Trước Khi Diệt Môn, Cả Nhà Bia Đỡ Đạn Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Chương 12: Sừng Của Người Sắp Đội Lên Trời Rồi

Dịch Yên Vân

04/12/2024

Hứa thị quỳ xuống đất tiến lên, kéo góc áo ông, liên tục lắc đầu phủ nhận, nhưng lời nói ra vẫn đại nghịch bất đạo: “Phải, đúng vậy, đều là giả, ta thích ngươi cái gì? Thích ngươi xấu xí? Thích ngươi hôi hám? Thích ngươi cả ngươi toàn mùi già sao?!”

Lão hầu gia tức đến mặt mày tái mét, trước đây Hứa thị nép vào lòng ông, còn nói ông anh dũng vô song, nói bà ta nguyện cả đời làm thiếp thất cho ông.

Thì ra, tất cả đều là giả dối.

Lão hầu gia run rẩy đưa tay bóp cổ Hứa thị: “Ta muốn hưu ngươi, đồ độc phụ lòng lang dạ sói!”

Hứa thị vùng vẫy, thế nào cũng không hiểu, tại sao mình lại nói ra hết những lời thật lòng này, bà ta liều mạng ôm lão hầu gia, khóc lớn: “Đừng hưu ta!”

Lão hầu gia nhìn Hứa thị khóc lóc thảm thiết trước mặt, tay hơi buông lỏng, ai ngờ Hứa thị đột nhiên lại nói: “Đừng hưu ta, tài sản của người ta còn chưa tiêu hết!”

“Tiệm vàng tiệm bạc của người, ta còn chưa lấy hết!”

“Những ngày tháng tốt đẹp của ta còn chưa hưởng thụ đủ! Người sao có thể hưu ta!”

Lời này vừa nói ra, lão hầu gia lập tức không còn chút tình nghĩa nào nữa, tăng thêm lực bóp cổ bà ta.

Liễu Uyển Nhi ôm Trì Chiêu Dao hơi nghiêng người, không muốn để đứa nhỏ nhìn thấy cảnh tượng máu me này.

Làm sao Trì Chiêu Dao có thể bỏ lỡ cảnh náo nhiệt trước mắt, chớp đôi mắt to tròn như quả nho, len lén nhìn qua kẽ tay của mẫu thân.

Mặt Hứa thị tím tái, hơi thở trở nên gấp gáp, những lời ngon ngọt trước đây không nói ra được, chỉ có thể nói ra vài lời thật lòng: “Lão gia, lão gia, ngươi mau buông tay, ngươi không buông tay nữa, ta sẽ chết mất.”



“Ta còn chưa muốn chết, ta còn chưa hưởng thụ đủ phúc của Hầu phủ!”

Bộ râu trắng của lão hầu gia tức đến run lên, tại sao mình lại thích nữ nhân đáng ghét này, hừ!

Thấy Hứa thị sắp tắt thở, một cô gái trẻ mặc váy màu hồng sen sải bước chạy đến: “Phụ thân! Người đang làm gì vậy?! Phụ thân!”

Nàng ta là con gái mà Hứa thị dan díu với người nam nhân khác sinh ra cho lão hầu gia, Liễu Thu Yến, năm nay vừa mới cập kê, bằng tuổi với nhị tỷ nhà họ Trì.

Nói cũng trùng hợp, tân lang của Trì nhị tỷ mấy tháng nay nhân lúc nương tử về nhà mẹ đẻ, dan díu với vị tam tiểu thư của Hầu phủ này.

Hai người còn âm mưu, làm thế nào hại chết chính thất, để Trì Vân Nhi kiệu hoa vào, quan tài ra.

Trong thoại bản mà Trì Chiêu Dao xem, sau khi Trì nhị tỷ bị thích khách làm nhục giết chết, phu quân nàng ta không những không đau lòng, mà còn bán hết của hồi môn của nàng, nắm tiền trong tay, quay đầu cưới vị tam tiểu thư Hầu phủ này.

Cưới thì cưới, còn cùng vị tam tiểu thư này nói xấu Trì nhị tỷ lúc còn sống dan díu với người khác, chết là đáng đời.

Ngay cả người chết cũng không buông tha, đúng là lũ chó chết.

Liễu Thu Yến tức giận nhìn lão hầu gia: “Phụ thân, sao người có thể đối xử với mẫu thân như vậy, dù mẫu thân có sai lầm gì, cũng đã sinh cho người một đứa con gái, sao người có thể nhẫn tâm với bà ấy như vậy.”

Trì Chiêu Dao nghe thấy lời của nàng ta, lửa giận bốc lên, thậm chí còn phát ra tiếng ú ớ oa oa.

[Đúng vậy, đứa con gái mà bà ta dan díu với người khác sinh ra cho người đó, ngoại tổ phụ, sừng của người sắp đội đến trời rồi!]



Lão hầu gia nghe thấy tiếng nói nhỏ phía sau, khuôn mặt vốn đỏ bừng vì tức giận chuyển sang màu xanh tím.

Ông vội vàng hỏi Hứa thị: “Thu Yến không phải con gái ta?!”

Hứa thị ôm lấy lão gia, kinh ngạc đến mức tròng mắt suýt chút nữa rớt ra ngoài, bí mật này ngoài bà ta ra không ai biết, bà ta vội vàng phủ nhận, nhưng lời nói ra lại là:

“Đúng vậy, không phải con gái ngươi.”

Bà ta nghe thấy giọng mình, người run lên, bất an nhìn lão hầu gia: “Lão... lão gia... Thu Yến nó...”

Bà ta muốn nói câu đó là con gái ngươi, nhưng đến miệng lại biến thành: “Thu Yến nó không phải con gái ngươi! Lão già này một tháng không làm được mấy lần, làm sao sinh được con chứ!”

“Sinh được quả trứng thì có!”

“Ngươi nói cái gì?” Lão hầu gia không dám tin vào tai mình.

Chát!

Lão hầu gia run rẩy giơ tay, lại tát Hứa thị một cái thật mạnh: “Tiện nhân!”

Cái tát này còn mạnh hơn hai cái lúc trước, Hứa thị trực tiếp rụng một cái răng, bà ta nhìn cái răng và máu trên mặt đất, hoàn toàn hoảng loạn.

Khuôn mặt từng xinh đẹp, đã sớm méo mó không ra hình dạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Trước Khi Diệt Môn, Cả Nhà Bia Đỡ Đạn Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook