Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Chương 102: Âm thầm ghét bỏ

Nhập Loạn

27/11/2020

Sau khi biết thân phận của bạn trai, Khương Hành liền lập tức đi tìm kiếm thông tin về gia đình nhà bọn họ, biết ba anh cưới ba người vợ, cuộc hôn nhân thứ nhất lấy li hôn chấm dứt, lần thứ hai kết thúc khi mẹ của Lý Quân qua đời, lại lần nữa khôi phục cuộc sống độc thân, lần thứ ba vẫn luôn kéo dài tới tận bây giờ.

Người vợ thứ ba của Lý phú hào cũng là người trong giới giải trí, còn là một vị ảnh hậu, bà cũng không coi là gả vào hào môn, gia thế của bà cũng rất được, nhà mẹ đẻ thuộc giới chính trị, chỉ là vì sở thích mà bà lựa chọn điện ảnh, trong giới từ trước đến giờ vẫn giữ mình trong sạch, luôn có danh tiếng không tồi, sau khi kết hôn vẫn luôn ở nhà giúp chồng dạy con, làm người cực kỳ khiêm tốn.

Trước mắt, nàng vì Lý phú hào, cũng chính là ba của Lý Quân sinh một đứa con trai.

Mà nay, con trai vị ảnh hậu này liền xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Lý Quân vội vàng tiếp được thiếu niên khoảng 10 tuổi chạy như bay tới đây.

Năm Lý Quân 15 tuổi, ba anh cưới vị ảnh hậu này, mà người em trai này được sinh ra vào năm thứ hai sau khi bọn họ kết hôn.

Có lẽ là người nhà bọn họ đều không phải dạng tính toán chi li, bốn anh em, đến từ ba người mẹ khác nhau, lại ở chung cực kỳ hài hòa, tình cảm đều rất không tồi.

Anh cả và anh hai yêu thương Lý Quân, mà Lý Quân cũng rất thích con khỉ nhỏ cơ hồ muốn đu lên người anh trước mắt này.

Đối với việc người nhà lại lần nữa xuất hiện, Lý Quân đã có thể thản nhiên tiếp nhận rồi, hai người anh trai đến đều là trải đường cho mấy vị tới sau, xem ra kế hoạch muốn tới khách sạn chắc chắn là ba anh nói ra.

Lý Quân ước lượng thể trọng của con khỉ nhỏ: "Em dạo này không ăn uống đàng hoàng đúng không?"

Con khỉ nhỏ tên thật là Lý Diệu, là người nói nhiều, đặc biệt là khi đối diện Lý Quân: "Không phải đâu, ở trường em ăn rất là nhiều, ba nói em không béo là vì lượng vận động của em khá lớn, gần đây em đang học tán đả, anh ba, không phải lúc trước anh đã dạy em sao, huấn luyện viên nói em rất có thiên phú, về sau không chừng có thể lấy giải quán quân thế giới cho đất nước!"

Lý Quân vỗ vỗ bờ vai nhỏ của nhóc: "Em có thể, nhiều ngày không gặp, khiến anh lau mắt mà nhìn."

Lý Diệu nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng hỏi Lý Quân:"Anh cả và anh hai ở đây không?"

Lý Quân: "Không ở, đi về rồi."

Con khỉ nhỏ này nghịch thì có nghịch, chỉ sợ anh hai nghiêm mặt, anh cả dốc hết sức trêu chọc nhóc, khiến nhóc tức giận mới buông tha cho nhóc, mỗi lần đến cuối cùng đều chạy tới chỗ Lý Quân khóc lóc kể lể, chỉ thích dính lấy anh, ngay cả mẹ nhóc cũng nói chỉ cần có Lý Quân ở, ba mẹ nhóc đều phải tránh sang một bên.

Quan hệ của Lý Quân và Lý Diệu rất không tồi, chủ yếu là đứa nhỏ thích người anh trai này của nhóc.

Nói ngắn lại, Lý Quân còn rất khiến trẻ con và động vật nhỏ yêu thích.

Có đôi khi ba anh lại nhìn anh chằm chằm, sau đó nói cho anh: Con và mẹ con rất giống nhau, hai người đều có tính cách rất ôn hòa.

Lý Quân suy nghĩ một chút, ngoại trừ thời kỳ tuổi nổi loạn, những lúc khác bản thân rất ôn hòa, cũng không sai, chỉ cần không tới mức cần phải tức giận, tính tình anh vẫn rất là tốt.

Một người phụ nữ xinh đẹp từ chỗ rẽ đi tới đây, bên người còn đi theo một người đàn ông thành đạt hơi phát tướng, hai người tay nắm tay, thân mật rất tự nhiên, người phụ nữ xinh đẹp vẫy vẫy tay với Lý Quân, người đàn ông bên người bà trên mặt treo đầy ý cười, chỉ là khi nhìn thấy Khương Hành bên cạnh Lý Quân, tươi cười có chút thu liễm.

Lý Quân gọi: "Dì Dao, ba."

Khương Hành đã bắt đầu dại ra, buổi sáng hắn cư nhiên thần đoán, có thể đem lời nói ra thu lại hay không, hắn không muốn nhanh như vậy gặp mặt tất cả người nhà của Lý Quân đâu!



Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, anh cả và anh hai gần gần tuổi, nói chuyện cũng không có gì chướng ngại, nhưng vị này thì không được, vị này chính là ba của Lý Quân, bọn họ có sự khác nhau, hắn không hiểu biết tính cách đối phương, không biết có ở chung được không, thật khẩn trương, tay chân cũng không biết phải đặt ở chỗ nào.

Khương Hành nhỏ giọng kéo kéo góc áo của Lý Quân: "Tiểu Quân, anh....."

Lý Quân trực tiếp nắm lấy tay hắn, đi lên trước: "Ba, giới thiệu với ba, đây là Khương Hành, Khương lão sư, còn đây là ba em."

Tưởng Dao cho ba Lý một ánh mắt, sau đó hắn vươn tay về phía Khương Hành, Khương Hành lập tức hiểu ý bắt tay với nhân vật thường xuyên xuất hiện trên bản tin thời sự này, đây quả thực là cái bắt tay thế kỷ, là cái nắm tay cực kỳ quan trọng trong bước ngoặt cuộc đời của Khương Hành.

Điều này chứng tỏ ba Lý thừa nhận hắn, có phải không nhỉ!

Mặc kệ thế nào, trước cứ cho là như vậy đi.

Khương Hành nỗ lực bảo trì trấn định ngoài mặt, kỳ thực chân hắn còn đang run lên nhè nhẹ, quá đột ngột!

Khương Hành trấn định nói: "Chú Lý, chào chú, ngưỡng mộ đã lâu."

Ba Lý, tên thật là Lý Cẩm, ông cười cười với Khương Hành, hơn nữa vỗ vỗ cánh tay hắn: "Chàng trai, rất tinh thần."

Khương Hành nỗ lực ngẩng đầu ưỡn ngực, khiến bản thân có vẻ càng tinh thần hơn.

Lý Quân biết Khương Hành cũng không quá am hiểu giao tiếp với trưởng bối, liền nói: "Ba, sao mọi người lại tới thế, trước vào nhà đi, trời sắp mưa rồi, chúng con còn phải đi mua chút đồ vật nữa."

Lý Cẩm nói: "Mua cái gì, để trợ lý mua giúp con."

Lý Quân nhỏ giọng nhắc nhở ông: "Chúng con đang thu chương trình đấy."

Lý Cẩm: "Ba là khách nhân, con không phải trước tiên nên tiếp đãi chúng ta sao?"

Lý Quân: "Đương nhiên, ưu tiên khách nhân."

Khương Hành đúng lúc nói: "Chú Lý, mời mọi người vào."

Hà Uyển Tinh, Lương Chỉ Duyên, Đồng Hạo Văn ba người ở phía sau nghe được thanh âm sắp ngất đi rồi!

Hai vị này tuyệt đối quen mắt, tuy không thường thấy, nhưng cũng đã nhìn qua ảnh chụp, hơn nữa giống như đúc như trong ảnh chụp phỏng vấn, đều không có điểm gì đặc biệt thay đổi.

Tưởng ảnh hậu tuy kết hôn sinh con, nhưng ngoại hình bảo dưỡng rất tốt, khí chất dịu dàng, vẫn còn phong vận, bà 33 tuổi gả cho Lý Cẩm, 35 tuổi sinh Lý Diệu, trải qua 10 năm, hiện tại mới chỉ 45 tuổi, nửa điểm cũng không nhìn ra tuổi của bà, mặt mày đều là ý cười, nhìn không ra vẻ khổ sầu gì cả, là trạng thái tinh thần của một người phụ nữ hạnh phúc mới có.

Lý Cẩm kéo tay vợ vào nhà, con khỉ nhỏ đã vọt vào khách sạn trước tiên, nhìn thấy phía trước có con vịt nhỏ, lập tức tiến lên ngồi xổm trước mặt nó, Hạt Cát nhìn nhóc một cái, liền xoay cái mông rời đi, Khương Hành cảm thấy rất vui mừng!

Tổ tiết mục đã nhanh chóng chuẩn bị tốt trà nước cho khách nhân mới tới, cũng không cần Lý Quân đun, bọn họ lập tức đã đun sôi nước rồi.

Khương Hành:......

Tổ tiết mục còn giống người phải gả đi hơn cả hắn, không phải, giống người sắp kết hôn với thiếu gia nhà giàu!



Lý Quân cũng rất thích động tác nhanh nhẹn của tổ tiết mục, chỉ cần trực tiếp ngồi vào vị trí của mình pha trà cho ba anh là được.

Quan hệ của Lý Quân với người trong nhà đều không tệ: "Ba, trước lại đây uống ly trà đã, mọi người đi gì tới đây thế?"

Lý Diệu trẻ con vô tư nói: "Ngồi máy bay nhà chúng ta tới, vốn định mang theo Ấm Trà và Nắp Bình theo, nhưng ba không cho."

Một câu tiết lộ hết của cải trong nhà, Lý gia bọn họ sạch sẽ sinh ra đứa nhỏ thành thật, sau khi chương trình phát sóng, nhân dân cả nước đều biết nhà bọn họ có máy bay riêng.

Lý Quân tự nhiên rời đi đề tài: "Ấm Trà và Nắp Bình lớn tuổi rồi, không thích hợp ngồi máy bay."

Khương Hành nghe không hiểu: "Ấm Trà và Nắp Bình?"

Tưởng Dao giải thích cho bọn hắn: "Là hai con mèo nhà chúng ta, là quà sinh nhật ba tuổi của Lý Ngạn tặng cho Diệu Diệu, hiện tại cũng 8 tuổi rồi."

Khương Hành: "Ồ, thì ra nhà các vị cũng nuôi mèo."

Lý Quân nói: "Hồi em học đại học nhìn thấy mèo hoang liền mang về cho anh hai em nuôi, nhưng mà, anh ấy đều để người chăm sóc, sau này có thể mang anh đi tới nhà anh ấy nuôi mèo, rất là đẹp."

Lý Cẩm nói: "Các con một đám đều không làm việc đàng hoàng."

Tưởng Dao cười cười: "Lão Lý lời này của anh không đúng rồi, mỗi lần ra ngoài, anh gọi điện thoại về nhà hỏi thăm nhiều nhất là Ấm Trà và Nắp Bình, bọn em đều xếp phía sau."

Lý Cẩm không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị bà xã xé rách vỏ bọc, cúi đầu uống trà, làm bộ không nghe thấy.

Khương Hành cảm thấy Lý phú hào hình như không quá giống với trong suy nghĩ của hắn, tính cách của Lý Ngạn có chút giống ông, nhưng còn Lý Quân thì không giống cho lắm.

Ba người Hà Uyển Tinh, Lương Chỉ Duyên, Đồng Hạo Văn khiêm tốn ngồi một bên, sau khi Lý Quân lễ phép giới thiệu qua với bọn họ, liền không nhắc tới nữa.

Như vậy cũng tốt, an toàn!

Lý Diệu đúng là lứa tuổi chó ghét mèo chê, ngồi trong phòng không được, liền muốn lôi kéo Lý Quân đi ra ngoài chơi, Lý Cẩm lúc này mới mang theo Tưởng Dao đi lên tầng nghỉ ngơi trước, đừng thấy Lý Cẩm tinh thần rất tốt, nhưng ông cũng hơn 60 rồi, còn bôn ba tới nơi này, là thật sự yêu thương Lý Quân.

Khương Hành chân chính ý thức được tất cả người nhà họ Lý đều chiều Lý Quân, nếu hắn dám đối xử không tốt với Lý Quân, có lẽ ngày hôm sau liền thi cốt vô tồn, nghĩ tới những ngày sau này của mình, cũng chỉ có thể ôm đùi lớn của Tiểu Quân nhà hắn qua ngày, không có nếu như, bọn họ sẽ cực kỳ hạnh phúc!

Chỉ là hiện tại hắn gặp phải một rắc rối, đứa nhỏ Lý Diệu này có chút nghịch ngợm, đang nâng Hạt Cát không tình nguyện cẩn thận nhìn kỹ.

Lý Diệu: "Thì ra chân vịt có hình dạng như thế này nha?"

Hạt Cát: "Cạc cạc cạc!"

Hạt cát: "Cạc cạc cạc!" Cứu ta! Cứu ta a!

Khương Hành giống như nhìn thấy bản thân không được động vật nhỏ hoan nghênh, trong lòng âm thầm sinh ra một chút cảm xúc ghét bỏ với Lý Diệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook