Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Chương 287: Trùng sinh nghịch chuyển tiên đồ
Vụ Thỉ Dực
21/11/2018
Nhìn Hỏa linh điểu tức giận đến trực tiếp ngất xỉu, Hiền Tu 囧. Câm lặng
một lát, rất nhanh liền phản ứng kịp, trán hơi nhíu lại, thần sắc nhìn
về phía Tư Lăng có chút hơi khó xử.
Tư Lăng nháy mắt liền biết bọn họ đã gây họa, nhanh chóng khẩn trương hỏi: "Tôn giả, nó, nó không có việc gì chứ?" Nàng nhớ rõ con Hỏa linh điểu này là linh sủng của vị Hiền Anh tôn giả kia.
Hiền Tu tôn giả lại nhìn nàng, rồi cúi đầu kiểm tra Hỏa linh điểu nằm thẳng cẳng dưới đất. Lông vũ lúc trước xinh đẹp giống như ngọn lửa rực rỡ nay đã thành một mảnh xám tro, bám vào trên da. Hiền Tu dùng lực lên một chỗ trên lưng Hỏa linh điểu, lớp lông cháy đen kia liền rơi xuống, lộ ra lớp da chim màu đỏ phía dưới. Lông cháy đen và da chim màu đỏ đối lập rõ ràng, quả thực là quá khó coi, còn có chút nếp nhăn, tựa như da gà vậy. Thì ra Hỏa linh điểu không có lông vũ xinh đẹp thì chính là như vậy! = 口 =!
"Nó không có việc gì." Hiền Tu nói, đợi kiểm tra xong, trong lòng có chút kinh ngạc. Xem ra yêu hỏa kia tuy rằng nguy hiểm, nhưng chủ nhân yêu hỏa lại khống chế nó cực tốt, chỉ là đốt lông vũ của Hỏa linh điểu mà thôi, hoàn toàn không tổn thương đến nó chút nào.
Con yêu thú này không đơn giản, không giống bề ngoài thú con mà nó biểu hiện ra. Hiền Tu lòng biết có khác lạ, bất quá không có khoét sâu tìm tòi tới đáy. Ở địa vực Yêu linh giới Đông phương có rất nhiều thần thú, linh thú cùng yêu thú huyết thống cao quý, tu vi chúng nó đến giới hạn nhất định tất nhiên là có thể khống chế hình thể khí tức của mình, là chuyên gia giả heo ăn lão hổ. Xem ra vị này cũng không tầm thường giống như nàng biểu hiện ra. Có thể khiến một con yêu thú cấp cao theo bên người, tất nhiên là có chút bản lãnh. (hiểu lầm rồi a)
Hiền Tu nghĩ thế, rồi đưa vào một tia tiên linh lực, an ủi con Hỏa linh điểu kia, rốt cuộc làm nó run rẩy tỉnh lại.
Sau khi Hỏa linh điểu tỉnh lại thì còn có chút mờ mịt, nhìn Hiền Tu một cái, rất nhanh lại thấy được Tư Lăng cách đó không xa cùng con yêu thú màu đen ngồi xổm tại bả vai nàng. Cái loài súc sinh độc ác hai chân không có lông cùng động vật bốn chân lông tạp kia, nháy mắt làm nó nhớ đến chuyện lúc trước, run rẩy cúi đầu nhìn, thực đúng dịp vừa vặn thấy được lớp da đỏ đỏ non mềm sau khi Hiền Tu lau đi lớp lông cháy đen kia, xấu xí đến khiến nó lần nữa "rầm" một tiếng, hôn mê bất tỉnh.
"..."
Thấy Tư Lăng trợn tròn hai mắt, Hiền Tu tốt tính giải thích: "Bọn Hỏa linh điểu xưa nay tương đối yêu quý lông vũ, Hiền Anh tôn giả bảo đồng nhi chăm sóc nó cực tốt, mỗi ngày đều dùng linh nhũ vạn năm tẩy lông vũ cho nó." Cho nên, nhìn thấy bản thân biến thành như vậy, làm sao có thể tiếp nhận sự đả kích quá lớn này chứ? Có thể nói, đám Tư Lăng vừa gặp mặt đã chọt trúng chân đau của nó, kết đại thù rồi.
Linh nhũ?!
Tư Lăng khóe miệng co giật, lòng nói tuy rằng linh nhũ vạn năm ở Thượng giới cũng không phải là hiếm thấy, nhưng cũng tuyệt đối không thể cung cấp cho một con súc sinh lắm lông tắm rửa mỗi ngày. Như thế là hao phí bao nhiêu tài lực nhân lực chứ? Chẳng trách con chim này tính tình kiêu ngạo như vậy, lại còn yêu đẹp như thế, thấy mình bị cháy hết lông, không chịu mà nổi ngất đi.
Kỳ thật Tư Lăng không biết là, Hỏa linh điểu hết sức trân quý. Chúng nó không nhất định là linh thú mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là thưa thớt, hơn nữa là thiết bị gian lận để phụ trợ luyện đan sư luyện đan, là linh sủng mà luyện đan sư tha thiết ước mơ. Biết bao nhiêu luyện đan sư đến cuối đời đều không gặp được một con Hỏa linh điểu. Linh hỏa của nó ẩn chứa một loại linh năng lượng kỳ lạ, có thể thúc đẩy tỉ lệ thành đan tăng lên, thậm chí nâng cao phẩm chất tiên đan.
Hiền Tu giải thích xong, nhìn Hỏa linh điểu, trực tiếp đem lột hết đám lông cháy đen trên người nó, một con chim trụi lủi mới ra lò. Tiếp đó, Hiền Tu tiếp tục dùng tiên linh lực cứu nó tỉnh lại.
Chỉ là, Hỏa linh điểu càng thêm không cách nào tiếp nhận chuyện mình thành trọc lông. Hai chân nó lại đạp đạp mấy cái, lần nữa hôn mê. Hơn nữa lần này vô luận Hiền Tu làm thế nào, nó chính là không chịu tỉnh lại đối mặt với thực tế tàn khốc.
Hiền Tu cũng bất đắc dĩ, trong lòng thở dài, không biết như thế nào giải thích chuyện này cùng Hiền Anh tôn giả. Đừng nhìn Hiền Anh tôn giả ru rú trong nhà, vân đạm phong thanh đến giống như cái gì cũng không thèm để ý, cho người ta ấn tượng rằng tính tình thật tốt. Kỳ thật những thứ kia đều là biểu hiện giả dối. Nếu là phạm đến cấm kỵ của hắn, vậy thì núi lửa sẽ trực tiếp bùng nổ, cả đảo chủ Thiên Sơn đảo cũng không thể trấn áp. Mà Hỏa linh điểu lại là linh sủng hắn bắt được, còn đặt biệt phái một đạo đồng chiếu cố nó, luyến tiếc nhốt nó trong Giới tử không gian, có thể thấy được hắn rất coi trọng con Hỏa linh điểu này. Nếu biết Hỏa linh điểu biến thành như vậy...
Lại nhìn cô nương đang không biểu cảm ở bên cạnh, bất quá là tu sĩ từ Hạ giới phi thăng lên, nếu Hiền Anh thật sự muốn gây phiền toái cho nàng, vậy thì nàng chỉ có nước bị thu thập thôi. Thậm chí khả năng sẽ trực tiếp bị trục xuất ra khỏi Thiên Sơn đảo. Ví dụ như vậy không phải là không có. Dù sao cũng chỉ là đệ tử nội môn mới nhập môn, tu sĩ Đại Thừa muốn xử trí cũng sẽ không có người nào có ý kiến. Đương nhiên, kết quả liền là, 280 năm sau Tư Hàn trở về biết được chuyện này... Ngẫm lại liền đau đầu.
Nếu ban đầu không biết Tư Hàn trước lúc rời đi nhắn lại cho trưởng lão Chiến Thần điện, hắn sẽ cho rằng loại người lạnh lùng vô tình như Tư Hàn tất nhiên sẽ không để ý quan hệ huyết thống hay gia tộc. Nếu Tư Lăng đến nhận thân thì hắn cũng chẳng qua là nhìn mặt mũi Tư Hàn mà chiếu cố một hai. Nhưng sau khi biết được Tư Lăng là huynh muội của Tư Hàn, trong lòng hắn không yên lòng, còn đặc biệt đi Chiến Thần điện một chuyến, tìm hiểu một ít nội tình. Vì thế có chút phân biệt đối xử với Tư Lăng, người này cũng không phải phổ thông như vậy.
Buồn rầu trên mặt Hiền Tu chỉ cần có mắt đều nhìn ra được, Tư Lăng trong lòng hồi hộp, hỏi: "Tôn giả, có phải...con chim này rất được Hiền Anh tôn giả coi trọng?"
"Nào chỉ là coi trọng, đây chính là linh bảo mà luyện đan sư yêu như tính mạng." Hiền Tu trả lời, bắt đầu suy tính làm thế nào để con chim này mọc ra lông vũ. Hỏa linh điểu không giống mấy loại linh điểu khác, lông vũ của nó đại biểu cho linh hỏa của nó. Lông vũ không còn, chứng tỏ linh hỏa trong cơ thể nó cũng đã biến mất theo. Đợi khi linh đan trong cơ thể nó chứa đầy linh hỏa thì lông vũ sẽ tự động mọc ra. Bất quá như vậy thì cần thời gian mấy tháng. Mấy tháng này, tất nhiên là chỉ có thể giữ nó ở bên người đợi nó mọc lông vũ ra, nhưng sợ là Hiền Anh tôn giả đột nhiên muốn triệu hồi nó, hơn nữa con Hỏa linh điểu này còn đi cáo trạng với hắn..
Hiền Tu tôn giả trịnh trọng nói với Tư Lăng: "Về sau như không có chuyện gì, chớ tới gần Hiền Anh viện, tốt nhất tránh xa Hiền Anh tôn giả đi." Tiếp đó, lại giải thích cho Tư Lăng các loại đặc thù của Hỏa linh điểu. Ở Hạ giới không có loại linh điểu này, Tư Lăng tự nhiên chưa từng tiếp xúc qua, đối với nó cũng không hiểu biết. Hơn nữa con chim này đặt biệt thù dai, nó đã nhớ diện mạo của Tư Lăng cùng Trọng Thiên, ngày khác chắc chắn biết trả thù lại.
Tư Lăng nghe xong, trong lòng xác định vị Hiền Tu tôn giả này thật là người tốt. Thấy hắn biểu hiện bao dung vạn vật như vậy, cũng làm cho nàng có chút ngượng ngùng gây thêm phiền toái cho hắn.
"Tôn giả, cái kia, đợi một chút, để vãn bối thử xem." Tư Lăng vội nói.
Động tác của Hiền Tu dừng một chút, sau đó nhìn về phía nàng, mỉm cười, liền lùi về sau một bước, chắp tay sau lưng tỏ vẻ mình không can thiệp vào nữa.
Tư Lăng mặt không thay đổi nhìn hắn, phát hiện hắn là một bộ dáng muốn đứng ngoài quan sát. Dù có lòng muốn bảo hắn tránh đi, nhưng nghĩ tới hắn là tổng quản Phụng Tiên các, còn là vị tu sĩ cấp cao, mình không thể "được voi đòi tiên" nên đành phải nuốt xuống. Nàng trực tiếp kêu Tiểu Khôi từ túi linh thú ra.
Chim xám to mọng xuất hiện với cặp mắt chim hung ác, dáng người mập mạp to mọng, cái đuôi với mấy sợi lông diễm lệ, hình tượng 囧 囧 thế này quả thực là quá khó coi với Tiên Linh giới lấy duy mĩ làm chủ. Hiền Tu rõ ràng co rúm, nhưng vẫn rất có kiên nhẫn để xem vị cô nương này muốn làm cái gì.
Chim xám vừa mới xuất hiện, vô cùng vui sướng kêu réo Tư Lăng, đầu chim cọ tới cọ lui trên người Tư Lăng. Tư Lăng vỗ vỗ đầu của nó, nói: "Tiểu Khôi à, các ngươi đều là chim, dễ dàng trò chuyện, tới tâm sự với con Hỏa linh điểu kia đi." Đương nhiên phương thức tâm sự thì không bắt buộc, "Bất quá, trước hết làm cho nó tỉnh lại đã."
Tiểu Khôi kêu líu lo. Tư Lăng tuy rằng không biết nó đang kêu cái gì, nhưng có thể từ trong thanh âm nghe được sự vui thích, hẳn là vì nàng hiếm được một lần bố trí nhiệm vụ cho nó rồi. Sở dĩ gọi Tiểu Khôi ra, là bởi vì biết Tiểu Khôi có bốn loại huyết thống, tuy có hai loại không rõ, nhưng huyết thống Phượng Hoàng thần thú cũng cực kỳ cao quý. Trên mặt đẳng cấp thì có thể áp chế con Hỏa linh điểu này.
Không sai, biện pháp của Tư Lăng chính là dùng đẳng cấp áp chế, bất quá nàng hiển nhiên xem nhẹ sự hung tàn của Tiểu Khôi -- có thể cùng Trọng Thiên cãi nhau, đấu dũng khí, có thể không hung tàn sao?
Tư Lăng nghe không hiểu tiếng chim của Tiểu Khôi, nhưng Trọng Thiên lại nghe hiểu. Nó hưng phấn vẫy cái đuôi ở sau lưng, dùng móng vuốt cào đầu Tư Lăng. Làm Hiền Tu nhìn thấy lại rất kinh ngạc, hắn bắt đầu cảm thấy... yêu thú bên cạnh nữ tu này hình như rất kì quái.
Chim xám nhìn thấy Hỏa linh điểu không một cộng lông dưới đất, lập tức sung sướng vô cùng, trực tiếp đặt mông ngồi lên. Với thể tích to mọng của nó, Hỏa linh điểu chỉ to bằng một phần năm tất nhiên là không phải đối thủ. Ngay lập tức một tiếng hét thảm "chiếp-------" vang lên. Hỏa linh điểu rốt cuộc không bất tỉnh được nữa, từ dưới bụng chim xám vươn ra hai cái đùi, đạp thẳng tắp, liều mạng giãy giụa.
Hiền tu: = 口 =! Quả thực không thể phản ứng được nữa! Đó là linh điểu mà các luyện đan sư tha thiết ước mơ đó a a a! Hiền Anh tôn giả, ta xin lỗi huynh, huynh ngàn vạn lần đừng nóng giận!
Lúc chim xám hung tàn hành hạ Hỏa linh điểu thì Tư Lăng cũng nhìn rõ bộ dáng hung hăng của Tiểu Khôi, nhất thời rất đồng cảm với con Hỏa linh điểu kia. Nhưng nghĩ tới một khi đã quyết định làm, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, không bằng chỉnh đốn con Hỏa linh điểu kia một trận đi, không tin bọn họ không đối phó được với một con súc sinh đầy lông. Nghĩ như vậy, Tư Lăng nhìn về phía Hiền Tu.
Hiền Tu thật là người tốt. Người tu tiên không chỉ tu tâm cũng tu đức, con người có ngàn loại tính tình, mà Hiền Tu chính là tu sĩ được bầu là người có tính tình tốt nhất trong các tu sĩ cấp cao. Đức hạnh cũng là ngàn dặm chọn một, rất nhiều đệ tử nội môn nếu có chuyện gì, đều thích tới tìm hắn. Nhìn hắn bây giờ vì Tư Lăng mà lựa chọn giấu diếm việc này là biết.
"Vậy, tôn giả, con Hỏa linh điểu này là đực hay cái?"
"..."
Tư Lăng thấy hắn ngây ngốc, cho rằng hắn không thể tiếp thu cách hỏi thô bỉ như vậy, lại hỏi: "Là trống hay mái?"
"..."
"Là nam hay là nữ?"
"... Nữ."
Hiền Tu thốt ra, không khỏi có chút 囧, nhưng thấy mặt nàng không thay đổi nhìn mình, vô cùng hối lỗi sao mình lại bị một tiểu nha đầu quấy nhiễu rối loạn, vội nói: "Là cái..." Nói xong, thoáng có chút ngượng ngùng, cảm thấy mình không nên cùng một nữ tu nói tới chuyện con chim là trống hay mái như thế, quá thất lễ. Hắn tính tình tương đối truyền thống, cho tới nay đều cảm thấy nữ tu hẳn nên văn nhã đoan chính, loại chữ trống mái này có vẻ thô bỉ quá.
Hỏi rõ xong, Tư Lăng lại nói: "Tôn giả, chuyện hôm nay vãn bối thật xin lỗi. Xin ngài tạm thời giao con Hỏa linh điểu này cho vãn bối vài ngày, vãn bối nhìn xem có thể nghĩ cách để nó mọc ra lông vũ hay không?!."
Hiền Tu có chút tò mò nhìn nàng, thấy nàng mặt không biểu cảm, căn bản nhìn không ra ý tưởng của nàng. Lúc này mới phát giác, hình như nữ tu này hôm nay chạy tới tìm hắn đều mang biểu cảm này, nào có bộ dáng xúc động ngày hôm qua?
Trầm ngâm một lát, Hiền Tu đáp ứng, chỉ là nhắc nhở: "Đây là linh sủng mà Hiền Anh tôn giả yêu thích, cô nương phải ghi nhớ."
Tư Lăng hành lễ, vẻ mặt nghiêm túc mà thành khẩn nói: "Đa tạ tôn giả nhắc nhở." Lại một lần nữa xác nhận vị này thật là người tốt. Nàng không chút keo kiệt phát tấm thẻ người tốt cho hắn, nghĩ mình có lẽ thời vận đã chuyển, thế nhưng có thể gặp được vị thủ trưởng dễ nói chuyện thế này, còn giúp nàng giấu diếm nữa chứ, làm cho nàng cảm kích không thôi.
Chim xám vẫn dùng thân thể to mọng của nó trấn áp con Hỏa linh điểu kia, nghe được đối thoại của hai người, lại một lần vui sướng kêu lên. Kêu đến khiến con Hỏa Linh điểu dưới thân nó càng giãy dụa lợi hại. Đáng tiếc lại trốn không thoát núi thịt như Thái Sơn áp đỉnh trên người mình.
Hiền Tu nhìn chim xám, lại nhìn con chim da đỏ đang liều mạng giãy dụa dưới thân chim xám, gắng gượng ngừng khóe miệng co giật, hỏi: "Không biết cô hôm nay tới đây có chuyện gì? Nếu muốn hỏi nhiệm vụ kiếm tiên linh thạch, Phụng Tiên các tạm thời không có nhiệm vụ, đợi đến lúc có nhiệm vụ sẽ thông báo cho cô." Tu sĩ Hạ giới phi thăng lên tương đối nghèo, gấp gáp làm nhiệm vụ để kiếm lấy tiên linh thạch cùng tích phân, chuyện này Hiền Tu đã thành thói quen.
Tư Lăng nghe hắn nói như vậy, sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Tôn giả hiểu lầm, vãn bối hôm nay tới đây có sự tình khác."
Tư Lăng nháy mắt liền biết bọn họ đã gây họa, nhanh chóng khẩn trương hỏi: "Tôn giả, nó, nó không có việc gì chứ?" Nàng nhớ rõ con Hỏa linh điểu này là linh sủng của vị Hiền Anh tôn giả kia.
Hiền Tu tôn giả lại nhìn nàng, rồi cúi đầu kiểm tra Hỏa linh điểu nằm thẳng cẳng dưới đất. Lông vũ lúc trước xinh đẹp giống như ngọn lửa rực rỡ nay đã thành một mảnh xám tro, bám vào trên da. Hiền Tu dùng lực lên một chỗ trên lưng Hỏa linh điểu, lớp lông cháy đen kia liền rơi xuống, lộ ra lớp da chim màu đỏ phía dưới. Lông cháy đen và da chim màu đỏ đối lập rõ ràng, quả thực là quá khó coi, còn có chút nếp nhăn, tựa như da gà vậy. Thì ra Hỏa linh điểu không có lông vũ xinh đẹp thì chính là như vậy! = 口 =!
"Nó không có việc gì." Hiền Tu nói, đợi kiểm tra xong, trong lòng có chút kinh ngạc. Xem ra yêu hỏa kia tuy rằng nguy hiểm, nhưng chủ nhân yêu hỏa lại khống chế nó cực tốt, chỉ là đốt lông vũ của Hỏa linh điểu mà thôi, hoàn toàn không tổn thương đến nó chút nào.
Con yêu thú này không đơn giản, không giống bề ngoài thú con mà nó biểu hiện ra. Hiền Tu lòng biết có khác lạ, bất quá không có khoét sâu tìm tòi tới đáy. Ở địa vực Yêu linh giới Đông phương có rất nhiều thần thú, linh thú cùng yêu thú huyết thống cao quý, tu vi chúng nó đến giới hạn nhất định tất nhiên là có thể khống chế hình thể khí tức của mình, là chuyên gia giả heo ăn lão hổ. Xem ra vị này cũng không tầm thường giống như nàng biểu hiện ra. Có thể khiến một con yêu thú cấp cao theo bên người, tất nhiên là có chút bản lãnh. (hiểu lầm rồi a)
Hiền Tu nghĩ thế, rồi đưa vào một tia tiên linh lực, an ủi con Hỏa linh điểu kia, rốt cuộc làm nó run rẩy tỉnh lại.
Sau khi Hỏa linh điểu tỉnh lại thì còn có chút mờ mịt, nhìn Hiền Tu một cái, rất nhanh lại thấy được Tư Lăng cách đó không xa cùng con yêu thú màu đen ngồi xổm tại bả vai nàng. Cái loài súc sinh độc ác hai chân không có lông cùng động vật bốn chân lông tạp kia, nháy mắt làm nó nhớ đến chuyện lúc trước, run rẩy cúi đầu nhìn, thực đúng dịp vừa vặn thấy được lớp da đỏ đỏ non mềm sau khi Hiền Tu lau đi lớp lông cháy đen kia, xấu xí đến khiến nó lần nữa "rầm" một tiếng, hôn mê bất tỉnh.
"..."
Thấy Tư Lăng trợn tròn hai mắt, Hiền Tu tốt tính giải thích: "Bọn Hỏa linh điểu xưa nay tương đối yêu quý lông vũ, Hiền Anh tôn giả bảo đồng nhi chăm sóc nó cực tốt, mỗi ngày đều dùng linh nhũ vạn năm tẩy lông vũ cho nó." Cho nên, nhìn thấy bản thân biến thành như vậy, làm sao có thể tiếp nhận sự đả kích quá lớn này chứ? Có thể nói, đám Tư Lăng vừa gặp mặt đã chọt trúng chân đau của nó, kết đại thù rồi.
Linh nhũ?!
Tư Lăng khóe miệng co giật, lòng nói tuy rằng linh nhũ vạn năm ở Thượng giới cũng không phải là hiếm thấy, nhưng cũng tuyệt đối không thể cung cấp cho một con súc sinh lắm lông tắm rửa mỗi ngày. Như thế là hao phí bao nhiêu tài lực nhân lực chứ? Chẳng trách con chim này tính tình kiêu ngạo như vậy, lại còn yêu đẹp như thế, thấy mình bị cháy hết lông, không chịu mà nổi ngất đi.
Kỳ thật Tư Lăng không biết là, Hỏa linh điểu hết sức trân quý. Chúng nó không nhất định là linh thú mạnh nhất, nhưng tuyệt đối là thưa thớt, hơn nữa là thiết bị gian lận để phụ trợ luyện đan sư luyện đan, là linh sủng mà luyện đan sư tha thiết ước mơ. Biết bao nhiêu luyện đan sư đến cuối đời đều không gặp được một con Hỏa linh điểu. Linh hỏa của nó ẩn chứa một loại linh năng lượng kỳ lạ, có thể thúc đẩy tỉ lệ thành đan tăng lên, thậm chí nâng cao phẩm chất tiên đan.
Hiền Tu giải thích xong, nhìn Hỏa linh điểu, trực tiếp đem lột hết đám lông cháy đen trên người nó, một con chim trụi lủi mới ra lò. Tiếp đó, Hiền Tu tiếp tục dùng tiên linh lực cứu nó tỉnh lại.
Chỉ là, Hỏa linh điểu càng thêm không cách nào tiếp nhận chuyện mình thành trọc lông. Hai chân nó lại đạp đạp mấy cái, lần nữa hôn mê. Hơn nữa lần này vô luận Hiền Tu làm thế nào, nó chính là không chịu tỉnh lại đối mặt với thực tế tàn khốc.
Hiền Tu cũng bất đắc dĩ, trong lòng thở dài, không biết như thế nào giải thích chuyện này cùng Hiền Anh tôn giả. Đừng nhìn Hiền Anh tôn giả ru rú trong nhà, vân đạm phong thanh đến giống như cái gì cũng không thèm để ý, cho người ta ấn tượng rằng tính tình thật tốt. Kỳ thật những thứ kia đều là biểu hiện giả dối. Nếu là phạm đến cấm kỵ của hắn, vậy thì núi lửa sẽ trực tiếp bùng nổ, cả đảo chủ Thiên Sơn đảo cũng không thể trấn áp. Mà Hỏa linh điểu lại là linh sủng hắn bắt được, còn đặt biệt phái một đạo đồng chiếu cố nó, luyến tiếc nhốt nó trong Giới tử không gian, có thể thấy được hắn rất coi trọng con Hỏa linh điểu này. Nếu biết Hỏa linh điểu biến thành như vậy...
Lại nhìn cô nương đang không biểu cảm ở bên cạnh, bất quá là tu sĩ từ Hạ giới phi thăng lên, nếu Hiền Anh thật sự muốn gây phiền toái cho nàng, vậy thì nàng chỉ có nước bị thu thập thôi. Thậm chí khả năng sẽ trực tiếp bị trục xuất ra khỏi Thiên Sơn đảo. Ví dụ như vậy không phải là không có. Dù sao cũng chỉ là đệ tử nội môn mới nhập môn, tu sĩ Đại Thừa muốn xử trí cũng sẽ không có người nào có ý kiến. Đương nhiên, kết quả liền là, 280 năm sau Tư Hàn trở về biết được chuyện này... Ngẫm lại liền đau đầu.
Nếu ban đầu không biết Tư Hàn trước lúc rời đi nhắn lại cho trưởng lão Chiến Thần điện, hắn sẽ cho rằng loại người lạnh lùng vô tình như Tư Hàn tất nhiên sẽ không để ý quan hệ huyết thống hay gia tộc. Nếu Tư Lăng đến nhận thân thì hắn cũng chẳng qua là nhìn mặt mũi Tư Hàn mà chiếu cố một hai. Nhưng sau khi biết được Tư Lăng là huynh muội của Tư Hàn, trong lòng hắn không yên lòng, còn đặc biệt đi Chiến Thần điện một chuyến, tìm hiểu một ít nội tình. Vì thế có chút phân biệt đối xử với Tư Lăng, người này cũng không phải phổ thông như vậy.
Buồn rầu trên mặt Hiền Tu chỉ cần có mắt đều nhìn ra được, Tư Lăng trong lòng hồi hộp, hỏi: "Tôn giả, có phải...con chim này rất được Hiền Anh tôn giả coi trọng?"
"Nào chỉ là coi trọng, đây chính là linh bảo mà luyện đan sư yêu như tính mạng." Hiền Tu trả lời, bắt đầu suy tính làm thế nào để con chim này mọc ra lông vũ. Hỏa linh điểu không giống mấy loại linh điểu khác, lông vũ của nó đại biểu cho linh hỏa của nó. Lông vũ không còn, chứng tỏ linh hỏa trong cơ thể nó cũng đã biến mất theo. Đợi khi linh đan trong cơ thể nó chứa đầy linh hỏa thì lông vũ sẽ tự động mọc ra. Bất quá như vậy thì cần thời gian mấy tháng. Mấy tháng này, tất nhiên là chỉ có thể giữ nó ở bên người đợi nó mọc lông vũ ra, nhưng sợ là Hiền Anh tôn giả đột nhiên muốn triệu hồi nó, hơn nữa con Hỏa linh điểu này còn đi cáo trạng với hắn..
Hiền Tu tôn giả trịnh trọng nói với Tư Lăng: "Về sau như không có chuyện gì, chớ tới gần Hiền Anh viện, tốt nhất tránh xa Hiền Anh tôn giả đi." Tiếp đó, lại giải thích cho Tư Lăng các loại đặc thù của Hỏa linh điểu. Ở Hạ giới không có loại linh điểu này, Tư Lăng tự nhiên chưa từng tiếp xúc qua, đối với nó cũng không hiểu biết. Hơn nữa con chim này đặt biệt thù dai, nó đã nhớ diện mạo của Tư Lăng cùng Trọng Thiên, ngày khác chắc chắn biết trả thù lại.
Tư Lăng nghe xong, trong lòng xác định vị Hiền Tu tôn giả này thật là người tốt. Thấy hắn biểu hiện bao dung vạn vật như vậy, cũng làm cho nàng có chút ngượng ngùng gây thêm phiền toái cho hắn.
"Tôn giả, cái kia, đợi một chút, để vãn bối thử xem." Tư Lăng vội nói.
Động tác của Hiền Tu dừng một chút, sau đó nhìn về phía nàng, mỉm cười, liền lùi về sau một bước, chắp tay sau lưng tỏ vẻ mình không can thiệp vào nữa.
Tư Lăng mặt không thay đổi nhìn hắn, phát hiện hắn là một bộ dáng muốn đứng ngoài quan sát. Dù có lòng muốn bảo hắn tránh đi, nhưng nghĩ tới hắn là tổng quản Phụng Tiên các, còn là vị tu sĩ cấp cao, mình không thể "được voi đòi tiên" nên đành phải nuốt xuống. Nàng trực tiếp kêu Tiểu Khôi từ túi linh thú ra.
Chim xám to mọng xuất hiện với cặp mắt chim hung ác, dáng người mập mạp to mọng, cái đuôi với mấy sợi lông diễm lệ, hình tượng 囧 囧 thế này quả thực là quá khó coi với Tiên Linh giới lấy duy mĩ làm chủ. Hiền Tu rõ ràng co rúm, nhưng vẫn rất có kiên nhẫn để xem vị cô nương này muốn làm cái gì.
Chim xám vừa mới xuất hiện, vô cùng vui sướng kêu réo Tư Lăng, đầu chim cọ tới cọ lui trên người Tư Lăng. Tư Lăng vỗ vỗ đầu của nó, nói: "Tiểu Khôi à, các ngươi đều là chim, dễ dàng trò chuyện, tới tâm sự với con Hỏa linh điểu kia đi." Đương nhiên phương thức tâm sự thì không bắt buộc, "Bất quá, trước hết làm cho nó tỉnh lại đã."
Tiểu Khôi kêu líu lo. Tư Lăng tuy rằng không biết nó đang kêu cái gì, nhưng có thể từ trong thanh âm nghe được sự vui thích, hẳn là vì nàng hiếm được một lần bố trí nhiệm vụ cho nó rồi. Sở dĩ gọi Tiểu Khôi ra, là bởi vì biết Tiểu Khôi có bốn loại huyết thống, tuy có hai loại không rõ, nhưng huyết thống Phượng Hoàng thần thú cũng cực kỳ cao quý. Trên mặt đẳng cấp thì có thể áp chế con Hỏa linh điểu này.
Không sai, biện pháp của Tư Lăng chính là dùng đẳng cấp áp chế, bất quá nàng hiển nhiên xem nhẹ sự hung tàn của Tiểu Khôi -- có thể cùng Trọng Thiên cãi nhau, đấu dũng khí, có thể không hung tàn sao?
Tư Lăng nghe không hiểu tiếng chim của Tiểu Khôi, nhưng Trọng Thiên lại nghe hiểu. Nó hưng phấn vẫy cái đuôi ở sau lưng, dùng móng vuốt cào đầu Tư Lăng. Làm Hiền Tu nhìn thấy lại rất kinh ngạc, hắn bắt đầu cảm thấy... yêu thú bên cạnh nữ tu này hình như rất kì quái.
Chim xám nhìn thấy Hỏa linh điểu không một cộng lông dưới đất, lập tức sung sướng vô cùng, trực tiếp đặt mông ngồi lên. Với thể tích to mọng của nó, Hỏa linh điểu chỉ to bằng một phần năm tất nhiên là không phải đối thủ. Ngay lập tức một tiếng hét thảm "chiếp-------" vang lên. Hỏa linh điểu rốt cuộc không bất tỉnh được nữa, từ dưới bụng chim xám vươn ra hai cái đùi, đạp thẳng tắp, liều mạng giãy giụa.
Hiền tu: = 口 =! Quả thực không thể phản ứng được nữa! Đó là linh điểu mà các luyện đan sư tha thiết ước mơ đó a a a! Hiền Anh tôn giả, ta xin lỗi huynh, huynh ngàn vạn lần đừng nóng giận!
