Chương 2: Giấy Thỏa Thuận Ly Hôn
Cáp Tử Phi Thăng
25/08/2024
Năm nay Tổng giám đốc Phó mới ba mươi hai tuổi, trong số các ông chủ kinh doanh, anh được xem là khá trẻ. Nhưng ngày thường lại mang phong thái của một cán bộ lão thành.
Không hút thuốc, ít uống rượu, đi họp ở đâu cũng thường là cốc thủy tinh, nước trà. Mỗi sáng đều dậy sớm tập thể dục, vì vậy vóc dáng của anh được duy trì rất tốt, ngoài những buổi tiệc xã giao cần thiết, thì đều về nhà cùng vợ.
Hoàng Du chưa bao giờ thấy anh mang dáng vẻ chán chường như vậy.
Mặc dù trong đầu đã lóe lên vô số suy đoán nhưng Hoàng Du không biểu lộ ra ngoài, chỉ gọi một tiếng: "Tổng giám đốc Phó."
Cuối cùng, điếu thuốc dường như dính trên môi người đàn ông cũng động đậy, Phó Thời run nhẹ, tàn thuốc rơi lả tả xuống quần áo của anh.
Điểu này khiến Hoàng Du không thể tin được, đây thật sự là ông chủ có tình hơi sạch sẽ của anh ấy sao?
Một lúc lâu sau, dường như cuối Phó Thời cùng cũng hoàn hồn, đưa điếu thuốc ra xa một chút, chỉ vào mấy tờ giấy trên bàn nói: "Xem thử đi."
Giọng nói hơi khàn.
Hoàng Du vừa cúi người xuống, lại nghe anh nói: "Ngồi đi."
Vì vậy, anh ấy chuyển sang ngồi xuống rồi mới cầm lấy tờ giấy trên bàn.
Mấy chữ "Giấy thỏa thuận ly hôn" đập vào mắt anh ấy đầu tiên khiến anh ấy bỗng nhiên tối sầm mặt, dụi dụi mắt nhìn lại lần nữa, không sai, đây là giấy thỏa thuận ly hôn.
Hoàng Du nuốt nước bọt.
Cả công ty không ai là không biết Tổng giám đốc Phó yêu vợ mình đến mức nào.
"Đàn ông có tiền thì sẽ thay đổi" gần như là nhận thức chung của mọi người, những người giàu có mà Hoàng Du quen biết, không có mấy người giữ mình trong sạch, chỉ có Tổng giám đốc Phó là ngoại lệ, không phải là diễn trò, ai cũng thấy được tình cảm của hai vợ chồng họ rất tốt.
Làm sao lại âm thầm đi đến bước ly hôn thế này?
Hoàng Du gần như ngay lập tức lật sang trang thứ hai.
Trong khi anh ấy đọc, Phó Thời vẫn tiếp tục hút thuốc ở đó, không thúc giục, không nói một lời nào.
Cho đến khi anh ấy đọc xong.
Tờ giấy trong tay đã trở lại trang đầu tiên với mấy chữ "Giấy thỏa thuận ly hôn". Hoàng Du một lần nữa đẩy kính, mặc dù lúc này trong lòng có muôn vàn suy nghĩ, anh ấy vẫn dựa vào trách nhiệm của mình, trước tiên nắm bắt trọng điểm.
"Tổng giám đốc Phó, nếu muốn ly hôn theo các điều khoản trên này, tôi nghĩ chúng ta nên để bộ phận pháp lý của công ty xử lý sẽ tốt hơn."
Không hút thuốc, ít uống rượu, đi họp ở đâu cũng thường là cốc thủy tinh, nước trà. Mỗi sáng đều dậy sớm tập thể dục, vì vậy vóc dáng của anh được duy trì rất tốt, ngoài những buổi tiệc xã giao cần thiết, thì đều về nhà cùng vợ.
Hoàng Du chưa bao giờ thấy anh mang dáng vẻ chán chường như vậy.
Mặc dù trong đầu đã lóe lên vô số suy đoán nhưng Hoàng Du không biểu lộ ra ngoài, chỉ gọi một tiếng: "Tổng giám đốc Phó."
Cuối cùng, điếu thuốc dường như dính trên môi người đàn ông cũng động đậy, Phó Thời run nhẹ, tàn thuốc rơi lả tả xuống quần áo của anh.
Điểu này khiến Hoàng Du không thể tin được, đây thật sự là ông chủ có tình hơi sạch sẽ của anh ấy sao?
Một lúc lâu sau, dường như cuối Phó Thời cùng cũng hoàn hồn, đưa điếu thuốc ra xa một chút, chỉ vào mấy tờ giấy trên bàn nói: "Xem thử đi."
Giọng nói hơi khàn.
Hoàng Du vừa cúi người xuống, lại nghe anh nói: "Ngồi đi."
Vì vậy, anh ấy chuyển sang ngồi xuống rồi mới cầm lấy tờ giấy trên bàn.
Mấy chữ "Giấy thỏa thuận ly hôn" đập vào mắt anh ấy đầu tiên khiến anh ấy bỗng nhiên tối sầm mặt, dụi dụi mắt nhìn lại lần nữa, không sai, đây là giấy thỏa thuận ly hôn.
Hoàng Du nuốt nước bọt.
Cả công ty không ai là không biết Tổng giám đốc Phó yêu vợ mình đến mức nào.
"Đàn ông có tiền thì sẽ thay đổi" gần như là nhận thức chung của mọi người, những người giàu có mà Hoàng Du quen biết, không có mấy người giữ mình trong sạch, chỉ có Tổng giám đốc Phó là ngoại lệ, không phải là diễn trò, ai cũng thấy được tình cảm của hai vợ chồng họ rất tốt.
Làm sao lại âm thầm đi đến bước ly hôn thế này?
Hoàng Du gần như ngay lập tức lật sang trang thứ hai.
Trong khi anh ấy đọc, Phó Thời vẫn tiếp tục hút thuốc ở đó, không thúc giục, không nói một lời nào.
Cho đến khi anh ấy đọc xong.
Tờ giấy trong tay đã trở lại trang đầu tiên với mấy chữ "Giấy thỏa thuận ly hôn". Hoàng Du một lần nữa đẩy kính, mặc dù lúc này trong lòng có muôn vàn suy nghĩ, anh ấy vẫn dựa vào trách nhiệm của mình, trước tiên nắm bắt trọng điểm.
"Tổng giám đốc Phó, nếu muốn ly hôn theo các điều khoản trên này, tôi nghĩ chúng ta nên để bộ phận pháp lý của công ty xử lý sẽ tốt hơn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.