Chương 44: Sẽ đến cầu xin tôi
Hắc Ám
01/07/2016
Giang Thần Hi để tay lên vô lăng, nhìn coo chầm chầm, giống như là muốn nhìn
thấu cô: "Sợ tôi làm chổ dựa không vững chắc, liền bí mật đi quyến rũ
Chu Sâm sao? Nếm mùi thất bại rồi? Tôi khuyên cô tốt nhất đừng có làm
vậy, anh ta là người nham hiểm, tâm tư khôn ngoan. Cô chắc sẽ không thể
nằm bắt được, nếu có tinh lực như vậy, chi bằng tất cả đều cho tôi đi.
Nếu là tôi có thể sẽ dễ dàng hơn đấy."
Trần bí thư ngồi ở phía vừa nghe, nhướng mày, nhìn chằm chằm Tuyệt Nhiên.
"Ô, cám ơn Giang tổng nâng đỡ, nhưng là tôi đối với anh không có hứng thú, ngoại trừ ích lợi!"
Câu trả lời của tuyệt nhiên thoáng cái làm mặt giang thần hy kéo căng tới dọa người: "Được, cô sẽ đến cầu xin tôi."
"Tôi hy vọng sẽ không bao giờ có ngày hôm đó. Giang tổng, tìm tôi có chuyện gì?"
"Có muốn làm người phát ngôn của tập đoàn giang thị không?"
"Muốn" Trong nội tâm Tuyệt Nhiên trong dấy lên tia ánh sáng.
"Cô đừng hỏi bất cứ điều gì, từ giờ trở đi, tuần này, cô phải tạm thời biến mất." Giang Thần Hi khởi động xe, chở cô thẳng đến sân bay, đến nơi cô thấy có người chờ mình.
Một người đàn ông trẻ tuổi đưa tay ra trước mặt Tuyệt Nhiên: "Vương tiểu thư, rất vui khi có cơ hội hợp tác với cô, mong rằng chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác vui vẻ"
Vương Tuyệt Nhiên kinh ngạc lên tiếng: "A Triết, là anh!"
A Triết cười gật gật đầu: "Bởi vì lần này Giang tổng làm quảng cáo này là mười phần bí mật, cho nên cho tới bây giờ tôi mới biến diễn viên là tiểu thư Vương Tuyệt Nhiên."
Không sai, A Triết là ngôi sao của Tinh Hà quốc tế. Danh tiếng chẳng có gì đặc sắc. Nhưng anh là một người có tiềm năng, bề ngoài dáng vẻ thanh tú, biểu diễn cũng rất tốt, chỉ là chính là tính tình không tốt, có phần cổ quái, cho nên đến nay cũng không có nổi tiếng gì.
Tuyệt Nhiên không thể không bội phục con mắt củaGiang Thần Hi. Tuyệt Nhiên quay đầu liếc trộm Giang Thần Hi, vừa vặn chạm vào con mắt lúc Giang Thần Hy đang quan sát mình, một giây đó, Tuyệt Nhiên thấy trong mắt anh ta có một thứ gì đó khác ngoài lạnh lùng.
Không kịp có thời gian để xem tiếp, một nhóm người lên máy bay. Trước lúc tắt máy trước, trong lòng Tuyệt Nhiên vẫn có chút hy vọng, nhìn kĩ điện thoại một lần nữa, cũng không có bất cứ cuộc gọi hay tin nhắn nào của Chu Sâm. Chỉ cần có một liên lạc nào đó của anh ta thì Tuyệt Nhiên cũng sẽ do dự việc hợp tác với Giàng Thần Hy. Nhưng mà một chút cũng không có!
Sau đó tâm Tuyệt Nhiên dần dần đè xuống, mở danh bạ ra, xóa sạch số của Chu Sâm
Bọn họ đi tới một hải đảo tên Tam Á, ở đây phong cảnh như tranh vẽ, gió biển từ từ thổi vào, bốn phía là hoa nở, ở đây khí hậu một năm bốn mùa như mùa xuân, vì vậy ở khắp mọi nơi đều có thể nhìn thấy những bông hoa xinh đẹp, ngửi thấy được hương hoa lãng mạn. Có rất nhiều hoa Tuyệt Nhiên không biết tên.
Nhà nhiếp ảnh và những nhân viên khác đến sớm hơn so với bọn họ hai ngày, nên ất cả đạo cụ đều chuẩn bị xong, lập tức có thể quay chụp. Đây là quáng cáo vô cùng trọng yếu, có thể đánh bại được công ty Sâm Quang hay không là phải xem quảng cáo này, còn có sản phẩm xuất ra tiêu thụ. Giang Thần Hi lúc làm việc rất nghiêm túc, mọi chuyện đều tự mình làm, tự mình chỉ đạo ở hiện trường. Mỗi phân đoạn phải được hoàn hảo, có khi vì quay chụp phải một đoạn nhỏ không đạt anh ta sẽ không ngừng bắt làm lại, tới hơn mười tiếng, cho đến khi hài lòng mới thôi. Cả đoàn bận bịu cả ngày đêm suốt tuần lễ mới đóng máy, lúc kết thúc công việc đã là hơn chín giờ tối , tất cả mọi người một ngày cũng không được ăn miếng cơm nào, kể cả chính bản thân Giang Thần Hi.
Giang Thần Hi mặc vào người áo sơ mi trắng, để lộ đáng vẻ anh tuấn thỏi mái tươi cười: "Mọi người làm việc rất chăm chỉ, trong khoảng thời gian này mọi người đều vất vả rồi, tôi mời mọi người ăn khuya một bữa. Ăn mừng vì hoàn thành xong mọi việc."
Mọi người đều hoan hô thật lớn, có thể nghỉ ngơi cho thoải mái rồi.
Trần bí thư ngồi ở phía vừa nghe, nhướng mày, nhìn chằm chằm Tuyệt Nhiên.
"Ô, cám ơn Giang tổng nâng đỡ, nhưng là tôi đối với anh không có hứng thú, ngoại trừ ích lợi!"
Câu trả lời của tuyệt nhiên thoáng cái làm mặt giang thần hy kéo căng tới dọa người: "Được, cô sẽ đến cầu xin tôi."
"Tôi hy vọng sẽ không bao giờ có ngày hôm đó. Giang tổng, tìm tôi có chuyện gì?"
"Có muốn làm người phát ngôn của tập đoàn giang thị không?"
"Muốn" Trong nội tâm Tuyệt Nhiên trong dấy lên tia ánh sáng.
"Cô đừng hỏi bất cứ điều gì, từ giờ trở đi, tuần này, cô phải tạm thời biến mất." Giang Thần Hi khởi động xe, chở cô thẳng đến sân bay, đến nơi cô thấy có người chờ mình.
Một người đàn ông trẻ tuổi đưa tay ra trước mặt Tuyệt Nhiên: "Vương tiểu thư, rất vui khi có cơ hội hợp tác với cô, mong rằng chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác vui vẻ"
Vương Tuyệt Nhiên kinh ngạc lên tiếng: "A Triết, là anh!"
A Triết cười gật gật đầu: "Bởi vì lần này Giang tổng làm quảng cáo này là mười phần bí mật, cho nên cho tới bây giờ tôi mới biến diễn viên là tiểu thư Vương Tuyệt Nhiên."
Không sai, A Triết là ngôi sao của Tinh Hà quốc tế. Danh tiếng chẳng có gì đặc sắc. Nhưng anh là một người có tiềm năng, bề ngoài dáng vẻ thanh tú, biểu diễn cũng rất tốt, chỉ là chính là tính tình không tốt, có phần cổ quái, cho nên đến nay cũng không có nổi tiếng gì.
Tuyệt Nhiên không thể không bội phục con mắt củaGiang Thần Hi. Tuyệt Nhiên quay đầu liếc trộm Giang Thần Hi, vừa vặn chạm vào con mắt lúc Giang Thần Hy đang quan sát mình, một giây đó, Tuyệt Nhiên thấy trong mắt anh ta có một thứ gì đó khác ngoài lạnh lùng.
Không kịp có thời gian để xem tiếp, một nhóm người lên máy bay. Trước lúc tắt máy trước, trong lòng Tuyệt Nhiên vẫn có chút hy vọng, nhìn kĩ điện thoại một lần nữa, cũng không có bất cứ cuộc gọi hay tin nhắn nào của Chu Sâm. Chỉ cần có một liên lạc nào đó của anh ta thì Tuyệt Nhiên cũng sẽ do dự việc hợp tác với Giàng Thần Hy. Nhưng mà một chút cũng không có!
Sau đó tâm Tuyệt Nhiên dần dần đè xuống, mở danh bạ ra, xóa sạch số của Chu Sâm
Bọn họ đi tới một hải đảo tên Tam Á, ở đây phong cảnh như tranh vẽ, gió biển từ từ thổi vào, bốn phía là hoa nở, ở đây khí hậu một năm bốn mùa như mùa xuân, vì vậy ở khắp mọi nơi đều có thể nhìn thấy những bông hoa xinh đẹp, ngửi thấy được hương hoa lãng mạn. Có rất nhiều hoa Tuyệt Nhiên không biết tên.
Nhà nhiếp ảnh và những nhân viên khác đến sớm hơn so với bọn họ hai ngày, nên ất cả đạo cụ đều chuẩn bị xong, lập tức có thể quay chụp. Đây là quáng cáo vô cùng trọng yếu, có thể đánh bại được công ty Sâm Quang hay không là phải xem quảng cáo này, còn có sản phẩm xuất ra tiêu thụ. Giang Thần Hi lúc làm việc rất nghiêm túc, mọi chuyện đều tự mình làm, tự mình chỉ đạo ở hiện trường. Mỗi phân đoạn phải được hoàn hảo, có khi vì quay chụp phải một đoạn nhỏ không đạt anh ta sẽ không ngừng bắt làm lại, tới hơn mười tiếng, cho đến khi hài lòng mới thôi. Cả đoàn bận bịu cả ngày đêm suốt tuần lễ mới đóng máy, lúc kết thúc công việc đã là hơn chín giờ tối , tất cả mọi người một ngày cũng không được ăn miếng cơm nào, kể cả chính bản thân Giang Thần Hi.
Giang Thần Hi mặc vào người áo sơ mi trắng, để lộ đáng vẻ anh tuấn thỏi mái tươi cười: "Mọi người làm việc rất chăm chỉ, trong khoảng thời gian này mọi người đều vất vả rồi, tôi mời mọi người ăn khuya một bữa. Ăn mừng vì hoàn thành xong mọi việc."
Mọi người đều hoan hô thật lớn, có thể nghỉ ngơi cho thoải mái rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.