Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu
Chương 88: Mơ hồ Bị người khác đẩy xuống biển 2
Lộ Phỉ Tịch
14/07/2018
Cô lúc ấy liền cảm thấy hoài nghi có người hại mình, chỉ là bởi vì khi
đó trí nhớ mơ hồ, nhớ không ra. Không có người, vật chứng chứng nhận,
khẳng định sẽ không điều tra ra được kết quả gì.
Nhưng mà nếu như vẫn luôn có người cho rằng, cô "Trượt chân rơi xuống biển" là chuyện không thể tin được, hoặc là cảm thấy cô "Vì Hàn Ly mà nhảy xuống biển trốn hôn", vậy thì cô sẽ không ngại mà biến mình thành "Mơ hồ bị người khác đẩy xuống biển", càng tốt.
Quả nhiên, lời này vừa ra sắc mặt của Tô Lệ Nhã cũng thay đổi.
"Thì ra còn có chuyện như vậy, chẳng lẽ thật sự có người đẩy Tô Tử Bảo sao? Là ai chứ?"
"Còn có thể là ai. Ai mà không biết là Tô Tử Bảo đem theo một nửa gia tài của Tô gia để gả cho Bùi Dực chứ, có biết bao nhiêu người hi vọng món tiền này sẽ không rơi vào tay của bọn họ. Tô Tử Bảo nếu như chết đi, số tiền kia, haha, mọi người nói xem sẽ rơi vào tay ai."
"Thì ra bên trong còn chứa đựng sự thật bẩn thỉu đến vậy, Tô Tử Bảo cũng chỉ vì muốn che giấu cho Tô gia cho nên mới nói là bị trượt chân, cũng quá nhọc lòng rồi. Luôn có người muốn bôi nhọ cô, bây giờ lại dồn ép để cô phải nói ra..."
"Được rồi, gia tộc nào mà chả tranh đấu gay gắt như vậy, còn ít thấy lắm sao? Cũng chẳng có gì mà kỳ lạ cả."
Những người nổi tiếng ở xung quanh đều lớn lên ở trong hoàn cảnh như vậy, cũng đã là chuyện thường thấy, cho dù không quá tinh thông về chuyện ngầm đấu đá trong gia tộc, thì cũng đã từng thấy không ít.
Tô Tử Bảo cười lạnh, Tô Lệ Nhã cô cũng nên ngừng lại một thời gian đi. Nếu như cô còn tiếp tục bịa đặt, tôi cũng sẽ bịa đặt theo, nhưng mà nói không chừng tôi không những bịa đặt, mà ngược lại là sẽ nói ra sự thật đấy.
"Thiên Thiên, là chị không cẩn thận trượt chân rơi xuống biển đấy, cái gì mà vì người khác mà nhảy xuống biển chứ, đều chỉ là đồn đại thôi." Tô Lệ Nhã liền vội vàng cười hoà giải, "Chị, nhất định là chị cảm giác sai rồi, khi đó trên boong tàu chỉ có một mình chị, sao có thể có người đẩy chị chứ, nhất định là trượt chân, tuyệt đối là trượt chân!"
Lời đồn đại Tô Tử Bảo nhảy xuống sông vì Hàn Ly cũng chính là được truyền ra từ chỗ của cô ta, nhưng mà bây giờ cứ nhất quyết nói là trượt chân rơi xuống biển, quả nhiên là có chuyện còn giấu diếm ở bên trong.
"Nếu chị không muốn tha thứ cho Hàn Ly, vậy thì bỏ đi, coi như anh ấy không tồn tại. Hôm nay là sinh nhật của Thiên Thiên, lúc này mà chị đi thì đúng thật là không coi trọng thể diện của Thiên Thiên. Là em không đúng, khiến cho chị không thoải mái, em tự phạt ba chén!" Tô Lệ Nhã bộ dạng nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, cầm lấy chén rượu từ trên bàn uống rượu, uống liền ba chén.
Liễu Thiên Thiên cũng nói, "Tử Bảo cậu đừng giận, tớ không biết rõ mọi việc nên nói lung tung, tớ cũng tự phạt ba chén!"
