiếm đoạt như một kẻ độc tài của đối phương trong bóng tối lại sáng lên như cặp mắt của một con báo, điên cuồng áp chế những ý niệm điên cuồng.

Ý niệm kia hóa thành vô vàn lưỡi dao sắc nhọn lấp lánh quang mang nguy hiểm trong đêm, từng nhát từng nhát đâm về phía Tô Bạch, rõ ràng là muốn công phá từng lớp từng lớp phòng thủ của Tô Gia.

Thoáng chốc, hai tầm mắt hướng về nhau kịch liệt va chạm giữa không trung như phi cơ nổ tung bắn ra hỏa diễm màu trắng, Tô Bạch lồng ngực căng thẳng, trước kia ngồi trên máy bay dự cảm tử vong khi được báo động cũng không mãnh liệt như lúc này.

Có cần phản kích lại không?

Nhưng vừa nghĩ đến cảnh tượng hai đại nam nhân mặt đối mặt thủ dâm, Tô Gia thật sự cảm thấy vừa buồn cười vừa lố bịch. Luận phương diện không biết xấu hổ, lão nam nhân được giáo dục nghiêm khắc như y đích thực đã triệt để bại trước tiểu lưu manh Đường Kiêu bề ngoài đứng đắn bên trong dã man hung hãn.

Phách phách phách —

Tô Gia nhịn không được cho một tràng pháo tay, tán thưởng: “Đường tổng quả nhiên không phải người tầm thường có thể sánh kịp, ta trước kia đã xem nhẹ ngươi.”

“Ân –” Một tiếng rên trầm thấp, mồ hôi mặn mà cực nóng nhỏ xuống, nam nhân khi đến cao trào toát ra vẻ gợi cảm khiến người kinh diễm, hắn tùy ý phóng thích quyến rũ cùng mị lực của mình, như lửa đạn mãnh liệt hay vũ khí quân sự hung hãn, thanh âm khàn đặc trầm thấp nhiệt tình đáp lại lời ca ngợi của đối phương.

“Ta còn một chỗ càng hơn người hơn nữa, Tô Gia có muốn thử không?”

Tô Gia tuy không phải chưa từng lên giường với nam nhân, nhưng một là không có thói quen bị áp, hai là không có hứng thú áp một người cùng giới mạnh mẽ, bất quá nếu đối phương nhiệt tình phục vụ, y cũng không nhất định cự tuyệt.

Tùy ý nằm trên giường, y co một chân vén lên áo tắm, phong cảnh thoáng ẩn thoáng hiện dễ khiến lòng người rạo rực khó nhịn nhất. Cũng như Tô Gia không trông mong Đường Kiêu sẽ thu hồi một thân ngông cuồng, Đường Kiêu nào dám hy vọng xa vời Tô Bạch ngoan cường tàn nhẫn sẽ buông súng đầu hàng chỉ vì chứng kiến một nam nhân trước mặt mình thủ dâm.

Mà người như vậy, lại càng khiến hắn huyết dịch sôi trào đến bờ vực bùng nổ.

Khoảnh khắc này làm Đường Kiêu sâu sắc ý thức được, trên thế giới không có ai như Tô Bạch, có thể đẩy hắn lâm vào điên cuồng.

“Ngươi cũng biết nên làm thế nào mà, đúng không?” Tô Bạch cười nói.

Là một người đàn ông bình thường, bị khơi gợi dục vọng là một chuyện không có gì đáng trách, trung thành với dục vọng của mình cũng là sự lựa chọn đương nhiên, chẳng cần phải vì điều này mà cảm thấy xấu hổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Chi Tô Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook