Trùng Sinh Làm Quý Thê: Sự Sủng Ái Của Đế Thiếu
Chương 178: Thuyết phục Lâm Tuyết Kiều 2
Lộ Phỉ Tịch
13/11/2018
"Mẹ, Bùi Dực bình thường rất bận, lần sau con nhất định sẽ dẫn theo anh
ấy cùng về. Mẹ xem này, xem con đem theo thứ gì cho mẹ." Tô Tử Bảo cầm
cuốn sách trong tay đưa cho Lâm Tuyết Kiều, đưa đĩa CD cho Tô Gia Hân ở
bên cạnh, Tô Gia Hân lập tức ngầm hiểu bỏ vào trong đầu đĩa.
Lâm Tuyết Kiều ngồi ở trên ghế sa lon, vừa nhìn thấy trang bìa liền ngây ra. Một nam một nữ trên mặt bìa này, nam bà không biết, nữ sinh kia thì rõ ràng là con gái của bà.
Lật nhìn tranh trong cuốn sách, cũng đều là con gái của bà.
"Bảo Bảo, chuyện gì thế này?" Lâm Tuyết Kiều kinh ngạc hỏi.
Tô Tử Bảo mở đĩa, chỉ vào màn hình nói, "Mẹ, mẹ xem thêm cái này đi."
Giai điệu tươi đẹp vang lên, một đoạn ca khúc dễ nghe, mà nữ chính trong mv, chính là con gái của mình, Tô Gia Hân.
"Bảo Bảo, Gia Hân, rốt cuộc đây là thế nào?" Lâm Tuyết Kiều bối rối.
Tô Tử Bảo nói thẳng, "Gia Hân bước vào truyền thông Đế Tước, bây giờ muốn đi quay phim truyền hình."
"Không được!" Lâm Tuyết Kiều không chút nghĩ ngợi trực tiếp bác bỏ.
Tô Gia Hân vẻ mặt đau khổ nói, "Mẹ, mẹ để cho con đi đi. Con thật sự rất muốn làm diễn viên, làm một minh tinh, con thích quay phim, thích được đứng dưới ánh đèn. Mẹ cho con đi đi. Hơn nữa con cũng ký hợp đồng rồi, nếu không quay thì chính là vi phạm hợp đồng, tiền bồi thường hợp đồng rất lớn."
"Tiền bồi thường hợp đồng mẹ trả giúp con, con không được phép hồ đồ." Lâm Tuyết Kiều nói.
Tô Gia Hân còn muốn nói nữa, Tô Tử Bảo liền liếc mắt ý bảo cô chớ vội, nói với Lâm Tuyết Kiều, "Mẹ, chúng ta khoan nói về những thứ khác, mẹ cứ xem sách đi, mẹ cảm thấy Gia Hân kém hơn những người mẫu kia sao? Mẹ xem thêm cả mv nữa xem, mẹ cảm thấy nó kém hơn những diễn viên kia sao? Nếu như nó thật sự không thích hợp, thật sự làm không được, thì con cũng sẽ không chỉ vì nó là em gái của con, mà con cho nó gia nhập vào truyền thông Đế Tước."
Lâm Tuyết Kiều nhìn nhìn quyển sách trên tay, lại nhìn màn hình một chút, bà không thể không thừa nhận, đứa con gái nhỏ chỉ biết nghịch ngợm, gây rắc rối của bà, vậy mà cũng có thể ưu tú đến vậy.
Đây chính là lĩnh vực bà rất am hiểu. Không cần biết lúc đầu học diễn xuất thế nào, chỉ cần để tâm học, cũng diễn rất khá.
"Quả thật là không tệ, mẹ xem liền cảm thấy Gia Hân không hề kém những diễn viên trên màn ảnh kia một chút nào. Nhưng nhà chúng ta là nhà thế gia hàng trăm năm, cho dù là bình thường không hiểu chuyện hay gây rắc rối cũng được, nhưng mà làm diễn viên thì không được, tiến vào ngành giải trí lại càng không được. Gia Hân, con nhìn những người nhà danh giá kia xem, làm gì có ai lại đi hát, đi diễn chứ? Xem xem những nhà thế gia như nhà chúng ta, làm gì có ai lại đi lấy một người phụ nữ ở trong giới giải trí chứ? Con nếu như vào làm nghề này, về sau làm sao có thể gả đi được chứ." Lâm Tuyết Kiều vẫn kiên trì.
Đây thật ra là thành kiến của thế hệ trước. Nghành nghề không phân giàu hèn, nhưng các đại gia tộc vẫn hết lần này tới lần khác cho rằng ca hát diễn kịch đều thuộc vào loại "xướng ca vô loài".
Lâm Tuyết Kiều ngồi ở trên ghế sa lon, vừa nhìn thấy trang bìa liền ngây ra. Một nam một nữ trên mặt bìa này, nam bà không biết, nữ sinh kia thì rõ ràng là con gái của bà.
Lật nhìn tranh trong cuốn sách, cũng đều là con gái của bà.
"Bảo Bảo, chuyện gì thế này?" Lâm Tuyết Kiều kinh ngạc hỏi.
Tô Tử Bảo mở đĩa, chỉ vào màn hình nói, "Mẹ, mẹ xem thêm cái này đi."
Giai điệu tươi đẹp vang lên, một đoạn ca khúc dễ nghe, mà nữ chính trong mv, chính là con gái của mình, Tô Gia Hân.
"Bảo Bảo, Gia Hân, rốt cuộc đây là thế nào?" Lâm Tuyết Kiều bối rối.
Tô Tử Bảo nói thẳng, "Gia Hân bước vào truyền thông Đế Tước, bây giờ muốn đi quay phim truyền hình."
"Không được!" Lâm Tuyết Kiều không chút nghĩ ngợi trực tiếp bác bỏ.
Tô Gia Hân vẻ mặt đau khổ nói, "Mẹ, mẹ để cho con đi đi. Con thật sự rất muốn làm diễn viên, làm một minh tinh, con thích quay phim, thích được đứng dưới ánh đèn. Mẹ cho con đi đi. Hơn nữa con cũng ký hợp đồng rồi, nếu không quay thì chính là vi phạm hợp đồng, tiền bồi thường hợp đồng rất lớn."
"Tiền bồi thường hợp đồng mẹ trả giúp con, con không được phép hồ đồ." Lâm Tuyết Kiều nói.
Tô Gia Hân còn muốn nói nữa, Tô Tử Bảo liền liếc mắt ý bảo cô chớ vội, nói với Lâm Tuyết Kiều, "Mẹ, chúng ta khoan nói về những thứ khác, mẹ cứ xem sách đi, mẹ cảm thấy Gia Hân kém hơn những người mẫu kia sao? Mẹ xem thêm cả mv nữa xem, mẹ cảm thấy nó kém hơn những diễn viên kia sao? Nếu như nó thật sự không thích hợp, thật sự làm không được, thì con cũng sẽ không chỉ vì nó là em gái của con, mà con cho nó gia nhập vào truyền thông Đế Tước."
Lâm Tuyết Kiều nhìn nhìn quyển sách trên tay, lại nhìn màn hình một chút, bà không thể không thừa nhận, đứa con gái nhỏ chỉ biết nghịch ngợm, gây rắc rối của bà, vậy mà cũng có thể ưu tú đến vậy.
Đây chính là lĩnh vực bà rất am hiểu. Không cần biết lúc đầu học diễn xuất thế nào, chỉ cần để tâm học, cũng diễn rất khá.
"Quả thật là không tệ, mẹ xem liền cảm thấy Gia Hân không hề kém những diễn viên trên màn ảnh kia một chút nào. Nhưng nhà chúng ta là nhà thế gia hàng trăm năm, cho dù là bình thường không hiểu chuyện hay gây rắc rối cũng được, nhưng mà làm diễn viên thì không được, tiến vào ngành giải trí lại càng không được. Gia Hân, con nhìn những người nhà danh giá kia xem, làm gì có ai lại đi hát, đi diễn chứ? Xem xem những nhà thế gia như nhà chúng ta, làm gì có ai lại đi lấy một người phụ nữ ở trong giới giải trí chứ? Con nếu như vào làm nghề này, về sau làm sao có thể gả đi được chứ." Lâm Tuyết Kiều vẫn kiên trì.
Đây thật ra là thành kiến của thế hệ trước. Nghành nghề không phân giàu hèn, nhưng các đại gia tộc vẫn hết lần này tới lần khác cho rằng ca hát diễn kịch đều thuộc vào loại "xướng ca vô loài".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.