Chương 437: Không nể mặt.
Thái Tấn
27/04/2016
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, chờ một chút.
Ngay lúc Nhiếp Chấn Bang vừa ra lệnh dỡ bỏ, đột nhiên một tiếng hô vang từ bên ngoài, Lý Quốc Hoa cùng thư ký và một vài lãnh đạo Quỹ ThànhQuỹ Thành từ bên ngoài đi vào.
Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, trên mặt Lý Quốc Hoa có vẻ xấu hổ, tên tiểu tử Chu Thần này thật sự quá sơ suất rồi, những chuyện bỉ ổi như vậy mà cũng làm ra được, chỉ vì một chút lợi nhỏ đã làm ô nhục tới danh con cháu quý tộc.
Nhưng lúc này Lý Quốc Hoa cũng không thể không cứu Chu Thần, bởi vì Chu Thần là con cháu thân tín nhất của Lý Quốc Hoa, nếu đến Chu Thần cũng không cứu, tin này mà truyền ra thì những người trong gia tộc ở thủ đô sẽ còn theo hắn sao? Vậy nên không thể không cứu, vì điều này nên Lý Quốc Hoa cũng kiên trì đến cùng.
- À, là Phó chủ tịch Lý Quốc Hoa đấy ư, ngài có chuyện gì sao? Bên này tôi đang chợt có linh cảm, cố ý tới kiểm tra một chút nhưng thật không ngờ lại phát hiện ra Chu thị có lén ăn bớt công trình công. Có chuyện gì thì chờ tôi xử lý xong bên này rồi nói sau.
Nhiếp Chấn Bang quay đầu cười nhạt một tiếng rồi nói.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng cố ý giả khờ, mục đích của Lý Quốc Hoa đương nhiên anh biết rõ, nhưng lúc này giả khờ là để Lý Quốc Hoa không thể biện hộ được bất kỳ điều gì.
Tiếng nói vừa dứt, mặt Lý Quốc Hoa cũng biến sắc, chần chừ một chút nhưng vẫn bước tới bên cạnh Nhiếp Chấn Bang nhỏ giọng nói:
- Chủ tịch thành phố, ngài xem hạng mục này của Chu Thần có nên suy nghĩ thêm một chút. Một mặt, tập đoàn Chu thị cũng là công ty nổi tiếng trong nước, hạng mục này lại là hạng mục trọng điểm trong công tác cải tạo thành phố. Chuyện này có nên bàn bạc ký hơn một chút không?
Bàn bạc kỹ hơn? Trong lòng Nhiếp Chấn Bang hừ lạnh một tiếng, thật ra Lý Quốc Hoa đã tính toán kỹ lưỡng rồi, bàn bạc kỹ hơn, sau đó sẽ là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có gì. Mà quan trọng hơn là đến lúc đó, trong thành phố Lý Quốc Hoa cũng có tiếng, ngay cả sau đó hắn cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều.
Cơ hội không phải lúc nào cũng tạo ra được, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Phó chủ tịch Lý, sự việc này có tính chất như thế nào anh còn không rõ sao? Bàn bạc lý kỹ hơn ư, anh bảo tôi phải bàn kỹ hơn thế nòa nữa, những phòng ốc này sử dụng nguyên vật liệu thép chất lượng thấp, như vậy rất dễ xảy ra vấn đề, nếu chẳng may khi đưa vào sử dụng tòa nhà sụp xuống thì sao, hay xảy ra vẫn đề gì thì ai sẽ chịu trách nhiệm? Anh có thể gánh vác được chuyện này không? Chuyện này sẽ không có bất kỳ thương lượng nhân nhượng nào, tập đoàn Chu thị nhất định phải trả giá lớn, tất cả các phòng ở sử dụng vật liệu thép không đạt tiêu chuẩn, đều bị dỡ bỏ, đồng thời phạt tiền 1 triệu đồng.
Trong lời của Nhiếp Chấn Bang tỏ ý có chút bé xé ra to, những phòng ốc này tuy rằng chất lượng không được tốt lắm, nhưng dù sao cũng không thể khiến nhà cao tầng bị sụp xuống được. Nhiều nhất là thời gian sử dụng bị giảm xuống mà thôi, nhưng lúc này nhược điểm này cũng đã bị Nhiếp Chấn Bang nắm được.
