Trùng Sinh Mạt Thế Khiêm Tốn Làm Ruộng
Chương 4: Cải Tạo Biệt Thự (2)
Lộ Tuyết Sương
23/07/2023
Người dịch: Maya Dtruyen.com
"Nam Nam, cậu thật sự chuẩn bị trồng trọt dưỡng lão à? Da thì vừa đen vừa vàng, giống như phụ nữ nông thôn ấy. Không đúng, là một anh chàng nông thô đẹp trai."
Trần Hiểu Băng đưa đứa con trai 2 tuổi của cô ấy trở lại thành phố Y để thăm ông bà ngoại của nó, thuận đường ghé qua gặp Lâm Nam.
Không thấy không biết, vừa thấy liền giật mình, nhìn Lâm Nam đang cúi người chăm sóc ruộng rau trong biệt thự, tròng mắt muốn rớt cả ra ngoài.
Lâm Nam của bây giờ hoàn toàn khác với Lâm Nam trước đây. Với làn da màu lúa mạch và mái tóc được cắt cực ngắn, Lâm Nam lại rất cao, mặc bộ đồ thể thao rộng rãi, thoạt nhìn còn tưởng là đàn ông. Khác xa với mỹ nhân bạch y phiêu phiêu và mái tóc dài bồng bềnh ngang thắt lưng trước đây.
"Mới không phải, mới vừa tìm được công việc trong cửa hàng trái cây. Hiện tại có nhà, có công việc, chẳng lẽ còn không cho tớ chọn cách sống mà tớ thích à." Lâm Nam tưới nước cho những cây chanh dây vừa được cấy, ngóng trông bọn chúng nhanh lớn lên và đem tường vây vây kín.
Chanh dây hàm lượng vitamin cao, ở tận thế là một loại hoa quả có giá bán không tồi, rất đáng để canh tác. Hơn nữa dựa vào tường vây mà trồng, cũng sẽ không cản mất ánh sáng của những vị trí khác, dùng để thay thế dây leo rất phù hợp.
Lại nói người dân hiện nay không nhiều người nhận biết cành lá của cây chanh dây, nên so với cây nho thì có vẻ khiêm tốn hơn nhiều.
Lâm Nam khi quy hoạch sân vườn của mình có ý tìm những loại hoa quả nước ngoài, càng ít người biết thì càng có thể giữ kĩ bí mật sân vườn của cô.
"Chậc chậc chậc. Bạn nhỏ Tạ Đồng Hiên à, dì Nam Nam của con sau này già rồi sẽ trông cậy vào con dưỡng lão đấy." Trần Hiểu Băng nghiêm trang giáo dục con trai đang ôm trong lòng.
"Uh uh, con sẽ nuôi dì Nam Nam." Bạn nhỏ khỏe mạnh kháu khỉnh Tạ Đồng Hiên ấy vậy mà thật sự gật đầu.
"Hiên Hiên thật ngoan, không uổng công dì thương con nha." Lâm Nam cười ha hả hái một quả dâu tây sữa* cho bạn nhỏ Tạ Đồng Hiên ăn.
* Dâu tây sữa: là một cách gọi dâu tây, được cho là lớn lên bằng cách tưới sữa tươi. Đây không phải là một loại dâu mà chỉ là một tên gọi được đặt để thu hút người tiêu dùng.
Loại dâu tây sữa này là giống nhập khẩu, trái to như quả chanh, không có vị chua gì cả, ngọt và rất ngon, xứng đáng được gọi là dâu tây sữa. Nhìn cách cái miệng nhỏ bạn nhỏ Tạ Đồng Hiên ăn dâu thì liền biết cậu bé rất thích loại trái cây tươi xanh và không bị ô nhiễm này.
"Thế nào, lại cãi nhau với chồng rồi?"
Trần Hiểu Băng cứ khi nào cãi nhau với chồng, xưng hô con trai liền sẽ từ Hiên Hiên biến thành Tạ Đồng Hiên, đây giống như một cách biểu đạt tâm tình tựa thời tiết.
Trên thực tế Trần Hiểu Băng cùng Lâm Nam tuổi tác cũng không lớn, chỉ là Trần Hiểu Băng kết hôn sớm, tốt nghiệp đại học xong liền mang thai kết hôn rồi, thế mới khiến Lâm Nam mới hai mươi bảy tuổi đã có con trai đỡ đầu hai tuổi rồi.
Chỉ là Lâm Nam từ nhỏ đã trải qua quá nhiều, người khác hai mươi bảy tuổi vẫn còn đang chơi đùa, Lâm Nam đã trải qua hết những thăng trầm.
Dù sao hành vi của Lâm Nam hiện tại trong mắt Trần Hiểu Băng không khác gì về hưu.
"Thiết, tên khốn đó nửa đêm uống rượu rồi tắt điện thoại cũng không về nhà, không làm gì mờ ám thì ai mà tin." Trần Hiểu Băng trợn tròn mắt.
"Xế chiều ghé quán tớ xem không?"
Lâm Nam biết vấn đề giữa Băng Băng với chồng cô ấy. Tạ Minh Triết đúng thực dây dưa không rõ với một người phụ nữa, về sau còn bị Băng Băng bắt gặp. Chẳng qua Băng Băng đủ kiên cường, trực tiếp giành quyền nuôi con và ly hôn chuẩn bị về nhà mẹ đẻ. Ai ngờ tận thế đến, Lâm Nam tới lúc chết cũng không thấy được Băng Băng về nhà mẹ đẻ.
" Cậu bây giờ thành người nổi tiếng trên mạng rồi nha"
"Ha ha, nếu không cậu cảm thấy tớ làm sao bán nông sản hả? Nếu thật dựa vào làm ruộng, tiền mua sữa bột,đồ chơi cho con đỡ đầu lấy đâu ra? Nếu hiện tại không đầu tư vào cổ phiếu có tiềm năng, sau này không ai dưỡng lão a."
Sau khi rửa tay, Lâm Nam đem tiểu mập mạp Hiên Hiên đang cười ha ha ôm trong tay, dẫn Trần Hiểu Băng tham quan biệt thự của cô.
"Sao lại xây tường vây cao như vậy?" Trần Hiểu Băng phát hiện biện pháp phòng ngự an toàn của biệt thự có chút khoa trương, sau khi đi vào mới phát hiện tường vây dày hơn nửa mét.
"Chẳng phải do sống một mình sao? Phụ nữ ở một mình đương nhiên phải cẩn thận an toàn." Lâm Nam ước lượng tiểu mập mạp, may mắn cô gần đây có tập luyện, nếu không đã ôm không nổi tiểu mập mạp này rồi.
"Cậu chẳng lẽ không định yêu đương kết hôn luôn rồi?" Trần Hiểu Băng kỳ thật rất thích biệt thự này, tuy rằng có chút mộc mạc, nhưng nhìn mấy loại trái cây rau củ cổ quái kì lạ mọc bên trong vườn cũng thấy rất dễ chịu. Nghĩ nếu sau này đưa con trai về đây trải nghiệm thú vui nông gia cũng không tệ.
"Thấy hai vợ chồng cậu cãi nhau rồi làm hòa, làm hòa rồi lại cãi tiếp, tớ thấy mà chán ngấy luôn." Lâm Nam ha ha ha cà khịa cô ấy.
"Chà, tôi thành tấm gương xấu." Trần Hiểu Băng trả cho một cái liếc mắt.
Kỳ thật Lâm Nam điều kiện không tệ, miệng nhỏ nhắn, người lại trắng nõn nà, nhưng vóc dáng có hơi cao... Ở nơi chiều cao phổ thông không phải là ưu thế, đại đa số nam nhân đối với việc theo đuổi nữ nhân 175 quả thực có chút áp lực.
"Đi thôi, đi ăn cơm, sau đó tới tiệm tớ tham quan."
Lâm Nam không định tiếp tục nói về đề tài yêu đương này, liền trực tiếp ôm Hiên Hiên đi.
Sau khi ăn trưa xong, ba người đến cửa hàng trái cây của Lâm Nam.
Cửa hàng trái cây của Lâm Nam cùng những cửa hàng trái cây khác không có gì khác biệt, cũng gắn nhãn trái cây oganic, rồi bán rất nhiều loại trái cây đặc sắc khác nhau.
Chổ duy nhất không giống chính là bà chủ Lâm Nam có tư duy thương mại điên tử hơn.
Sau khi tiến vào cửa hàng, Lâm Nam đem quần áo thể thao trên người quần áo cởi ra, chỉ mặc một chiếc áo lót hở rốn chuẩn bị làm việc.
"Má ơi, Nam Nam, ba tháng không gặp mà ngươi có bắp tay với cơ bụng rồi à."
Trần Hiểu Băng nhìn thấy dáng người Lâm Nam, quả thực muốn thành hoa si luôn rồi, cô ấy không hề nghĩ tới Lâm Nam thế mà còn có một mặt đẹp trai đến như vậy. Nhìn kia ngực, kia mông, kia eo, rồi còn cả đôi chân dài thẳng tắp.....
"May là cậu còn có ngực, chứ không tớ cứ nghĩ cậu là nam ấy."
"Nói nhảm, không có ngực thì làm cái gì mà người nổi tiếng trên mạng nữa." Lâm Nam liếc mắt, lưu loát đeo lên bao tay trắng, tay nắm dao cắt dưa hấu chuẩn bị làm việc.
"Nam Nam, cậu thật sự chuẩn bị trồng trọt dưỡng lão à? Da thì vừa đen vừa vàng, giống như phụ nữ nông thôn ấy. Không đúng, là một anh chàng nông thô đẹp trai."
Trần Hiểu Băng đưa đứa con trai 2 tuổi của cô ấy trở lại thành phố Y để thăm ông bà ngoại của nó, thuận đường ghé qua gặp Lâm Nam.
Không thấy không biết, vừa thấy liền giật mình, nhìn Lâm Nam đang cúi người chăm sóc ruộng rau trong biệt thự, tròng mắt muốn rớt cả ra ngoài.
Lâm Nam của bây giờ hoàn toàn khác với Lâm Nam trước đây. Với làn da màu lúa mạch và mái tóc được cắt cực ngắn, Lâm Nam lại rất cao, mặc bộ đồ thể thao rộng rãi, thoạt nhìn còn tưởng là đàn ông. Khác xa với mỹ nhân bạch y phiêu phiêu và mái tóc dài bồng bềnh ngang thắt lưng trước đây.
"Mới không phải, mới vừa tìm được công việc trong cửa hàng trái cây. Hiện tại có nhà, có công việc, chẳng lẽ còn không cho tớ chọn cách sống mà tớ thích à." Lâm Nam tưới nước cho những cây chanh dây vừa được cấy, ngóng trông bọn chúng nhanh lớn lên và đem tường vây vây kín.
Chanh dây hàm lượng vitamin cao, ở tận thế là một loại hoa quả có giá bán không tồi, rất đáng để canh tác. Hơn nữa dựa vào tường vây mà trồng, cũng sẽ không cản mất ánh sáng của những vị trí khác, dùng để thay thế dây leo rất phù hợp.
Lại nói người dân hiện nay không nhiều người nhận biết cành lá của cây chanh dây, nên so với cây nho thì có vẻ khiêm tốn hơn nhiều.
Lâm Nam khi quy hoạch sân vườn của mình có ý tìm những loại hoa quả nước ngoài, càng ít người biết thì càng có thể giữ kĩ bí mật sân vườn của cô.
"Chậc chậc chậc. Bạn nhỏ Tạ Đồng Hiên à, dì Nam Nam của con sau này già rồi sẽ trông cậy vào con dưỡng lão đấy." Trần Hiểu Băng nghiêm trang giáo dục con trai đang ôm trong lòng.
"Uh uh, con sẽ nuôi dì Nam Nam." Bạn nhỏ khỏe mạnh kháu khỉnh Tạ Đồng Hiên ấy vậy mà thật sự gật đầu.
"Hiên Hiên thật ngoan, không uổng công dì thương con nha." Lâm Nam cười ha hả hái một quả dâu tây sữa* cho bạn nhỏ Tạ Đồng Hiên ăn.
* Dâu tây sữa: là một cách gọi dâu tây, được cho là lớn lên bằng cách tưới sữa tươi. Đây không phải là một loại dâu mà chỉ là một tên gọi được đặt để thu hút người tiêu dùng.
Loại dâu tây sữa này là giống nhập khẩu, trái to như quả chanh, không có vị chua gì cả, ngọt và rất ngon, xứng đáng được gọi là dâu tây sữa. Nhìn cách cái miệng nhỏ bạn nhỏ Tạ Đồng Hiên ăn dâu thì liền biết cậu bé rất thích loại trái cây tươi xanh và không bị ô nhiễm này.
"Thế nào, lại cãi nhau với chồng rồi?"
Trần Hiểu Băng cứ khi nào cãi nhau với chồng, xưng hô con trai liền sẽ từ Hiên Hiên biến thành Tạ Đồng Hiên, đây giống như một cách biểu đạt tâm tình tựa thời tiết.
Trên thực tế Trần Hiểu Băng cùng Lâm Nam tuổi tác cũng không lớn, chỉ là Trần Hiểu Băng kết hôn sớm, tốt nghiệp đại học xong liền mang thai kết hôn rồi, thế mới khiến Lâm Nam mới hai mươi bảy tuổi đã có con trai đỡ đầu hai tuổi rồi.
Chỉ là Lâm Nam từ nhỏ đã trải qua quá nhiều, người khác hai mươi bảy tuổi vẫn còn đang chơi đùa, Lâm Nam đã trải qua hết những thăng trầm.
Dù sao hành vi của Lâm Nam hiện tại trong mắt Trần Hiểu Băng không khác gì về hưu.
"Thiết, tên khốn đó nửa đêm uống rượu rồi tắt điện thoại cũng không về nhà, không làm gì mờ ám thì ai mà tin." Trần Hiểu Băng trợn tròn mắt.
"Xế chiều ghé quán tớ xem không?"
Lâm Nam biết vấn đề giữa Băng Băng với chồng cô ấy. Tạ Minh Triết đúng thực dây dưa không rõ với một người phụ nữa, về sau còn bị Băng Băng bắt gặp. Chẳng qua Băng Băng đủ kiên cường, trực tiếp giành quyền nuôi con và ly hôn chuẩn bị về nhà mẹ đẻ. Ai ngờ tận thế đến, Lâm Nam tới lúc chết cũng không thấy được Băng Băng về nhà mẹ đẻ.
" Cậu bây giờ thành người nổi tiếng trên mạng rồi nha"
"Ha ha, nếu không cậu cảm thấy tớ làm sao bán nông sản hả? Nếu thật dựa vào làm ruộng, tiền mua sữa bột,đồ chơi cho con đỡ đầu lấy đâu ra? Nếu hiện tại không đầu tư vào cổ phiếu có tiềm năng, sau này không ai dưỡng lão a."
Sau khi rửa tay, Lâm Nam đem tiểu mập mạp Hiên Hiên đang cười ha ha ôm trong tay, dẫn Trần Hiểu Băng tham quan biệt thự của cô.
"Sao lại xây tường vây cao như vậy?" Trần Hiểu Băng phát hiện biện pháp phòng ngự an toàn của biệt thự có chút khoa trương, sau khi đi vào mới phát hiện tường vây dày hơn nửa mét.
"Chẳng phải do sống một mình sao? Phụ nữ ở một mình đương nhiên phải cẩn thận an toàn." Lâm Nam ước lượng tiểu mập mạp, may mắn cô gần đây có tập luyện, nếu không đã ôm không nổi tiểu mập mạp này rồi.
"Cậu chẳng lẽ không định yêu đương kết hôn luôn rồi?" Trần Hiểu Băng kỳ thật rất thích biệt thự này, tuy rằng có chút mộc mạc, nhưng nhìn mấy loại trái cây rau củ cổ quái kì lạ mọc bên trong vườn cũng thấy rất dễ chịu. Nghĩ nếu sau này đưa con trai về đây trải nghiệm thú vui nông gia cũng không tệ.
"Thấy hai vợ chồng cậu cãi nhau rồi làm hòa, làm hòa rồi lại cãi tiếp, tớ thấy mà chán ngấy luôn." Lâm Nam ha ha ha cà khịa cô ấy.
"Chà, tôi thành tấm gương xấu." Trần Hiểu Băng trả cho một cái liếc mắt.
Kỳ thật Lâm Nam điều kiện không tệ, miệng nhỏ nhắn, người lại trắng nõn nà, nhưng vóc dáng có hơi cao... Ở nơi chiều cao phổ thông không phải là ưu thế, đại đa số nam nhân đối với việc theo đuổi nữ nhân 175 quả thực có chút áp lực.
"Đi thôi, đi ăn cơm, sau đó tới tiệm tớ tham quan."
Lâm Nam không định tiếp tục nói về đề tài yêu đương này, liền trực tiếp ôm Hiên Hiên đi.
Sau khi ăn trưa xong, ba người đến cửa hàng trái cây của Lâm Nam.
Cửa hàng trái cây của Lâm Nam cùng những cửa hàng trái cây khác không có gì khác biệt, cũng gắn nhãn trái cây oganic, rồi bán rất nhiều loại trái cây đặc sắc khác nhau.
Chổ duy nhất không giống chính là bà chủ Lâm Nam có tư duy thương mại điên tử hơn.
Sau khi tiến vào cửa hàng, Lâm Nam đem quần áo thể thao trên người quần áo cởi ra, chỉ mặc một chiếc áo lót hở rốn chuẩn bị làm việc.
"Má ơi, Nam Nam, ba tháng không gặp mà ngươi có bắp tay với cơ bụng rồi à."
Trần Hiểu Băng nhìn thấy dáng người Lâm Nam, quả thực muốn thành hoa si luôn rồi, cô ấy không hề nghĩ tới Lâm Nam thế mà còn có một mặt đẹp trai đến như vậy. Nhìn kia ngực, kia mông, kia eo, rồi còn cả đôi chân dài thẳng tắp.....
"May là cậu còn có ngực, chứ không tớ cứ nghĩ cậu là nam ấy."
"Nói nhảm, không có ngực thì làm cái gì mà người nổi tiếng trên mạng nữa." Lâm Nam liếc mắt, lưu loát đeo lên bao tay trắng, tay nắm dao cắt dưa hấu chuẩn bị làm việc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.