Trùng Sinh: Hôn Ước Với Tổng Tài Ác Ma
Chương 84: Tình cũ không rũ cũng tới.
Thác Sủng Thiên Giá Danh Viên
27/08/2023
"Tân Kiệt ông muốn biết người phụ nữ đó vậy sao?rồi sẽ nhanh thôi tôi cho ông bất ngờ. "
Nam Phong bước lại cạnh anh hỏi khẽ. " Thừa Tuyên người phụ nữ kia là ai?"
Nam Phong lúc bước vào người phụ nữ kia đi lướt ngang qua anh.
Giang Thừa Tuyên quay vỗ vai Nam Phong. " Điểm yếu của Tân Kiệt. "
[.........]
Tân Kính Dương sau khi Tân Kiệt đi khỏi anh đã phấn chấn lại, tắm rửa thay đồ đến công ty làm việc. Đang trong phòng làm việc thì anh gọi điện thoại cho Ngọc Đan nhưng không nhận được phản hồi của đối phương.
Anh ngồi xoay ghế ra hướng ban công ngắm cảnh thì thầm một mình:
" Ngọc Đan em là tuyệt tình đến vậy sao? cả bắt máy của anh cũng không luôn. Anh sai chỗ nào hả em?"
.......
Biệt thự riêng của Giang Thừa Tuyên.
Tân Kính Dương bước vào sân biệt thự trông thấy Ngọc Đan ngồi ở ghế đá ngắm cảnh.
" Ngọc Đan anh cần nói chuyện với em."
Ngọc Đan bất giác quay ra hướng cổng biệt thự thấy Tân Kính Dương đang bước tới. Cô liền đứng dậy muốn bước nhanh chóng vô nhà. Cô khựng chân lại vì cổ tay mình bị Tân Kính Dương nắm chặt, cô quay mặt lại trừng mắt lạnh lùng nhìn anh.
" Buông ra, đây là nhà em đấy? "
Tân Kính Dương không buông mà còn siết chặt những ngón tay mình lại gây ra cơn đau thâú cổ tay cô.
" Anh không nghe em nói à, anh làm em đau đấy." giọng gắt gỏng.
" Em lạnh lùng xa cách anh vậy sao?" giọng khẽ khàng
" Là anh ép em tuyệt tình."
" Anh cần nói chuyện về Tập Đoàn Khiết Thị, em có thể đi cùng anh ra ngoài mình nói chuyện không?"
Thấy Ngọc Đan còn lưỡng lự, anh buông tay cô ra nói tiếp. " Em yên tâm anh không có làm gì em như hôm trước đâu, chỉ là nói ở đây Giang Thừa Tuyên về sẽ không hay cho em."
Ngọc Đan nhìn nét mặt ôn nhu của Tân Kính Dương nên gật đầu đồng ý.
Họ đến một quán nước cảnh vật thiên nhiên tuyệt đẹp sát mặt tiền đường lớn.
Sau khi gọi nước xong họ bắt đầu vào câu chuyện chính.
Tân Kính Dương nâng ly nước cam chuyền cho Ngọc Đan cô đón lấy.
" Em cảm ơn anh."
"Không gì, anh vẫn mãi mãi bảo vệ em."
Câu nói của anh khiến cô có chút xót xa. Cô nghĩ cả hai đang kẹt trong chuyện tình cảm tay ba khó xử.
" Anh trả tự do cho em."
Dứt lời anh lấy trong cặp táp ra sắp giấy khổ A4 đặt lên bàn.
Ngọc Đan cầm lên xem là giấy ly hôn anh đã ký và bản sáp nhập cổ phần Tập Đoàn Đan Dương vào Tập Đoàn Khiết Gia.
" Anh Kính Dương ly hôn thì đúng rồi."
Cô giơ bản sáp nhập cổ phần ngang tầm mắt anh, nhíu mày hỏi:
" Còn cái này em không hiểu? "
" Cho em hết tất cả, em đừng như lúc nãy ghét bỏ anh là được."
Cô ngượng ngùng trả lời : " Em không phải ghét anh, là muốn anh đừng nuôi hy vọng gì đoạn tình cảm giữa hai ta thôi."
" Em ký đi." nghiêng đầu mỉm cười.
Ngọc Đan ký xong anh cất sắp giấy vào cặp táp.
Vừa lúc này Giang Thừa Tuyên tiến thẳng tới bàn của hai người, cặp mắt sắc lạnh nhìn họ
Cả hai người đều hoảng hốt nhìn Giang Thừa Tuyên.
Giang Thừa Tuyên gằn giọng đầy phẫn nộ.
" Anh mới ra ngoài có xíu em lại đi hẹn hò với hắn ?"
Cô đứng lên cầm tay anh đáp nhanh:
" Thừa Tuyên nghe em nói."
" Em nói cái gì, nói là đang tán gẫu hay hàn huyên tâm sự ? "
" Thừa Tuyên anh quá đáng vừa thôi. " gắt gỏng.
" Em nói anh quá đáng, em nghĩ đi đã bao nhiêu lần gặp hắn rồi, tình cũ không rủ cũng tới."
Vừa dứt lời anh nếm ngay cái tát đau điếng, anh nâng tay sờ má mình, rồi đứng đờ đẫn.
Ngọc Đan nhìn bộ dạng Giang Thừa Tuyên, lòng cô chùng xuống. Cô không tiết chế được cảm xúc đã lỡ tay tát anh, muốn đưa tay xoa má anh an ủi nhưng cô chẳng hiểu sao bản thân không làm.
Giang Thừa Tuyên sau một hồi lâu đã hoàn hồn, anh không nhìn cũng không nói gì với họ mà quay lưng bước thẳng ra xe đậu bên đường lái đi.
Xe Giang Thừa Tuyên khuất xa dần khói tầm mắt của cả hai người.
Tân Kính Dương đứng dậy tiến qua ngồi cạnh vuốt vai cô nói những lời an ủi: " Anh không cố ý làm em khó xử, anh ta có lẽ do yêu em quá nên nhất thời nói những lời đó thôi."
Ngọc Đan tựa vào vai anh rưng rưng nước mắt nói : " Nhưng em đã tát anh ấy, em không cố ý. "
" Anh sẽ tìm cơ hội nói rõ với anh ta, chuyện này do anh gây ra, em nín đi."
Dứt lời Tân Kính Dương dắt tay cô ra xe, trên xe suốt đoạn đường anh nhìn qua gương thấy nét mặt cô vẫn thất thần anh cảm thấy áy náy và đau xót.
Về đến biệt thự cô mở cửa bước xuống không nói hay quay mặt nhìn anh, mà cứ thế đi thẳng vào nhà. Anh nhìn dáng người con gái anh yêu xa dần mà khoé mắt cay cay, anh biết kiếp này duyên mình đã lỡ.....
Ngọc Đan bước vô đảo mắt nhìn phòng khách trống trơn. Cô bước chậm rãi lên lầu đứng trước cửa phòng tranh đấu nội tâm có nên bước vào.
Vừa lúc cô đặt tay lên nắm cửa thì cửa đột nhiên mở ra. Cô ngước mặt lên nhìn thấy nét mặt Giang Thừa Tuyên lạnh lùng. Anh đứng bất động không đoái hoài gì đến cô.
Cô mở lời : " Thừa Tuyên em xin lỗi anh. "
Anh không vẫn không nói lời nào, lướt qua khỏi cô sang phòng khác. Cô nhói lòng nhưng không biết phải làm gì, cô sai vẫn gặp người đàn ông đó, còn tát anh ấy.
Sáng hôm sau...
Ngọc Đan đã dậy sớm nấu ăn sáng sẵn sàng đợi Giang Thừa Tuyên.
Giang Thừa Tuyên sau khi tắm thay âu phục chỉnh tề, bước xuống từng bật thang khựng chân lại quét mắt quan sát thấy Ngọc Đan gục gục đầu trên bàn ăn thịnh soạn, đôi mắt anh rũ xuống.
Vừa lúc này Ngọc Đan choàng tỉnh ngước lên bốn mắt chạm nhau. Anh tay vừa chỉnh cà vạt vừa bước xuống lướt hướng ra cửa chính nét mặt lạnh lùng. Cô đứng dậy bước nhanh tới nắm cánh tay đang vắt áo vest của anh. Cô trưng đôi mắt chứa đầy tuyệt vọng hỏi anh : " Thừa Tuyên anh vẫn chưa nguôi giận em sao ? "
Giang Thừa Tuyên quay mặt nhìn xuống gỡ tay cô ra đáp lời lạnh lùng : " Không có, anh phải đến công ty. "
Dứt lời anh tiến thẳng ra xe, cô khụy xuống sàn nước mắt trào ra.
Anh ấy như thế này làm mình thật sự đau lòng, mấy ngày trước cả hai đang rất vui vẻ hạnh phúc mà. Hôm qua cái tát đó mà anh ấy hết yêu mình rồi sao? Cô nhìn chiếc nhẫn ruby hồi tưởng hôm đầu tiên trở về anh đã hứa sau này sẽ cho cô hạnh phúc.
.......
Nam Phong bước lại cạnh anh hỏi khẽ. " Thừa Tuyên người phụ nữ kia là ai?"
Nam Phong lúc bước vào người phụ nữ kia đi lướt ngang qua anh.
Giang Thừa Tuyên quay vỗ vai Nam Phong. " Điểm yếu của Tân Kiệt. "
[.........]
Tân Kính Dương sau khi Tân Kiệt đi khỏi anh đã phấn chấn lại, tắm rửa thay đồ đến công ty làm việc. Đang trong phòng làm việc thì anh gọi điện thoại cho Ngọc Đan nhưng không nhận được phản hồi của đối phương.
Anh ngồi xoay ghế ra hướng ban công ngắm cảnh thì thầm một mình:
" Ngọc Đan em là tuyệt tình đến vậy sao? cả bắt máy của anh cũng không luôn. Anh sai chỗ nào hả em?"
.......
Biệt thự riêng của Giang Thừa Tuyên.
Tân Kính Dương bước vào sân biệt thự trông thấy Ngọc Đan ngồi ở ghế đá ngắm cảnh.
" Ngọc Đan anh cần nói chuyện với em."
Ngọc Đan bất giác quay ra hướng cổng biệt thự thấy Tân Kính Dương đang bước tới. Cô liền đứng dậy muốn bước nhanh chóng vô nhà. Cô khựng chân lại vì cổ tay mình bị Tân Kính Dương nắm chặt, cô quay mặt lại trừng mắt lạnh lùng nhìn anh.
" Buông ra, đây là nhà em đấy? "
Tân Kính Dương không buông mà còn siết chặt những ngón tay mình lại gây ra cơn đau thâú cổ tay cô.
" Anh không nghe em nói à, anh làm em đau đấy." giọng gắt gỏng.
" Em lạnh lùng xa cách anh vậy sao?" giọng khẽ khàng
" Là anh ép em tuyệt tình."
" Anh cần nói chuyện về Tập Đoàn Khiết Thị, em có thể đi cùng anh ra ngoài mình nói chuyện không?"
Thấy Ngọc Đan còn lưỡng lự, anh buông tay cô ra nói tiếp. " Em yên tâm anh không có làm gì em như hôm trước đâu, chỉ là nói ở đây Giang Thừa Tuyên về sẽ không hay cho em."
Ngọc Đan nhìn nét mặt ôn nhu của Tân Kính Dương nên gật đầu đồng ý.
Họ đến một quán nước cảnh vật thiên nhiên tuyệt đẹp sát mặt tiền đường lớn.
Sau khi gọi nước xong họ bắt đầu vào câu chuyện chính.
Tân Kính Dương nâng ly nước cam chuyền cho Ngọc Đan cô đón lấy.
" Em cảm ơn anh."
"Không gì, anh vẫn mãi mãi bảo vệ em."
Câu nói của anh khiến cô có chút xót xa. Cô nghĩ cả hai đang kẹt trong chuyện tình cảm tay ba khó xử.
" Anh trả tự do cho em."
Dứt lời anh lấy trong cặp táp ra sắp giấy khổ A4 đặt lên bàn.
Ngọc Đan cầm lên xem là giấy ly hôn anh đã ký và bản sáp nhập cổ phần Tập Đoàn Đan Dương vào Tập Đoàn Khiết Gia.
" Anh Kính Dương ly hôn thì đúng rồi."
Cô giơ bản sáp nhập cổ phần ngang tầm mắt anh, nhíu mày hỏi:
" Còn cái này em không hiểu? "
" Cho em hết tất cả, em đừng như lúc nãy ghét bỏ anh là được."
Cô ngượng ngùng trả lời : " Em không phải ghét anh, là muốn anh đừng nuôi hy vọng gì đoạn tình cảm giữa hai ta thôi."
" Em ký đi." nghiêng đầu mỉm cười.
Ngọc Đan ký xong anh cất sắp giấy vào cặp táp.
Vừa lúc này Giang Thừa Tuyên tiến thẳng tới bàn của hai người, cặp mắt sắc lạnh nhìn họ
Cả hai người đều hoảng hốt nhìn Giang Thừa Tuyên.
Giang Thừa Tuyên gằn giọng đầy phẫn nộ.
" Anh mới ra ngoài có xíu em lại đi hẹn hò với hắn ?"
Cô đứng lên cầm tay anh đáp nhanh:
" Thừa Tuyên nghe em nói."
" Em nói cái gì, nói là đang tán gẫu hay hàn huyên tâm sự ? "
" Thừa Tuyên anh quá đáng vừa thôi. " gắt gỏng.
" Em nói anh quá đáng, em nghĩ đi đã bao nhiêu lần gặp hắn rồi, tình cũ không rủ cũng tới."
Vừa dứt lời anh nếm ngay cái tát đau điếng, anh nâng tay sờ má mình, rồi đứng đờ đẫn.
Ngọc Đan nhìn bộ dạng Giang Thừa Tuyên, lòng cô chùng xuống. Cô không tiết chế được cảm xúc đã lỡ tay tát anh, muốn đưa tay xoa má anh an ủi nhưng cô chẳng hiểu sao bản thân không làm.
Giang Thừa Tuyên sau một hồi lâu đã hoàn hồn, anh không nhìn cũng không nói gì với họ mà quay lưng bước thẳng ra xe đậu bên đường lái đi.
Xe Giang Thừa Tuyên khuất xa dần khói tầm mắt của cả hai người.
Tân Kính Dương đứng dậy tiến qua ngồi cạnh vuốt vai cô nói những lời an ủi: " Anh không cố ý làm em khó xử, anh ta có lẽ do yêu em quá nên nhất thời nói những lời đó thôi."
Ngọc Đan tựa vào vai anh rưng rưng nước mắt nói : " Nhưng em đã tát anh ấy, em không cố ý. "
" Anh sẽ tìm cơ hội nói rõ với anh ta, chuyện này do anh gây ra, em nín đi."
Dứt lời Tân Kính Dương dắt tay cô ra xe, trên xe suốt đoạn đường anh nhìn qua gương thấy nét mặt cô vẫn thất thần anh cảm thấy áy náy và đau xót.
Về đến biệt thự cô mở cửa bước xuống không nói hay quay mặt nhìn anh, mà cứ thế đi thẳng vào nhà. Anh nhìn dáng người con gái anh yêu xa dần mà khoé mắt cay cay, anh biết kiếp này duyên mình đã lỡ.....
Ngọc Đan bước vô đảo mắt nhìn phòng khách trống trơn. Cô bước chậm rãi lên lầu đứng trước cửa phòng tranh đấu nội tâm có nên bước vào.
Vừa lúc cô đặt tay lên nắm cửa thì cửa đột nhiên mở ra. Cô ngước mặt lên nhìn thấy nét mặt Giang Thừa Tuyên lạnh lùng. Anh đứng bất động không đoái hoài gì đến cô.
Cô mở lời : " Thừa Tuyên em xin lỗi anh. "
Anh không vẫn không nói lời nào, lướt qua khỏi cô sang phòng khác. Cô nhói lòng nhưng không biết phải làm gì, cô sai vẫn gặp người đàn ông đó, còn tát anh ấy.
Sáng hôm sau...
Ngọc Đan đã dậy sớm nấu ăn sáng sẵn sàng đợi Giang Thừa Tuyên.
Giang Thừa Tuyên sau khi tắm thay âu phục chỉnh tề, bước xuống từng bật thang khựng chân lại quét mắt quan sát thấy Ngọc Đan gục gục đầu trên bàn ăn thịnh soạn, đôi mắt anh rũ xuống.
Vừa lúc này Ngọc Đan choàng tỉnh ngước lên bốn mắt chạm nhau. Anh tay vừa chỉnh cà vạt vừa bước xuống lướt hướng ra cửa chính nét mặt lạnh lùng. Cô đứng dậy bước nhanh tới nắm cánh tay đang vắt áo vest của anh. Cô trưng đôi mắt chứa đầy tuyệt vọng hỏi anh : " Thừa Tuyên anh vẫn chưa nguôi giận em sao ? "
Giang Thừa Tuyên quay mặt nhìn xuống gỡ tay cô ra đáp lời lạnh lùng : " Không có, anh phải đến công ty. "
Dứt lời anh tiến thẳng ra xe, cô khụy xuống sàn nước mắt trào ra.
Anh ấy như thế này làm mình thật sự đau lòng, mấy ngày trước cả hai đang rất vui vẻ hạnh phúc mà. Hôm qua cái tát đó mà anh ấy hết yêu mình rồi sao? Cô nhìn chiếc nhẫn ruby hồi tưởng hôm đầu tiên trở về anh đã hứa sau này sẽ cho cô hạnh phúc.
.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.