Chương 93: Kết giao bạn bè
Mị Dạ Thủy Thảo
28/07/2018
Editor: shizuka nguyễn
Lạc U trở lại đoàn làm phim tiếp tục quay phim, nhưng mà bây giờ trong đoàn làm phim đã ít đi một nhân viên trợ lý, hơn nữa từ nay về sau người này sẽ không còn được xuất hiện có ở trong giới showbiz nữa, dám bán ảnh chụp của Lạc U ảnh cho tòa soạn báo, chỉ bị đánh mất một phần công tác thật ra đã là xử phạt rất nhẹ rồi đó.
Đầu tháng sáu thủ đô đã rất là nóng, nhiệt độ không khí trong trường quay cũng có chút cao, nhưng biểu hiện của các diễn viên đều rất tốt, tiến độ rất nhanh, quay phim rất thuận lợi, cho nên tâm tình của mọi người đều rất tốt.
Lạc U vừa mới quay xong một cảnh đi ra nghỉ ngơi, Tiếu Tiêu lập tức báo cáo chuyện Tang Dư Ninh gọi điện đến, suy nghĩ một chút thấy đã lâu rồi mình không liên lạc với Tang Dư Ninh, nên Lạc U lập tức gọi lại.
"Tiểu U, nếu như mình không liên lạc với cậu, thì có phải cậu sẽ quên mình luôn không hả?" Giọng nói của Tang Dư Ninh rất khó chịu, cô chưa từng thấy đối tác nào chả có tý trách nhiệm gì như Lạc U cả, chuyện gì cũng giao cho cô đi làm, ngay cả hỏi cũng không thèm hỏi một câu, chỉ chờ lấy tiền, thật sự là quá bắt nạt người khác rồi đó!
"Sao có thể chứ, mình vẫn chờ cậu kiếm tiền cho mình mà." Lạc U là một đứa bé rất thành thật, cho nên cô lựa chọn ăn ngay nói thật, sở dĩ nhớ tới Tang Dư Ninh và liên hệ hợp tác với Tang Dư Ninh, không phải vì muốn cô ấy kiếm tiền cho mình sao, lam sao có thể quên được chứ.
"Cậu đây là rơi tiền vào trong mắt à, chỉ biết kiếm tiền, tối hôm nay có thời gian không, đi ra ngoài tụ họp một chút đi, buông lỏng một chút với mấy người bạn." Tang Dư Ninh cười mắng một câu, nói ra mục đích mình tìm Lạc U.
"Buông lỏng một chút á? Làm cái gì?" Lạc U lặp lại hai chữ thả lỏng này, lại thấy có chút thú vị, gần đây cô vẫn luôn bận rộn công tác, đúng thật là không có hoạt động giải trí gì cả, thỉnh thoảng có vài người bạn tìm đến, cô cũng không có tâm tình gì, những người bạn ăn chơi trước kia, trải qua một chút khảo nghiệm ở kiếp trước, cô đã sớm không muốn gặp lại nữa rồi.
"Đi ăn, nếu không thì cậu muốn làm gì?" Câu hỏi phía sau của Tang Dư Ninh rất có thâm ý, Lạc U rất nổi tiếng ở trong giới thượng lưu của thủ đô, cái gì có thể chơi thì đều dám chơi, nhưng mà từ sau khi Lạc U bước vào giới showbiz, thì rất ít truyền ra tin tức như thế, hình như Lạc U cũng không tham gia vào các loại tụ họp trong giới thượng lưu ở thủ đô nữa, cho nên bây giờ Tang Dư Ninh hỏi như vậy, cũng là muốn khơi dậy mấy cái lời đồn từ rất lâu trước đây.
Về phần Lạc U đã từng chơi những gì, vậy thì có chút phức tạp, Lạc U không thích rượu thuốc lá, nhưng rất thích một vài thứ gì đó kích thích, ví dụ như đua xe, lại ví dụ như đánh bạc, thỉnh thoảng còn có thể xem một vài loại biểu diễn gì gì đó, hứng thú có chút rộng rãi.
Nhưng đó chỉ là Lạc U của trước kia, Lạc U bây giờ đã không còn là đứa bé chỉ thích hưởng thụ các loại kích thích kia nữa, linh hồn của cô đã sớm trở nên rất trưởng thành, ít nhất đã rất lâu không còn muốn làm mấy cái hoạt động kích thích này nữa rồi.
