Trước Khi Lưu Đày, Thứ Nữ Pháo Hôi Dọn Sạch Phủ Tướng Quân
Chương 25:
Bát Nguyệt Phù Tô
30/06/2024
Tống Hòa Nhi suy nghĩ một chút, khéo léo từ chối: "Đường này rất gian nan, ngày mai còn không biết phải ăn gì, các vị nương tử cứ giữ lại cho mình đi."
Nói xong nàng liền đi đến bên cạnh Xuân Đệ: "Tứ cô cô, cô đi vào rừng xem có thứ gì có thể ăn được không, ở đây có rất nhiều thương khách qua lại, lỡ như có gì rơi rớt thì sao?"
Xuân Đệ gật đầu, vội vàng kéo Xuân Nhiêu đi vào rừng.
Trương Tú Nga ở bên cạnh, xắn ống quần bắt tôm hùm đất trong vũng bùn, đã bắt được hơn nửa chậu, số này cũng đủ cho năm sáu người ăn.
Tần Tiểu Nương đặt Hoàn ca nhi xuống đất chơi, bản thân cũng xuống bắt, chưa đến một nén nhang, hai chậu tôm hùm đất đã được bắt sống lên bờ.
Mọi người đổ hết nước mang theo bên mình vào một chỗ, bắt đầu rửa sạch bùn đất trên tôm hùm đất.
Một lát sau, Xuân Đệ và Xuân Nhiêu đi tìm vật tư trở về, trên tay cầm đủ loại gia vị: "Trên đường này đúng là có đồ, mặc dù ta không nhận ra hết nhưng ta biết, đây là đồ dùng trong bếp!"
Tống Hòa Nhi cười cười, nhận lấy gia vị trong tay họ: "Tứ cô cô, trong rừng hẳn cũng có gà rừng, hay là chúng ta đi tìm thêm vài quả trứng gà rừng, nấu cho mấy đứa trẻ ăn..."
"Được, chúng ta đi tìm."
Tống Hòa Nhi thành công đuổi hết bọn họ đi, bây giờ mới là thời điểm tốt nhất để nàng trổ tài nấu nướng.
Tống Hòa Nhi lấy ra từ trong không gian một ít dầu hạt cải, sau đó cho vào nồi dầu đun nóng, khi dầu nóng lên, trước tiên cho hành, gừng, tỏi vào, xào thơm rồi cho gia vị vào, đến khi mùi thơm trong nồi dầu liên tục tỏa ra, Tống Hòa Nhi đổ tôm hùm đất vào, bắt đầu xào.
Nhìn tôm hùm đất đã chuyển từ màu đen sang màu đỏ hấp dẫn, Tống Hòa Nhi lại lén lấy ra từ trong không gian một ít nước tương và các loại gia vị khác, đổ vào thêm nước, đun sôi rồi nêm nếm...
Chỉ mất khoảng nửa nén nhang, một đĩa tôm hùm đất cay tê màu sắc đẹp mắt đã hoàn thành.
Tống Hòa Nhi tắt bếp, đậy nắp nồi, chờ những người đi tìm trứng gà rừng về.
"Ngũ tỷ tỷ, tỷ xem chúng ta tìm được gì này!!"
Tống Hòa Nhi theo tiếng nhìn ra sau, thấy Trương Tú Nga và Niệm tỷ nhi mỗi người cầm một con gà rừng, lúc này đang hớn hở đi về phía này.
Tống Hòa Nhi dù thế nào cũng không ngờ, năng lực của Tam thẩm mập này lại mạnh hơn nàng tưởng tượng, đến cả gà rừng cũng bắt được!
Xem ra, người béo vẫn có chỗ tốt!
"Hòa Nhi, gà rừng này hầm canh cho tiểu nương của con uống, chỉ cần uống nó, đảm bảo có sữa!"
Tần Tiểu Nương cười nói: "Hoàn ca nhi rồi cũng phải tập ăn thôi, sữa của ta có bao nhiêu cũng không đủ cho nó ăn!"
Nói xong nàng liền đi đến bên cạnh Xuân Đệ: "Tứ cô cô, cô đi vào rừng xem có thứ gì có thể ăn được không, ở đây có rất nhiều thương khách qua lại, lỡ như có gì rơi rớt thì sao?"
Xuân Đệ gật đầu, vội vàng kéo Xuân Nhiêu đi vào rừng.
Trương Tú Nga ở bên cạnh, xắn ống quần bắt tôm hùm đất trong vũng bùn, đã bắt được hơn nửa chậu, số này cũng đủ cho năm sáu người ăn.
Tần Tiểu Nương đặt Hoàn ca nhi xuống đất chơi, bản thân cũng xuống bắt, chưa đến một nén nhang, hai chậu tôm hùm đất đã được bắt sống lên bờ.
Mọi người đổ hết nước mang theo bên mình vào một chỗ, bắt đầu rửa sạch bùn đất trên tôm hùm đất.
Một lát sau, Xuân Đệ và Xuân Nhiêu đi tìm vật tư trở về, trên tay cầm đủ loại gia vị: "Trên đường này đúng là có đồ, mặc dù ta không nhận ra hết nhưng ta biết, đây là đồ dùng trong bếp!"
Tống Hòa Nhi cười cười, nhận lấy gia vị trong tay họ: "Tứ cô cô, trong rừng hẳn cũng có gà rừng, hay là chúng ta đi tìm thêm vài quả trứng gà rừng, nấu cho mấy đứa trẻ ăn..."
"Được, chúng ta đi tìm."
Tống Hòa Nhi thành công đuổi hết bọn họ đi, bây giờ mới là thời điểm tốt nhất để nàng trổ tài nấu nướng.
Tống Hòa Nhi lấy ra từ trong không gian một ít dầu hạt cải, sau đó cho vào nồi dầu đun nóng, khi dầu nóng lên, trước tiên cho hành, gừng, tỏi vào, xào thơm rồi cho gia vị vào, đến khi mùi thơm trong nồi dầu liên tục tỏa ra, Tống Hòa Nhi đổ tôm hùm đất vào, bắt đầu xào.
Nhìn tôm hùm đất đã chuyển từ màu đen sang màu đỏ hấp dẫn, Tống Hòa Nhi lại lén lấy ra từ trong không gian một ít nước tương và các loại gia vị khác, đổ vào thêm nước, đun sôi rồi nêm nếm...
Chỉ mất khoảng nửa nén nhang, một đĩa tôm hùm đất cay tê màu sắc đẹp mắt đã hoàn thành.
Tống Hòa Nhi tắt bếp, đậy nắp nồi, chờ những người đi tìm trứng gà rừng về.
"Ngũ tỷ tỷ, tỷ xem chúng ta tìm được gì này!!"
Tống Hòa Nhi theo tiếng nhìn ra sau, thấy Trương Tú Nga và Niệm tỷ nhi mỗi người cầm một con gà rừng, lúc này đang hớn hở đi về phía này.
Tống Hòa Nhi dù thế nào cũng không ngờ, năng lực của Tam thẩm mập này lại mạnh hơn nàng tưởng tượng, đến cả gà rừng cũng bắt được!
Xem ra, người béo vẫn có chỗ tốt!
"Hòa Nhi, gà rừng này hầm canh cho tiểu nương của con uống, chỉ cần uống nó, đảm bảo có sữa!"
Tần Tiểu Nương cười nói: "Hoàn ca nhi rồi cũng phải tập ăn thôi, sữa của ta có bao nhiêu cũng không đủ cho nó ăn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.