Chương 15
T/H12
25/11/2024
Bạc Cửu túm chặt hàm người đàn bà khiến gia đình nhỏ hắn lao đao: "Bà Bạc mà không phải gọi là bà Đàm mới đúng! Bà ở trong nhà họ Bạc hai mươi lăm năm mãi đến hôm nay tôi mới biết rõ họ tên bà. Bà Đàm Tư.
Ban đầu tôi cứ ngỡ bà liên quan đến Đàm Tương Tư. Người nhà họ Đàm các người ủ mưu đưa người tiếp cận hãm hại tôi. Nhưng thật không ngờ: Họ Đàm bà mang là họ chồng cũ bà, cũng là bạn thân chí cốt của bố tôi. Tên bà mang là vì bà tương tư gã. Vạn lần bà sao ngờ, người bạn thân của chồng bà đã giết chồng bà để độc chiếm đóa hoa anh túc độc dược.
Nói ra, tôi phải khen bà tiếng, bà độc thật, ngã vào lòng bố tôi để trả thù cho chồng. Tin này mà ông nội tôi biết được, không biết ổng có đột quỵ di chúc hết tài sản cho đứa con riêng của bà không?"
"Bạc..Cửu...mày đừng vu khống! Á..."
Bạc Cửu siết chặt gọng kiềm khiến khuôn mặt người đàn bà biến dạng như dị tật: "Vu khống?" Bạc Cửu xòe tay, A Bát đặt vào tay hắn tập tài liệu, hắn quất luôn vào mặt người đàn bà: "Bằng chứng rành rành đây!" Bạc Cửu hất mạnh tay, bà ta ngã bật ngửa ra sau.
Bà ta không kịp nghĩ đến cái đau điếng luôn hơi thở, lồm cồm bò dậy lượm từng tờ giấy. Sau khi đọc được vài tờ, mặt bà ta cắt không ra giọt máu trừng mắt nhìn A Bát: "Như này là như thế nào? Anh bán đứng mẹ con em để cầu vinh ư? Anh Bát, em có để anh thiếu tiền sài không? Em có để anh thiếu thốn đàn bà không? Tiền em cũng đưa hết cho anh giữ, thân xác này em cũng cho anh, em còn đẻ cho anh đứa con trai kháu khỉnh, sao anh nỡ phản em hả?" Bà ta vò tung mái tóc, ôm mớ giấy tờ đứng bật lên nhào vào người A Bát.
Bang! Bang!
Hai cái tát như trời giáng làm bà ta xây xẩm mặt mày lảo đảo rồi ngã nhào.
Đau đến muốn mất mạng nhưng bà ta không cam lại đứng lên nhào vào A Bát: "Thằng cẩu tra này! Tao bóp chết mày! Bóp chết mày!"
Bang! Bang!
Được cái gật đầu cho phép của Cửu gia, lão Tam bóp cằm ả đàn bà làm loạn: "Mở mắt chó nhìn cho kĩ ông nội mày là ai?" Lão Tam giật bay mặt nạ.
"Á..aaaaaa!!" Bà ta la lên thất thanh.
Thấy người đàn bà cùng phe như hóa điên, Hạ Vy sợ đến mức thân thể quắn quéo không còn sức để bò trốn.
Phập!
Con dao bầu cắm ngay trước mặt cô ta làm ả thất kinh bạt vía khuỵu tay úp mặt luôn xuống nền si măng lạnh.
"Muốn trốn à? Đâu có dễ! Dương gian trăm ngàn con đường mày không muốn đi cứ tìm đường vào địa ngục, đã vào đây rồi thì đừng mơ rời đi!"
Bốp!
Cú đá thẳng chân làm ả bay ngược trở vào đập lưng vào bàn Diêm Vương.
Diêm Vương hất đầu ra hiệu, lão Tam xách ả đàn bà kia đến gần đặt ngay ngắn trước mặt Diêm Vương. Hắn dí hai con dao bầu vào cổ hai ả đàn bà: "Đứa nào biết trước đó là con tao?"
Hai cánh tay lập tức chỉ vào mặt nhau: "Nó!"
"Nó!"
Á aaaaaa..!!
Bạc Cửu giơ bụng dao lên kiểm tra: "Mới xin có tí máu mà la hét cái gì? Trong hai đứa, tao chỉ tha một đứa sống. Đứa sống là đứa thành thật nhận lỗi nhanh nhất!"
Lập tức hai ả tranh nhau.
Hạ Vy lợi thế sức trẻ nhanh chóng bóp chặt miệng người đàn bà, giành phần lên tiếng trước: "Dạ, Cửu ca, em xin khai thật. Sáng hôm qua, em đang ngủ thì mụ ta điện thoại tới bảo: 'Con dâu, mau tới bệnh viện trấn áp con nhà quê đó đi phá thai, nó có thai với Bạc Cửu rồi.'
Em không tin nên hỏi lại: 'Sao mẹ biết cô ta có thai với Cửu ca!'
Bà ta mới nói: 'Cái thai bốn tuần rồi! Mẹ lén nghe cô ta trả lời cô y tá: 'Cha đứa bé tên Bạc Cửu. Ngày x tháng trước đúng là chúng tôi có quan hệ!'
Nhẩm ra mới thấy, ngày x tháng trước đúng là ngày hai mẹ con ta bỏ thuốc chuốc say Bạc Cửu ở bar để con thuận lợi một bước lên làm bà Cửu! Ai dè, người hưởng lợi là nó!'
Em không đến viện như bà ta xúi nhưng có cùng lên kế hoạch hãm hại Đàm Tương Tư. Kế hoạch đó là gì thì Cửu ca biết rồi đó.
Em thề em chỉ phụ trách theo đuôi cô ta chụp ảnh cô ta, còn thuê bọn giang hồ hãm hại cô ta là...bà ta. Em không biết gì hết!"
Người đàn bà nghe vậy liền bật cười khô khốc, rồi nhại lại lời cô ta: "Em không biết gì hết?
Hạ Vy mày mới tí tuổi đầu đừng lươn lẹo quá, nghiệp sẽ ụp vào mỏ mày gấp bội. Thế kế hoạch thuê hai gã giang hồ chở theo xe ba gác dừa bám theo Đàm Tương Tư khi mày thành công cởi truồng khoe hết trước mặt Bạc Cửu và nó do ai đề ra? Có phải mày không?"
"Là của bà. Bà lòng tham không đáy muốn độc chiếm gia tài nhà họ Bạc nên từng bảo tôi: Bà giúp tôi lên làm Cửu phu nhân, đổi lại tôi phải đi triệt sản, vĩnh viễn không bao giờ mang dòng máu Bạc gia!"
Người đàn bà tức đến á khẩu. Đôi mắt long sòng sọc, bàn tay run run chỉ vào mặt Hạ Vy, miệng hả to nhưng không nói được lời nào...
Ban đầu tôi cứ ngỡ bà liên quan đến Đàm Tương Tư. Người nhà họ Đàm các người ủ mưu đưa người tiếp cận hãm hại tôi. Nhưng thật không ngờ: Họ Đàm bà mang là họ chồng cũ bà, cũng là bạn thân chí cốt của bố tôi. Tên bà mang là vì bà tương tư gã. Vạn lần bà sao ngờ, người bạn thân của chồng bà đã giết chồng bà để độc chiếm đóa hoa anh túc độc dược.
Nói ra, tôi phải khen bà tiếng, bà độc thật, ngã vào lòng bố tôi để trả thù cho chồng. Tin này mà ông nội tôi biết được, không biết ổng có đột quỵ di chúc hết tài sản cho đứa con riêng của bà không?"
"Bạc..Cửu...mày đừng vu khống! Á..."
Bạc Cửu siết chặt gọng kiềm khiến khuôn mặt người đàn bà biến dạng như dị tật: "Vu khống?" Bạc Cửu xòe tay, A Bát đặt vào tay hắn tập tài liệu, hắn quất luôn vào mặt người đàn bà: "Bằng chứng rành rành đây!" Bạc Cửu hất mạnh tay, bà ta ngã bật ngửa ra sau.
Bà ta không kịp nghĩ đến cái đau điếng luôn hơi thở, lồm cồm bò dậy lượm từng tờ giấy. Sau khi đọc được vài tờ, mặt bà ta cắt không ra giọt máu trừng mắt nhìn A Bát: "Như này là như thế nào? Anh bán đứng mẹ con em để cầu vinh ư? Anh Bát, em có để anh thiếu tiền sài không? Em có để anh thiếu thốn đàn bà không? Tiền em cũng đưa hết cho anh giữ, thân xác này em cũng cho anh, em còn đẻ cho anh đứa con trai kháu khỉnh, sao anh nỡ phản em hả?" Bà ta vò tung mái tóc, ôm mớ giấy tờ đứng bật lên nhào vào người A Bát.
Bang! Bang!
Hai cái tát như trời giáng làm bà ta xây xẩm mặt mày lảo đảo rồi ngã nhào.
Đau đến muốn mất mạng nhưng bà ta không cam lại đứng lên nhào vào A Bát: "Thằng cẩu tra này! Tao bóp chết mày! Bóp chết mày!"
Bang! Bang!
Được cái gật đầu cho phép của Cửu gia, lão Tam bóp cằm ả đàn bà làm loạn: "Mở mắt chó nhìn cho kĩ ông nội mày là ai?" Lão Tam giật bay mặt nạ.
"Á..aaaaaa!!" Bà ta la lên thất thanh.
Thấy người đàn bà cùng phe như hóa điên, Hạ Vy sợ đến mức thân thể quắn quéo không còn sức để bò trốn.
Phập!
Con dao bầu cắm ngay trước mặt cô ta làm ả thất kinh bạt vía khuỵu tay úp mặt luôn xuống nền si măng lạnh.
"Muốn trốn à? Đâu có dễ! Dương gian trăm ngàn con đường mày không muốn đi cứ tìm đường vào địa ngục, đã vào đây rồi thì đừng mơ rời đi!"
Bốp!
Cú đá thẳng chân làm ả bay ngược trở vào đập lưng vào bàn Diêm Vương.
Diêm Vương hất đầu ra hiệu, lão Tam xách ả đàn bà kia đến gần đặt ngay ngắn trước mặt Diêm Vương. Hắn dí hai con dao bầu vào cổ hai ả đàn bà: "Đứa nào biết trước đó là con tao?"
Hai cánh tay lập tức chỉ vào mặt nhau: "Nó!"
"Nó!"
Á aaaaaa..!!
Bạc Cửu giơ bụng dao lên kiểm tra: "Mới xin có tí máu mà la hét cái gì? Trong hai đứa, tao chỉ tha một đứa sống. Đứa sống là đứa thành thật nhận lỗi nhanh nhất!"
Lập tức hai ả tranh nhau.
Hạ Vy lợi thế sức trẻ nhanh chóng bóp chặt miệng người đàn bà, giành phần lên tiếng trước: "Dạ, Cửu ca, em xin khai thật. Sáng hôm qua, em đang ngủ thì mụ ta điện thoại tới bảo: 'Con dâu, mau tới bệnh viện trấn áp con nhà quê đó đi phá thai, nó có thai với Bạc Cửu rồi.'
Em không tin nên hỏi lại: 'Sao mẹ biết cô ta có thai với Cửu ca!'
Bà ta mới nói: 'Cái thai bốn tuần rồi! Mẹ lén nghe cô ta trả lời cô y tá: 'Cha đứa bé tên Bạc Cửu. Ngày x tháng trước đúng là chúng tôi có quan hệ!'
Nhẩm ra mới thấy, ngày x tháng trước đúng là ngày hai mẹ con ta bỏ thuốc chuốc say Bạc Cửu ở bar để con thuận lợi một bước lên làm bà Cửu! Ai dè, người hưởng lợi là nó!'
Em không đến viện như bà ta xúi nhưng có cùng lên kế hoạch hãm hại Đàm Tương Tư. Kế hoạch đó là gì thì Cửu ca biết rồi đó.
Em thề em chỉ phụ trách theo đuôi cô ta chụp ảnh cô ta, còn thuê bọn giang hồ hãm hại cô ta là...bà ta. Em không biết gì hết!"
Người đàn bà nghe vậy liền bật cười khô khốc, rồi nhại lại lời cô ta: "Em không biết gì hết?
Hạ Vy mày mới tí tuổi đầu đừng lươn lẹo quá, nghiệp sẽ ụp vào mỏ mày gấp bội. Thế kế hoạch thuê hai gã giang hồ chở theo xe ba gác dừa bám theo Đàm Tương Tư khi mày thành công cởi truồng khoe hết trước mặt Bạc Cửu và nó do ai đề ra? Có phải mày không?"
"Là của bà. Bà lòng tham không đáy muốn độc chiếm gia tài nhà họ Bạc nên từng bảo tôi: Bà giúp tôi lên làm Cửu phu nhân, đổi lại tôi phải đi triệt sản, vĩnh viễn không bao giờ mang dòng máu Bạc gia!"
Người đàn bà tức đến á khẩu. Đôi mắt long sòng sọc, bàn tay run run chỉ vào mặt Hạ Vy, miệng hả to nhưng không nói được lời nào...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.