Trước mặt mọi người như vậy Lý Quốc Hoa cũng cần phải nói lời công tư phân minh, không thể thiên vị quá nhiều. Một mặt cũng phải giữ gìn uy tín lãnh đạo cấp trên, mặt khác khó tránh khỏi bản thân lại bị nghi ngờ là đồng mưu.
Sau một hồi căng thẳng, sác mặt Lý Quốc Hoa cũng dịu xuống, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, chuyện điều khiển hạng mục công trình xây dựng hồ quả thật có nghi ngờ ăn trộm của công, tuy nhiên tính nguy hại cụ thể còn cần đến đội ngũ chuyên gia tiến hành kiểm tra đo lường. Mặt khác lại là hạng mục trọng điểm có số vốn đầu tư lớn nhất của thành phố Lương Khê trong năm nay, về phương diện này, có phải Chủ tịch thành phố cũng nên quan tâm tới danh dự của tôi trong xa hội một chút. Chuyện xử phạt đình công giải phóng mặt bằng tôi đề nghị nên mở hội nghị thường vụ thảo luận một chút mới hợp lý.
Lời nói của Lý Quốc Hoa khiến sắc mặt Nhiếp Chấn Bang cau lại, định dùng hội nghị thường vụ để dọa tôi ư? Nhưng giờ phút này Nhiếp Chấn Bang lại im lặng, hiện giờ tiếp tục giằng co, nếu bắt buộc tháo dỡ những công trình này cũng không phải không thể, dù sao thì mình vẫn làm đúng lý.
Nhưng nói ngược lại, làm vậy thì trong hội nghị thường vụ Thành ủy khó tránh khỏi để lại ấn tượng cho đám người Phạm Thường Thắng là bản thân mình càng ngày cầng hống hách. Điều này rất bất lợi đối với mình sau này.
Nghĩ đến đó, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Cũng được, đem chuyện này thảo luận tại hội nghị thường vụ đi.
- Húc Dương, ở đây giám sát chặt một chút, phối hợp với Chủ tịch Quận và chuyên viên kỹ thuật, tiến hành đo lường và giám định những công trình vi phạm quy định này, sáng mai làm báo cáo nhanh đưa tôi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang xoay người trực tiếp đi khỏi, đã xảy ra chuyện như vậy thì việc thị sát cũng không thể tiếp tục tiến hành nữa.
Những lời này đích thực tỏ ra không tin tưởng đám người Lý Quốc Hoa. Chu Thần đứng bên sắc mặt xám xịt lại, đợi Nhiếp Chấn Bang bước khỏi đó phối hợp kiểm tra các công trình xây dựng đó. Lý Quốc Hoa lúc này cũng nói nhỏ:
- Đi thôi, còn đứng đấy đợi sao, họ không xứng?
- Anh Hoa, thằng nhóc Nhiếp Chấn Bang này quá ngông cuồng, vừa rồi ở công trường chũng ta đã tỏ thái độ như vậy mà hắn còn làm bộ dạng ngạo mạn không thể chịu nổi, rõ ràng là muốn khiêu chiến với chúng ta mà.
Vừa đi vào văn phòng của tập đoàn Chu thị, Chu Thần vừa đặt người lên sô pha liền lớn giọng bất mãn.
Cũng khó trách, tập đoàn Chu thị bề ngoài nhìn rất tốt, nhưng đây chẳng qua là một công ty mà Chu Thần mở ra tức thời mà thôi, bình thường đều tay không bắt giặc. Chu Thần đường đường là con cháu quý tộc, chẳng thèm tiếc rẻ mấy triệu đồng đó.
Mà hiện nay, mấy triệu chẳng những không giảm, mà ngược lại còn muốn dỡ bỏ những công trình này, như vậy Chu Thần tổn thất càng lớn. Lúc này Chu Thần vô cùng đau lòng, chỉ có thể dùng cách này, kích thích Lý Quốc Hoa chung thù chông địch, sau đó cho dù là chỉnh đốn sửa chữa cũng đỡ hơn là phải dỡ bỏ. Nghe thấy lời Chu Thần nói, Lý Quốc Hoa đang tức gận cũng trầm giọng nói:
- Tiểu tử này, đừng nói đến những thứ khác, lỗi là do cậu tạo ra khiến hắn nắm được nhược điểm, đừng trách người khác. Ta đã nói với cậu rồi, không cần phải quan tâm đến một chút tiền lẻ đó. Sử dụng thép chất lượng kém kéo dãn, toàn bộ công trình nhiều nhất là được mấy triệu, nhưng hiện giờ lại bị Nhiếp Chấn Bang bắt được nhược điểm, khiến cả tôi cũng vào thế bị động.
- Chủ tịch thành phố, đã có báo cáo, căn chứ vào công ty xây dựng công trình, các chuyên gia của viện Thiết kế Kiến trúc thành phố đã đánh giá tỉ mỉ, những phòng ốc này sử dụng được lâu nhất không quá 10 năm, hơn nữa chủ thể của tòa nhà tồn tại vấn đề tai họa ngầm rất lớn, chỉ e không chịu nổi động đất cấp 6 trở lên.
Sáng hôm sau, Hoàng Húc Dương đi vào văn phòng Nhiếp Chấn Bang với một đôi mắt thâm quẫng, đặt một phần tài liệu đánh giá thật dày lên bàn làm việc.
Nhìn bộ dạng Hoàng Húc Dương, Nhiếp Chấn Bang rất vui mừng, nhìn từ biểu hiện của Hoàng Húc Dương hiện giờ đúng là rất đáng để bồi dưỡng. Lập tức gật đầu nói:
- Tư liệu tôi sẽ mang đi ngay tới hội nghị thường vụ, đêm qua phải thức cả đêm rồi, anh đi nghỉ trước đi. Có chuyện gì tôi sẽ gọi điện lại.
Gần như phải sải bước nhanh vào phòng họp Thanh ủy, giờ phút này các ủy viên thương vụ liên can của hội nghị thường vụ Thành ủy cũng đã ngồi đúng chỗ.
Tám giờ rưỡi, Phạm Thường Thắng bấm đốt ngón tay tính thời gian, không sớm không muộn, đến rất đúng lúc, liếc mắt nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, lập tức nói:
- Bắt đầu thôi.
Tiếng nói vừa dứt, Lý Quốc Hoa ngồi bên cũng chủ động lên tiếng:
- Bí thư Phạm, các đồng chí, tôi muốn nói vài câu. Trong hạng mục cải tạo thành phố, gần đây bộ chỉ huy toàn thành phố đã tiến hành điều tra, loại bổ một vài công trình hạng mục cũng phát hiện không ít vấn đề. Không ít công trường xây dựng, nhà đầu tư để tăng lợi nhuận mà tiết kiệm chi phí, xuất hiện hiện tượng cắt xén của công một chút. Trong đó có hạng mục hồ Ngự Cảnh của tập đoàn Chu thị, cũng phát hiện vấn đề sử dụng nguyên vật liệu thép chất lượng kém. Tôi đề nghị lập tức đình chỉ hạng mục của tập đoàn Chu thị, tiến hành chỉnh đốn và sửa chữa, đồng thời phạt 1 triệu đồng răn đe.
Nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang nhướn mày, Lý Quốc Hoa đã tính kỹ, nếu ngược lại đánh chống thổi kèn, là người đầu tiên phàn nàn chiến lược, cứ như vậy trong suy nghĩ của các ủy viên sẽ sinh ra quan niệm định kiến, sẽ cảm thấy Phó chủ tịch Lý chấp pháp theo lẽ công, không thiên vị tư tình. Đợi đến khi mình lên tiếng đề xuất xử phạt nặng nhẹ, khó tránh khỏi các ủy viên đang ngồi đó đều có dị nghị, cảm thấy mình làm nghiêm trọng hóa vấn đề.
Lúc này, có thể có được vài người cán bộ có tinh thần trọng nghĩa giống bản thân đã la số ít rồi. Nói vài lời khách quan cũng coi là cán bộ không tệ, một lòng vì dân. Những phòng ốc như thế này nếu không phải là ủy viên thường vụ thường cũng không có khái niệm gì.
Tiếng nói vừa dứt, Nhiếp Chấn Bang ho khan một tiếng, nói:
- Bí thư Phạm, các đồng chí, đối với đề nghị này của Phó chủ tịch Lý tôi muốn bổ sung vài câu.
Nói xong đưa bản báo cáo đánh giá trong tay cho một ủy viên thường vụ lên đọc, lập tức nói:
- Căn cứ vào điều ra và thí nghiệm của viện Thiết kế, Kiến trúc thành phố, những công trình này chẳng những bị rút ngắn thời gian sử dụng rất nhiều, cũng không thể chịu đựng được động đất cấp 6 trở lên. Tôi nghĩ đây không phải là vấn đề vi phạm quy định, xây dựng như vậy nhất định phải cưỡng chế dỡ bỏ, công ty như vậy nhất định phải xử lý nghiêm.
Phạm Thường Thắng lúc này cũng rơi vào trầm tư, Nhiếp Chấn Bang thật tình không một chút nể mặt. Thường thì đều là các ủy viên thương vụ của vài hội nghị thương vụ, những người khác đưa ra ý kiến cũng không phải hoàn toàn bênh vực, nhưng ít nhiều cũng phải nể mặt mũi một chút. Nhưng cách làm của Nhiếp Chấn Bang lúc này lại hoàn toàn là làm theo phép công, làm như vậy chẳng khác nào tát thẳng vào mặt Lý Quốc Hoa.
Phạm Thường Thắng cũng chuẩn bị lên tiếng bảo vệ Lý Quốc Hoa một chút, đây là cách làm của Phạm Thường Thắng, trước sau như một duy trì thái độ kiềm chế lẫn nhau, dùng sách lược cân bằng mới có thể bảo vệ được đại vị hiện nay của bản thân.
Nhưng lúc này, Nhiếp Chấn Bang lại chậm rãi lên tiếng:
- Bí thư Phạm, không phải tôi chuyện bé xé ra to. Chuyện cải tạo thành phố có liên quan đến diễn đàn phát triển phía Đông hai tháng nữa, đến lúc đó Phó thủ tướng Thẩm từ Trung ương sẽ đích thân tới đây đấy.
Ngay lúc Nhiếp Chấn Bang vừa ra lệnh dỡ bỏ, đột nhiên một tiếng hô vang từ bên ngoài, Lý Quốc Hoa cùng thư ký và một vài lãnh đạo Quỹ ThànhQuỹ Thành từ bên ngoài đi vào.
Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, trên mặt Lý Quốc Hoa có vẻ xấu hổ, tên tiểu tử Chu Thần này thật sự quá sơ suất rồi, những chuyện bỉ ổi như vậy mà cũng làm ra được, chỉ vì một chút lợi nhỏ đã làm ô nhục tới danh con cháu quý tộc.
Nhưng lúc này Lý Quốc Hoa cũng không thể không cứu Chu Thần, bởi vì Chu Thần là con cháu thân tín nhất của Lý Quốc Hoa, nếu đến Chu Thần cũng không cứu, tin này mà truyền ra thì những người trong gia tộc ở thủ đô sẽ còn theo hắn sao? Vậy nên không thể không cứu, vì điều này nên Lý Quốc Hoa cũng kiên trì đến cùng.
- À, là Phó chủ tịch Lý Quốc Hoa đấy ư, ngài có chuyện gì sao? Bên này tôi đang chợt có linh cảm, cố ý tới kiểm tra một chút nhưng thật không ngờ lại phát hiện ra Chu thị có lén ăn bớt công trình công. Có chuyện gì thì chờ tôi xử lý xong bên này rồi nói sau.
Nhiếp Chấn Bang quay đầu cười nhạt một tiếng rồi nói.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang cũng cố ý giả khờ, mục đích của Lý Quốc Hoa đương nhiên anh biết rõ, nhưng lúc này giả khờ là để Lý Quốc Hoa không thể biện hộ được bất kỳ điều gì.
Tiếng nói vừa dứt, mặt Lý Quốc Hoa cũng biến sắc, chần chừ một chút nhưng vẫn bước tới bên cạnh Nhiếp Chấn Bang nhỏ giọng nói:
- Chủ tịch thành phố, ngài xem hạng mục này của Chu Thần có nên suy nghĩ thêm một chút. Một mặt, tập đoàn Chu thị cũng là công ty nổi tiếng trong nước, hạng mục này lại là hạng mục trọng điểm trong công tác cải tạo thành phố. Chuyện này có nên bàn bạc ký hơn một chút không?
Bàn bạc kỹ hơn? Trong lòng Nhiếp Chấn Bang hừ lạnh một tiếng, thật ra Lý Quốc Hoa đã tính toán kỹ lưỡng rồi, bàn bạc kỹ hơn, sau đó sẽ là chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có gì. Mà quan trọng hơn là đến lúc đó, trong thành phố Lý Quốc Hoa cũng có tiếng, ngay cả sau đó hắn cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều.
Cơ hội không phải lúc nào cũng tạo ra được, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Phó chủ tịch Lý, sự việc này có tính chất như thế nào anh còn không rõ sao? Bàn bạc lý kỹ hơn ư, anh bảo tôi phải bàn kỹ hơn thế nòa nữa, những phòng ốc này sử dụng nguyên vật liệu thép chất lượng thấp, như vậy rất dễ xảy ra vấn đề, nếu chẳng may khi đưa vào sử dụng tòa nhà sụp xuống thì sao, hay xảy ra vẫn đề gì thì ai sẽ chịu trách nhiệm? Anh có thể gánh vác được chuyện này không? Chuyện này sẽ không có bất kỳ thương lượng nhân nhượng nào, tập đoàn Chu thị nhất định phải trả giá lớn, tất cả các phòng ở sử dụng vật liệu thép không đạt tiêu chuẩn, đều bị dỡ bỏ, đồng thời phạt tiền 1 triệu đồng.
Trong lời của Nhiếp Chấn Bang tỏ ý có chút bé xé ra to, những phòng ốc này tuy rằng chất lượng không được tốt lắm, nhưng dù sao cũng không thể khiến nhà cao tầng bị sụp xuống được. Nhiều nhất là thời gian sử dụng bị giảm xuống mà thôi, nhưng lúc này nhược điểm này cũng đã bị Nhiếp Chấn Bang nắm được.
Trước mặt mọi người như vậy Lý Quốc Hoa cũng cần phải nói lời công tư phân minh, không thể thiên vị quá nhiều. Một mặt cũng phải giữ gìn uy tín lãnh đạo cấp trên, mặt khác khó tránh khỏi bản thân lại bị nghi ngờ là đồng mưu.
Sau một hồi căng thẳng, sác mặt Lý Quốc Hoa cũng dịu xuống, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chủ tịch thành phố Nhiếp, chuyện điều khiển hạng mục công trình xây dựng hồ quả thật có nghi ngờ ăn trộm của công, tuy nhiên tính nguy hại cụ thể còn cần đến đội ngũ chuyên gia tiến hành kiểm tra đo lường. Mặt khác lại là hạng mục trọng điểm có số vốn đầu tư lớn nhất của thành phố Lương Khê trong năm nay, về phương diện này, có phải Chủ tịch thành phố cũng nên quan tâm tới danh dự của tôi trong xa hội một chút. Chuyện xử phạt đình công giải phóng mặt bằng tôi đề nghị nên mở hội nghị thường vụ thảo luận một chút mới hợp lý.
Lời nói của Lý Quốc Hoa khiến sắc mặt Nhiếp Chấn Bang cau lại, định dùng hội nghị thường vụ để dọa tôi ư? Nhưng giờ phút này Nhiếp Chấn Bang lại im lặng, hiện giờ tiếp tục giằng co, nếu bắt buộc tháo dỡ những công trình này cũng không phải không thể, dù sao thì mình vẫn làm đúng lý.
Nhưng nói ngược lại, làm vậy thì trong hội nghị thường vụ Thành ủy khó tránh khỏi để lại ấn tượng cho đám người Phạm Thường Thắng là bản thân mình càng ngày cầng hống hách. Điều này rất bất lợi đối với mình sau này.
Nghĩ đến đó, Nhiếp Chấn Bang cũng gật đầu nói:
- Cũng được, đem chuyện này thảo luận tại hội nghị thường vụ đi.
- Húc Dương, ở đây giám sát chặt một chút, phối hợp với Chủ tịch Quận và chuyên viên kỹ thuật, tiến hành đo lường và giám định những công trình vi phạm quy định này, sáng mai làm báo cáo nhanh đưa tôi.
Nói xong, Nhiếp Chấn Bang xoay người trực tiếp đi khỏi, đã xảy ra chuyện như vậy thì việc thị sát cũng không thể tiếp tục tiến hành nữa.
Những lời này đích thực tỏ ra không tin tưởng đám người Lý Quốc Hoa. Chu Thần đứng bên sắc mặt xám xịt lại, đợi Nhiếp Chấn Bang bước khỏi đó phối hợp kiểm tra các công trình xây dựng đó. Lý Quốc Hoa lúc này cũng nói nhỏ:
- Đi thôi, còn đứng đấy đợi sao, họ không xứng?
- Anh Hoa, thằng nhóc Nhiếp Chấn Bang này quá ngông cuồng, vừa rồi ở công trường chũng ta đã tỏ thái độ như vậy mà hắn còn làm bộ dạng ngạo mạn không thể chịu nổi, rõ ràng là muốn khiêu chiến với chúng ta mà.
Vừa đi vào văn phòng của tập đoàn Chu thị, Chu Thần vừa đặt người lên sô pha liền lớn giọng bất mãn.
Cũng khó trách, tập đoàn Chu thị bề ngoài nhìn rất tốt, nhưng đây chẳng qua là một công ty mà Chu Thần mở ra tức thời mà thôi, bình thường đều tay không bắt giặc. Chu Thần đường đường là con cháu quý tộc, chẳng thèm tiếc rẻ mấy triệu đồng đó.
Mà hiện nay, mấy triệu chẳng những không giảm, mà ngược lại còn muốn dỡ bỏ những công trình này, như vậy Chu Thần tổn thất càng lớn. Lúc này Chu Thần vô cùng đau lòng, chỉ có thể dùng cách này, kích thích Lý Quốc Hoa chung thù chông địch, sau đó cho dù là chỉnh đốn sửa chữa cũng đỡ hơn là phải dỡ bỏ. Nghe thấy lời Chu Thần nói, Lý Quốc Hoa đang tức gận cũng trầm giọng nói:
- Tiểu tử này, đừng nói đến những thứ khác, lỗi là do cậu tạo ra khiến hắn nắm được nhược điểm, đừng trách người khác. Ta đã nói với cậu rồi, không cần phải quan tâm đến một chút tiền lẻ đó. Sử dụng thép chất lượng kém kéo dãn, toàn bộ công trình nhiều nhất là được mấy triệu, nhưng hiện giờ lại bị Nhiếp Chấn Bang bắt được nhược điểm, khiến cả tôi cũng vào thế bị động.
- Chủ tịch thành phố, đã có báo cáo, căn chứ vào công ty xây dựng công trình, các chuyên gia của viện Thiết kế Kiến trúc thành phố đã đánh giá tỉ mỉ, những phòng ốc này sử dụng được lâu nhất không quá 10 năm, hơn nữa chủ thể của tòa nhà tồn tại vấn đề tai họa ngầm rất lớn, chỉ e không chịu nổi động đất cấp 6 trở lên.
Sáng hôm sau, Hoàng Húc Dương đi vào văn phòng Nhiếp Chấn Bang với một đôi mắt thâm quẫng, đặt một phần tài liệu đánh giá thật dày lên bàn làm việc.
Nhìn bộ dạng Hoàng Húc Dương, Nhiếp Chấn Bang rất vui mừng, nhìn từ biểu hiện của Hoàng Húc Dương hiện giờ đúng là rất đáng để bồi dưỡng. Lập tức gật đầu nói:
- Tư liệu tôi sẽ mang đi ngay tới hội nghị thường vụ, đêm qua phải thức cả đêm rồi, anh đi nghỉ trước đi. Có chuyện gì tôi sẽ gọi điện lại.
Gần như phải sải bước nhanh vào phòng họp Thanh ủy, giờ phút này các ủy viên thương vụ liên can của hội nghị thường vụ Thành ủy cũng đã ngồi đúng chỗ.
Tám giờ rưỡi, Phạm Thường Thắng bấm đốt ngón tay tính thời gian, không sớm không muộn, đến rất đúng lúc, liếc mắt nhìn Nhiếp Chấn Bang một cái, lập tức nói:
- Bắt đầu thôi.
Tiếng nói vừa dứt, Lý Quốc Hoa ngồi bên cũng chủ động lên tiếng:
- Bí thư Phạm, các đồng chí, tôi muốn nói vài câu. Trong hạng mục cải tạo thành phố, gần đây bộ chỉ huy toàn thành phố đã tiến hành điều tra, loại bổ một vài công trình hạng mục cũng phát hiện không ít vấn đề. Không ít công trường xây dựng, nhà đầu tư để tăng lợi nhuận mà tiết kiệm chi phí, xuất hiện hiện tượng cắt xén của công một chút. Trong đó có hạng mục hồ Ngự Cảnh của tập đoàn Chu thị, cũng phát hiện vấn đề sử dụng nguyên vật liệu thép chất lượng kém. Tôi đề nghị lập tức đình chỉ hạng mục của tập đoàn Chu thị, tiến hành chỉnh đốn và sửa chữa, đồng thời phạt 1 triệu đồng răn đe.
Nghe được câu này, Nhiếp Chấn Bang nhướn mày, Lý Quốc Hoa đã tính kỹ, nếu ngược lại đánh chống thổi kèn, là người đầu tiên phàn nàn chiến lược, cứ như vậy trong suy nghĩ của các ủy viên sẽ sinh ra quan niệm định kiến, sẽ cảm thấy Phó chủ tịch Lý chấp pháp theo lẽ công, không thiên vị tư tình. Đợi đến khi mình lên tiếng đề xuất xử phạt nặng nhẹ, khó tránh khỏi các ủy viên đang ngồi đó đều có dị nghị, cảm thấy mình làm nghiêm trọng hóa vấn đề.
Lúc này, có thể có được vài người cán bộ có tinh thần trọng nghĩa giống bản thân đã la số ít rồi. Nói vài lời khách quan cũng coi là cán bộ không tệ, một lòng vì dân. Những phòng ốc như thế này nếu không phải là ủy viên thường vụ thường cũng không có khái niệm gì.
Tiếng nói vừa dứt, Nhiếp Chấn Bang ho khan một tiếng, nói:
- Bí thư Phạm, các đồng chí, đối với đề nghị này của Phó chủ tịch Lý tôi muốn bổ sung vài câu.
Nói xong đưa bản báo cáo đánh giá trong tay cho một ủy viên thường vụ lên đọc, lập tức nói:
- Căn cứ vào điều ra và thí nghiệm của viện Thiết kế, Kiến trúc thành phố, những công trình này chẳng những bị rút ngắn thời gian sử dụng rất nhiều, cũng không thể chịu đựng được động đất cấp 6 trở lên. Tôi nghĩ đây không phải là vấn đề vi phạm quy định, xây dựng như vậy nhất định phải cưỡng chế dỡ bỏ, công ty như vậy nhất định phải xử lý nghiêm.
Phạm Thường Thắng lúc này cũng rơi vào trầm tư, Nhiếp Chấn Bang thật tình không một chút nể mặt. Thường thì đều là các ủy viên thương vụ của vài hội nghị thương vụ, những người khác đưa ra ý kiến cũng không phải hoàn toàn bênh vực, nhưng ít nhiều cũng phải nể mặt mũi một chút. Nhưng cách làm của Nhiếp Chấn Bang lúc này lại hoàn toàn là làm theo phép công, làm như vậy chẳng khác nào tát thẳng vào mặt Lý Quốc Hoa.
Phạm Thường Thắng cũng chuẩn bị lên tiếng bảo vệ Lý Quốc Hoa một chút, đây là cách làm của Phạm Thường Thắng, trước sau như một duy trì thái độ kiềm chế lẫn nhau, dùng sách lược cân bằng mới có thể bảo vệ được đại vị hiện nay của bản thân.
Nhưng lúc này, Nhiếp Chấn Bang lại chậm rãi lên tiếng:
- Bí thư Phạm, không phải tôi chuyện bé xé ra to. Chuyện cải tạo thành phố có liên quan đến diễn đàn phát triển phía Đông hai tháng nữa, đến lúc đó Phó thủ tướng Thẩm từ Trung ương sẽ đích thân tới đây đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.