Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma
Chương 64: Em bảo anh đợi em về! cặp đam mỹ
Thác Sủng Thiên Giá Danh Viên
27/08/2023
Sau một tiếng đồng hồ Nam Phong đã quay lại phòng vip 303.
" Cạch" mở cửa.
Nam Phong bước vào. Anh kinh ngạc Lâm Tuyền vẫn chưa ngủ mà còn ngồi ở sofa. Anh nhanh chống ngồi xuống đối diện Lâm Tuyền.
" Lâm Tuyền sao anh còn chưa ngủ nữa? ".
" Em bảo anh đợi em về? " .
Nam Phong vã trán bất lực. " Lâm Tuyền anh dạo này tôi thấy anh lạ lắm nha!".
Nam Phong đặt xuống bàn một vỉ thuốc, Lâm Tuyền tròn mắt, nghiêng đầu nhìn nét mặt ngượng ngùng của Nam Phong. " Đây là..?"
" Anh uống đi thuốc giúp giảm khó chịu ở thượng vị, sẽ không buồn nôn nữa!".
" Em ra ngoài chỉ để mua thuốc cho anh sao?".
" Này anh đừng có mà nghĩ lung tung!" . mặt đỏ lên.
Lâm Tuyền nội tâm khá vui. Thấy Nam Phong ngại anh không nói nữa. Anh nhanh chóng tách viên thuốc, nâng cốc nước Nam Phong rót uống ngay.
"Đúng là anh thấy dễ chịu hơn rồi, chứ khi nảy cứ nặng nặng thượng vị, thật là không thể ngủ được, vậy đi ngủ thôi!" .
Lâm Tuyền đứng dậy bỗng cổ tay anh bị Nam Phong nếu lại.
Nam Phong ngước nhìn đồng hồ trên tường mới 19 giờ tối. Lâm Tuyền cũng nhìn theo nên hiểu ý ngồi lại vị trí cũ. Nhìn nét mặt Nam Phong như có tâm sự anh liền hỏi.
" Nam Phong em từ hôm ngắm vườn trái cây của anh, sau đó anh nghe Thừa Tuyên nói em không đến công ty làm nữa, ruốc cuộc giữa em và Thừa Tuyên có chuyện gì?".
" Lâm Tuyền tôi có chuyện nghiêm túc muốn hỏi anh? "
Lâm Tuyền nghĩ xa vời. ( Nghiêm túc, không lẽ yêu mình rồi, hihi!).
Nam Phong ngước thấy nét mặt nụ cười đắt thắng trên mặt Lâm Tuyền, không nhịn được khó hiểu. Nhưng trọng tâm anh quan tâm lúc này quan trọng hơn đôi co chủ đề vặt vảnh kia.
" Lâm Tuyền , anh là con trai một thật sao?".
Lâm Tuyền đang mơ mộng viễn vong diễn đám cưới Nam Phong bỗng tỉnh ngay.
" Nam Phong em nói nghiêm túc là chuyện này à?"
" Ừ, chứ anh nghĩ chuyện gì?. nghiêng đầu nhướng mày.
" Ừ. .. thì anh là con một, mà em hỏi làm gì?, Khoang đã câu hỏi này quen quen..a.. là Giang Thừa Tuyên từng hỏi anh."
" Ừ. anh biết chuyện Giang Thừa Tuyên có anh trai?".
" Chuyện đó.. thì anh thấy không quan trọng lắm nên cho qua!".
" Thừa Tuyên còn hỏi anh việc gì không?".
Lâm Tuyền bấu cằm lục lại ký ức.
" A .. thì có nhìn anh, nói anh có nét giống anh ta., Bữa kia đột nhiên tìm được chỗ anh ở, lù lù xuất hiện, rồi làm vỡ ly khiến anh nhặt bị đứt tay đau gần chết"
Nam Phong hiểu ra vấn đề. ( Thì ra Thừa Tuyên lấy mẫu xét nghiệm như vậy )
" Lâm Tuyền anh sinh ra ở Anh Quốc thật sao?".
" Ừ, chào đời ở bệnh viện dành cho quý tộc".
" Anh chắc mình là con ruột chứ?" .
" Khùng à, Mẹ anh mang thai chuyển dạ sớm hơn ngày dự sinh tại nhà, đưa gấp đi sao mà giả bầu được.!"
" Anh không thấy nét tương đồng về ngoại hình, và cả việc anh ngửi mùi hành lá là buồn nôn à. Có nhiều biểu cảm vài thói quen rất giống Giang Thừa Tuyên!"
" Đó chả nói lên gì cả, người giống người trên thế giới này đâu hiếm!" . Lâm Tuyền xua xua bàn tay
" Lâm Tuyền, anh biết anh trai Giang Thừa Tuyên đã tìm được rồi không?" .
" Cái gì?, nhanh vậy sao?, Mà tìm được rồi em hỏi nhây chuyện thân phận anh làm gì?" .
" Tôi cảm thấy xét tất cả tiêu chí anh giống anh trai Thừa Tuyên hơn!. "
" Em bớt tào lao đi, không phải em yêu Giang Thừa Tuyên rồi xem anh là thế thân đó chứ?".
" Anh bậy bạ gì đó, tôi sẽ không yêu ai ngoài Giang Thừa Tuyên đâu!".
Lâm Tuyền khá buồn khi nghe câu này. Anh thà được làm thế thân còn hơn nghe câu đau lòng này.
" Được rồi, huyết thống cũng đã có rồi em thắc mắc làm gì, Giang Thừa Tuyên chắc chắn xét nghiệm ADN rồi."
" Kết quả có thể làm giả!" .
" Em khùng à, mà có giả thì Giang Gia dễ qua mặt sao. chắc cũng kèm vết tích trên cơ thể để nhận dạng!. Thôi ngủ đi anh mệt rồi."
Lâm Tuyền nắm tay kéo Nam Phong lên giường ôm chặt nhắm mắt thỏ thẻ. " Em yên tâm anh quân tử, không có làm càng đâu, em yên tâm mà ngủ."
Nam Phong đơ cứng không dám nhút nhích trong vòng tay ấm áp của Lâm Tuyền. Nhìn gốc độ đối mặt khi ngủ này. Khuôn mặt Lâm Tuyền rất toả sáng, khiến người nhìn không dời mắt được. Nam Phong đỏ mặt.
Tiếng đồng hồ "tít tắt. tít tắc.."
Cùng lúc này gian phòng bên cạnh có một người đang ngồi trên sofa. Chỉ có ánh đèn ngủ không đủ ánh sáng để soi rõ mặt người đó, nhưng biết được giới tính là nam, và khoé miệng cong lên.
[...]
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy Lâm Tuyền còn mơ ngủ tay mò mò hết giường thấy trống. Mở mắt ra thì thấy có gì đó sai sai, áo choàng ngủ anh bị mở toan lộ hết phần cơ ngực và 6 múi rắn rỏi. Anh vỗ vỗ trán suy nghĩ, nhưng không nhớ rõ chuyện gì xảy ra. Hôm qua sau khi uống thuốc xong anh khá buồn ngủ. ( Không lẽ đêm qua Nam Phong đã...).
Lúc này gian phòng kế bên phòng Vip 302.
Hai người đàn ông đan ngồi nói chuyện, bầu không khí lạnh toát.
" Khốn kiếp, Trịnh Tiêu Diễn anh ruốc cuộc muốn cái gì?.".
Kể lại.
Đêm qua Nam Phong thật sự không ngủ được có đi ra ngoài hóng gió biển đêm. Đi dài trên bờ cát trắng. Khi trở về phòng 303 thì thấy Trịnh Tiêu Diễn đang trong phòng và đang choàng trên người Lâm Tuyền.
Anh đứng đơ vài giây ngoài cửa, nhanh sau đó đã túm tay Trịnh Tiêu Diễn kéo ra ngoài hành lang tặng cho hắn cú đấm siêu mạnh vào má phải, máu miệng cũng rỉ ra.
Họ ngồi nhìn nhau không nói gì cả tiếng đồng hồ cho đến hiện tại.
Trịnh Tiêu Diễn trưng vẻ mặt đắt ý sợ vào má bị sưng bầm do cú đấm đêm qua. " Nam Phong, gọi tôi là Giang Thừa Tinh!".
" Giang Thừa Tinh ư, mơ đi!" cười khinh bỉ.
" Nam Phong, miệng anh cũng cứng còng lắm!"
" Anh đừng nghĩ tôi không biết anh theo dõi tôi và Lâm Tuyền. Khi tôi tới biệt thự đã thấy dáng người giống anh bước ra, vào phòng khách tôi đã thấy hai ly nước ép trên bàn. Cũng như biết anh ở phòng kế bên tôi khi tôi đi mua thuốc về."
" Ồ cha, Nam Phong không anh nhạy bén thế!".
" Đừng dài dòng, tôi không kiêng nhẫn chơi vờn chuột với anh." giọng gắt gỏng.
Vừa nói tay Nam Phong đã đẩy mạnh ngực Trịnh Tiêu Diễn ngã nhàu lưng xuống sofa.
" Nam Phong em làm gì vậy?". Lâm Tuyền đứng ngay cửa.
Do chả thấy Nam Phong đâu, Lâm Tuyền sau khi tắm rửa thay đồ bước ra thì nghe tiếng động mạnh từ cánh cửa khép hờ này, nhìn qua khe anh đã thấy Nam Phong đang đè Trịnh Tiêu Diễn.
Nam Phong vội đứng dậy, tiến lại nắm tay lôi Lâm Tuyền đi, nhưng Lâm Tuyền trong lòng tất nhiên muốn hỏi cho rõ ngọn ngành, nên vun tay Nam Phong tiến lại sofa ngồi xuống đảo mắt nhìn Trịnh Tiêu Diễn chỉ mặt áo choàng ngủ, đang vắt chéo chân, nét mặt ung dung.
Lâm Tuyền híp đôi mắt, đôi môi mỏng cử động nhẹ. " Tiêu Diễn nói đi em làm gì ở đây!"
Nam Phong đang đứng đơ đằng cửa , giật mình. ( Trịnh Tiêu Diễn và Lâm Tuyền thân nhau vậy sao?, trước giờ Lâm Tuyền có đến Tập Đoàn Giang Thị đâu?).
Nam Phong nhanh chóng đã ngồi xuống cạnh Lâm Tuyền. Hóng chuyện.
Trịnh Tiêu Diễn nhếch mép. " Anh Lâm Tuyền em là trùng hợp đến đây thôi!, không ngờ gặp Nam Phong và cả anh!"
Lâm Tuyền ít nhiều cũng hiểu con người Trịnh Tiêu Diễn này bề ngoài có vẽ vô hại, chứ bên trong đầy toan tính. Từ nhỏ lớn lên bên cạnh anh hắn ta đâu để đứa nào động đến. Nào là khóc nhè với cha anh khi chính hắn quánh con nhà người ta tơi tả mà tỏ ra mình bị hại. Ngủ chung giường với anh thì hay sờ soạn lung tung trên người anh, từ đó anh đã biết giới tính hắn cong.
" Anh mong em nhớ những gì anh từng nói!" . Lâm Tuyền trừng đôi mắt sắc lạnh cảnh cáo Trịnh Tiêu Diễn.
" Nam Phong đi thôi" . Dứt lời Lâm Tuyền khoát vai Nam Phong kéo đi. Nam Phong cũng ngơ luôn, xưa giờ anh chưa từng thấy đôi mắt đáng sợ như nhìn Trịnh Tiêu Diễn của Lâm Tuyền.
....
Trong 4 tiếng lái xe căng thẳng Nam Phong ngồi ghế sau nhìn Lâm Tuyền ở ghế lái. Khuôn mặt rõ ràng là đang rất giận dữ. Anh cũng đành im lặng không hó hé lời nào, đưa mắt nhìn quan cảnh trên đường qua ô cửa kính nhỏ.
Cuối cùng họ cũng đã về tới biệt thự trái cây, Lâm Tuyền dừng xe trong sân. Nam Phong chưa kịp mở cửa xe thì Lâm Tuyền đã mở bật ra, nắm chặt cổ tay anh kéo nhanh vào trong phòng anh.
" cạch" mở cửa.
" Rầm" Đóng cửa rung chuyển luôn.
Nam Phong hắc tay Lâm Tuyền ra, gắt gỏng hỏi.
" Lâm Tuyền anh làm trò gì vậy?".
Lúc này Lâm Tuyền chợt nhận ra bản thân mất bình tỉnh. Anh đi lại sofa đẩy hai ly nước ép còn uống dở hôm trước sang một bên, khỏi tầm mắt không vui của mình.
Nam Phong cũng hạ hoả xuống.Anh ngồi xuống sofa.
" Thôi bỏ đi, em muốn hỏi anh và Trịnh Tiêu Diễn thật sự quen nhau?".
" Em hỏi quen kiểu gì?".
" Ầy, anh đừng có nghĩ đen tối, tức là biết nhau ấy!".
" Ừ, Trịnh Tiêu Diễn với anh là thanh mai trúc mã."
" Nghĩa là lớn lên bên nhau từ bé?, Vậy nhà Trịnh Tiêu Diễn với nhà anh là?" .
" Cha anh bạn bè học chung với cha Trịnh Tiêu Diễn. "
" Khoang đã .. Trịnh Tiêu Diễn có cha?"
" Ừ, nhà họ Trịnh cũng khá giả, tuy không phải quý tộc!" .
" Anh có biết anh trai của Thừa Tuyên là ai không?" .
"Anh không quan tâm ai ngoài em?"
Nam Phong ngượng chính mặt. " Lâm Tuyền anh nghiêm túc được không? giọng gắt gỏng.
" Ừ, em nói đi, là ai mà em cứ phải nghi ngờ người ta mãi thế?".
" Là Trịnh Tiêu Diễn đấy?".
Lâm Tuyền một giây đầu khá bất ngờ, tuy nhiên sau đó anh mỉm môi thản nhiên. " Thì tốt chứ sao, em cứ phải khó chịu, cũng đâu phải yêu Giang Thừa Tuyên của em." .
Lâm Tuyền trưng vẽ mặt ủ rủ.
" Lâm Tuyền, anh đừng có dùng thái độ đó, tôi nghiêm túc hỏi anh vì không muốn anh bị cướp thân phận thôi? ".
" Thân phận, em nực cười quá. Nhà anh đủ giàu rồi!".
" Trịnh Tiêu Diễn nói với Thừa Tuyên là môi côi!"
" Ừ thì Tiêu Diễn là con nuôi của Trịnh gia thôi!" . Lâm Tuyên thản nhiên trả lời.
" Cạch" mở cửa.
Nam Phong bước vào. Anh kinh ngạc Lâm Tuyền vẫn chưa ngủ mà còn ngồi ở sofa. Anh nhanh chống ngồi xuống đối diện Lâm Tuyền.
" Lâm Tuyền sao anh còn chưa ngủ nữa? ".
" Em bảo anh đợi em về? " .
Nam Phong vã trán bất lực. " Lâm Tuyền anh dạo này tôi thấy anh lạ lắm nha!".
Nam Phong đặt xuống bàn một vỉ thuốc, Lâm Tuyền tròn mắt, nghiêng đầu nhìn nét mặt ngượng ngùng của Nam Phong. " Đây là..?"
" Anh uống đi thuốc giúp giảm khó chịu ở thượng vị, sẽ không buồn nôn nữa!".
" Em ra ngoài chỉ để mua thuốc cho anh sao?".
" Này anh đừng có mà nghĩ lung tung!" . mặt đỏ lên.
Lâm Tuyền nội tâm khá vui. Thấy Nam Phong ngại anh không nói nữa. Anh nhanh chóng tách viên thuốc, nâng cốc nước Nam Phong rót uống ngay.
"Đúng là anh thấy dễ chịu hơn rồi, chứ khi nảy cứ nặng nặng thượng vị, thật là không thể ngủ được, vậy đi ngủ thôi!" .
Lâm Tuyền đứng dậy bỗng cổ tay anh bị Nam Phong nếu lại.
Nam Phong ngước nhìn đồng hồ trên tường mới 19 giờ tối. Lâm Tuyền cũng nhìn theo nên hiểu ý ngồi lại vị trí cũ. Nhìn nét mặt Nam Phong như có tâm sự anh liền hỏi.
" Nam Phong em từ hôm ngắm vườn trái cây của anh, sau đó anh nghe Thừa Tuyên nói em không đến công ty làm nữa, ruốc cuộc giữa em và Thừa Tuyên có chuyện gì?".
" Lâm Tuyền tôi có chuyện nghiêm túc muốn hỏi anh? "
Lâm Tuyền nghĩ xa vời. ( Nghiêm túc, không lẽ yêu mình rồi, hihi!).
Nam Phong ngước thấy nét mặt nụ cười đắt thắng trên mặt Lâm Tuyền, không nhịn được khó hiểu. Nhưng trọng tâm anh quan tâm lúc này quan trọng hơn đôi co chủ đề vặt vảnh kia.
" Lâm Tuyền , anh là con trai một thật sao?".
Lâm Tuyền đang mơ mộng viễn vong diễn đám cưới Nam Phong bỗng tỉnh ngay.
" Nam Phong em nói nghiêm túc là chuyện này à?"
" Ừ, chứ anh nghĩ chuyện gì?. nghiêng đầu nhướng mày.
" Ừ. .. thì anh là con một, mà em hỏi làm gì?, Khoang đã câu hỏi này quen quen..a.. là Giang Thừa Tuyên từng hỏi anh."
" Ừ. anh biết chuyện Giang Thừa Tuyên có anh trai?".
" Chuyện đó.. thì anh thấy không quan trọng lắm nên cho qua!".
" Thừa Tuyên còn hỏi anh việc gì không?".
Lâm Tuyền bấu cằm lục lại ký ức.
" A .. thì có nhìn anh, nói anh có nét giống anh ta., Bữa kia đột nhiên tìm được chỗ anh ở, lù lù xuất hiện, rồi làm vỡ ly khiến anh nhặt bị đứt tay đau gần chết"
Nam Phong hiểu ra vấn đề. ( Thì ra Thừa Tuyên lấy mẫu xét nghiệm như vậy )
" Lâm Tuyền anh sinh ra ở Anh Quốc thật sao?".
" Ừ, chào đời ở bệnh viện dành cho quý tộc".
" Anh chắc mình là con ruột chứ?" .
" Khùng à, Mẹ anh mang thai chuyển dạ sớm hơn ngày dự sinh tại nhà, đưa gấp đi sao mà giả bầu được.!"
" Anh không thấy nét tương đồng về ngoại hình, và cả việc anh ngửi mùi hành lá là buồn nôn à. Có nhiều biểu cảm vài thói quen rất giống Giang Thừa Tuyên!"
" Đó chả nói lên gì cả, người giống người trên thế giới này đâu hiếm!" . Lâm Tuyền xua xua bàn tay
" Lâm Tuyền, anh biết anh trai Giang Thừa Tuyên đã tìm được rồi không?" .
" Cái gì?, nhanh vậy sao?, Mà tìm được rồi em hỏi nhây chuyện thân phận anh làm gì?" .
" Tôi cảm thấy xét tất cả tiêu chí anh giống anh trai Thừa Tuyên hơn!. "
" Em bớt tào lao đi, không phải em yêu Giang Thừa Tuyên rồi xem anh là thế thân đó chứ?".
" Anh bậy bạ gì đó, tôi sẽ không yêu ai ngoài Giang Thừa Tuyên đâu!".
Lâm Tuyền khá buồn khi nghe câu này. Anh thà được làm thế thân còn hơn nghe câu đau lòng này.
" Được rồi, huyết thống cũng đã có rồi em thắc mắc làm gì, Giang Thừa Tuyên chắc chắn xét nghiệm ADN rồi."
" Kết quả có thể làm giả!" .
" Em khùng à, mà có giả thì Giang Gia dễ qua mặt sao. chắc cũng kèm vết tích trên cơ thể để nhận dạng!. Thôi ngủ đi anh mệt rồi."
Lâm Tuyền nắm tay kéo Nam Phong lên giường ôm chặt nhắm mắt thỏ thẻ. " Em yên tâm anh quân tử, không có làm càng đâu, em yên tâm mà ngủ."
Nam Phong đơ cứng không dám nhút nhích trong vòng tay ấm áp của Lâm Tuyền. Nhìn gốc độ đối mặt khi ngủ này. Khuôn mặt Lâm Tuyền rất toả sáng, khiến người nhìn không dời mắt được. Nam Phong đỏ mặt.
Tiếng đồng hồ "tít tắt. tít tắc.."
Cùng lúc này gian phòng bên cạnh có một người đang ngồi trên sofa. Chỉ có ánh đèn ngủ không đủ ánh sáng để soi rõ mặt người đó, nhưng biết được giới tính là nam, và khoé miệng cong lên.
[...]
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy Lâm Tuyền còn mơ ngủ tay mò mò hết giường thấy trống. Mở mắt ra thì thấy có gì đó sai sai, áo choàng ngủ anh bị mở toan lộ hết phần cơ ngực và 6 múi rắn rỏi. Anh vỗ vỗ trán suy nghĩ, nhưng không nhớ rõ chuyện gì xảy ra. Hôm qua sau khi uống thuốc xong anh khá buồn ngủ. ( Không lẽ đêm qua Nam Phong đã...).
Lúc này gian phòng kế bên phòng Vip 302.
Hai người đàn ông đan ngồi nói chuyện, bầu không khí lạnh toát.
" Khốn kiếp, Trịnh Tiêu Diễn anh ruốc cuộc muốn cái gì?.".
Kể lại.
Đêm qua Nam Phong thật sự không ngủ được có đi ra ngoài hóng gió biển đêm. Đi dài trên bờ cát trắng. Khi trở về phòng 303 thì thấy Trịnh Tiêu Diễn đang trong phòng và đang choàng trên người Lâm Tuyền.
Anh đứng đơ vài giây ngoài cửa, nhanh sau đó đã túm tay Trịnh Tiêu Diễn kéo ra ngoài hành lang tặng cho hắn cú đấm siêu mạnh vào má phải, máu miệng cũng rỉ ra.
Họ ngồi nhìn nhau không nói gì cả tiếng đồng hồ cho đến hiện tại.
Trịnh Tiêu Diễn trưng vẻ mặt đắt ý sợ vào má bị sưng bầm do cú đấm đêm qua. " Nam Phong, gọi tôi là Giang Thừa Tinh!".
" Giang Thừa Tinh ư, mơ đi!" cười khinh bỉ.
" Nam Phong, miệng anh cũng cứng còng lắm!"
" Anh đừng nghĩ tôi không biết anh theo dõi tôi và Lâm Tuyền. Khi tôi tới biệt thự đã thấy dáng người giống anh bước ra, vào phòng khách tôi đã thấy hai ly nước ép trên bàn. Cũng như biết anh ở phòng kế bên tôi khi tôi đi mua thuốc về."
" Ồ cha, Nam Phong không anh nhạy bén thế!".
" Đừng dài dòng, tôi không kiêng nhẫn chơi vờn chuột với anh." giọng gắt gỏng.
Vừa nói tay Nam Phong đã đẩy mạnh ngực Trịnh Tiêu Diễn ngã nhàu lưng xuống sofa.
" Nam Phong em làm gì vậy?". Lâm Tuyền đứng ngay cửa.
Do chả thấy Nam Phong đâu, Lâm Tuyền sau khi tắm rửa thay đồ bước ra thì nghe tiếng động mạnh từ cánh cửa khép hờ này, nhìn qua khe anh đã thấy Nam Phong đang đè Trịnh Tiêu Diễn.
Nam Phong vội đứng dậy, tiến lại nắm tay lôi Lâm Tuyền đi, nhưng Lâm Tuyền trong lòng tất nhiên muốn hỏi cho rõ ngọn ngành, nên vun tay Nam Phong tiến lại sofa ngồi xuống đảo mắt nhìn Trịnh Tiêu Diễn chỉ mặt áo choàng ngủ, đang vắt chéo chân, nét mặt ung dung.
Lâm Tuyền híp đôi mắt, đôi môi mỏng cử động nhẹ. " Tiêu Diễn nói đi em làm gì ở đây!"
Nam Phong đang đứng đơ đằng cửa , giật mình. ( Trịnh Tiêu Diễn và Lâm Tuyền thân nhau vậy sao?, trước giờ Lâm Tuyền có đến Tập Đoàn Giang Thị đâu?).
Nam Phong nhanh chóng đã ngồi xuống cạnh Lâm Tuyền. Hóng chuyện.
Trịnh Tiêu Diễn nhếch mép. " Anh Lâm Tuyền em là trùng hợp đến đây thôi!, không ngờ gặp Nam Phong và cả anh!"
Lâm Tuyền ít nhiều cũng hiểu con người Trịnh Tiêu Diễn này bề ngoài có vẽ vô hại, chứ bên trong đầy toan tính. Từ nhỏ lớn lên bên cạnh anh hắn ta đâu để đứa nào động đến. Nào là khóc nhè với cha anh khi chính hắn quánh con nhà người ta tơi tả mà tỏ ra mình bị hại. Ngủ chung giường với anh thì hay sờ soạn lung tung trên người anh, từ đó anh đã biết giới tính hắn cong.
" Anh mong em nhớ những gì anh từng nói!" . Lâm Tuyền trừng đôi mắt sắc lạnh cảnh cáo Trịnh Tiêu Diễn.
" Nam Phong đi thôi" . Dứt lời Lâm Tuyền khoát vai Nam Phong kéo đi. Nam Phong cũng ngơ luôn, xưa giờ anh chưa từng thấy đôi mắt đáng sợ như nhìn Trịnh Tiêu Diễn của Lâm Tuyền.
....
Trong 4 tiếng lái xe căng thẳng Nam Phong ngồi ghế sau nhìn Lâm Tuyền ở ghế lái. Khuôn mặt rõ ràng là đang rất giận dữ. Anh cũng đành im lặng không hó hé lời nào, đưa mắt nhìn quan cảnh trên đường qua ô cửa kính nhỏ.
Cuối cùng họ cũng đã về tới biệt thự trái cây, Lâm Tuyền dừng xe trong sân. Nam Phong chưa kịp mở cửa xe thì Lâm Tuyền đã mở bật ra, nắm chặt cổ tay anh kéo nhanh vào trong phòng anh.
" cạch" mở cửa.
" Rầm" Đóng cửa rung chuyển luôn.
Nam Phong hắc tay Lâm Tuyền ra, gắt gỏng hỏi.
" Lâm Tuyền anh làm trò gì vậy?".
Lúc này Lâm Tuyền chợt nhận ra bản thân mất bình tỉnh. Anh đi lại sofa đẩy hai ly nước ép còn uống dở hôm trước sang một bên, khỏi tầm mắt không vui của mình.
Nam Phong cũng hạ hoả xuống.Anh ngồi xuống sofa.
" Thôi bỏ đi, em muốn hỏi anh và Trịnh Tiêu Diễn thật sự quen nhau?".
" Em hỏi quen kiểu gì?".
" Ầy, anh đừng có nghĩ đen tối, tức là biết nhau ấy!".
" Ừ, Trịnh Tiêu Diễn với anh là thanh mai trúc mã."
" Nghĩa là lớn lên bên nhau từ bé?, Vậy nhà Trịnh Tiêu Diễn với nhà anh là?" .
" Cha anh bạn bè học chung với cha Trịnh Tiêu Diễn. "
" Khoang đã .. Trịnh Tiêu Diễn có cha?"
" Ừ, nhà họ Trịnh cũng khá giả, tuy không phải quý tộc!" .
" Anh có biết anh trai của Thừa Tuyên là ai không?" .
"Anh không quan tâm ai ngoài em?"
Nam Phong ngượng chính mặt. " Lâm Tuyền anh nghiêm túc được không? giọng gắt gỏng.
" Ừ, em nói đi, là ai mà em cứ phải nghi ngờ người ta mãi thế?".
" Là Trịnh Tiêu Diễn đấy?".
Lâm Tuyền một giây đầu khá bất ngờ, tuy nhiên sau đó anh mỉm môi thản nhiên. " Thì tốt chứ sao, em cứ phải khó chịu, cũng đâu phải yêu Giang Thừa Tuyên của em." .
Lâm Tuyền trưng vẽ mặt ủ rủ.
" Lâm Tuyền, anh đừng có dùng thái độ đó, tôi nghiêm túc hỏi anh vì không muốn anh bị cướp thân phận thôi? ".
" Thân phận, em nực cười quá. Nhà anh đủ giàu rồi!".
" Trịnh Tiêu Diễn nói với Thừa Tuyên là môi côi!"
" Ừ thì Tiêu Diễn là con nuôi của Trịnh gia thôi!" . Lâm Tuyên thản nhiên trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.