Chương 70: Chương 63.2
Mị Dạ Thủy Thảo
19/11/2016
Lạc U hiểu được loại
biến hóa này là bởi vì cái gì, giới giải trí luôn luôn là như vậy, thân
phận của cô bây giờ không còn là cái người mới xuất hiện kia nữa, mà là
theo danh tiếng triệt để trở thành sự tồn tại cao cấp nhất, bước vào con đường diễn viên nổi tiếng trong nước.
Đầu tháng mười một, U Bảo tiến vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, Lạc U cùng Tang Dư Ninh cùng chung quyết định, đem U Bảo trở thành sự tồn tại nhỏ mà hoàn mỹ, trang sức bày biện bán ra không cần quá nhiều, nhưng tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm, đối tượng nhóm khách hàng càng là thiểu số trong thiểu số, làm ảnh hưởng mở rộng thu hút làm ăn, Lạc U càng tự mình giám sát chế tác trang sức, đem thiết kế mà bản thân cảm thấy hoàn mỹ nhất bày biện ra.
Đêm trước khi U Bảo được khai trương, Lạc U cùng Tang Dư Ninh chia ra đều tự lấy danh nghĩa của bản thân đưa ra mấy trăm tờ thiệp mời, đây cũng là quảng cáo đầu tiên của U Bảo, toàn bộ người được mời tới đều là những người có thể đặt trên mặt bàn ở Bắc Kinh(*), mà một nhóm người này cũng được coi thành nhóm khách hàng chủ yếu nhất của U Bảo.
(*) shizuka: Ở đây ý nói những người này đều là những người có mặt mũi lớn và có rất nhiều danh tiếng ở Bắc Kinh.
Để mở rộng lực ảnh hưởng của U Bảo, Lạc U mời lão mẹ nhà mình tới tham dự, đồng thời quyết định đem tiền thu được từ buổi lễ khai trương U Bảo toàn bộ quyên góp vào hội từ thiện, buổi lễ khai trương cũng là ngày bán ra trang sức của cửa hàng, một phần ba số tiền của kỳ bán ra đều sẽ quyên góp cho quỹ hội Lạc Dư, duy trì thường xuyên các loại hoạt động cứu trợ.
Nghi thức khai trương U Bảo được tổ chức rất thành công, Lạc gia cùng Tô gia đều có người tham dự, thậm chí lão gia tử Tang gia còn tự mình trình diện, còn có rất nhiều bạn bè trong thương giới và giới giải trí cũng đến, trường hợp không thể nói là không long trọng.
Hơn nữa một khúc thanh xướng(*) của Lạc U, càng làm cho mọi người ở chỗ này cảm thấy kinh diễm không gì sánh được, mà cửa hàng trang sức này của Lạc U, cũng trở thành đối tượng được fan hâm mộ của Lạc U chú ý.
(*) Một khúc thanh xướng: Hát biểu diễn một khúc nhạc mà không cần hóa trang.
Ở nơi thời đại thần tượng năng lượng vô hạn này, Lạc U rất thích hợp trở thành ngôi sao được chú ý, lực ảnh hưởng tuyệt đối là mạnh mẽ, ngay cả ngày khai trương cũng chưa tới, cửa hàng nho nhỏ này thậm chí đã xuất hiện trên truyền thông ở nước ngoài, mặc dù đơn giản chỉ là vài câu nói, nhưng cũng đủ để chứng minh lực ảnh hưởng của Lạc U.
Mà mọi chuyện hỗ trợ lẫn nhau,ở thời điểm này, cửa hàng trang sức cũng nhờ vào danh tiếng của Lạc U càng thêm nổi tiếng, Lạc U cũng bởi vì lần truyền thông giới thiệu này, ở trong những ngôi sao thần tượng, dựa trên thân phận đại sứ từ thiện, lại tăng lên một danh hiệu nhà thiết kế thiên tài!
