Trùng Sinh Làm Ảnh Hậu Mang Thai Của Giới Giải Trí
Chương 5: Thần Thánh Phương Nào , Tin Tức Tử Vong
Du Nhân
01/04/2021
Diêm Đông Bình là học giả nghiêm túc cẩn thận , quan niệm thời gian lại cực mạnh , vì thế mà ông ta trước giờ đều không dạy quá giờ lên lớp .
Chuông tan học vừa reo lên , Dạ Cô Tinh cầm lấy sách vở của mình ra khỏi lớp học , động tác tiêu sái , ánh mắt lãnh đạm , dường như có một sự tiêu sái thoát tục và bất kham khó diễn tả thành lời .
Khi vừa rời khỏi tòa lớp học , Dạ Cô Tinh liền bị Lăng Tuyết xông đến chặn ngang .
Vẫn là bộ dáng muốn phát khóc , một tiểu bạch thỏ vô tội chớp chớp đôi mắt to tròn ngấn lệ , “ Cô Tinh , xin lỗi nhé , mình không phải cố ý đâu . Cậu đừng lo lắng , mình không sao đâu , thầy Diêm có chút nghiêm khắc , là mình làm không được tốt , tất nhiên sẽ bị phê bình . Cậu đừng ……”
“ Xin lỗi cái gì ?”
“ À ? Cậu ……”
Dạ Cô Tinh bước lên ép gần , ánh mắt sáng ngời : “ Cô xin lỗi tôi cái gì ?”
Lăng Tuyết bị ép đến phải lùi về sau một bước , đối diện với ánh mắt sắc bén vô thức quay đầu né tránh , “ Mình không có ý gì khác , ở trong lớp mình không cố ý phản bác ý kiến của cậu , mình , mình ……”
Dạ Cô Tinh lạnh nhạt câu lên khóe môi , giọng nói lãnh đạm : “ Khoa học là cần phải hỏi để biết , mọi người phát biểu ý kiến của riêng mình là chuyện rất bình thường mà , vì vậy …… cô không cần thiết phải vì chuyện này mà xin lỗi .”
Nói xong , xoay người đi khỏi .
“ Cậu không phải là biết chuyện gì rồi đấy chứ ?” Giọng nói băng lãnh cứng ngắc từ sau truyền đến , không còn tiếp tục giả bộ ngọt ngào đến đáng thương nữa , bước chân Dạ Cô Tinh khững lại , chậm rãi nhếch khóe môi , quay người nhìn lại .
Vẫn là bộ dáng của tiểu bạch thỏ , thế nhưng trong ánh mắt lại có sự giảo hoạt của cáo , âm độc của loài rắn rết , như thế đã dễ dàng bị phá vỡ rồi ư ?
Vô vị !
“ Nếu như cô muốn nói đến việc hạ thuốc trong ly rượu của tôi , vậy thì tôi nói cho cô biết , tôi đã biết rồi .”
Trái tim Lăng Tuyết hoảng hốt lên , “ Cô làm sao ……”
“ Tôi làm sao biết được ư ? Cô cho rằng cô là ai ?” Dạ Cô Tinh cười lên ép sát cô ta , ánh mắt khôi hài , cao thâm thần bí , “ Muốn người ta không biết , trừ phi mình đừng làm .”
Hai chân Lăng Tuyết nhũn ra , Dạ Cô Tinh kịp thời đưa tay giữ lấy , dồn sát và tốt bụng nhắc nhở : “ Thường đi trên bờ sông , làm gì có chuyện không ướt giày ?”
Cả người Lăng Tuyết cứng ngắc , ánh mắt nhìn Dạ Cô Tinh đầy vẻ kinh sợ , giống như gặp phải ma quỷ , giọng nói run rẩy : “ Cô , rốt cuộc cô …… biết gì rồi ?!”
