Trước Khi Lưu Đày, Thứ Nữ Pháo Hôi Dọn Sạch Phủ Tướng Quân

Chương 48:

Bát Nguyệt Phù Tô

30/06/2024

Đầu thuyền này bày một chiếc bàn vuông, góc thuyền còn dựng nồi, lương thực và một ít rau củ thì đều để ở đuôi thuyền, phần giữa có một cái chòi rất lớn, chuyên để cho người nghỉ ngơi.

Cả thuyền chỉ có một người lái đò và chỉ hoạt động ở đuôi thuyền, hoàn toàn bảo vệ được sự riêng tư của mọi người, trừ lúc lấy lương thực có thể gặp mặt, còn thì gần như cả ngày sẽ không có bất kỳ giao tiếp nào.

Tống Hòa Nhi trước tiên đun một ấm nước nóng, sau đó cho thêm một ít muối tinh vào, lại dùng chậu lấy nước sông, pha vào nhau, tắm nước nóng cho Hoàn ca nhi.

Xuân Đệ nhìn những gợn sóng trên mặt nước, chìm vào suy tư: "Ngươi nói xem ở đây có tôm không?"

Trương Tú Nga lắc đầu: "Không đâu, tôm nhỏ sao lại nổi ở chỗ nước nông như vậy?"

"Tam tẩu, tôm nhỏ chính là hoạt động ở tầng nước nông!"

"Thật sao?"

Tần Tiểu Nương cười cười: "Đúng vậy."

Xuân Đệ mượn người lái đò một cái vợt, nằm sấp ở mép thuyền, bắt đầu vớt tôm nhỏ trong sông.

Không lâu sau, quả nhiên vớt được một chậu nhỏ, tuy không nhiều lắm nhưng cũng có thể coi là một món ăn!

Tôm là do chính họ vớt được, không tính tiền, những thứ còn lại cần phải trả tiền cho người lái đò, chẳng hạn như bánh cuốn bột mì trắng và một ít cải dầu.



Người không ăn rau thì sẽ không có dinh dưỡng, đặc biệt là trẻ em đang trong độ tuổi phát triển.

Vì vậy, gánh nặng nấu nướng rơi vào đầu Trương Tú Nga và vợ Lý Cường, mặc dù nguyên liệu đơn giản nhưng cũng tốt hơn những ngày ở chốn hoang vu, ít nhất bây giờ vẫn có thể dùng nước tương và muối tinh.

Đến chập tối, thuyền đã cách bến tàu vừa rồi rất xa, trên bàn cũng bày hai món ăn nhỏ và một ít bánh tráng.

Mọi người cũng đã lâu không được ăn bánh bao làm bằng bột mì trắng, hôm nay hảo không dễ dàng nhìn thấy, vậy mà đều có chút không nỡ ăn.

Vợ Túc Ngọc nhìn nhìn bánh tráng trong tay, có chút do dự: "Hay là ta để dành đến mai ăn..."

Tống Hòa Nhi cắt ngang lời bà ta: "Ngày mai có cách của ngày mai, không thể mãi để bụng đói mà lo cho cuộc sống sau này được."

Vợ Túc Ngọc thở dài, đưa bánh bao vào miệng cắn một miếng, hương vị thơm ngọt tràn vào dạ dày, lập tức kích thích sự thèm ăn...

"Rời khỏi phủ tướng quân lâu như vậy, ta đã sớm quên mất mùi vị của bánh bao này rồi."

Trương Tú Nga cười cười: "Chỉ cần chúng ta đồng lòng, trên đường nhất định có thể kiếm được tiền, ta có sức lực, đợi đến bến tàu tiếp theo, ta sẽ đi khuân vác, có thể kiếm được chút nào hay chút đó, chỉ cần mất nửa ngày công là được."

"Đúng vậy, tranh thủ lúc này còn có việc để làm, dù sao cũng phải kiếm được chút bạc, chúng ta là người lớn không ăn không uống cũng có thể chịu được nhưng trẻ con thì không được." Vợ Lý Cường ở bên cạnh phụ họa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trước Khi Lưu Đày, Thứ Nữ Pháo Hôi Dọn Sạch Phủ Tướng Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook