[Trùng Sinh] Sự Thâm Tình Của Ngôn Tổng
Chương 115: Ba Năm Sau
Tg Nguyễn Nguyễn
15/10/2024
Ba năm sau, một buổi sáng ảm đạm tại trung tâm thành phố, Tô Tử Hạ bước ra khỏi phòng họp rộng lớn của Tô thị, nơi cô giờ đây là CEO quyền lực của tập đoàn.
Những bước chân tự tin vang lên đều đặn trên hành lang lát đá cẩm thạch, mỗi bước đi đều phản ánh sự kiên cường mà cô đã khổ luyện suốt ba năm qua.
Ba năm sống chết làm việc, nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng đã đưa cô đến vị trí hiện tại - vị trí mà cô đã từng chí dám mơ ước.
Trong suốt quãng thời gian đó, không chỉ mình cô có những thay đổi. Giang Quân, người bạn thân thiết của cô, cũng đã vươn lên với sự nghiệp của riêng mình.
Hiện tại, cô là bác sĩ trưởng khoa tài giỏi tại bệnh viện lớn nhất thành phố, một người luôn khiến Tử Hạ tự hào khi nhìn thấy những thành quả của bạn mình .
Nhưng không phải ai cũng chấp nhận sự thay đổi đó một cách dễ dàng. Sở Thiên Minh, người đã công khai theo đuổi Giang Quân suốt ba năm, vẫn tiếp tục bền bỉ dù bị từ chối tới 134 lần.
Sự bền bỉ của anh ta là một điều khiến cả cô và Giang Quân phải ngỡ ngàng, nhưng cô biết rằng có những thứ trên đời, cho dù có kiên trì đến đâu, vẫn không thể đạt được.
Cuộc sống đã thay đổi, con người đã thay đổi, địa vị và những gì họ sở hữu cũng vậy. Tuy nhiên, trái tim lại là điều không ai nhìn thấu được, không ai biết nó có thay đổi hay không.
Ba năm qua, Tô Tử Hạ đã học được cách trở nên mạnh mẽ, tự tin và kiên định, nhưng có lẽ chỉ riêng trái tim cô là vẫn đứng yên một chỗ.
Giữa lúc cô còn đang suy nghĩ, Giang Quân bước đến, trên tay cầm chiếc điện thoại, giọng nói trầm ấm của anh vang lên đầy hứng khởi.
"Này, Tử Hạ, cậu nhìn xem, tin nóng hổi này"
Cô đưa màn hình điện thoại về phía cô, đôi mắt rạng rõ của Giang Quân tràn đầy sự tò mò.
Tô Tử Hạ nhận lấy điện thoại từ tay Giang Quân, mắt cô chăm chú vào dòng tin tức đang làm bùng nổ cả mạng truyền thông. Cô khẽ nhướng mày, đọc từng chữ một, dòng tin tức nổi bật hiện lên rõ ràng trước mắt.
"Tập đoàn Thẩm gia phá sản, CEO bị bắt vì nhiều tội danh khác nhau. Cả giới chính trị xôn xao khi có nhiều người liên can đến vụ bê bối này..."
Cô bất giác cau mày, đôi mắt sâu thằm ánh lên một chút ngạc nhiên xen lẫn sự khó chịu. Dù đã nghe đến Thẩm gia từ lâu, nhưng sự việc lần này lại đẩy mọi chuyện đến mức mà cô không hề ngờ tới.
"Thẩm gia, CEO... có phải là Thẩm Đặng không?"
Cô hỏi, giọng nói pha lẫn một chút bối rối, cảm giác như tên ông ta đã từng xuất hiện đâu đó trong quá khứ của cô.
Giang Quân gật đầu nhanh chóng, trả lời mà không chút đắn đo.
"Đúng rồi! Cậu biết ông ta sao?"
Tô Tử Hạ khẽ chùn xuống, lòng cô chợt trầm lắng khi nghĩ đến quá khứ mà cô đã cố gắng chôn vùi.
Cô biết rõ ông ta, và cả những gì ông ta đã làm, nhưng khoảnh khắc này không phải là lúc để mở lại những vết thương cũ. Nhìn đi chỗ khác, cô nhắm mắt, nén nỗi đau đang thoáng qua trong lòng, rồi phủ nhận nhanh chóng.
"Không, mình chỉ biết tên ông ta thôi"
Cô đáp, giọng bình thản như thể mọi chuyện chưa từng ảnh hưởng đến mình.
Ba năm đã trôi qua, một quãng thời gian không hề ngắn nhưng cũng không đủ dài để xóa nhòa hết mọi kí ức trong cô.
Hình ảnh Mặc Cận Ngôn vẫn mãi hiện hữu trong tâm trí, như một bóng ma không thể xua tan. Dẫu cô đã cố gắng đẩy anh ra khỏi suy nghĩ của mình, nhưng trong lòng vẫn như có một vết thương không thể lành.
Cô nhớ rõ những tháng ngày bên anh, những khoảnh khắc tưởng chừng ngọt ngào nhưng cũng đầy đớn đau.
Từng hồi ức về anh đều in đậm trong trái tim, nhắc nhở cô về một tình yêu đã tan vỡ nhưng chưa bao giờ lãng quên.
Giang Quân đứng bên cạnh, lặng lẽ nhìn cô, dường như hiểu rằng trong lòng Tô Tử Hạ vẫn còn đó một góc khuất không thể chia sẻ cùng ai. Cô không nói gì thêm, chỉ khẽ đặt tay lên vai cô, như muốn gửi đến cô một chút an ủi.
Tô Tử Hạ mỉm cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự kiên định. Cô đã vượt qua rất nhiều, đã học cách để trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, tự lập.
Dù rằng trong lòng vẫn còn những nỗi đau chưa thể xóa nhòa, nhưng cô sẽ tiếp tục bước đi, không quay đầu lại.
Tập đoàn Thẩm gia có lẽ sẽ sụp đổ, nhưng Tô Tử Hạ sẽ không để mình bị kéo xuống theo.
Cô sẽ giữ vững vị trí hiện tại, bảo vệ những gì mình đã xây dựng suốt ba năm qua, và không để bất kỳ ai phá vỡ cuộc sống mà cô đã chọn. Cô sẽ mạnh mẽ như cách mà cô đã trưởng thành suốt những năm qua, để chứng minh rằng cô không cần dựa hơi bất cứ ai để tồn tại nữa.
Những bước chân tự tin vang lên đều đặn trên hành lang lát đá cẩm thạch, mỗi bước đi đều phản ánh sự kiên cường mà cô đã khổ luyện suốt ba năm qua.
Ba năm sống chết làm việc, nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng đã đưa cô đến vị trí hiện tại - vị trí mà cô đã từng chí dám mơ ước.
Trong suốt quãng thời gian đó, không chỉ mình cô có những thay đổi. Giang Quân, người bạn thân thiết của cô, cũng đã vươn lên với sự nghiệp của riêng mình.
Hiện tại, cô là bác sĩ trưởng khoa tài giỏi tại bệnh viện lớn nhất thành phố, một người luôn khiến Tử Hạ tự hào khi nhìn thấy những thành quả của bạn mình .
Nhưng không phải ai cũng chấp nhận sự thay đổi đó một cách dễ dàng. Sở Thiên Minh, người đã công khai theo đuổi Giang Quân suốt ba năm, vẫn tiếp tục bền bỉ dù bị từ chối tới 134 lần.
Sự bền bỉ của anh ta là một điều khiến cả cô và Giang Quân phải ngỡ ngàng, nhưng cô biết rằng có những thứ trên đời, cho dù có kiên trì đến đâu, vẫn không thể đạt được.
Cuộc sống đã thay đổi, con người đã thay đổi, địa vị và những gì họ sở hữu cũng vậy. Tuy nhiên, trái tim lại là điều không ai nhìn thấu được, không ai biết nó có thay đổi hay không.
Ba năm qua, Tô Tử Hạ đã học được cách trở nên mạnh mẽ, tự tin và kiên định, nhưng có lẽ chỉ riêng trái tim cô là vẫn đứng yên một chỗ.
Giữa lúc cô còn đang suy nghĩ, Giang Quân bước đến, trên tay cầm chiếc điện thoại, giọng nói trầm ấm của anh vang lên đầy hứng khởi.
"Này, Tử Hạ, cậu nhìn xem, tin nóng hổi này"
Cô đưa màn hình điện thoại về phía cô, đôi mắt rạng rõ của Giang Quân tràn đầy sự tò mò.
Tô Tử Hạ nhận lấy điện thoại từ tay Giang Quân, mắt cô chăm chú vào dòng tin tức đang làm bùng nổ cả mạng truyền thông. Cô khẽ nhướng mày, đọc từng chữ một, dòng tin tức nổi bật hiện lên rõ ràng trước mắt.
"Tập đoàn Thẩm gia phá sản, CEO bị bắt vì nhiều tội danh khác nhau. Cả giới chính trị xôn xao khi có nhiều người liên can đến vụ bê bối này..."
Cô bất giác cau mày, đôi mắt sâu thằm ánh lên một chút ngạc nhiên xen lẫn sự khó chịu. Dù đã nghe đến Thẩm gia từ lâu, nhưng sự việc lần này lại đẩy mọi chuyện đến mức mà cô không hề ngờ tới.
"Thẩm gia, CEO... có phải là Thẩm Đặng không?"
Cô hỏi, giọng nói pha lẫn một chút bối rối, cảm giác như tên ông ta đã từng xuất hiện đâu đó trong quá khứ của cô.
Giang Quân gật đầu nhanh chóng, trả lời mà không chút đắn đo.
"Đúng rồi! Cậu biết ông ta sao?"
Tô Tử Hạ khẽ chùn xuống, lòng cô chợt trầm lắng khi nghĩ đến quá khứ mà cô đã cố gắng chôn vùi.
Cô biết rõ ông ta, và cả những gì ông ta đã làm, nhưng khoảnh khắc này không phải là lúc để mở lại những vết thương cũ. Nhìn đi chỗ khác, cô nhắm mắt, nén nỗi đau đang thoáng qua trong lòng, rồi phủ nhận nhanh chóng.
"Không, mình chỉ biết tên ông ta thôi"
Cô đáp, giọng bình thản như thể mọi chuyện chưa từng ảnh hưởng đến mình.
Ba năm đã trôi qua, một quãng thời gian không hề ngắn nhưng cũng không đủ dài để xóa nhòa hết mọi kí ức trong cô.
Hình ảnh Mặc Cận Ngôn vẫn mãi hiện hữu trong tâm trí, như một bóng ma không thể xua tan. Dẫu cô đã cố gắng đẩy anh ra khỏi suy nghĩ của mình, nhưng trong lòng vẫn như có một vết thương không thể lành.
Cô nhớ rõ những tháng ngày bên anh, những khoảnh khắc tưởng chừng ngọt ngào nhưng cũng đầy đớn đau.
Từng hồi ức về anh đều in đậm trong trái tim, nhắc nhở cô về một tình yêu đã tan vỡ nhưng chưa bao giờ lãng quên.
Giang Quân đứng bên cạnh, lặng lẽ nhìn cô, dường như hiểu rằng trong lòng Tô Tử Hạ vẫn còn đó một góc khuất không thể chia sẻ cùng ai. Cô không nói gì thêm, chỉ khẽ đặt tay lên vai cô, như muốn gửi đến cô một chút an ủi.
Tô Tử Hạ mỉm cười nhẹ, đôi mắt ánh lên sự kiên định. Cô đã vượt qua rất nhiều, đã học cách để trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, tự lập.
Dù rằng trong lòng vẫn còn những nỗi đau chưa thể xóa nhòa, nhưng cô sẽ tiếp tục bước đi, không quay đầu lại.
Tập đoàn Thẩm gia có lẽ sẽ sụp đổ, nhưng Tô Tử Hạ sẽ không để mình bị kéo xuống theo.
Cô sẽ giữ vững vị trí hiện tại, bảo vệ những gì mình đã xây dựng suốt ba năm qua, và không để bất kỳ ai phá vỡ cuộc sống mà cô đã chọn. Cô sẽ mạnh mẽ như cách mà cô đã trưởng thành suốt những năm qua, để chứng minh rằng cô không cần dựa hơi bất cứ ai để tồn tại nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.