Chương 67: Tuy rằng mạnh, nhưng không rõ ràng!
Ngữ Tiếu Lan San
07/07/2020
Câu nói ” Đại yêu quái mạnh nhất trên thế giới” này, lại không thể không thừa nhận hình như không thể nào nói nổi.
Quý Tinh Lăng cúi đầu hôn lên tóc cậu, thực khốc thực bình tĩnh mà “Ừ” một tiếng: “Tôi chính là Kỳ Lân.”
Lâm ca trong giây phút này như bị ảnh đế bám vào người, đầy đủ biểu hiện sự vui mừng với tư cách là một người yêu thích Kỳ Lân sau khi nghe được bạn trai mình là Kỳ Lân, trong cảm xúc khiếp sợ cùng vui vẻ mang theo một ít cảm xúc không tin được, cậu càng dùng sức mà ôm Quý Tinh Lăng: “Thật vậy chăng, làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, tôi muốn nhìn.”
“Không được, không thể xem, hiện tại thì chưa thể.”
“Vì sao?”
Bởi vì tôi mẹ nó còn chưa có lớn lên, cho nên có mạnh hay không cũng không rõ ràng cậu có biết hay không. Quý Tinh Lăng vỗ vỗ thầy giáo Tiểu Lâm trong lòng ngực, học Lão Quý nói có lệ: “Ngoan, nghe lời.”
“Vậy tôi khi nào mới có thể xem?”
Đối mặt với câu khảo vấn này, đại thiếu gia đột nhiên nhanh trí, cà lơ phất phơ nói một câu: “Chờ sau khi cậu trưởng thành, chúng ta làm hết những chuyện nên làm ——”
Lâm Cạnh tinh chuẩn che lại miệng hắn, ok, cậu có thể câm miệng.
Quý Tinh Lăng nhẹ nhàng thở ra, mặt ngoài còn tiếp tục lưu manh sát lại:“Này, hoặc là cậu thật sự muốn nhìn thì cứ nói, bây giờ cũng được, dù sao tôi không sao cả.”
Lâm Cạnh lấy chăn bọc đầu hắn lại, bản thân chạy tới phòng tắm rửa mặt đánh răng.
Quý Tinh Lăng dựa vào trên giường, cầm chăn cười.
Muộn hơn chút, cha mẹ Lâm gia cũng từ trường học trở lại. Có Quý Minh Lãng cùng Đường Diệu Huân đã sắp xếp trước, cho dù là cảnh sát hay là nhà trường, đều phải xử lí cho thật hoàn hảo, Lâm Thủ Mặc ngồi ở mép giường, nói với con trai: “Ba cuối tuần sẽ về Ninh Thành, xử lí một chúc việc xem mẹ và ba ai sẽ ở đây chăm sóc con trước.”
“Đừng mà, con cũng đâu có chuyện gì lớn.” Lâm Cạnh bỏ quả táo bị gặm một nửa trong tay xuống, “Mẹ cùng ba cứ dựa theo kế hoạch lúc đầu đi, đừng vì con mà thay đổi.”
“Ninh Thành bên kia cũng còn chưa tới nửa năm nữa.” Lâm Thủ Mặc dùng ngón tay gõ gõ lên cánh tay cậu, “Hôm nay thế nào?”
“Đặc biệt tốt.” Lâm Cạnh sợ cha lại cắt mất băng vải, nhanh chóng quơ quơ tay ý rằng mình khỏe mạnh, lại nói sang chuyện khác, “Mẹ con cuối tuần có về Ninh Thành với ba không ạ?”
“Mẹ con không quay về, mẹ con ở lại chăm sóc con.”
“Công tác không quan trọng sao?”
“Công tác nào có quan trọng bằng con.”
Nguyên lời của Thương Vi là như vậy: Lão Lâm em không đi làm nữa, anh về xin nghỉ cho em.
Lâm Thủ Mặc lúc đó cũng bị dọa cho sợ không nhẹ, đương nhiên vẫn có thể hiểu được ý phu nhân nhà mình, cho nên tính khi về Ninh Thành sẽ đi nói chuyện với viện trưởng, hai vợ chồng ít nhất phải có người ở đây trước.
“Dạ.” Lâm Cạnh tò mò nhìn thoáng qua bên ngoài, “Mẹ con ở phòng khách sao, mẹ đang nói với ai vậy ạ?”
“Cả nhà chú Lưu, hôm nay ai cũng bận cả.” Lâm Thủ Mặc lại thuận miệng nói một câu, “Lúc nãy còn ở thang máy đụng phải Quý Tinh Lăng, Tiểu Hủ nói có chuyện học tập muốn nói với thằng bé, hai đứa hình như đi lên sân thupwjng.”
Lâm Cạnh?
Lưu Hủ có chuyện học tập muốn hỏi Quý Tinh Lăng, đây là tình tiết gì mà nghe đã biết là không hợp lí rồi?
Cậu xốc chăn lên chạy ra ngoài: “Con đi xem.”
“Bên ngoài có gió lớn!” Lâm Thủ Mặc đuổi theo ra, “Mặc áo khoác hẵng đi”
Tầng tám của Giang Ngạn Thư Uyển có một sân thượng lớn, ngày thường các hộ gia đình đều lên để phơi quần áo, nơi nơi đều là những cái kẹp cùng móc lung tung. Quý Tinh Lăng bị Lưu Hủ gọi đến nơi này, kỳ thật cũng thực không thể hiểu được: “Anh có chuyện gì muốn hỏi tôi?”
“Chuyện Tiểu Cạnh bị bắt cóc, anh nhìn thấy trên mạng bảo em là người phát hiệnđầu tiên.” Lưu Hủ nói, “Cảnh sát ghi lại không có rõ ràng, cho nên anh chỉ muốn hỏi một vài chuyện.”
Quý Tinh Lăng càng không rõ, chuyện đó thì liên quan gì đến anh?
Lưu Hủ tiếp tục nói: “Có người ở trên mạng đã nói, hình như tất cả mọi người ngày đó đều tìm ở khu trung tâm mua sắm và bảo tàng, chỉ có em không biết đi nơi nào, cho nên em biết là ai bắt cóc em ấy sao?”
“Tôi không biết.” Quý Tinh Lăng không vui, “Những lời này của anh có ý gì?”
“Vậy em đi đâu?”
“Tôi vì sao phải nói cho anh?”
Bởi vì đối phương có mặt mũi là bạn của Lâm gia, Quý Tinh Lăng cũng không có trở mặt với anh, chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái, hai tay bỏ vào túi áo muốn xoay người rời đi, lại bị Lưu Hủ giữ chặt: “Chờ một chút, nói rõ ràng đã!”
Quý Tinh Lăng dừng bước chân: “Buông tay.”
Hắn không có quay đầu lại, nhưng Lưu Hủ vẫn nghe được sự âm trầm lạnh lẽo, vì thế hơi hơi nâng lên ngón tay, cũng chậm ngữ khí lại: “Em đừng hiểu nhầm, anh chỉ có chút lo lắng Tiểu Cạnh.”
“Tôi phát hiện người như anh cũng thật buồn cười.” Quý Tinh Lăng xoay người, “Lâm Cạnh bị người khác bắt cóc, tôi nhất thời sốt ruột chạy đến nơi khác tìm cũng hợp lý, ai quy định chỉ có thể xoay quanh trung tâm thương mại? Anh bởi vì chuyện này liền suy đoán tôi biết bọn bắt cóc, tư duy có thể đừng có vội nhảy lên như vậy hay không, tôi còn chưa thành niên đâu, logic vậy có hiểu được không anh trai.”
Lưu Hủ sửa đúng: “Anh không nói em biết bọn bắt cóc.”
“Đúng vậy, anh nói là tôi biết ai đi trói cậu ấy, vậy thì không cùng nghĩa sao?” Quý Tinh Lăng đánh giá trên dưới, “Anh cảm thấy tôi khác thường, tôi cũng cảm thấy anh khác thường đấy, thế nào, bí mật của chúng ta cùng chung đúng chứ?”
Lưu Hủ nhíu mày: “Anh không phải tới cùng em cãi nhau.”
“Ai đệt…… Không nói với anh nữa.”
Đại thiếu gia vẫn rất hiểu lễ phép, kịp thời cắt đứt ngôn ngữ không văn mình, chủ yếu là không muốn trước mặt thanh niên đứng nhất lớp biểu hiện mình như lưu manh không hiểu biết, vì thế “Xì” một tiếng quay về, kết quả vừa vặn đụng vào Lâm Cạnh mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, bên ngoài là một áo lông lớn hấp tấp đẩy cửa chạy tới.
Trời đã hoàn toàn tối, toàn bộ ánh sáng đều dựa vào những bóng đèn nhỏ, trên mặt đất lại loạn. Lâm Cạnh dẫm lên dép lê, không cẩn thận trượt ngã, Quý Tinh Lăng chạy nhanh hai bước đỡ được cậu, ôm cả người lên: “Cậu hoảng cái gì.”
“Tôi chỉ tò mò.” Lâm Cạnh nhìn Lưu Hủ bên cạnh, đánh hắn một cái, “Cậu thả tôi xuống.”
“Thả cái gì, lại ngã nữa thì làm sao bây giờ.” Quý Tinh Lăng không buông tay, ngược lại còn không kiên nhẫn mà ôm chặt hơn nữa, “Đi, về nhà.”
Lâm Cạnh còn chưa kịp nói một tiếng với Lưu Hủ, đã bị nam sinh bế về, thẳng đến khi vào thang máy mới thả xuống.
Quý Tinh Lăng kiểm tra mắt cá chân của cậu:“Vừa nãy có bị trật hay không?”
“Không.” Lâm Cạnh hỏi, “Cho nên hai người rốt cuộc đã nói cái gì?”
“Nói chuyện cậu bị bắt cóc” Quý Tinh Lăng đứng lên, “Bởi vì ngày đó tôi tìm thấy đầu tiên, lại không ở lại trung tâm thương mại tìm, cho nên anh ta đoán tôi biết bọn bắt cóc.”
Lâm Cạnh buồn bực: “Đây là kiểu logic gì?”
Quý Tinh Lăng gõ lên đầu cậu: “Chỉ biết là tên mọt sách chưa hiểu việc đời cho nên khi gặp được sự tình khẩn trương liền có mấy logic quả thật không hiểu được, về sau phải né người này ra xa một chút có biết không?”
Lâm Cạnh: “……”
Thang máy “Đinh” một tiếng ngừng ở tầng mười ba, Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh cùng nhau trở về 1302, sau khi chào người lớn trong phòng khách liền bước song song về phòng ngủ. Không bao lâu, Lưu Hủ cũng trở lại, nhìn về cửa phòng ngủ đóng chặt, không hé răng.
Lâm Cạnh còn đang hỏi: “Cho nên hai người chỉ nói chuyện đấy?”
Quý Tinh Lăng bất mãn: “Cậu không tin tôi?”
“Tôi không phải không tin cậu, tôi là quan tâm cậu.” Thầy giáo Tiểu Lâm nói lời dịu ngọt, dù sao cửa phòng ngủ đã khóa trái, cậu cũng cứ yên tâm lớn mật ôm bạn trai, “Thời gian dài như vậy, không có khả năng chỉ nói một việc này, nhanh lên.”
“Cậu muốn nghe tình tiết gì, nói để tôi tự nghĩ.” Quý Tinh Lăng dựa vào sô pha, một tay nâng eo cậu, miễn cho người ngã xuống, trong miệng tự biên thật tội nghiệp, “Cuộc chiến thành Troi chiến vì giành người phụ nữ đẹp nhất? Hôm nay hẳn là cũng chả khác gì với chúng ta.”
[ Cuộc chiến thành Troia – Chuyện bắt đầu bằng tiệc cưới của vua Hy LạpPeleus và nữ thần biểnThetis. Tất cả các thần được mời tới dự tiệc, trừ ra Eris (Nữ thần Bất hòa, Xung đột, Lừa dối, Già nua, Buồn phiền), một nữ thần có tính nóng nảy, thường gây ra những tranh cãi giữa các thần. Tức giận, Eris bèn thả một quả táo vàng giữa bàn tiệc, có khắc chữ: “Cho người đẹp nhất!” Ba nữ thần Athena, Aphrodite và Hera tranh nhau quả táo. Zeus không thể phân xử được quả táo dành cho ai nên Thần đã trao lại trọng trách này cho Paris, chàng trai đẹp nhất châu Á và là hoàng tử thứ hai của thành Troia. Cả ba nữ thần đều hứa hẹn ban cho Paris những đặc ân nhưng cuối cùng Paris đã chọn Aphrodite, vì Aphrodite hứa sẽ ban cho chàng người phụ nữ đẹp nhất thế gian. Một thời gian sau đó, Paris tới viếng thành Sparta, được vua Sparta là Menelaus trọng đãi, và đã gặp Helen, vợ của Menelaus, một người quả có sắc đẹp tuyệt vời. Được nữ thần Aphrodite giúp đỡ, Paris đã chiếm được trái tim của Helen, và khi Paris rời Sparta, Helen đã bỏ Menelaus trốn theo Paris. Menelaus vô cùng tức giận, bèn tìm cách trả thù Paris, gây ra cuộc chiến thành Troia. ]
Lâm Cạnh dở khóc dở cười “Đừng có nói bậy!”
Quý Tinh Lăng xoa xoa đầu cậu: “Hôm nay bệnh viện đã gọi điện thoại tới, nói Toan Dữ kia đã sắp tỉnh, lúc bắt cóc cậu đã cô ý lộ ra đuôi rắn, trong trường hợp thú nhận, ủy quản yêu sẽ biết cậu đã thấy yêu quái, nghĩ được cách gì để ứng phó không?”
“Ủy quản yêu muốn xóa ký ức của tôi?”
“Không khác lắm, có rất nhiều chuyên gia tâm lý trong chi nhánh, chuyên môn phụ trách thôi miên những con người xui xẻo tận mắt nhìn thấy yêu quái, khiến cho bọn họ tin tưởng tất cả đều là ảo giác, hoặc đơn giản làm cho quên chuyện này.”
“Tôi cũng có thể trực tiếp làm bộ bị dọa ngốc, không nhớ tất cả những gì đã trải qua, thì không cần phiền toái như vậy.” Lâm Cạnh nghĩ nghĩ, “Uỷ quản yêu có cho phép con người biết yêu quái tồn tại không?”
“Có thể, nhưng phải đi xin trước, lại phải nhận bài kiểm tra nghiêm khắc, sau khi thông qua mới có thể được cho phép.” Quý Tinh Lăng sờ sờ mũi, “Chuyện này…… Cũng giống với quan hệ sống cả đời.”
Lâm Cạnh nói: “Ồ.”
Đối với nam sinh cấp ba mà nói, năm chữ ” Quan hệ sống cả đời” không khỏi nghiêm túc quá mức, hơn nữa cũng không có biện pháp bây giờ trình đơn xin —— nếu không Quý tiên sinh cùng Hồ phu nhân khả năng sẽ tại chỗ hôn mê.
“Cậu nguyện ý không?” Một lát sau, Quý Tinh Lăng đột nhiên hỏi, “Tôi muốn nói, tương lai cùng ta cùng đến ủy quản yêu đăng ký.”
Cậu này đại khái là cách nói hàm súc của thiếu niên với” Quan hệ cùng nhau cả đời”, Lâm Cạnh dựa vào vai hắn, lười nhác bĩu môi: “Bằng không thì sao, chẳng lẽ tôi chỉ yê thường dương quang soái khí của cậu năm mười sáu mười bảy tuổi, trầm mê trong giai đoạn vị thành nay yêu sớm, sáng nay có rượu sáng nay say, nhưng ở sâu trong nội tâm kỳ thật đã chuẩn bị giây phút sau khi đậu đại họcliền chia tay, chạy về phía chân trời rộng mở?”
“……” Nói như thế nào, là cách nói ” Tôi nghuyện ý ” càng hàm súc hơn của thầy giáo Tiểu Lâm.
Hàm súc đến mức đại thiếu gia không thể không nghiêm túc tự hỏi một chút, cậu này rốt cuộc là tức giận hay đang thổ lộ tình yêu.
Lâm Cạnh ngẩng đầu, hôn khóe miệng hắn một cái:“Ngốc muốn chết.”
Quý Tinh Lăng: “……”
Ok, không tức giận nữa.
Người trong phòng khách chưa rời đi, Lâm Cạnh cũng không muốn đi ra ngoài, liền tiếp tục dựa cả người vào người hắn chơi điện thoại. Tieba của trường thảo luận về vấn đề này như trong dự kiến không ít, phần lớn đều tỏ vẻ quan tâm, còn có một ít suy đoán không căn cứ, ví dụ như nói Lâm Cạnh thật ra là người thừa kế của một quốc đảo nào đó trên Thái Bình Dương, gần đây mới được biết rõ thân phận ——
“Có thể.” Thầy giáo Tiểu Lâm dùng một tay che màn hình, “Tôi sắp bị họ làm cho hôn mê.”
Quý Tinh Lăng dùng cằm cọ cậu một chút: “Bỏ tay ra đi, phía dưới hình như nhắc tới chú Đường.”
Nội dung cũng liên quan đến chuyện Lâm Cạnh bị bắt cóc, nhưng trọng điểm đã chuyển dời sang trên người Đường Diệu Huân, phê bình trường học để bình ổn dư luận của xã hội, mà vội vàng thi hành cái gọi là “Hạng mục giảm tải”, vấn đề an bài cũng chuẩn bị không hợp lí, mới có thể khiến cho học sinh xảy ra chuyện.
Hai người lúc mới vừa nhìn thấy bài đăng này, bình luận chỉ mới hơn mười, nhưng vài phút sau lại đổi mới, chưa gì đã lên trăm.
Đối mặt với tốc độ không bình thường này, Lâm Cạnh hỏi: “Lại là thủy quân công ty kia sao?”
“Đệt.” Quý Tinh Lăng liếm răng hàm phía sau, có chút bực bội nhíu mày, bực bội này một phương diện là bởi vì Đường Diệu Huân, về phương diện khác cũng là vì Lâm Cạnh —— Thầy giáo Tiểu Lâm lần này là nhân vật chính của sự kiện bắt cóc, nếu tiếp tục bị lan ra như vậy, khẳng định sẽ có rất nhiều chuyện, thảo luận xong diện mạo, gia thế, sinh hoạt cá nhân cùng thành tích học tập, rồi bởi vì “Thời gian hoạt động với lớp lại đi chơi game” mà lâm cuộc chiến, đủ phiền.
Lại đổi mới lần nữa, bình luận đã nhảy thẳng lên bốn con số.Tác giả có lời muốn nói: Tinh ca của cậu, một nhãi con ngầu không rõ ràng!
Quý Tinh Lăng cúi đầu hôn lên tóc cậu, thực khốc thực bình tĩnh mà “Ừ” một tiếng: “Tôi chính là Kỳ Lân.”
Lâm ca trong giây phút này như bị ảnh đế bám vào người, đầy đủ biểu hiện sự vui mừng với tư cách là một người yêu thích Kỳ Lân sau khi nghe được bạn trai mình là Kỳ Lân, trong cảm xúc khiếp sợ cùng vui vẻ mang theo một ít cảm xúc không tin được, cậu càng dùng sức mà ôm Quý Tinh Lăng: “Thật vậy chăng, làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, tôi muốn nhìn.”
“Không được, không thể xem, hiện tại thì chưa thể.”
“Vì sao?”
Bởi vì tôi mẹ nó còn chưa có lớn lên, cho nên có mạnh hay không cũng không rõ ràng cậu có biết hay không. Quý Tinh Lăng vỗ vỗ thầy giáo Tiểu Lâm trong lòng ngực, học Lão Quý nói có lệ: “Ngoan, nghe lời.”
“Vậy tôi khi nào mới có thể xem?”
Đối mặt với câu khảo vấn này, đại thiếu gia đột nhiên nhanh trí, cà lơ phất phơ nói một câu: “Chờ sau khi cậu trưởng thành, chúng ta làm hết những chuyện nên làm ——”
Lâm Cạnh tinh chuẩn che lại miệng hắn, ok, cậu có thể câm miệng.
Quý Tinh Lăng nhẹ nhàng thở ra, mặt ngoài còn tiếp tục lưu manh sát lại:“Này, hoặc là cậu thật sự muốn nhìn thì cứ nói, bây giờ cũng được, dù sao tôi không sao cả.”
Lâm Cạnh lấy chăn bọc đầu hắn lại, bản thân chạy tới phòng tắm rửa mặt đánh răng.
Quý Tinh Lăng dựa vào trên giường, cầm chăn cười.
Muộn hơn chút, cha mẹ Lâm gia cũng từ trường học trở lại. Có Quý Minh Lãng cùng Đường Diệu Huân đã sắp xếp trước, cho dù là cảnh sát hay là nhà trường, đều phải xử lí cho thật hoàn hảo, Lâm Thủ Mặc ngồi ở mép giường, nói với con trai: “Ba cuối tuần sẽ về Ninh Thành, xử lí một chúc việc xem mẹ và ba ai sẽ ở đây chăm sóc con trước.”
“Đừng mà, con cũng đâu có chuyện gì lớn.” Lâm Cạnh bỏ quả táo bị gặm một nửa trong tay xuống, “Mẹ cùng ba cứ dựa theo kế hoạch lúc đầu đi, đừng vì con mà thay đổi.”
“Ninh Thành bên kia cũng còn chưa tới nửa năm nữa.” Lâm Thủ Mặc dùng ngón tay gõ gõ lên cánh tay cậu, “Hôm nay thế nào?”
“Đặc biệt tốt.” Lâm Cạnh sợ cha lại cắt mất băng vải, nhanh chóng quơ quơ tay ý rằng mình khỏe mạnh, lại nói sang chuyện khác, “Mẹ con cuối tuần có về Ninh Thành với ba không ạ?”
“Mẹ con không quay về, mẹ con ở lại chăm sóc con.”
“Công tác không quan trọng sao?”
“Công tác nào có quan trọng bằng con.”
Nguyên lời của Thương Vi là như vậy: Lão Lâm em không đi làm nữa, anh về xin nghỉ cho em.
Lâm Thủ Mặc lúc đó cũng bị dọa cho sợ không nhẹ, đương nhiên vẫn có thể hiểu được ý phu nhân nhà mình, cho nên tính khi về Ninh Thành sẽ đi nói chuyện với viện trưởng, hai vợ chồng ít nhất phải có người ở đây trước.
“Dạ.” Lâm Cạnh tò mò nhìn thoáng qua bên ngoài, “Mẹ con ở phòng khách sao, mẹ đang nói với ai vậy ạ?”
“Cả nhà chú Lưu, hôm nay ai cũng bận cả.” Lâm Thủ Mặc lại thuận miệng nói một câu, “Lúc nãy còn ở thang máy đụng phải Quý Tinh Lăng, Tiểu Hủ nói có chuyện học tập muốn nói với thằng bé, hai đứa hình như đi lên sân thupwjng.”
Lâm Cạnh?
Lưu Hủ có chuyện học tập muốn hỏi Quý Tinh Lăng, đây là tình tiết gì mà nghe đã biết là không hợp lí rồi?
Cậu xốc chăn lên chạy ra ngoài: “Con đi xem.”
“Bên ngoài có gió lớn!” Lâm Thủ Mặc đuổi theo ra, “Mặc áo khoác hẵng đi”
Tầng tám của Giang Ngạn Thư Uyển có một sân thượng lớn, ngày thường các hộ gia đình đều lên để phơi quần áo, nơi nơi đều là những cái kẹp cùng móc lung tung. Quý Tinh Lăng bị Lưu Hủ gọi đến nơi này, kỳ thật cũng thực không thể hiểu được: “Anh có chuyện gì muốn hỏi tôi?”
“Chuyện Tiểu Cạnh bị bắt cóc, anh nhìn thấy trên mạng bảo em là người phát hiệnđầu tiên.” Lưu Hủ nói, “Cảnh sát ghi lại không có rõ ràng, cho nên anh chỉ muốn hỏi một vài chuyện.”
Quý Tinh Lăng càng không rõ, chuyện đó thì liên quan gì đến anh?
Lưu Hủ tiếp tục nói: “Có người ở trên mạng đã nói, hình như tất cả mọi người ngày đó đều tìm ở khu trung tâm mua sắm và bảo tàng, chỉ có em không biết đi nơi nào, cho nên em biết là ai bắt cóc em ấy sao?”
“Tôi không biết.” Quý Tinh Lăng không vui, “Những lời này của anh có ý gì?”
“Vậy em đi đâu?”
“Tôi vì sao phải nói cho anh?”
Bởi vì đối phương có mặt mũi là bạn của Lâm gia, Quý Tinh Lăng cũng không có trở mặt với anh, chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái, hai tay bỏ vào túi áo muốn xoay người rời đi, lại bị Lưu Hủ giữ chặt: “Chờ một chút, nói rõ ràng đã!”
Quý Tinh Lăng dừng bước chân: “Buông tay.”
Hắn không có quay đầu lại, nhưng Lưu Hủ vẫn nghe được sự âm trầm lạnh lẽo, vì thế hơi hơi nâng lên ngón tay, cũng chậm ngữ khí lại: “Em đừng hiểu nhầm, anh chỉ có chút lo lắng Tiểu Cạnh.”
“Tôi phát hiện người như anh cũng thật buồn cười.” Quý Tinh Lăng xoay người, “Lâm Cạnh bị người khác bắt cóc, tôi nhất thời sốt ruột chạy đến nơi khác tìm cũng hợp lý, ai quy định chỉ có thể xoay quanh trung tâm thương mại? Anh bởi vì chuyện này liền suy đoán tôi biết bọn bắt cóc, tư duy có thể đừng có vội nhảy lên như vậy hay không, tôi còn chưa thành niên đâu, logic vậy có hiểu được không anh trai.”
Lưu Hủ sửa đúng: “Anh không nói em biết bọn bắt cóc.”
“Đúng vậy, anh nói là tôi biết ai đi trói cậu ấy, vậy thì không cùng nghĩa sao?” Quý Tinh Lăng đánh giá trên dưới, “Anh cảm thấy tôi khác thường, tôi cũng cảm thấy anh khác thường đấy, thế nào, bí mật của chúng ta cùng chung đúng chứ?”
Lưu Hủ nhíu mày: “Anh không phải tới cùng em cãi nhau.”
“Ai đệt…… Không nói với anh nữa.”
Đại thiếu gia vẫn rất hiểu lễ phép, kịp thời cắt đứt ngôn ngữ không văn mình, chủ yếu là không muốn trước mặt thanh niên đứng nhất lớp biểu hiện mình như lưu manh không hiểu biết, vì thế “Xì” một tiếng quay về, kết quả vừa vặn đụng vào Lâm Cạnh mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh, bên ngoài là một áo lông lớn hấp tấp đẩy cửa chạy tới.
Trời đã hoàn toàn tối, toàn bộ ánh sáng đều dựa vào những bóng đèn nhỏ, trên mặt đất lại loạn. Lâm Cạnh dẫm lên dép lê, không cẩn thận trượt ngã, Quý Tinh Lăng chạy nhanh hai bước đỡ được cậu, ôm cả người lên: “Cậu hoảng cái gì.”
“Tôi chỉ tò mò.” Lâm Cạnh nhìn Lưu Hủ bên cạnh, đánh hắn một cái, “Cậu thả tôi xuống.”
“Thả cái gì, lại ngã nữa thì làm sao bây giờ.” Quý Tinh Lăng không buông tay, ngược lại còn không kiên nhẫn mà ôm chặt hơn nữa, “Đi, về nhà.”
Lâm Cạnh còn chưa kịp nói một tiếng với Lưu Hủ, đã bị nam sinh bế về, thẳng đến khi vào thang máy mới thả xuống.
Quý Tinh Lăng kiểm tra mắt cá chân của cậu:“Vừa nãy có bị trật hay không?”
“Không.” Lâm Cạnh hỏi, “Cho nên hai người rốt cuộc đã nói cái gì?”
“Nói chuyện cậu bị bắt cóc” Quý Tinh Lăng đứng lên, “Bởi vì ngày đó tôi tìm thấy đầu tiên, lại không ở lại trung tâm thương mại tìm, cho nên anh ta đoán tôi biết bọn bắt cóc.”
Lâm Cạnh buồn bực: “Đây là kiểu logic gì?”
Quý Tinh Lăng gõ lên đầu cậu: “Chỉ biết là tên mọt sách chưa hiểu việc đời cho nên khi gặp được sự tình khẩn trương liền có mấy logic quả thật không hiểu được, về sau phải né người này ra xa một chút có biết không?”
Lâm Cạnh: “……”
Thang máy “Đinh” một tiếng ngừng ở tầng mười ba, Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh cùng nhau trở về 1302, sau khi chào người lớn trong phòng khách liền bước song song về phòng ngủ. Không bao lâu, Lưu Hủ cũng trở lại, nhìn về cửa phòng ngủ đóng chặt, không hé răng.
Lâm Cạnh còn đang hỏi: “Cho nên hai người chỉ nói chuyện đấy?”
Quý Tinh Lăng bất mãn: “Cậu không tin tôi?”
“Tôi không phải không tin cậu, tôi là quan tâm cậu.” Thầy giáo Tiểu Lâm nói lời dịu ngọt, dù sao cửa phòng ngủ đã khóa trái, cậu cũng cứ yên tâm lớn mật ôm bạn trai, “Thời gian dài như vậy, không có khả năng chỉ nói một việc này, nhanh lên.”
“Cậu muốn nghe tình tiết gì, nói để tôi tự nghĩ.” Quý Tinh Lăng dựa vào sô pha, một tay nâng eo cậu, miễn cho người ngã xuống, trong miệng tự biên thật tội nghiệp, “Cuộc chiến thành Troi chiến vì giành người phụ nữ đẹp nhất? Hôm nay hẳn là cũng chả khác gì với chúng ta.”
[ Cuộc chiến thành Troia – Chuyện bắt đầu bằng tiệc cưới của vua Hy LạpPeleus và nữ thần biểnThetis. Tất cả các thần được mời tới dự tiệc, trừ ra Eris (Nữ thần Bất hòa, Xung đột, Lừa dối, Già nua, Buồn phiền), một nữ thần có tính nóng nảy, thường gây ra những tranh cãi giữa các thần. Tức giận, Eris bèn thả một quả táo vàng giữa bàn tiệc, có khắc chữ: “Cho người đẹp nhất!” Ba nữ thần Athena, Aphrodite và Hera tranh nhau quả táo. Zeus không thể phân xử được quả táo dành cho ai nên Thần đã trao lại trọng trách này cho Paris, chàng trai đẹp nhất châu Á và là hoàng tử thứ hai của thành Troia. Cả ba nữ thần đều hứa hẹn ban cho Paris những đặc ân nhưng cuối cùng Paris đã chọn Aphrodite, vì Aphrodite hứa sẽ ban cho chàng người phụ nữ đẹp nhất thế gian. Một thời gian sau đó, Paris tới viếng thành Sparta, được vua Sparta là Menelaus trọng đãi, và đã gặp Helen, vợ của Menelaus, một người quả có sắc đẹp tuyệt vời. Được nữ thần Aphrodite giúp đỡ, Paris đã chiếm được trái tim của Helen, và khi Paris rời Sparta, Helen đã bỏ Menelaus trốn theo Paris. Menelaus vô cùng tức giận, bèn tìm cách trả thù Paris, gây ra cuộc chiến thành Troia. ]
Lâm Cạnh dở khóc dở cười “Đừng có nói bậy!”
Quý Tinh Lăng xoa xoa đầu cậu: “Hôm nay bệnh viện đã gọi điện thoại tới, nói Toan Dữ kia đã sắp tỉnh, lúc bắt cóc cậu đã cô ý lộ ra đuôi rắn, trong trường hợp thú nhận, ủy quản yêu sẽ biết cậu đã thấy yêu quái, nghĩ được cách gì để ứng phó không?”
“Ủy quản yêu muốn xóa ký ức của tôi?”
“Không khác lắm, có rất nhiều chuyên gia tâm lý trong chi nhánh, chuyên môn phụ trách thôi miên những con người xui xẻo tận mắt nhìn thấy yêu quái, khiến cho bọn họ tin tưởng tất cả đều là ảo giác, hoặc đơn giản làm cho quên chuyện này.”
“Tôi cũng có thể trực tiếp làm bộ bị dọa ngốc, không nhớ tất cả những gì đã trải qua, thì không cần phiền toái như vậy.” Lâm Cạnh nghĩ nghĩ, “Uỷ quản yêu có cho phép con người biết yêu quái tồn tại không?”
“Có thể, nhưng phải đi xin trước, lại phải nhận bài kiểm tra nghiêm khắc, sau khi thông qua mới có thể được cho phép.” Quý Tinh Lăng sờ sờ mũi, “Chuyện này…… Cũng giống với quan hệ sống cả đời.”
Lâm Cạnh nói: “Ồ.”
Đối với nam sinh cấp ba mà nói, năm chữ ” Quan hệ sống cả đời” không khỏi nghiêm túc quá mức, hơn nữa cũng không có biện pháp bây giờ trình đơn xin —— nếu không Quý tiên sinh cùng Hồ phu nhân khả năng sẽ tại chỗ hôn mê.
“Cậu nguyện ý không?” Một lát sau, Quý Tinh Lăng đột nhiên hỏi, “Tôi muốn nói, tương lai cùng ta cùng đến ủy quản yêu đăng ký.”
Cậu này đại khái là cách nói hàm súc của thiếu niên với” Quan hệ cùng nhau cả đời”, Lâm Cạnh dựa vào vai hắn, lười nhác bĩu môi: “Bằng không thì sao, chẳng lẽ tôi chỉ yê thường dương quang soái khí của cậu năm mười sáu mười bảy tuổi, trầm mê trong giai đoạn vị thành nay yêu sớm, sáng nay có rượu sáng nay say, nhưng ở sâu trong nội tâm kỳ thật đã chuẩn bị giây phút sau khi đậu đại họcliền chia tay, chạy về phía chân trời rộng mở?”
“……” Nói như thế nào, là cách nói ” Tôi nghuyện ý ” càng hàm súc hơn của thầy giáo Tiểu Lâm.
Hàm súc đến mức đại thiếu gia không thể không nghiêm túc tự hỏi một chút, cậu này rốt cuộc là tức giận hay đang thổ lộ tình yêu.
Lâm Cạnh ngẩng đầu, hôn khóe miệng hắn một cái:“Ngốc muốn chết.”
Quý Tinh Lăng: “……”
Ok, không tức giận nữa.
Người trong phòng khách chưa rời đi, Lâm Cạnh cũng không muốn đi ra ngoài, liền tiếp tục dựa cả người vào người hắn chơi điện thoại. Tieba của trường thảo luận về vấn đề này như trong dự kiến không ít, phần lớn đều tỏ vẻ quan tâm, còn có một ít suy đoán không căn cứ, ví dụ như nói Lâm Cạnh thật ra là người thừa kế của một quốc đảo nào đó trên Thái Bình Dương, gần đây mới được biết rõ thân phận ——
“Có thể.” Thầy giáo Tiểu Lâm dùng một tay che màn hình, “Tôi sắp bị họ làm cho hôn mê.”
Quý Tinh Lăng dùng cằm cọ cậu một chút: “Bỏ tay ra đi, phía dưới hình như nhắc tới chú Đường.”
Nội dung cũng liên quan đến chuyện Lâm Cạnh bị bắt cóc, nhưng trọng điểm đã chuyển dời sang trên người Đường Diệu Huân, phê bình trường học để bình ổn dư luận của xã hội, mà vội vàng thi hành cái gọi là “Hạng mục giảm tải”, vấn đề an bài cũng chuẩn bị không hợp lí, mới có thể khiến cho học sinh xảy ra chuyện.
Hai người lúc mới vừa nhìn thấy bài đăng này, bình luận chỉ mới hơn mười, nhưng vài phút sau lại đổi mới, chưa gì đã lên trăm.
Đối mặt với tốc độ không bình thường này, Lâm Cạnh hỏi: “Lại là thủy quân công ty kia sao?”
“Đệt.” Quý Tinh Lăng liếm răng hàm phía sau, có chút bực bội nhíu mày, bực bội này một phương diện là bởi vì Đường Diệu Huân, về phương diện khác cũng là vì Lâm Cạnh —— Thầy giáo Tiểu Lâm lần này là nhân vật chính của sự kiện bắt cóc, nếu tiếp tục bị lan ra như vậy, khẳng định sẽ có rất nhiều chuyện, thảo luận xong diện mạo, gia thế, sinh hoạt cá nhân cùng thành tích học tập, rồi bởi vì “Thời gian hoạt động với lớp lại đi chơi game” mà lâm cuộc chiến, đủ phiền.
Lại đổi mới lần nữa, bình luận đã nhảy thẳng lên bốn con số.Tác giả có lời muốn nói: Tinh ca của cậu, một nhãi con ngầu không rõ ràng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.