Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu
Chương 113: Đoạn video đặc sắc được phát trong lễ đính hôn. 3
Lộ Phỉ Tịch
28/07/2018
"Ồ, Tô Gia Hân, cô làm sao thế?" Lôi Liệt nghi ngờ nói.
Tô Gia Hân ngẩng đầu, nỗ lực loại trừ biểu lộ khổ sở, "Tôi đang cảm thấy buồn cho Tô Trấn Triết, bị cắm cái sừng dài quá... Ha ha ha..."
Còn chưa nói xong liền không nhịn được cười phun ra, ngay tiếp theo Lôi Liệt cùng Lê Hàn đều nở nụ cười.
"Gia Hân, lát nữa trước mặt bố nhớ nhịn đi một chút." Tô Tử Bảo trong mắt hiện lên sự hả lòng hả dạ, nhưng mà biểu hiện vẫn rất cẩn trọng, tỏ ra biểu hiện đau xót, "Chị đi xem tình hình."
Bùi Dực vuốt cằm của mình, nhìn bóng lưng của vợ mình đang đứng lên, "Chị của em giả vờ giống thật."
Tô Tử Bảo đi đến trước mặt của Lâm Tuyết Kiều cùng Tô Quốc Cường, Tô Quốc Cường hoàn toàn sợ đến ngây cả người, qua một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn, Lâm Tuyết Kiều thì lại ngược lại tinh thần sảng khoái, vẫn chưa bật cười cũng là nhờ vào nhiều năm biết kiềm chế.
Liễu Thiên Thiên khóc nói, "Là ai? Là ai hại tôi!"
"Tức... Tức chết mất!" Liễu Trực Nha đảo mắt, huyết khí dâng lên, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
Liễu Viêm hô to, "Người đâu, mau lấy thuốc tới đây."
Liễu Trực Nha bị bệnh tim, lần này bị chọc giận đến nỗi ngất đi rồi. Trong khoảng thời gian ngắn, hội trường buổi đính hôn liền loạn cả lên, vội vàng đem Liễu Trực Nha lên xe cứu thương, Điền Dung cũng đi theo, lúc này chỉ còn lại Liễu Thiên Thiên cùng Liễu Viêm đang không biết phải làm sao.
"Quốc Cường, tôi thấy nha đầu nhà Liễu kia Tô Chấn Triết không lấy được rồi, một trò cười lớn như vậy, lấy cô ta không phải là mất mặt lắm sao?" Lâm Tuyết Kiều lãnh đạm nói.
Tô Quốc Cường cũng tức giận không nhẹ, "Chấn Triết, đây chính là người con dâu mà con nghìn chọn vạn chọn sao? Con tự giải quyết đi, bố không quản nữa."
Nói xong liền cùng Lâm Tuyết Kiều bỏ đi.
"Có phải là cô, có phải là cô hại tôi không!" Liễu Thiên Thiên xông lên muốn tóm lấy Tô Tử Bảo, đúng là không thể không nói, trực giác của kẻ địch rất chuẩn.
Tô Tử Bảo lui ra phía sau vài bước, bình tĩnh nói, "Thiên Thiên, cô nói cái gì vậy? Tôi không hiểu."
"Chỉ có cô biết chuyện này, bằng không thì tại sao lại có video." Liễu Thiên Thiên khóc lớn, nhưng lại không biết rằng như vậy ngược lại là cô đã thừa nhận chuyện video.
Tô Tử Bảo chỉ chỉ Liễu Viêm, "Tôi nếu muốn quay lại video, thì đã không gọi Liễu Viêm đến giúp cô xử lý cục diện rối rắm rồi, lúc ấy cứ gọi người của cả tầng ra xem, phiên bản tại hiện trường thú vị hơn nhiều.
Tô Gia Hân ngẩng đầu, nỗ lực loại trừ biểu lộ khổ sở, "Tôi đang cảm thấy buồn cho Tô Trấn Triết, bị cắm cái sừng dài quá... Ha ha ha..."
Còn chưa nói xong liền không nhịn được cười phun ra, ngay tiếp theo Lôi Liệt cùng Lê Hàn đều nở nụ cười.
"Gia Hân, lát nữa trước mặt bố nhớ nhịn đi một chút." Tô Tử Bảo trong mắt hiện lên sự hả lòng hả dạ, nhưng mà biểu hiện vẫn rất cẩn trọng, tỏ ra biểu hiện đau xót, "Chị đi xem tình hình."
Bùi Dực vuốt cằm của mình, nhìn bóng lưng của vợ mình đang đứng lên, "Chị của em giả vờ giống thật."
Tô Tử Bảo đi đến trước mặt của Lâm Tuyết Kiều cùng Tô Quốc Cường, Tô Quốc Cường hoàn toàn sợ đến ngây cả người, qua một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn, Lâm Tuyết Kiều thì lại ngược lại tinh thần sảng khoái, vẫn chưa bật cười cũng là nhờ vào nhiều năm biết kiềm chế.
Liễu Thiên Thiên khóc nói, "Là ai? Là ai hại tôi!"
"Tức... Tức chết mất!" Liễu Trực Nha đảo mắt, huyết khí dâng lên, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
Liễu Viêm hô to, "Người đâu, mau lấy thuốc tới đây."
Liễu Trực Nha bị bệnh tim, lần này bị chọc giận đến nỗi ngất đi rồi. Trong khoảng thời gian ngắn, hội trường buổi đính hôn liền loạn cả lên, vội vàng đem Liễu Trực Nha lên xe cứu thương, Điền Dung cũng đi theo, lúc này chỉ còn lại Liễu Thiên Thiên cùng Liễu Viêm đang không biết phải làm sao.
"Quốc Cường, tôi thấy nha đầu nhà Liễu kia Tô Chấn Triết không lấy được rồi, một trò cười lớn như vậy, lấy cô ta không phải là mất mặt lắm sao?" Lâm Tuyết Kiều lãnh đạm nói.
Tô Quốc Cường cũng tức giận không nhẹ, "Chấn Triết, đây chính là người con dâu mà con nghìn chọn vạn chọn sao? Con tự giải quyết đi, bố không quản nữa."
Nói xong liền cùng Lâm Tuyết Kiều bỏ đi.
"Có phải là cô, có phải là cô hại tôi không!" Liễu Thiên Thiên xông lên muốn tóm lấy Tô Tử Bảo, đúng là không thể không nói, trực giác của kẻ địch rất chuẩn.
Tô Tử Bảo lui ra phía sau vài bước, bình tĩnh nói, "Thiên Thiên, cô nói cái gì vậy? Tôi không hiểu."
"Chỉ có cô biết chuyện này, bằng không thì tại sao lại có video." Liễu Thiên Thiên khóc lớn, nhưng lại không biết rằng như vậy ngược lại là cô đã thừa nhận chuyện video.
Tô Tử Bảo chỉ chỉ Liễu Viêm, "Tôi nếu muốn quay lại video, thì đã không gọi Liễu Viêm đến giúp cô xử lý cục diện rối rắm rồi, lúc ấy cứ gọi người của cả tầng ra xem, phiên bản tại hiện trường thú vị hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.