Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Chương 16:

Lâm Tích Tích

29/12/2024

Hiện tại, toàn bộ tâm trí cô đều tập trung vào việc làm sao nhanh chóng lấy lại trình độ piano trước đây.

Ngoài việc tận dụng tối đa thời gian trong phòng đàn, thời gian còn lại cô cũng không để phí.

Chương trình học lớp hai đối với cô thật sự quá dễ dàng, đến mức việc chăm chú nghe giảng đôi khi lại khiến cô cảm thấy buồn chán.

Vì vậy, Lâm Vi quyết định lén mang theo bản nhạc phổ vào lớp.

Dù không có đàn piano ở đây, cô vẫn có thể học thuộc lòng và luyện ngón tay ngay trên đầu gối.

Thế nhưng, tuy qua mặt được Vương An Nam, hành động này của cô không thể tránh khỏi ánh mắt tinh tường của các giáo viên.

Một số giáo viên dạy môn phụ vốn không quá quan tâm đến kỷ luật lớp học, nên không để ý nhiều. Nhưng với chủ nhiệm lớp và giáo viên toán thì khác. Lâm Vi lại thuộc nhóm học sinh giỏi, khó tránh bị gọi lên trả lời câu hỏi.

Qua vài lần, giáo viên bắt đầu nghi ngờ cô.

Dẫu vậy, để giữ mặt mũi cho học sinh giỏi, giáo viên không chỉ trích cô công khai mà dùng cách thường xuyên gọi cô trả lời câu hỏi để nhắc nhở.

Thế nhưng, lần nào bị gọi, Lâm Vi cũng trả lời trôi chảy như thể đã chăm chú nghe giảng suốt cả tiết.

Có giáo viên không tin, cố tình đặt những câu hỏi vượt ngoài nội dung bài học, nhưng cô vẫn đối đáp mượt mà như nước chảy.



Hơn nữa, kỹ năng “bắt cá hai tay” được cô luyện thành trong những năm đại học khiến các giáo viên không sao bắt được lỗi ngay tại trận. Cuối cùng, các giáo viên cũng đành phải bỏ qua.

Cũng không thể vì làm khó một mình Lâm Vi mà mặc kệ đám học sinh khác vốn chẳng nghe giảng gì cả, bọn họ nghĩ thầm.

Vương An Nam thì khác, cậu ta tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình “đấu pháp” giữa Lâm Vi và các giáo viên.

Lúc này cậu ta thực sự không biết phải nói gì nữa.

Cô bạn này, một giây trước còn đang chăm chú nhìn đàn phổ luyện ngón tay, một giây sau đã đưa ra đáp án chính xác như thể đang chăm chú nghe giảng từ đầu.

Ngay cả khi hai tay cô liên tục nhịp nhịp dưới bàn, động tác cũng chưa từng ngừng lại.

Vương An Nam siết chặt nắm đấm, ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Không được! Cậu ta nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của Lâm Vi, đại diện cho chính nghĩa đánh bại con người hai mặt kia!

Nhưng dường như cảm nhận được ý định của Vương An Nam, Lâm Vi bất ngờ mỉm cười, nụ cười đầy vẻ nguy hiểm.

Cô bước đến gần, cúi đầu ghé sát vào tai cậu ta, giọng nói trầm thấp, mang theo tia uy hiếp: “Cậu thử đi mách lẻo xem? Cậu nghĩ giáo viên sẽ tin ai? Cậu hay là tôi?”



Vương An Nam bất giác lùi lại vài bước. Lần đầu tiên, cậu ta nhìn thấy vẻ mặt này của Lâm Vi. Rõ ràng là đang cười, nhưng trong giọng nói lại có sự âm trầm đáng sợ, y hệt như mấy nhân vật phản diện trên TV khi chuẩn bị ra tay giết người.

Cậu ta hoảng sợ che miệng, giọng nói run rẩy thoát ra từ kẽ tay: “Tớ… tớ tuyệt đối sẽ không bán đứng cậu!”

Lâm Vi nhếch môi cười hài lòng, vỗ nhẹ vai cậu ta như một lời cảnh cáo rồi quay người đi.

Vương An Nam thở phào, tay buông khỏi miệng, nhưng trái tim vẫn còn đập thình thịch.

Mẹ ơi, Lâm Vi đáng sợ quá! Chính nghĩa, vẫn là giao lại cho Ultraman xử lý đi thì hơn.

Sáng thứ sáu.

Lớp học sắp hết tiết thứ tư, chủ nhiệm lớp xuất hiện bên khung cửa sổ, khẽ gật đầu với giáo viên dạy môn tự nhiên. Nhận ra hàm ý, giáo viên nhanh chóng kết thúc bài giảng, nhường lại bục giảng cho cô.

Giáo viên Trần – chủ nhiệm lớp, gõ gõ vào mép bàn để thu hút sự chú ý.

“Xế chiều hôm nay tổng vệ sinh toàn trường, các em nhớ mang theo dụng cụ vệ sinh đầy đủ.”

Giáo viên Trần bắt đầu liệt kê từng loại công cụ cần thiết cho từng nhóm, giọng nói nghiêm nghị như sợ bỏ sót chi tiết nào.

Mặc dù tổng vệ sinh là lịch trình quen thuộc mỗi tuần, giáo viên Trần vẫn cẩn thận nhắc đi nhắc lại. Bởi lẽ, lúc nào cũng có vài bạn quên mang theo dụng cụ, gây phiền toái không ít.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trùng Sinh Trở Về, Tranh Đua Học Tập Chớ Làm Phiền!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook