Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma
Chương 98: Hạnh Phúc [ H+]
Thác Sủng Thiên Giá Danh Viên
27/08/2023
Sau khi thấy Nam Phong đã rời đi Lâm Tuyền trừng mắt nhìn em trai mình, em trai anh cũng trừng mắt chạm ánh nhìn của anh.
"Em đừng có hung dữ với anh. Em vẫn nghĩ Nam Phong là con ruột trai của Tân Kiệt sao?"
"Chẳng lẽ không phải?"
" Tất nhiên không thể, Nam Phong có cha mẹ, em không thấy vô lý à?"
" Em từng điều tra rồi cậu ta là con nuôi của Kỳ gia thôi."
"Em điều tra thế nào mà khẳng định vậy?"
"Kỳ gia có một người con trai thôi mà, nên không phải cậu ta là con nuôi thì còn ai?"
"Ừ thế em có biết đứa con trai nuôi đó đã chết rồi không?"
Giang Thừa Tuyên sửng người, anh không nghĩ tới lý do này.
"Sao có thể."
"Sao lại không, Nam Phong bị chính người con trai nuôi đó ám sát lúc 12 tuổi, vì mẹ hắn ta là ngươi giúp việc của Kỳ Gia. Bà ta ganh tỵ với hạnh phúc của Cha Mẹ Nam Phong, nên đã đem đứa con mới sinh của họ bỏ ở nhà hoan. Cha Mẹ Nam Phong đau buồn mất con mới tới cô nhi diện nhận con nuôi, bà ta lén tạo điều kiện cho con trai mình được nhận vào Kỳ Gia."
"Vậy thì liên quan gì Nam Phong, sao giờ cậu ta là con của Kỳ Gia?"
"Nam Phong bị vô tình được vợ anh trai của cha Nam Phong nhặt được nuôi nấng, nhiều lần gặp gỡ cha mẹ Nam Phong cảm nhận có sự thân thiết lạ lùng, cha Nam phong hỏi rõ anh trai mình và lén xét nghiệm ADN mới nhận con luôn. Người con nuôi kia hậm hực lén vào phòng Nam Phong muốn đâm chết em ấy, nhưng chẳng may vấp té bị chính dao của mình đâm vào ngực chết. Nam Phong trong Kỳ Gia từ bé nên cũng họ Kỳ, tên là Kỳ Thiên Lãm nên chỉ đổi cha mẹ và nhận lại đúng tên Kỳ Hạo Lãnh Phong. Hoán đổi thân phận thôi, một số thông tin Kỳ Gia đã ẩn đi.
"Thế sao anh lại biết?"
"À cái này là năm anh 15 tuổi, Nam Phong cùng qua nhà anh. Sau đó anh có hỏi cha anh về Nam Phong để muốn tiếp cận em ấy."
"Anh hai vậy là lúc đó anh thích cậu ta rồi, anh con nít quỷ vậy?"
" Này em đừng có nói móc mỉa anh. Anh thích em ấy lần đầu tiên là lúc cái mặt lạnh tanh nhà em cứu bọn anh khỏi đánh hội đồng đấy."
"Anh hai, vậy anh là thằng nhóc bẩn thiểu xấu xí mà Nam Phong cứu khi đó?"
Lâm Tuyền trừng mắt nhìn em trai mình.
"Thừa Tuyên em chê ăn tát ít quá hả? Anh hai sao biết em cứu hai người. Lúc anh đó anh bỏ đi trốn sau gốc cây thấy em lên xe cha mẹ em mà. Anh biết khuôn mặt cha mẹ em qua hình cưới của cha mẹ anh có họ mà."
Giang Thừa Tuyên vỗ vai anh mình.
"Ra vậy, duyên phận của cả ba chúng ta nhỉ, gặp nhau năm 15 tuổi đến 23 tuổi gặp lại nhau."
Lâm Tuyền gật đầu: "Ừ"
.....
Sau khi đã rõ ngọn ngành sự việc, Giang Thừa Tuyên lén hí của phòng của Nam Phong, nhận ra có lẽ Nam Phong đã ngủ nên anh không muốn làm phiền.
Anh nhìn đồng trên tay đã điểm 7 giờ tối, anh bước tới xoay lui ở trước cửa phòng vợ mình, nghĩ thầm không biết vợ nguôi giận chưa?.
" Cạch"
Cửa phòng mở ra, anh ngước ngẩn nhìn vợ mình.