Dưới đôi mắt không mấy chắc chắn của Lăng Tuyết , Dạ Cô Tinh chậm rãi lắc đầu , con ngươi u tối như thật như ảo , khi cô xoay người rời đi , Lăng Tuyết chỉ nghe thấy cô nói - -
“ Tự lo lấy mình .”
Không sai , kẻ đầu xỏ khiến cho cô trúng chiêu ngày hôm qua chính là Lăng Tuyết ! Một ly rượu vang bỏ thuốc kích dục mạnh khiến cho Dạ Cô Tinh chân chính mất đi tính mạng , cơ duyên trùng hợp lại khiến linh hồn của Diệp Tử có thể mượn xác hoàn hồn .
Vậy nhưng , mục đích Lăng Tuyết làm như vậy có chút sâu xa ……
Nếu như nói , đơn giản chỉ vì đố kỵ , cô ta không cần thiết phải mạo hiểm , đối với cô ta mà nói Dạ Cô Tinh có giá trị lợi dụng rất lớn , còn giúp tôn lên vẻ quý phái rộng lượng của cô ta , lại còn vì cô ta thanh toán các chi phí xa xỉ phẩm .
Phải biết rằng , hai người đã qua 18 tuổi rồi , cô nhi viện đã không còn chu cấp nuôi dưỡng hai người nữa . Tất cả học phí, sinh hoạt phí của Dạ Cô Tinh đều là bản thân liều mạng kiếm được ở bên ngoài , Lăng Tuyết thì không chịu khó như thế , rất nhiều lúc đều phải dựa vào Dạ Cô Tinh gánh vác .
Ngày thường Dạ Cô Tinh đều là ăn uống tiết kiệm , mà Lăng Tuyết ngược lại ăn xài phung phí , một cái áo lại có thể tốn mất nửa tháng tiền sinh hoạt phí của Dạ Cô Tinh để mua .
Đã vậy , Dạ Cô Tinh không một câu oán than , còn Lăng Tuyết thì coi đó là điều hiển nhiên , cần thì mình cứ đi lấy thôi .
Diệp Tử cười nhạo , người ta đều nói “ Cứu gấp không cứu nghèo” , đáng đời Dạ Cô Tinh nuôi một con sói mắt trắng , cuối cùng còn phải đem tính mạng của chính mình bù lên.
Đổi cách nghĩ khác , cô chẳng phải đã từng như vậy sao , nếu như lúc đầu cô có chút đề phòng cũng không đến nỗi để cho Lâm Diệp một phát đã ……
Nói cho cùng , cô chung quy là đã quá xem thường bản tính ích kỷ của con người rồi , đánh giá sai bản chất tham lam của con người .
Đã từng , cô cho rằng , đều là bán mạng vì quốc gia , tuy rằng nói thành viên đội hành động số 7 không thân thiết bằng người của Dạ Tổ , vậy nhưng cô cũng thật lòng tin tưởng , thế nhưng đến cuối cùng lại là những người đó lại sau lưng cho cô một dao tuyệt tình .
Nay mạng cô chưa tận , tái sinh lần nữa , ích kỷ một chút thì đã sao chứ ?
Kiếp này , cô chỉ muốn vì chính bản thân mình mà sống , phải sống thật tiêu sái phóng khoáng , sống theo ý mình , đường đường chính chính vứt bỏ đi trách nhiệm , bất luận về mặt đạo đức , hay là về mặt pháp luật , cũng đều không thể ràng buộc được cô .
Trước giờ cô chưa từng khát vọng quyền lực như giờ phút này - - Quyền sinh sát !
Lăng Tuyết , vậy bắt đầu từ cô trước đi ……
Hãy để tôi xem xem , sau lưng cô rốt cuộc là thần thánh phương nào ……
Trên đường đi đến căn tin , Triệu Hân thấy một bóng dáng quen thuộc phía trước , đang chuẩn bị tiến lên gọi người đó , bước chân bỗng khững lại , do dự .
Hình như là Cô Tinh …… nhưng lại không quá giống …… đến cùng phải hay không phải đây?
Dạ Cô Tinh cảm thấy bờ vai có người vỗ vỗ , cô vô thức quay đầu , thoáng ngẩn ra , liền rất nhanh trở lại bình thường , lên tiếng : “ Chào đàn chị !”
“ A !” Triệu Hân kinh hô lên , “ Cô Tinh à , đúng thật là em rồi !” . Sau đó nghịch ngợm le le lưỡi , hết sức tinh nghịch , “ Chị cứ nghĩ rằng mình nhìn nhầm người rồi cơ chứ !”
Dạ Cô Tinh cười theo , không trả lời .
Triệu Hân ngược lại tiến trước một bước , vô cùng thân thiết kéo cánh tay của cô , “ Cô Tinh à , cuối tuần này bên Mạch Ký có hoạt động đấy , em có đi không ?”
Mạch ký , chính là Mc Donald’s . Nhà Triệu Hân ở thôn quê , anh chị em rất đông , vì để cô ấy đến Kinh Thành học Đại học , trong nhà đã đập nồi bán sắt , mới gom góp gần đủ học phí và lộ phí , vì vậy cô ấy cũng là một thành viên trong đại đội làm thêm giờ .
Không giống như một số người chỉ vì muốn trải nghiệm cuộc sống sinh viên thời Đại học , cô ấy và Cô Tinh hai người đều là liều mạng làm việc , đây là nghề nuôi sống bản thân và là kiểu sống tạm qua ngày .
Hai người quen biết nhau cũng là bắt nguồn từ lần đầu đi làm thêm , về sau lại nhiều lần gặp mặt , hỏi thì mới biết , hóa ra hai người đều học chung một trường .
Tuy nói Triệu Hân là đứa trẻ đến từ vùng quê , thế nhưng tính cách lại hoạt bát , lạc quan đối nhân xử thế , về phương diện quan hệ giữa người với người cũng khá tốt , cho nên vì vậy rất nhiều người vui vẻ vì cô ấy mà giúp đỡ tìm việc làm , mà cô ấy mỗi lần đều không quên mang theo Cô Tinh .
“ Dạ được , cám ơn học tỷ .”
Cô hiện tại không phải là Diệp Tử , cũng không phải Dạ Nhất , cô giờ đây chỉ là một nữ sinh Đại học bình thường , một nữ cô nhi , cô tên Dạ Cô Tinh , cô thiếu tiền , đó là sự thật .
Tiền , là quả thực rất thiếu .
Dù rằng trong ngân hàng Thụy Sỹ cô còn có một lượng lớn tiền mặt có thể điều động , nhưng lại nhất thiết phải có thân phận Diệp Tử , đó là toàn bộ tiền tích góp được trong chín năm cô lăn lộn ở showbiz .
Trước khi chưa nhận được cái gọi là “ tư liệu” kia , thì người của Tình báo Lục quân 6 sẽ không ngừng nghỉ tìm kiếm , đặc biệt là Lâm Diệp , dẫu sao Diệp Tử cũng đã biết được bí mật đó của hắn ……
Cho nên , cô bây giờ chỉ có thể ẩn núp trong bóng tối mà thôi .
Cô cần thời gian khiến cho Lâm Diệp và vị tầng cao kia tin rằng , tất cả mọi chân tướng đều hoàn toàn chôn vùi cùng cái chết của Diệp Tử !
Hiện tại , cô chỉ là Dạ Cô Tinh mà thôi .
Là một cô nhi lớn lên trong cô nhi viện , là một nữ sinh Đại học không chỗ dựa , tiền là vấn đề cấp thiết cần phải giải quyết đến !
Mới chớp mắt , đã đến cuối tuần .
Mấy ngày này , Lăng Tuyết đều cố ý tránh mặt cô , đôi khi ngẫu nhiên bốn mắt chạm nhau cũng vẫn là bộ dáng sợ hãi , khiến cho Dạ Cô Tinh nhớ đến một câu - - Chim sợ cành cong !
Xem ra , bí mật phía sau Lăng Tuyết không nhỏ a ……
Cùng lúc đó , 《 Tạp chí giải trí new daily 》 đưa tin : Ngôi sao cấp ba Diệp Tử vào ngày 8 tháng 9 được người ta phát hiện tử vong ở vùng ngoại thành , nhiều chỗ trên người đều là vết bỏng , bước đầu nghi ngờ do sấm sét đánh trúng , tử vong tại chỗ . Phim mới của đạo diễn Tần Tuấn 《 Kính Hoa Thủy Nguyệt 》 vị trí nữ chính thứ hai sẽ đối mặt với phong ba thay đổi diễn viên , ai sẽ trở thành một “ Tần Nữ Lang” đây? Thật sự rất mong chờ ……
Lúc Dạ Cô Tinh nhìn thấy tờ báo này , Triệu Hân đã ở dưới lầu ký túc xá gân cổ kêu cô rồi .
Cô tùy tiện vứt tờ báo ấy vào trong góc , cầm lấy túi xách , nhanh chóng đi xuống lầu .
“ Cô Tinh , em nhanh lên ! Chỉ còn nửa tiếng nữa thôi , đến trễ sẽ bị trừ tiền đấy !”
“ Được rồi , chúng ta đi thôi .”
Cho đến giờ phút này , Diệp Tử mới hoàn toàn cùng thất bại của kiếp trước SayGoodbye .
Hóa ra , cho dù là minh tinh cấp ba Diệp Tử , hay Tổ trưởng Dạ Tổ - Dạ Nhất , hoặc là một thành viên Tình báo bình thường , cô đều không xứng với chức vụ .
Tin tức tử vong của một diễn viên hạng ba chỉ chiếm một góc nho nhỏ của một tuần san bát quái , mà phim mới của Tần Tuấn 《 Kính Hoa Thủy Nguyệt 》 vị trí nữ thứ hai lại trở thành tiêu đề phóng lớn hết cả mặt báo , trong giới giải trí tâm tư của những ngôi sao có tiếng lại bắt đầu sống động lên ……
Hiện thực vô tình , tình người mỏng manh , Dạ Cô Tinh nghĩ nghĩ , cô quả nhìn thấu rồi .
Chuông tan học vừa reo lên , Dạ Cô Tinh cầm lấy sách vở của mình ra khỏi lớp học , động tác tiêu sái , ánh mắt lãnh đạm , dường như có một sự tiêu sái thoát tục và bất kham khó diễn tả thành lời .
Khi vừa rời khỏi tòa lớp học , Dạ Cô Tinh liền bị Lăng Tuyết xông đến chặn ngang .
Vẫn là bộ dáng muốn phát khóc , một tiểu bạch thỏ vô tội chớp chớp đôi mắt to tròn ngấn lệ , “ Cô Tinh , xin lỗi nhé , mình không phải cố ý đâu . Cậu đừng lo lắng , mình không sao đâu , thầy Diêm có chút nghiêm khắc , là mình làm không được tốt , tất nhiên sẽ bị phê bình . Cậu đừng ……”
“ Xin lỗi cái gì ?”
“ À ? Cậu ……”
Dạ Cô Tinh bước lên ép gần , ánh mắt sáng ngời : “ Cô xin lỗi tôi cái gì ?”
Lăng Tuyết bị ép đến phải lùi về sau một bước , đối diện với ánh mắt sắc bén vô thức quay đầu né tránh , “ Mình không có ý gì khác , ở trong lớp mình không cố ý phản bác ý kiến của cậu , mình , mình ……”
Dạ Cô Tinh lạnh nhạt câu lên khóe môi , giọng nói lãnh đạm : “ Khoa học là cần phải hỏi để biết , mọi người phát biểu ý kiến của riêng mình là chuyện rất bình thường mà , vì vậy …… cô không cần thiết phải vì chuyện này mà xin lỗi .”
Nói xong , xoay người đi khỏi .
“ Cậu không phải là biết chuyện gì rồi đấy chứ ?” Giọng nói băng lãnh cứng ngắc từ sau truyền đến , không còn tiếp tục giả bộ ngọt ngào đến đáng thương nữa , bước chân Dạ Cô Tinh khững lại , chậm rãi nhếch khóe môi , quay người nhìn lại .
Vẫn là bộ dáng của tiểu bạch thỏ , thế nhưng trong ánh mắt lại có sự giảo hoạt của cáo , âm độc của loài rắn rết , như thế đã dễ dàng bị phá vỡ rồi ư ?
Vô vị !
“ Nếu như cô muốn nói đến việc hạ thuốc trong ly rượu của tôi , vậy thì tôi nói cho cô biết , tôi đã biết rồi .”
Trái tim Lăng Tuyết hoảng hốt lên , “ Cô làm sao ……”
“ Tôi làm sao biết được ư ? Cô cho rằng cô là ai ?” Dạ Cô Tinh cười lên ép sát cô ta , ánh mắt khôi hài , cao thâm thần bí , “ Muốn người ta không biết , trừ phi mình đừng làm .”
Hai chân Lăng Tuyết nhũn ra , Dạ Cô Tinh kịp thời đưa tay giữ lấy , dồn sát và tốt bụng nhắc nhở : “ Thường đi trên bờ sông , làm gì có chuyện không ướt giày ?”
Cả người Lăng Tuyết cứng ngắc , ánh mắt nhìn Dạ Cô Tinh đầy vẻ kinh sợ , giống như gặp phải ma quỷ , giọng nói run rẩy : “ Cô , rốt cuộc cô …… biết gì rồi ?!”
Dưới đôi mắt không mấy chắc chắn của Lăng Tuyết , Dạ Cô Tinh chậm rãi lắc đầu , con ngươi u tối như thật như ảo , khi cô xoay người rời đi , Lăng Tuyết chỉ nghe thấy cô nói - -
“ Tự lo lấy mình .”
Không sai , kẻ đầu xỏ khiến cho cô trúng chiêu ngày hôm qua chính là Lăng Tuyết ! Một ly rượu vang bỏ thuốc kích dục mạnh khiến cho Dạ Cô Tinh chân chính mất đi tính mạng , cơ duyên trùng hợp lại khiến linh hồn của Diệp Tử có thể mượn xác hoàn hồn .
Vậy nhưng , mục đích Lăng Tuyết làm như vậy có chút sâu xa ……
Nếu như nói , đơn giản chỉ vì đố kỵ , cô ta không cần thiết phải mạo hiểm , đối với cô ta mà nói Dạ Cô Tinh có giá trị lợi dụng rất lớn , còn giúp tôn lên vẻ quý phái rộng lượng của cô ta , lại còn vì cô ta thanh toán các chi phí xa xỉ phẩm .
Phải biết rằng , hai người đã qua 18 tuổi rồi , cô nhi viện đã không còn chu cấp nuôi dưỡng hai người nữa . Tất cả học phí, sinh hoạt phí của Dạ Cô Tinh đều là bản thân liều mạng kiếm được ở bên ngoài , Lăng Tuyết thì không chịu khó như thế , rất nhiều lúc đều phải dựa vào Dạ Cô Tinh gánh vác .
Ngày thường Dạ Cô Tinh đều là ăn uống tiết kiệm , mà Lăng Tuyết ngược lại ăn xài phung phí , một cái áo lại có thể tốn mất nửa tháng tiền sinh hoạt phí của Dạ Cô Tinh để mua .
Đã vậy , Dạ Cô Tinh không một câu oán than , còn Lăng Tuyết thì coi đó là điều hiển nhiên , cần thì mình cứ đi lấy thôi .
Diệp Tử cười nhạo , người ta đều nói “ Cứu gấp không cứu nghèo” , đáng đời Dạ Cô Tinh nuôi một con sói mắt trắng , cuối cùng còn phải đem tính mạng của chính mình bù lên.
Đổi cách nghĩ khác , cô chẳng phải đã từng như vậy sao , nếu như lúc đầu cô có chút đề phòng cũng không đến nỗi để cho Lâm Diệp một phát đã ……
Nói cho cùng , cô chung quy là đã quá xem thường bản tính ích kỷ của con người rồi , đánh giá sai bản chất tham lam của con người .
Đã từng , cô cho rằng , đều là bán mạng vì quốc gia , tuy rằng nói thành viên đội hành động số 7 không thân thiết bằng người của Dạ Tổ , vậy nhưng cô cũng thật lòng tin tưởng , thế nhưng đến cuối cùng lại là những người đó lại sau lưng cho cô một dao tuyệt tình .
Nay mạng cô chưa tận , tái sinh lần nữa , ích kỷ một chút thì đã sao chứ ?
Kiếp này , cô chỉ muốn vì chính bản thân mình mà sống , phải sống thật tiêu sái phóng khoáng , sống theo ý mình , đường đường chính chính vứt bỏ đi trách nhiệm , bất luận về mặt đạo đức , hay là về mặt pháp luật , cũng đều không thể ràng buộc được cô .
Trước giờ cô chưa từng khát vọng quyền lực như giờ phút này - - Quyền sinh sát !
Lăng Tuyết , vậy bắt đầu từ cô trước đi ……
Hãy để tôi xem xem , sau lưng cô rốt cuộc là thần thánh phương nào ……
Trên đường đi đến căn tin , Triệu Hân thấy một bóng dáng quen thuộc phía trước , đang chuẩn bị tiến lên gọi người đó , bước chân bỗng khững lại , do dự .
Hình như là Cô Tinh …… nhưng lại không quá giống …… đến cùng phải hay không phải đây?
Dạ Cô Tinh cảm thấy bờ vai có người vỗ vỗ , cô vô thức quay đầu , thoáng ngẩn ra , liền rất nhanh trở lại bình thường , lên tiếng : “ Chào đàn chị !”
“ A !” Triệu Hân kinh hô lên , “ Cô Tinh à , đúng thật là em rồi !” . Sau đó nghịch ngợm le le lưỡi , hết sức tinh nghịch , “ Chị cứ nghĩ rằng mình nhìn nhầm người rồi cơ chứ !”
Dạ Cô Tinh cười theo , không trả lời .
Triệu Hân ngược lại tiến trước một bước , vô cùng thân thiết kéo cánh tay của cô , “ Cô Tinh à , cuối tuần này bên Mạch Ký có hoạt động đấy , em có đi không ?”
Mạch ký , chính là Mc Donald’s . Nhà Triệu Hân ở thôn quê , anh chị em rất đông , vì để cô ấy đến Kinh Thành học Đại học , trong nhà đã đập nồi bán sắt , mới gom góp gần đủ học phí và lộ phí , vì vậy cô ấy cũng là một thành viên trong đại đội làm thêm giờ .
Không giống như một số người chỉ vì muốn trải nghiệm cuộc sống sinh viên thời Đại học , cô ấy và Cô Tinh hai người đều là liều mạng làm việc , đây là nghề nuôi sống bản thân và là kiểu sống tạm qua ngày .
Hai người quen biết nhau cũng là bắt nguồn từ lần đầu đi làm thêm , về sau lại nhiều lần gặp mặt , hỏi thì mới biết , hóa ra hai người đều học chung một trường .
Tuy nói Triệu Hân là đứa trẻ đến từ vùng quê , thế nhưng tính cách lại hoạt bát , lạc quan đối nhân xử thế , về phương diện quan hệ giữa người với người cũng khá tốt , cho nên vì vậy rất nhiều người vui vẻ vì cô ấy mà giúp đỡ tìm việc làm , mà cô ấy mỗi lần đều không quên mang theo Cô Tinh .
“ Dạ được , cám ơn học tỷ .”
Cô hiện tại không phải là Diệp Tử , cũng không phải Dạ Nhất , cô giờ đây chỉ là một nữ sinh Đại học bình thường , một nữ cô nhi , cô tên Dạ Cô Tinh , cô thiếu tiền , đó là sự thật .
Tiền , là quả thực rất thiếu .
Dù rằng trong ngân hàng Thụy Sỹ cô còn có một lượng lớn tiền mặt có thể điều động , nhưng lại nhất thiết phải có thân phận Diệp Tử , đó là toàn bộ tiền tích góp được trong chín năm cô lăn lộn ở showbiz .
Trước khi chưa nhận được cái gọi là “ tư liệu” kia , thì người của Tình báo Lục quân 6 sẽ không ngừng nghỉ tìm kiếm , đặc biệt là Lâm Diệp , dẫu sao Diệp Tử cũng đã biết được bí mật đó của hắn ……
Cho nên , cô bây giờ chỉ có thể ẩn núp trong bóng tối mà thôi .
Cô cần thời gian khiến cho Lâm Diệp và vị tầng cao kia tin rằng , tất cả mọi chân tướng đều hoàn toàn chôn vùi cùng cái chết của Diệp Tử !
Hiện tại , cô chỉ là Dạ Cô Tinh mà thôi .
Là một cô nhi lớn lên trong cô nhi viện , là một nữ sinh Đại học không chỗ dựa , tiền là vấn đề cấp thiết cần phải giải quyết đến !
Mới chớp mắt , đã đến cuối tuần .
Mấy ngày này , Lăng Tuyết đều cố ý tránh mặt cô , đôi khi ngẫu nhiên bốn mắt chạm nhau cũng vẫn là bộ dáng sợ hãi , khiến cho Dạ Cô Tinh nhớ đến một câu - - Chim sợ cành cong !
Xem ra , bí mật phía sau Lăng Tuyết không nhỏ a ……
Cùng lúc đó , 《 Tạp chí giải trí new daily 》 đưa tin : Ngôi sao cấp ba Diệp Tử vào ngày 8 tháng 9 được người ta phát hiện tử vong ở vùng ngoại thành , nhiều chỗ trên người đều là vết bỏng , bước đầu nghi ngờ do sấm sét đánh trúng , tử vong tại chỗ . Phim mới của đạo diễn Tần Tuấn 《 Kính Hoa Thủy Nguyệt 》 vị trí nữ chính thứ hai sẽ đối mặt với phong ba thay đổi diễn viên , ai sẽ trở thành một “ Tần Nữ Lang” đây? Thật sự rất mong chờ ……
Lúc Dạ Cô Tinh nhìn thấy tờ báo này , Triệu Hân đã ở dưới lầu ký túc xá gân cổ kêu cô rồi .
Cô tùy tiện vứt tờ báo ấy vào trong góc , cầm lấy túi xách , nhanh chóng đi xuống lầu .
“ Cô Tinh , em nhanh lên ! Chỉ còn nửa tiếng nữa thôi , đến trễ sẽ bị trừ tiền đấy !”
“ Được rồi , chúng ta đi thôi .”
Cho đến giờ phút này , Diệp Tử mới hoàn toàn cùng thất bại của kiếp trước SayGoodbye .
Hóa ra , cho dù là minh tinh cấp ba Diệp Tử , hay Tổ trưởng Dạ Tổ - Dạ Nhất , hoặc là một thành viên Tình báo bình thường , cô đều không xứng với chức vụ .
Tin tức tử vong của một diễn viên hạng ba chỉ chiếm một góc nho nhỏ của một tuần san bát quái , mà phim mới của Tần Tuấn 《 Kính Hoa Thủy Nguyệt 》 vị trí nữ thứ hai lại trở thành tiêu đề phóng lớn hết cả mặt báo , trong giới giải trí tâm tư của những ngôi sao có tiếng lại bắt đầu sống động lên ……
Hiện thực vô tình , tình người mỏng manh , Dạ Cô Tinh nghĩ nghĩ , cô quả nhìn thấu rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.