Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế
Chương 262
Zhihu
11/09/2024
Những binh lính này không phải để phòng ngừa Hứa Lê, mà là để đề phòng ba bảo vật quốc gia này gặp chuyện bất trắc trên đường đi. "Xin chào, cô chính là tiểu thư Hứa Lê phải không?”
Ba giáo sư già đối với thái độ của Hứa Lê rất ôn hòa, một người trong số đó chào hỏi Hứa Lê, cũng không thấy chút coi thường nào, ngược lại còn cảm thán nói: "Lần này chúng tôi phải làm phiền cô rồi.”
Hứa Lê lắc đầu: "Không phiền, nếu các ông có thể nhanh chóng nghiên cứu ra vắc-xin phòng ngừa xác sống, hoặc là thuốc thanh lọc đất, mới là quan trọng nhất.”
Giáo sư già cười nói: "Cô gái nhỏ rất tin tưởng chúng tôi nha!”
Hứa Lê đương nhiên: "Tất nhiên rồi.”
Nếu ngay cả năng lực của những giáo sư già này mà cô cũng không tin, chẳng lẽ cô tin mình có thể g.i.ế.c sạch tất cả xác sống sao? Đừng có đùa chứ?
Hàn huyên vài câu, Hứa Lê đi vào vấn đề chính: "Cháu định cấp cho các ông quyền hạn là người phụ trách phòng thí nghiệm sinh học 012, các ông đã chọn người phụ trách chưa?”
"Ông già này như tôi thế nào?”
Giáo sư già đầu tiên chào hỏi Hứa Lê cười hỏi.
Nhưng Hứa Lê lại lắc đầu: "Con không đề nghị ông làm người phụ trách này.”
Giáo sư già ngạc nhiên: “Tại sao?”
“Người phụ trách thực ra đóng vai trò là một cầu nối và giao tiếp, có thể cần phải thường xuyên dẫn người ra vào phòng thí nghiệm, ý của con là, chọn một người có giá trị võ lực cao, chính trực làm người phụ trách này, nếu chọn các giáo sư già, nếu các ông đang nghiên cứu vào thời điểm quan trọng nhưng lại có người cần gấp vào phòng thí nghiệm thì phải làm sao?”
Đây quả thực là một vấn đề.
Giáo sư già suy nghĩ một chút, nói: "Vẫn là con suy nghĩ thấu đáo, vậy để thủ lĩnh chọn người đi.”
"Đây là sơ suất của chúng tôi, các vị chờ một chút, tôi sẽ cho người đến ngay.”
Đã gần một tháng tận thế, những người nào có thể dùng, những người nào có thể tin tưởng, những người nào nên làm gì, thị trưởng đều nắm rõ trong lòng.
Khoảng mười phút sau, một thanh niên vóc dáng cao ráo bước vào.”
Đây là phó đội trưởng đội cảnh vệ của tôi, là dị năng giả hệ hỏa cấp hai, vi nhân chu đáo, thích hợp làm người phụ trách này.”
Phó đội trưởng vừa bị gọi tới: "?”
Người phụ trách gì cơ?
Là cái mà anh biết không? Sao lại rơi vào đầu anh thế này?
Mặc dù đầy nghi hoặc nhưng thị trưởng đã trực tiếp ra lệnh, anh đứng nghiêm, chờ làm người phụ trách này. Ủy quyền cho người phụ trách mới, cũng giống như ủy quyền cho Hứa Vân Thâm trước đây.
Hứa Lê đưa tay ra, chiếc đồng hồ biến thành khối lập phương ma thuật ba tầng, Hứa Lê bảo anh ta ấn vân tay vào bên phải chỗ của Hứa Vân Thâm nhưng điều khiến Hứa Lê bất ngờ là, sau khi xác thực thành công lần này, chữ hoa hiển thị trên khối lập phương không phải là một họ, mà là hai chữ "Thành phố Y.”
Tất nhiên, những người khác không hiểu chữ này, chỉ nghĩ là một chữ.
"Được rồi.”
Hứa Lê nhìn về phía phó đội trưởng: "Bây giờ anh đã có liên hệ với phòng thí nghiệm rồi, anh cảm nhận cẩn thận, là có thể vào được.”
Phó đội trưởng cố gắng cảm nhận, may mà dị năng giả đều có tinh thần lực không tệ, anh ta nhanh chóng biến mất tại chỗ, sau đó rất nhanh lại quay trở về, anh ta đầy vẻ kinh ngạc: "Thật sự có thể!”
Hứa Lê nhớ ra một chuyện: "Ồ, đúng rồi, các anh ra vào đều sẽ tiêu hao một lượng tinh thần lực nhất định, anh tự mình từ từ thăm dò giới hạn của mình.”
"Vâng!”
Phó đội trưởng chào Hứa Lê.
Hứa Lê lại nói với thị trưởng căn cứ thành phố Y: "Phòng thí nghiệm 011 là phòng thí nghiệm tư nhân, các ông không được sử dụng, những phòng thí nghiệm khác các ông bàn bạc mà sử dụng, tôi không quản.”
Ba giáo sư già đối với thái độ của Hứa Lê rất ôn hòa, một người trong số đó chào hỏi Hứa Lê, cũng không thấy chút coi thường nào, ngược lại còn cảm thán nói: "Lần này chúng tôi phải làm phiền cô rồi.”
Hứa Lê lắc đầu: "Không phiền, nếu các ông có thể nhanh chóng nghiên cứu ra vắc-xin phòng ngừa xác sống, hoặc là thuốc thanh lọc đất, mới là quan trọng nhất.”
Giáo sư già cười nói: "Cô gái nhỏ rất tin tưởng chúng tôi nha!”
Hứa Lê đương nhiên: "Tất nhiên rồi.”
Nếu ngay cả năng lực của những giáo sư già này mà cô cũng không tin, chẳng lẽ cô tin mình có thể g.i.ế.c sạch tất cả xác sống sao? Đừng có đùa chứ?
Hàn huyên vài câu, Hứa Lê đi vào vấn đề chính: "Cháu định cấp cho các ông quyền hạn là người phụ trách phòng thí nghiệm sinh học 012, các ông đã chọn người phụ trách chưa?”
"Ông già này như tôi thế nào?”
Giáo sư già đầu tiên chào hỏi Hứa Lê cười hỏi.
Nhưng Hứa Lê lại lắc đầu: "Con không đề nghị ông làm người phụ trách này.”
Giáo sư già ngạc nhiên: “Tại sao?”
“Người phụ trách thực ra đóng vai trò là một cầu nối và giao tiếp, có thể cần phải thường xuyên dẫn người ra vào phòng thí nghiệm, ý của con là, chọn một người có giá trị võ lực cao, chính trực làm người phụ trách này, nếu chọn các giáo sư già, nếu các ông đang nghiên cứu vào thời điểm quan trọng nhưng lại có người cần gấp vào phòng thí nghiệm thì phải làm sao?”
Đây quả thực là một vấn đề.
Giáo sư già suy nghĩ một chút, nói: "Vẫn là con suy nghĩ thấu đáo, vậy để thủ lĩnh chọn người đi.”
"Đây là sơ suất của chúng tôi, các vị chờ một chút, tôi sẽ cho người đến ngay.”
Đã gần một tháng tận thế, những người nào có thể dùng, những người nào có thể tin tưởng, những người nào nên làm gì, thị trưởng đều nắm rõ trong lòng.
Khoảng mười phút sau, một thanh niên vóc dáng cao ráo bước vào.”
Đây là phó đội trưởng đội cảnh vệ của tôi, là dị năng giả hệ hỏa cấp hai, vi nhân chu đáo, thích hợp làm người phụ trách này.”
Phó đội trưởng vừa bị gọi tới: "?”
Người phụ trách gì cơ?
Là cái mà anh biết không? Sao lại rơi vào đầu anh thế này?
Mặc dù đầy nghi hoặc nhưng thị trưởng đã trực tiếp ra lệnh, anh đứng nghiêm, chờ làm người phụ trách này. Ủy quyền cho người phụ trách mới, cũng giống như ủy quyền cho Hứa Vân Thâm trước đây.
Hứa Lê đưa tay ra, chiếc đồng hồ biến thành khối lập phương ma thuật ba tầng, Hứa Lê bảo anh ta ấn vân tay vào bên phải chỗ của Hứa Vân Thâm nhưng điều khiến Hứa Lê bất ngờ là, sau khi xác thực thành công lần này, chữ hoa hiển thị trên khối lập phương không phải là một họ, mà là hai chữ "Thành phố Y.”
Tất nhiên, những người khác không hiểu chữ này, chỉ nghĩ là một chữ.
"Được rồi.”
Hứa Lê nhìn về phía phó đội trưởng: "Bây giờ anh đã có liên hệ với phòng thí nghiệm rồi, anh cảm nhận cẩn thận, là có thể vào được.”
Phó đội trưởng cố gắng cảm nhận, may mà dị năng giả đều có tinh thần lực không tệ, anh ta nhanh chóng biến mất tại chỗ, sau đó rất nhanh lại quay trở về, anh ta đầy vẻ kinh ngạc: "Thật sự có thể!”
Hứa Lê nhớ ra một chuyện: "Ồ, đúng rồi, các anh ra vào đều sẽ tiêu hao một lượng tinh thần lực nhất định, anh tự mình từ từ thăm dò giới hạn của mình.”
"Vâng!”
Phó đội trưởng chào Hứa Lê.
Hứa Lê lại nói với thị trưởng căn cứ thành phố Y: "Phòng thí nghiệm 011 là phòng thí nghiệm tư nhân, các ông không được sử dụng, những phòng thí nghiệm khác các ông bàn bạc mà sử dụng, tôi không quản.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.