Hai người uống hết ba chén rượu, làm đủ mọi dáng vẻ xin lỗi, Tô Tử Bảo vốn định thừa cơ để đi nhưng mà cũng không đi được nữa rồi, đành phải tiếp tục ngồi xuống.
Nhưng mà nếu như vẫn luôn có người cho rằng, cô "Trượt chân rơi xuống biển" là chuyện không thể tin được, hoặc là cảm thấy cô "Vì Hàn Ly mà nhảy xuống biển trốn hôn", vậy thì cô sẽ không ngại mà biến mình thành "Mơ hồ bị người khác đẩy xuống biển", càng tốt.
Quả nhiên, lời này vừa ra sắc mặt của Tô Lệ Nhã cũng thay đổi.
"Thì ra còn có chuyện như vậy, chẳng lẽ thật sự có người đẩy Tô Tử Bảo sao? Là ai chứ?"
"Còn có thể là ai. Ai mà không biết là Tô Tử Bảo đem theo một nửa gia tài của Tô gia để gả cho Bùi Dực chứ, có biết bao nhiêu người hi vọng món tiền này sẽ không rơi vào tay của bọn họ. Tô Tử Bảo nếu như chết đi, số tiền kia, haha, mọi người nói xem sẽ rơi vào tay ai."
"Thì ra bên trong còn chứa đựng sự thật bẩn thỉu đến vậy, Tô Tử Bảo cũng chỉ vì muốn che giấu cho Tô gia cho nên mới nói là bị trượt chân, cũng quá nhọc lòng rồi. Luôn có người muốn bôi nhọ cô, bây giờ lại dồn ép để cô phải nói ra..."
"Được rồi, gia tộc nào mà chả tranh đấu gay gắt như vậy, còn ít thấy lắm sao? Cũng chẳng có gì mà kỳ lạ cả."
Những người nổi tiếng ở xung quanh đều lớn lên ở trong hoàn cảnh như vậy, cũng đã là chuyện thường thấy, cho dù không quá tinh thông về chuyện ngầm đấu đá trong gia tộc, thì cũng đã từng thấy không ít.
Tô Tử Bảo cười lạnh, Tô Lệ Nhã cô cũng nên ngừng lại một thời gian đi. Nếu như cô còn tiếp tục bịa đặt, tôi cũng sẽ bịa đặt theo, nhưng mà nói không chừng tôi không những bịa đặt, mà ngược lại là sẽ nói ra sự thật đấy.
"Thiên Thiên, là chị không cẩn thận trượt chân rơi xuống biển đấy, cái gì mà vì người khác mà nhảy xuống biển chứ, đều chỉ là đồn đại thôi." Tô Lệ Nhã liền vội vàng cười hoà giải, "Chị, nhất định là chị cảm giác sai rồi, khi đó trên boong tàu chỉ có một mình chị, sao có thể có người đẩy chị chứ, nhất định là trượt chân, tuyệt đối là trượt chân!"
Lời đồn đại Tô Tử Bảo nhảy xuống sông vì Hàn Ly cũng chính là được truyền ra từ chỗ của cô ta, nhưng mà bây giờ cứ nhất quyết nói là trượt chân rơi xuống biển, quả nhiên là có chuyện còn giấu diếm ở bên trong.
"Nếu chị không muốn tha thứ cho Hàn Ly, vậy thì bỏ đi, coi như anh ấy không tồn tại. Hôm nay là sinh nhật của Thiên Thiên, lúc này mà chị đi thì đúng thật là không coi trọng thể diện của Thiên Thiên. Là em không đúng, khiến cho chị không thoải mái, em tự phạt ba chén!" Tô Lệ Nhã bộ dạng nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, cầm lấy chén rượu từ trên bàn uống rượu, uống liền ba chén.
Liễu Thiên Thiên cũng nói, "Tử Bảo cậu đừng giận, tớ không biết rõ mọi việc nên nói lung tung, tớ cũng tự phạt ba chén!"
Hai người uống hết ba chén rượu, làm đủ mọi dáng vẻ xin lỗi, Tô Tử Bảo vốn định thừa cơ để đi nhưng mà cũng không đi được nữa rồi, đành phải tiếp tục ngồi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.