Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu
Chương 97: Bởi vì anh là Thẩm Hề
Lộ Phỉ Tịch
18/07/2018
Trong sảnh trà, Tô Tử Bảo lẳng lặng ngồi ở trước cửa sổ sát đất, quan sát cảnh sắc dưới chân.
Chỉ chốc lát sau, một thanh niên mặc quần trắng áo trắng đã đi tới. Anh khoảng 24-25 tuổi, làn da trắng xanh, đường nét nhìn rất đẹp, mặt mày rất sâu, ngũ quan tinh xảo mà tuấn mỹ, thoạt nhìn giống như một người đàn ông thanh tịnh sạch sẽ, một tác giả mỹ nam đỉnh đỉnh đại danh ở trong nước.
"waiter, hồng trà Băng Ninh." Tô Tử Bảo vẫy vẫy tay về phía phục vụ ở bên cạnh, gọi đồ cho anh.
Thẩm Hề ngồi xuống đối diện cô, "Cô có quan hệ gì với Tô Tử?"
Tại sao cô biết anh thích uống hồng trà Băng Ninh? Bộ dạng của cô giống như cô hiểu rất rõ về anh vậy.
Tô Tử Bảo đã sớm chuẩn bị xong lí do thoái thác, cười nhạt nói, "Tôi là bạn của Tô Tử. Có thể anh sẽ không biết tôi, nhưng mà tôi đã từng nghe cô ấy nói về anh. À đúng rồi, tôi lúc trước du học ở nước M, tháng trước mới quay về Hải Thành. Tuần trước lúc đi thăm mộ, trông thấy hoa ở đấy vẫn còn tươi, chắc là do anh đã đến thăm cô ấy, cám ơn anh."
Một nhà ba người nhà Thẩm Tô Tử qua đời, Hạ Thừa Diệp vậy mà chỉ diễn trò, cái gọi là bạn thân chỉ là trước ống kính khóc lóc một trận, chỉ có anh là còn quét tước ngôi mộ cho một nhà bọn họ.
Trên cái thế giới này, cũng cũng chỉ còn lại có anh, thật sự thương tâm cho sự ra đi của cô.
Người phục vụ đặt ly Hồng Trà Băng Ninh xuống, Thẩm Hề đánh giá người ngồi trước mặt, cô nói lời hợp tình hợp lý, thế nhưng nếu như Tô Tử có một người bạn như vậy thật, thì tại sao mình lại chưa từng nghe thấy cô ấy nhắc đến?
"《 biển sâu 》 bài hát này, thật xin lỗi vì Tô Tử không thể tự tay viết cho anh, vì vậy tôi giúp cô ấy viết cho anh, hoàn thành nguyện vọng của cô ấy. Tôi còn tưởng rằng khi anh trông thấy bài này sẽ đến tìm tôi chứ?" Tô Tử Bảo dí dỏm cười cười, "Xem ra sự ăn ý giữa chúng ta vẫn còn chưa đủ."
Cô từ trước đến nay đều rất thân quen, giống như bọn họ là bạn bè thân thiết đã nhiều năm rồi vậy.
Thẩm Hề gật đầu, "Tôi cũng định tìm cô, nhưng mà vẫn chưa tìm được cái cớ thích hợp và lý do để đến tìm."
Anh cũng không thể xông lên liền hỏi, cô cùng Tô Tử có quan hệ gì? Tuy rằng hôm nay anh đúng là đã làm như vậy đấy.
"Trở lại chuyện chính nhé, truyền thông Đế Tước tháng sau có thể sẽ có 5 nghìn vạn đầu tư, đây cũng là khoản tiền tôi có thể tự do sử dụng, tôi muốn soạn lại tiểu thuyết của anh. Anh làm biên kịch, soạn lại cuốn nào là do anh lựa chọn, muốn bao nhiêu tiền đầu tư, anh nói, chọn diễn viên nào, anh có một phiếu quyết định." Tô Tử Bảo mở ra điều kiện và ranh giới của mình, nói rõ ràng rành mạch.
Nếu như đổi lại là bàn chuyện làm ăn với người khác, cô chắc chắn sẽ không làm như vậy. Nhưng mà trước mắt người này là Thẩm Hề, chính là bạn tâm giao kiếp trước của cô.
Thẩm Hề kinh ngạc, trong mắt đều là kinh ngạc, "Chưa thấy ai bàn chuyện làm ăn như cô cả."
Chỉ chốc lát sau, một thanh niên mặc quần trắng áo trắng đã đi tới. Anh khoảng 24-25 tuổi, làn da trắng xanh, đường nét nhìn rất đẹp, mặt mày rất sâu, ngũ quan tinh xảo mà tuấn mỹ, thoạt nhìn giống như một người đàn ông thanh tịnh sạch sẽ, một tác giả mỹ nam đỉnh đỉnh đại danh ở trong nước.
"waiter, hồng trà Băng Ninh." Tô Tử Bảo vẫy vẫy tay về phía phục vụ ở bên cạnh, gọi đồ cho anh.
Thẩm Hề ngồi xuống đối diện cô, "Cô có quan hệ gì với Tô Tử?"
Tại sao cô biết anh thích uống hồng trà Băng Ninh? Bộ dạng của cô giống như cô hiểu rất rõ về anh vậy.
Tô Tử Bảo đã sớm chuẩn bị xong lí do thoái thác, cười nhạt nói, "Tôi là bạn của Tô Tử. Có thể anh sẽ không biết tôi, nhưng mà tôi đã từng nghe cô ấy nói về anh. À đúng rồi, tôi lúc trước du học ở nước M, tháng trước mới quay về Hải Thành. Tuần trước lúc đi thăm mộ, trông thấy hoa ở đấy vẫn còn tươi, chắc là do anh đã đến thăm cô ấy, cám ơn anh."
Một nhà ba người nhà Thẩm Tô Tử qua đời, Hạ Thừa Diệp vậy mà chỉ diễn trò, cái gọi là bạn thân chỉ là trước ống kính khóc lóc một trận, chỉ có anh là còn quét tước ngôi mộ cho một nhà bọn họ.
Trên cái thế giới này, cũng cũng chỉ còn lại có anh, thật sự thương tâm cho sự ra đi của cô.
Người phục vụ đặt ly Hồng Trà Băng Ninh xuống, Thẩm Hề đánh giá người ngồi trước mặt, cô nói lời hợp tình hợp lý, thế nhưng nếu như Tô Tử có một người bạn như vậy thật, thì tại sao mình lại chưa từng nghe thấy cô ấy nhắc đến?
"《 biển sâu 》 bài hát này, thật xin lỗi vì Tô Tử không thể tự tay viết cho anh, vì vậy tôi giúp cô ấy viết cho anh, hoàn thành nguyện vọng của cô ấy. Tôi còn tưởng rằng khi anh trông thấy bài này sẽ đến tìm tôi chứ?" Tô Tử Bảo dí dỏm cười cười, "Xem ra sự ăn ý giữa chúng ta vẫn còn chưa đủ."
Cô từ trước đến nay đều rất thân quen, giống như bọn họ là bạn bè thân thiết đã nhiều năm rồi vậy.
Thẩm Hề gật đầu, "Tôi cũng định tìm cô, nhưng mà vẫn chưa tìm được cái cớ thích hợp và lý do để đến tìm."
Anh cũng không thể xông lên liền hỏi, cô cùng Tô Tử có quan hệ gì? Tuy rằng hôm nay anh đúng là đã làm như vậy đấy.
"Trở lại chuyện chính nhé, truyền thông Đế Tước tháng sau có thể sẽ có 5 nghìn vạn đầu tư, đây cũng là khoản tiền tôi có thể tự do sử dụng, tôi muốn soạn lại tiểu thuyết của anh. Anh làm biên kịch, soạn lại cuốn nào là do anh lựa chọn, muốn bao nhiêu tiền đầu tư, anh nói, chọn diễn viên nào, anh có một phiếu quyết định." Tô Tử Bảo mở ra điều kiện và ranh giới của mình, nói rõ ràng rành mạch.
Nếu như đổi lại là bàn chuyện làm ăn với người khác, cô chắc chắn sẽ không làm như vậy. Nhưng mà trước mắt người này là Thẩm Hề, chính là bạn tâm giao kiếp trước của cô.
Thẩm Hề kinh ngạc, trong mắt đều là kinh ngạc, "Chưa thấy ai bàn chuyện làm ăn như cô cả."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.