Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu
Chương 17: Không đưa tiền phí chia tay thì đừng mong kết hôn (1)
Lộ Phỉ Tịch
18/06/2018
Tô Tử Bảo thừa dịp xung quanh không có ai chú ý, liền nhấc đuôi váy lên nhẹ nhàng đi xuống lầu.
Tô Gia Hân và Hàn Ly đã chờ sẵn ở đó, vừa nhìn thấy Tô Tử Bảo, Hàn Ly liền lập tức thân mật mà nắm lấy tay của Tô Tử Bảo nói, "A Bảo, anh rất nhớ em! Có phải là bọn họ ép em phải lấy người khác không? Em đừng sợ, bây giờ anh sẽ đưa em đi ngay lập tức."
Anh ta nói một cách hết sức chân thành, nhưng mà ánh mắt đang nhìn lên trên áo cưới và trang sức đắt tiền ở trên người cô của anh ta, lại xẹt qua một tia tham lam. Mặc dù che giấu vô cùng tốt, nhưng mà vẫn bị Tô Tử Bảo phát hiện ra.
Quả nhiên là mượn danh nghĩa yêu nhau để lừa gạt chủ nhân của cơ thể này, âm mưu bất chính.
"Buông tay!" Tô Tử Bảo dùng sức đẩy anh ta ra, lùi ra sau một bước để giữ khoảng cách nói, "Hàn Ly, tôi đã kết hôn rồi, không thể đi cùng anh được nữa. Bây giờ đến là để nói với anh một tiếng, chuyện của tôi và anh là không thể, anh cũng đừng gây rối trong hôn lễ của tôi, bằng không..."
Không đợi Tô Tử Bảo nói xong, Hàn Ly liền dùng vẻ mặt chân tình nói, "Có phải là anh có gì không tốt đã làm em giận rồi không? A Bảo, ngoan nào, đừng nói những lời giận dỗi nữa, anh biết là em thích anh, không phải em đã từng nói là, nếu như có một ngày em kết hôn, chú rể mà không phải là anh, thì sẽ để anh đến cướp dâu sao? Không phải em đã nói, đó là chuyện mà em cảm thấy hạnh phúc nhất sao? Bây giờ anh đến rồi, A Bảo, anh nhất định sẽ để em làm một người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này."
Trời ạ! Anh ta đúng thật là định đến cướp dâu thật, hơn nữa không ngờ Tô Tử Bảo lại đúng là một thiếu nữ não tàn xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình, cảm thấy được cướp dâu là chuyện cực kỳ hạnh phúc?
Hơn nữa Hàn Ly bộ dạng thâm tình, Tô Tử Bảo nhìn mà thấy buồn nôn. Vừa mới bị tình yêu hại chết, nếu cô còn tin vào cái trò đùa này, thì chính là cái đồ não bị úng nước.
"Tô Tử Bảo của trước đây đã chết rồi. Tô Tử Bảo của bây giờ là vợ của Bùi Dực, không thích anh, cũng sẽ không đi cùng anh." Tô Tử Bảo nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Hàn Ly nói một cách hết sức nghiêm túc, "Tôi cảnh cáo anh, tôi đã lấy giấy đăng ký kết hôn rồi, anh đừng có phá hoại hôn lễ của tôi, bằng không hai nhà Bùi Tô sẽ không bỏ qua cho anh đâu. Nhà của anh không phải là ở Hải Thành sao? Nếu như anh không muốn cả nhà anh không có chỗ dung thân, vậy thì đừng có vọng tưởng."
Tô Tử Bảo đã quyết định gả cho Bùi Dực, cầm lấy của hồi môn, đối phó với Hạ Thừa Diệp. Ai mà có ý định phá hoại tất cả những thứ này, cô nhất định sẽ không tha!
Tô Tử Bảo trước mắt dường như biến thành một con người khác, không còn là một cô gái trong mắt chỉ toàn là sự yêu thích nhìn về phía anh ta nữa.
Tô Gia Hân và Hàn Ly đã chờ sẵn ở đó, vừa nhìn thấy Tô Tử Bảo, Hàn Ly liền lập tức thân mật mà nắm lấy tay của Tô Tử Bảo nói, "A Bảo, anh rất nhớ em! Có phải là bọn họ ép em phải lấy người khác không? Em đừng sợ, bây giờ anh sẽ đưa em đi ngay lập tức."
Anh ta nói một cách hết sức chân thành, nhưng mà ánh mắt đang nhìn lên trên áo cưới và trang sức đắt tiền ở trên người cô của anh ta, lại xẹt qua một tia tham lam. Mặc dù che giấu vô cùng tốt, nhưng mà vẫn bị Tô Tử Bảo phát hiện ra.
Quả nhiên là mượn danh nghĩa yêu nhau để lừa gạt chủ nhân của cơ thể này, âm mưu bất chính.
"Buông tay!" Tô Tử Bảo dùng sức đẩy anh ta ra, lùi ra sau một bước để giữ khoảng cách nói, "Hàn Ly, tôi đã kết hôn rồi, không thể đi cùng anh được nữa. Bây giờ đến là để nói với anh một tiếng, chuyện của tôi và anh là không thể, anh cũng đừng gây rối trong hôn lễ của tôi, bằng không..."
Không đợi Tô Tử Bảo nói xong, Hàn Ly liền dùng vẻ mặt chân tình nói, "Có phải là anh có gì không tốt đã làm em giận rồi không? A Bảo, ngoan nào, đừng nói những lời giận dỗi nữa, anh biết là em thích anh, không phải em đã từng nói là, nếu như có một ngày em kết hôn, chú rể mà không phải là anh, thì sẽ để anh đến cướp dâu sao? Không phải em đã nói, đó là chuyện mà em cảm thấy hạnh phúc nhất sao? Bây giờ anh đến rồi, A Bảo, anh nhất định sẽ để em làm một người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này."
Trời ạ! Anh ta đúng thật là định đến cướp dâu thật, hơn nữa không ngờ Tô Tử Bảo lại đúng là một thiếu nữ não tàn xem nhiều tiểu thuyết ngôn tình, cảm thấy được cướp dâu là chuyện cực kỳ hạnh phúc?
Hơn nữa Hàn Ly bộ dạng thâm tình, Tô Tử Bảo nhìn mà thấy buồn nôn. Vừa mới bị tình yêu hại chết, nếu cô còn tin vào cái trò đùa này, thì chính là cái đồ não bị úng nước.
"Tô Tử Bảo của trước đây đã chết rồi. Tô Tử Bảo của bây giờ là vợ của Bùi Dực, không thích anh, cũng sẽ không đi cùng anh." Tô Tử Bảo nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Hàn Ly nói một cách hết sức nghiêm túc, "Tôi cảnh cáo anh, tôi đã lấy giấy đăng ký kết hôn rồi, anh đừng có phá hoại hôn lễ của tôi, bằng không hai nhà Bùi Tô sẽ không bỏ qua cho anh đâu. Nhà của anh không phải là ở Hải Thành sao? Nếu như anh không muốn cả nhà anh không có chỗ dung thân, vậy thì đừng có vọng tưởng."
Tô Tử Bảo đã quyết định gả cho Bùi Dực, cầm lấy của hồi môn, đối phó với Hạ Thừa Diệp. Ai mà có ý định phá hoại tất cả những thứ này, cô nhất định sẽ không tha!
Tô Tử Bảo trước mắt dường như biến thành một con người khác, không còn là một cô gái trong mắt chỉ toàn là sự yêu thích nhìn về phía anh ta nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.