Lúc chim xám hung tàn hành hạ Hỏa linh điểu thì Tư Lăng cũng nhìn rõ bộ dáng hung hăng của Tiểu Khôi, nhất thời rất đồng cảm với con Hỏa linh điểu kia. Nhưng nghĩ tới một khi đã quyết định làm, hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, không bằng chỉnh đốn con Hỏa linh điểu kia một trận đi, không tin bọn họ không đối phó được với một con súc sinh đầy lông. Nghĩ như vậy, Tư Lăng nhìn về phía Hiền Tu.
Hiền Tu thật là người tốt. Người tu tiên không chỉ tu tâm cũng tu đức, con người có ngàn loại tính tình, mà Hiền Tu chính là tu sĩ được bầu là người có tính tình tốt nhất trong các tu sĩ cấp cao. Đức hạnh cũng là ngàn dặm chọn một, rất nhiều đệ tử nội môn nếu có chuyện gì, đều thích tới tìm hắn. Nhìn hắn bây giờ vì Tư Lăng mà lựa chọn giấu diếm việc này là biết.
"Vậy, tôn giả, con Hỏa linh điểu này là đực hay cái?"
"..."
Tư Lăng thấy hắn ngây ngốc, cho rằng hắn không thể tiếp thu cách hỏi thô bỉ như vậy, lại hỏi: "Là trống hay mái?"
"..."
"Là nam hay là nữ?"
"... Nữ."
Hiền Tu thốt ra, không khỏi có chút 囧, nhưng thấy mặt nàng không thay đổi nhìn mình, vô cùng hối lỗi sao mình lại bị một tiểu nha đầu quấy nhiễu rối loạn, vội nói: "Là cái..." Nói xong, thoáng có chút ngượng ngùng, cảm thấy mình không nên cùng một nữ tu nói tới chuyện con chim là trống hay mái như thế, quá thất lễ. Hắn tính tình tương đối truyền thống, cho tới nay đều cảm thấy nữ tu hẳn nên văn nhã đoan chính, loại chữ trống mái này có vẻ thô bỉ quá.
Hỏi rõ xong, Tư Lăng lại nói: "Tôn giả, chuyện hôm nay vãn bối thật xin lỗi. Xin ngài tạm thời giao con Hỏa linh điểu này cho vãn bối vài ngày, vãn bối nhìn xem có thể nghĩ cách để nó mọc ra lông vũ hay không?!."
Hiền Tu có chút tò mò nhìn nàng, thấy nàng mặt không biểu cảm, căn bản nhìn không ra ý tưởng của nàng. Lúc này mới phát giác, hình như nữ tu này hôm nay chạy tới tìm hắn đều mang biểu cảm này, nào có bộ dáng xúc động ngày hôm qua?
Trầm ngâm một lát, Hiền Tu đáp ứng, chỉ là nhắc nhở: "Đây là linh sủng mà Hiền Anh tôn giả yêu thích, cô nương phải ghi nhớ."
Tư Lăng hành lễ, vẻ mặt nghiêm túc mà thành khẩn nói: "Đa tạ tôn giả nhắc nhở." Lại một lần nữa xác nhận vị này thật là người tốt. Nàng không chút keo kiệt phát tấm thẻ người tốt cho hắn, nghĩ mình có lẽ thời vận đã chuyển, thế nhưng có thể gặp được vị thủ trưởng dễ nói chuyện thế này, còn giúp nàng giấu diếm nữa chứ, làm cho nàng cảm kích không thôi.
Chim xám vẫn dùng thân thể to mọng của nó trấn áp con Hỏa linh điểu kia, nghe được đối thoại của hai người, lại một lần vui sướng kêu lên. Kêu đến khiến con Hỏa Linh điểu dưới thân nó càng giãy dụa lợi hại. Đáng tiếc lại trốn không thoát núi thịt như Thái Sơn áp đỉnh trên người mình.
Hiền Tu nhìn chim xám, lại nhìn con chim da đỏ đang liều mạng giãy dụa dưới thân chim xám, gắng gượng ngừng khóe miệng co giật, hỏi: "Không biết cô hôm nay tới đây có chuyện gì? Nếu muốn hỏi nhiệm vụ kiếm tiên linh thạch, Phụng Tiên các tạm thời không có nhiệm vụ, đợi đến lúc có nhiệm vụ sẽ thông báo cho cô." Tu sĩ Hạ giới phi thăng lên tương đối nghèo, gấp gáp làm nhiệm vụ để kiếm lấy tiên linh thạch cùng tích phân, chuyện này Hiền Tu đã thành thói quen.
Tư Lăng nghe hắn nói như vậy, sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Tôn giả hiểu lầm, vãn bối hôm nay tới đây có sự tình khác."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.