Chương 14: Quý Tinh Lăng, cậu là tới an ủi tôi sao?
Ngữ Tiếu Lan San
07/07/2020
Cả lớp đều mắt trông chờ con điểm, Vương Hoành Dư còn cố tình nhiều lời, thong thả ung dung nói nửa ngày “Kiếm tra lần này so sánh với thi đại học vẫn rất đơn giản, cho nên các em lấy được thành tính tốt cũng đừng kiêu ngạo, phải tiếp tục nỗ lực” vân vân và mây mây, một bình giữ ấm cầm lên lại để xuống, cầm lên lại để xuống, thẳng đến lúc bọn trẻ xem phía dưới đã một mặt hỏng mất, mới cảm thấy mỹ mãn gọi đại diện môn lên phát bài thi: “Vì mọi người đều thi rất tốt, cho nên tôi không chỉ đọc riêng thành tích nữa, chỉ chọn những điểm trọng điểm thôi, đứng nhất lớp là Vi Tuyết 130, Lý Mạch Viễn cùng Lâm Cạnh đều là 128, tiến bộ lớn nhất chính là Quý Tinh Lăng được 109 điểm, em ấy lần này viết văn thật sự hay, đến buổi tự học hãy truyền cho mọi người xem một chút.”
Quý Tinh Lăng: “……”
Đây lại tới đoạn kỳ diệu gì?
“Tới tới, cho em mượn tác phẩm tuyệt vời đi.” Vu Nhất Chu e sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn, dẫn đầu duỗi tay muốn lấy, thuận lợi lãnh một câu cực khốc “Cút đi”. Quý Tinh Lăng ném móng vuốt của đứa phía sau sang một bên, quay đầu nhìn Lâm Cạnh, thấy cậu đang nhỏ giọng nói chuyện với Lý Mạch Viễn, tựa hồ cũng không có bởi vì “Thiếu hai điểm nữa là đứng nhất lớp” mà tâm tình hạ xuống, lúc này mới yên tâm ngồi trở về.
Điểm của bài thi mực đỏ tươi một con số 109, 109 là khái niệm gì, là chỉ kém 21 điểm so với người đứng nhất lớp, nếu mở rộng phạm vi nhìn một cái, Trạng nguyên thi đại học năm trước ở Cẩm Thành điểm ngữ văn cũng mới có 115.
Tuy rằng đề khẳng định sẽ khác nhau, nhưng Tinh ca trước mắt có đủ điều kiện để tự hào một chút.
Vương Hoành Dư tâm tình rất tốt, khó có được lúc không dạy quá giờ, chuông tan học mới vừa vang liền khẳng khái đi ra.
Vu Nhất Chu duỗi cái eo lười: “Đi ăn cơm? Thuận tiện giới thiệu kinh nghiệm học tập của anh một chút ha.”
“Kinh nghiệm chính là tận lực rời xa những loại người như mày.” Quý Tinh Lăng ném sách vào trong hộp bàn, lười ba hoa, “Đi với Cát Hạo đi, tao có việc.”
Vu Nhất Chu mạnh mẽ ôm lấy cổ hắn: “Này này, anh gần đây có chuyện gì sao, trăm công ngàn việc, không nói rõ ràng là em đi theo đó.”
“Buông tay ra!”
“Không buông!”
“Vu Nhất Chu!”
“Thành thật khai báo, giữa trưa liền bỏ rơi ba ba đi nơi nào?”
“Đậu má!”
Hai người ở trên chỗ ngồi đánh nhau, Cát Hạo đứng ở bên cạnh thực khổ sở: “Tiết đầu tiên buổi chiều là môn toán, thầy Lý lần nào cũng đến sớm mười lăm phút.” Cho nên hai người rốt cuộc khi nào mới có thể đi căn tin.
Quý Tinh Lăng thật vất vả mới tránh khỏi Vu Nhất Chu, ngẩng đầu đã thấy trong phòng học đã sớm đã trống không. Hắn kỳ thật là muốn mời Lâm Cạnh ăn một bữa cơm, bởi lần này viết văn được cao điểm là toàn dựa vào thầy giáo Tiểu Lâm trước khi thi tìm đề rất tốt. Nhưng lại bị đứa cháu trai Vu Nhất Chu này quấy rối, bữa tiệc chỉ có thể tạm thời chuyển đi, vì thế bất mãn đạp đối phương một cái: “Đi, Phù Dung Uyển, giữa trưa mày mời.”
Vu Nhất Chu buồn bực: “Anh vừa rồi không phải nói có việc sao?”
“Đổi ý.” Quý Tinh Lăng cầm cổ áo cậu ta, kéo đi ra ngoài phòng học, “Tao quyết định cho mày một cơ hội mời ba ba ăn cơm.”
“Đậu, lăn!”
……
Buổi sáng đã có thành tích hai môn, ngữ văn khắp chốn mừng vui, tiếng Anh tuy rằng hơi tệ, nhưng Miss Ninh ôn nhu, đã không mắng câu nào, ngược lại còn an ủi những người xui xẻo không đạt tiêu chuẩn, cho nên tâm trạng quần chúng cũng cơ bản là ổn định.
Nhưng môn toán thì không giống.
Lý Kiến Sinh vốn là một thầy cực kì nghiêm lại hưởng tiền trợ cấp quốc gia, khóe miệng hạ xuống đã thực dọa người, càng miễn bàn là mặc kệ không lên tiếng, mặt âm trầm, để ở trước mặt một chồng bài thi, đứng ở sau bục giảng.
Chuyện thật kinh dị ở Sơn Hải.
Vu Nhất Chu hôm nay tương đối xui xẻo, khi đi vào phòng học khi còn đang oánh nhau với Quý Tinh Lăng, kết quả vừa nghiêng đầu, vừa vặn một bộ tươi cười đối diện với cái nhìn của thầy Lý, tức khắc dừng chân phanh gấp: “Em chào thầy Lý!”
Quý Tinh Lăng không kịp thu chân, mũi trực tiếp đụng phải gáy của Vu Nhất Chu: “Tê……”
Cát Hạo ôm đồng phục của hai người đứng ở cuối cùng: “Báo, báo cáo.”
Khoảng cách đến lúc chuông vang lên còn bảy, tám phút, nhưng trong phòng học đã an tĩnh đến có thể nghe được cây kim rớt.
“Ba người các em quan hệ thật tốt.” Lý Kiến Sinh hỏi, “Biết mình lần này thi được nhiều hay ít điểm không?”
Đồng dạng với “Đoán xem em thi bao nhiêu điểm”, nếu nói ngữ văn buổi sáng thuộc về bộ phim thanh xuân ấm áp, vậy môn toán buổi chiều chính là mỹ kịch khủng bố giết người – Who will die next, bão tuyết xoay quanh bao phủ khắp sơn trang, ai nói trước người đó chết trước.
Đương nhiên sẽ không có người nào ngu tới mức chủ động nói ra.
Vì thế Lý Kiến Sinh tiếp tục nói: “Một người 47, một người 57, một người 67, quả thật rất vừa vặn.”
Phía dưới có người thấp giọng buồn cười, rồi rất nhanh liền im.
Lý Kiến Sinh khả năng cũng không phải muốn để phân đoạn sốt ruột này tiếp diễn, miễn cho huyết áp tiếp tục tăng lên, cho nên phê bình vài câu rồi để ba người trở về. Quý Tinh Lăng cũng không cảm thấy có vấn đề gì, đến 27 điểm còn có, 57 đã thuộc về tăng gấp đôi, nhưng đến lúc về chỗ lại thấy Lâm Cạnh đang nhìn mình, cũng không biết nào dây thần kinh bị chọc trúng, thế mà lại không hiểu vì sao kiểu bị nhìn chằm chằm…… tương tự với cảm giác chột dạ. Này thật đúng là thấy quỷ, phải biết rằng lão Lý sáp bó đuốc trong nước mắt mà dạy đại thiếu gia một năm, cũng chưa thể làm hắn sinh ra ý niệm “Thi không tốt làm thầy giáo thất vọng”, mà đồng hành với thầy giáo Tiểu Lâm lão sư mới dăm ba bữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ không có khả năng này, có thể nói là một kỳ tích lớn trong lịch sử giáo dục.
Bài thi phát xuống, Quý Tinh Lăng nằm ở con điểm 57, hơn nữa ngữ văn và tiếng Anh tổng cộng là 248, tổng điểm 400 vẫn có hi vọng như cũ. Trên bục giảng, Lý Kiến Sinh nhìn bài thi trong tay: “Lâm Cạnh 127, em vừa mới chuyển qua mà thành tích cực kì tốt, đuổi theo tiến độ còn có thể lại tiến bộ.”
Điểm này cùng với con điểm đánh giá trước không khác lắm, Lâm Cạnh cũng không tính quá mất mát. Quý Tinh Lăng nhìn bài thi trong tay lão Lý, ít nhất còn có mười người chưa phát, cho nên 127 còn không nằm trong mười vị trí đầu?
Vậy thật làm người khác không cao hứng.
Điểm cao nhất lớp là Lý Mạch Viễn 150, điểm tối đa vẫn thuộc về Lý tổng như bình thường. Quý Tinh Lăng không có tâm tình nghe Lý Kiến Sinh giảng đề, dù sao nghe cũng không hiểu lắm, dứt khoát gửi WeChat cho thầy giáo Tiểu Lâm, để bày tỏ an ủi.
Tinh ca: Cậu còn ổn không?
Điện thoại Lâm Cạnh để ở trong hộp bàn, trước khi đi học lại quên để chế độ im lăng, rung lên có hiệu quả kinh người. Lý Kiến Sinh bất mãn ho khan hai tiếng, một ánh mắt cảnh cáo quét tới, Lâm Cạnh thành thật cúi đầu nhận sai, nhanh chóng tắt máy để vào cặp.
“……”
Vài phút sau, Vu Nhất Chu thật sự nhịn không được: “Tinh ca anh tối hôm qua có phải bị sái cổ hay không, vì sao đầu anh cứ xoay qua xoay lại vậy, em cũng sắp bị anh làm cho chóng mặt.”
Quý Tinh Lăng nghẹn một nghẹn, cứng đờ ngồi thẳng.
Mi là từ điển thành tinh sao, vô nghĩa nhiều như vậy làm gì.
Thật vất vả chờ đến hai tiết toán kết thúc, tập thể lớp 11-1 lại triển khai hoạt động đi sờ bài thi học bá, bất quá lần này mọi người đều vây quanh bên canh bàn Lý Mạch Viễn.
Quý Tinh Lăng một tay đút túi, gõ gõ bàn Lâm Cạnh: “Đi mua nước không?”
“Giúp tôi mua một chai đi, WeChat chuyển tiền cho cậu.” Lâm Cạnh đang còn vội vàng chép công thức.
“Này, cậu cái đó, tôi cảm thấy 127 đã rất cao, thật sự đó.” Quý Tinh Lăng kéo ghế lại ngồi ở trước bàn cậu, nói có sách mách có chứng phân tích, ” Hơn nữa cũng bởi vì hai đề mà cậu bỏ là bởi vì cậu chưa có học, nếu làm tròn lên thì tương đương với điểm tối đa, đúng không?.”
Lâm Cạnh dừng tay lại, ngẩng đầu nhìn hắn: “Quý Tinh Lăng, cậu là tới an ủi tôi sao?”
“……” Làm sao vậy! Không được sao! Thi 57 điểm liền không thể an ủi 127 điểm sao!
“Tôi không cảm thấy điểm của mình kém.” Lâm Cạnh để bút xuống, “Hơn nữa tôi vừa mới chuẩn bị chép xong cái này, liền tới giúp cậu xem bài thi, môn toán cậu thi không tốt là bởi vì lãng phí hai mươi phút thời gian kiểm tra, tôi sẽ phụ trách.”
Quý Tinh Lăng cảnh giác: “Cậu phụ trách như thế nào?” Tuyệt đối đừng nói muốn đi tìm Ngưu Vệ Đông vì tình mà cảm động vì lý để hiểu rõ, để tôi thi lại một mình.
“Mỗi tuần tôi sẽ dành ba buổi tối bổ túc môn toán cho cậu, nhất định lần sau phải để cậu thi được 80.” Thầy giáo Tiểu Lâm vốn dĩ muốn nói bảo đảm đạt tiêu chuẩn, nhưng suy xét học sinh trước mắt một chút…… Trình độ thảm thiết, vẫn quyết định giảm xuống.
Quý Tinh Lăng:?
Không được đâu, toán học không khác gì với lão Lý, đều rất cay đôi mắt, tôi cảm thấy 57 đã rất ổn.
Trong lúc hắn đang tìm cớ để từ chối, trong phòng học lần thứ hai lâm vào rối loạn —— Hầu Dược Đào vừa mới đi văn phòng ôm trở về bài thi lịch sử và chính trị nói thầy giáo phát bài trước, sáng ngày mốt mới giảng lại.
Quý Tinh Lăng: “……”
Lâm Cạnh vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Chờ đây, tôi đi lấy bài thi cho cậu.”
Thiết lập của học tra không thể vỡ, tuyệt đối không chủ động đi xem điểm.
Ở phương diện này, tay nải thần tượng của Tinh ca đạt 1500 tấn.
Xung quanh bàn giáo viên bu lại đông đúc, không ngừng có bài thi bay ra. Mấy nam sinh thật vất vả mới lật tới bài thi của mình, quay đầu vừa thấy Lâm Cạnh cùng Lý Mạch Viễn đang đứng song song ở phía sau, nhất thời diễn xuất phát tác, nhái giọng thái giám hô hai câu, ý bảo nhóm cặn bã phía trước đều tránh ra, để học bá đến trước.
Quý Tinh Lăng một tay đặt ở trên bàn, thất thần lướt di động. Cát Hạo đứng ở phía sau nhìn hắn nhìn một lúc, vấn đề khó hiểu: “Tinh ca, hình nền này rốt cuộc là anh muốn đổi mới cái gì?”
“……”
Đi nở hoa của mày đi!
Một lát sau, Lâm Cạnh cầm bài thi hai người trở về, không thừa nước đục thả câu: “Tổng điểm của cậu 400.”
Quý Tinh Lăng xoa xoa cằm, tận lực không để mình quá vui: “Ồ.”
“Thật đấy, cậu thi được 172, tổng điểm vừa vặn 420.” Lâm Cạnh đem bài thi đưa cho hắn, “Lần sau toán thi tốt một chút, là có thể 500.”
Tuy rằng những lời này thành phần cỗ vũ chiếm đa số, hơn nữa không biết tiếng Anh lần sau có thể có khí vận tốt như vậy hay không, nhưng Tinh ca vẫn cảm thấy tâm tình cực kì tốt. Hắn tùy ý gấp bài thi lại trong tay, hỏi: “Cậu bao nhiêu?”
“252.”
“Lý Mạch Viễn thì sao?”
“247.”
Tâm tình tốt + 1.
Thầy giáo Tiểu Lâm không thể thua.
Lúc tan học, bảng lớn đã được dán lên. Lý Mạch Viễn tổng điểm 672 đứng nhất cả lớp, Lâm Cạnh bởi vì là học sinh chuyển trường, lần này không tham dự bảng lớn, Vương Hoành Dư vì thế thật đáng tiếc, ở trong văn phòng lải nhải nói nửa ngày, sớm biết như thế đã đi xin trước rồi, hoàn toàn không cần thiết không ghi vào, bằng không mười vị trí ở bảng lớp chúng tôi đã chiếm hơn nửa.
Hồ Mị Mị cũng nhận được thành tích trường học phát tới, bà nhìn con số 420 vui mừng ra mặt, không kịp chờ con trai về nhà, còn đang ở trên đường liền gọi điện thoại tới, sau khi cao hứng phấn chấn thao thao bất tuyệt khen năm phút đồng hồ, lại nhớ tới hỏi: “Tiểu Cạnh thi được bao nhiêu?”
“654, nằm trong top 10 của lớp ạ.” Quý Tinh Lăng nói xong kịp thời bổ sung, ” Cũng do môn toán cậu ấy có hai đề nhiều điểm chưa học, ngoài đề cương, bằng không khẳng định sẽ được 150, tổng điểm liền cao hơn Lý Mạch Viễn một chút.”
Hồ Mị Mị quả nhiên khen ngợi: “Vậy quả thật rất lợi hại.”
Bởi vì có thầy giáo Tiểu Lâm cẩn thận giữ gìn, thiết lập tính cách của Quý đại thiếu gia “Không học tập, hoàn toàn không quan tâm điểm, mà đến lúc tùy tiện nghiêm túc thi liền có thể tiến bộ” không vỡ, mà Quý Tinh Lăng cũng luôn cường điệu “Toán chưa học qua, nếu không khẳng định sẽ 150”, trong mắt phụ huynh ở tiểu khu với hình tượng Lâm Cạnh luôn đứng vững.
Hỗ bang hỗ trợ, thật cảm động lòng người.
Quý Tinh Lăng: “……”
Đây lại tới đoạn kỳ diệu gì?
“Tới tới, cho em mượn tác phẩm tuyệt vời đi.” Vu Nhất Chu e sợ thiên hạ còn chưa đủ loạn, dẫn đầu duỗi tay muốn lấy, thuận lợi lãnh một câu cực khốc “Cút đi”. Quý Tinh Lăng ném móng vuốt của đứa phía sau sang một bên, quay đầu nhìn Lâm Cạnh, thấy cậu đang nhỏ giọng nói chuyện với Lý Mạch Viễn, tựa hồ cũng không có bởi vì “Thiếu hai điểm nữa là đứng nhất lớp” mà tâm tình hạ xuống, lúc này mới yên tâm ngồi trở về.
Điểm của bài thi mực đỏ tươi một con số 109, 109 là khái niệm gì, là chỉ kém 21 điểm so với người đứng nhất lớp, nếu mở rộng phạm vi nhìn một cái, Trạng nguyên thi đại học năm trước ở Cẩm Thành điểm ngữ văn cũng mới có 115.
Tuy rằng đề khẳng định sẽ khác nhau, nhưng Tinh ca trước mắt có đủ điều kiện để tự hào một chút.
Vương Hoành Dư tâm tình rất tốt, khó có được lúc không dạy quá giờ, chuông tan học mới vừa vang liền khẳng khái đi ra.
Vu Nhất Chu duỗi cái eo lười: “Đi ăn cơm? Thuận tiện giới thiệu kinh nghiệm học tập của anh một chút ha.”
“Kinh nghiệm chính là tận lực rời xa những loại người như mày.” Quý Tinh Lăng ném sách vào trong hộp bàn, lười ba hoa, “Đi với Cát Hạo đi, tao có việc.”
Vu Nhất Chu mạnh mẽ ôm lấy cổ hắn: “Này này, anh gần đây có chuyện gì sao, trăm công ngàn việc, không nói rõ ràng là em đi theo đó.”
“Buông tay ra!”
“Không buông!”
“Vu Nhất Chu!”
“Thành thật khai báo, giữa trưa liền bỏ rơi ba ba đi nơi nào?”
“Đậu má!”
Hai người ở trên chỗ ngồi đánh nhau, Cát Hạo đứng ở bên cạnh thực khổ sở: “Tiết đầu tiên buổi chiều là môn toán, thầy Lý lần nào cũng đến sớm mười lăm phút.” Cho nên hai người rốt cuộc khi nào mới có thể đi căn tin.
Quý Tinh Lăng thật vất vả mới tránh khỏi Vu Nhất Chu, ngẩng đầu đã thấy trong phòng học đã sớm đã trống không. Hắn kỳ thật là muốn mời Lâm Cạnh ăn một bữa cơm, bởi lần này viết văn được cao điểm là toàn dựa vào thầy giáo Tiểu Lâm trước khi thi tìm đề rất tốt. Nhưng lại bị đứa cháu trai Vu Nhất Chu này quấy rối, bữa tiệc chỉ có thể tạm thời chuyển đi, vì thế bất mãn đạp đối phương một cái: “Đi, Phù Dung Uyển, giữa trưa mày mời.”
Vu Nhất Chu buồn bực: “Anh vừa rồi không phải nói có việc sao?”
“Đổi ý.” Quý Tinh Lăng cầm cổ áo cậu ta, kéo đi ra ngoài phòng học, “Tao quyết định cho mày một cơ hội mời ba ba ăn cơm.”
“Đậu, lăn!”
……
Buổi sáng đã có thành tích hai môn, ngữ văn khắp chốn mừng vui, tiếng Anh tuy rằng hơi tệ, nhưng Miss Ninh ôn nhu, đã không mắng câu nào, ngược lại còn an ủi những người xui xẻo không đạt tiêu chuẩn, cho nên tâm trạng quần chúng cũng cơ bản là ổn định.
Nhưng môn toán thì không giống.
Lý Kiến Sinh vốn là một thầy cực kì nghiêm lại hưởng tiền trợ cấp quốc gia, khóe miệng hạ xuống đã thực dọa người, càng miễn bàn là mặc kệ không lên tiếng, mặt âm trầm, để ở trước mặt một chồng bài thi, đứng ở sau bục giảng.
Chuyện thật kinh dị ở Sơn Hải.
Vu Nhất Chu hôm nay tương đối xui xẻo, khi đi vào phòng học khi còn đang oánh nhau với Quý Tinh Lăng, kết quả vừa nghiêng đầu, vừa vặn một bộ tươi cười đối diện với cái nhìn của thầy Lý, tức khắc dừng chân phanh gấp: “Em chào thầy Lý!”
Quý Tinh Lăng không kịp thu chân, mũi trực tiếp đụng phải gáy của Vu Nhất Chu: “Tê……”
Cát Hạo ôm đồng phục của hai người đứng ở cuối cùng: “Báo, báo cáo.”
Khoảng cách đến lúc chuông vang lên còn bảy, tám phút, nhưng trong phòng học đã an tĩnh đến có thể nghe được cây kim rớt.
“Ba người các em quan hệ thật tốt.” Lý Kiến Sinh hỏi, “Biết mình lần này thi được nhiều hay ít điểm không?”
Đồng dạng với “Đoán xem em thi bao nhiêu điểm”, nếu nói ngữ văn buổi sáng thuộc về bộ phim thanh xuân ấm áp, vậy môn toán buổi chiều chính là mỹ kịch khủng bố giết người – Who will die next, bão tuyết xoay quanh bao phủ khắp sơn trang, ai nói trước người đó chết trước.
Đương nhiên sẽ không có người nào ngu tới mức chủ động nói ra.
Vì thế Lý Kiến Sinh tiếp tục nói: “Một người 47, một người 57, một người 67, quả thật rất vừa vặn.”
Phía dưới có người thấp giọng buồn cười, rồi rất nhanh liền im.
Lý Kiến Sinh khả năng cũng không phải muốn để phân đoạn sốt ruột này tiếp diễn, miễn cho huyết áp tiếp tục tăng lên, cho nên phê bình vài câu rồi để ba người trở về. Quý Tinh Lăng cũng không cảm thấy có vấn đề gì, đến 27 điểm còn có, 57 đã thuộc về tăng gấp đôi, nhưng đến lúc về chỗ lại thấy Lâm Cạnh đang nhìn mình, cũng không biết nào dây thần kinh bị chọc trúng, thế mà lại không hiểu vì sao kiểu bị nhìn chằm chằm…… tương tự với cảm giác chột dạ. Này thật đúng là thấy quỷ, phải biết rằng lão Lý sáp bó đuốc trong nước mắt mà dạy đại thiếu gia một năm, cũng chưa thể làm hắn sinh ra ý niệm “Thi không tốt làm thầy giáo thất vọng”, mà đồng hành với thầy giáo Tiểu Lâm lão sư mới dăm ba bữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ không có khả năng này, có thể nói là một kỳ tích lớn trong lịch sử giáo dục.
Bài thi phát xuống, Quý Tinh Lăng nằm ở con điểm 57, hơn nữa ngữ văn và tiếng Anh tổng cộng là 248, tổng điểm 400 vẫn có hi vọng như cũ. Trên bục giảng, Lý Kiến Sinh nhìn bài thi trong tay: “Lâm Cạnh 127, em vừa mới chuyển qua mà thành tích cực kì tốt, đuổi theo tiến độ còn có thể lại tiến bộ.”
Điểm này cùng với con điểm đánh giá trước không khác lắm, Lâm Cạnh cũng không tính quá mất mát. Quý Tinh Lăng nhìn bài thi trong tay lão Lý, ít nhất còn có mười người chưa phát, cho nên 127 còn không nằm trong mười vị trí đầu?
Vậy thật làm người khác không cao hứng.
Điểm cao nhất lớp là Lý Mạch Viễn 150, điểm tối đa vẫn thuộc về Lý tổng như bình thường. Quý Tinh Lăng không có tâm tình nghe Lý Kiến Sinh giảng đề, dù sao nghe cũng không hiểu lắm, dứt khoát gửi WeChat cho thầy giáo Tiểu Lâm, để bày tỏ an ủi.
Tinh ca: Cậu còn ổn không?
Điện thoại Lâm Cạnh để ở trong hộp bàn, trước khi đi học lại quên để chế độ im lăng, rung lên có hiệu quả kinh người. Lý Kiến Sinh bất mãn ho khan hai tiếng, một ánh mắt cảnh cáo quét tới, Lâm Cạnh thành thật cúi đầu nhận sai, nhanh chóng tắt máy để vào cặp.
“……”
Vài phút sau, Vu Nhất Chu thật sự nhịn không được: “Tinh ca anh tối hôm qua có phải bị sái cổ hay không, vì sao đầu anh cứ xoay qua xoay lại vậy, em cũng sắp bị anh làm cho chóng mặt.”
Quý Tinh Lăng nghẹn một nghẹn, cứng đờ ngồi thẳng.
Mi là từ điển thành tinh sao, vô nghĩa nhiều như vậy làm gì.
Thật vất vả chờ đến hai tiết toán kết thúc, tập thể lớp 11-1 lại triển khai hoạt động đi sờ bài thi học bá, bất quá lần này mọi người đều vây quanh bên canh bàn Lý Mạch Viễn.
Quý Tinh Lăng một tay đút túi, gõ gõ bàn Lâm Cạnh: “Đi mua nước không?”
“Giúp tôi mua một chai đi, WeChat chuyển tiền cho cậu.” Lâm Cạnh đang còn vội vàng chép công thức.
“Này, cậu cái đó, tôi cảm thấy 127 đã rất cao, thật sự đó.” Quý Tinh Lăng kéo ghế lại ngồi ở trước bàn cậu, nói có sách mách có chứng phân tích, ” Hơn nữa cũng bởi vì hai đề mà cậu bỏ là bởi vì cậu chưa có học, nếu làm tròn lên thì tương đương với điểm tối đa, đúng không?.”
Lâm Cạnh dừng tay lại, ngẩng đầu nhìn hắn: “Quý Tinh Lăng, cậu là tới an ủi tôi sao?”
“……” Làm sao vậy! Không được sao! Thi 57 điểm liền không thể an ủi 127 điểm sao!
“Tôi không cảm thấy điểm của mình kém.” Lâm Cạnh để bút xuống, “Hơn nữa tôi vừa mới chuẩn bị chép xong cái này, liền tới giúp cậu xem bài thi, môn toán cậu thi không tốt là bởi vì lãng phí hai mươi phút thời gian kiểm tra, tôi sẽ phụ trách.”
Quý Tinh Lăng cảnh giác: “Cậu phụ trách như thế nào?” Tuyệt đối đừng nói muốn đi tìm Ngưu Vệ Đông vì tình mà cảm động vì lý để hiểu rõ, để tôi thi lại một mình.
“Mỗi tuần tôi sẽ dành ba buổi tối bổ túc môn toán cho cậu, nhất định lần sau phải để cậu thi được 80.” Thầy giáo Tiểu Lâm vốn dĩ muốn nói bảo đảm đạt tiêu chuẩn, nhưng suy xét học sinh trước mắt một chút…… Trình độ thảm thiết, vẫn quyết định giảm xuống.
Quý Tinh Lăng:?
Không được đâu, toán học không khác gì với lão Lý, đều rất cay đôi mắt, tôi cảm thấy 57 đã rất ổn.
Trong lúc hắn đang tìm cớ để từ chối, trong phòng học lần thứ hai lâm vào rối loạn —— Hầu Dược Đào vừa mới đi văn phòng ôm trở về bài thi lịch sử và chính trị nói thầy giáo phát bài trước, sáng ngày mốt mới giảng lại.
Quý Tinh Lăng: “……”
Lâm Cạnh vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Chờ đây, tôi đi lấy bài thi cho cậu.”
Thiết lập của học tra không thể vỡ, tuyệt đối không chủ động đi xem điểm.
Ở phương diện này, tay nải thần tượng của Tinh ca đạt 1500 tấn.
Xung quanh bàn giáo viên bu lại đông đúc, không ngừng có bài thi bay ra. Mấy nam sinh thật vất vả mới lật tới bài thi của mình, quay đầu vừa thấy Lâm Cạnh cùng Lý Mạch Viễn đang đứng song song ở phía sau, nhất thời diễn xuất phát tác, nhái giọng thái giám hô hai câu, ý bảo nhóm cặn bã phía trước đều tránh ra, để học bá đến trước.
Quý Tinh Lăng một tay đặt ở trên bàn, thất thần lướt di động. Cát Hạo đứng ở phía sau nhìn hắn nhìn một lúc, vấn đề khó hiểu: “Tinh ca, hình nền này rốt cuộc là anh muốn đổi mới cái gì?”
“……”
Đi nở hoa của mày đi!
Một lát sau, Lâm Cạnh cầm bài thi hai người trở về, không thừa nước đục thả câu: “Tổng điểm của cậu 400.”
Quý Tinh Lăng xoa xoa cằm, tận lực không để mình quá vui: “Ồ.”
“Thật đấy, cậu thi được 172, tổng điểm vừa vặn 420.” Lâm Cạnh đem bài thi đưa cho hắn, “Lần sau toán thi tốt một chút, là có thể 500.”
Tuy rằng những lời này thành phần cỗ vũ chiếm đa số, hơn nữa không biết tiếng Anh lần sau có thể có khí vận tốt như vậy hay không, nhưng Tinh ca vẫn cảm thấy tâm tình cực kì tốt. Hắn tùy ý gấp bài thi lại trong tay, hỏi: “Cậu bao nhiêu?”
“252.”
“Lý Mạch Viễn thì sao?”
“247.”
Tâm tình tốt + 1.
Thầy giáo Tiểu Lâm không thể thua.
Lúc tan học, bảng lớn đã được dán lên. Lý Mạch Viễn tổng điểm 672 đứng nhất cả lớp, Lâm Cạnh bởi vì là học sinh chuyển trường, lần này không tham dự bảng lớn, Vương Hoành Dư vì thế thật đáng tiếc, ở trong văn phòng lải nhải nói nửa ngày, sớm biết như thế đã đi xin trước rồi, hoàn toàn không cần thiết không ghi vào, bằng không mười vị trí ở bảng lớp chúng tôi đã chiếm hơn nửa.
Hồ Mị Mị cũng nhận được thành tích trường học phát tới, bà nhìn con số 420 vui mừng ra mặt, không kịp chờ con trai về nhà, còn đang ở trên đường liền gọi điện thoại tới, sau khi cao hứng phấn chấn thao thao bất tuyệt khen năm phút đồng hồ, lại nhớ tới hỏi: “Tiểu Cạnh thi được bao nhiêu?”
“654, nằm trong top 10 của lớp ạ.” Quý Tinh Lăng nói xong kịp thời bổ sung, ” Cũng do môn toán cậu ấy có hai đề nhiều điểm chưa học, ngoài đề cương, bằng không khẳng định sẽ được 150, tổng điểm liền cao hơn Lý Mạch Viễn một chút.”
Hồ Mị Mị quả nhiên khen ngợi: “Vậy quả thật rất lợi hại.”
Bởi vì có thầy giáo Tiểu Lâm cẩn thận giữ gìn, thiết lập tính cách của Quý đại thiếu gia “Không học tập, hoàn toàn không quan tâm điểm, mà đến lúc tùy tiện nghiêm túc thi liền có thể tiến bộ” không vỡ, mà Quý Tinh Lăng cũng luôn cường điệu “Toán chưa học qua, nếu không khẳng định sẽ 150”, trong mắt phụ huynh ở tiểu khu với hình tượng Lâm Cạnh luôn đứng vững.
Hỗ bang hỗ trợ, thật cảm động lòng người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.