Trước Khi Diệt Môn, Cả Nhà Bia Đỡ Đạn Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Chương 8: Muốn Bù Đắp Cho Con Gái

Dịch Yên Vân

04/12/2024

Hứa thị hoảng loạn, bà ta nhớ rõ mình đã hạ độc thành công, lúc đầu người được phái đến Càn Châu đã đặc biệt dặn dò bà đỡ, nếu hạ độc thành công thì không cần báo cáo, nếu không thành công, lập tức phi ngựa về báo, bây giờ đã mấy ngày trôi qua, vẫn chưa có tin tức truyền đến, vậy chắc chắn là hạ độc thành công.

Nhưng bà ta không biết, bà đỡ đã sớm xuống địa phủ chơi mạt chược với Diêm Vương, nào còn rảnh mà phái người đến báo tin cho bà ta.

“Lão gia! Người khoan đã, nhất định là có người giả mạo đại tiểu thư!”

Hứa thị vừa gọi vừa đuổi theo.

Ở cửa, Liễu Uyển Nhi ôm Trì Chiêu Dao xuống xe ngựa, Trì Bất Ngôn sợ bà bị gió, bèn lấy áo choàng dày khoác lên cho bà.

Trì đại ca dẫn theo đệ đệ muội muội đi theo sau hai người họ.

Cả nhà rồng rắn, nhìn là biết đến tìm người thân.

Lão Hầu gia thở hổn hển đến cửa, vừa nhìn thấy Liễu Uyển Nhi liền nhận ra, ông run rẩy, mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào: “Uyển Nhi, thật sự là con! Con gái của ta!”

Người ngoài không biết, còn tưởng rằng lão phụ thân trước mặt này là một người cha hiền từ.

Liễu Uyển Nhi nhìn thấy phụ thân già nua cũng không quá xúc động, mà là hận ý nhiều hơn, rời nhà hai mươi năm, bà vẫn không quên được hình ảnh mẫu thân chết thảm.

Mẫu thân nắm tay bà, nói đi nói lại: “Uyển Nhi... gọi phụ thân con đến... ta muốn gặp người lần cuối...”

“Uyển Nhi... ta muốn gặp người... lần cuối...”

Bà bất lực chỉ đành đi cầu xin phụ thân, nhưng phụ thân lại ở trong phòng của thiếp thất, dù bà có gọi thế nào, cũng không chịu đi gặp mẫu thân bà.

Cuối cùng mẫu thân bà trừng mắt không cam lòng, hận mà chết.



Tiếng phụ thân này thật sự không gọi ra được, bà chỉ đành đáp lại một câu: “Ừm, con đã về rồi.”

Lão Hầu gia run rẩy đi đến trước mặt bà, nhìn đi nhìn lại, vừa kinh ngạc vừa vui mừng: “Về là tốt rồi, về là tốt rồi.”

Nhưng nhìn thấy con gái sắc mặt trắng bệch đứng trước mặt mình, lại đau lòng nói: “Vừa rồi phụ thân còn nghe phu nhân nói con khó sinh mà chết, thật sự là dọa phụ thân sợ hết hồn, bây giờ thân thể con thế nào, có cần phụ thân gọi đại phu đến cho con không?”

[Quả thật là suýt chết, nhưng mẫu thân con mạng lớn, nhặt về được một mạng,]

Một giọng nói trẻ con không biết từ đâu phát ra.

Lão Hầu gia giật mình, mở to mắt nhìn xung quanh.

Giọng nói này từ đâu đến.

[Ôi chao ôi! Lão già đừng khóc nữa, nếu không phải nhờ phúc của phu nhân người, sao mẫu thân con lại ra nông nỗi này.]

Lão Hầu gia bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn về phía Trì Chiêu Dao.

Đứa nhỏ này sao lại biết nói, không đúng, không phải nói chuyện.

Lão Hầu gia vô cùng tin quỷ thần, mấy hôm trước ông vừa nghe người ta nói trên đường, trong nhà có thần minh đầu thai, đây, chẳng phải chính là đứa bé gái này sao?

Râu trắng của ông vểnh lên, ánh mắt nhìn về phía Hứa thị.

Vẻ hoảng loạn trong mắt Hứa thị vừa hay bị ông nhìn thấy.



[Phu nhân tốt của người, tâm địa thật độc ác, hạ độc tận Càn Châu, muốn mẫu thân con sống không bằng chết.]

Giọng nói trẻ con của Trì Chiêu Dao tiếp tục truyền đến tai lão Hầu gia.

Ánh mắt lão Hầu gia nhìn Hứa thị, dần dần trở nên hung dữ, như muốn giết người.

Hứa thị bị lão Hầu gia nhìn đến mức toàn thân khó chịu, vội vàng hoàn hồn, cười với bọn họ: “Nếu đại tiểu thư đã về rồi, chúng ta mau đón cả nhà họ vào phủ, để họ nghỉ ngơi sớm một chút.”

Nhưng mọi người còn chưa kịp trả lời, lão Hầu gia đột nhiên giơ tay tát Hứa thị một cái thật mạnh.

Bốp một tiếng, tiếng động đó, ngay cả gà trong sân bên cạnh cũng nghe thấy.

Hứa thị bị đánh đến mức đầu óc ong ong, mặt đau đến mức không mở miệng được, chỉ có thể trừng mắt nhìn lão Hầu gia: “Lão gia, người làm vậy là vì sao?”

Bà ta vào phủ nhiều năm, lão Hầu gia chưa từng nói to với bà ta, huống chi là động tay đánh người.

Mắt lão Hầu gia còn trợn to hơn cả bà ta, tức giận chỉ vào bà ta quát: “Ngươi cút về hậu viện cho ta!”

Hứa thị bị đánh đến mức không hiểu gì, muốn cãi lý, nhưng thấy trên đường người đến người đi, chỉ đành ôm mặt tức giận xoay người chạy về hậu viện.

Lão Hầu gia xoay người đi đến trước mặt Liễu Uyển Nhi, thái độ thay đổi 180 độ so với Hứa thị, ân cần như đối với tổ tông, dẫn cả nhà họ vào Hầu phủ.

Sau khi mọi người vào phủ, lão Hầu gia lập tức sai nha hoàn nhóm lò sưởi, người bưng trà bưng trà, người lấy chăn lấy chăn.

Cả phủ trên dưới, nha hoàn tiểu đồng đều bận rộn túi bụi.

Lão Hầu gia tự biết mình có lỗi với con gái quá nhiều, muốn bù đắp cho bà thật tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trước Khi Diệt Môn, Cả Nhà Bia Đỡ Đạn Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook