Chương 68: Ngoại truyện 9 Tiệc sinh nhật bất ngờ
Mọt Xanh
18/08/2024
Hôm nay tại biệt phủ Bắc gia tổ chức một buổi tiệc lớn để ăn mừng vì hai đứa trẻ vừa được sinh ra.
Cũng là lần đầu tiên mà ông gặp được những đứa cháu đáng yêu.
Bữa tiệc được tổ chức rất lớn và trang hoàng, mời hết những người thân thiết trong dòng họ và cũng như là bạn bè.
Cô con gái xinh xắn đáng yêu của Alice nay đã được một tuổi, con bé tên Trương Hạ Sương. Cả gia đình hai bên ai ai cũng đều yêu quý cưng nựng cô công chúa này.
Còn về chàng hoàng tử vừa mới sinh không lâu thằng bé rất khó tính chỉ bám bà với mẹ mình còn dù người ba kia có cố tới gần thì đều không được. Mỗi lần anh ẵm thằng bé nó lại quấy khóc nhăn nhó khó chịu. Cả nhà đều bó tay hết.
"Hoành, anh đừng buồn nữa mà!!" Hà Lâm xoa xoa lưng anh
Bắc Từ Hoành tay chống lên trán vẻ mặt ủ rũ. Tính đến hôm nay đã gần hai tháng kể từ ngày sinh rồi, mà anh vẫn chưa ẵm được thằng con mình mỗi khi nó thức.
"Không...không sao mà, anh ổn"
Hà Lâm cười gượng"Vậy giờ....chúng ta đi thôi!"
Bắc Từ Hoành đứng lên mỉm cười nhìn cô rồi đi ra ngoài, Hà Lâm nhanh chân theo sau. Bên dưới bà đang ẵm thằng bé, còn ông thì bồng công chúa nhỏ.
Vợ chồng Trương Tuấn Nam và Alice cũng đã đứng đợi sẵn chỉ chờ hai người họ. Sau khi đã đầy đủ tất cả ra xe. Họ đi hai chiếc cho tiện.
Bữa tiệc đã được chuẩn bị hoàn tất, khung cảnh nhìn từ ngoài đã rất bắt mắt, cả biệt phủ được trang hoàng lộng lẫy nhìn từ xa đã thấy sáng chói một vùng .Xe khách mời đã đến đầy đủ. Hôm nay chắc sẽ rất náo nhiệt.
Trương Tuấn Nam và Alice bế Hạ Sương ra gian nhà sau, đi cùng là Bắc Từ Hoành và Hà Lâm cũng bồng theo con mình. Ông nội dạo gần đây khá bận còn vừa trở về từ Tây Ban Nha nên bây giờ mới có chút thời gian để gặp những đứa cháu mình.
Vừa vào phòng đã thấy ông lão đang nhâm nhi tách trà bên ngoài vườn cây cảnh, trông có vẻ rất thảnh thơi không vội vàng gì với buổi tiệc lắm.
Alice bế tiểu Sương lại gần khẽ kêu ông:
"Ông ơi!"
Ông lão xoay mặt lại tháo kính ra rồi cười vui vẻ đứng dậy đi tới, ông nựng nựng nhẹ tay cô công chúa nhỏ hết sức cưng chiều.
"Đây là tiểu Vi nhỏ sao!"
"Dạ, con bé ngoan lắm đó" Alice cười tươi
Trương Tuấn Nam cũng đi tới chào hỏi ông lão:
"Lâu rồi mới gặp, ông"
"Ừm, hôm nay gặp mấy đứa thật đúng là vui"
Chợt ông nhìn ra phía sau. Gia đình kia có chút hơi...rối loạn một chút...Từ Bạc đang lấy chân nhỏ đạp vào mặt Từ Mộ...còn Hà Lâm đang ra sức ngăn cản...
Ông nội đi tới gần:"Chà thằng bé này không khác gì thằng nhóc Hoành lúc nhỏ
"A!Chào ông ạ!" Hà Lâm vừa giữ thẳng bé vừa cúi chào ông lão.Còn Bắc Từ Hoành vẫn đang bận rộn giữ chân thằng con mình lại, anh rất kiên nhẫn, hơn bình thường rất rất nhiều lần.
"Ông à, nó quậy hơn con thì có" Anh nói
Ông lão bật cười bế nhẹ đứa bé, nó rất ngoan ngoãn không quấy khóc gì hết lại còn mỉm cười với ông nội, làm cho Bắc Từ Hoành có chút ghen tị.
"Sao nó lại không khóc nữa thế!" Bắc Từ Hoành nhìn thằng bé
"Haha làm sao ông biết chứ!" Ông lão nâng nâng thằng bé rồi nhẹ nhàng vuốt ve
"Chắc do mặt của em rể khó ưa đó" Trương Tuấn Nam ẵm tiểu Sương đi tới vẻ mặt khoe mě
"Hừ, anh im đi"
Quản gia từ ngoài đi vào:"Lão gia tới giờ rồi ạ"
Ông lão gật đầu. Bọn họ cùng đi ra ngoài. Khách khứa đã ngồi sẵn hết vào bàn. Lần này tất cả người quen đều được mời tới.
Cả Alex từ Mỹ cũng bay về, dạo gần đây anh không xuất hiện là do đang ở Mỹ. Sau chuyến đi thăm lúc trở về anh đã bay sang Mỹ lập tức vì bạn gái giận dỗi, đến tận bây giờ mới về được.
Chú tư và cô út đều về, cả tên chú ba cũng tới. Bạn bè thân thiết như Sara Liam hay Lý Thần cũng được mời. Red và Mei cũng đến, Lý Bạch Phong vì bận lịch nên chỉ gửi lời chúc và quà chứ không đến được, dì Hai cũng vậy đều bận cả.Nhưng dù vậy chỉ cần nhận được lời chúc từ mọi người thì đã đủ thấy ấm áp rôi.
Dĩ nhiên như dự đoán bữa tiệc diễn ra rất huyên náo, và náo nhiệt cuối buổi tiệc còn diễn ra màn pháo hoa inh ỏi lung linh sáng chói.
Đã một tuần trôi qua, ngày mai là sinh nhật Bắc Từ Hoành, ngày 19 tháng 2. Dạo gần đây lu bu công việc nên anh cũng không nhớ Nhưng Hà Lâm vẫn luôn nhớ rõ lần này cô muốn đem lại bất ngờ lớn cho Bắc Từ Hoành.
10:50 Sáng nay Bắc Từ Hoành đã đi làm sớm còn cô ở nhà đang lên kế hoạch. Tiếng chuông cửa vang lên Hà Lâm bước ra mở cửa, là một gói hàng.
Cô nghĩ là đồ mình đặt tuần trước nên vội mở ra, ai mà ngờ thứ đó là của Bắc Từ Hoành . Anh đặt số lượng lớn BCS, đủ tất cả hương vị.
Hà Lâm đỏ mặt cô đóng nắp hộp nhanh chóng dẹp đi.
Ôi trời, Bắc Từ Hoành đã ăn chay lâu lắm rồi. Nhân dịp dinh nhật lần này....
Sáng hôm sau
Hà Lâm đã đưa Tiểu Bạc qua cho ông bà ngoại chăm sóc giùm. Cô phải trang trí căn nhà và đi lấy bánh kem, cũng như đem món quà đặc biệt nhất về cho Bắc Từ Hoành.
Tối hôm đó .Bắc Từ Hoành lái xe vào nhà nhìn vẻ mặt chắc hôm nay làm việc hơi nhiều nên có vẻ không tốt lắm.
Anh bước vào trong, căn nhà tối om, có lẽ Hà Lâm đang ở nhà mẹ rồi, anh mò mẫm công tắc đèn trên tường muốn mở đèn lên thì chợt một tia sáng lóe lên, Hà Lâm cầm trên tay chiếc bánh kem đi xuống. Vừa đi cô vừa hát mừng sinh nhật anh cho đến khi đứng trước mặt.
"Chồng yêu. sinh nhật vui vẻ hạnh phúc nha!! Anh thổi nến đi!" Cô đưa chiếc bánh ra trước mặt.
Bắc Từ Hoành mỉm cười xoa xoa đầu cô:"Cảm ơn ,vợ nha"
Bắc Từ Hoành cúi đầu thổi tắt nến,đèn nhà mở lên. Cô đưa bánh kem cho anh rồi đi ra sau nhà. Bắc Từ Hoành cầm lấy bánh thắc mắc nhìn theo bóng lưng cô.
Khoảng một lúc lâu tiếng chó vang lên, anh bất ngờ nhìn theo hướng đó. Một con chó trắng to nhảy phóc tới chỗ anh.
Bắc Từ Hoành ngỡ ngàng, cô đi tới cầm lấy bánh kem.
"Hoành, anh từng nói mình có nuôi một chú chó màu trắng cho em nghe, phải không?"
Bắc Từ Hoành nhìn cô đôi mắt như sắp khóc :"Phải...nhưng...
"Thật ra...con chó đó không chết,ông nội đã đưa nó cho cô út nuôi dưỡng, cô rất yêu thương nó, chú chó này là con của nhóc đó đó"
Bắc Từ Hoành ẵm lấy con cún, nó rất giống rất giống."Thì ra...nó vẫn chưa chết"
"Hoành, món quà này em muốn dành tặng anh để anh không phải day dứt nữa"
Bắc Từ Hoành vuốt nhẹ lưng chúc cún:"Cảm ơn em, anh...vui lắm"
Cả hai cùng vào bàn tiệc mà cô đã chuẩn bị sẵn. Có nến và cả rượu nữa.
"Hoành, em vẫn còn quà nữa"
Bắc Từ Hoành ngước mặt nhìn cô:"Con chúng ta...đâu rồi?"
"Thằng bé đang ở nhà ngoại rồi,...mà anh đặt nhiều BCS như vậy để làm gì chứ!" Hà Lâm lắc lắc ly rượu trên tay
Bắc Từ Hoành xém tí bị sặc :"Thì ra..em đang giữ nó"
"Phải đó, điều quan trọng là...em muốn "chơi" trần thôi" Cô lấy chân nhẹ nhàng đưa lên xoa nhẹ nơi giữa hai chân của anh
Bắc Từ Hoành có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng cười nham:"Đây là món quà khác sao?"
"Dạ, anh thích không ?"
Hà Lâm đứng lên từ từ cởi áo choàng nảy giờ đang bận ra...Bắc Từ Hoành đỏ mặt...anh lấy tay che miệng . Cô đang mặc đồ ngủ "thức"."Chồng à, đêm nay chúng ta cùng thức nha!"
Bắc Từ Hoành đứng lên bế phóc cô rồi đi thẳng tới giường đặt nhẹ xuống.
"Được, đêm nay không ai làm phiền, anh sẽ "chơi" cùng em"
Mơn trớn trên làn da trắng nõn của cô thật kích thích. Lâu rồi mới có cảm giác này, Hà Lâm cắn chặt môi dưới cố kìm nén tiếng rên lại.
Bắc Từ Hoành đang ở bên dưới nguyệt hoa của cô, lưỡi của anh điêu luyện như vậy từ bao giờ, bên trong cô nóng bỏng co rút không ngừng như muốn nuốt chửng cả lưỡi của anh.
Một chân đang vác trên vai anh chân còn lại duỗi thẳng các ngón chân cong quắp lại vì bị kích thích. Tay cô luồn sâu vào trong anh nhân nhẹ đầu anh xuống.
Không nhịn nổi nữa, Hà Lâm rên lên vài tiếng cùng lúc chất dịch bên dưới cũng chảy ra, Bắc Từ Hoành rất nhanh gọn đã liếm láp tất cả, anh thõa mãn rời khỏi đó ngước mặt nhìn cô.
"Hoành...nhanh lên mau vào trong em đi." Cô thở hỗn hển mặt đỏ chót như trái cà
Bắc Từ Hoành củi người hôn lên môi cô, tách nhẹ hàm răng đưa lưỡi vào trong khuấy đảo, hút hết chất dịch ngọt ngào. Đôi tay không yên đặt lên ngực mà nhào nặng đủ dạng.
Hà Lâm ôm chặt lấy cổ anh cô nhướng người đáp trả lại nụ hôn mãnh liệt đó, cơ thể giao nhau nóng bừng . Cuối cùng Bắc Từ Hoành cũng đã buông tha đôi môi đỏ chói, anh vuốt vuốt thằng em vài cái rồi từ từ nâng hong cô lên tiếng vào trong. Cảm giác khoái lạc dâng lên, đã lâu rồi anh mới được ăn "thịt" lại như này.
Bắc Từ Hoành đẩy nhẹ hong cô thứ đó đã vào trong hết anh gừ lên một tiếng.
Hà Lâm báu chặt vai anh lại, cô cúi đầu cắn vào phần vai
"A...ưm..Hoành..."
"Vợ à...sức lực anh vẫn không tồi chứ!"
Bắc Từ Hoành để cô ngồi lên mình, nhấp nhẹ rồi từ từ tăng tốc.
Hai thức kia lên xuống không ngừng theo nhịp nhấp của anh. Bắc Từ Hoành cúi đầy ngoặm lấy nó liếm mút ngon lành. Hà Lâm luồn hai tay vào tóc anh cảm giác sướng khó tả.
"A...a...hun...a...um"
Bắc Từ Hoành bóp lấy mông cô nhấp nhanh hơn, thứ kia càng to cứng hơn nóng hổi bên trong cô.
"Khoan...Hoành....a...em hình như..."
Bắc Từ Hoành hiểu ý cô anh bỏ bờ ngực ra tiến đến bên cánh môi hồng hôn lấy.
Bên dưới cả hai cùng phóng thích . Bắc Từ Hoành lấp đầy hết bên trong cô. Hà Lâm mệt mỏi ngã trên vai anh. Bắc Từ Hoành vuốt ve lưng cô đặt nhẹ Hà Lâm nằm xuống. Rồi anh mở hộc tủ lấy ra một BCS đưa lên miệng xé nhẹ ra.
"Lần này cùng anh thử hết vị nha"Trong đêm tối hai thân thể hòa quyện vào nhau, cảm giác khoái lạc dâng cao cả hai không thể tách rời . Đã quá lâu rồi mới kích thích như vậy.
Có lẽ đêm nay sẽ không ai ngủ cả, họ phải cùng nhau tận hưởng đêm xuân nảy thật trọn vẹn.
Cũng là lần đầu tiên mà ông gặp được những đứa cháu đáng yêu.
Bữa tiệc được tổ chức rất lớn và trang hoàng, mời hết những người thân thiết trong dòng họ và cũng như là bạn bè.
Cô con gái xinh xắn đáng yêu của Alice nay đã được một tuổi, con bé tên Trương Hạ Sương. Cả gia đình hai bên ai ai cũng đều yêu quý cưng nựng cô công chúa này.
Còn về chàng hoàng tử vừa mới sinh không lâu thằng bé rất khó tính chỉ bám bà với mẹ mình còn dù người ba kia có cố tới gần thì đều không được. Mỗi lần anh ẵm thằng bé nó lại quấy khóc nhăn nhó khó chịu. Cả nhà đều bó tay hết.
"Hoành, anh đừng buồn nữa mà!!" Hà Lâm xoa xoa lưng anh
Bắc Từ Hoành tay chống lên trán vẻ mặt ủ rũ. Tính đến hôm nay đã gần hai tháng kể từ ngày sinh rồi, mà anh vẫn chưa ẵm được thằng con mình mỗi khi nó thức.
"Không...không sao mà, anh ổn"
Hà Lâm cười gượng"Vậy giờ....chúng ta đi thôi!"
Bắc Từ Hoành đứng lên mỉm cười nhìn cô rồi đi ra ngoài, Hà Lâm nhanh chân theo sau. Bên dưới bà đang ẵm thằng bé, còn ông thì bồng công chúa nhỏ.
Vợ chồng Trương Tuấn Nam và Alice cũng đã đứng đợi sẵn chỉ chờ hai người họ. Sau khi đã đầy đủ tất cả ra xe. Họ đi hai chiếc cho tiện.
Bữa tiệc đã được chuẩn bị hoàn tất, khung cảnh nhìn từ ngoài đã rất bắt mắt, cả biệt phủ được trang hoàng lộng lẫy nhìn từ xa đã thấy sáng chói một vùng .Xe khách mời đã đến đầy đủ. Hôm nay chắc sẽ rất náo nhiệt.
Trương Tuấn Nam và Alice bế Hạ Sương ra gian nhà sau, đi cùng là Bắc Từ Hoành và Hà Lâm cũng bồng theo con mình. Ông nội dạo gần đây khá bận còn vừa trở về từ Tây Ban Nha nên bây giờ mới có chút thời gian để gặp những đứa cháu mình.
Vừa vào phòng đã thấy ông lão đang nhâm nhi tách trà bên ngoài vườn cây cảnh, trông có vẻ rất thảnh thơi không vội vàng gì với buổi tiệc lắm.
Alice bế tiểu Sương lại gần khẽ kêu ông:
"Ông ơi!"
Ông lão xoay mặt lại tháo kính ra rồi cười vui vẻ đứng dậy đi tới, ông nựng nựng nhẹ tay cô công chúa nhỏ hết sức cưng chiều.
"Đây là tiểu Vi nhỏ sao!"
"Dạ, con bé ngoan lắm đó" Alice cười tươi
Trương Tuấn Nam cũng đi tới chào hỏi ông lão:
"Lâu rồi mới gặp, ông"
"Ừm, hôm nay gặp mấy đứa thật đúng là vui"
Chợt ông nhìn ra phía sau. Gia đình kia có chút hơi...rối loạn một chút...Từ Bạc đang lấy chân nhỏ đạp vào mặt Từ Mộ...còn Hà Lâm đang ra sức ngăn cản...
Ông nội đi tới gần:"Chà thằng bé này không khác gì thằng nhóc Hoành lúc nhỏ
"A!Chào ông ạ!" Hà Lâm vừa giữ thẳng bé vừa cúi chào ông lão.Còn Bắc Từ Hoành vẫn đang bận rộn giữ chân thằng con mình lại, anh rất kiên nhẫn, hơn bình thường rất rất nhiều lần.
"Ông à, nó quậy hơn con thì có" Anh nói
Ông lão bật cười bế nhẹ đứa bé, nó rất ngoan ngoãn không quấy khóc gì hết lại còn mỉm cười với ông nội, làm cho Bắc Từ Hoành có chút ghen tị.
"Sao nó lại không khóc nữa thế!" Bắc Từ Hoành nhìn thằng bé
"Haha làm sao ông biết chứ!" Ông lão nâng nâng thằng bé rồi nhẹ nhàng vuốt ve
"Chắc do mặt của em rể khó ưa đó" Trương Tuấn Nam ẵm tiểu Sương đi tới vẻ mặt khoe mě
"Hừ, anh im đi"
Quản gia từ ngoài đi vào:"Lão gia tới giờ rồi ạ"
Ông lão gật đầu. Bọn họ cùng đi ra ngoài. Khách khứa đã ngồi sẵn hết vào bàn. Lần này tất cả người quen đều được mời tới.
Cả Alex từ Mỹ cũng bay về, dạo gần đây anh không xuất hiện là do đang ở Mỹ. Sau chuyến đi thăm lúc trở về anh đã bay sang Mỹ lập tức vì bạn gái giận dỗi, đến tận bây giờ mới về được.
Chú tư và cô út đều về, cả tên chú ba cũng tới. Bạn bè thân thiết như Sara Liam hay Lý Thần cũng được mời. Red và Mei cũng đến, Lý Bạch Phong vì bận lịch nên chỉ gửi lời chúc và quà chứ không đến được, dì Hai cũng vậy đều bận cả.Nhưng dù vậy chỉ cần nhận được lời chúc từ mọi người thì đã đủ thấy ấm áp rôi.
Dĩ nhiên như dự đoán bữa tiệc diễn ra rất huyên náo, và náo nhiệt cuối buổi tiệc còn diễn ra màn pháo hoa inh ỏi lung linh sáng chói.
Đã một tuần trôi qua, ngày mai là sinh nhật Bắc Từ Hoành, ngày 19 tháng 2. Dạo gần đây lu bu công việc nên anh cũng không nhớ Nhưng Hà Lâm vẫn luôn nhớ rõ lần này cô muốn đem lại bất ngờ lớn cho Bắc Từ Hoành.
10:50 Sáng nay Bắc Từ Hoành đã đi làm sớm còn cô ở nhà đang lên kế hoạch. Tiếng chuông cửa vang lên Hà Lâm bước ra mở cửa, là một gói hàng.
Cô nghĩ là đồ mình đặt tuần trước nên vội mở ra, ai mà ngờ thứ đó là của Bắc Từ Hoành . Anh đặt số lượng lớn BCS, đủ tất cả hương vị.
Hà Lâm đỏ mặt cô đóng nắp hộp nhanh chóng dẹp đi.
Ôi trời, Bắc Từ Hoành đã ăn chay lâu lắm rồi. Nhân dịp dinh nhật lần này....
Sáng hôm sau
Hà Lâm đã đưa Tiểu Bạc qua cho ông bà ngoại chăm sóc giùm. Cô phải trang trí căn nhà và đi lấy bánh kem, cũng như đem món quà đặc biệt nhất về cho Bắc Từ Hoành.
Tối hôm đó .Bắc Từ Hoành lái xe vào nhà nhìn vẻ mặt chắc hôm nay làm việc hơi nhiều nên có vẻ không tốt lắm.
Anh bước vào trong, căn nhà tối om, có lẽ Hà Lâm đang ở nhà mẹ rồi, anh mò mẫm công tắc đèn trên tường muốn mở đèn lên thì chợt một tia sáng lóe lên, Hà Lâm cầm trên tay chiếc bánh kem đi xuống. Vừa đi cô vừa hát mừng sinh nhật anh cho đến khi đứng trước mặt.
"Chồng yêu. sinh nhật vui vẻ hạnh phúc nha!! Anh thổi nến đi!" Cô đưa chiếc bánh ra trước mặt.
Bắc Từ Hoành mỉm cười xoa xoa đầu cô:"Cảm ơn ,vợ nha"
Bắc Từ Hoành cúi đầu thổi tắt nến,đèn nhà mở lên. Cô đưa bánh kem cho anh rồi đi ra sau nhà. Bắc Từ Hoành cầm lấy bánh thắc mắc nhìn theo bóng lưng cô.
Khoảng một lúc lâu tiếng chó vang lên, anh bất ngờ nhìn theo hướng đó. Một con chó trắng to nhảy phóc tới chỗ anh.
Bắc Từ Hoành ngỡ ngàng, cô đi tới cầm lấy bánh kem.
"Hoành, anh từng nói mình có nuôi một chú chó màu trắng cho em nghe, phải không?"
Bắc Từ Hoành nhìn cô đôi mắt như sắp khóc :"Phải...nhưng...
"Thật ra...con chó đó không chết,ông nội đã đưa nó cho cô út nuôi dưỡng, cô rất yêu thương nó, chú chó này là con của nhóc đó đó"
Bắc Từ Hoành ẵm lấy con cún, nó rất giống rất giống."Thì ra...nó vẫn chưa chết"
"Hoành, món quà này em muốn dành tặng anh để anh không phải day dứt nữa"
Bắc Từ Hoành vuốt nhẹ lưng chúc cún:"Cảm ơn em, anh...vui lắm"
Cả hai cùng vào bàn tiệc mà cô đã chuẩn bị sẵn. Có nến và cả rượu nữa.
"Hoành, em vẫn còn quà nữa"
Bắc Từ Hoành ngước mặt nhìn cô:"Con chúng ta...đâu rồi?"
"Thằng bé đang ở nhà ngoại rồi,...mà anh đặt nhiều BCS như vậy để làm gì chứ!" Hà Lâm lắc lắc ly rượu trên tay
Bắc Từ Hoành xém tí bị sặc :"Thì ra..em đang giữ nó"
"Phải đó, điều quan trọng là...em muốn "chơi" trần thôi" Cô lấy chân nhẹ nhàng đưa lên xoa nhẹ nơi giữa hai chân của anh
Bắc Từ Hoành có chút bất ngờ, nhưng nhanh chóng cười nham:"Đây là món quà khác sao?"
"Dạ, anh thích không ?"
Hà Lâm đứng lên từ từ cởi áo choàng nảy giờ đang bận ra...Bắc Từ Hoành đỏ mặt...anh lấy tay che miệng . Cô đang mặc đồ ngủ "thức"."Chồng à, đêm nay chúng ta cùng thức nha!"
Bắc Từ Hoành đứng lên bế phóc cô rồi đi thẳng tới giường đặt nhẹ xuống.
"Được, đêm nay không ai làm phiền, anh sẽ "chơi" cùng em"
Mơn trớn trên làn da trắng nõn của cô thật kích thích. Lâu rồi mới có cảm giác này, Hà Lâm cắn chặt môi dưới cố kìm nén tiếng rên lại.
Bắc Từ Hoành đang ở bên dưới nguyệt hoa của cô, lưỡi của anh điêu luyện như vậy từ bao giờ, bên trong cô nóng bỏng co rút không ngừng như muốn nuốt chửng cả lưỡi của anh.
Một chân đang vác trên vai anh chân còn lại duỗi thẳng các ngón chân cong quắp lại vì bị kích thích. Tay cô luồn sâu vào trong anh nhân nhẹ đầu anh xuống.
Không nhịn nổi nữa, Hà Lâm rên lên vài tiếng cùng lúc chất dịch bên dưới cũng chảy ra, Bắc Từ Hoành rất nhanh gọn đã liếm láp tất cả, anh thõa mãn rời khỏi đó ngước mặt nhìn cô.
"Hoành...nhanh lên mau vào trong em đi." Cô thở hỗn hển mặt đỏ chót như trái cà
Bắc Từ Hoành củi người hôn lên môi cô, tách nhẹ hàm răng đưa lưỡi vào trong khuấy đảo, hút hết chất dịch ngọt ngào. Đôi tay không yên đặt lên ngực mà nhào nặng đủ dạng.
Hà Lâm ôm chặt lấy cổ anh cô nhướng người đáp trả lại nụ hôn mãnh liệt đó, cơ thể giao nhau nóng bừng . Cuối cùng Bắc Từ Hoành cũng đã buông tha đôi môi đỏ chói, anh vuốt vuốt thằng em vài cái rồi từ từ nâng hong cô lên tiếng vào trong. Cảm giác khoái lạc dâng lên, đã lâu rồi anh mới được ăn "thịt" lại như này.
Bắc Từ Hoành đẩy nhẹ hong cô thứ đó đã vào trong hết anh gừ lên một tiếng.
Hà Lâm báu chặt vai anh lại, cô cúi đầu cắn vào phần vai
"A...ưm..Hoành..."
"Vợ à...sức lực anh vẫn không tồi chứ!"
Bắc Từ Hoành để cô ngồi lên mình, nhấp nhẹ rồi từ từ tăng tốc.
Hai thức kia lên xuống không ngừng theo nhịp nhấp của anh. Bắc Từ Hoành cúi đầy ngoặm lấy nó liếm mút ngon lành. Hà Lâm luồn hai tay vào tóc anh cảm giác sướng khó tả.
"A...a...hun...a...um"
Bắc Từ Hoành bóp lấy mông cô nhấp nhanh hơn, thứ kia càng to cứng hơn nóng hổi bên trong cô.
"Khoan...Hoành....a...em hình như..."
Bắc Từ Hoành hiểu ý cô anh bỏ bờ ngực ra tiến đến bên cánh môi hồng hôn lấy.
Bên dưới cả hai cùng phóng thích . Bắc Từ Hoành lấp đầy hết bên trong cô. Hà Lâm mệt mỏi ngã trên vai anh. Bắc Từ Hoành vuốt ve lưng cô đặt nhẹ Hà Lâm nằm xuống. Rồi anh mở hộc tủ lấy ra một BCS đưa lên miệng xé nhẹ ra.
"Lần này cùng anh thử hết vị nha"Trong đêm tối hai thân thể hòa quyện vào nhau, cảm giác khoái lạc dâng cao cả hai không thể tách rời . Đã quá lâu rồi mới kích thích như vậy.
Có lẽ đêm nay sẽ không ai ngủ cả, họ phải cùng nhau tận hưởng đêm xuân nảy thật trọn vẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.