Tang Dư Ninh nghĩ đến Lạc U trước kia, bản thân Lạc U làm sao không phải như thế chứ, một cảnh tượng có chút xa lạ hiện lên trong đầu, ngược lại làm cho Lạc U có một loại cảm giác mình đã già rồi.
"Đã đặt xong chỗ nào chưa?"
"Nhà hàng riêng của Bách gia, cậu có biết không?" Một trong những nhà hàng riêng nổi tiếng nhất thủ đô, người bình thường thì ngay cả cửa còn không thể nào vào được, nhưng người như Lạc U lại không thể không biết.
"Đương nhiên." Lạc U còn nhớ mình thích ăn nhất là món Bách Phượng Triêu Hoàng kia, mặc dù giá cả có đắt một chút, nhưng mùi vị lại vẫn rất tốt.
Buổi tối hôm đó, lúc Lạc U đi đến căn phòng đã được đặt trước, thì bên trong đã có ba người ngồi đó, Tang Dư Ninh, Lưu Phàm và Triệu Duyệt, đều là những người mà Lạc U đã gặp, lên tiếng chào lẫn nhau, mặc dù đã không gặp nhau một đoạn thời gian, nhưng cảm giác vẫn còn rất tốt.
Cảm giác của Lạc U đối với Lưu Phàm và Triệu Duyệt đều tốt, cũng nhận định hai người này là người đáng để kết giao ở trong lòng, nhưng mà cảm giác bây giờ khi nhìn thấy hai người, hình như lại có chút không giống lần trước.
Nói như thế nào đây, cô chỉ cảm thấy xung quanh hai người này có rất nhiều bong bóng màu hồng bao vây nha!
"Hai cậu đang yêu nhau hả?" Lạc U hỏi không chút khách khí, nói trúng hồng tâm.
Lưu Phàm và Triệu Duyệt cùng ngẩn người ra, sau đó một người thì nở nụ cười hài lòng, còn một người thì nở nụ cười ngượng ngùng, không nói gì, nhưng lại dùng nụ cười để trả lời.
"Các cậu thế này là yêu sớm đó." Lạc U trêu chọc nói, nhưng trong lòng lại nghĩ, dáng vẻ hai người này ở chung với nhau, lại rất xứng đôi nha.
"Ai nói, mới không có đâu đó, bọn mình chỉ là bạn bè bình thường thôi, Tiểu U đừng nên nói lung tung nha." Triệu Duyệt có chút xấu hổ giải thích, nhưng vẻ mặt lại biểu đạt ý tứ hoàn toàn tương phản, vui vẻ nhìn Lạc U. Truyện chỉ đăng tại -editor: shizuka nguyễn
Tang Dư Ninh ở một bên cũng không nhịn được trêu ghẹo nói: "Ôi, nói bậy hay không nói bậy thì trong lòng một vài người đều biết nha, có đôi có cặp như vậy, để cho những kẻ độc thân như bọn mình biết sống thế nào đây hả."
"Độc thân á? Nghe nói người theo đuổi của cậu đã vượt hơn ba con số rồi đó, có phải bị mờ mắt rồi không hả?" Triệu Duyệt cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, trực tiếp chặn Tang Dư Ninh lại.
"Ôi, những cái này sao có thể so với nhà cậu được, không giống nhau nha." Tang Dư Ninh cũng không quan tâm, ngược lại còn lắc đầu giả bộ cảm khái nói, một bộ tiểu đại nhân, chọc mọi người nở nụ cười.
Bốn thanh niên chừng hai mươi tuổi nhạo báng lẫn nhau, mặc dù đề tài nói chuyện có chút vượt mức quy định, nhưng trên thực tế đa phần lại là cười đùa ầm ĩ với nhau, Lạc U cùng với bọn họ, cảm thấy hình như tâm lý tuổi tác của mình cũng trẻ ra vài tuổi, khóe miệng vẫn luôn mang theo một nụ cười vui vẻ, thỉnh thoảng nói ra hai câu trêu chọc ai đó, thỉnh thoảng còn có chút hài hước nho nhỏ, cho đến khi ăn xong bữa cơm này, quan hệ giữa bốn người đã trở nên hoà hợp hơn.
Sau khi ăn xong thì lại thay đổi mặt trận khác, bốn người không phải là người ham chơi, cũng không đi đến mấy chỗ lộn xộn gì đó, mà trực tiếp đi đến vườn hoa phía sau nhà hàng riêng của Bách gia, sau khi gọi một bình trà, thì lập tức bắt đầu nói chuyện đến một vài thứ hữu dụng.
"Tiểu U, thu nhập bình quân tháng này của công ty trang sức đã vượt hơn bảy con số, hợp tác với mình, không làm cậu thất vọng chứ." Tang Dư Ninh nhàn nhạt phẩm một ngụm trà, bắt đầu nói vào vấn đề chính của hôm nay.
Động tác của Lạc U cũng vô cùng ưu nhã phẩm một ngụm, rồi mới sâu kín hỏi: "Cậu muốn nói cái gì?"
"Ha ha, mình không quẹo cua nữa, Triệu Duyệt là bạn tốt nhất của mình, cô ấy cũng muốn làm ăn với chúng ta, bây giờ mở chi nhánh của U Bảo cũng không sai, cậu cảm thấy thế nào?" Tang Dư Ninh hỏi trắng ra, hợp tác với Lạc U rất thuận lợi, mặc dù Lạc U làm một bà chủ không có trách nhiệm, nhưng chỉ cần có thể kiếm tiền thì đó là đồng bọn hợp tác tốt nhất, mà chỉ cần có thể kiếm nhiều tiền hơn, để bạn tốt của mình tham dự vào, cũng là một chuyện nhất cử lưỡng tiện.
Lời nói của Tang Dư Ninh làm Lạc U có chút ngoài ý muốn, kinh ngạc nhìn về phía Triệu Duyệt đang cười nhạt ở một bên, có chút không quá chắc chắn hỏi: "Cậu cảm thấy có hứng thú đối với thương nghiệp á?" Rõ ràng kiếp trước không phải như thế mà, cô không hy vọng vì mình xuất hiện, lại làm mất một nhân tài tinh anh giới tư pháp nha, phải biết rằng thành tựu tương lai của Triệu Duyệt ở trong giới tư pháp, đó là chuyện tuyệt đối không thể thay thế đó.
"Không thể nói là cảm thấy hứng thú, chỉ là không muốn quá mức dựa dẫm vào người nhà, đây có thể coi như là một loại thử nghiệm đi, mình không hiểu nhiều lắm, chủ yếu là muốn cảm nhận một chút." Triệu Duyệt nói thật, đám trẻ bọn họ như vậy, ngoại trừ việc muốn tự lực cánh sinh ra, còn lại thì quả thật không để bụng đến mấy việc kiếm tiền này cho lắm, chỉ vì cô thấy bạn tốt của mình kinh doanh, nên mới đột nhiên muốn thử một chút xem sao.
"Cũng tốt, vậy sau này chúng ta sẽ là đồng bạn hợp tác, chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ, lấy trà thay rượu nhé." Lạc U nói xong thì lập tức nâng chén trà lên, uống một ngụm, vô cùng hào phóng.
Ba người còn lại cũng cười cùng uống một ngụm trà trong chén, đến tận lúc này, công ty trang sức U Bảo lại có thêm một vị đồng bạn hợp tác, mà cũng chính vì có Triệu Duyệt tham gia vào, nên sau này bất luận là chỗ của Lạc U, hay là chuyện có liên quan đến Tang Dư Ninh, chỉ cần là dính đến một chút tư pháp, thì đều có cố vấn chuyên môn, hơn nữa một đoàn thể nhỏ lấy Lạc U đứng đầu cũng vì vậy bắt đầu được thành lập, các loại nhân vật cao tầng tham gia vào, lại càng thành cơ sở vững chắc làm đế quốc của Lạc U trở nên bền chắc không thể phá được.
Mấy người vẫn luôn nói chuyện đến khuya mới lần lượt rời đi, Lạc U tự mình lái xe đi ra ngoài, lúc vừa muốn lên xe, thì có một chiếc xe dừng lại ở chỗ cách cô không xa, sau đó một nam một nữ lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của cô.
Người nam cô biết, là Trịnh Nghị Phong đã trở thành một tên phế nhân gầy gò, còn người phụ nữ kia cô cũng biết, là ca sĩ Triệu Gia Di đang hot hiện nay đã từng hợp tác với cô, Triệu Gia Di từng đảm nhận vai nữ phụ ở trong Đệ Nhất Công Chúa, không có nhiều cảnh quay cho lắm, nhưng tóm lại là có chút tiếp xúc.
Lạc U không nghĩ tới sẽ ở đụng phải hai người ở loại địa phương này, cảm nghĩ đầu tiên đó là, lại có một đóa hoa tươi cắm lên trên bãi phân trâu nữa rồi.
Lạc U còn chưa lên xe, mặc dù sắc trời đã có chút tối, nhưng đèn ở bãi đỗ xe rất tốt, nên kết quả là hai người gần như lập tức phát hiện ra sự tồn tại của Lạc U, sau đó sắc mặt của hai người đều trở nên có chút lúng túng.
"Tiểu U, trùng hợp như vậy, lại gặp được em ở đây, em cũng tới đây ăn cơm sao?" Lúc Trịnh Nghị Phong nói chuyện đồng thời còn lặng lẽ dời cánh tay đặt ở trên lưng Triệu Gia Di đi sang chỗ khác.
Theo lý mà nói, Triệu Gia Di lớn hơn Trịnh Nghị Phong mấy tuổi, nên khi hai người đứng chung một chỗ hẳn là phải có sự chênh lệch rất lớn, nhưng trên thực tế, Trịnh Nghị Phong lại không có một điểm dáng vẻ nào của một cậu bé mười bảy mười tám tuổi nên có, già nua tiều tụy vành mắt xanh đen vô cùng dày, da vàng như nến, vẻ mặt chán nản, đứng chung một chỗ với Triệu Gia Di, đúng thật là không nhìn ra gã ta là một người trẻ tuổi.
Lạc U không nói gì, Triệu Gia Di cũng có chút lúng túng mở miệng: "Tiểu U, đã lâu không gặp, em càng ngày càng đẹp nha."
Lạc U trở lại đoàn làm phim tiếp tục quay phim, nhưng mà bây giờ trong đoàn làm phim đã ít đi một nhân viên trợ lý, hơn nữa từ nay về sau người này sẽ không còn được xuất hiện có ở trong giới showbiz nữa, dám bán ảnh chụp của Lạc U ảnh cho tòa soạn báo, chỉ bị đánh mất một phần công tác thật ra đã là xử phạt rất nhẹ rồi đó.
Đầu tháng sáu thủ đô đã rất là nóng, nhiệt độ không khí trong trường quay cũng có chút cao, nhưng biểu hiện của các diễn viên đều rất tốt, tiến độ rất nhanh, quay phim rất thuận lợi, cho nên tâm tình của mọi người đều rất tốt.
Lạc U vừa mới quay xong một cảnh đi ra nghỉ ngơi, Tiếu Tiêu lập tức báo cáo chuyện Tang Dư Ninh gọi điện đến, suy nghĩ một chút thấy đã lâu rồi mình không liên lạc với Tang Dư Ninh, nên Lạc U lập tức gọi lại.
"Tiểu U, nếu như mình không liên lạc với cậu, thì có phải cậu sẽ quên mình luôn không hả?" Giọng nói của Tang Dư Ninh rất khó chịu, cô chưa từng thấy đối tác nào chả có tý trách nhiệm gì như Lạc U cả, chuyện gì cũng giao cho cô đi làm, ngay cả hỏi cũng không thèm hỏi một câu, chỉ chờ lấy tiền, thật sự là quá bắt nạt người khác rồi đó!
"Sao có thể chứ, mình vẫn chờ cậu kiếm tiền cho mình mà." Lạc U là một đứa bé rất thành thật, cho nên cô lựa chọn ăn ngay nói thật, sở dĩ nhớ tới Tang Dư Ninh và liên hệ hợp tác với Tang Dư Ninh, không phải vì muốn cô ấy kiếm tiền cho mình sao, lam sao có thể quên được chứ.
"Cậu đây là rơi tiền vào trong mắt à, chỉ biết kiếm tiền, tối hôm nay có thời gian không, đi ra ngoài tụ họp một chút đi, buông lỏng một chút với mấy người bạn." Tang Dư Ninh cười mắng một câu, nói ra mục đích mình tìm Lạc U.
"Buông lỏng một chút á? Làm cái gì?" Lạc U lặp lại hai chữ thả lỏng này, lại thấy có chút thú vị, gần đây cô vẫn luôn bận rộn công tác, đúng thật là không có hoạt động giải trí gì cả, thỉnh thoảng có vài người bạn tìm đến, cô cũng không có tâm tình gì, những người bạn ăn chơi trước kia, trải qua một chút khảo nghiệm ở kiếp trước, cô đã sớm không muốn gặp lại nữa rồi.
"Đi ăn, nếu không thì cậu muốn làm gì?" Câu hỏi phía sau của Tang Dư Ninh rất có thâm ý, Lạc U rất nổi tiếng ở trong giới thượng lưu của thủ đô, cái gì có thể chơi thì đều dám chơi, nhưng mà từ sau khi Lạc U bước vào giới showbiz, thì rất ít truyền ra tin tức như thế, hình như Lạc U cũng không tham gia vào các loại tụ họp trong giới thượng lưu ở thủ đô nữa, cho nên bây giờ Tang Dư Ninh hỏi như vậy, cũng là muốn khơi dậy mấy cái lời đồn từ rất lâu trước đây.
Về phần Lạc U đã từng chơi những gì, vậy thì có chút phức tạp, Lạc U không thích rượu thuốc lá, nhưng rất thích một vài thứ gì đó kích thích, ví dụ như đua xe, lại ví dụ như đánh bạc, thỉnh thoảng còn có thể xem một vài loại biểu diễn gì gì đó, hứng thú có chút rộng rãi.
Nhưng đó chỉ là Lạc U của trước kia, Lạc U bây giờ đã không còn là đứa bé chỉ thích hưởng thụ các loại kích thích kia nữa, linh hồn của cô đã sớm trở nên rất trưởng thành, ít nhất đã rất lâu không còn muốn làm mấy cái hoạt động kích thích này nữa rồi.
Tang Dư Ninh nghĩ đến Lạc U trước kia, bản thân Lạc U làm sao không phải như thế chứ, một cảnh tượng có chút xa lạ hiện lên trong đầu, ngược lại làm cho Lạc U có một loại cảm giác mình đã già rồi.
"Đã đặt xong chỗ nào chưa?"
"Nhà hàng riêng của Bách gia, cậu có biết không?" Một trong những nhà hàng riêng nổi tiếng nhất thủ đô, người bình thường thì ngay cả cửa còn không thể nào vào được, nhưng người như Lạc U lại không thể không biết.
"Đương nhiên." Lạc U còn nhớ mình thích ăn nhất là món Bách Phượng Triêu Hoàng kia, mặc dù giá cả có đắt một chút, nhưng mùi vị lại vẫn rất tốt.
Buổi tối hôm đó, lúc Lạc U đi đến căn phòng đã được đặt trước, thì bên trong đã có ba người ngồi đó, Tang Dư Ninh, Lưu Phàm và Triệu Duyệt, đều là những người mà Lạc U đã gặp, lên tiếng chào lẫn nhau, mặc dù đã không gặp nhau một đoạn thời gian, nhưng cảm giác vẫn còn rất tốt.
Cảm giác của Lạc U đối với Lưu Phàm và Triệu Duyệt đều tốt, cũng nhận định hai người này là người đáng để kết giao ở trong lòng, nhưng mà cảm giác bây giờ khi nhìn thấy hai người, hình như lại có chút không giống lần trước.
Nói như thế nào đây, cô chỉ cảm thấy xung quanh hai người này có rất nhiều bong bóng màu hồng bao vây nha!
"Hai cậu đang yêu nhau hả?" Lạc U hỏi không chút khách khí, nói trúng hồng tâm.
Lưu Phàm và Triệu Duyệt cùng ngẩn người ra, sau đó một người thì nở nụ cười hài lòng, còn một người thì nở nụ cười ngượng ngùng, không nói gì, nhưng lại dùng nụ cười để trả lời.
"Các cậu thế này là yêu sớm đó." Lạc U trêu chọc nói, nhưng trong lòng lại nghĩ, dáng vẻ hai người này ở chung với nhau, lại rất xứng đôi nha.
"Ai nói, mới không có đâu đó, bọn mình chỉ là bạn bè bình thường thôi, Tiểu U đừng nên nói lung tung nha." Triệu Duyệt có chút xấu hổ giải thích, nhưng vẻ mặt lại biểu đạt ý tứ hoàn toàn tương phản, vui vẻ nhìn Lạc U. Truyện chỉ đăng tại -editor: shizuka nguyễn
Tang Dư Ninh ở một bên cũng không nhịn được trêu ghẹo nói: "Ôi, nói bậy hay không nói bậy thì trong lòng một vài người đều biết nha, có đôi có cặp như vậy, để cho những kẻ độc thân như bọn mình biết sống thế nào đây hả."
"Độc thân á? Nghe nói người theo đuổi của cậu đã vượt hơn ba con số rồi đó, có phải bị mờ mắt rồi không hả?" Triệu Duyệt cũng không phải là người dễ bị bắt nạt, trực tiếp chặn Tang Dư Ninh lại.
"Ôi, những cái này sao có thể so với nhà cậu được, không giống nhau nha." Tang Dư Ninh cũng không quan tâm, ngược lại còn lắc đầu giả bộ cảm khái nói, một bộ tiểu đại nhân, chọc mọi người nở nụ cười.
Bốn thanh niên chừng hai mươi tuổi nhạo báng lẫn nhau, mặc dù đề tài nói chuyện có chút vượt mức quy định, nhưng trên thực tế đa phần lại là cười đùa ầm ĩ với nhau, Lạc U cùng với bọn họ, cảm thấy hình như tâm lý tuổi tác của mình cũng trẻ ra vài tuổi, khóe miệng vẫn luôn mang theo một nụ cười vui vẻ, thỉnh thoảng nói ra hai câu trêu chọc ai đó, thỉnh thoảng còn có chút hài hước nho nhỏ, cho đến khi ăn xong bữa cơm này, quan hệ giữa bốn người đã trở nên hoà hợp hơn.
Sau khi ăn xong thì lại thay đổi mặt trận khác, bốn người không phải là người ham chơi, cũng không đi đến mấy chỗ lộn xộn gì đó, mà trực tiếp đi đến vườn hoa phía sau nhà hàng riêng của Bách gia, sau khi gọi một bình trà, thì lập tức bắt đầu nói chuyện đến một vài thứ hữu dụng.
"Tiểu U, thu nhập bình quân tháng này của công ty trang sức đã vượt hơn bảy con số, hợp tác với mình, không làm cậu thất vọng chứ." Tang Dư Ninh nhàn nhạt phẩm một ngụm trà, bắt đầu nói vào vấn đề chính của hôm nay.
Động tác của Lạc U cũng vô cùng ưu nhã phẩm một ngụm, rồi mới sâu kín hỏi: "Cậu muốn nói cái gì?"
"Ha ha, mình không quẹo cua nữa, Triệu Duyệt là bạn tốt nhất của mình, cô ấy cũng muốn làm ăn với chúng ta, bây giờ mở chi nhánh của U Bảo cũng không sai, cậu cảm thấy thế nào?" Tang Dư Ninh hỏi trắng ra, hợp tác với Lạc U rất thuận lợi, mặc dù Lạc U làm một bà chủ không có trách nhiệm, nhưng chỉ cần có thể kiếm tiền thì đó là đồng bọn hợp tác tốt nhất, mà chỉ cần có thể kiếm nhiều tiền hơn, để bạn tốt của mình tham dự vào, cũng là một chuyện nhất cử lưỡng tiện.
Lời nói của Tang Dư Ninh làm Lạc U có chút ngoài ý muốn, kinh ngạc nhìn về phía Triệu Duyệt đang cười nhạt ở một bên, có chút không quá chắc chắn hỏi: "Cậu cảm thấy có hứng thú đối với thương nghiệp á?" Rõ ràng kiếp trước không phải như thế mà, cô không hy vọng vì mình xuất hiện, lại làm mất một nhân tài tinh anh giới tư pháp nha, phải biết rằng thành tựu tương lai của Triệu Duyệt ở trong giới tư pháp, đó là chuyện tuyệt đối không thể thay thế đó.
"Không thể nói là cảm thấy hứng thú, chỉ là không muốn quá mức dựa dẫm vào người nhà, đây có thể coi như là một loại thử nghiệm đi, mình không hiểu nhiều lắm, chủ yếu là muốn cảm nhận một chút." Triệu Duyệt nói thật, đám trẻ bọn họ như vậy, ngoại trừ việc muốn tự lực cánh sinh ra, còn lại thì quả thật không để bụng đến mấy việc kiếm tiền này cho lắm, chỉ vì cô thấy bạn tốt của mình kinh doanh, nên mới đột nhiên muốn thử một chút xem sao.
"Cũng tốt, vậy sau này chúng ta sẽ là đồng bạn hợp tác, chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ, lấy trà thay rượu nhé." Lạc U nói xong thì lập tức nâng chén trà lên, uống một ngụm, vô cùng hào phóng.
Ba người còn lại cũng cười cùng uống một ngụm trà trong chén, đến tận lúc này, công ty trang sức U Bảo lại có thêm một vị đồng bạn hợp tác, mà cũng chính vì có Triệu Duyệt tham gia vào, nên sau này bất luận là chỗ của Lạc U, hay là chuyện có liên quan đến Tang Dư Ninh, chỉ cần là dính đến một chút tư pháp, thì đều có cố vấn chuyên môn, hơn nữa một đoàn thể nhỏ lấy Lạc U đứng đầu cũng vì vậy bắt đầu được thành lập, các loại nhân vật cao tầng tham gia vào, lại càng thành cơ sở vững chắc làm đế quốc của Lạc U trở nên bền chắc không thể phá được.
Mấy người vẫn luôn nói chuyện đến khuya mới lần lượt rời đi, Lạc U tự mình lái xe đi ra ngoài, lúc vừa muốn lên xe, thì có một chiếc xe dừng lại ở chỗ cách cô không xa, sau đó một nam một nữ lập tức xuất hiện ở trong tầm mắt của cô.
Người nam cô biết, là Trịnh Nghị Phong đã trở thành một tên phế nhân gầy gò, còn người phụ nữ kia cô cũng biết, là ca sĩ Triệu Gia Di đang hot hiện nay đã từng hợp tác với cô, Triệu Gia Di từng đảm nhận vai nữ phụ ở trong Đệ Nhất Công Chúa, không có nhiều cảnh quay cho lắm, nhưng tóm lại là có chút tiếp xúc.
Lạc U không nghĩ tới sẽ ở đụng phải hai người ở loại địa phương này, cảm nghĩ đầu tiên đó là, lại có một đóa hoa tươi cắm lên trên bãi phân trâu nữa rồi.
Lạc U còn chưa lên xe, mặc dù sắc trời đã có chút tối, nhưng đèn ở bãi đỗ xe rất tốt, nên kết quả là hai người gần như lập tức phát hiện ra sự tồn tại của Lạc U, sau đó sắc mặt của hai người đều trở nên có chút lúng túng.
"Tiểu U, trùng hợp như vậy, lại gặp được em ở đây, em cũng tới đây ăn cơm sao?" Lúc Trịnh Nghị Phong nói chuyện đồng thời còn lặng lẽ dời cánh tay đặt ở trên lưng Triệu Gia Di đi sang chỗ khác.
Theo lý mà nói, Triệu Gia Di lớn hơn Trịnh Nghị Phong mấy tuổi, nên khi hai người đứng chung một chỗ hẳn là phải có sự chênh lệch rất lớn, nhưng trên thực tế, Trịnh Nghị Phong lại không có một điểm dáng vẻ nào của một cậu bé mười bảy mười tám tuổi nên có, già nua tiều tụy vành mắt xanh đen vô cùng dày, da vàng như nến, vẻ mặt chán nản, đứng chung một chỗ với Triệu Gia Di, đúng thật là không nhìn ra gã ta là một người trẻ tuổi.
Lạc U không nói gì, Triệu Gia Di cũng có chút lúng túng mở miệng: "Tiểu U, đã lâu không gặp, em càng ngày càng đẹp nha."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.