Truyền thông đưa tin tức cần điểm sáng, mà bọn họ cũng biết cách khai thác điểm sáng, cho nên thời điểm bọn họ biết các trang sức lộng lẫy trong cửa hàng trrang sức này đều là do Lạc U tự mình thiết kế, không chút do dự liền dùng rất nhiều lời văn để diễn tả điểm sáng này, cũng làm cho nhân vật Lạc U này trở nên càng thêm nổi tiếng, nhất là các fan hâm mộ của Lạc U, biểu hiện cũng đều càng thêm nồng nhiệt.
Rất nhiều fan hâm mộ đều sẽ có một loại chờ mong đối với thần tượng của mình như vậy, chờ mong thần tượng của mình càng thêm hoàn mỹ, càng thêm xuất sắc, chờ mong người mình yêu thích là giỏi nhất tốt đẹp nhất.
Mà Lạc U lúc này, giống như là một bảo tàng, làm cho những fan hâm mộ của cô, giống như là tìm kiếm bảo vật, tìm từng điểm từng điểm vô cùng ngạc nhiên từ trên người của cô, khai thác ra càng ngày càng nhiều bảo tàng hơn.
"Tiểu U, giới thiệu cho cậu vài người bạn, người này chính là Triệu Duyệt, là bạn tốt nhất của mình, là chị em từ nhỏ cùng nhau lớn lên mà, bố của cô ấy là Triệu phó bộ trưởng bộ tư pháp, người này chính là Lưu Phàm, ông nội của anh ấy là Tư lệnh quân khu C thị, còn có người này chính là Diệp Thiên Phong, bố của anh ấy là Phó bboj trưởng Bộ tài chính Diệp Chính Thanh..."
Tang Dư Ninh mang theo ba người bạn của mình giới thiệu cho Lạc U, sau đó thay đổi đề tài, lại giới thiệu Lạc U với mọi người:
"Người này là thiên kim Lạc gia Lạc U Lạc đại tiểu thư, mọi người coi như là người trong một vòng tròn, không biết có biết hay không, ha ha, ở nơi này, tôi liền nhiều lời giới thiệu lại một lần."
Ánh mắt Lạc U đảo qua ba người ở đây, cô gái tên là Triệu Duyệt kia rất đẹp, tuổi tác không sai biệt lắm lớn hơn cô, lộ ra một loại khí chất giỏi giang, mỗi một cái giơ tay nhấc chân cũng có phong thái đại gia khuê tú, ngược lại làm cho trước mắt Lạc U sáng ngời, nghĩ cũng không sai.
Về phần còn dư lại hai người đàn ông, một người tao nhã đẹp trai như ánh mặt trời, thoạt nhìn liền làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng thoải mái, một người lại lộ ra một loại khí chất vô lại hoa hoa công tử, làm cho Lạc U cảm thấy rất phản cảm, nhất là lúc nghe thấy bố của hắn là Diệp Chính Thanh, sắc mặt Lạc U lại càng lạnh hơn.
Chính cái gọi là bạn bè của kẻ thù chính là kẻ thù, cô không nghĩ tới chính mình thế nhưng lại ở chỗ này gặp phải anh trai cùng cha khác mẹ của Diệp Vẫn Thần, trên cái thế giới này trùng hợp thật đúng là nhiều a.
Thật ra đối với ba người được Tang Dư Ninh giới thiệu này, Lạc U đều đã nghe nói qua, đúng như Tang Dư Ninh nói vậy, bọn họ coi như là người trong một vòng tròn, đều là ba đại nhân vật hiện đang nắm quyền, coi như là chưa từng thấy qua, nhưng là tên của đối phương đều là biết đến, nhất là Lạc U, người có trí nhớ kiếp trước của mình, đối với ba người này liền càng hiểu hơn.
Một là đại pháp quan tương lai, vì danh chờ lệnh (*), được xưng là người phụ nữ xinh đẹp nhất của giới tư pháp.
Một là nhân vật của một thế hệ trẻ tuổi lĩnh quân trong quân đội, ở trong quân đội lăn lộn phong sinh thủy khởi, nghiễm nhiên được chọn trở thành người nối nghiệp của đời kế tiếp.
Mà người cuối cùng liền tương đối thú vị, là hoa hoa thị trưởng vô cùng có danh tiếng ở chính giới, tuổi còn trẻ liền bò đến vị trí thị trưởng, nhưng bản tính phong lưu lại nửa điểm cũng không có thu liễm, có người nói phụ nữ của hắn nhiều đến mức có thể tạo thành một hậu cung.
Đương nhiên, như đã nói ở trên những thứ này đều là chuyện xảy ra ở tương lai, hiện tại đứng ở trước mặt Lạc U, chẳng qua là ba thanh thiếu niên thiếu nữ cùng Lạc U không xê xích bao nhiêu.
"Chào mọi người, tôi là Lạc U, rất hân hạnh được biết mọi người."
Lạc U rất thưởng thức Triệu Duyệt cùng Lưu Phàm, nhưng đối với Diệp Thiên Phong, lại có vẻ lạnh nhạt rất nhiều, người đàn ông này bất luận là gia thế hay là bản thân, đều là đối tượng làm Lạc U chán ghét.
Nhưng mà hiển nhiên bản thân Diệp Thiên Phong lại không có loại cảm giác này, trái lại biểu hiện đối với Lạc U vô cùng có hứng thú, vẻ mặt nụ cười sáng lạn không chút nào keo kiệt hướng về Lạc U nở rộ, nhìn Lạc U có chút quáng mắt.
"Tiểu U, anh cũng có thể gọi em như vậy sao, anh là Diệp Thiên Phong, rất hân hạnh được biết em."
Diệp Thiên Phong là người lớn tuổi nhất trong năm người, đã hai mươi tuổi, làm việc cùng lời nói cũng có vẻ thành thục rất nhiều, giống như là hiện tại, hắn vươn tay liền muốn cùng Lạc U nắm tay.
Lạc U không có bất kỳ động tác đáp lại nào, ánh mắt lạnh như băng nhìn Diệp Thiên Phong, nhìn thẳng đến lúc sắc mặt hắn khó coi, vô cùng không được tự nhiên thu hồi tay của mình, có chút lúng túng nói:
"Tiểu U thật đúng là lạnh lùng giống như lời đồn vậy a, ha hả."
"Diệp Vẫn Thần là người tôi che chở, nếu như anh còn dám khi dễ anh ấy, tôi liền diệt anh!"
Cùng lúc Diệp Thiên Phong lúng túng cười, Lạc U cũng đã mở miệng giọng nói lạnh như băng, cô là một người không thích che giấu bản thân lại vô cùng bao che khuyết điểm.
Diệp Vẫn Thần ở Diệp gia bị đối xử như thế nào, cô hết sức rõ ràng, đối với Diệp Thiên Phong cái tên đại nam hài này, cô nửa điểm hảo cảm cũng không có, đối với cái người đã từng khi dễ Diệp Vẫn Thần một đoạn thời gian rất dài này, nếu như không phải là còn có một chút lý trí, hiện tại cô đã nghĩ tặng cho hắn mấy đá.
Lạc U nói làm cho bầu không khí của năm người lúc đó xuất hiện trầm mặc ngắn ngủi, nhất là Diệp Thiên Phong, sắc mặt của hắn trở nên càng thêm khó coi, từ nhỏ đến lớn người có thể đối với hắn nói chuyện như vậy Lạc U còn là người thứ nhất, nhưng bất đắc dĩ với thân phận của Lạc U đặt ở nơi nào, hắn cho dù có tâm phẫn nộ, căn bản cũng không có chỗ phát tiết.
"Tiểu U nói giỡn, anh nơi nào sẽ khi dễ cậu ấy đâu, anh là anh trai của cậu ấy, chiếu cố cậu ấy còn không kịp đây."
Tuy rằng rất tức giận, nhưng Diệp Thiên Phong dù sao cũng là đứa nhỏ lớn lên trong đại gia tộc, loại thời điểm này nên hay không nên, hắn vẫn là biết, cho nên không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng cười.
Nhưng hiển nhiên Lạc U căn bản cũng không có ý tứ để cho hắn tốt như thế, như cũ vô cùng lạnh lùng nói:
"Anh ấy không cần anh chiếu cố, anh chỉ cần cách anh ấy xa một chút thì tốt rồi, hơn nữa ở đây cũng không chào đón anh, mời đi ra.
Đầu tháng mười một, U Bảo tiến vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng, Lạc U cùng Tang Dư Ninh cùng chung quyết định, đem U Bảo trở thành sự tồn tại nhỏ mà hoàn mỹ, trang sức bày biện bán ra không cần quá nhiều, nhưng tuyệt đối là tinh phẩm trong tinh phẩm, đối tượng nhóm khách hàng càng là thiểu số trong thiểu số, làm ảnh hưởng mở rộng thu hút làm ăn, Lạc U càng tự mình giám sát chế tác trang sức, đem thiết kế mà bản thân cảm thấy hoàn mỹ nhất bày biện ra.
Đêm trước khi U Bảo được khai trương, Lạc U cùng Tang Dư Ninh chia ra đều tự lấy danh nghĩa của bản thân đưa ra mấy trăm tờ thiệp mời, đây cũng là quảng cáo đầu tiên của U Bảo, toàn bộ người được mời tới đều là những người có thể đặt trên mặt bàn ở Bắc Kinh(*), mà một nhóm người này cũng được coi thành nhóm khách hàng chủ yếu nhất của U Bảo.
(*) shizuka: Ở đây ý nói những người này đều là những người có mặt mũi lớn và có rất nhiều danh tiếng ở Bắc Kinh.
Để mở rộng lực ảnh hưởng của U Bảo, Lạc U mời lão mẹ nhà mình tới tham dự, đồng thời quyết định đem tiền thu được từ buổi lễ khai trương U Bảo toàn bộ quyên góp vào hội từ thiện, buổi lễ khai trương cũng là ngày bán ra trang sức của cửa hàng, một phần ba số tiền của kỳ bán ra đều sẽ quyên góp cho quỹ hội Lạc Dư, duy trì thường xuyên các loại hoạt động cứu trợ.
Nghi thức khai trương U Bảo được tổ chức rất thành công, Lạc gia cùng Tô gia đều có người tham dự, thậm chí lão gia tử Tang gia còn tự mình trình diện, còn có rất nhiều bạn bè trong thương giới và giới giải trí cũng đến, trường hợp không thể nói là không long trọng.
Hơn nữa một khúc thanh xướng(*) của Lạc U, càng làm cho mọi người ở chỗ này cảm thấy kinh diễm không gì sánh được, mà cửa hàng trang sức này của Lạc U, cũng trở thành đối tượng được fan hâm mộ của Lạc U chú ý.
(*) Một khúc thanh xướng: Hát biểu diễn một khúc nhạc mà không cần hóa trang.
Ở nơi thời đại thần tượng năng lượng vô hạn này, Lạc U rất thích hợp trở thành ngôi sao được chú ý, lực ảnh hưởng tuyệt đối là mạnh mẽ, ngay cả ngày khai trương cũng chưa tới, cửa hàng nho nhỏ này thậm chí đã xuất hiện trên truyền thông ở nước ngoài, mặc dù đơn giản chỉ là vài câu nói, nhưng cũng đủ để chứng minh lực ảnh hưởng của Lạc U.
Mà mọi chuyện hỗ trợ lẫn nhau,ở thời điểm này, cửa hàng trang sức cũng nhờ vào danh tiếng của Lạc U càng thêm nổi tiếng, Lạc U cũng bởi vì lần truyền thông giới thiệu này, ở trong những ngôi sao thần tượng, dựa trên thân phận đại sứ từ thiện, lại tăng lên một danh hiệu nhà thiết kế thiên tài!
Truyền thông đưa tin tức cần điểm sáng, mà bọn họ cũng biết cách khai thác điểm sáng, cho nên thời điểm bọn họ biết các trang sức lộng lẫy trong cửa hàng trrang sức này đều là do Lạc U tự mình thiết kế, không chút do dự liền dùng rất nhiều lời văn để diễn tả điểm sáng này, cũng làm cho nhân vật Lạc U này trở nên càng thêm nổi tiếng, nhất là các fan hâm mộ của Lạc U, biểu hiện cũng đều càng thêm nồng nhiệt.
Rất nhiều fan hâm mộ đều sẽ có một loại chờ mong đối với thần tượng của mình như vậy, chờ mong thần tượng của mình càng thêm hoàn mỹ, càng thêm xuất sắc, chờ mong người mình yêu thích là giỏi nhất tốt đẹp nhất.
Mà Lạc U lúc này, giống như là một bảo tàng, làm cho những fan hâm mộ của cô, giống như là tìm kiếm bảo vật, tìm từng điểm từng điểm vô cùng ngạc nhiên từ trên người của cô, khai thác ra càng ngày càng nhiều bảo tàng hơn.
"Tiểu U, giới thiệu cho cậu vài người bạn, người này chính là Triệu Duyệt, là bạn tốt nhất của mình, là chị em từ nhỏ cùng nhau lớn lên mà, bố của cô ấy là Triệu phó bộ trưởng bộ tư pháp, người này chính là Lưu Phàm, ông nội của anh ấy là Tư lệnh quân khu C thị, còn có người này chính là Diệp Thiên Phong, bố của anh ấy là Phó bboj trưởng Bộ tài chính Diệp Chính Thanh..."
Tang Dư Ninh mang theo ba người bạn của mình giới thiệu cho Lạc U, sau đó thay đổi đề tài, lại giới thiệu Lạc U với mọi người:
"Người này là thiên kim Lạc gia Lạc U Lạc đại tiểu thư, mọi người coi như là người trong một vòng tròn, không biết có biết hay không, ha ha, ở nơi này, tôi liền nhiều lời giới thiệu lại một lần."
Ánh mắt Lạc U đảo qua ba người ở đây, cô gái tên là Triệu Duyệt kia rất đẹp, tuổi tác không sai biệt lắm lớn hơn cô, lộ ra một loại khí chất giỏi giang, mỗi một cái giơ tay nhấc chân cũng có phong thái đại gia khuê tú, ngược lại làm cho trước mắt Lạc U sáng ngời, nghĩ cũng không sai.
Về phần còn dư lại hai người đàn ông, một người tao nhã đẹp trai như ánh mặt trời, thoạt nhìn liền làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng thoải mái, một người lại lộ ra một loại khí chất vô lại hoa hoa công tử, làm cho Lạc U cảm thấy rất phản cảm, nhất là lúc nghe thấy bố của hắn là Diệp Chính Thanh, sắc mặt Lạc U lại càng lạnh hơn.
Chính cái gọi là bạn bè của kẻ thù chính là kẻ thù, cô không nghĩ tới chính mình thế nhưng lại ở chỗ này gặp phải anh trai cùng cha khác mẹ của Diệp Vẫn Thần, trên cái thế giới này trùng hợp thật đúng là nhiều a.
Thật ra đối với ba người được Tang Dư Ninh giới thiệu này, Lạc U đều đã nghe nói qua, đúng như Tang Dư Ninh nói vậy, bọn họ coi như là người trong một vòng tròn, đều là ba đại nhân vật hiện đang nắm quyền, coi như là chưa từng thấy qua, nhưng là tên của đối phương đều là biết đến, nhất là Lạc U, người có trí nhớ kiếp trước của mình, đối với ba người này liền càng hiểu hơn.
Một là đại pháp quan tương lai, vì danh chờ lệnh (*), được xưng là người phụ nữ xinh đẹp nhất của giới tư pháp.
Một là nhân vật của một thế hệ trẻ tuổi lĩnh quân trong quân đội, ở trong quân đội lăn lộn phong sinh thủy khởi, nghiễm nhiên được chọn trở thành người nối nghiệp của đời kế tiếp.
Mà người cuối cùng liền tương đối thú vị, là hoa hoa thị trưởng vô cùng có danh tiếng ở chính giới, tuổi còn trẻ liền bò đến vị trí thị trưởng, nhưng bản tính phong lưu lại nửa điểm cũng không có thu liễm, có người nói phụ nữ của hắn nhiều đến mức có thể tạo thành một hậu cung.
Đương nhiên, như đã nói ở trên những thứ này đều là chuyện xảy ra ở tương lai, hiện tại đứng ở trước mặt Lạc U, chẳng qua là ba thanh thiếu niên thiếu nữ cùng Lạc U không xê xích bao nhiêu.
"Chào mọi người, tôi là Lạc U, rất hân hạnh được biết mọi người."
Lạc U rất thưởng thức Triệu Duyệt cùng Lưu Phàm, nhưng đối với Diệp Thiên Phong, lại có vẻ lạnh nhạt rất nhiều, người đàn ông này bất luận là gia thế hay là bản thân, đều là đối tượng làm Lạc U chán ghét.
Nhưng mà hiển nhiên bản thân Diệp Thiên Phong lại không có loại cảm giác này, trái lại biểu hiện đối với Lạc U vô cùng có hứng thú, vẻ mặt nụ cười sáng lạn không chút nào keo kiệt hướng về Lạc U nở rộ, nhìn Lạc U có chút quáng mắt.
"Tiểu U, anh cũng có thể gọi em như vậy sao, anh là Diệp Thiên Phong, rất hân hạnh được biết em."
Diệp Thiên Phong là người lớn tuổi nhất trong năm người, đã hai mươi tuổi, làm việc cùng lời nói cũng có vẻ thành thục rất nhiều, giống như là hiện tại, hắn vươn tay liền muốn cùng Lạc U nắm tay.
Lạc U không có bất kỳ động tác đáp lại nào, ánh mắt lạnh như băng nhìn Diệp Thiên Phong, nhìn thẳng đến lúc sắc mặt hắn khó coi, vô cùng không được tự nhiên thu hồi tay của mình, có chút lúng túng nói:
"Tiểu U thật đúng là lạnh lùng giống như lời đồn vậy a, ha hả."
"Diệp Vẫn Thần là người tôi che chở, nếu như anh còn dám khi dễ anh ấy, tôi liền diệt anh!"
Cùng lúc Diệp Thiên Phong lúng túng cười, Lạc U cũng đã mở miệng giọng nói lạnh như băng, cô là một người không thích che giấu bản thân lại vô cùng bao che khuyết điểm.
Diệp Vẫn Thần ở Diệp gia bị đối xử như thế nào, cô hết sức rõ ràng, đối với Diệp Thiên Phong cái tên đại nam hài này, cô nửa điểm hảo cảm cũng không có, đối với cái người đã từng khi dễ Diệp Vẫn Thần một đoạn thời gian rất dài này, nếu như không phải là còn có một chút lý trí, hiện tại cô đã nghĩ tặng cho hắn mấy đá.
Lạc U nói làm cho bầu không khí của năm người lúc đó xuất hiện trầm mặc ngắn ngủi, nhất là Diệp Thiên Phong, sắc mặt của hắn trở nên càng thêm khó coi, từ nhỏ đến lớn người có thể đối với hắn nói chuyện như vậy Lạc U còn là người thứ nhất, nhưng bất đắc dĩ với thân phận của Lạc U đặt ở nơi nào, hắn cho dù có tâm phẫn nộ, căn bản cũng không có chỗ phát tiết.
"Tiểu U nói giỡn, anh nơi nào sẽ khi dễ cậu ấy đâu, anh là anh trai của cậu ấy, chiếu cố cậu ấy còn không kịp đây."
Tuy rằng rất tức giận, nhưng Diệp Thiên Phong dù sao cũng là đứa nhỏ lớn lên trong đại gia tộc, loại thời điểm này nên hay không nên, hắn vẫn là biết, cho nên không thể làm gì khác hơn là miễn cưỡng cười.
Nhưng hiển nhiên Lạc U căn bản cũng không có ý tứ để cho hắn tốt như thế, như cũ vô cùng lạnh lùng nói:
"Anh ấy không cần anh chiếu cố, anh chỉ cần cách anh ấy xa một chút thì tốt rồi, hơn nữa ở đây cũng không chào đón anh, mời đi ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.