Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân
Chương 86: Nhớ
Tiểu Cáo Cáo
01/10/2024
Niên Bạch Hiên nhanh chóng mang Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc trở về tinh cầu Cralix, vừa đáp tàu đến, Niên Bạch Thần và Trường Tấn An đã đợi sẵn, khi nhìn thấy hai cơ giáp, Trường Tấn An nhíu mày, cơ giáp không thể mở ra từ bên ngoài, sẽ rất khó. Nhưng bây giờ hai người kia đã hôn mê không thể nào mở cửa từ bên trong bất đắc dĩ Trường Tần An phải tự mình ra tay
Hắn cũng không rõ có làm được hay không nhưng quả thật Trường Tấn An cũng đã thành công mở cửa của hai cơ giáp có điều cưỡng chế mở cửa đồng nghĩa với việc phá hỏng cơ giáp, hai cơ giáp này sẽ không thể sử dụng được
Niên Bạch Hiên cũng không mấy quan tâm, cứu người quan trọng nhất
Niên Bạch Hiên đỡ lấy Mạc Vỹ trong khi đó Trường Tấn An đỡ lấy Tư Ái Lạc mang cả hai người đến chỗ kén mà
Niên Bạch Thần dần đường
Kén ngủ đông không chỉ có tác dụng ngủ đông mà còn có thể chữa trị, hai người được đặt vào trong kén, Niên Bạch Thần điều chỉnh thời gian thích hợp sau đó nhìn sang em trai đang nhìn người trong kén mà lo lắng, Niên Bạch Thần đến vỗ vai Niên Bạch Hiên
"Đừng lo lắng, hai người họ không sao, không bị thương gì cả chỉ là thiếu oxi trong một thời gian khiến não bộ không hoạt động, tạm thời ở trong kén vài ngày sẽ tỉnh lại, em đừng lo"
Niên Bạch Hiên gật đầu nhưng trong lòng cậu vẫn không khỏi lo lắng, dù sao hai người trước mặt một người là người cậu yêu một người là bạn tốt của cậu, cậu cũng khó lòng bình tĩnh được
Trường Tấn An và Niên Bạch Thần rời đi, hai người cũng muốn điều tra một chút trên cơ giáp của Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc để xem thử hai người kia vì sao đến được nơi này, vì Niên Bạch Thần lo rằng nếu như Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc có thể đến đây thì sớm muộn Dalyn cũng sẽ đến đây. Tên Dalyn vẫn chưa từ bỏ dã tâm của mình, nhiều năm như vậy hắn ta vẫn muốn có được những thứ trên tinh cầu Cralix
Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc hôn mê năm ngày mới tỉnh lại, lúc tỉnh lại cả hai người đều vô cùng hoang mang, bản thân không biết đang ở nơi nào. Kén ngủ cũng đã được mở ra, hai người cử động cơ thể đã nằm nhiều ngày của mình rồi quan sát xung quanh
Đúng lúc này Niên Bạch Hiên nhận được thông báo thông qua trí năng liền chạy đến, nhìn cả hai người đều đã tỉnh lại cậu vui mừng mà không kiềm đươc chạy đến ôm lấy cả hai người nhưng Mạc Vỹ nhanh chấn kéo cậu ôm vào lòng trước, dù sao cậu là omega của hăn, hắn không muốn nhìn thấy omega của mình ôm người khác một chút nào
Tư Ái Lạc đang dan tay ra sau đó bị một màn này mà thu tay lại, cười gượng, hắn suýt chút nữa quên mất Mạc Vỹ bên cạnh
"Niên Bạch Hiên rốt cuộc cậu đã trốn đi đâu, sao không liên lạc với bọn tôi, có biết bọn tôi tìm cậu rất lâu không"
Tư Ái Lạc lên tiếng đầu tiên, Niên Bạch Hiên nhìn hai người trước mắt sau đó cười khổ, cậu không liên lạc được, không phải cố ý không liên lạc với hai người
"Chuyện này có chút dài, để lát nói sau, hai người vì sao tới được gần tinh cầu Cralix vậy, không phải hai người đang tham gia chiến đấu sao"
Niên Bạch Hiên thắc mắc hỏi, lúc này Mạc Vỹ mới giải thích mọi chuyện cho cậu nghe. Sau khi nghe Mạc Vỹ nói
Niên Bạch Hiên cũng hiểu một phần nào, có lẽ trong lúc thực hiện bước nhảy không gian đã xảy ra sai lệch cho nên hai người mới đến được chỗ cậu, nhưng hai người đến được đây xem như may mắn đi vì nếu không có lẽ hai người đã chết
Lúc đó chỉ cần Niên Bạch Hiên đến chậm một chút nữa thôi thì hai người chắc chắn đã vì thiếu oxi và áp lực ngoài không gian chết đi
"Hai người may mắn thật, suýt chút nữa thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra"
Hai người đồng tình với lời này của Niên Bạch Hiên vì quả thật chỉ suýt chút nữa hai người đã bỏ mạng rồi
"Còn cậu, rốt cuộc vì sao lại ở đây, đây là tinh cầu Cralix sao"
Tư Ái Lạc thắc mắc hỏi
"Đúng vậy, Hiên Hiên sao em ở đây, anh thật sự tìm được tinh cầu Cralix sao"
"Chuyện dài lắm, nhưng hai người tỉnh rồi chắc cũng đói, chúng ta trước ăn chút gì đó rồi nói chuyện, anh trai của em cùng với Trường Tấn An hai người chắc cũng đang đợi chúng ta"
Niên Bạch Hiên dẫn Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc rời khỏi kén ngủ, lúc đi một đường Mạc Vỹ để ý thấy nơi này có không ít kén ngủ, có một số người đang ở trong đó, dường như họ vẫn đang ngủ thì phải
"Bọn họ..."
"Bọn họ là người dân của tinh cầu, nhiều người ở đây là những chiến hữu đã cùng cha và ba nhỏ của em tham gia chiến đấu cũng như xây dựng tinh cầu này. Họ hiện tại đều ở trong kén ngủ còn khi nào tỉnh lại em không rõ"
Niên Bạch Hiên không biết khi nào những người kia có thể tỉnh lại, Niên Bạch Thần cũng không có cách mở kén ngủ nên chỉ đành đợi thời gian mà thôi
Ba người một đường đi đến toà lâu đài nơi mà Niên Bạch Hiên cùng Niên Bạch Thần sống, dọc đường đi có không ít robot vẫn đang miệt mài làm việc, có thể thấy được các robot này rất chăm chỉ để phục hồi lại nguyên trạng của tinh cầu Cralix trước đây
Ba người đứng trước một toà lâu đài, Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc trầm trồ một phen
"Vào trong đi, nơi này là nhà của em, cũng là nơi duy nhất trên tinh cầu không bị phá hoại và giữ nguyên hiện trạng đến tận bây giờ"
Niên Bạch Hiên dẫn hai người vào trong, mấy robot nhìn thấy họ cũng cúi đầu chào như những người hầu trong nhà vậy
"Đám robot này trong thông minh lắm đây"
Tư Ái Lạc nhìn đám robot có chút hứng thú liền bị Niên Bạch Hiên nhắc nhỏ
"Robot này có trí khôn, mặc dù không phát triển như trí khôn của con người nhưng cậu đừng có mà bắt lấy con nào rồi nghiên cứu nếu không bị cả đám đuổi đánh tôi không cứu cậu đâu Tư Ái Lạc"
Niên Bạch Hiên hiểu rõ Tư Ái Lạc nên cẩn thận nhắc nhở, Tư Ái Lạc cười cười như không biết chuyện gì
Ba người đến sảnh chính, khi này Niên Bạch Thần đang ngồi cùng Trường Tấn An, hai người đang nói gì đó, lúc nhìn thấy Niên Bạch Hiên đến, Niên Bạch Thần liền mỉm cười với em trai, Niên Bạch Thần đối với Niên Bạch Hiên quả thật rất nuông chiều cũng vô cùng ôn nhu
Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc lại không chú ý khung cảnh rộng lớn mà chú ý đến bức ảnh lớn ở sảnh chính, trong bức ảnh là hình một nhà bốn người vô cùng vui vẻ, bức ảnh này là Niên Bạch Thần vừa mới treo lên không lâu, là bức ảnh lần trước Niên Bạch Thần đã dùng kỹ thuật ghép ảnh tạo ra bức ảnh một nhà bốn người của họ, anh muốn Niên Bạch Hiên không cô đơn cũng như bản thân anh cũng thấy nhẹ nhõm phần nào vì những chuyện đã qua
Hắn cũng không rõ có làm được hay không nhưng quả thật Trường Tấn An cũng đã thành công mở cửa của hai cơ giáp có điều cưỡng chế mở cửa đồng nghĩa với việc phá hỏng cơ giáp, hai cơ giáp này sẽ không thể sử dụng được
Niên Bạch Hiên cũng không mấy quan tâm, cứu người quan trọng nhất
Niên Bạch Hiên đỡ lấy Mạc Vỹ trong khi đó Trường Tấn An đỡ lấy Tư Ái Lạc mang cả hai người đến chỗ kén mà
Niên Bạch Thần dần đường
Kén ngủ đông không chỉ có tác dụng ngủ đông mà còn có thể chữa trị, hai người được đặt vào trong kén, Niên Bạch Thần điều chỉnh thời gian thích hợp sau đó nhìn sang em trai đang nhìn người trong kén mà lo lắng, Niên Bạch Thần đến vỗ vai Niên Bạch Hiên
"Đừng lo lắng, hai người họ không sao, không bị thương gì cả chỉ là thiếu oxi trong một thời gian khiến não bộ không hoạt động, tạm thời ở trong kén vài ngày sẽ tỉnh lại, em đừng lo"
Niên Bạch Hiên gật đầu nhưng trong lòng cậu vẫn không khỏi lo lắng, dù sao hai người trước mặt một người là người cậu yêu một người là bạn tốt của cậu, cậu cũng khó lòng bình tĩnh được
Trường Tấn An và Niên Bạch Thần rời đi, hai người cũng muốn điều tra một chút trên cơ giáp của Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc để xem thử hai người kia vì sao đến được nơi này, vì Niên Bạch Thần lo rằng nếu như Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc có thể đến đây thì sớm muộn Dalyn cũng sẽ đến đây. Tên Dalyn vẫn chưa từ bỏ dã tâm của mình, nhiều năm như vậy hắn ta vẫn muốn có được những thứ trên tinh cầu Cralix
Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc hôn mê năm ngày mới tỉnh lại, lúc tỉnh lại cả hai người đều vô cùng hoang mang, bản thân không biết đang ở nơi nào. Kén ngủ cũng đã được mở ra, hai người cử động cơ thể đã nằm nhiều ngày của mình rồi quan sát xung quanh
Đúng lúc này Niên Bạch Hiên nhận được thông báo thông qua trí năng liền chạy đến, nhìn cả hai người đều đã tỉnh lại cậu vui mừng mà không kiềm đươc chạy đến ôm lấy cả hai người nhưng Mạc Vỹ nhanh chấn kéo cậu ôm vào lòng trước, dù sao cậu là omega của hăn, hắn không muốn nhìn thấy omega của mình ôm người khác một chút nào
Tư Ái Lạc đang dan tay ra sau đó bị một màn này mà thu tay lại, cười gượng, hắn suýt chút nữa quên mất Mạc Vỹ bên cạnh
"Niên Bạch Hiên rốt cuộc cậu đã trốn đi đâu, sao không liên lạc với bọn tôi, có biết bọn tôi tìm cậu rất lâu không"
Tư Ái Lạc lên tiếng đầu tiên, Niên Bạch Hiên nhìn hai người trước mắt sau đó cười khổ, cậu không liên lạc được, không phải cố ý không liên lạc với hai người
"Chuyện này có chút dài, để lát nói sau, hai người vì sao tới được gần tinh cầu Cralix vậy, không phải hai người đang tham gia chiến đấu sao"
Niên Bạch Hiên thắc mắc hỏi, lúc này Mạc Vỹ mới giải thích mọi chuyện cho cậu nghe. Sau khi nghe Mạc Vỹ nói
Niên Bạch Hiên cũng hiểu một phần nào, có lẽ trong lúc thực hiện bước nhảy không gian đã xảy ra sai lệch cho nên hai người mới đến được chỗ cậu, nhưng hai người đến được đây xem như may mắn đi vì nếu không có lẽ hai người đã chết
Lúc đó chỉ cần Niên Bạch Hiên đến chậm một chút nữa thôi thì hai người chắc chắn đã vì thiếu oxi và áp lực ngoài không gian chết đi
"Hai người may mắn thật, suýt chút nữa thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra"
Hai người đồng tình với lời này của Niên Bạch Hiên vì quả thật chỉ suýt chút nữa hai người đã bỏ mạng rồi
"Còn cậu, rốt cuộc vì sao lại ở đây, đây là tinh cầu Cralix sao"
Tư Ái Lạc thắc mắc hỏi
"Đúng vậy, Hiên Hiên sao em ở đây, anh thật sự tìm được tinh cầu Cralix sao"
"Chuyện dài lắm, nhưng hai người tỉnh rồi chắc cũng đói, chúng ta trước ăn chút gì đó rồi nói chuyện, anh trai của em cùng với Trường Tấn An hai người chắc cũng đang đợi chúng ta"
Niên Bạch Hiên dẫn Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc rời khỏi kén ngủ, lúc đi một đường Mạc Vỹ để ý thấy nơi này có không ít kén ngủ, có một số người đang ở trong đó, dường như họ vẫn đang ngủ thì phải
"Bọn họ..."
"Bọn họ là người dân của tinh cầu, nhiều người ở đây là những chiến hữu đã cùng cha và ba nhỏ của em tham gia chiến đấu cũng như xây dựng tinh cầu này. Họ hiện tại đều ở trong kén ngủ còn khi nào tỉnh lại em không rõ"
Niên Bạch Hiên không biết khi nào những người kia có thể tỉnh lại, Niên Bạch Thần cũng không có cách mở kén ngủ nên chỉ đành đợi thời gian mà thôi
Ba người một đường đi đến toà lâu đài nơi mà Niên Bạch Hiên cùng Niên Bạch Thần sống, dọc đường đi có không ít robot vẫn đang miệt mài làm việc, có thể thấy được các robot này rất chăm chỉ để phục hồi lại nguyên trạng của tinh cầu Cralix trước đây
Ba người đứng trước một toà lâu đài, Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc trầm trồ một phen
"Vào trong đi, nơi này là nhà của em, cũng là nơi duy nhất trên tinh cầu không bị phá hoại và giữ nguyên hiện trạng đến tận bây giờ"
Niên Bạch Hiên dẫn hai người vào trong, mấy robot nhìn thấy họ cũng cúi đầu chào như những người hầu trong nhà vậy
"Đám robot này trong thông minh lắm đây"
Tư Ái Lạc nhìn đám robot có chút hứng thú liền bị Niên Bạch Hiên nhắc nhỏ
"Robot này có trí khôn, mặc dù không phát triển như trí khôn của con người nhưng cậu đừng có mà bắt lấy con nào rồi nghiên cứu nếu không bị cả đám đuổi đánh tôi không cứu cậu đâu Tư Ái Lạc"
Niên Bạch Hiên hiểu rõ Tư Ái Lạc nên cẩn thận nhắc nhở, Tư Ái Lạc cười cười như không biết chuyện gì
Ba người đến sảnh chính, khi này Niên Bạch Thần đang ngồi cùng Trường Tấn An, hai người đang nói gì đó, lúc nhìn thấy Niên Bạch Hiên đến, Niên Bạch Thần liền mỉm cười với em trai, Niên Bạch Thần đối với Niên Bạch Hiên quả thật rất nuông chiều cũng vô cùng ôn nhu
Mạc Vỹ và Tư Ái Lạc lại không chú ý khung cảnh rộng lớn mà chú ý đến bức ảnh lớn ở sảnh chính, trong bức ảnh là hình một nhà bốn người vô cùng vui vẻ, bức ảnh này là Niên Bạch Thần vừa mới treo lên không lâu, là bức ảnh lần trước Niên Bạch Thần đã dùng kỹ thuật ghép ảnh tạo ra bức ảnh một nhà bốn người của họ, anh muốn Niên Bạch Hiên không cô đơn cũng như bản thân anh cũng thấy nhẹ nhõm phần nào vì những chuyện đã qua
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.