"Ngọc Đan, anh xin lỗi chuyện hồi chiều."
"Anh vào trong đi."
Anh hớn hở bước nhanh vào trong nằm hẳn lên giường.
"Ngọc Đan thật ra em có yêu anh không vậy?"
Ngọc Đan tròn mắt ngạc nhiên.
"Thừa Tuyên sao anh hỏi vậy?"
"Anh cảm nhận em không quan tâm anh bằng Tân Kính Dương."
"Thừa Tuyên, hai kiểu quan tâm khác nhau mà."
"Ừ khác lắm, Tân Kính Dương bị gì là em chạy sốt gió lo lắng."
Ngọc Đan cảm nhận người đàn ông này đang hiểu lầm nghiêm trọng, cô yêu anh ta nhiều đến nỗi chấp nhận ly hôn để anh ta khỏi nguy hiểm tính mạn mà, còn chạy đi tìm anh ta khi hay anh ta gặp Tân Kính Dương vì sợ anh ta bị hại...
"Anh nghĩ sai hết rồi, em yêu anh, yêu rất nhiều."
"Vậy sao em toàn mắng anh, tát vô mặt anh?"
"Cái này.."
"Á, anh làm gì vậy?"
Giang Thừa Tuyên kéo mạnh Ngọc Đan ngã vào lòng mình, thì thầm:
"Làm chuyện vợ chồng." Nhếch mép.
Giang Thừa Tuyên đặt nụ hôn cuồng nhiệt lên đôi môi ngọt ngào của cô, anh vói đầu lưỡi vào khoang miệng ấm nóng cũng cô, đôi tay thi nhau mò mẫm khắp người cô.
"Ưm"
Ngọc Đan thật sự bị kích thích bởi đôi bàn tay điêu luyện của anh, sau khi kết thúc nụ hôn môi, anh cúi đầu hôn lướt từ cằm lướt tới cổ di chuyển hôn quanh núi đôi căng tròn, bàn tay mân mê nhào nặng núi đôi, ngón tay kích thích nhủ hoa, miệng thì ngậm mút nhũ hoa bên còn lại. Cô bị kích thích mạnh theo độ mút vào nhả ra của miệng anh. Anh dùng mũi cọ cọ vào đâu nhũ hoa.
Cô kéo anh ghì sát vào cơ thể nhỏ bé của mình thì thầm giọng ma mị:
" Em chịu hết nỗi rồi.. ưm.. ư.."
Ánh mắt anh tỏ ra rất hài lòng với dáng vẻ mê hoặc của vợ mình.
Anh di chuyển đôi môi hôn trượt trên làng da trắng tuyết quyết rũ, từ núi đôi chạm tới vùng cắm địa đầy hứng thú với anh, anh hôn nhẹ lên phần chíp trắng đang che chắc bông hoa anh muốn hái, nhanh chóng anh và cô trút bỏ hết quần áo.
Anh xoay người đổi thế cô nằm trên, nâng tay giúp cô đưa gậy thần xâm nhập vào nhụy hoa.
"A.."
Hai cơ thể âm dương hoà quyện vào nhau, cô nằm trên trượt đẩy cơ thể, anh phía dưới nét mặt đầy hài lòng, tay đặt vào eo thon của cô kéo đẩy nhịp nhàng.
"Vợ ơi.. tuyệt vời lắm." Thở nhẹ vào tai cô.
Cô ngượng, mặt tỏ vẻ mắc cỡ vì đây là lần đầu tiên cô chủ động leo lên mình anh làm tình thế này. Cô cảm giác điểm G ma sát kích thích cô tăng tốc độ trượt lên xuống trên thân hình vạm vỡ của người đang nằm dưới hưởng thụ.
" Ư..hơ.... "
Anh nằm dưới cứ rên rỉ vào tai cô những âm thanh đây kích thích, còn kèm theo tiếng rít vào thở ra từ miệng anh. Anh ghị sát cơ thể cô vào bờ ngực ướt nhẹt. Hai cơ thể uống éo đồng điệu theo từng nhịp của đối phương.
Người cô bắt đâu run run lên, não truyền tới cảm giác leo tới đỉnh, cô giật gật người vài cái rồi thả lỏng người nằm im trên mình anh. Anh cũng thế ưỡn người cảm nhận khoái cảm chinh phục, sau đó ôm chầm lấy cô vợ nhỏ xoay người kê đầu cô lên gối cô cúi hôn nhẹ lên trán cô vợ nhỏ đáng yêu, anh mỉm cười hạnh phúc.
"Em đừng có hung dữ với anh. Em vẫn nghĩ Nam Phong là con ruột trai của Tân Kiệt sao?"
"Chẳng lẽ không phải?"
" Tất nhiên không thể, Nam Phong có cha mẹ, em không thấy vô lý à?"
" Em từng điều tra rồi cậu ta là con nuôi của Kỳ gia thôi."
"Em điều tra thế nào mà khẳng định vậy?"
"Kỳ gia có một người con trai thôi mà, nên không phải cậu ta là con nuôi thì còn ai?"
"Ừ thế em có biết đứa con trai nuôi đó đã chết rồi không?"
Giang Thừa Tuyên sửng người, anh không nghĩ tới lý do này.
"Sao có thể."
"Sao lại không, Nam Phong bị chính người con trai nuôi đó ám sát lúc 12 tuổi, vì mẹ hắn ta là ngươi giúp việc của Kỳ Gia. Bà ta ganh tỵ với hạnh phúc của Cha Mẹ Nam Phong, nên đã đem đứa con mới sinh của họ bỏ ở nhà hoan. Cha Mẹ Nam Phong đau buồn mất con mới tới cô nhi diện nhận con nuôi, bà ta lén tạo điều kiện cho con trai mình được nhận vào Kỳ Gia."
"Vậy thì liên quan gì Nam Phong, sao giờ cậu ta là con của Kỳ Gia?"
"Nam Phong bị vô tình được vợ anh trai của cha Nam Phong nhặt được nuôi nấng, nhiều lần gặp gỡ cha mẹ Nam Phong cảm nhận có sự thân thiết lạ lùng, cha Nam phong hỏi rõ anh trai mình và lén xét nghiệm ADN mới nhận con luôn. Người con nuôi kia hậm hực lén vào phòng Nam Phong muốn đâm chết em ấy, nhưng chẳng may vấp té bị chính dao của mình đâm vào ngực chết. Nam Phong trong Kỳ Gia từ bé nên cũng họ Kỳ, tên là Kỳ Thiên Lãm nên chỉ đổi cha mẹ và nhận lại đúng tên Kỳ Hạo Lãnh Phong. Hoán đổi thân phận thôi, một số thông tin Kỳ Gia đã ẩn đi.
"Thế sao anh lại biết?"
"À cái này là năm anh 15 tuổi, Nam Phong cùng qua nhà anh. Sau đó anh có hỏi cha anh về Nam Phong để muốn tiếp cận em ấy."
"Anh hai vậy là lúc đó anh thích cậu ta rồi, anh con nít quỷ vậy?"
" Này em đừng có nói móc mỉa anh. Anh thích em ấy lần đầu tiên là lúc cái mặt lạnh tanh nhà em cứu bọn anh khỏi đánh hội đồng đấy."
"Anh hai, vậy anh là thằng nhóc bẩn thiểu xấu xí mà Nam Phong cứu khi đó?"
Lâm Tuyền trừng mắt nhìn em trai mình.
"Thừa Tuyên em chê ăn tát ít quá hả? Anh hai sao biết em cứu hai người. Lúc anh đó anh bỏ đi trốn sau gốc cây thấy em lên xe cha mẹ em mà. Anh biết khuôn mặt cha mẹ em qua hình cưới của cha mẹ anh có họ mà."
Giang Thừa Tuyên vỗ vai anh mình.
"Ra vậy, duyên phận của cả ba chúng ta nhỉ, gặp nhau năm 15 tuổi đến 23 tuổi gặp lại nhau."
Lâm Tuyền gật đầu: "Ừ"
.....
Sau khi đã rõ ngọn ngành sự việc, Giang Thừa Tuyên lén hí của phòng của Nam Phong, nhận ra có lẽ Nam Phong đã ngủ nên anh không muốn làm phiền.
Anh nhìn đồng trên tay đã điểm 7 giờ tối, anh bước tới xoay lui ở trước cửa phòng vợ mình, nghĩ thầm không biết vợ nguôi giận chưa?.
" Cạch"
Cửa phòng mở ra, anh ngước ngẩn nhìn vợ mình.
"Ngọc Đan, anh xin lỗi chuyện hồi chiều."
"Anh vào trong đi."
Anh hớn hở bước nhanh vào trong nằm hẳn lên giường.
"Ngọc Đan thật ra em có yêu anh không vậy?"
Ngọc Đan tròn mắt ngạc nhiên.
"Thừa Tuyên sao anh hỏi vậy?"
"Anh cảm nhận em không quan tâm anh bằng Tân Kính Dương."
"Thừa Tuyên, hai kiểu quan tâm khác nhau mà."
"Ừ khác lắm, Tân Kính Dương bị gì là em chạy sốt gió lo lắng."
Ngọc Đan cảm nhận người đàn ông này đang hiểu lầm nghiêm trọng, cô yêu anh ta nhiều đến nỗi chấp nhận ly hôn để anh ta khỏi nguy hiểm tính mạn mà, còn chạy đi tìm anh ta khi hay anh ta gặp Tân Kính Dương vì sợ anh ta bị hại...
"Anh nghĩ sai hết rồi, em yêu anh, yêu rất nhiều."
"Vậy sao em toàn mắng anh, tát vô mặt anh?"
"Cái này.."
"Á, anh làm gì vậy?"
Giang Thừa Tuyên kéo mạnh Ngọc Đan ngã vào lòng mình, thì thầm:
"Làm chuyện vợ chồng." Nhếch mép.
Giang Thừa Tuyên đặt nụ hôn cuồng nhiệt lên đôi môi ngọt ngào của cô, anh vói đầu lưỡi vào khoang miệng ấm nóng cũng cô, đôi tay thi nhau mò mẫm khắp người cô.
"Ưm"
Ngọc Đan thật sự bị kích thích bởi đôi bàn tay điêu luyện của anh, sau khi kết thúc nụ hôn môi, anh cúi đầu hôn lướt từ cằm lướt tới cổ di chuyển hôn quanh núi đôi căng tròn, bàn tay mân mê nhào nặng núi đôi, ngón tay kích thích nhủ hoa, miệng thì ngậm mút nhũ hoa bên còn lại. Cô bị kích thích mạnh theo độ mút vào nhả ra của miệng anh. Anh dùng mũi cọ cọ vào đâu nhũ hoa.
Cô kéo anh ghì sát vào cơ thể nhỏ bé của mình thì thầm giọng ma mị:
" Em chịu hết nỗi rồi.. ưm.. ư.."
Ánh mắt anh tỏ ra rất hài lòng với dáng vẻ mê hoặc của vợ mình.
Anh di chuyển đôi môi hôn trượt trên làng da trắng tuyết quyết rũ, từ núi đôi chạm tới vùng cắm địa đầy hứng thú với anh, anh hôn nhẹ lên phần chíp trắng đang che chắc bông hoa anh muốn hái, nhanh chóng anh và cô trút bỏ hết quần áo.
Anh xoay người đổi thế cô nằm trên, nâng tay giúp cô đưa gậy thần xâm nhập vào nhụy hoa.
"A.."
Hai cơ thể âm dương hoà quyện vào nhau, cô nằm trên trượt đẩy cơ thể, anh phía dưới nét mặt đầy hài lòng, tay đặt vào eo thon của cô kéo đẩy nhịp nhàng.
"Vợ ơi.. tuyệt vời lắm." Thở nhẹ vào tai cô.
Cô ngượng, mặt tỏ vẻ mắc cỡ vì đây là lần đầu tiên cô chủ động leo lên mình anh làm tình thế này. Cô cảm giác điểm G ma sát kích thích cô tăng tốc độ trượt lên xuống trên thân hình vạm vỡ của người đang nằm dưới hưởng thụ.
" Ư..hơ.... "
Anh nằm dưới cứ rên rỉ vào tai cô những âm thanh đây kích thích, còn kèm theo tiếng rít vào thở ra từ miệng anh. Anh ghị sát cơ thể cô vào bờ ngực ướt nhẹt. Hai cơ thể uống éo đồng điệu theo từng nhịp của đối phương.
Người cô bắt đâu run run lên, não truyền tới cảm giác leo tới đỉnh, cô giật gật người vài cái rồi thả lỏng người nằm im trên mình anh. Anh cũng thế ưỡn người cảm nhận khoái cảm chinh phục, sau đó ôm chầm lấy cô vợ nhỏ xoay người kê đầu cô lên gối cô cúi hôn nhẹ lên trán cô vợ nhỏ đáng yêu, anh mỉm cười hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.