Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 345: Hội nghị làm việc Chủ tịch thành phố

Thái Tấn

27/04/2016

Cả đêm tiến hành họp công việc Chủ tịch thành phố sao? Lý Quốc Hoa hơi sửng sốt, nhưng cũng không có ngạc nhiên quá lớn, lập tức trở về biểu hiện bình thường. Thành phố Lương Khê là thành phố mạnh về kinh tế của Giang Bắc, đứng hàng thứ nhất. Đằng sau sự phồn vinh này, nếu nói cán bộ trên dưới của toàn thành phố Lương Khê không nỗ lực thì là không có khả năng. Cả đêm mở hội nghị, chuyện như vậy ở vùng núi, vùng sâu vùng xa khó khăn có lẽ sẽ cảm thấy kỳ lạ, nhưng đối với thành phố Lương Khê một thành phố không có đêm như vậy mà nói, đây là chuyện bình thường mà thôi.

Hơn nữa, vụ án của khu dệt may lại gấp gáp như vậy. Trong chuyện của khu dệt may, Lý Quốc Hoa triển khai vạch kế hoạch hơn nửa năm, cuối cùng vẫn là rơi vào cục diện không tốt đẹp. Hiện giờ, Nhiếp Chấn Bang trước mặt quần chúng, đưa ra quân lệnh trạng ba ngày, không cả đêm bàn bạc đối sách thì mới là chuyện lạ.

Nghĩ đến đây, Lý Quốc Hoa thản nhiên nói:

- Chủ tịch thành phố Nhiếp đã quyết định rồi, vậy tôi đến phòng họp Ủy ban nhân dân thành phố đợi.

Trong phòng hội nghị ở tầng cao nhất trụ sở làm việc Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê, lúc này là một mảnh đèn đuốc sáng trưng, đi lên chút, không ít thư ký đều đang bận rộn.

Lãnh đạo họp, là thư ký thì đương nhiên phải đi theo để phục vụ. Lúc này, trong phòng hội nghị ban lãnh đạo của Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê đều đã an vị. Mặc dù là buổi tối, nhưng thời gian vẫn còn sớm, mấy vị chức phó cũng vừa mới ăn xong cơm tối mà thôi.

- Chủ tịch Trương, biết là tình hình gì không? Sao hôm nay muộn như vậy, còn mở họp công việc Chủ tịch thành phố.

Do vẫn chưa chính thức bắt đầu, lãnh đạo ở top 3 của Ủy ban nhân dân thành phố vẫn chưa đến, không khí trong phòng hội nghị có vẻ tương đối nhẹ nhàng. Trong đó, có một người đàn ông khoảng năm mươi lăm tuổi, hai tay khoanh tròn, dựa vào ghế lên tiếng hỏi.

Giọng nói vừa dứt, Chủ tịch Trương trong miệng người đàn ông đó là một người đàn ông đầu hói tuổi khoảng năm mươi ba tuổi liền ngồi thẳng mình, lập tức nói:

- Haha, lão Tần, anh bây giờ hai tai không nghe chuyện bên ngoài, một lòng chỉ chơi sưu tầm. Hôm nay chuyện của khu dệt may lớn như vậy, anh không biết sao? Chủ tịch thành phố Nhiếp lập quân lệnh trạng rồi, xem ra, Ủy ban nhân dân thành phố đều bận rộn rồi.

Người đàn ông lên tiếng hỏi lúc trước tên gọi Tần Bảo Cường, thành viên tổ Đảng của Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê, Phó Chủ tịch thành phố. Tuổi tác coi như là già nhất trong thành viên ban lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố Lương Khê. Năm mươi mấy tuổi, làm xong nhiệm kỳ này, khả năng lớn nhất chính là đến Hội đồng Nhân dân hoặc là bên Mặt trận Tổ quốc để dưỡng lão. Vì vậy, hùng tâm tráng sĩ cũng đã tiêu tan gần như không còn nữa. Hiện nay, đến lúc già cả rồi lại ham mê sưu tầm đồ cổ.

Còn người trả lời ông ta tên gọi Trương Khắc Cường, Phó Chủ tịch thành phố xếp hàng thứ tư của Ủy ban nhân dân thành phố, luận kinh nghiệm lý lịch cũng không thua kém Tần Bảo Cường. Nhiệm kỳ này e cũng là nhiệm kỳ cuối cùng của Trương Khắc Cường.

Bên cạnh hai người này là mấy Phó Chủ tịch thành phố khác của Ủy ban nhân dân thành phố. Một người đàn ông trung niên tuổi khoảng bốn mươi hai bốn mươi ba, thân cao gầy, xương gò má nổi lên, cả người thoạt nhìn khiến cho người ta có cảm giác lôi thôi lếch thếch, đây là Phó Chủ tịch thành phố phụ trách công nghiệp, Thạch Hồng Ba.

Bên cạnh của Thạch Hồng Ba, một người đàn ông trung niên tuổi khoảng bốn mươi, làn da có hơi trắng nõn, đeo một cặp kính, khiến cho người ta có cảm giác văn chương học giả, tên Kim Ái Hoa. Vị Phó chủ tịch thành phố cuối cùng là người phụ nữ duy nhất trong thành viên ban lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, Phó Chủ tịch thành phố phân quản khoa học giáo dục văn hóa y tế, Lưu Nguyên Lệ. Đồng thời, Lưu Nguyên Lệ còn có một thân phận, bà ta là thuộc Đảng Dân chủ.

Đây cũng là một đặc sắc trong Đảng. Hoa Hạ thuộc quốc gia một Đảng chuyên chính, đa Đảng hợp tác. Đảng Cộng sản Trung Quốc là Đảng chấp chính, nhưng, theo chế độ hiệp thương chính trị, trong thể chế chính phủ, nhất định phải hết sức chiếu cố đến cán bộ nữ giới, nhân số của Đảng Dân chủ và cán bộ vô Đảng phái. Do đó, trong cơ quan chính quyền mỗi địa phương trong cả nước, tình trạng cán bộ nữ giới về cơ bản là nhân sĩ của Đảng Dân chủ chiếm đại đa số, do đó, cán bộ nữ giới và cán bộ Đảng Dân chủ đầy đủ hết rồi, cũng không chiếm nhiều lợi ích.



Cùng lúc cửa lớn của phòng hội nghị mở ra, đi trước nhất, ủy viên thường vụ, Phó Chủ tịch thành phố Triệu Tân Thiên vẻ mặt bình thản đi vào. Theo sau Triệu Tân Thiên, Phó Bí thư tổ Đảng của Ủy ban nhân dân thành phố, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Lý Quốc Hoa cũng cảm giác không hề bận tâm đi vào. Cuối cùng, Nhiếp Chấn Bang cũng bước chân thong thả đi vào phòng làm việc.

Theo sau Nhiếp Chấn Bang, Dịch Quân bưng chén trà, kẹp cuốn sổ ghi chép đi theo vào. Thân là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, tư cách đảm đương người ghi chép hội nghị vẫn là có.

Làm việc nhân đức không nhường ai, Nhiếp Chấn Bang trực tiếp ngồi đến vị trí chủ vị của chiếc bàn bầu dục, sau lưng Nhiếp Chấn Bang là bản đồ thành phố Lương Khê làm phông nền, hai bên của bản đồ thành phố Lương Khê treo quốc kỳ và cờ Đảng.

Bên trái là Lý Quốc Hoa, bên phải là Triệu Tân Thiên, lãnh đạo chức phó khác cũng theo kinh nghiệm lý lịch và phân công của mỗi người, lần lượt ngồi xuống. Về việc sắp xếp vị trí, Nhiếp Chấn Bang không cần bận tâm, đừng nói Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố sẽ xử lý tốt những chuyện này, cho dù không có ai nói, những người này đều sẽ chủ động chiếu theo phân cấp cao thấp để ngồi. Đây cũng coi là nguyên tắc ngầm không lớn không nhỏ trong quan trường Hoa Hạ.

Trầm ngâm một lát, Nhiếp Chấn Bang liền chậm rãi lên tiếng. Điều tiết và nắm bắt không khí trong thời gian hội nghị cũng là một thứ mà một người lãnh đạo nhất định phải học tập, nhất định phải nắm bắt, ừm, hoặc nói là một kỹ năng.

Hội nghị bắt đầu, cho người tham gia hội nghị cũng cần một thời gian trống, một mặt để người khác đều yên tĩnh lại, mặt khác cũng coi như là cho mình một cơ hội sắp xếp lời nói. Tuy nhiên, thời gian như vậy cũng không thể quá dài, quá dài rồi lại khiến người ta cảm giác sẽ là lãnh đạo không có trình độ. Nhiếp Chấn Bang trải qua sự rèn luyện nhiều năm như vậy, thời điểm về mặt này nắm giữ vô cùng chuẩn xác.

- Các đồng chí, thật không ngờ, hội nghị công việc Chủ tịch thành phố lần đầu tiên lại là lựa chọn họp buổi tối, cũng coi như là một kiểu mới.

Nhiếp Chấn Bang nói một câu, dùng phương thức thoải mái khôi hài để mở màn.

Đây cũng là một loại sách lược. Trước tiên Nhiếp Chấn Bang mới ít tuổi, tuổi tác còn trẻ, nói cách khác, tuổi tác của Tần Bảo Cường và Trương Khắc Cường hai người ngồi đây, làm bậc cha chú của Nhiếp Chấn Bang cũng là có thừa.

Tuy nhiên họ lại là cấp dưới, có lúc, quá nghiêm túc sẽ khiến cho các đồng chí lớn tuổi cảm giác anh tự cao tự đại, mà hiện tại nếu nói như vậy thì lại tránh được sự lúng túng này, còn về sau này, mọi người đều không phải người mới, thể hiện tâm thái là được rồi.

Thấy không khí cũng không bắt đầu khẩn trương như vậy, Nhiếp Chấn Bang nói tiếp :

- Trở lại chuyện chính, lần này hội nghị làm việc Chủ tịch thành phố, chủ yếu chính là thảo luận vấn đề cải cách thể chế của ba nhà máy dệt của khu dệt may. Ai nấy đều biết, mọi người cũng rất rõ, ba nhà máy khu dệt may mấy năm nay đã trở thành gánh nặng lớn trên con đường phát triển của thành phố Lương Khê, thậm chí, nếu so sánh thành phố Lương Khê chúng ta là một người, vậy thì, ba nhà máy dệt may tính là cái gì trên cơ thể người đây?

Nói tới đây, Nhiếp Chấn Bang dừng lại một chút, đây cũng là một cách thức xử lý công việc của Nhiếp Chấn Bang. Việc gì cũng phải tự làm, phương thức làm việc loại này luôn là điều mà Nhiếp Chấn Bang coi thường. Kinh nghiệm của mỗi người có hạn, nếu chuyện gì cũng đều phải tự mình đích thân ra tay, với tinh lực của mình làm tốt một thành phố cấp địa (thành phố cấp 3) vậy thì coi như là rất tốt rồi. Đến tầng cấp tỉnh, có vẻ như có chút bất lực rồi, vì vậy, Nhiếp Chấn Bang luôn thực hiện một nguyên tắc, một nguyên soái cao minh là quản tướng chứ không phải là quản binh.

Bên cạnh, Triệu Tân Thiên có chút hiểu ý, mặc dù trước đó chưa từng phối hợp với Nhiếp Chấn Bang, nhưng lúc này lại phối hợp rất ăn nhập, tiếp sau lời nói của Nhiếp Chấn Bang:

- Một khối u ác tính.



- Đúng vậy, lời của Chủ tịch Triệu rất chuẩn xác. Mặc dù có chút nghĩa xấu, tuy nhiên, đây lại là sự thực. Nếu thành phố Lương Khê là một người, vậy thì ba nhà máy dệt chính là một khối u ác tính trên cơ thể người, là ung thư. Ung thư là gì, tin rằng mọi người đều hiểu rõ, không trị liệu thì đó là sẽ chết người đấy. Cùng lý đó, vấn đề của ba nhà máy dệt may cũng đã đến lúc không thể không xử lý, không thể không giải quyết, ba nhà máy cộng thêm khoản nợ mấy trăm triệu. Mỗi năm từ bên tài chính thành phố chi ra gần một trăm triệu để bù vào lỗ thủng này, về lâu dài, tài chính thành phố Lương Khê sẽ bị suy sụp, đây là tình hình tuyệt đối không được phép xuất hiện. Vì vậy, vấn đề mà hội nghị làm việc Chủ tịch thành phố lần này chủ yếu thảo luận chính là vấn đề ba nhà máy khu dệt may.

Lời của Nhiếp Chấn Bang âm vang có lực, hùng hồn, điều này cũng khiến các lãnh đạo trong ban lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố nhìn thấy được một mặt khác của Nhiếp Chấn Bang.

Đều nói quan mới nhậm chức ba bó đuốc, Nhiếp Chấn Bang sau khi nhậm chức vẫn luôn hòa khí, chưa có động tĩnh gì, lẽ nào, bó đuốc đầu tiên chuẩn bị bắt đầu nổi lên từ Ủy ban nhân dân thành phố?

Vừa rồi, lời nói chém đinh chặt thép đó của Nhiếp Chấn Bang, đằng sau giọng điệu, sự tự tin mãnh liệt biểu lộ ra lại khiến cho tất cả mọi người đều chấn động. Đừng nhìn quyền Chủ tịch thành phố trẻ tuổi, sát khí này không phải là đùa đâu, Chủ tịch thành phố Nhiếp Chấn Bang thật không đơn giản.

Bên cạnh, Lý Quốc Hoa đảo mắt, cũng ôn tồn nói:

- Ý kiến của Chủ tịch Nhiếp rất chuẩn xác, ba nhà máy khu dệt may luôn gây khó khăn cho chúng ta nhiều năm. Lần này, có Chủ tịch Nhiếp đích thân xuất mã, tôi tin rằng nhất định là mã đáo thành công.

Cải cách ba nhà máy khu dệt may, theo Lý Quốc Hoa, đây là chuyện tốn sức mà không lấy lòng một ai. Làm tốt rồi đối với phát triển kinh tế thành phố Lương Khê chỉ là thêu hoa trên gấm, cũng không phải là thành tích to lớn, công lao quan trọng gì. Nhưng làm không tốt thì sẽ xảy ra nổi loạn lớn. Lý Quốc Hoa lúc này tâng bốc Nhiếp Chấn Bang, đây là ước gì Nhiếp Chấn Bang rơi sâu vào vũng bùn khu dệt may không đi ra được mới tốt.

Nhiếp Chấn Bang vừa nghe câu này, lại thản nhiên nhìn Lý Quốc Hoa một cái. Dụng tâm của Lý Quốc Hoa, Nhiếp Chấn Bang còn không rõ sao? Có điều, lúc này không phải là thời điểm vạch trần, lập tức, Nhiếp Chấn Bang gật đầu nói:

- Phó Chủ tịch Lý, cũng không cần tâng bốc tôi, chuyện của khu dệt may tôi đương nhiên sẽ chú ý trọng điểm.

Nói đến đây, Nhiếp Chấn Bang ngừng một lát rồi tiếp tục nói:

- Trước khi thảo luận chuyện của khu dệt may, tôi vẫn muốn nói một chuyện. Vấn đề phân công ban lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố, tôi nghĩ là thời điểm động một chút.

Vừa nghe được câu này, Lý Quốc Hoa lập tức nhìn ra một loại điềm xấu, đề phòng giống như bị người khác dẫm lên đuôi, vội nói:

- Chủ tịch Nhiếp, vấn đề phân công tôi thấy không nhất thiết phải thảo luận, hiện nay phân công đã rất tốt rồi.

Phân công này rõ ràng chính là nhằm vào mình, Lý Quốc Hoa không ngăn cản mới lạ.

Trùng Sinh Thế Gia Tử

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Thế Gia Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook