Chương 88: Linh khí uống từ núi Côn Lôn!
Ngữ Tiếu Lan San
07/07/2020
Gió mùa hè yên tĩnh.
Lâm Thủ Mặc mới chuyển đến Cẩm Thành không bao lâu, đã thêm mười bảy mười tám bồn hoa ở ban công, ngoài ra còn thêm một ghế nằm lớn, dì Khương cũng phơi quần áo bên ngoài, thoạt nhìn phi thường đầy sức sống, một mảnh tươi tốt. Những lúc không bận, ông sẽ ngồi trong hoa viên mini này uống trà, vô cùng thoải mái.
Lâm Cạnh cầm một cái ghế ngồi bên cạnh ông: “Ba.”
“Hôm nay không đi tìm Tiểu Tinh?” Lâm Thủ Mặc đưa qua một ly trà, “Thử xem, trà mao tiêm (1) mới vừa mua.”
“Con không uống ạ.” Lâm Cạnh dựa sát vào, “Ba, con lại nhìn thấy yêu quái.”
Lâm Thủ Mặc lập tức hạ giọng: “Thiệt hay giả, ngàn vạn lần đừng để cho mẹ con biết, bằng không mẹ con lại muốn mắng chúng ta không đủ chủ nghĩa duy vật (2).”
“Thật ạ.” Lâm Cạnh nói, “Trong tiểu khu có một cây cỏ chạy tới chay lui trên thảm cỏ, bọn con còn chào hỏi.”
Lâm Thủ Mặc vừa nghe liền kinh ngạc, bởi vì ông tuy rằng cảm thấy mình có huyết thống với Mao Sơn đạo sĩ (3), nhưng cũng chỉ dừng lại ngẫu nhiên nhìn thấy hiện tượng siêu nhiên, còn xa mới đạt được trình độ cao cấp như nói hai câu, phản ứng đầu tiên chính là thử độ ấm trán con trai, xem cậu có phải nóng mà choáng hay không.
Tiểu Lâm biểu hiện biểu tình thất vọng “Chẳng lẽ cả ba cũng không tin con sao, chúng ta chẳng lẽ không phải cũng một quốc gia sao”.
Lão Lâm lập tức xin lỗi, ba thật sự lo lắng cho con, tới, nói chuyện cây cỏ kia đi.
Nghĩ đến năng lực tiếp thu của ba, Lâm Cạnh lần này tự biên chuyện cũng tương đối đơn giản, chính là một câu say hi tiểu thảo, một câu say good bye tiểu thảo, cũng không có xuất hiện đại yêu quái hung tàn. Sau khi nói xong, cậu lại tích cực chia sẽ góc độ với cho Lâm Thủ Mặc “Ba, ba cảm thấy có khả năng, kỳ thật chúng ta cũng là yêu quái hay không?”
Lâm Thủ Mặc buông chén trà: “Hả?”
Lâm Cạnh đáy mắt tràn ngập chờ mong.
Lâm Thủ Mặc kỳ thật cũng không để ý đến chuyện nói với cậu một chút chuyện về yêu quái, nhưng rất nhanh lại ý thức đến chuyện khác, con trai đã chuẩn bị lên lớp 12, lớp 12 rất quan trọng, cần phải hết sức chuyên chú học tập, tuyệt đối không thể trầm mê vào yêu tinh quỷ quái.
Vì thế nghiêm túc giáo dục: “Chúng ta sao có thể là yêu quái, đây là suy nghĩ vớ vẩn nào, con nhất định là do gần đây học tập quá mệt mỏi, áp lực quá lớn, công năng thần kinhhỗn loạn, cho nên mới liên tiếp sinh ra ảo giác, thậm chí còn thấy được cây cỏ biết đi. Như vậy đi, bắt đầu từ ngày mai, để dì Khương làm ít đồ ăn dầu mỡ nhiều cay, chuẩn bị thêm nhiều trái cây rau dưa nhiều dinh dưỡng, cả con cũng phải bảo trì tâm tình thoải mái, ngủ sớm dậy sớm, tránh thức đêm.”
“……”
Thực vật Tiểu Lâm cảm thấy, bản thân quả thật đã sắp bị lời dặn dò của bác sĩ làm cho thần kinh không còn ổn định.
Nhưng trước khi cậu về phòng ngủ, vẫn cảnh cáo theo chủ nghĩa nhân đạo:“Ồ đúng rồi, mẹ con đã phát hiện quỹ đen của ba.”
Lão Lâm trung niên!
Không vui!
……
Trấn thủ thần thụ lại mời Lâm Cạnh cùng Quý Tinh Lăng đến thôn trang yêu quái lần nữa, hơn nữa còn nhiệt tình giới thiệu một cái hố mới.
Nó được đào riêng cho cây long huyết thụ, bên trong hố rót đầy linh khí thuần khiết từ Côn Luân, tiên khí lượn lờ. Nhưng cũng bởi vì đó là cái hố mới, cho nên đất bên trong hố vẫn còn ẩm ướt, một số con bọ cánh cứng cùng con giun đang bò xung quanh, thoạt nhìn rất có sức sống dị thường bắn ra bốn phía.
Lâm Cạnh: “……”
Đại thụ gia gia vui tươi hớn hở vỗ vỗ bờ vai của cậu, cổ vũ: “Nhóc con, đi vào thử xem.”
Một con con rết bảy máu bám vào bên góc hố vặn vẹo, lông tơ cả người của Tiểu Lâm khiết phích đều dựng lên, đầy mặt chứ là tam chữ to với hố mới —— cháu một chút cũng không muốn đi vào! Hoàn toàn không muốn bởi vì để xác minh thân phận long huyết thụ mà vào, cho dù với cái hố hạng nhất này vẫn kháng cự như cũ.
Trấn thủ thần thụ bị làm cho hồ đồ, bởi vì tuy rằng ông đã chăm sóc rất nhiều cây non, nhưng long huyết thụ vẫn chỉ là lần đầu, không có kinh nghiệm, vì thế buồn bực suy nghĩ, chẳng lẽ trên thế giới còn có thực vật không thích linh khí Côn Luân.
Quý Tinh Lăng tương đối hiểu, ở bên cạnh thuận miệng giải thích: “Ồ, cậu ấy chê hố ông dơ.”
Trấn thủ thần thụ: “……”
Lâm Cạnh: “……”
Đại thụ gia gia lo lắng sốt ruột, chống cây gậy giáo dục tiểu cây non, cháu như vậy không được, thực vật phải hấp thu dinh dưỡng từ đất, cho dù là long huyết thụ cũng không ngoại lệ, nếu không 80% sẽ bị suy dinh dưỡng.
Thầy giáo Tiểu Lâm suy nghĩ một lúc, vẫn không muốn bước vào hố, đứng bên cạnh vành hố sờ linh khí, đi vào thì thật sự không được, vì thế theo lý cố gắng: “Nhưng ba cháu cũng không bước vào hố.”
“Đó không giống, ba cháu còn là một hạt giống chưa nảy mầm.”
“……”
Quý Tinh Lăng ôm bả vai Lâm Cạnh, trong miệng nhai kẹo cao su, không đem chuyện này trở thành chuyện quan trọng:“Không muốn đứng thì đừng đứng, sau khi về để tôi hỏi ba xem có thể làm cho cậu linh khí uống không, không phải chỉ để bổ sung chất dinh dưỡng sao, tôi cảm thấy khả năng cũng không khác lắm.”
“Ừ ừ.”
Trấn thủ thần thụ trơ mắt nhìn Kỳ Lân nhãi con mang cây non long huyết thụ đi.
Người trẻ tuổi bây giờ a!
Đều có thể làm cho mình tức đến mức huyết áp tăng cao.
Cuối cùng đại thụ gia gia đành phải tặng một hòm linh khí uống từ Côn Luân đến phòng 1302 của Giang Ngạn Thư Uyển, để người nào đó không nghe lời bổ sung dinh dưỡng. Yêu quái chuyển phát nhanh đạp chiếc xe ba bánh nhỏ, nho nhã lễ độ mà gõ gõ cửa sổ: ” Xin cháo ngài, xin vui lòng nhận thẻ yêu quái…… À đúng rồi, nếu ngài còn chưa xử lí được các thẻ yêu quái thì có thể đăng ký với tôi!”
Chuyện phát nhanh mặc nguyên bộ màu vàng trước khi đi lại nhắc lại rằng công ty đãm nhận tất cả con người lẫn yêu quái, hay nhân yêu…… Dù sao phạm vi rất rộng lớn, tất cả các loại kinh doanh, thời khắc nào cũng không quên đào góc tường của SF, rất là cẩn trọng.
Lâm Cạnh trong cuộc đời lần đầu tiên dùng tiền của yêu quái —— Thương Vi vừa mới cho cậu mười đồng, cảm thấy vừa mới lạ vừa hưng phấn, sau khi mở hòm chuyển phát nhanh tới hỏi Quý Tinh Lăng: “Đây là rượu sao? Có chút giống rượu chanh.”
“Là thức uống bảo vệ sức khỏe sản xuất từ núi Côn Luân, thực vật hệ.” Quý Tinh Lăng nhìn bản hướng dẫn, “Tương tự như dịch dinh dưỡng của con người, nếu cậu cảm thấy mệt mỏi thì có thể uống một lọ, phía trên nói một tháng nhiều nhất phải bổ sung một lần.”
Một thực vật khá ngầu được in trên lọ, giương nanh múa vuốt, thoạt nhìn vừa dữ vừa to vừa che trời, thực phù hợp với nhu cầu ngày càng tăng trường của vị thành niên. Lọ nước này trông có vẻ trân quý, Lâm Cạnh hôm sau còn cố ý tặng hai bình cho Cát Hạo, đây là người bạn duy nhất bây giờ của cậu, mọi người nên cùng chia sẻ linh khí đúng chứ.
Nghĩ hè lớp 11 lên lớp 12 ngắn đến mức làm lòng người giận sôi, cảm giác ngày hôm qua chỉ mới kiểm tra cuối kỳ, đảo mắt đã phải khai giảng. Nhóm lớp trên WeChat ai oán vui vẻ lớp 11 đã một đi không trở lại, lại thương lượng có muốn đi ra ngoài xỏa một lần cuối hay không, xem như là điên cuồng trước tháng ngày tận thế.
Quý Tinh Lăng cảm thấy bọn họ nói quá nhiều, cái gì gọi là tận thế, lớp 12 không phải tận thế của Tinh ca, mà là hành trình mới tràn ngập hi vọng cùng nhiệt huyết!
Lâm Cạnh bị thiếu niên tích cực hướng về phía trước như vậy làm cho sốc:“Vậy ngày mai cậu có muốn đi ăn thịt nướng không?”
“Lười đi.” Quý Tinh Lăng nằm xuống giường, lất sách từ đơn trong tay, “Bất quá cậu muốn đi sao, cậu muốn đi thì nói, tôi sao cũng được.”
“Tôi cũng không đi.” Lâm Cạnh nói, “Đã đồng ý đi mua sắm với mẹ tôi, có Hồ hình như cũng đi.”
“Hả?” Đại thiếu gia ngồi dậy, cảnh giác, “Vì sao tôi không biết chuyện này?”
“Bởi vì cô Hồ nói cậu cực kì ghét đi dạo phố.”
“Tôi không ghét.”
Có thầy giáo Tiểu Lâm liền không ghét, có thầy giáo Tiểu Lâm liền tràn ngập lạc thú!
Đại thiếu gia nói là làm, vì phòng ngừa bị vô tình vứt bỏ, trở thành trẻ em lưu lạc, hắn còn cố ý đặt đồng hồ báo thức lúc 8 giờ, tinh thần phấn chấn đi qua đi lại trong nhà.
Hồ Mị Mị nhìn hắn đi đến chóng cả mặt:“Con rốt cuộc đang phấn khích cái gì?”
Quý Tinh Lăng tận lực biểu hiện thật nhẹ như mây gió”“Mẹ sẽ đi mua sắm sao?”
“Cô Thương muốn đi mua vài đồ vụn vặt trong nhà, cho nên mẹ cũng đi với cô ấy.”
“Cho con đi theo với, con ở nhà buồn sắp chết.”
Mua sắm rất tốt! Cùng thầy giáo Tiểu Lâm cùng nhau đi mua sắm, đây là bắt đầu cuộc sống mới mỹ diệu gì, cho dù bây giờ còn chưa thể mua cũng không sao, có thể diễn tập trước.
Không sai! Tinh ca chính là một thiếu niên mười bảy tuổi mưu tính sâu xa như vậy!
Vì thế hai nhà, hơn nữa thêm Khương Phân Phương, mọi người cùng vui vẻ đi dạo mua sắm.
Quý Minh Lãng gần đây vẫn luôn tăng ca, Lâm Thủ Mặc cũng thế, cuối tuần có hai cuộc phẫu thuật, buổi chiều 3 4 giờ mới về nhà.
Lão Lâm: Buổi tối về nhà ăn cơm không?
Tiểu Lâm: Không được, bọn con muốn đi ăn bò bít tết đặc biệt nổi tiếng!
Lão Lâm cầm điện thoại mong đợi nửa ngày, cũng không chờ được lời mời đi ăn bò bít tết của con trai, đành phải chua mà trả lời một tiếng: Ồ
Sinh hoạt của nam nhân trung niên chính là phiền muộn, cô độc, tĩnh mịch như vậy.
Lâm Thủ Mặc nheo mắt ngồi trên sô pha một lúc, mới đứng lên chậm rì rì đi tắm, lại đến phòng bếp tự làm cho mình hai miếng bò bít tết, cũng là nhãn hiệu đặc biệt nổi tiếng từ siêu thị. Ông chuẩn bị lấy bánh Tiramisu, cho nên đơn phương đi tìm bánh quy Tiểu Lâm thích, lại thuận tay đảo qua đảo lại hộp đồ ăn vặt của cậu, kết quả đổ xuống khá nhiều lọ nước —— bản hướng dẫn đã sớm bị Quý Tinh Lăng ném, chỉ còn lại đóng gọi cực kì giống rượu.
Lâm Thủ Mặc nhíu mày, ông hoàn toàn không ủng hộ việc tiếp xúc với cồn của thiếu niên, cho dù thức uống chỉ có 3% độ này cũng không được, vì thế toàn bộ cất đến phòng khách, bản thân cũng nếm thử một bình.
Chậc, hương vị hình như vẫn ổn.
……
Hơn 8 giờ, thang máy “Đinh” một tiếng, người còn chưa ra đã thấy một đống túi mua hàng.
Là thu hoạch sau khi càn quét cả trung tâm mua sắm, Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh bị sung quân làm cu li, Quý Minh Lãng cũng ở đó, ông là sau khi tan tầm cố ý tới đón mọi người, lúc này trong lòng ngực đang ôm hai cái ghế tròn. Thương Vi một bên nói lời cảm ơn một bên mở cửa: “Mau, đi vào nghỉ ngơi một lúc. ”
Lâm Thủ Mặc đang ở thư phòng đọc sách, sau khi nghe được động tĩnh liền chạy ra: “Ồ, mua nhiều thứ như vậy sao.”
“Đúng vậy.” Thương Vi nhé duỗi hai tay đã mỏi, sau đó, “A!”
Lâm Thủ Mặc bị dọa:“Làm sao vậy?”
Thương Vi cứng đơ cả người, ù cả tai, nữa ngày cũng không nói nên lời.
Trong phòng một mảnh an tĩnh, như là TV trong nháy mắt bị nấm nút tắt tiếng.
Chỉ có Lâm Cạnh lắp bắp: “Ba…… Cái kia cái gì, ba……”
Lão Lâm trung niên đầy đầu là cành lá tươi tốt xum xuê không hiểu đã có chuyện gì xảy ra: “Ba làm sao vậy? Không phải, mọi người làm sao vậy, sao đều có biểu tình như thế?”
Xây dựng tâm lý còn chưa kịp hoàn thành, tâm Lâm Cạnh có chút run: “Ba, chuyện con nói tiếp theo, khả năng có chút vượt quá tưởng tượng của ba, ba tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý.”
Lâm Thủ Mặc bị không khí ngưng trọng trong nhà nói không hoảng hốt là không có khả năng, ông nhìn hai đứa nhóc sóng vai đứng trước mặt mình, đột nhiên liền nghĩ tới khả năng khó lường nào đó, tức khắc cảm thấy đầu choáng váng càng thêm nghiêm trọng, khá gian nan khiếp sợ hỏi: “Hai đứa…… Không được, tuyệt đối không được, hai được bây giờ còn nhỏ, phải lấy học tập làm trọng, huống hồ loại chuyện này ba mẹ còn cần phải thương lượng một chút.”
Quý Tinh Lăng khó có thể giải thích được: Dạ?
Đây là cơ hội tốt trời ban gì mà không thể buông tha?
Vì thế không cần nghĩ ngợi: “Được chú, không thành vấn đề, bọn cháu có thể chờ.”
Lâm Cạnh nhấc chân đá hắn
Hồ Mị Mị cũng mở miệng răn dạy: “Tiểu Tinh con đi xem náo nhiệt cái gì,về nhà cho mẹ!”
Lâm Cạnh tạm thời không rảnh lo bạn trai, tiếp tục ngả bài cho Lão Lâm:“Ba, mẹ cùng con đều là yêu quái.”
Lâm Thủ Mặc nghe vậy trời đất quay cuồng, không thể không đỡ cái tủ trưng bày bên cạnh, kết quả không thể trùng hợp hơn, trên đầu vươn ra một cành cây, cứ như vậy đánh nghiêng một loạt hành ly bày trên đỉnh kệ.
Trong âm thanh thanh thúy của ly rơi bể, Lão Lâm dùng dư quang thoáng nhìn mãnh vỡ pha lê, rốt cuộc không thể tin tưởng mà tam quan vỡ nát, run rẩy sờ một đầu màu xanh của mình.
Đáy mắt Lâm Cạnh tràn ngập đồng tình: “Ba cũng là yêu quái.”Chú thích:
(1): Trà mao tiêm – Trà Mao Tiên Tín Dương được sản xuất tại Thành Phố Tín Dương – Hà Nam – Trung Quốc có vị trí giáp ranh giữa 3 tỉnh Hồ Bắc, Hà Nam và An Huy là quê hương của Trà Xanh nổi tiếng. Trà Mao Tiêm Tín Dương có lịch sử sản xuất khá lâu đời, trong văn hóa thời kỳ tiền sử đã có truyền thuyết về trà. Thành phố Tín Dương, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc nằm ở vị trí giáp ranh giữa 3 tỉnh Hồ Bắc, Hà Nam và An Huy, là quê hương trà xanh nổi tiếng Trung Quốc, sản xuất “trà Mao Tiêm Tín Dương” có chất lượng hảo hạng.
(2): Trong triết học, chủ nghĩa duy vật là một hình thức của chủ nghĩa duy vật lý (physicalism) với quan niệm rằng thứ duy nhất có thể được thực sự coi là tồn tại là vật chất; rằng, về căn bản, mọi sự vật đều có cấu tạo từ vật chất và mọi hiện tượng đều là kết quả của các tương tác vật chất.
(3): Mao Sơn đạo sĩ – Mao Sơn Tông là tên một giáo phái của Đạo giáo, lấy Mao Sơn (núi cỏ mao), nằm ở giữa hai huyện Kim Đàn và Cú Dung của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc, làm tổ đình. Mao Sơn được mọi người biết đến với uy danh đệ nhất khưu tà trừ ma, pháp thần thông quản đại cao siêu và còn lập đàn, bố trận pháp.
Lâm Thủ Mặc mới chuyển đến Cẩm Thành không bao lâu, đã thêm mười bảy mười tám bồn hoa ở ban công, ngoài ra còn thêm một ghế nằm lớn, dì Khương cũng phơi quần áo bên ngoài, thoạt nhìn phi thường đầy sức sống, một mảnh tươi tốt. Những lúc không bận, ông sẽ ngồi trong hoa viên mini này uống trà, vô cùng thoải mái.
Lâm Cạnh cầm một cái ghế ngồi bên cạnh ông: “Ba.”
“Hôm nay không đi tìm Tiểu Tinh?” Lâm Thủ Mặc đưa qua một ly trà, “Thử xem, trà mao tiêm (1) mới vừa mua.”
“Con không uống ạ.” Lâm Cạnh dựa sát vào, “Ba, con lại nhìn thấy yêu quái.”
Lâm Thủ Mặc lập tức hạ giọng: “Thiệt hay giả, ngàn vạn lần đừng để cho mẹ con biết, bằng không mẹ con lại muốn mắng chúng ta không đủ chủ nghĩa duy vật (2).”
“Thật ạ.” Lâm Cạnh nói, “Trong tiểu khu có một cây cỏ chạy tới chay lui trên thảm cỏ, bọn con còn chào hỏi.”
Lâm Thủ Mặc vừa nghe liền kinh ngạc, bởi vì ông tuy rằng cảm thấy mình có huyết thống với Mao Sơn đạo sĩ (3), nhưng cũng chỉ dừng lại ngẫu nhiên nhìn thấy hiện tượng siêu nhiên, còn xa mới đạt được trình độ cao cấp như nói hai câu, phản ứng đầu tiên chính là thử độ ấm trán con trai, xem cậu có phải nóng mà choáng hay không.
Tiểu Lâm biểu hiện biểu tình thất vọng “Chẳng lẽ cả ba cũng không tin con sao, chúng ta chẳng lẽ không phải cũng một quốc gia sao”.
Lão Lâm lập tức xin lỗi, ba thật sự lo lắng cho con, tới, nói chuyện cây cỏ kia đi.
Nghĩ đến năng lực tiếp thu của ba, Lâm Cạnh lần này tự biên chuyện cũng tương đối đơn giản, chính là một câu say hi tiểu thảo, một câu say good bye tiểu thảo, cũng không có xuất hiện đại yêu quái hung tàn. Sau khi nói xong, cậu lại tích cực chia sẽ góc độ với cho Lâm Thủ Mặc “Ba, ba cảm thấy có khả năng, kỳ thật chúng ta cũng là yêu quái hay không?”
Lâm Thủ Mặc buông chén trà: “Hả?”
Lâm Cạnh đáy mắt tràn ngập chờ mong.
Lâm Thủ Mặc kỳ thật cũng không để ý đến chuyện nói với cậu một chút chuyện về yêu quái, nhưng rất nhanh lại ý thức đến chuyện khác, con trai đã chuẩn bị lên lớp 12, lớp 12 rất quan trọng, cần phải hết sức chuyên chú học tập, tuyệt đối không thể trầm mê vào yêu tinh quỷ quái.
Vì thế nghiêm túc giáo dục: “Chúng ta sao có thể là yêu quái, đây là suy nghĩ vớ vẩn nào, con nhất định là do gần đây học tập quá mệt mỏi, áp lực quá lớn, công năng thần kinhhỗn loạn, cho nên mới liên tiếp sinh ra ảo giác, thậm chí còn thấy được cây cỏ biết đi. Như vậy đi, bắt đầu từ ngày mai, để dì Khương làm ít đồ ăn dầu mỡ nhiều cay, chuẩn bị thêm nhiều trái cây rau dưa nhiều dinh dưỡng, cả con cũng phải bảo trì tâm tình thoải mái, ngủ sớm dậy sớm, tránh thức đêm.”
“……”
Thực vật Tiểu Lâm cảm thấy, bản thân quả thật đã sắp bị lời dặn dò của bác sĩ làm cho thần kinh không còn ổn định.
Nhưng trước khi cậu về phòng ngủ, vẫn cảnh cáo theo chủ nghĩa nhân đạo:“Ồ đúng rồi, mẹ con đã phát hiện quỹ đen của ba.”
Lão Lâm trung niên!
Không vui!
……
Trấn thủ thần thụ lại mời Lâm Cạnh cùng Quý Tinh Lăng đến thôn trang yêu quái lần nữa, hơn nữa còn nhiệt tình giới thiệu một cái hố mới.
Nó được đào riêng cho cây long huyết thụ, bên trong hố rót đầy linh khí thuần khiết từ Côn Luân, tiên khí lượn lờ. Nhưng cũng bởi vì đó là cái hố mới, cho nên đất bên trong hố vẫn còn ẩm ướt, một số con bọ cánh cứng cùng con giun đang bò xung quanh, thoạt nhìn rất có sức sống dị thường bắn ra bốn phía.
Lâm Cạnh: “……”
Đại thụ gia gia vui tươi hớn hở vỗ vỗ bờ vai của cậu, cổ vũ: “Nhóc con, đi vào thử xem.”
Một con con rết bảy máu bám vào bên góc hố vặn vẹo, lông tơ cả người của Tiểu Lâm khiết phích đều dựng lên, đầy mặt chứ là tam chữ to với hố mới —— cháu một chút cũng không muốn đi vào! Hoàn toàn không muốn bởi vì để xác minh thân phận long huyết thụ mà vào, cho dù với cái hố hạng nhất này vẫn kháng cự như cũ.
Trấn thủ thần thụ bị làm cho hồ đồ, bởi vì tuy rằng ông đã chăm sóc rất nhiều cây non, nhưng long huyết thụ vẫn chỉ là lần đầu, không có kinh nghiệm, vì thế buồn bực suy nghĩ, chẳng lẽ trên thế giới còn có thực vật không thích linh khí Côn Luân.
Quý Tinh Lăng tương đối hiểu, ở bên cạnh thuận miệng giải thích: “Ồ, cậu ấy chê hố ông dơ.”
Trấn thủ thần thụ: “……”
Lâm Cạnh: “……”
Đại thụ gia gia lo lắng sốt ruột, chống cây gậy giáo dục tiểu cây non, cháu như vậy không được, thực vật phải hấp thu dinh dưỡng từ đất, cho dù là long huyết thụ cũng không ngoại lệ, nếu không 80% sẽ bị suy dinh dưỡng.
Thầy giáo Tiểu Lâm suy nghĩ một lúc, vẫn không muốn bước vào hố, đứng bên cạnh vành hố sờ linh khí, đi vào thì thật sự không được, vì thế theo lý cố gắng: “Nhưng ba cháu cũng không bước vào hố.”
“Đó không giống, ba cháu còn là một hạt giống chưa nảy mầm.”
“……”
Quý Tinh Lăng ôm bả vai Lâm Cạnh, trong miệng nhai kẹo cao su, không đem chuyện này trở thành chuyện quan trọng:“Không muốn đứng thì đừng đứng, sau khi về để tôi hỏi ba xem có thể làm cho cậu linh khí uống không, không phải chỉ để bổ sung chất dinh dưỡng sao, tôi cảm thấy khả năng cũng không khác lắm.”
“Ừ ừ.”
Trấn thủ thần thụ trơ mắt nhìn Kỳ Lân nhãi con mang cây non long huyết thụ đi.
Người trẻ tuổi bây giờ a!
Đều có thể làm cho mình tức đến mức huyết áp tăng cao.
Cuối cùng đại thụ gia gia đành phải tặng một hòm linh khí uống từ Côn Luân đến phòng 1302 của Giang Ngạn Thư Uyển, để người nào đó không nghe lời bổ sung dinh dưỡng. Yêu quái chuyển phát nhanh đạp chiếc xe ba bánh nhỏ, nho nhã lễ độ mà gõ gõ cửa sổ: ” Xin cháo ngài, xin vui lòng nhận thẻ yêu quái…… À đúng rồi, nếu ngài còn chưa xử lí được các thẻ yêu quái thì có thể đăng ký với tôi!”
Chuyện phát nhanh mặc nguyên bộ màu vàng trước khi đi lại nhắc lại rằng công ty đãm nhận tất cả con người lẫn yêu quái, hay nhân yêu…… Dù sao phạm vi rất rộng lớn, tất cả các loại kinh doanh, thời khắc nào cũng không quên đào góc tường của SF, rất là cẩn trọng.
Lâm Cạnh trong cuộc đời lần đầu tiên dùng tiền của yêu quái —— Thương Vi vừa mới cho cậu mười đồng, cảm thấy vừa mới lạ vừa hưng phấn, sau khi mở hòm chuyển phát nhanh tới hỏi Quý Tinh Lăng: “Đây là rượu sao? Có chút giống rượu chanh.”
“Là thức uống bảo vệ sức khỏe sản xuất từ núi Côn Luân, thực vật hệ.” Quý Tinh Lăng nhìn bản hướng dẫn, “Tương tự như dịch dinh dưỡng của con người, nếu cậu cảm thấy mệt mỏi thì có thể uống một lọ, phía trên nói một tháng nhiều nhất phải bổ sung một lần.”
Một thực vật khá ngầu được in trên lọ, giương nanh múa vuốt, thoạt nhìn vừa dữ vừa to vừa che trời, thực phù hợp với nhu cầu ngày càng tăng trường của vị thành niên. Lọ nước này trông có vẻ trân quý, Lâm Cạnh hôm sau còn cố ý tặng hai bình cho Cát Hạo, đây là người bạn duy nhất bây giờ của cậu, mọi người nên cùng chia sẻ linh khí đúng chứ.
Nghĩ hè lớp 11 lên lớp 12 ngắn đến mức làm lòng người giận sôi, cảm giác ngày hôm qua chỉ mới kiểm tra cuối kỳ, đảo mắt đã phải khai giảng. Nhóm lớp trên WeChat ai oán vui vẻ lớp 11 đã một đi không trở lại, lại thương lượng có muốn đi ra ngoài xỏa một lần cuối hay không, xem như là điên cuồng trước tháng ngày tận thế.
Quý Tinh Lăng cảm thấy bọn họ nói quá nhiều, cái gì gọi là tận thế, lớp 12 không phải tận thế của Tinh ca, mà là hành trình mới tràn ngập hi vọng cùng nhiệt huyết!
Lâm Cạnh bị thiếu niên tích cực hướng về phía trước như vậy làm cho sốc:“Vậy ngày mai cậu có muốn đi ăn thịt nướng không?”
“Lười đi.” Quý Tinh Lăng nằm xuống giường, lất sách từ đơn trong tay, “Bất quá cậu muốn đi sao, cậu muốn đi thì nói, tôi sao cũng được.”
“Tôi cũng không đi.” Lâm Cạnh nói, “Đã đồng ý đi mua sắm với mẹ tôi, có Hồ hình như cũng đi.”
“Hả?” Đại thiếu gia ngồi dậy, cảnh giác, “Vì sao tôi không biết chuyện này?”
“Bởi vì cô Hồ nói cậu cực kì ghét đi dạo phố.”
“Tôi không ghét.”
Có thầy giáo Tiểu Lâm liền không ghét, có thầy giáo Tiểu Lâm liền tràn ngập lạc thú!
Đại thiếu gia nói là làm, vì phòng ngừa bị vô tình vứt bỏ, trở thành trẻ em lưu lạc, hắn còn cố ý đặt đồng hồ báo thức lúc 8 giờ, tinh thần phấn chấn đi qua đi lại trong nhà.
Hồ Mị Mị nhìn hắn đi đến chóng cả mặt:“Con rốt cuộc đang phấn khích cái gì?”
Quý Tinh Lăng tận lực biểu hiện thật nhẹ như mây gió”“Mẹ sẽ đi mua sắm sao?”
“Cô Thương muốn đi mua vài đồ vụn vặt trong nhà, cho nên mẹ cũng đi với cô ấy.”
“Cho con đi theo với, con ở nhà buồn sắp chết.”
Mua sắm rất tốt! Cùng thầy giáo Tiểu Lâm cùng nhau đi mua sắm, đây là bắt đầu cuộc sống mới mỹ diệu gì, cho dù bây giờ còn chưa thể mua cũng không sao, có thể diễn tập trước.
Không sai! Tinh ca chính là một thiếu niên mười bảy tuổi mưu tính sâu xa như vậy!
Vì thế hai nhà, hơn nữa thêm Khương Phân Phương, mọi người cùng vui vẻ đi dạo mua sắm.
Quý Minh Lãng gần đây vẫn luôn tăng ca, Lâm Thủ Mặc cũng thế, cuối tuần có hai cuộc phẫu thuật, buổi chiều 3 4 giờ mới về nhà.
Lão Lâm: Buổi tối về nhà ăn cơm không?
Tiểu Lâm: Không được, bọn con muốn đi ăn bò bít tết đặc biệt nổi tiếng!
Lão Lâm cầm điện thoại mong đợi nửa ngày, cũng không chờ được lời mời đi ăn bò bít tết của con trai, đành phải chua mà trả lời một tiếng: Ồ
Sinh hoạt của nam nhân trung niên chính là phiền muộn, cô độc, tĩnh mịch như vậy.
Lâm Thủ Mặc nheo mắt ngồi trên sô pha một lúc, mới đứng lên chậm rì rì đi tắm, lại đến phòng bếp tự làm cho mình hai miếng bò bít tết, cũng là nhãn hiệu đặc biệt nổi tiếng từ siêu thị. Ông chuẩn bị lấy bánh Tiramisu, cho nên đơn phương đi tìm bánh quy Tiểu Lâm thích, lại thuận tay đảo qua đảo lại hộp đồ ăn vặt của cậu, kết quả đổ xuống khá nhiều lọ nước —— bản hướng dẫn đã sớm bị Quý Tinh Lăng ném, chỉ còn lại đóng gọi cực kì giống rượu.
Lâm Thủ Mặc nhíu mày, ông hoàn toàn không ủng hộ việc tiếp xúc với cồn của thiếu niên, cho dù thức uống chỉ có 3% độ này cũng không được, vì thế toàn bộ cất đến phòng khách, bản thân cũng nếm thử một bình.
Chậc, hương vị hình như vẫn ổn.
……
Hơn 8 giờ, thang máy “Đinh” một tiếng, người còn chưa ra đã thấy một đống túi mua hàng.
Là thu hoạch sau khi càn quét cả trung tâm mua sắm, Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh bị sung quân làm cu li, Quý Minh Lãng cũng ở đó, ông là sau khi tan tầm cố ý tới đón mọi người, lúc này trong lòng ngực đang ôm hai cái ghế tròn. Thương Vi một bên nói lời cảm ơn một bên mở cửa: “Mau, đi vào nghỉ ngơi một lúc. ”
Lâm Thủ Mặc đang ở thư phòng đọc sách, sau khi nghe được động tĩnh liền chạy ra: “Ồ, mua nhiều thứ như vậy sao.”
“Đúng vậy.” Thương Vi nhé duỗi hai tay đã mỏi, sau đó, “A!”
Lâm Thủ Mặc bị dọa:“Làm sao vậy?”
Thương Vi cứng đơ cả người, ù cả tai, nữa ngày cũng không nói nên lời.
Trong phòng một mảnh an tĩnh, như là TV trong nháy mắt bị nấm nút tắt tiếng.
Chỉ có Lâm Cạnh lắp bắp: “Ba…… Cái kia cái gì, ba……”
Lão Lâm trung niên đầy đầu là cành lá tươi tốt xum xuê không hiểu đã có chuyện gì xảy ra: “Ba làm sao vậy? Không phải, mọi người làm sao vậy, sao đều có biểu tình như thế?”
Xây dựng tâm lý còn chưa kịp hoàn thành, tâm Lâm Cạnh có chút run: “Ba, chuyện con nói tiếp theo, khả năng có chút vượt quá tưởng tượng của ba, ba tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý.”
Lâm Thủ Mặc bị không khí ngưng trọng trong nhà nói không hoảng hốt là không có khả năng, ông nhìn hai đứa nhóc sóng vai đứng trước mặt mình, đột nhiên liền nghĩ tới khả năng khó lường nào đó, tức khắc cảm thấy đầu choáng váng càng thêm nghiêm trọng, khá gian nan khiếp sợ hỏi: “Hai đứa…… Không được, tuyệt đối không được, hai được bây giờ còn nhỏ, phải lấy học tập làm trọng, huống hồ loại chuyện này ba mẹ còn cần phải thương lượng một chút.”
Quý Tinh Lăng khó có thể giải thích được: Dạ?
Đây là cơ hội tốt trời ban gì mà không thể buông tha?
Vì thế không cần nghĩ ngợi: “Được chú, không thành vấn đề, bọn cháu có thể chờ.”
Lâm Cạnh nhấc chân đá hắn
Hồ Mị Mị cũng mở miệng răn dạy: “Tiểu Tinh con đi xem náo nhiệt cái gì,về nhà cho mẹ!”
Lâm Cạnh tạm thời không rảnh lo bạn trai, tiếp tục ngả bài cho Lão Lâm:“Ba, mẹ cùng con đều là yêu quái.”
Lâm Thủ Mặc nghe vậy trời đất quay cuồng, không thể không đỡ cái tủ trưng bày bên cạnh, kết quả không thể trùng hợp hơn, trên đầu vươn ra một cành cây, cứ như vậy đánh nghiêng một loạt hành ly bày trên đỉnh kệ.
Trong âm thanh thanh thúy của ly rơi bể, Lão Lâm dùng dư quang thoáng nhìn mãnh vỡ pha lê, rốt cuộc không thể tin tưởng mà tam quan vỡ nát, run rẩy sờ một đầu màu xanh của mình.
Đáy mắt Lâm Cạnh tràn ngập đồng tình: “Ba cũng là yêu quái.”Chú thích:
(1): Trà mao tiêm – Trà Mao Tiên Tín Dương được sản xuất tại Thành Phố Tín Dương – Hà Nam – Trung Quốc có vị trí giáp ranh giữa 3 tỉnh Hồ Bắc, Hà Nam và An Huy là quê hương của Trà Xanh nổi tiếng. Trà Mao Tiêm Tín Dương có lịch sử sản xuất khá lâu đời, trong văn hóa thời kỳ tiền sử đã có truyền thuyết về trà. Thành phố Tín Dương, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc nằm ở vị trí giáp ranh giữa 3 tỉnh Hồ Bắc, Hà Nam và An Huy, là quê hương trà xanh nổi tiếng Trung Quốc, sản xuất “trà Mao Tiêm Tín Dương” có chất lượng hảo hạng.
(2): Trong triết học, chủ nghĩa duy vật là một hình thức của chủ nghĩa duy vật lý (physicalism) với quan niệm rằng thứ duy nhất có thể được thực sự coi là tồn tại là vật chất; rằng, về căn bản, mọi sự vật đều có cấu tạo từ vật chất và mọi hiện tượng đều là kết quả của các tương tác vật chất.
(3): Mao Sơn đạo sĩ – Mao Sơn Tông là tên một giáo phái của Đạo giáo, lấy Mao Sơn (núi cỏ mao), nằm ở giữa hai huyện Kim Đàn và Cú Dung của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc, làm tổ đình. Mao Sơn được mọi người biết đến với uy danh đệ nhất khưu tà trừ ma, pháp thần thông quản đại cao siêu và còn lập đàn, bố trận pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.