Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân
Chương 127: Đừng Lo Lắng
Tiểu Cáo Cáo
01/10/2024
Mấy ngày sau, tình hình của Mạc Vỹ đã ổn định, mặc dù vẫn chưa có thể rời khỏi giường sớm nhưng đã được đưa trở về phòng của bản thân để nghỉ ngơi. Mà mấy ngày này Niên Bạch Hiên vì quá mệt mỏi cho nên cậu đã ngủ rất lâu, Tư Ái Lạc lúc đầu cũng lo lắng cho tình hình của Niên Bạch Hiên, sợ cậu gặp nguy hiểm nhưng sau khi được
Phàm Ân nói, anh mới thấy an tâm vì tình trạng này không có gì nguy hiểm, cứ để cậu nghỉ ngơi đủ là sẽ không
sao
Niên Bạch Hiên tỉnh dậy, nhìn bản thân đang ở phòng của mình trên tàu, cậu liền lo lắng mà ngồi dậy muốn đến chỗ Mạc Vỹ nhưng chưa kịp mở cửa ra ngoài thì Tư Ái Lạc đã đẩy cửa bước vào
"Cậu đi đâu vậy. Mạc Vỹ đã tỉnh rồi, đang ở phòng tướng quân của hắn ở bên cạnh, đừng gấp gáp"
Niên Bạch Hiên nghe Tư Ái Lạc nói vậy liền gật đầu. Cậu nhớ được khoảng khắc khi nhìn thấy Mạc Vỹ cử động cậu liền vui mừng đến mức bật khóc nhưng sau đó trước mắt là một màu đen, không cần nói cậu cũng rõ, cậu là ngất đi
"Tôi ngất bao lâu rồi, tình hình chiến đấu vẫn ổn chứ"
"Ốn, ổn nhưng hai người các cậu làm mọi người trên chiến hạm đều lo lắng đấy. Giờ hai người đều đã ổn thì tốt rồi. Niên Bạch Hiên cậu về sau đừng có như vậy nữa, tình hình pheromone trong cơ thể không ổn định, nhém nữa khiến cậu rơi vào khủng hoảng mà bị ép điên đấy. Ép điên còn đỡ, nguy hiểm hơn là có thể mất mạng đấy"
Tư Ái Lạc nói một tràng, mà Niên Bạch Hiên lúc này chỉ muốn nhanh chóng đi gặp Mạc Vỹ. Tư Ái Lạc cũng bất lực, đành để cậu đi gặp Mạc Vỹ. Mạc Vỹ lúc này vẫn đang cùng những lãnh đạo ở tịn cầu họp bàn thông qua trí năng. Lúc Niên Bạch Hiên đẩy cửa vào hắn liền ngước nhìn cậu, cậu biết hắn đang hợp cho nên không làm phiền mà chỉ ngồi ở một góc, tránh trí năng thu hình ảnh của cậu. Hai người mặc dù không thể nói gì với nhau hiện tại nhưng nhìn vào mắt nhau họ đều nhận ra nỗi lo lắng và nhớ nhung của đối phương
Mạc Vỹ họp rất lâu, Niên Bạch Hiên vẫn ở đó đợi hắn cho đến khi hắn họp xong, cậu mới tiến lại gần giường, nhẹ nhàng ôm lấy hắn
Mạc Vỹ không nói gì kéo cậu vào trong lòng ôm chặt hơn. Hai người ôm nhau rất lâu, đến khi Niên Bạch Hiên lên tiếng
"Đừng như vậy nữa, dù chỉ một lần. Em đã rất sợ hãi"
Niên Bạch Hiên nhìn Mạc Vỹ với ánh mắt cực kỳ đau lòng, cậu thật sự không dám nhớ lại hình ảnh đó thêm một lần nữa, sợ bản thân không khống chế được nước mắt
"Đừng lo lắng, anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa"
Lời này Mạc Vỹ nói ra mang cả hai ý nghĩa. Niên Bạch Hiên không nói gì chỉ càng ôm chặt hắn hơn. Có điều Mạc Vỹ chỉ vừa mới hồi phục, lượng pheromone rất ít nên cho dù cậu ôm hắn như vậy cũng không cảm nhận được pheromone, trong lòng cậu có chút buồn nhưng không sao cả, đợi hắn hồi phục thì cậu sẽ được bao bọc trong pheromone của hắn thôi
Mạc Vỹ nhìn Niên Bạch Hiên, hắn mỉm cười một cách đầy dịu dàng, hắn cảm nhận được trong không khí, pheromone của Niên Bạch Hiên. Nhưng lời bác sĩ quân y có nói, hắn bây giờ pheromone vẫn chưa hồi phục, đừng cố gắng để thả pheromone sẽ ảnh hưởng đến sự phục hồi, như vậy thì một alpha như hắn có chút bất lực khi thấy omega của mình vậy mà nhiễm pheromone của người khác. Hắn mặc dù không nói ra nhưng pheromone của Tư Ái Lạc vô tình dính lên người của Niên Bạch Hiên khiến hắn không vui
Hai người nằm ở đó ôm nhau rất lâu, cho đến khi cả hai người nhận được liên lạc từ phía Mạc An và Niên Bạch Thần. Hai người lập tức nhận kết nối. Màn hình vừa hiện lên đã là vẻ mặt cực kỳ không vui của Niên Bạch Thần.
Niên Bạch Thần nhìn thấy Niên Bạch Hiên có chút xanh xao liền định mắng Mạc Vỹ nhưng Mạc An đã nhanh chóng ngăn cản lại nếu không Mạc Vỹ thật sự sẽ bị mắng rất thảm
"Hai đứa đã ổn rồi chứ"
Mạc An hỏi. Niên Bạch Hiên liền gật đầu, Mạc Vỹ có chút chậm động tác hơn, hắn vẫn chưa quen
"Bọn em đã ổn, hai anh không cần lo lắng, sẽ mau chóng hồi phục, thiết bị y tế trên chiến hạm đều đầy đủ"
Mạc An nghe vậy cũng an tâm, anh cũng nói thêm
"Ngày mai một tàu hỗ trợ sẽ mang vũ khí mới lẫn trang thiết bị cần thiết đến chiến hạm Phong Vũ tiếp ứng, có thể mất vài ngày vì khoảng cách không gian. Đều là những nghiên cứu mới của bọn anh để phục vụ cho việc này.
Niên Bạch Hiên Mạc Vỹ hai em vẫn nên cẩn thận với Dalyn, đừng liều mình"
Hai người gật đầu, trong lòng Niên Bạch Hiên cũng đã rút kinh nghiệm so với lần trước. Dalyn này không tầm thường, cậu không thể giống lần trước mà liều như vậy, không chỉ gây nguy hiểm đến bản thân mà còn đẩy Mạc Vỹ vào nguy hiểm. Nhưng những điều mà Dalyn đã gây ra, cậu tuyệt đối sẽ không để hắn trả giá quá dễ dàng
Hai người trò chuyện cùng Mạc An và Niên Bạch Thần xong thì cũng tắt kết nối. Không gian trở lại chỉ còn hai người. Niên Bạch Hiên có cảm giác Mạc Vỹ có chút lạ lạ nhưng có lẽ do hắn vừa tỉnh lại chưa bao lâu nên cậu cũng không thắc mắc gì
Mạc Vỹ luôn nhìn Niên Bạch Hiên, hắn không biết vì sao lúc này hắn không thể buông cậu ra được, càng muốn ôm chặt cậu hơn. Nhưng hai người ôm nhau mãi như vậy cũng khiến Niên Bạch Hiên cảm thấy có phải quá tình cảm hay không. Rốt cuộc cậu cũng bật người ngồi dậy rời khỏi lòng ngực ấp ám của Mạc Vỹ
Mạc Vỹ vẫn đang ôm cậu đột nhiên bị cậu hất ra như vậy liền không hiểu. Niên Bạch Hiên cũng nhận ra lúc này bản thân đã có hành động hơi quá liền giải thích
"Chỉ là...chỉ là ...anh đã ăn gì chưa, em nhờ người mang đến, anh vừa mới hồi phục cần được bồi bổ"
Mạc Vỹ thấy cậu ấp úng như vậy, hắn liền ôm lấy cậu. Mà bên ngoài Tư Ái Lạc và Cảnh Hàn cũng đến. Biết hai người ở cùng một chỗ cho nên cả hai trực tiếp đến báo cáo việc cũng như đưa ống tiêm pheromone cho Niên Bạch Hiên
Lúc Mạc Vỹ nhìn thấy ổng pheromone hắn có chút tò mò, Cảnh Hàn liền giải thích
"Là Phàm Ân đã nghiên cứu thêm và lúc tiếp viện được tinh cầu phái đến đã nhờ họ mang theo. Mấy ngày qua cậu luôn ngất đi cho nên Tư Ái Lạc đã giúp cậu tiêm, bây giờ cậu tỉnh rồi, thì tự mình tiêm, nếu không được thì để
Mạc Vỹ tiêm cho"
Cảnh Hàn nói một cách đầy chêu chọc khiến Niên Bạch Hiên đỏ mặt trừng mắt nhìn Cảnh Hàn
Phàm Ân nói, anh mới thấy an tâm vì tình trạng này không có gì nguy hiểm, cứ để cậu nghỉ ngơi đủ là sẽ không
sao
Niên Bạch Hiên tỉnh dậy, nhìn bản thân đang ở phòng của mình trên tàu, cậu liền lo lắng mà ngồi dậy muốn đến chỗ Mạc Vỹ nhưng chưa kịp mở cửa ra ngoài thì Tư Ái Lạc đã đẩy cửa bước vào
"Cậu đi đâu vậy. Mạc Vỹ đã tỉnh rồi, đang ở phòng tướng quân của hắn ở bên cạnh, đừng gấp gáp"
Niên Bạch Hiên nghe Tư Ái Lạc nói vậy liền gật đầu. Cậu nhớ được khoảng khắc khi nhìn thấy Mạc Vỹ cử động cậu liền vui mừng đến mức bật khóc nhưng sau đó trước mắt là một màu đen, không cần nói cậu cũng rõ, cậu là ngất đi
"Tôi ngất bao lâu rồi, tình hình chiến đấu vẫn ổn chứ"
"Ốn, ổn nhưng hai người các cậu làm mọi người trên chiến hạm đều lo lắng đấy. Giờ hai người đều đã ổn thì tốt rồi. Niên Bạch Hiên cậu về sau đừng có như vậy nữa, tình hình pheromone trong cơ thể không ổn định, nhém nữa khiến cậu rơi vào khủng hoảng mà bị ép điên đấy. Ép điên còn đỡ, nguy hiểm hơn là có thể mất mạng đấy"
Tư Ái Lạc nói một tràng, mà Niên Bạch Hiên lúc này chỉ muốn nhanh chóng đi gặp Mạc Vỹ. Tư Ái Lạc cũng bất lực, đành để cậu đi gặp Mạc Vỹ. Mạc Vỹ lúc này vẫn đang cùng những lãnh đạo ở tịn cầu họp bàn thông qua trí năng. Lúc Niên Bạch Hiên đẩy cửa vào hắn liền ngước nhìn cậu, cậu biết hắn đang hợp cho nên không làm phiền mà chỉ ngồi ở một góc, tránh trí năng thu hình ảnh của cậu. Hai người mặc dù không thể nói gì với nhau hiện tại nhưng nhìn vào mắt nhau họ đều nhận ra nỗi lo lắng và nhớ nhung của đối phương
Mạc Vỹ họp rất lâu, Niên Bạch Hiên vẫn ở đó đợi hắn cho đến khi hắn họp xong, cậu mới tiến lại gần giường, nhẹ nhàng ôm lấy hắn
Mạc Vỹ không nói gì kéo cậu vào trong lòng ôm chặt hơn. Hai người ôm nhau rất lâu, đến khi Niên Bạch Hiên lên tiếng
"Đừng như vậy nữa, dù chỉ một lần. Em đã rất sợ hãi"
Niên Bạch Hiên nhìn Mạc Vỹ với ánh mắt cực kỳ đau lòng, cậu thật sự không dám nhớ lại hình ảnh đó thêm một lần nữa, sợ bản thân không khống chế được nước mắt
"Đừng lo lắng, anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa"
Lời này Mạc Vỹ nói ra mang cả hai ý nghĩa. Niên Bạch Hiên không nói gì chỉ càng ôm chặt hắn hơn. Có điều Mạc Vỹ chỉ vừa mới hồi phục, lượng pheromone rất ít nên cho dù cậu ôm hắn như vậy cũng không cảm nhận được pheromone, trong lòng cậu có chút buồn nhưng không sao cả, đợi hắn hồi phục thì cậu sẽ được bao bọc trong pheromone của hắn thôi
Mạc Vỹ nhìn Niên Bạch Hiên, hắn mỉm cười một cách đầy dịu dàng, hắn cảm nhận được trong không khí, pheromone của Niên Bạch Hiên. Nhưng lời bác sĩ quân y có nói, hắn bây giờ pheromone vẫn chưa hồi phục, đừng cố gắng để thả pheromone sẽ ảnh hưởng đến sự phục hồi, như vậy thì một alpha như hắn có chút bất lực khi thấy omega của mình vậy mà nhiễm pheromone của người khác. Hắn mặc dù không nói ra nhưng pheromone của Tư Ái Lạc vô tình dính lên người của Niên Bạch Hiên khiến hắn không vui
Hai người nằm ở đó ôm nhau rất lâu, cho đến khi cả hai người nhận được liên lạc từ phía Mạc An và Niên Bạch Thần. Hai người lập tức nhận kết nối. Màn hình vừa hiện lên đã là vẻ mặt cực kỳ không vui của Niên Bạch Thần.
Niên Bạch Thần nhìn thấy Niên Bạch Hiên có chút xanh xao liền định mắng Mạc Vỹ nhưng Mạc An đã nhanh chóng ngăn cản lại nếu không Mạc Vỹ thật sự sẽ bị mắng rất thảm
"Hai đứa đã ổn rồi chứ"
Mạc An hỏi. Niên Bạch Hiên liền gật đầu, Mạc Vỹ có chút chậm động tác hơn, hắn vẫn chưa quen
"Bọn em đã ổn, hai anh không cần lo lắng, sẽ mau chóng hồi phục, thiết bị y tế trên chiến hạm đều đầy đủ"
Mạc An nghe vậy cũng an tâm, anh cũng nói thêm
"Ngày mai một tàu hỗ trợ sẽ mang vũ khí mới lẫn trang thiết bị cần thiết đến chiến hạm Phong Vũ tiếp ứng, có thể mất vài ngày vì khoảng cách không gian. Đều là những nghiên cứu mới của bọn anh để phục vụ cho việc này.
Niên Bạch Hiên Mạc Vỹ hai em vẫn nên cẩn thận với Dalyn, đừng liều mình"
Hai người gật đầu, trong lòng Niên Bạch Hiên cũng đã rút kinh nghiệm so với lần trước. Dalyn này không tầm thường, cậu không thể giống lần trước mà liều như vậy, không chỉ gây nguy hiểm đến bản thân mà còn đẩy Mạc Vỹ vào nguy hiểm. Nhưng những điều mà Dalyn đã gây ra, cậu tuyệt đối sẽ không để hắn trả giá quá dễ dàng
Hai người trò chuyện cùng Mạc An và Niên Bạch Thần xong thì cũng tắt kết nối. Không gian trở lại chỉ còn hai người. Niên Bạch Hiên có cảm giác Mạc Vỹ có chút lạ lạ nhưng có lẽ do hắn vừa tỉnh lại chưa bao lâu nên cậu cũng không thắc mắc gì
Mạc Vỹ luôn nhìn Niên Bạch Hiên, hắn không biết vì sao lúc này hắn không thể buông cậu ra được, càng muốn ôm chặt cậu hơn. Nhưng hai người ôm nhau mãi như vậy cũng khiến Niên Bạch Hiên cảm thấy có phải quá tình cảm hay không. Rốt cuộc cậu cũng bật người ngồi dậy rời khỏi lòng ngực ấp ám của Mạc Vỹ
Mạc Vỹ vẫn đang ôm cậu đột nhiên bị cậu hất ra như vậy liền không hiểu. Niên Bạch Hiên cũng nhận ra lúc này bản thân đã có hành động hơi quá liền giải thích
"Chỉ là...chỉ là ...anh đã ăn gì chưa, em nhờ người mang đến, anh vừa mới hồi phục cần được bồi bổ"
Mạc Vỹ thấy cậu ấp úng như vậy, hắn liền ôm lấy cậu. Mà bên ngoài Tư Ái Lạc và Cảnh Hàn cũng đến. Biết hai người ở cùng một chỗ cho nên cả hai trực tiếp đến báo cáo việc cũng như đưa ống tiêm pheromone cho Niên Bạch Hiên
Lúc Mạc Vỹ nhìn thấy ổng pheromone hắn có chút tò mò, Cảnh Hàn liền giải thích
"Là Phàm Ân đã nghiên cứu thêm và lúc tiếp viện được tinh cầu phái đến đã nhờ họ mang theo. Mấy ngày qua cậu luôn ngất đi cho nên Tư Ái Lạc đã giúp cậu tiêm, bây giờ cậu tỉnh rồi, thì tự mình tiêm, nếu không được thì để
Mạc Vỹ tiêm cho"
Cảnh Hàn nói một cách đầy chêu chọc khiến Niên Bạch Hiên đỏ mặt trừng mắt nhìn Cảnh Hàn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.